Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
tham khảo
Quê hương em – Quảng Ngãi, một vùng đất hẹp miền Trung, mặt hướng ra biển Đông mênh mông, bát ngát; lưng tựa vào dãy Trường Sơn hùng vĩ. Thiên nhiên ở đây đã tạo cho vùng đất miền núi Ấn sông Trà này những cảnh đẹp nổi tiếng như: Thiên Ấn niêm hà, Thiên Bút phê vân, Long đầu hí thủy, Thạch Bích tà dương,…đã từng làm say lòng nhà thơ Chu Mạnh Trinh, khiến ông đã viết nên mười hai bài thơ vịnh cảnh đẹp nơi đây.
Được sinh ra và lớn lên nơi đây, em như cảm nhận được cái chất ngọt ngào của cây mía đã từ bao đời chọn nơi đây làm quê hương. Khí thiêng sông núi đã tạo cho vùng đất này biết bao nhân vật nổi tiếng trong lịch sử như Lê Văn Duyệt, Trương Định, Trương Đăng Quế, Lê Trung Đình, Phạm Văn Đồng…Đây cũng là quê hương của những thi sĩ đã đi vào thơ ca của dân tộc như Tế Hanh, Bích Khê,…
Ai về quê hương em sẽ có dịp đến Thạch Bích để ngắm cảnh chiều về trên sông Trà Khúc thật mơ màng, làm say đắm lòng người. Đến núi Thiên Ấn, một hòn núi vương vức nằm bên sông Trà Khúc trông như một chiếc ấn trời đóng trên sông. Khi đi ta sẽ cảm nhận được cái vẻ đẹp vừa tráng lệ, vừa nên thơ, trữ tình:
Xem thêm: Kể lại kỉ niệm những ngày đầu đi học lớp 8 và buổi đầu tiên đi học lớp 1
Vuông vức ai xây ngó cũng tình
Càng lên cao mới thấy càng xinh
Đứng trên đỉnh núi, trông ra bốn hướng ta sẽ nhìn thấy mênh mông đồng ruộng, cỏ cây, sông nước, làng mạc chập chùng ẩn hiện dưới khói sương huyền ảo, trông như một cảnh tiên. Ở đây còn có một ngôi chùa cổ kính, uy nghiêm, có kiến trúc độc đáo. Đặc biệt là cạnh ngôi chùa này có một cái giếng sâu gần 100m, và ta sẽ nghe các vị sư kể về truyền thuyết cái giếng Phật ấy:
Có thầy đào giếng trên non
Đến khi có nước không còn tăm hơi
Từ núi Thiên Ấn, xuôi về Sơn Mĩ, ta sẽ ghé thăm nhà chứng tích Sơn Mĩ để có dịp nhìn rõ tội ác của đế quốc Mĩ đối với nhân dân ta trong cuộc chiến tranh xâm lược tàn bạo của chúng. Nơi đây, chúng ta sẽ tận mắt chứng kiến cái mương nước mà lính Mĩ đã bắn chết 668 người mà hầu hết là người già, đàn bà, trẻ em. Chúng ta sẽ không cầm được nước mắt khi nghe lời thuyết minh đầy xúc cảm của cô hướng dẫn viên khu du tích này trong vụ thảm sát đó. Lắng lại bao nỗi đau, chúng ta tiếp tục cuộc hành trình về bãi biển Mỹ Khê, một bãi biển sạch và đẹp nhất nước, với nước trong xanh và bờ cát trắng thoai thoải chạy đến hút tầm mắt. Bên bờ biển là cả một rừng dương quanh năm hát lời ru với sóng.
