K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

2 tháng 4 2018

Ngày hôm ấy, sau khi xin phép mẹ đàng hoàng, em vội lục tìm một bộ đồ thật đẹp rồi cưỡi xe đạp ra quầy tạp hoá lấy tiền mẹ cho mua cho Can một món quà thật hợp ý bạn. Là bạn thân của Can, em biết nó rất thích đọc Đôrêmon nên chọn một quyển, gói cẩn thận rồi lên xe đến nhà nó. Ở đó mọi người đã đông đủ cả, chúng em cùng đưa quà tặng cho bạn rồi quay vào nhà chọn một chỗ thật thích hợp để sẵn sàng cho việc phá cỗ. Một lát sau, phòng khách bỗng che rèm, tắt điện tối om rồi từ dưới bếp, mẹ bạn bưng lên một cái bánh gatô thật ngon lành. Can nhắm mắt, cầu khẩn rồi thổi tắt ngọn nến, lúc bây giờ, đèn đóm mới được bật lên. Anh của Can chia đều thức ăn cho mọi người rồi cáo lui để bọn em tha hồ, thoải mái đùa vui. Chỉ đợi có thế, bạn lấy tay dính bánh kem rồi bôi lên mặt bọn em. Cả đám tức giận, bôi lại. Thế là cảnh hỗn độn bắt đầu.Trong lúc đó, em tối tăm mặt mày, những bàn tay tứ phía cứ chĩa thẳng vào mặt khiến em chẳng biết làm gì ngoài chuyện nhúng tay vào chén bánh bôi bừa lên mặt đứa nào đấy. Sự hỗn độn sẽ không bao giờ kết thúc nếu như những chén bánh không hết. Bôi một lúc thì đứa nào, đứa nấy cũng hết nhẵn, không còn một chút bánh nào cả. Bỗng có tiếng cười rồi cả đám cùng cười theo. Đứa này chỉ mặt đứa kia cười, đứa kia chỉ mặt đứa này cười. Tiếng cười như vỡ chợ. Cười mãi cũng hết hơi, thế là chúng em không hé răng nữa mà ra sau nhà rửa mặt rồi lại chỗ cũ chờ cỗ tiếp theo. Một lát sau, mẹ Can bưng lên cho mỗi đứa một tô bún khô. Các bạn mãi miết ăn. Riêng em vì dõi mắt lên ti vi nên khi các bạn đã ăn gần hết thì em mới vội vàng cầm đũa. Em xong chúng em bày trò chơi, các bạn đề nghị chơi trò trốn tìm. Thế là cả bọn xúm lại “bao tiếng xùm” để xem thử ai làm. Thật không may mắn, người làm lại là em. Nhà bạn Can nhiều ngóc ngách nên em phải làm mãi cho tới xế chiều, khi mà cuộc chơi kết thúc. Chúng em xúm lại chúc Can rồi xin phép từng người trong nhà bạn đi về. Em thấy mặt thằng nào thằng nấy ủ rũ cả, chắc là chúng cũng như em, tiếc nuối khi cuộc chơi kết thúc.
Ngày hôm ấy vui quá, em mong sinh nhật Can sẽ đến thật nhanh để chúng em có những giờ phút vui vẻ, chơi đùa thân thiết và quên hết những giận hờn và tình bạn sẽ ngày càng bền vững.
 

