K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

CỐ QUÊN NÀNGMùa xuân nay đã quá nửa rồiTrời mây xanh biếc lững lờ trôiTôi lặng nhìn trời và nghĩ ngợiSao mới yêu nhau đã phai phôi Trời xanh mây trắng in bóng nàngNơi đâu vọng lại tiếng ca vangTôi như bước vào cõi thương nhớCủa sắc xuân xanh và nắng vàng Tôi lặng ngắm trời một lúc lâuNắng xuyên qua lá rồi đi đâuTôi càng mê man trong nỗi nhớĐể lòng nặng trĩu với nỗi sầu. Quyết ôm...
Đọc tiếp

CỐ QUÊN NÀNG

Mùa xuân nay đã quá nửa rồi

Trời mây xanh biếc lững lờ trôi

Tôi lặng nhìn trời và nghĩ ngợi

Sao mới yêu nhau đã phai phôi

 

Trời xanh mây trắng in bóng nàng

Nơi đâu vọng lại tiếng ca vang

Tôi như bước vào cõi thương nhớ

Của sắc xuân xanh và nắng vàng

 

Tôi lặng ngắm trời một lúc lâu

Nắng xuyên qua lá rồi đi đâu

Tôi càng mê man trong nỗi nhớ

Để lòng nặng trĩu với nỗi sầu.

 

Quyết ôm tương tư lần này thôi

Chuyện xưa dẫu sao cũng qua rồi

Nhìn trời ngưng nghĩ đến thương nhớ

Thả hồn vào làn gió nhẹ trôi.

 

Trời dần chuyển sang buổi chiều tà

Tôi đứng u sầu như hồn ma

Nỗi nhớ nàng tôi càng dịu bớt

Tôi đứng một mình ta với ta.

 

Tôi đợi tối hẳn mới quay về

Đường về như trải dài lê thê

Gió xuân còn nức trong vạt áo

Ánh sao theo bước chân tôi về.

 

Rồi đây tôi sẽ cố quên nàng

Ngâm thơ kể chuyện rồi ca vang

Cố quên đi những ngày xưa đó

Như quyển vở mới lật sang trang.

TẾT CHÚC CÁC BẠN HỌC GIỎI VÀ VUI VẺ NHÉ! LÂU LẮM RÙI MỚI CÓ THƠ<<<BẬN QUÁ MÀ>>>>

13

Câu hỏi?

9 tháng 2 2019

hahaha

bài này hình như thấy rùi

SÁNG ĐĂNG RỒI GIỜ ĐĂNG LẠI TÍCỐ QUÊN NÀNGMùa xuân nay đã quá nửa rồiTrời mây xanh biếc lững lờ trôiTôi lặng nhìn trời và nghĩ ngợiSao mới yêu nhau đã phai phôi Trời xanh mây trắng in bóng nàngNơi đâu vọng lại tiếng ca vangTôi như bước vào cõi thương nhớCủa sắc xuân xanh và nắng vàng Tôi lặng ngắm trời một lúc lâuNắng xuyên qua lá rồi đi đâuTôi càng mê man trong nỗi nhớĐể lòng...
Đọc tiếp

SÁNG ĐĂNG RỒI GIỜ ĐĂNG LẠI TÍ

CỐ QUÊN NÀNG

Mùa xuân nay đã quá nửa rồi

Trời mây xanh biếc lững lờ trôi

Tôi lặng nhìn trời và nghĩ ngợi

Sao mới yêu nhau đã phai phôi

 

Trời xanh mây trắng in bóng nàng

Nơi đâu vọng lại tiếng ca vang

Tôi như bước vào cõi thương nhớ

Của sắc xuân xanh và nắng vàng

 

Tôi lặng ngắm trời một lúc lâu

Nắng xuyên qua lá rồi đi đâu

Tôi càng mê man trong nỗi nhớ

Để lòng nặng trĩu với nỗi sầu.

 

Quyết ôm tương tư lần này thôi

Chuyện xưa dẫu sao cũng qua rồi

Nhìn trời ngưng nghĩ đến thương nhớ

Thả hồn vào làn gió nhẹ trôi.

 

Trời dần chuyển sang buổi chiều tà

Tôi đứng u sầu như hồn ma

Nỗi nhớ nàng tôi càng dịu bớt

Tôi đứng một mình ta với ta.

