K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

28 tháng 10 2017

Tham khảo

Chúng ta cảm thấy ấm áp khi có ba mẹ luôn yêu thương chiều chuộng ta nhưng ta càng thấy ấm áp hơn khi trong gia đình nhỏ đó có sự đùm bọc của anh trai và chị gái mình. Sự thương yêu đùm bọc của người anh trai và chị gái thân thiết làm cho chúng ta cảm thấy hạnh phúc hơn với cuộc sống này. Dân gian có câu "làm anh khó đấy, phải đâu chuyện đùa /với em bé gái, phải người lớn cơ/ khi em bé khóc anh phải dỗ dành, nếu em bé ngã anh nâng dịu dàng.." Qua câu trên ta có thể thấy sự che chở của người anh trai đối với đứa em gái mình là điều vô tận. Trong cuộc sống ai mà chả có vấp ngã và chúng ta rất cần thiết những người thân ruột thịt của mình ủng hộ mình, quan tâm mình, chia sẻ, động viên mình và họ là những người luôn đứng sau lưng của chúng ta. Để khi chúng ta có vấp thì họ cũng là người biết trước tiên và họ cũng giang rộng vòng tay để nâng bước ta trước những gian lao cuộc sống. Đối với đứa em gái như em tất nhiên là có những ưu phiền trong cuộc sống và không gì tuyệt vời hơn là khi có chị gái sẽ chia những tâm sự của mình. Chị gái như là chính mình vậy đó? Chị hiểu những suy nghĩ của mình mà bất chợt mình chưa kịp nói ra nhưng chị quan tâm đến từng li từng tí. Có lẽ không ai yêu thương em gái mình bằng chính người anh trai và chị gái trong gia đình. Bạn có thể có rất nhiều mối quan hệ xã hội nhưng bạn đừng quên họ cũng vừa là tình thân của bạn vừa là bạn của bạn. Họ yêu thương chúng ta như vậy nhưng không nhất thiết họ chiều những gì chúng ta đòi hỏi mới là yêu thương. Anh chị yêu thương chúng ta theo cách riêng của một người anh và một người chị. Những hành động chúng ta làm họ luôn để ý chính là xuất phát từ tấm lòng yêu đứa em mình vô kể. Họ xem thử việc làm đó có tốt cho đứa em gái của mình không. Họ khắt khe trong mỗi dự định chúng ta làm vì họ không muốn đứa em bé nhỏ của mình bị vấp ngã quá nhiều lần trong cuộc sống. Đôi khi có những lời quát mắng từ họ nhưng chúng ta hiểu rằng những lời quát mắng đó là mong chúng ta trưởng thành hơn, suy nghĩ kĩ càng trước mọi việc định làm. Thiếu đi người anh trai hay người chị gái trong cuộc sống này như thiếu mất một cánh tay bảo vệ. Một cánh tay đắc lực, một cánh tay dìu dắt vậy. “anh em như thể chân tay Rách lành đùm bọc Dở hay đỡ đầu” Tóm lại, những ai đang có những người anh người chị kề bên thì hấy trân trọng họ, yêu thương họ theo cách mà bạn có. Đừng vì những cuộc vui với bạn bè ngoài xã hội kia mà chúng ta phớt lờ sự quan tâm với họ. Tình cảm anh chị em trong nhà là tình cảm mà chúng ta may mắn mới có được, vì thế đừng đánh mất họ với cuồng quay của xã hội.
28 tháng 10 2017

Lúc trước, anh trai của tôi là một người anh lúc nào cũng xem thường tôi . Khi thấy em mình có tài năng học văn,người anh ghen ghét với tài năng của em.Người anh cảm thấy như bị lãng quên vì mình không có chút năng khiếu gì. Trước lúc em đi thi văn,người anh tỏ ra vẻ bực tức và thường xuyên hắt hủi em trai. Khi đứng trước bức bài làm về mình được treo lồng kính, người anh cảm thấy ngỡ ngàng, rồi đén sự hãnh diện và cuối cùng là sự xấu hổ. Người anh cảm thấy vô cùng ân hận vì lúc trước đã không đối xử tốt với em tôi . Người anh không ngờ trong mắt em trai , anh là một người hoàn hảo đến vậy.Bây giờ người anh cảm thấy yêu em trai hơn.

15 tháng 11 2016

Cái ngày nhỏ xíu, nó hay cãi nhau với anh trai lắm, cả đánh nhau nữa. Anh nó cũng còn nhỏ nên không biết nhường em, thế là đánh nhau suốt ngày. Có lần bị anh đánh đau quá nó đã tự nhủ rằng: mình không có người anh này.

Rồi nó lớn dần. Ngày nó thi vào lớp 10, món quà đầu tiên nó được nhận từ anh trai là một chiếc cặp sách. Chiếc cặp sách mà anh đã phải lang thang khắp Hà Nội tìm mua cho nó, hơn hết là chiếc cặp được mua từ chính những đồng tiền do anh kiếm được. Và bây giờ, 10 năm trôi qua nhưng dù đi bất kỳ nơi đâu nó cũng mang theo chiếc cặp ấy cho dù nó đã bạc màu, mòn rách....

Anh chỉ hơn nó có 3 tuổi thôi! Ngày ấy, ở cái tuổi mà lẽ ra anh được cắp sách tới trường cùng đám bạn, nhưng anh đã đi làm để kiếm những đồng tiền dù rất nhỏ.

Ngày trước, khi còn ở nhà nó ít nghĩ về anh lắm. Nó nhớ có lần anh vừa khóc vừa nói "Bố mẹ chỉ thương 2 đứa mày thôi, chứ bố mẹ có bao giờ thương tao đâu". Nó giật mình... Nó chỉ biết nhìn anh, và khóc để rồi trong nước mắt nó giải thích với anh đủ chuyện, rằng bố mẹ yêu cả 3 anh em chỉ là do cách thể hiện tình cảm khác nhau thôi. Anh vẫn không tin. Nó không biết làm sao cả.....?

Thế rồi nó đi học xa, nó đã viết thư về cho bố mẹ và kể chuyện về những suy nghĩ của anh. Ở nơi xa xôi này mỗi khi nhớ đến anh nó lại khóc. Nó thương anh quá. Vì anh không được như bạn bè cùng trang lứa, và vì anh đã phải hy sinh rất nhiều cho nó. Nó cứ nghẹn ngào vì không biết sau này nó sẽ báo đáp anh như thế nào.