Đọc văn bản sau và trả lời các câu hỏi bên dưới: Tôi được tặng một chiếc xe đạp leo núi rất đẹp nhân dịp sinh nhật cùa mình. Trong một lần tôi đạp xe ra công viên chơi, một cậu bé cứ quẩn quanh ngắm nhìn chiếc xe với vẻ thích thú và ngưỡng mộ thực sự. - Chiếc xe này của bạn đấy à? - Cậu bẻ hỏi. - Anh mình đã tặng nhân dịp sinh nhật của mình đấy. - Tôi trả lời, không...
Đọc tiếp
Đọc văn bản sau và trả lời các câu hỏi bên dưới: Tôi được tặng một chiếc xe đạp leo núi rất đẹp nhân dịp sinh nhật cùa mình. Trong một lần tôi đạp xe ra công viên chơi, một cậu bé cứ quẩn quanh ngắm nhìn chiếc xe với vẻ thích thú và ngưỡng mộ thực sự. - Chiếc xe này của bạn đấy à? - Cậu bẻ hỏi. - Anh mình đã tặng nhân dịp sinh nhật của mình đấy. - Tôi trả lời, không giấu vẻ tự hào và mãn nguyện. - Ồ, ước gì tôi.. - Cậu bé ngập ngừng. Dĩ nhiên là tôi biết cậu bé đang nghĩ gì rồi. Chắc chắn cậu ấy ước ao có được một người anh như thế. Nhưng câu nói tiếp theo của cậu bé hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của tôi. - Ước gì tôi có thể trở thành một người anh như thế! - Cậu ấy nói chậm rãi và gương mặt lộ rõ vẻ quyết tâm. Sau đó. cậu đi về phía chiếc ghế đá sau lưng tôi, nơi một đứa em trai nhỏ tật nguyền đang ngồi và nói: - Đến sinh nhật nào đó của em, anh sẽ mua tặng em chiếc xe lăn lắc tay nhé. Tìm từ đơn và từ phức có trong bài
0
"Trong gian phòng lớn tràn ngập ánh sáng, những bức tranh của thí sinh treo kín bốn bức tường. Bố, mẹ tôi kéo tôi chen qua đám đông để xem bức tranh của Kiều Phương đã được đóng khung, lồng kính. Trong tranh, một chú bé đang ngồi nhìn ra ngoài cửa sổ, nơi bầu trời trong xanh. Mặt chú bé như tỏa ra một thứ ánh sáng rất lạ. Toát lên từ cặp mắt,tư thế ngồi của chú không chỉ suy tư mà...
Đọc tiếp

"Trong gian phòng lớn tràn ngập ánh sáng, những bức tranh của thí sinh treo kín bốn bức tường. Bố, mẹ tôi kéo tôi chen qua đám đông để xem bức tranh của Kiều Phương đã được đóng khung, lồng kính. Trong tranh, một chú bé đang ngồi nhìn ra ngoài cửa sổ, nơi bầu trời trong xanh. Mặt chú bé như tỏa ra một thứ ánh sáng rất lạ. Toát lên từ cặp mắt,tư thế ngồi của chú không chỉ suy tư mà còn rất mơ mộng nữa. Mẹ hồi hộp thì thầm vào tai tôi:

- Con có nhận ra con không?

Tôi giật sững người.Chẳng hiểu sao tôi phải bám chạt vào tay mẹ. Thoạt tiên là sự ngỡ ngàng, rồi đến hãnh diện, sau đó là xấu hổ. Dưới mắt em tôi, tôi hoàn hảo đến thế kia ư? Tôi nhìn như thôi miên vào dòng chữ đề trên bức tranh:" Anh trai tôi". Vậy mà dưới mất tôi thì...

- Con đã nhận ra con chưa?

Mẹ vẫn hồi hộp. Tôi không trả lời mẹ vì tôi muốn khóc quá. Bởi vì nếu nói được với mẹ, tôi sẽ nói rằng:" Không phải con đâu. Đấy là tâm hồn và lòng nhân hậu của em con đấy."

CÂU HỎI

a) Giải thích nghĩa các từ: giật sững, ngỡ ngàng, hãnh diện, xấu hổ. Tại sao nhân vật tôi lại có cảm giác như vậy?

b) Em hiểu "thứ ánh sáng lạ" tỏa ra từ khuôn mặt cậu bé là thứ ánh sáng gì?

c) Từ văn bản chứa đoạn trích trên, em rút ra được bài học gì cho mình?

