Chap 1:
Ở đằng xa,nơi ấy,một cô bé với mái tóc nâu trà,đôi mắt màu lục ánh lên vẻ ngây thơ dịu hiền.
- HOEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEE!!!
Kero chui ra từ hộc bàn,dụi dụi mắt vài cái rồi nói:
- Hồi nãy tớ gọi cậu dậy mấy lần,chọt lét hàng ngàn lần mà cậu không chịu dậy nên tớ ... hờ... ngủ tiếp. " Bịch " Kero rơi xuống sàn nhà và ngủ tiếp.
- Hu hu trễ rồi trễ rồi TRỄ RỒI!!!!!!!!!!!
Dưới nhà vọng lên tiếng nói ấm áp
- Sakura,dậy đi con!
- Vâng!!!!!
Sakura vội thay đồng phục,xách luôn cái cặp xuống....
" Bịch bịch bịch "
- THÔI CHỚT!!!!!!!!!!!!!!
" Bạch bạch bạch "
- Kero - chan! Kero - chan!!!! Cái tạp dề hôm qua tớ để đâu ? Để đâu ???? Hôm nay có tiết nữ công gia chánh đấy!
- Ư...ở...nó ở...trong cái túi xách cậu treo trên tường ấy.
- Đây rồi!!! Cảm ơn nhé Kero - chan,tớ đi đây!!
- Đi cẩn thận... - Kero uể oải nói trong sự mệt mỏi.
" Rầm!!! "
- Thiệt tình...dặn rồi mà...
- Sakura,con sao thế?
- A...huhu,con ổn (T o T)
Sakura lao vào phòng bếp,chộp luôn cái bánh anh hai làm,mang patin vào rồi trượt đi cái vèo.
- Con chào ba ạ!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
- Đi cẩn thận con nhé!
- Hộc hộc,buồn quá,anh Yukito ra trường mất rồi,giá mà...
" Ting! "
- À rế....chiếc đồng hồ.
Sakura nhìn chằm chằm chiếc đồng hồ,đôi mắt mở to kinh ngạc.
- HOEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEE!!!!!!!!!!7 giờ mất rồi!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Lát sau khi tới trường,mở xoạch cửa ra thật mạnh khiến mọi người hú hồn.
" Bộp bộp " Tomoyo cười vỗ tay.
- May cho cậu đó Sakura - chan. Cô Mizuki chưa đến.
- Phù~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
~~~~~~~~~~~~~~~~~ Còn nữa ~~~~~~~~~~~~~
hã ,đọc hông hỉu nốt
k hiểu