Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Nốt nhạc:
Mì son son, mì son son, la la đố la đố la son son
Mì son son, mì son son, la đố la đố la son son
Đồ đồ, mi mi, mi són mi đồ rê rê
Đồ đồ, mi mi, mi són mi rê đồ
Lời bài hát:
Cầm tay nhau, cùng đi chơi, đi khắp nơi hái bông hoa tươi
Vào đây chơi, rừng hoa tươi, chim líu lo hót nghe vui vui
Vào rừng xem hoa nghe tiếng chim rừng reo ca
Tìm vài bông hoa cùng hái đem về nhà.
Nốt nhạc:
Mì son son, mì son son, la la đố la đố la son son
Mì son son, mì son son, la đố la đố la son son
Đồ đồ, mi mi, mi són mi đồ rê rê
Đồ đồ, mi mi, mi són mi rê đồ
Lời bài hát:
Cầm tay nhau, cùng đi chơi, đi khắp nơi hái bông hoa tươi
Vào đây chơi, rừng hoa tươi, chim líu lo hót nghe vui vui
Vào rừng xem hoa nghe tiếng chim rừng reo ca
Tìm vài bông hoa cùng hái đem về nhà.
Cầm tay nhau ta vui ca đi chơi, cùng nhau đi khắp muôn nơi.
Chim én lượn quanh, sông biếc lượn xanh. Yêu quá, thật yêu đời!
Đây là lời bài hát của mình. :/
Tham khảo nhé bạn tốt
Thuở ấy, đã lâu lắm rồi, có lẽ đến hơn 4000 năm về trước, lúc đất nước ta vẫn còn hoang sơ lắm. Trên đất chủ yếu là núi đồi, cỏ cây hoa lá chứ chưa có con người đông đúc như bây giờ. Trên trời, dưới nước, mỗi vùng đất đều do các vị thần tiên cai quản, trông nom.
Là con trai của thần Long Nữ, vị thần được thần trời giao cho cai quản vùng sông nước Lạc Việt, cha mẹ đặt tên cho ta là Lạc Long Quân. Được cha mẹ chỉ dạy đủ điều từ thủa ấu thơ, lại thêm sức lực vốn có của giống rồng, ta đã luyện được rất nhiều phép lạ. Thủa ấy, khi ta còn trẻ, ta thường hay xin phép Đức Long Vương lên trần gian thăm thú, giúp dân tiễu trừ bọn yêu tinh, dạy dân cách trồng trọt, chăn nuôi, cách ăn ở. Trần gian nhiều cảnh đẹp khiến ta gắn bó như đang sống dưới thủy cung.
Một hôm, đang thoả chí ngao du sơn thuỷ, ta say hứng quá chân lên tận vùng núi cao phương Bắc. Bỗngh ta gặp một thiếu nữ xinh đẹp tuyệt trần. Hỏi ra mới biết nàng là Âu Cơ, con gái Thần Nông. Nghe nói vùng Lạc Việt có nhiều hoa thơm, cỏ lạ, nàng xin phép cha dạo bước đến thăm. Ta cùng Âu Cơ mến cảnh hợp người, đem lòng yêu thương rồi thề ước nguyện cùng chung sống trọn đời.
ít lâu sau, Âu Cơ có mang. Kỳ lạ thay! Đến ngày sinh nở, nàng sinh ra một cái bọc trăm trứng. Rồi trăm trứng nở ra trăm con đều đẹp đẽ, hồng hào chẳng cần bú mớm mà tự lớn lên như thổi. Vợ chồng ta hết sức vui mừng, hết lòng chăm chút cho đàn con nhỏ.