Các bạn giúp mình với ạ, bạn nào sớm thì mình sẽ tick cho bạn đó!

1
8 tháng 3 2020

Các bạn giúp mình với, tí là nộp rùi!

Trong sinh nhật của em, anh trai em đã tặng em 2 cuốn truyện tranh conan. Trong cuốn truyện này, có rất nhiều nhân vật nhưng em thích nhất là nhân vật chính Kudo Shinichi.Kudo Shinichi 17 tuổi , cao 1,74 m, nặng 68 kg. Tên của anh có nghĩa là: “sự thật duy nhất”. Trong tiếng Nhật, “Shin” nghĩa là “sự thật “ và “Ichi” nghĩa là “có một”. Sinh nhật của anh là vào ngày 4 tháng 5, nhóm máu A. Anh là...
Đọc tiếp

Trong sinh nhật của em, anh trai em đã tặng em 2 cuốn truyện tranh conan. Trong cuốn truyện này, có rất nhiều nhân vật nhưng em thích nhất là nhân vật chính Kudo Shinichi.

Kudo Shinichi 17 tuổi , cao 1,74 m, nặng 68 kg. Tên của anh có nghĩa là: “sự thật duy nhất”. Trong tiếng Nhật, “Shin” nghĩa là “sự thật “ và “Ichi” nghĩa là “có một”. Sinh nhật của anh là vào ngày 4 tháng 5, nhóm máu A. Anh là một thanh niên Nhật cao, gầy. Cậu có nước da trắng với mái tóc nâu, đen với một chùm tóc trước trán và phần tóc dựng đứng phía sau. Shinichi có khuôn mặt rất giống với ba cậu, Kudo Yusaku. Shinichi có vẻ ngoài “cool guy, lạnh lùng”. Sở thích của Shinichi là ăn bánh chanh, đá bóng, đọc truyện “Truy tìm dấu bộ tứ ” của Arthur Conan Doyle. Cậu ghét ăn bánh bông lan táo nhân nho khô. Câu nói ưa thích: “Sự thật chỉ có một mà thôi”, câu cửa miệng: “Barou(đồ ngốc)”. Cậu là một thám tử lừng danh nhờ vào tính thông minh và óc phán đoán với khả năng quan sát tinh tế. Trong một lần đi chơi với cô bạn thuở nhỏ Mori Ran, Shinichi đã bị tổ chức áo đen phát hiện khi đang điều tra. Chúng cho cậu uống thử loại thuốc teo nhỏ(APTX 4869) mà tổ chức vừa điều chế ra nhưng chất độc đã không giết chết cậu mà khiến cho cậu trở thành hình dáng của một đứa trẻ. Sau đó, cậu đổi tên thành Edogawa Conan, sống tại nhà thám tử lừng danh Mori Kogoro. Xuyên xuốt bộ truyện, cậu âm thầm hỗ trợ các vụ án bên cạnh ông Mori . Shinichi còn có khả năng nhào lộn tuyệt vời, nhảy xa và đu dây. Cậu còn có thể lái trực thăng, điều khiển một chiếc Mustang, điều khiển thuyền. Hơn nữa, cậu còn có khả năng về gỡ bom và máy tính. Shinichi cũng có thể bắn súng vì bố cậu thỉnh thoảng cho cậu đến trường tập bắn. Shinichi nhận biết ngay nốt nhạc khi chỉ nghe một lần nhờ khả năng phân biệt âm thanh của mình nhưng chưa bao giờ hát được một bài hát cho ra hồn. Điều này khiến người ta cho rằng cậu là “mù nhạc lý”. Cậu quan tâm đặc biệt tới vĩ cầm và chơi khá giỏi vì Holms chơi loại nhạc cụ này.