Quê hương là chùm khế ngọt Cho con trèo hái mỗi ngày Quê hương là đường đi học Con về rợp bướm vàng bay" Mỗi khi nghe đến lời bài thư trên, bao nhiêu kỉ niệm thời thơ ấu lại ùa về. Những kỉ niệm ấy đẹp biết bao, nhưng có lẽ những kỉ niệm về quê hương thì làm tôi nhớ nhất. Quê hương - hai tiếng thiêng liêng vô cùng. Trong đó chất chứa bao ki niệm của những ngày còn chiến tranh, những ngày tôi còn là một đứa trẻ hồn nhiên. Quê hương là nơi mọi người dược sinh ra và lớn lên, là cái nôi tuổi thơ đi theo ta suốt đời. Dù có đi đâu xa xôi tôi cùng sẽ luôn nhớ đến quê hương - nơi mà mình đã được sinh ra và lớn lên. Vào những buổi sớm khi ánh binh minh vừa ló dạng, mang theo những tia nắng ấm áp cho cuộc sống làng quê bình dị, dân dã. Tôi thích nhất là dậy vào lúc sáng sớm, nhìn thấy cánh đồng lúa xanh bát ngát, từng đôi cò trắng chao liệng trên bầu trời xanh mây trắng lừng lờ trôi. Các bác nông dân ra đồng với sự hăng hái của một ngày làm việc. Lúc đó, cảnh vật và con người dường như chan hoà, một bức tranh phong cảnh tuyệt đẹp do “họa sĩ” thiên nhiên vẽ nên. Thật tuyệt đẹp! Lúc mặt trời đứng bóng, canh vật lúc này thật sự chìm trong cái oi bức của mặt trời. Các bác nông dân cũng đã mệt moi vì làm việc. Những buổi trưa hè oi ả, mắc một chiếc võng sau bụi tre trong vườn nằm ngủ trưa thì không còn gì bằng. Những cơn gió nhẹ thoảng qua làm cho lá tre đung dưa tạo ra tiếng kêu rì rào, xào xạc nghe thật vui tai. Những chú chim hót véo von làm tôi cỏ cảm giác như đang lạc giữa một thiên đường. Cảm xúc thật khó tả! Nhanh thật, thấm thoát ngày cũng trôi qua. Đêm đến, cà vùng quê như chìm vào giấc ngù say, chỉ còn chú gà trống vẫn ngày đêm làm việc, báo thức cho mọi người. Khác với nơi thành phố xa hoa lúc nào cùng nhộn nhịp tiếng xe cộ, tiếng ồn ào, tấp nập từ các hàng quán. Làng quê lại chọn sự yên bình, nhường chỗ cho các chú dê, ềnh ưỡng kêu ồm ộp vang suốt đêm dài. Chỉ có ở làng quê, chúng ta mới thấy hết được cái thanh bình, thoang thoảng mùi hương đồng nội, gió cỏ rì rào. Vào những đêm trăng rằm, tôi nhìn thấy cả một vầng trăng tròn, sáng rực cả một không gian. Nó khiến cho lòng tôi bâng khuâng, một cảm xúc mơ hồ chìm trong cảnh vật làng quê. Những hình ánh, những tình cảm rất thực ấy sẽ mãi mãi in sâu trong tâm trí, sẽ không bao giờ phai mờ trong trái lim lôi. Giờ đây ngẫm nghĩ lại, tôi cảm thấy yêu quê hương mình biết bao. Quê hương là bước đường giúp tôi vững bước vào đời. Thật xót xa cho những ai xa quê mà không được một lần về thăm lại nơi chôn nhau cắt rốn của mình. Tôi tự nhủ với lòng mình sẽ cố gắng học thật giỏi để sau này xây dựng quê hương, đất nước mình ngày càng tươi đẹp hơn, vững mạnh hơn.
Ở đoạn văn trên có những câu đặc biệt nào
=> Những cánh đồng quê mênh mông vào mùa vụ luôn là hình ảnh khiến tôi say đắm mỗi khi nhớ về quê hương. Ôi! Khụng cảnh mới đẹp làm sao. Đẹp như một bức tranh tuyệt tác. Cả cánh đồng rộng ngả màu vàng xuộm, màu vàng của sự trù phú, màu vàng êm ấm như nhung gấm. Một cơn gió thổi qua, những bông lúa nặng trĩu nghiêng mình đung đưa.
“ Em đi giữa biển vàng
Nghe mênh mang trên đồng lúa hát
Hương lúa chín thoang thoảng bay
Làm lung lay hàng cột điện
Làm xao động cả hàng cây.”
Đây là câu thơ mà tôi thích nhất. Hè đã về, bố mẹ quyết định cho tôi về thăm quê ngoại. Quê ngoại tôi ở xa nên đây là lần đầu tiên tôi được về thăm. Từ trung du được về đồng bằng, tôi thấy rất nhiều điều mới lạ và tôi thích thú nhất chính là cánh đồng lúa trải rộng tít tắp tới tận chân trời.