Sống ở trần thế đã lâu, ta cũng thấy nóng lòng. ở thuỷ cung, cha mẹ đã già, công việc không biết ai gánh vác. Trăn trở nhiều lần, ta nghĩ: “Âu Cơ vốn thuộc dòng tiên hợp với non cao, ta lại là giống rồng quen sông nơi biển cả; tính tình, tập quán hẳn có nhiều cái khác nhau nên một cuộc biệt ly trong nauy mai khó là tránh khỏi. Ta bèn gọi trăm con cùng Âu Cơ và nói:
- Ta và vàng tuy sống chưa lâu nhưng nghĩa tình đến sông cạn đá mòn cũng không thay đổi. Ta nghĩ, ta là giống rồng, nàng là giống tiên, vậy khó mà tính kế dài lâu được. Nay vì đại nghiệp và vì sự mưu sinh của trăm con, ta sẽ đưa 50 con xuống biển, nàng đưa 50 con lên núi, chia nhau ra mà cai quản các phương hễ có việc gì thì báo cho nhau để mà tương trợ.
Âu Cơ nghe thấy hợp tình cũng đành nghe theo, cuộc chia ly ngậm ngùi, da diết.
Ta đưa 50 con xuống vùng đồng thấp dạy các con nghề biển mà an cư lập nghiệp. Âu Cơ đưa các con lên núi cao, lập con trưởng làm vua, lấy hiệu là Hùng Vương, đóng đô ở đất Phong Châu, đặt nước hiệu là Văn Lang, truyền đời nối ngôi đều lấy hiệu Hùng Vương, không hề thay đổi.
Sau đó rất lâu, ta và Âu Cơ không gặp lại nhau nhưng tình nghĩa vẫn không phai. Hơn thế, nghĩa “đồng bào” trong trăm con ta cũng không thay đổi. Bởi thế cho nên đến tận ngày nay, trên đất nước ta dẫu có tới trên 50 dân tộc, nhưng đều là anh em ruột thịt một nhà.
khép nép nhìn mưa rơi
buồn buồn như lỡ hẹn
bên hè phố lên đèn
mưa ngang trời giăng giăng
mưa...mưa càng nặng hạt
nước giấu cả lối đi
chìm trong làn mưa ướt
nhàu nát mảnh tình si
bồn chồn trong mưa lạnh
mưa lì chẳng chịu đi
theo gió ghẹo người tránh
giọt mưa mãi thầm thì...
thôi ta về đi anh
e mưa hoài thấm lạnh
lại ướt cả hồn ta
đường về nhà còn xa...
Em có nghe gì không
Đông đến tuyết rơi nhiều
Em có hơi gió lạnh
Lòng xao xuyến tình yêu
Em có nghe mùa xuân
Hoa mai vàng khoe sắc
Hoa mai vàng nở rực
Lấp lánh cánh thiệp hồng
Em có nghe tim đập
Dập dồn trong hồn anh
Say vòng tay ngây ngất
Môi anh mòn môi em
Măt em cười e thẹn
Tay em giật ân tình
Mộng mơ lòng sóng gió
Muộn chút nghĩa tình chung
Em có nghe gì không
Chú chim đậu trên cành
Lông màu vàng màu xanh
Và cất cao tiếng hót
Bay cao cùng trời xanh
Đất lành chim về đậu
Có cái gì lạ đâu
Chim làm tổ bắt sâu
Cho mùa màng tươi tốt
Mùa đông về trên lá
Sương thấm chiếc áo xanh
Thương chim cây khẽ gọi
"Chim ơi , chim ở đâu ?"
( bài này chị sáng tác năm lớp 6, hihi, hk hay cho lắm. Còn 1 bài 5 chữ cũng chị tự làm nữa, em có muốn tham khảo thêm không ?)
Bài làm
Trên bầu trời cao cao
Tôi thấy có ngôi sao
Ngôi sao đang lấp lánh
Giữa bầu trời đen thui.
Hỡi ngôi sao lấp lánh
Đừng có chơi trốn tìm
Biến mất xong hiện lại
Tìm bạn thật là lâu.
# Chúc bạn học tốt #
Tựa đề : Tình cha mẹ
Cha mẹ như bầu trời
Dành cả đời cho con
Bao khó khăn nhọc nhằn
Con làm sao đếm xuể ?
Tình yêu bao la ấy
Cả đời con ko quên
Mãi mãi ghi ơn này
Cha mẹ là tất cả...
Chiếc thuyền chở ước mơ.