 

Tôi đợi tối hẳn mới quay về

Đường về như trải dài lê thê

Gió xuân còn nức trong vạt áo

Ánh sao theo bước chân tôi về.

 

Rồi đây tôi sẽ cố quên nàng

Ngâm thơ kể chuyện rồi ca vang

Cố quên đi những ngày xưa đó

Như quyển vở mới lật sang trang.

MẤY BẠN XEM RỒI THÌ THUI NHA

11
9 tháng 2 2019

Khá hay đấy bạn

Thể thơ hợp lí : Thất ngôn tứ tuyệt

Bố cục rõ ràng

Nhưng nội dung chưa phù lợp với HS 

ukm mà tui chủ yếu làm thơ tình 

 “Chao ôi! Đối với những người ở quanh ta, nếu ta không cố tìm hiếu họ, thì ta chỉ thấy họ gàn dở, ngu ngốc, bần tiện, xấu xa, bỉ ổi... toàn những cớ cho ta tàn nhẫn; không bao giờ ta thấy họ là những người đáng thương; không bao giờ “v quá thì người ta chẳng còn nghĩ gì đến ai được nữa. Cái bản tính tốt của người ta bị những nỗi lo lắng, buồn đau, ích kỉ che lấp mất....
Đọc tiếp

 “Chao ôi! Đối với những người ở quanh ta, nếu ta không cố tìm hiếu họ, thì ta chỉ thấy họ gàn dở, ngu ngốc, bần tiện, xấu xa, bỉ ổi... toàn những cớ cho ta tàn nhẫn; không bao giờ ta thấy họ là những người đáng thương; không bao giờ “v quá thì người ta chẳng còn nghĩ gì đến ai được nữa. Cái bản tính tốt của người ta bị những nỗi lo lắng, buồn đau, ích kỉ che lấp mất. Tôi biết vậy, nên tôi chỉ buồn chứ không nỡ giận”. thương... Vợ tôi không ác, nhưng thị khổ quá rồi. Một người đau chân có lúc nào quên được cái chân đau của mình để nghĩ đến một cái gì khác đâu? Khi người ta khổ quá thì người ta chẳng còn nghĩ gì đến ai được nữa. Cái bản tính tốt của người ta bị những nỗi lo lắng, buồn đau, ích kỉ che lấp mất. Tôi biết vậy, nên tôi chỉ buồn chứ không nỡ giận”.Tôi giấu giếm vợ tôi, thỉnh thỉang giúp ngấm ngầm lão Hạc, nhưng hình như lão cũng biết vợ tôi không ưng giúp lão. Laco từ chối tất cả những gì tôi cho lão. Lão từ chối 1 cách gần như là hách dịch. Và lão cứ xa tôi dần dần. . .  

C1: Tìm yêu tố nghị luận trong đoạn văn trên 

C2: phân tích tác dụng của yếu tố nghị luận trong đoạn trích trên?

0
3 tháng 6 2021

* Mk tìm đc 1 số gợi ý này thui ạ !! Bạn tham khảo !!

a. Internet là cây cầu nếu biết sử dụng, bởi:

- Bắc nhịp để con người đến thế giới thông tin trên mọi lĩnh vực, mở rộng tầm nhìn

- Bắc nhịp để con người đến bến bờ tri thức, nâng cao trí tuệ

- Bắc nhịp để con người đến bến bờ tình cảm, mở rộng và làm phong phú thêm thế giới tinh thần.


  • Internet là công cụ tuyệt vời, là cây cầu lý tưởng bắc nhịp cho ta đến được nhiều nơi, gặp gỡ nhiều người, biết được nhiều điều, sống nhiều cuộc đời, thậm chí đổi thay cả cách chúng ta nghĩ và sống.


b. Intetnet là bức tường nếu lạm dụng, bởi:


  • Ngăn cách con người với cuộc sống thực, dễ tước đi những mối quan hệ thật, với những tình cảm, cảm xúc thật của cuộc sống.