Vừa bước xuống xe, tôi đã choáng ngợp trước cánh đồng. Nơi toi đứng nhìn thẳng ra cánh đồng lúa đang rộ chín. Có lẽ đã bắt đầu vào mùa thu hoạch. Cánh đồng lúa trải một màu vàng óng, nhìn từ xa trông như một tấm thảm khổng lồ. Một làn gió nhẹ thoảng qua, cả cánh đồng xào xạc một âm thanh dịu nhẹ. Hương lúa thoang thoảng lan theo trong gió. Những tia nắng đầu tiên phớt nhẹ đây đó trên các thửa ruộng còn chìm trong màn sương bạc làm cho cả biển lúa xao động tạo thành những làn sóng nhẹ xô đuổi nhau chạy mãi ra xa. Ánh nắng ban mai đã tỏa sáng khắp nơi trên cánh đồng. Ngọn gió thổi rì rào như các cây lúa đang nói chuyện với nhau. Nắng đã lên cao, cánh đồng lúa bây giờ đã ánh lên màu pha vàng tươi sáng. Xa xa, đàn cò trắng bay rập rờn làm tang thêm vẻ đẹp của đồng quê. Đã đến giờ các cô chú đã bắt đầu vào công việc của mình. Những chiếc nón trắng xen giữa biển lúa vàng trông thật đẹp mắt. Họ đang đưa những chiếc liềm để cắt lúa thật là nhanh. Người các cô chú ướt đẫm mồ hôi. Vừa làm việc, họ vừa ca hát rất vui.
Từng khóm lúa ngả nghiêng vì bông lúa vừa dài lại vừa to. Bông lúa trĩu nặng hạt đều tăm tắp, chắc mẩy uốn cong mềm mại, ngả vào nhau thì thầm trò chuyện. Lúa là cây có một lá mầm, rễ chùm. Lá bao quanh thân, có nhiều phiến dài và mỏng. Trong một năm có hai vụ lúa: vụ chiêm và vụ xuân.
Nhìn những hạt lúa mẩy vàng tôi thầm nghĩ: không biết có bao nhieu giọt mồ hôi rơi xuống thước đất kia, bao nhiêu trí tuệ của những người nông dân đã tạo nên những hạt thóc mẩy vàng. Tôi chợt nhớ đến câu ca dao:
“Cày đồng đang buổi ban trưa
Mồ hôi thánh thót như mưa ruộng cày
Ai ơi bưng bát cơm đầy
Dẻo thơm một hạt đắng cay muôn phần”
Cây lúa đóng vai trò chính, chủ yếu trong việc cung cấp lương thực cho nhân dân Việt Nam, nó góp phần làm giàu đất nước qua việc xuất khẩu thu ngoại tệ. Ngày nay, Việt Nam được xem là một trong các nước có sãn lượng lúa, gạo xuất khẩu thứ hai trên thế giới. Cây lúa không chỉ mang lại đời sống no đủ mà còn trở thành một nét đẹp trong đời sống văn hóa tinh thần của người Việt. Trước đây, cây lúa hạt gạo chỉ đem lại no đủ cho con người, thì ngày nay nó còn có thể làm giàu cho người nông dân và cho cả đất nước nếu chúng ta biết biến nó thành thứ hàng hóa có giá trị.
Nắng tháng năm vẫn trải rộng trên cánh đồng gay gắt, gương mặt của những người nông dân thêm ửng hồng, khỏe mạnh. Nụ cười làm gương mặt họ bừng sáng lên. Ngắm nhìn tất cả cảnh vật trên cánh đồng lúa quê tôi, tôi thấy những nhình ảnh ấy thân thương làm sao. Tôi thấy yêu quê ngoại vô cùng và tự hào về quê hương đất nước của mình. Với những người biết yêu đồng ruộng như cha ông chúng ta, quê hương mình sẽ ngày càng giàu đẹp.
Quê hương Việt Nam ta thật là đẹp, đẹp với cánh đồng lúa mênh mông bát ngát nối đuôi nhau chạy tới phía chân trời xa xa, đẹp với cánh cò bay lả rập rờn trên cánh đồng lúa lớn, đẹp với hình ảnh người nông dân một nắng hai sương chịu thương chịu khó trong những mùa vụ lúa chín…cánh đồng lúa là một nét đẹp-một biểu tượng của làng quê Việt mà mỗi chúng ta vô cùng tự hào khi nhắc đến, khi nghĩ về.