Shinichi quả là một người có sân chơi hoàn hảo, em càng đọc thì càng say mê nhân vật chính này. Đọc mỗi trang sách, em đi từ hết bất ngờ này tới bất ngờ khác, ngạc nhiên trước những tình huống hấp dẫn và tài năng trí tuệ suy đoán siêu phàm của chàng thám tử này.

Các bạn muốn mình gửi cho bài văn thì xem ở đây nhé. Xem có hay không giùm mình với ạ

0
Tìm phó từ trong đoạn văn sau đây và cho biết mỗi phó từ đó bổ sung cho động từ, tínhtừ những ý nghĩa gì?“Trong tranh, một chú bé đang ngồi nhìn ra ngoài cửa sổ, nơi bầu trời trong xanh. Mặt chú bénhư tỏa ra một thứ ánh sáng rất lạ. Toát lên từ cặp mắt, tư thế ngồi của chú không chỉ sự suy tư màcòn rất mơ mộng nữa. Mẹ hồi hộp thì thầm vào tai tôi:- Con có nhận ra con không?Tôi...
Đọc tiếp

Tìm phó từ trong đoạn văn sau đây và cho biết mỗi phó từ đó bổ sung cho động từ, tính
từ những ý nghĩa gì?
“Trong tranh, một chú bé đang ngồi nhìn ra ngoài cửa sổ, nơi bầu trời trong xanh. Mặt chú bé
như tỏa ra một thứ ánh sáng rất lạ. Toát lên từ cặp mắt, tư thế ngồi của chú không chỉ sự suy tư mà
còn rất mơ mộng nữa. Mẹ hồi hộp thì thầm vào tai tôi:
- Con có nhận ra con không?
Tôi giật sững người. Chẳng hiểu sao tôi phải bám chặt lấy tay mẹ. Thoạt tiên là sự ngỡ ngàng,
rồi đến hãnh diện, sau đó là xấu hổ. Dưới mắt em tôi, tôi hoàn hảo đến thế kia ư? Tôi nhìn như thôi
miên vào dòng chữ đề trên bức tranh: “Anh trai tôi”. Vậy mà dưới mắt tôi thì...
-Con đã nhận ra con chưa? – Mẹ vẫn hồi hộp.
Tôi không trả lời với mẹ vì tôi muốn khóc quá. Bởi vì nếu nói được với mẹ, tôi sẽ nói rằng:
“Không phải con đâu. Đấy là tâm hồn và tấm lòng nhân hậu của em con đấy”.
(Bức tranh của em gái tôi – Tạ Duy Anh)

0
     "Trong gian phòng lớn tràn ngập ánh sáng, những bức tranh của thí sinh treo kín bốn bức tường. Bố, mẹ tôi kéo tôi chen qua đám đông để xem bức tranh của Kiều Phương đã được đóng khung, lồng kính. Trong tranh, một chú bé đang ngồi nhìn ra ngoài cửa sổ, nơi bầu trời trong xanh. Mặt chú bé như tỏa ra một thứ ánh sáng rất lạ. Toát lên từ cặp mắt,tư thế ngồi của chú không chỉ suy tư...
Đọc tiếp

     "Trong gian phòng lớn tràn ngập ánh sáng, những bức tranh của thí sinh treo kín bốn bức tường. Bố, mẹ tôi kéo tôi chen qua đám đông để xem bức tranh của Kiều Phương đã được đóng khung, lồng kính. Trong tranh, một chú bé đang ngồi nhìn ra ngoài cửa sổ, nơi bầu trời trong xanh. Mặt chú bé như tỏa ra một thứ ánh sáng rất lạ. Toát lên từ cặp mắt,tư thế ngồi của chú không chỉ suy tư mà còn rất mơ mộng nữa. Mẹ hồi hộp thì thầm vào tai tôi:

         - Con có nhận ra con không?