Nó tự bảo mình là rất yêu quý anh. Thế mà năm nào nó cũng quên sinh nhật của anh. Và nó nhớ không nhầm thì chưa bao giờ anh biết sinh nhật, hình như chưa bao giờ được nhận quà sinh nhật . Nó muốn làm một cái gì đó cho anh, nhưng cuối cùng thì nó chưa làm được gì cả. Anh sinh vào ngày cuối của năm, một ngày đặc biệt. Nhưng có lẽ ai ai cũng chỉ lo chuẩn bị đón năm mới nên không để ý và nó cũng vậy. Phải tới ngày mùng một tết nó mới chợt nhớ rồi lại hối hận. Tự nhủ sẽ không quên vào năm sau. Năm nay nó vẫn quên cho dù nó đã tự hẹn mình từ rất lâu.

Nhớ đến anh nó vẫn buồn và khóc nhiều. Nhưng nó cảm thấy vui hơn khi 2 năm nay về ăn tết, năm nào anh cũng khoe rằng "Bây giờ bố mẹ quý tao nhiều lắm!". Nó đùa lại: Chắc tại không có em ở nhà đấy.

Anh giản dị quá anh ơi. Gần như trong cuộc sống anh chỉ biết hy sinh cho mọi người. Ai cũng yêu quý anh, anh ạ. Anh biết vì sao nó biết điều đó không? Vì mỗi khi đi ra ngoài nó lại được nghe mọi người nhắc đến tên của anh một cách thật tự nhiên và thân mật. Và nó như thấy anh trong đáy mắt của họ. Họ tôn trọng và yêu quý anh. Họ nhắc đến anh như một niềm tự hào của riêng họ.

Tụi bạn cứ hay khoe về anh của tụi nó, anh tụi nó làm này làm kia... Nhưng nó chẳng quan tâm. Vì nó chắc không phải ai cũng có một người anh như nó. Nó tự hào về anh nhiều lắm. Trong cuộc sống có 3 người để nó thần tượng là bố mẹ và anh đấy. Nó chắc anh không đọc được những dòng chữ này đâu. Nhưng khi viết nó thấy vui...

15 tháng 11 2016

Tháng 6 năm 2009, anh Đức trúng tuyển nghĩa vụ quân sự và đã lên đường nhập ngũ. Anh trở thành một chiến sĩ hải quân đóng trên quần đảo Trường Sa - mảnh đất nổi tiếng của Tổ quốc Việt Nam bao đời nay vẫn đứng hiên ngang giữa muôn trùng sóng gió. Từ ngày anh Đức đi xa, cả nhà rất nhớ và mong được gặp anh. Mơ ước ấy đã thành hiện thực vào dịp cuối năm vừa qua, khi anh Đức được vào đất liền Đềdự Hội nghị thanh niên tiên tiến toàn quốctổchức tại thành phố Nha Trang.

Không gì có thể so sánh được với niềm vui của gia đình em lúc ấy. Bố em ngạc nhiên đến sững sờ trước sự xuất hiện của một anh lính hải quân cao to, vạm vỡ, nước da nâu bóng như đồng hun, đang tươi cười đứng trước mặt. Anh dập chân đứng nghiêm rồi giơ tay chào kiểu nhà binh: “Con chào bố! ” Em vừa đi học về, chỉ kịp ơ... lên một tiếng thì đã được siết chặt trong vòng tay mạnh mẽ của anh. ôi! Anh trai của em! Người anh thân thiết nay đã trở về! Em ngắm mãi gương mặt trẻ trung, nụ cười tươi rói và đôi mắt đen sáng của anh. Bà con hàng xóm đã kéo sang chia vui cùng gia đình em. Căn nhà nhỏ xôn xao tiếng chào hỏi.

Trong bữa cơm tối hôm ấy, mẹ em làm những món mà anh Ưa thích. Vừa ăn, anh Đức vừa kể chuyện về cuộc sống quân ngũ nơi đảo xa và những thành tích mà anh đã đạt được. Qua câu chuyện của anh, em hình dung ra khung cảnh trời biển mênh mông, những đàn hải âu chao liệng trên mặt nước, tiếng sóng vỗ dào dạt và những người lính trẻ ngày đêm nâng cao cảnh giác, chuyên cần luyện tập, nắm chắc tay súng bảo vệ từng tấc đất của Tổ quốc thân yêu.

Anh Đức ân cần hỏi thăm bố mẹ về chuyện làm ăn, hỏi em về chuyện học hành và hướng dẫn em cách học môn Toán sao cho có hiệu quả. Hồi học lớp

12, anh đã đạt được giải nhất trong kì thi học sinh giỏi Toán cấp thành phố. Em rất phục trí thông minh và tính linh hoạt, năng động của anh.

Sáng hôm sau, anh Đức dậy rất sớm tập thể dục rồi chạy bộ trên những con đường quen thuộc. Nhìn chăn màn gấp gọn gàng xếp ở đầu giường, em cảm thấy tính kỉ luật mà quân đội rèn giũa cho anh được thể hiện rõ trong từng hành động. Anh chọn bộ quân phục đẹp nhất Đềđi dự Hội nghị. Trông anh mới mạnh mẽ và chững chạc làm sao!

Kết thúc Hội nghị, anh Đức còn được ở nhà thêm hai ngày nữa. Anh đã tranh thủ đóng cho em một chiếc bàn xinh xắn và sắp xếp lại góc học tập của em thật ngăn nắp, gọn gàng. Công việc xong xuôi, anh ngồi trên thềm, vừa gảy đàn ghi ta vừa hát Bài ca người lính biển. Giọng hát của anh ấm và vang, ngân nga trong bóng chiều đang sẫm lại.

Sáng hôm sau, anh Đức lên đường trở về đơn vị. Cả nhà lưu luyến tiễn anh. Mẹ em cứ dặn đi dặn lại là đến nơi anh phải viết thư về ngay cho gia đình yên tâm. Anh khoác vai em, căn dặn hãy thay anh giúp đỡ bố mẹ và em hứa là sẽ làm theo lời anh dặn. Đêm ấy, em thao thức nhớ anh - người bạn lớn gần gũi và thân thiết. Em mơ ước sau này cũng sẽ khoẻ mạnh, cường tráng và trưởng thành giống như anh.