Tôi cảm thấy bản thân được may mắn khi sinh ra và lớn lên ở một miền quê Bắc Bộ, tôi luôn tự hào về điều đó khi kể với bạn bè của tôi. Quê tôi-nơi lưu giữ những kỷ niệm tuổi thơ của tôi thật là đẹp, để bây giờ khi đã đi học xa nhà, mỗi lần nhớ lại những kỷ niệm ngày xưa ấy lại thấy yêu quê hương của mình nhiều hơn. Tôi nhớ bãi cỏ xanh rờn trên triền đê, nơi mà tôi và các bạn cùng nhau chơi thả diều ở đó, cả lũ chơi đến khi mệt nhoài thì chẳng ai bảo ai đều nằm ra bãi cỏ, ngẩng mặt nhìn những cánh diều no gió đang bay tít trên nền trời xanh thẳm, mỗi đứa trẻ chúng tôi lại mang trong mình những suy nghĩ những ước mơ của mình.
Tôi nhớ những buổi sáng sớm đầu thu, theo chân ba đi ra đồng, mở ra trước mắt mình là cánh đồng lúa một màu xanh ngút ngàn, không khí mát mẻ và thật trong lành làm cho hai cha con tôi cảm thấy thật dễ chịu. Cánh đồng lúa rì rào trong gió, gợn thành những đợt sóng nhẹ lăn tăn nối đuôi đuổi nhau trong ánh nắng ban mai. Tôi vươn cao lồng ngực, hít hà cái mùi thơm dịu dịu đâu đó còn phảng phất quanh mình. Khẽ hỏi “Ba ơi! Con ngửi thấy mùi thơm dịu Ba ạ. Nó từ đâu ra thế hả Ba?” Ba tôi mỉm cười và bảo “ cái mùi thơm mà con ngửi thấy đó chính là mùi hương của những bông lúa đang vào thời kỳ trổ đòng đó con ạ”. Với con bé 12 tuổi như tôi lúc đó, tôi chẳng biết đòng là cái gì cả, tôi tròn xoe mắt nghe Ba nói xong, rồi lại hỏi tiếp “Ba à, thế đòng là cái gì thế hả Ba?”, Ba tôi xoa xoa mái tóc ngắn cũn của tôi và giải thích tiếp “Sau thời kỳ cấy hái xong, những cây mạ mà chúng ta cắm xuống đất nó sẽ sinh trưởng và phát triển lên cao tốt, tới đủ tháng đủ ngày nó sẽ ra những búp đòng đó con. Từ những búp đòng này nó sẽ hút chất dinh dưỡng từ cây lúa mà phát triển lên thành những bông lúa vàng óng trong mỗi mùa gặt con nhìn thấy đó”. Lần này tôi hiểu rõ hơn. Tôi nhìn những cánh đồng lúa ở hai bên đường đang khẽ đu đưa dưới nắng gió của buổi sớm mai mà thấy lòng tràn ngập niềm vui.
Tôi nhớ mỗi khi mùa thu hoạch lúa về, không khí ở làng quê tôi náo nhiệt hơn hẳn. Cả cánh đồng lúa giờ đây đã được thay áo mới, từ mau xanh ngút ngàn như trước đây, nó được khoác lên mình chiếc áo màu vàng của nắng. Những bông lúa oằn mình đi vì đang cõng trên mình những hạt lúa vàng óng, hạt nào hạt nấy mẩy căng tròn. Trên những con đường làng quen thuộc, là những chiếc xe thồ, xe cải tiến chất đầy những bông lúa. Trên cánh đồng, là những người nông dân đang cắt những bó lúa nặng trĩu trên tay, giọt mồ hôi rơi chảy nhễ nhại cả khuôn mặt, chiếc áo ướt nhẹp mồ hôi,…vất vả, khó nhọc là thế nhưng trên mặt ai nấy cũng đều nở nụ cười tươi rói, bởi “vụ này làng ta được mùa”. Đó là thành quả sau những ngày tháng cấy hái và chăm nom cẩn thận, ai cũng hạnh phúc vì điều đó. Phía xa xa đằng kia là những cánh đồng đã cắt lúa rồi, xuất hiện những chú cò đi kiếm ăn, mổ những hạt lúa rớt lại trên ruộng. Ánh nắng vàng đang trải dài trên những mảnh ruộng lúa chưa cắt xong, những cơn gió nhẹ thổi qua như đang lau đi những giọt mồ hôi còn đọng lại trên mặt của những người nông dân cần mẫn.