     Tôi giật sững người.Chẳng hiểu sao tôi phải bám chạt vào tay mẹ. Thoạt tiên là sự ngỡ ngàng, rồi đến hãnh diện, sau đó là xấu hổ. Dưới mắt em tôi, tôi hoàn hảo đến thế kia ư? Tôi nhìn như thôi miên vào dòng chữ đề trên bức tranh:" Anh trai tôi". Vậy mà dưới mất tôi thì...

        - Con đã nhận ra con chưa?

     Mẹ vẫn hồi hộp.

    Tôi không trả lời mẹ vì tôi muốn khóc quá. Bởi vì nếu nói được với mẹ, tôi sẽ nói rằng:" Không phải con đâu. Đấy là tâm hồn và lòng nhân hậu của em con đấy."

                                                                                      CÂU HỎI

a) Giải thích nghĩa các từ: giật sững, ngỡ ngàng, hãnh diện, xấu hổ.

b) Em hiểu "thứ ánh sáng lạ" tỏa ra từ khuôn mặt cậu bé là thứ ánh sáng gì?

GIÚP MÌNH VỚI MÌNH HỌC NGU NGỮ VĂN LẮM! =.=

0
    Tôi được tặng một chiếc xe đạp rất đẹp nhân dịp sinh nhật của mình. Trong một lần đạp xe ra công viên dạo chơi, có một cậu bé cứ quẩn quanh ngắm nhìn chiếc xe với vẻ thích thú và ngưỡng mộ.“Chiếc xe này của bạn đấy à?”, cậu bé hỏi.“Anh trai mình đã tặng nhân dịp sinh nhật của mình đấy”, tôi trả lời, không giấu vẻ tự hào và mãn nguyện.  “Ồ, ước gì...
Đọc tiếp
   

 

Tôi được tặng một chiếc xe đạp rất đẹp nhân dịp sinh nhật của mình. Trong một lần đạp xe ra công viên dạo chơi, có một cậu bé cứ quẩn quanh ngắm nhìn chiếc xe với vẻ thích thú và ngưỡng mộ.

“Chiếc xe này của bạn đấy à?”, cậu bé hỏi.

“Anh trai mình đã tặng nhân dịp sinh nhật của mình đấy”, tôi trả lời, không giấu vẻ tự hào và mãn nguyện.

 

 

“Ồ, ước gì tớ...”, cậu bé ngập ngừng.

Dĩ nhiên là tôi biết cậu bé đang ước điều gì rồi. Cậu ấy hẳn đang ước ao có được một người anh như thế. Nhưng câu nói của cậu thật bất ngờ đối với tôi.

“Ước gì tớ có thể trở thành một người anh như thế!”, cậu ấy nói chậm rãi và gương mặt lộ rõ vẻ quyết tâm. Sau đó, cậu đi về phía chiếc ghế đá sau lưng tôi, nơi đứa em trai nhỏ tàn tật của cậu đang ngồi và nói:

“Đến sinh nhật nào đó của em, anh sẽ mua tặng em chiếc xe lăn, em nhé!”

 

Dựa vào bài trên Hãy viết một đoạn văn nêu cảm nghĩ của em về nhân vật cậu bé trong truyên Một người anh như thế

1
9 tháng 9 2019

nhonhung

Các bạn xem bài mik viết thế này có hay ko nhé !!! Có gì cần sửa thì bảo mik nhé !!!!Đề bài : Nhân dịp Tết cổ truyền vừa qua , trường em có tổ chức Ngày hội gói bánh chưng xanh , em hãy tả lại cảnh đó :                                                                      Bài làm :  Có lẽ chiếc bánh chưng xanh vào mỗi dịp Tết cổ truyền đã quá quen thuộc đối với mỗi người dân Việt Nam . Chiếc bánh...
Đọc tiếp

Các bạn xem bài mik viết thế này có hay ko nhé !!! Có gì cần sửa thì bảo mik nhé !!!!