9 tháng 11 2021

Em tham khảo:

Điều may mắn mà em có được trong cuộc sống đó chính là em có một gia đình tràn ngập tình yêu thương. Gia đình luôn là tổ ấm là nơi che chở cho em những khi em có những chuyện buồn vui trong cuộc sống. Gia đình là nơi bình yên và cho em những tiếng cười ấm áp khi trở về nhà.

Gia đình em là một gia đình khá đặc biệt khi em được sống cùng ông bà nội dưới cùng một mái nhà. Ông nội chính là người mà em thần tượng và vô cùng kính trọng, bởi ông em chính một vị anh hùng đã có nhiều hy sinh lập được nhiều chiến công trong thời kỳ kháng chiến chống Mỹ cứu nước.

Gia đình luôn là nơi mà khi con người mệt mỏi đều muốn quay về với mái ấm của mình nơi có những người luôn lo lắng yêu thương ta thật lòng. Nơi có những người thân gắn kết với chúng ta bằng tình cảm máu thịt. Chỉ khi ở bên cạnh những người thân yêu thương ta thì chúng ta mới có thể cởi bỏ được những mệt mỏi lo lắng khỏi trái tim mình. Chỉ ở bên cạnh gia đình chúng ta mới có thể sống thật với tính cách con người mình nhất.

Trong gia đình em ông nội chính là người có tiếng nói quyền lực nhất. Ông luôn dạy cho chúng em biết những điều phải trái đúng sai, dạy chúng em những thói quen sinh hoạt tích cực sống hết mình có lý tưởng hoài bão lớn lao. Ngay từ khi em còn nhỏ em đã thân thiết và gần gũi với ông được ông yêu thương cưng chiều. Mỗi buổi sáng ông em thường dậy từ sớm chăm sóc cho những chú chim cảnh, vườn cây, ao cá của mình. Nhờ bàn tay chăm sóc của ông nội mà gia đình em luôn có rau sạch và cá tươi để ăn.

 

Ông em năm nay đã 75 tuổi mái tóc có nhiều sợi bạc nhưng sức vóc ông vẫn còn dẻo dai lắm bởi ngày xưa ông từng có thời tham gia chiến trường từng vào sinh ra tử đối mặt với kẻ thù hiểm ác nhiều lần. Chính những năm tháng khó khăn đó đã rèn luyện cho ông nội em một ý chí nghị lực sống phi phàm hơn người. Ông cũng thường xuyên tập thể dục nên sức khỏe vẫn còn khá tốt. Nhưng đôi khi ông cũng bị đau nhức xương khớp nhất là khi trời trở gió thì vết thương ở chân ông do viên đạn ngày nào găm phải lại đau đớn nhức nhối. Em rất thương ông bởi em biết những lúc như vậy ông đau đớn nhiều lắm. Nhưng dù bệnh tình có như thế nào ông nội em vẫn luôn thể hiện phong cách của một người chiến sĩ cụ Hồ. Ông vui vẻ lắm, mỗi khi cả nhà lo lắng suýt xoa cho vết thương của ông, thì ông em đều gạt đi và nói rằng một chút vết thương nhỏ như vậy có đáng gì ông vẫn còn khỏe lắm. Em vô cùng ngưỡng mộ và tự hào về ông nội của mình, bởi em đã từng được học những tiết lịch sử ý nghĩa mà cô giáo giảng trên lớp. Em hiểu rằng để có một cuộc sống bình yên như ngày hôm nay ông cha ta đã phải hy sinh rất nhiều, nhiều anh hùng dân tộc đã nằm xuống nơi rừng hoang đất lạnh để hôm nay chúng em được tung tăng vui vẻ cắp sách tới trường, chúng em được hưởng cuộc sống thái bình. Đó là nhờ công lao của những người như ông nội em.

Ông em cũng là người vô cùng nhân hậu thường xuyên giúp đỡ những người có hoàn cảnh khó khăn neo đơn ở trong làng của em. Trong làng em ở có nhiều cụ già con cháu đều đi làm xa hoặc đã tử trận trong chiến tranh nên giờ họ chỉ sống có một mình. Ông em thường xuyên giúp đỡ những người đó và bảo cha mẹ cùng chúng em phải giúp đỡ những người có hoàn cảnh đặc biệt. Ông luôn sống vui vẻ hòa nhã với những người xung quanh nên trong làng xóm ai cũng yêu mến và tôn trọng ông nôi của em. Những lúc nhàn rỗi ông nội em thường làm thơ bởi ông có tham gia câu lạc bộ thơ của hội cựu chiến binh.

Ông là người mà em vô cùng ngưỡng mộ và tôn trọng, em mong sao ông em luôn được khỏe mạnh sống lâu trăm tuổi cùng với gia đình của em.

11 tháng 11 2016

1.. Mở bài:
- Trong những quan hệ tình cảm của con người thì tình cha con là tình cảm máu thịt thiêng liêng.
- Công lao to lớn của người cha được nhắc đến rất nhiều trong ca dao – dân ca ( dẫn chứng minh họa ).
2. Thân bài:
* Vai trò của người cha:
- Người cha đóng vai trò trụ cột, thường quyết định những việc quan trọng trong gia đình; là chỗ dựa về vật chất lẩn tinh thần của vợ con
- Cha kèm cặp, dạy dổ, truyền kinh nghiệm sống và nâng đỡ các con trên bước đường tạo dựng sự nghiệp
* Cảm nghĩ của em về người cha thân yêu:
- Cha em chỉ là một người thợ bình thường, quanh năm vất vả với công việc
Đức tính nổi bậc của cha là cần cù, chịu khó, hết lòng vì vợ con.
- Cách dạy con của cha rất giản dị: nói ít làm nhiều, lấy lời nói, hành động của mình làm gương cho các con. Thái độ của cha cởi mở, dể gần, bao dung nhưng cũng rất nghiêm khắc.
- Các con kính yêu, quý mến và tin tưởng ở cha, cố gaéng chăm ngoan, học giỏi để cha vui lòng.
3. Kết bài:
- Công lao sinh thành, dưỡng dục của cha mẹ vô cùng to lớn, sánh ngang với núi cao, biển rộng.
- Con cái phải biết ơn và đền đáp công lao cha mẹ bằng lời nói và việc làm hiếu nghĩa hằng ngày.

