Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Đến Phường Rạnh, dượng Hương sai nấu cơm ăn để được chắc bụng. Mùa nước còn to, có khi suốt buổi phải chống liền tay không phút hở. Ba chiếc sào bằng tre đầu bịt sắt đã sẵn sàng. Nước từ trên cao phóng giữa hai vách đá dựng đứng chảy đứt đuôi rắn. Dượng Hương Thư đánh trần đứng sau lái co người phóng chiếc sào xuống lòng sông nghe một tiếng “soạc”! Thép đã cắm vào sỏi! Dượng Hương ghì chặt trên đầu sào, lấy thế trụ lại, giúp cho chú Hai và thằng Cù Lao phóng sào xuống nước. Chiếc sào của dượng Hương dưới sức chống bị cong lại. Nước bị cản văng bọt tứ tung, thuyền vùng vằng cứ chực trụt xuống, quay đầu chạy về lại Hòa Phước.
Những động tác thả sào, rút sào rập ràng nhanh như cắt. Thuyền cố lấn lên. Dượng Hương Thư như một pho tượng đồng đúc, các bắp thịt cuồn cuộn, hai hàm răng cắn chặt, quai hàm bạnh ra, cặp mắt nảy lửa ghì trên ngọn sào giống như một hiệp sĩ của Trường Sơn oai linh hùng vĩ.
- Phương thức biểu đạt chính của đoạn văn trên là tự sự
Cảnh đẹp trên sông thu bồn thật bao la, rộng lớn, hùng vĩ biết bao. Tác giả đã khắc họa nên được một khung cảnh thiên nhiên thật đẹp, nên thơ, trữ tình. bằng biện pháp nghệ thuật so sánh, những câu văn miêu tả trở nên có hồn hơn, giàu hình ảnh hơn. khung cảnh thiên nhiên đó đẹp như một bức tranh sơn mài. Mọi người cũng chuẩn bị vô cùng kĩ càng cho cuộc vượt thác. Tuy dòng nước rất xiết và mạnh nhưng con người cũng rất cố gắng để vượt qua được chúng. Những hình ảnh trong bài rất tự nhiên, sinh động. Nghệ thuật tả cảnh của tác giả đã làm nổi bật lên điều đó.
thu bồn.
Thu bồn