  • Ngăn cách con người với cuộc sống thực, thu mình trong thế giới ảo dễ khiến con người ngại tiếp xúc, ít giao lưu, kĩ năng sống bị thui chột.
Anh yêu em trong tình yêu Vật lýCái nhìn đầu hai ý nghĩ giao thoaNhững nỗi buồn là cực tiểu khi xaVà cực đại niềm vui khi em đếnLực hấp dẫn làm hai ta yêu mếnTừ mỗi người nay đã trở thành đôiQuá yêu em nên anh nghĩ xa xôiTừ xa tít về tận dương vô cựcDẫu tình mình trải qua nhiều thách thứcNhưng tình anh cũng sẽ bảo toànTrái tim anh nếu em lấy đạo hàmChắc chắn rằng kết quả sẽ bằng...
Đọc tiếp

Anh yêu em trong tình yêu Vật lý
Cái nhìn đầu hai ý nghĩ giao thoa
Những nỗi buồn là cực tiểu khi xa
Và cực đại niềm vui khi em đến

Lực hấp dẫn làm hai ta yêu mến
Từ mỗi người nay đã trở thành đôi
Quá yêu em nên anh nghĩ xa xôi
Từ xa tít về tận dương vô cực

Dẫu tình mình trải qua nhiều thách thức
Nhưng tình anh cũng sẽ bảo toàn
Trái tim anh nếu em lấy đạo hàm
Chắc chắn rằng kết quả sẽ bằng không

Nếu như em vẫn chưa thấy hài lòng
Thì em hãy nhìn anh bằng tia X
Anh yêu em hơn mọi lời giải thích
Thực nghiệm rồi minh chứng trái tim anh
Khi bên em thời gian ngỡ quá nhanh

Như chậm lại khi chúng mình xa cách
Nỗi nhớ em là một hàm khả tích
Đối số là những kỷ niệm bên nhau
Cho dù em có ở tận nơi đâu

Thì tín hiệu anh cũng luôn nhận được
Phản hồi dương là những lời hẹn ước
Thủa ban đầu đã cộng hưởng con tim
Cõi lòng em là định luật khó tìm

Dày công sức của bao chàng nghiên cứu
Sự khó hiểu là một điều tất yếu
Các quá trình diễn biến chẳng như nhau
Lúc giận hờn em chẳng nói một câu

Trong tình cảm dường như đang gián đoạn
Những thăng giáng làm tim anh hốt hoảng
Vội điều hòa để em lại cười tươi
Ánh mắt em lại trong sáng tuyệt vời
Và anh hiểu là em là khả dĩ
Ôi muôn thủa tình yêu là như thế
Hết dị thường ta lại thấy yêu nhau

3
23 tháng 3 2019

thơ hay vậy chị!

23 tháng 3 2019

hiihihhihi

chị ko làm

trên mạng ý

15 tháng 2 2023

a. Đối với nó

b. Thời tiết

c. Nghĩ lại

d. Điều này

e. Đi

g. Về khoản tìm đường

Thời gian và ôngGiữa đêm đông lòng chợt xao xuyến lạNghĩ về ngày trước những buổi đã quaNhớ lúc nào ông vẫn còn nhanh nhẹnVẫn khỏe mạnh chẳng nghĩ tới ngày xa.Đông sắp qua ông lại thêm tuổi mớiNhưng cháu chẳng muốn điều ấy chút nàoVà thời gian không dừng lại một chútCứ khiến ông già mãi, bởi vì sao?Cháu thương ông, thuông đôi vai khó nhọcThương bàn tay thô ráp, tóc bạc đầuDa...
Đọc tiếp

Thời gian và ông
Giữa đêm đông lòng chợt xao xuyến lạ
Nghĩ về ngày trước những buổi đã qua
Nhớ lúc nào ông vẫn còn nhanh nhẹn
Vẫn khỏe mạnh chẳng nghĩ tới ngày xa.

Đông sắp qua ông lại thêm tuổi mới
Nhưng cháu chẳng muốn điều ấy chút nào
Và thời gian không dừng lại một chút
Cứ khiến ông già mãi, bởi vì sao?

Cháu thương ông, thuông đôi vai khó nhọc
Thương bàn tay thô ráp, tóc bạc đầu
Da nhăn nheo, đồi mồi vì sương gió
Vầng trán cao vì trăn trở bao lâu.

Cháu rất sợ thời gian ăn mòn ta
Ăn mòn hết khi ta đã về già
Ông đã qua tám mươi mùa xuân tuổi
Nên sức khỏe chẳng như lúc chưa già.

Giờ cháu mong ông sống lâu trăm tuổi
Mãi khỏe mạnh mặc cho mùa đông qua
Luôn hạnh phúc và sống trọn tuổi già
Nhưng có điều:" Thời gian chẳng ưa ta".
~Điền~

0