13 tháng 12 2017

Mối quan hệ giữa anh chị em trong một gia đình được nhân dân ta rất coi trọng từ xưa đến nay. Mối quan hệ ấy được nhân dân ta gửi gắm trong rất nhiều câu ca dao tục ngữ như “Anh em như thể tay chân”hay lá lành đùm lá rách”. Qua những câu ca ấy cha ông muốn khuyên như con cháu là những người có cùng một quan hệ huyết thống thì phải biết yêu thương đùm bọc lấy nhau, đừng gây xung đột lẫn nhau. Tình cảm anh em trong gia đình là một tình cảm rất thiêng liêng nhưng lại rất ít người quan tâm đến nó. Vậy tình cảm anh em trong gia đình là gì?Đó trước hết là mối quan hệ giữa những người có cùng huyết thống trong một gia đình. Nhưng đó không đơn giản như thế mà nó còn là tình cảm yêu thương quý trọng nhau chia sẻ cho nhau giữa những anh em trong một gia đình. Đó là một tình cảm thiêng liêng xuất phát từ cá nhân mỗi con người không hề giả dối lợi dụng nhau. Đó là một tình cảm gắn bó mật thiết và đôi khi đó còn là sự hi sinh cho nhau mà chẳng bao giờ tình toán thiệt hơn. Từ những ngày còn thơ bé chúng ta đã được cha mẹ ông bà dậy dỗ là phải yêu thương kính trọng anh chị và nhường nhịn thương yêu em nhở. Đến khi lớn lên chút nữa chúng ta lại được các thầy cô dậy dỗ về tình cảm anh em trong gia đình qua những câu chuyện như sự tích trầu cau hay truyện cổ tích cây khế. Tuy mỗi câu chuyện mang một nội dung khác nhau nhưng qua đó ta đều thấy được nhân dân ta cha ông ta đã nhắn nhủ một tình cảm một đạo đức rất cao đẹp đó là phải biết yêu thương anh em với nhau.

Cặp từ trái nghĩa:lành và rách.

19 tháng 12 2016

Cảm nghị về bà nội.

Nếu có ai hỏi tôi rằng một trong những người mà tôi yêu thương nhất là ai thì tôi sẽ trả lời rằng đó là bà nội .

Bà tôi là người nhân hậu và hiền từ nhưng gần như suốt cuộc đời của bà chỉ là những khó khăn và bệnh tật . Tôi thương bà lắm ! Tôi thương cái mái tóc xoăn xoăn điểm bạc của bà, thương cái dáng đi chầm chậm mà khập khễnh của bà . Bảy mươi tuổi mà tôi trông bà có vẻ già hơn so với người cùng tuổi .

Tôi có được nghe bố kể rất nhiều về bà – một con người chăm chỉ và chất phác . Bà đã tần tảo nuôi hai người con trai khôn lớn trong khi ông tôi đi bộ đội . Đến khi bố tôi có con thì bà lại vất vả trông cháu nhưng bố tôi nói bà lại thấy đó chính là niềm vui của bà .

Khi chưa ngã bệnh, bà tôi còn đi làm lao công cho một cơ quan nhỏ để mong sao kiếm được chút tiền giúp đỡ phần nào cho gia đình tôi khi khó khăn . Bà còn hay mua quà cho anh em tôi, những món quà dù là nhỏ nhưng đầy ý nghĩa như cái đồng hồ báo thức để cho tôi đi học hay những gói kẹo, gói bánh… Từ việc ấy cũng đã đủđể tôi hiểu bà yêu thương anh em chúng tôi đến chừng nào !

Tôi còn biết có lúc đi ra chợ bà nhìn thấy một người ăn xin nghèo khổ thì không bao giờ bà quay lưng lơ đi mà bà săn sang rút ra một tờ tiền trong ví của mình, gấp gọn làm đôi rồi bỏ vào nón của người ăn xin đó . Tôi thật cảm phục trước tấm lòng yêu thương vô hạn và trái tim rộng mở của bà luôn rộng mở đối với bất kì ai !

Bà tôi còn là một người rất yêu thiên nhiên nữa . Trong khoảng hiên nhỏ trước nhà bà lúc nào cũng chật đầy những chậu hoa nhài toả hương thơm ngát, những cây ớt nhỏ chi chít những quả xanh, vàng … Bởi vì bà tôi từng bảo : “Thiên nhiên giúp tâm hồn ta trong sáng hơn, giup tinh thần ta thoải mái hơn.”

Lần nào về thăm bà tôi cũng ngả đầu vào vai bà và tâm sự mọi chuyện của mình . Có lúc tôi ôm bà khóc thút thít rồi bà cũng xoa đầu tôi an ủi . Những khi ấy tôi bỗng cảm thấy bà như đang truyền một hơi ấm tinh thần cho tôi , giúp tôi có thêm nghị lực để vượt qua chuyện buồn.

Nhưng rồi một tin sét đánh đã đến với gia đình chúng tôi. Trời ơi ! Bà tôi bị ung thư giai đoạn cuốI và sẽ không chữa khỏI được. Sao mà ông trờI lạI bất công vớI bà đến thế ạ!

MỗI lần tôi đến chơi, tôi đều thấy bà cườI nhưng trong lòng tôi luôn lo lắng rằng ẩn sau nụ cườI đó là nỗI đau về thể xác đang dằn vặt bà tôi . Bà vẫn lạc quan và yêu đờI quá! Bà chỉ đang cố gắng tỏ ra vui vẻ cho tôi đỡ buồn . Tôi biết cơn đau đó đã hành hạ bà tôi suốt hàng tháng trờI . Bà ơi! MỗI khi nhìn thấy bà lên cơn đau quằn quạI cháu chỉ còn biết chạy lạI mà xoa bóp cho bà và chỉ biết oà khóc như một bé lên ba . Giá mà khi đó cháu có thể làm gì hơn những việc ấy để cho bà đỡ đau để cho bà đỡ khổ bà ạ!

Và đến ngày giáng sinh cách đây hai năm, bà tôi đã vĩnh viễn ra đi, đi về một nơi rất xa mà không bao giờ quay trở lạI . Đay là lần đầu tiên cháu biết đến sự mất mát. Sự mất mát làm thành khoảng trống trong con tim cháu. Sự mất mát mớI to lớn làm sao khi cháu phảI cách xa một ngườI mà cháu yêu thương nhất. Bà nộI ơi! Sao bà lạI bỏ cháu mà đi vậy bà ?