Mùa gặt về đi ngoài đường là ta biết ngay, những con đường làng trải đầy rơm, mùi thơm của rơm, của lúa mới quẩn quanh sắp xóm làng, mọi ngóc ngách nhỏ. Trên sân của mỗi ngôi nhà là những hạt lúa vàng ươm đang được phơi cho no nắng, nó như mang màu nắng, màu của mùa vụ đã và đang về.
Hôm nay, tôi cũng trở về quê sau những ngày đi học xa nhà. Mới từ phía xa xa tôi đã thấy màu vàng của cánh đồng lúa quê hương, đang lượn sóng nối đuôi nhau tới phía dãy núi tít xa xa, mùi thơm của rơm rạ, của lúa mới thoảng lên mũi của mình. Tôi thấy sống mũi mình cay. Dù cuộc sống của người dân quê tôi đã phát triển hơn trước, những mái nhà cao tầng mọc lên nhiều hơn, cuộc sống nhà nhà no đủ hơn, nhưng cái mùi vị của quê hương mình vẫn vậy chẳng thay đổi chút nào cả: mùi lúa chín, mùi thơm của rơm rạ, mùi đất ngai ngái… Cái mùi hương mà có đi cả cuộc đời này tới những miền đất mới tôi cũng chẳng bao giờ quên được-đó được gọi là mùi vị của quê hương.
Dân tộc Việt Nam có phẩm chất tốt đẹp, kiên cường, anh dũng bao đời nay đã được thể hiện qua bài ca dao:
“Trong đầm gì đẹp bằng sen
Lá xanh bông trắng lại chen nhụy vàng
Nhụy vàng bông trắng lá xanh
Gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn”
Bài ca dao đã dùng thể thơ lục bát – thể thơ của dân tộc để vẽ lên hình ảnh hoa sen cũng như phẩm chất của con người Việt Nam. Mở đầu là một câu hỏi tu từ “Trong đầm gì đẹp bằng sen?” câu hỏi như một lời khẳng định rằng trong đầm có nhiều loài hoa rực rỡ, nhưng không có bất cứ loài hoa nào có thể so sánh được với hoa sen. Loài hoa mang vẻ đẹp tinh khiết của màu trắng mà điểm trong nó lại à những sợi nhụy vàng. Cách sử dụng điệp ngữ “nhị vàng”, “bông trắng” và “lá xanh” nhằm gợi ra hình ảnh tả thực những cánh hoa xếp tầng tầng lớp lớp tạo nên những bông hoa. Câu thơ cuối cùng “Gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn”, hoa sen vốn sinh trưởng trong môi trường đầm lầm - một nơi có rất nhiều bùn. Mà đặc tính của bùn là có mùi hôi tanh, rất khó chịu. Mặc dù sống trong môi trường như vậy, nhưng hoa sen vẫn có mùi thơm ngát dịu dàng. Cũng giống như loài hoa sen con người Việt Nam có lối sống giản dị, mộc mạc nhưng họ lại giữ cho mình những phẩm chất tốt đẹp, thanh cao và dù cho hoàn cảnh cuộc sống có khó khăn ra sao họ vẫn giữ cho mình một tâm hồn thanh cao. Tuy chỉ là bốn câu ca dao ngắn nhưng bài ca dao này lại lột tả hết được nét đẹp của loài hoa sen cũng như những phẩm chất của con người Việt Nam
Cảm nghĩ về 1 cảnh đẹp của quê hương em
Bài làm ( đúng cánh đồng đó)
“ Em đi giữa biển vàng
Nghe mênh mang trên đồng lúa hát
Hương lúa chín thoang thoảng bay
Làm lung lay hàng cột điện
Làm xao động cả hàng cây.”