Đề bài : Nhân dịp Tết cổ truyền vừa qua , trường em có tổ chức Ngày hội gói bánh chưng xanh , em hãy tả lại cảnh đó :

                                                                      Bài làm :

  Có lẽ chiếc bánh chưng xanh vào mỗi dịp Tết cổ truyền đã quá quen thuộc đối với mỗi người dân Việt Nam . Chiếc bánh chưng được gọi lá dong kèm với gạo , đỗ và thịt là món ăn tượng trưng cho đất , mà khi ăn rồi muốn ăn thêm lần nữa . Nhân dịp muốn tổ chức cho chúng em một cái Tết ấm cúng và vui vẻ chúng em , nhà trường đã tổ chức ngày hội gói bánh chưng xanh . Tâm trạng của em rất là vui và hào hứng

  Rồi ngày hôm đó đến , không khí của ngôi trường nhộn nhịp và đầm ấm hẳn lên . Đúng bảy giờ , chúng em có mặt tại lớp rồi mang ghế ra ngoài sân xếp hàng . Đến bảy rưỡi , cô tổng phụ trách phổ biến qua về ý nghĩa của chiếc bánh chưng , sau đó , chúng em được thưởng thức những tiết mục văn nghệ rất đặc sắc . Trên trời , những chú chim hót líu lo như đang đến thăm chúng em . Xung quanh , các bạn nào cũng chăm chú nghe cô tổng phụ trách phát biểu . Cả trường lúc đó rất im lặng để nghe phổ biến những công việc hôm nay .

   Sau khi được phổ biến xong , mỗi lớp cử ra ba bạn để gói bánh chưng trên sân . Lúc đó , cảnh tượng rất là đông vui và sôi động hẳn lên . Lớp nào cũng cổ vũ mong lớp mình dành được chiếc bánh đẹp nhất . Gói bánh xong , em thấy mâm bánh của lớp mình đẹp hơn nhiều so với các lớp còn lại . Khi giám khảo đã chấm điểm xong , chúng em di chuyển vào trong lớp để gói bánh . Làm xong chiếc bánh chưng , có cái thì lòi đỗ , lòi thịt , có cái thì to quá , có cái thì nhỏ quá , nhưng ai cũng vui khi đã làm được một chiếc bánh chưng do chính tay mình làm .

   Đến tầm mười giờ , tất cả các lớp bắt đầu đi luộc bánh . Ngồi trông nồi bánh chưng , em thấy mùi hương của bánh chưng nghi ngút với mùi hương lá dong tạo nên một nồi bánh thật thơm và ngon . Đợi mãi đến tận năm tiếng sau , nồi bánh mới được vớt ra . Bánh vớt ra vẫn còn nóng bốc khói lên nhìn rất đẹp . Rồi từng mâm bánh một được mang vào lớp để chuẩn bị cho phần thi trưng bày bánh trước trường . Mâm bánh của lớp em gồm một lọ hoa đào , 3 đĩa bánh chưng , cà tím , cà pháo như bao lớp khác . Nhìn sang lớp 6A6 , em thấy lớp đó trình bày mâm bánh của mình rất đẹp . Nhưng em lại thấy ấn tương về mâm bánh của mình hơn , vì mâm bánh của lớp em là cả một công sức , tấm lòng mà mọi người bỏ ra để làm những chiếc bánh chưng đẹp đến vậy . Chiếc thì màu tím , chiếc thì màu xanh , còn có chiếc thì màu hơi đỏ trông rất bắt mắt . Sau đó , chúng em ngồi nghe giải , cuối cùng sau bao nhiêu thời gian làm bánh , thì lớp em đã được giải nhì . Lúc đó , em với cả lớp rất vui .

   Em rất thích ngày hội này . Nó không chỉ đơn thuần là ngày hội làm bánh chưng xanh , mà là một ngày hội để chúng em được gắn kết bên nhau nhiều hơn . Em muốn sau này các về sau , ngày hội này vẫn sẽ mãi được tổ chức ở trường em .