Bây giờ, mỗI khi nhớ đến bà, cổ họng cháu lạI thấy tắc nghẹn và mắt cháu lạI cay xè bà ạ! Bà đã cho cháu bài học thật quí giá :Ta hãy trân trọng từng phút giây dù là nhỏ nhất khi ở cạnh ngườI mà minh yêu thương.

Cháu muốn nói hàng ngàn lần rằng: Cháu yêu bà! Hình ảnh bà sẽ mãi mãi nằm trong tim cháu.

CHÚC BẠN HỌC TỐThaha

19 tháng 12 2016

Trong đời sống tinh thần đa dạng và phong phú của con người thì tình cha con là tình cảm máu thịt thiêng liêng, sâu đậm nhất. Công lao to lớn của người cha được nhắc đến rất nhiều trong ca dao, dân ca: Công cha như núi Thái Sơn,.., Con có cha như nhà có nóc, Phụ tử tình thâm…

Người cha đóng vai trò trụ cột trong gia đình, là chỗ dựa đáng tin cậy cho vợ con. Mọi việc lớn như làm nhà, tậu ruộng, tậu trâu, dựng vợ gả chồng cho con cái… thường là do người cha quyết định. Trách nhiệm của người cha rất nặng nề. Con cái ngoan hay hư, chủ yếu là tùy thuộc vào sự bảo ban dạy dỗ của người cha. Bên cạnh người mẹ dịu dàng là người cha nghiêm khắc. Dẫu cách thức biểu hiện tình thương yêu có khác nhau nhưng bậc cha mẹ nào cũng mong muốn nuôi dạy con cái trưởng thành về mọi mặt, đúng như dân gian đã nói: Con hơn cha là nhà có phúc. Trong lúc mẹ hằng ngày chẳng quản vất vả nhọc nhằn, lo lắng cho các con từ bát cơm, tấm áo thì người cha, ngoài những thứ đó ra còn phải nghĩ đến việc dạy dỗ, truyền kinh nghiệm sống mà mình đã đánh đổi bằng mồ hôi nước mắt, để các con học được những bài học thiết thực khi bước vào đời. Thật hạnh phúc cho những đứa con được sống trong vòng tay yêu thương của cha mẹ!

Có biết bao người cha chấp nhận thiệt thòi về mình, dành tất cả thuận lợi cho con cái. Em đọc trên báo và xem truyền hình thấy những người cha lam lũ, quần quật làm những việc như: quét rác, đội than, đội trấu, đạp xích lô… không từ nan bất cứ chuyện gì, miễn là lương thiện đế kiếm tiền nuôi đàn con ăn học đến nơi đến chốn. Gần nhà em có một bác người Quảng Ngãi, tuổi hơn năm chục, làm nghề mài dao kéo. Ngày ngày, bác rong ruổi khắp nơi trên chiếc xe đạp cà tàng với vài hòn đá mài và thùng nước nhỏ. Bác vào thành phố đã hơn ba năm, kể từ khi anh con trai lớn thi đậu đại học Bách khoa. Mỗi lúc kể về những đứa con ngoan, bác cười rất mãn nguyện, đôi mắt ánh lên vẻ tự hào: – Nhà bác nghèo lắm! Được mấy đứa con, đứa nào cũng ham học và học giỏi. Năm nay, cô con gái thứ hai cũng đậu Đại học Sư phạm. Bác ráng làm kiếm ngày vài chục ngàn, cha con đùm túm nuôi nhau. Mình chẳng có chi cho các con thì cho chúng cái chữ, cái nghề !

Em thấy ở bác có những nét rất giống cha em, một người thợ cơ khí bình thường, quanh năm làm việc với máy móc, dầu mỡ. Đôi bàn tay cha chai sần, thô ráp, mạnh mẽ nhưng ấm áp lạ thường. Có thể nói rằng trong gia đình em, cha làm nhiều nhất và hưởng thụ ít nhất; Cha giống mẹ ở chỗ nhường nhịn hết cho đàn con những miếng ngon miếng lành, còn mình chỉ cơm dưa cơm mắm qua ngày.

Đức tính nổi bật của cha em là cần cù chịu khó, hết lòng vì vợ con. Tuy công việc thường xuyên bận bịu, cha vẫn cố dành thời gian quan tâm săn sóc đến việc học hành của các con. Cha em ít lời, chỉ nói những câu nào đáng nói như nhắc nhở, uốn nắn khuyết điểm hay động viên, khen ngợi khi các con làm được điều tốt, điều hay. Cha dạy chúng em lòng tự trọng và tính tự lập. Có lần cha bảo: – Đã là người thì phải có ý chí, không được ngại khó ngại khổ.

Càng khó càng phải làm bằng được. Em quý nhất cha em ở thái độ tôn trọng mọi người, tôn trọng vợ con. Có việc gì không vừa ý, cha bình tĩnh phân tích chứ không la lối, chửi bới. Bởi thế nên dù tính cha nghiêm khắc mà vẫn dễ gần, từ vợ con đến hàng xóm láng giềng đều nể phục. Cứ nghe những lời cha nói, nhìn những việc cha làm, em học được rất nhiều điều hay, điều tốt. Cha thường bảo con cái lấy bố mẹ làm gương nên cha rất giữ gìn ý tứ.cam nghi ve nguoi cha em

Chúng em yêu kính cha, cố gắng chăm học, chăm làm để cha mẹ vui lòng. Đó cũng là cách đáp đền chữ hiếu cụ thể và thiết thực nhất. Cảm ơn nhạc sĩ Phạm Trọng cầu đã nói giúp tuổi thơ chúng em những suy nghĩ tốt đẹp về cha mẹ: Cha sẽ là cánh chim, đưa con đi thật xa. Mẹ sẽ là cành hoa, cho con cài lên ngực. Cha mẹ là lá chắn, che chở suốt đời con… Ngày mai con khôn lớn, bay đi khắp mọi miền. Con đừng quên con nhé, ba mẹ là quê hương!

8 tháng 1 2018

“Dân gian ta có câu ca dao:

Anh em như thể tay chân

Rách lành đùm bọc, đỡ đần có nhau.”

Đối với một đứa em gái có một người anh trai, em như càng thấm thía câu nói này hơn. Và hôm nay, em muốn dành những tình cảm chân thật nhất để nói về người anh trai mà em rất mực yêu quý.

