Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Bằng việc sử dụng một loạt từ láy: Dịu dàng, nhẹ nhàng, khe khẽ... Nhà thơ đã miêu tả, cảm nhận vẻ đẹp dịu nhẹ, đáng yêu của đất trời khi nàng xuân vừa chớm bắng tất cả sự rung động, nâng niu, trân trọng, yêu mến.
Nàng xuân vừa gõ cửa đã xua đi cái lạnh lẽo của mùa đông, phả vào ko gian, đất tròi hơi thở ấm áp nồng nàn khiến vạn vật bừng tỉnh, hồi sinh. Sức sông căng tràn, mãnh liệt đang trỗi dậy trong cái " Nhẹ nhàng" cựa của lộc non, trồi biếc trong cái "Khe khẽ" hé của hoa, trong hương thơm " Nhẹ nhàng" thoáng bay của hương... Sức sống ấy cứ âm thầm chảy, âm thầm trào dâng trong từng làn da, thớ thịt của cỏ cây, hoa lá...Những từ láy ấy cứ nhảnh nhót, vận động suốt mạch thơ, cứ dịu dàng, êm ái trong sự vận động, biến đổi tinh tế của cảnh vật khi mùa xuân " trở dạ". Khoảnh khắc dịu dàng, tươi đẹp ấy khiến lòng người ấm áp, đắm say với bao cảm xúc mến yêu
- Nhân hoá: mùa xuân trở dạ dịu dàng; lộc cựa nách cây; mây dịu dàng.
- Điệp ngữ: nhẹnhàng (2 lần); dịu dàng ( 2 lần).
- Đảo ngữ: khe khẽ hé; nhẹ nhàng hương bay; nhẹ nhàng lộc cựa; tím mây; dịu dàng vương mãi, tím mây ngang chiều.
Tác dụng:Nm phân tích giá trị biểu đạt của đoạn thơ bằng một đoạn văn trên cơ sở phân tích tác dụng của các phép tu từ trên.
Bài cảm thụ cần đạt các yêu cầu sau:
- Dẫn dắt vào bài ngắn gọn sát với nội dung, đề tài của đoạn thơ là viết về mùa xuân-> trich đoạn thơ.
- Phép nhân hoá khiến mùa xuân hiện lên cụ thể, sinh động như một người mẹ trẻ đang trở dạ chuẩn bị cho đứa con yêu ra đời . Có điều, việc trở dạ đó không đau đớn, khó khăn như bình thường mà nó êm ái,dịu dàng. Câu thơ diễn tả bước đi thời gian- thời điểm giao mùa giữa đông và xuân thật tinh tế, chính xác. Mùa xuân đến từ từ, chầm chậm chứ không ào ạt như mùa hạ. Sự trở dạ ấy đã sinh ra những đứa con mùa xuân là những tín hiệu đầu tiên hoa, hương, lộc và làn mây tím mỏng mềm mại dịu dàng.
- Phép điệp ngữ, đảo ngữ, góp phần nhấn mạnh, tô đậm, làm nổi bật bước đi thời gian nhẹ nhàng, e ấp khi xuân về.
=> Đoạn thơ là bức tranh mùa xuân thật đẹp, hiền hoà, thơ mộng qua sự cảm nhận tinh tế và ngòi bút miêu tả đặc sắc của nhà thơ. Nó gieo vào lòng ta những nỗi niềm bâng khuâng, xao xuyến, một tình yêu thiết tha với thiên nhiên tao vật, với mùa xuân quê hương. Tạo bức tranh thiên nhiên sống động ,muôn màu muôn sắc, tràn đầy sức sống nhưng cx rất đối yên bình , tươi đẹp của 1 làng quê
Tham khảo
câu 1
Phương thức biểu đạt chính của đoạn thơ trên là biểu cảm
Câu 2 : Từ láy: vỗ về , nhẹ nhàng , lạc lối
Các từ vì , và thược từ loại : Quan hệ từ
Câu 3:...............
Câu 4:
Từ đi ở đây có nghĩa là dù ta có lớn khôn trưởng thành. Có cuộc sống riêng, đó là lúc ta bước ra xã hội tự chăm lo, chịu trách nhiệm cho cuộc sống của mình,...
Nghệ thuật: - nhân hoá
- lặp từ “ dịu dàng, nhẹ nhàng”
- đảo từ “ tím mây”
Nguyễn Duy
* Nội dung: Bài thơ là một bức tranh mùa xuân tràn đầy hương sắc, hấp dẫn, nổi bật giữa thiên nhiên. Cảnh vật, thiên nhiên hoà quyện với nhau tạo nên một mùa xuân êm dịu và nhẹ nhàng.
Cảm nhận mà bn