3
15 tháng 2 2019

hay lắm

10 tháng 11 2020

BẠN VIẾT HAY HƠN MÌNH ĐẤY

Các đoạn văn, thơ dưới đây thuộc phương thức biểu đạt nào?a) Một hôm, mẹ Cám đưa cho Tấm và Cám mỗi đứa một cái giỏ, sai đi bắt tôm, bắt tép và hứa, đứa nào bắt được đầy giỏ sẽ thưởng cho một cái yếm đỏ. Tấm vốn chăm chỉ, lại sợ dì mắng nên mải miết suốt buổi bắt đầy một giỏ cả tôm lẫn tép. Còn Cám quen được nuông chiều, chỉ ham chơi nên mãi đến chiều...
Đọc tiếp

Các đoạn văn, thơ dưới đây thuộc phương thức biểu đạt nào?

a) Một hôm, mẹ Cám đưa cho Tấm và Cám mỗi đứa một cái giỏ, sai đi bắt tôm, bắt tép và hứa, đứa nào bắt được đầy giỏ sẽ thưởng cho một cái yếm đỏ. Tấm vốn chăm chỉ, lại sợ dì mắng nên mải miết suốt buổi bắt đầy một giỏ cả tôm lẫn tép. Còn Cám quen được nuông chiều, chỉ ham chơi nên mãi đến chiều chẳng bắt được gì. Thấy Tấm bắt được đầy giỏ, Cám bảo chị:

Chị Tấm ơi, chị Tấm!

Đầu chị lấm

Chị hụp cho sâu

Kẻo về dì mắng.

Tấm tưởng thật, hụp xuống thì Cám trút hết giỏ tôm tép của Tấm vào giỏ mình, rồi chạy về nhà trước.

(Tấm Cám)

b) Trăng đang lên. Mặt sông lấp loáng ánh vàng. Núi Trùm Cát đứng sừng sững bên bờ sông thành một khối tím thẫm uy nghi, trầm mặc. Dưới ánh trăng, dòng sông sáng rực lên, những con sóng nhỏ lăn tăn gợn đều mơn man vỗ nhẹ vào hai bên bờ cát.

(Khuất Quang Thụy, Trong cơn gió lốc)

c) Muốn xây dựng một đất nước giàu mạnh thì phải có nhiều người tài giỏi. Muốn có nhiều người tài giỏi thì học sinh phải ra sức học tập văn hóa và rèn luyện thân thể, bởi vì chỉ có học tập và rèn luyện thì các em mới có thể trở thành những người tài giỏi trong tương lai.

(Trích Tài liệu hướng dẫn đội viên)

d) Trúc xinh trúc mọc đầu đình

Em xinh em đứng một mình cũng xinh.

(Ca dao)

đ) Nếu ta đẩy quả địa cầu quay trục theo hướng từ tay trái sang tay phải mà chúng ta gọi là hướng từ tây sang đông thì hầu hết các điểm trên bề mặt quả địa cầu đều chuyển động, đều thay đổi vị trí và vẽ thành những đường tròn.

(Theo Địa lí 6)

2
21 tháng 12 2017

a, Phương thức tự sự: Vì có người, có việc, có diễn biến của việc

b, Phương thức miêu tả: miêu tả cảnh thiên nhiên: đêm trăng trên sông

c, Phương thức biểu cảm: bàn luận về điều kiện làm cho đất nước giàu mạnh

d, Phương thức thuyết minh: giới thiệu hướng quay của địa cầu.