Biểu cảm về anh trai hay nhất

Biểu cảm về anh trai hay nhất

Anh trai em năm nay đã sang tuổi mười chín, lớn hơn em bảy tuổi. Giờ anh đang là sinh viên Đại học nhưng anh vẫn hướng sự quan tâm của mình về đứa em gái như em. Anh có vóc người cao ráo, tính tình hiền lành, lại rất cưng chiều em gái. Mẹ em còn bảo anh yêu thương em như vậy sẽ có ngày em quen mà sinh hư, những lúc thế anh chỉ cười cười rồi xoa nhẹ mái tóc của em. Thấy vậy, mẹ chỉ khẽ thở dài vì mẹ biết, dù có nói gì thì anh cũng không thể thay đổi.

Anh đã đi học xa nhà được khoảng hai năm, trong thời gian ấy ngày nào em cũng nhớ anh rồi gọi điện thoại chuyện trò với anh rất nhiều. Có khi, nghe giọng anh vô cùng mệt mỏi nhưng không khi nào anh trách mắng hay cắt ngang cuộc điện thoại cả. Do không tinh ý nên mãi sau này, em mới nhận ra. Khi anh còn ở nhà, vì quá quen với sự yêu thương nên em xem đó là điều hiển nhiên, thế nhưng giờ anh đi học xa, em lại thấy nhớ những kỉ niệm mà anh em đã có cùng nhau. Khi có bài tập khó, anh chính là người gia sư tuyệt vời giúp em hiểu và giải tốt những bài tập được giao. Lúc cả nhà đi vắng, anh lại kiên nhẫn ngồi xem rồi bình luận với em những tập phim hoạt hình mà anh chẳng hề yêu thích…Cứ mỗi lần em nghịch ngợm bị mẹ mắng, hay bị điểm kém, gặp chuyện không vui khi đi học, anh lại là người vỗ về an ủi. Anh thường cho em cái bánh hay cái kẹo, rồi dỗ dành em nín khóc. Tuy vậy, anh cũng rất nghiêm khắc. Nếu em làm sai một việc gì, anh sẽ không bao che mà sẽ dạy bảo em việc gì nên làm và việc gì nên tránh bằng một gương mặt nghiêm nghị. Đối với anh, em lúc nào cũng là một cô bé, dù yêu thương nhưng không được nuông chiều quá mức. Anh vừa cứng rắn, mạnh mẽ, nghiêm khắc như ba, lại có chút gì dịu dàng, hiền hậu từ mẹ nên đối với em, anh chính là người mà em yêu quý nhất trong gia đình.

Anh là người gần gũi với em nhất trong gia đình, luôn bên em mỗi khi em ốm đau, bệnh tật. Có lần cả gia đình đi vắng mà em lại sốt cao, anh đã cõng em chạy một quãng đường dài để đến trạm y tế. Nhìn tấm lưng rộng lớn của anh ướt đẫm mồ hôi, khuôn mặt lo lắng đến hoảng sợ, em lại càng thêm yêu quý anh hơn. Nếu không có anh trong lúc đó, có lẽ bệnh tình của em khó lòng mà thuyên giảm.

Dù anh có đi học xa nhưng tình cảm anh em vẫn luôn bền chặt. Em hi vọng sau này khi đã lớn lên, anh vẫn luôn bên cạnh để an ủi, giúp đỡ em mỗi khi em gặp khó khăn trong cuộc sống. Còn bây giờ, em chỉ mong muốn anh học thật tốt để có thể trở thành người giúp ích cho đất nước sau này.

Các em vừa tham khảo bài viết biểu cảm về anh trai trong văn lớp 6. Chúc các bạn học tốt ngữ văn.

8 tháng 1 2018

Ngay khi mẹ mới sinh em gái, mẹ đã dặn em phải thương yêu em, phải sống theo nguyên tắc “chị ngã em nâng”. Đã tám năm trôi qua, cô em gái bé nhỏ ngày nào của em giờ đây đã khôn lớn và trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống của em.

Biểu cảm về em gái

Biểu cảm về em gái văn lớp 7

Duyên là tên cô em gái mà em rất mực yêu quý, em ấy nhỏ hơn em bốn tuổi nhưng rất thông minh và nhanh nhẹn. Duyên phát triển khá nhanh, giờ chỉ thấp hơn em một cái đầu. Khuôn mặt Duyên vô cùng lanh lợi với cặp mắt đen lay láy và đôi má lúm đồng tiền, mái tóc của em đen dài mượt mà. Ở trên lớp, Duyên là một học sinh chăm ngoan, gương mẫu được thầy yêu bạn quý. Về nhà, Duyên là một đứa con ngoan, một người em chăm chỉ nên cả gia đình ai cũng yêu thương em.

Vốn là chị em gái nên em và Duyên rất gắn bó với nhau. Khi đi học, do sơ suất làm bài điểm kém hay có chuyện gì không vui, Duyên lại kể với em bằng một giọng buồn bã. Những lúc như vậy, em lại tìm cách an ủi Duyên bằng những lời lẽ nhẹ nhàng và chân thành. Đôi khi gặp những chuyện quá sức giải quyết, em lại dỗ dành khi Duyên khóc nức nở. Có cái bánh hay cục kẹo gì ngon, em cũng để dành cho em gái và Duyên cũng vậy. Không chỉ có mình em là người an ủi, Duyên cũng rất tâm lí trong chuyện này dù em ấy còn khá nhỏ. Những lúc như vậy, em có cảm giác Duyên mới là chị khi em ấy nhẹ nhàng xoa đầu hay đưa ra những lời khuyên rất đỗi ngây ngô nhưng cũng rất chân thành.

Không chỉ khi gặp chuyện buồn, chị em em còn sẻ chia những khoảnh khắc hạnh phúc trong cuộc sống. Sau một ngày học tập, hai chị em cùng trở về, vừa ăn cơm vừa chuyện trò rôm rả. Nào là chuyện hôm nay được cô khen như thế nào, cả lớp hôm đó có trò gì vui…đều được hai chị em kể cho nhau nghe rồi cùng cười vui vẻ. Do chỉ có mỗi Duyên là em gái nên em khá là cưng chiều em, nhiều lúc em làm nũng cái gì thì em cũng chiều em mà cho em cái đó. Nhiều lúc, mẹ nói em làm vậy là đang dạy hư em. Có khi em ngang bướng không chịu nghe lời, bị em mắng thì chị em lại giận dỗi nhau suốt mấy ngày liền. Nhưng sau khi nhận ra sai lầm của mình, em gái em lại bẽn lẽn tới trước mặt xin lỗi và hứa sẽ không tái phạm. Những lúc như thế, em liền tha lỗi và hai chị em lại trở nên thân thiết như chưa hề xảy ra cãi vả.