Đây là câu thơ mà tôi thích nhất. Hè đã về, bố mẹ quyết định cho tôi về thăm quê ngoại. Quê ngoại tôi ở xa nên đây là lần đầu tiên tôi được về thăm. Từ trung du được về đồng bằng, tôi thấy rất nhiều điều mới lạ và tôi thích thú nhất chính là cánh đồng lúa trải rộng tít tắp tới tận chân trời.
Vừa bước xuống xe, tôi đã choáng ngợp trước cánh đồng. Nơi toi đứng nhìn thẳng ra cánh đồng lúa đang rộ chín. Có lẽ đã bắt đầu vào mùa thu hoạch. Cánh đồng lúa trải một màu vàng óng, nhìn từ xa trông như một tấm thảm khổng lồ. Một làn gió nhẹ thoảng qua, cả cánh đồng xào xạc một âm thanh dịu nhẹ. Hương lúa thoang thoảng lan theo trong gió. Những tia nắng đầu tiên phớt nhẹ đây đó trên các thửa ruộng còn chìm trong màn sương bạc làm cho cả biển lúa xao động tạo thành những làn sóng nhẹ xô đuổi nhau chạy mãi ra xa. Ánh nắng ban mai đã tỏa sáng khắp nơi trên cánh đồng. Ngọn gió thổi rì rào như các cây lúa đang nói chuyện với nhau. Nắng đã lên cao, cánh đồng lúa bây giờ đã ánh lên màu pha vàng tươi sáng. Xa xa, đàn cò trắng bay rập rờn làm tang thêm vẻ đẹp của đồng quê. Đã đến giờ các cô chú đã bắt đầu vào công việc của mình. Những chiếc nón trắng xen giữa biển lúa vàng trông thật đẹp mắt. Họ đang đưa những chiếc liềm để cắt lúa thật là nhanh. Người các cô chú ướt đẫm mồ hôi. Vừa làm việc, họ vừa ca hát rất vui.
Từng khóm lúa ngả nghiêng vì bông lúa vừa dài lại vừa to. Bông lúa trĩu nặng hạt đều tăm tắp, chắc mẩy uốn cong mềm mại, ngả vào nhau thì thầm trò chuyện. Lúa là cây có một lá mầm, rễ chùm. Lá bao quanh thân, có nhiều phiến dài và mỏng. Trong một năm có hai vụ lúa: vụ chiêm và vụ xuân.
Nhìn những hạt lúa mẩy vàng tôi thầm nghĩ: không biết có bao nhieu giọt mồ hôi rơi xuống thước đất kia, bao nhiêu trí tuệ của những người nông dân đã tạo nên những hạt thóc mẩy vàng. Tôi chợt nhớ đến câu ca dao:
“Cày đồng đang buổi ban trưa
Mồ hôi thánh thót như mưa ruộng cày
Ai ơi bưng bát cơm đầy
Dẻo thơm một hạt đắng cay muôn phần”
Cây lúa đóng vai trò chính, chủ yếu trong việc cung cấp lương thực cho nhân dân Việt Nam, nó góp phần làm giàu đất nước qua việc xuất khẩu thu ngoại tệ. Ngày nay, Việt Nam được xem là một trong các nước có sãn lượng lúa, gạo xuất khẩu thứ hai trên thế giới. Cây lúa không chỉ mang lại đời sống no đủ mà còn trở thành một nét đẹp trong đời sống văn hóa tinh thần của người Việt. Trước đây, cây lúa hạt gạo chỉ đem lại no đủ cho con người, thì ngày nay nó còn có thể làm giàu cho người nông dân và cho cả đất nước nếu chúng ta biết biến nó thành thứ hàng hóa có giá trị.
Nắng tháng năm vẫn trải rộng trên cánh đồng gay gắt, gương mặt của những người nông dân thêm ửng hồng, khỏe mạnh. Nụ cười làm gương mặt họ bừng sáng lên. Ngắm nhìn tất cả cảnh vật trên cánh đồng lúa quê tôi, tôi thấy những nhình ảnh ấy thân thương làm sao. Tôi thấy yêu quê ngoại vô cùng và tự hào về quê hương đất nước của mình. Với những người biết yêu đồng ruộng như cha ông chúng ta, quê hương mình sẽ ngày càng giàu đẹp.
Trần Minh Phong chép mạng