3 tháng 11 2021

a)Kể

b)Tả

Bài viếtKiều phương là tên mẹ đặt cho cô em gái nhỏ của tôi. Những cả nhà tôi lại gọi nó bằng một cái tên dễ mến là Mèo. Chả là nó mải mê vẽ tranh lắm lắm nên mặt mũi lúc nào cũng lem luốc trông ngộ nghĩnh như một chú mèo con. Tôi yêu em Kiều Phương lắm! Những nghĩ lại mà thấy thật buồn vì có lần tôi đã cư xử không tốt với Phương. Mèo mê hội hoạ lắm! Trước đây, khi chưa...
Đọc tiếp

Bài viết

Kiều phương là tên mẹ đặt cho cô em gái nhỏ của tôi. Những cả nhà tôi lại gọi nó bằng một cái tên dễ mến là Mèo. Chả là nó mải mê vẽ tranh lắm lắm nên mặt mũi lúc nào cũng lem luốc trông ngộ nghĩnh như một chú mèo con. Tôi yêu em Kiều Phương lắm! Những nghĩ lại mà thấy thật buồn vì có lần tôi đã cư xử không tốt với Phương.

 Mèo mê hội hoạ lắm! Trước đây, khi chưa trở thành “hoạ sĩ”, nó cứ say xưa suốt cả ngày với đống nguyên liệu có sẵn trong nhà để chế ra những lọ bột màu làm thuốc vẽ. Hàng ngày khi chưa “tác nghiệp:, khuôn mặt mặt nó trông trắng trẻo, bầu bĩnh, với một đôi mắt đen lay láy thật dễ thương, Mẹ tôi nói, mèo đẹp nhất ở cái mũi dọc dừa. Nên lúc nào vui nó lại chỉ vào cái mũi ra vẻ vui mừng lắm. Mới mười tuổi mà tôi đã rất bất ngờ vì tóc nó đẹp, đen lánh như mun. Mái tóc lúc nào cũng được bé bện họn gàng thành hai bím đuôi sam treo trên đôi vai gầy mỏng.

Một hôm đi học về tôi lao ngay ra vườn ổi Nhưngkhìa! Mèo đang làm gì vậy? Tôi tiến lại rồi nấp ở một góc cây. ồ thì ra con bé lại chơi trò chế những lọ bột mầu. Trông nó có vẻ thích thú lắm, hai bím tó đuôi sam sung rung rugn cứ đưa qua đưa lại liên hồi.

Thế rồi bímật của Mèo con cũng bị lộ vào ngày chú Tiến Lê - bạn của bố đến chơi. Nhưng thực ra phải kể đến bé Quỳnh, con gái của chú hoạ sĩ, em mới là người phát hiện ra những bức vẽ của Mèo con chú Lê ngạc nhiên vô cùng trước "bộ sưu tập" của Kiều Phương và rồi chú khẳng định: "Con bé sẽ là một nhân tài".

Từ hôm đó, cả gia đình đề chú trọng tới Mèo con làm tôi có cảm giác như một người thừa. Hàng ngày cứ nhìn thấy nó mặc bộ váy mới nào là tôi lại tìm những lời tốt đẹp mà khen ngợi nhưng mấy hôm vừa rồi dù trông nó lung linh lắm, tôi cũng chẳng thèm quở đến. Tôi bắt đầu thấy ganh tị với đôi bàn tay có những ngón búp măng thon dài của Kiều Phương. và nói tóm lại tôi thấy chán mọi người.

Nhưng mọi chuyện đã thay đổi từ hôm cả nhà tôi cùng mèo đi nhận giải vì Mỡo đạt giải nhất trong cuộc thi hội hoạ mù. Tôi sững sờ trước bức tranh còn Mỡo cứ hích hích cái mũi dọc dừa vào má tôi mà tự hào lắm. Lúc ấy tôi chợt nhìn qua đôi mắt của Kiều Phường. Hình như tôi vừa nhận ra trong ánh mắt ấy một niềm thương yêu sâu sắc lắm.

Mèo con ơi! Tha lỗi cho anh nhé! Anh đã trách lầm em. Từ nay anh hứa sẽ là một người anh tốt. Và rồi trên con đường học tập, anh em mình sẽ lại tiếp tục thi đua.

5

?????????????????

17 tháng 2 2016

Bạn viết văn cảm nhận về người anh đấy à