Em rất yêu quý em gái của mình. Em mong rằng chị em em sẽ mãi mãi yêu thương nhau, cùng giúp đỡ nhau vượt qua những lúc buồn vui trong cuộc sống.

3 tháng 1 2017

Dàn ý

A. Mở bài

Giới thiệu về người thân của em

B. Thân bài

- Miêu tả về những đặc điểm tiêu biểu về người thân đó: Mái tóc, giọng nói, nụ cười, ánh mắt

- Công việc, sở thích

- Tính cách, phẩm chất

- Cách ứng xử và tình cảm của người thân đó đối với người thân, bạn bè, những người xung quanh

- Kể về kỉ niệm đáng nhớ nhất với người thân, từ đó nêu tình cảm của em dành cho người thân đó

C. Kết bài

Nêu tình cảm của em với người thân đó.

Bài làm

   Nếu có ai hỏi tôi rằng một trong những người mà tôi yêu thương nhất là ai thì tôi sẽ trả lời rằng đó là bà nội.

   Bà tôi là người nhân hậu và hiền từ nhưng gần như suốt cuộc đời của bà chỉ là những khó khăn và bệnh tật. Tôi thương bà lắm! Tôi thương cái mái tóc xoăn xoăn điểm bạc của bà, thương cái dáng đi chầm chậm mà khập khễnh của bà. Bảy mươi tuổi mà tôi trông bà có vẻ già hơn so với người cùng tuổi.

   Tôi có được nghe bố kể rất nhiều về bà – một con người chăm chỉ và chất phác. Bà đã tần tảo nuôi hai người con trai khôn lớn trong khi ông tôi đi bộ đội. Đến khi bố tôi có con thì bà lại vất vả trông cháu nhưng bố tôi nói bà lại thấy đó chính là niềm vui của bà.

   Khi chưa ngã bệnh, bà tôi còn đi làm lao công cho một cơ quan nhỏ để mong sao kiếm được chút tiền giúp đỡ phần nào cho gia đình tôi khi khó khăn. Bà còn hay mua quà cho anh em tôi, những món quà dù là nhỏ nhưng đầy ý nghĩa như cái đồng hồ báo thức để cho tôi đi học hay những gói kẹo, gói bánh… Từ việc ấy cũng đã đủ để tôi hiểu bà yêu thương anh em chúng tôi đến chừng nào!

   Tôi còn biết có lúc đi ra chợ bà nhìn thấy một người ăn xin nghèo khổ thì không bao giờ bà quay lưng lơ đi mà bà săn sang rút ra một tờ tiền trong ví của mình, gấp gọn làm đôi rồi bỏ vào nón của người ăn xin đó. Tôi thật cảm phục trước tấm lòng yêu thương vô hạn và trái tim rộng mở của bà luôn rộng mở đối với bất kì ai!

   Bà tôi còn là một người rất yêu thiên nhiên nữa. Trong khoảng hiên nhỏ trước nhà bà lúc nào cũng chật đầy những chậu hoa nhài toả hương thơm ngát, những cây ớt nhỏ chi chít những quả xanh, vàng … Bởi vì bà tôi từng bảo: “Thiên nhiên giúp tâm hồn ta trong sáng hơn, giup tinh thần ta thoải mái hơn.”

   Lần nào về thăm bà tôi cũng ngả đầu vào vai bà và tâm sự mọi chuyện của mình. Có lúc tôi ôm bà khóc thút thít rồi bà cũng xoa đầu tôi an ủi. Những khi ấy tôi bỗng cảm thấy bà như đang truyền một hơi ấm tinh thần cho tôi, giúp tôi có thêm nghị lực để vượt qua chuyện buồn.

   Nhưng rồi một tin sét đánh đã đến với gia đình chúng tôi. Trời ơi! Bà tôi bị ung thư giai đoạn cuối và sẽ không chữa khỏi được. Sao mà ông trời lại bất công với bà đến thế ạ!

   Mỗi lần tôi đến chơi, tôi đều thấy bà cười nhưng trong lòng tôi luôn lo lắng rằng ẩn sau nụ cười đó là nỗi đau về thể xác đang dằn vặt bà tôi. Bà vẫn lạc quan và yêu đời quá! Bà chỉ đang cố gắng tỏ ra vui vẻ cho tôi đỡ buồn. Tôi biết cơn đau đó đã hành hạ bà tôi suốt hàng tháng trời. Bà ơi! Mỗi khi nhìn thấy bà lên cơn đau quằn quại cháu chỉ còn biết chạy lại mà xoa bóp cho bà và chỉ biết oà khóc như một bé lên ba. Giá mà khi đó cháu có thể làm gì hơn những việc ấy để cho bà đỡ đau để cho bà đỡ khổ bà ạ!

   Và đến ngày giáng sinh cách đây hai năm, bà tôi đã vĩnh viễn ra đi, đi về một nơi rất xa mà không bao giờ quay trở lại. Đay là lần đầu tiên cháu biết đến sự mất mát. Sự mất mát làm thành khoảng trống trong con tim cháu. Sự mất mát mới to lớn làm sao khi cháu phải cách xa một người mà cháu yêu thương nhất. Bà nội ơi! Sao bà lại bỏ cháu mà đi vậy bà?

   Bây giờ, mỗi khi nhớ đến bà, cổ họng cháu lại thấy tắc nghẹn và mắt cháu lại cay xè bà ạ! Bà đã cho cháu bài học thật quí giá: Ta hãy trân trọng từng phút giây dù là nhỏ nhất khi ở cạnh người mà minh yêu thương.

   Cháu muốn nói hàng ngàn lần rằng: Cháu yêu bà! Hình ảnh bà sẽ mãi mãi nằm trong tim cháu.

30 tháng 11 2017

Trong gia đình tôi,mẹ; chị là người quan tâm yêu thương tôi nhiều nhất. Vì chị luôn biết tôi là một con người yếu đuối, muốn người khác quan tâm mình. Đối với tôi, bài văn cảm nhận về người chị thật quá khó nhưng bên cạnh đó cũng có nhiều cái thuận lợi đối với tôi. Hi vọng qua lần này tôi sẽ hiểu và cảm nhận chị gái tôi nhiều hơn

Mỗi lần trời mưa dông em chỉ nhớ tới chị, một người chị ngày đem lo cho e gái mình, em rất muốn dành thời gian tâm sự cũng chị nhưng em không có cơ hội. Hôm nay, trời đã cho em cơ hội đó, cho em có khả năng viết bài văn cảm nhận về người chị. Có lẽ đây là lần đầu tiên em viết những dòng tâm sự cùng chị. Có thể những dòng chữ này không thể nói hết được những suy nghĩ của em về chị, bởi những tình cảm em dành cho chị từ trong sâu thẳm tâm hồn khó có thể nói hết bằng lời.

Người ta thường nói “Một giọt máu đào còn hơn ao nước lã” để nói đến sự gắn kết vốn có của tình thân, nhưng với em lúc này thì mọi suy nghĩ về chị đã xoá tan đi sự hoài nghi đó.

Khi con người ta đang ở tột cùng của sự đớn đau tuyệt vọng thì cũng chính là lúc người ta nhìn thấy tình cảm của người khác dành cho mình một cách rõ nét nhất. Có thể nói những ngày qua là những ngày em thấy mình thật hạnh phúc. Sự quan tâm, săn sóc của chị dành cho em đã làm cho em thật sự xúc động. Em nhận ra rằng bao giờ chị cũng là người đầu tiên và cũng là người cuối cùng ở bên cạnh em trong mọi lúc vui buồn em có. Một lời động viên, một sự chia sẻ dẫu nhỏ nhoi nhưng nếu xuất phát từ con tim sẽ làm cho người nhận cảm thấy thật ấm áp, và đó cũng sẽ là động lực để họ mạnh mẽ hơn, cứng cáp hơn trước cuộc sống đầy thăng trầm, nghiệt ngã.

Chị yêu thương!

Trong cuộc đời mình có lẽ đây là lần đầu tiên em thương yêu và quý trọng một người không phải chị ruột của mình đến vậy. Một năm không phải là dài, nhưng chừng đó cũng đủ cho em nhận rõ sự gắn kết đang ngày một lớn dần trong em. Và em hiểu rằng trong trái tim em chị đã chiếm một vị trí quan trọng…

Mấy ngày qua tinh thần em không được tốt, chuyện gia đình đã làm cho một con người cứng rắn như em mềm yếu đi rất nhiều…Bờ vai yêu thương của chị đã chìa ra đúng lúc để những giọt nước mắt của em thấm ướt trái tim nhân hậu của chị. Chị đã ngồi hàng giờ bên máy tính cùng em dù chúng ta chẳng nói với nhau một lời nào nhưng vẫn cảm nhận được nỗi đau đang len lỏi trong tim từng người. Và đó cũng chính là giây phút em nhìn thấy rõ lòng chị nhất chị thân yêu ạ.

Cảm ơn chị về tất cả. Tình yêu thương và lòng nhân ái của chị sẽ theo em trên suốt chặng đường đời và chị sẽ mãi là người chị gái thương yêu nhất của em.

30 tháng 11 2017

Trong gia đình tôi,mẹ; chị là người quan tâm yêu thương tôi nhiều nhất. Vì chị luôn biết tôi là một con người yếu đuối, muốn người khác quan tâm mình. Đối với tôi, bài văn cảm nhận về người chị thật quá khó nhưng bên cạnh đó cũng có nhiều cái thuận lợi đối với tôi. Hi vọng qua lần này tôi sẽ hiểu và cảm nhận chị gái tôi nhiều hơn

Mỗi lần trời mưa dông em chỉ nhớ tới chị, một người chị ngày đem lo cho e gái mình, em rất muốn dành thời gian tâm sự cũng chị nhưng em không có cơ hội. Hôm nay, trời đã cho em cơ hội đó, cho em có khả năng viết bài văn cảm nhận về người chị. Có lẽ đây là lần đầu tiên em viết những dòng tâm sự cùng chị. Có thể những dòng chữ này không thể nói hết được những suy nghĩ của em về chị, bởi những tình cảm em dành cho chị từ trong sâu thẳm tâm hồn khó có thể nói hết bằng lời.

Người ta thường nói “Một giọt máu đào còn hơn ao nước lã” để nói đến sự gắn kết vốn có của tình thân, nhưng với em lúc này thì mọi suy nghĩ về chị đã xoá tan đi sự hoài nghi đó.

Khi con người ta đang ở tột cùng của sự đớn đau tuyệt vọng thì cũng chính là lúc người ta nhìn thấy tình cảm của người khác dành cho mình một cách rõ nét nhất. Có thể nói những ngày qua là những ngày em thấy mình thật hạnh phúc. Sự quan tâm, săn sóc của chị dành cho em đã làm cho em thật sự xúc động. Em nhận ra rằng bao giờ chị cũng là người đầu tiên và cũng là người cuối cùng ở bên cạnh em trong mọi lúc vui buồn em có. Một lời động viên, một sự chia sẻ dẫu nhỏ nhoi nhưng nếu xuất phát từ con tim sẽ làm cho người nhận cảm thấy thật ấm áp, và đó cũng sẽ là động lực để họ mạnh mẽ hơn, cứng cáp hơn trước cuộc sống đầy thăng trầm, nghiệt ngã.

Chị yêu thương!

Trong cuộc đời mình có lẽ đây là lần đầu tiên em thương yêu và quý trọng một người không phải chị ruột của mình đến vậy. Một năm không phải là dài, nhưng chừng đó cũng đủ cho em nhận rõ sự gắn kết đang ngày một lớn dần trong em. Và em hiểu rằng trong trái tim em chị đã chiếm một vị trí quan trọng…

Mấy ngày qua tinh thần em không được tốt, chuyện gia đình đã làm cho một con người cứng rắn như em mềm yếu đi rất nhiều…Bờ vai yêu thương của chị đã chìa ra đúng lúc để những giọt nước mắt của em thấm ướt trái tim nhân hậu của chị. Chị đã ngồi hàng giờ bên máy tính cùng em dù chúng ta chẳng nói với nhau một lời nào nhưng vẫn cảm nhận được nỗi đau đang len lỏi trong tim từng người. Và đó cũng chính là giây phút em nhìn thấy rõ lòng chị nhất chị thân yêu ạ.

Cảm ơn chị về tất cả. Tình yêu thương và lòng nhân ái của chị sẽ theo em trên suốt chặng đường đời và chị sẽ mãi là người chị gái thương yêu nhất của em.