Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Tập luyện thể thao không những cải thiện sức khoẻ mà còn giảm căng thẳng. Tôi chọn cầu lông sau những ngày học tập mệt mỏi. Cầu lông là môn thể thao nổi tiếng toàn thế giới, nó được chơi bởi cả trẻ em, người lớn và kể cả người cao tuổi. bởi nó giúp rèn luyện cơ bắp. Không như bóng đá, cầu lông chỉ cần một khuôn viên nhỏ hơn để chơi. Hai người chơi phải lần lượt đưa cầu qua lưới cho đến khi cầu rơi xuống đất. Mặc dù khá dễ nhưng cũng cần nhiều kĩ năng thực hành và sự mềm dẻo. hơn nữa, giỏi cầu long chúng ta có thể dễ dàng chơi những trò chơi khác lien quan đến bóng như bóng bàn. Ngày nay người ta chú trọng nhiều đến thể thao hơn vì nó đem lại nhiều lợi ích về thể chất và tinh thần đqwjc biệt là cầu lông. Hơn nữa, nhiều trường học và đại học cũng dạy cầu lông cho học sinh. Theo tôi, mọi người nên chơi cầu lông thường xuyên bởi vì những lợi ích của nó. Thể thao rất cần thiết trong ã hội hiện đại bởi vì con người đang dần trở nên lười biếng hơn.
May quá, mình vẫn còn văn này. Văn này mình viết hồi lớp 3 nhưng giờ vẫn còn, mình lớp 4 rồi.
@TranNgocDiep@
“Dáng bác hơi tròn, phúc hậu, mắt bác to và sáng, với mái tóc xoăn bồng bềnh, khiến bác trông giống một thi sĩ hơn là một bác sĩ”, em Tiến tả.
Qua cách nhìn của bệnh nhân nhí này thì: “Bác là người có đức tính cao quý như hiền lành, tốt bụng, thẳng tính, giỏi chuyên môn và tâm huyết với nghề”.
Bài văn kể: “Mỗi ngày bác rất bận rộn với công việc khám, chữa bệnh cho bệnh nhi, thỉnh thoảng lại phải đi công tác. Tuy công việc rất bận rộn nhưng bác không quên dành thời gian trả lời tư vấn, giải đáp thắc mắc miễn phí của các ông bố bà mẹ về các bệnh trẻ em thường gặp. Việc làm này rất hữu ích và giúp đỡ mọi người được rất nhiều”.
Bé còn kể trong bài là mình luôn làm theo những lời dặn dò của bác sĩ có bí danh là “Bác sĩ mê con nít” này trên báo Nhi đồng.
“Em rất yêu quý và tự hào về bác, em sẽ cố gắng học giỏi để sau này được sống và làm việc có ích như bác Khanh”, bé Tiến viết trong bài văn.
“Bé mê bác lắm nên cũng mê làm bác sĩ. Bé có nguyên một thùng đồ nghề to đùng luôn. Mỗi lần lấy ra làm đủ kiểu chích thuốc cho gấu bông, cho chú lính, đeo găng tay làm ra vẻ chuyên nghiệp nhìn vui lắm!”, chị Vân tâm sự.Chị Võ Thái Vân (ngụ huyện Hóc Môn, TP.HCM, mẹ bé Tiến) cho biết phòng khám của bác Khanh lúc trước ở Hóc Môn, nhà chị cũng ở đây. Lúc nhỏ, bé Tiến bệnh suốt, cứ bệnh là lại tìm đến bác Khanh. Rồi sau này, bác nghỉ phòng khám thì gặp bác trên facebook, ti vi. Bé đọc báo Nhi đồng thì rất thích bác Khanh - với bí danh là “Bác sĩ mê con nít” và thần tượng bác.
Khi đọc được bài văn của con, chị cho biết: “Vui. Chữ viết thì xấu gạch tới gạch lui tùm lum. Cô giáo cũng đánh giá cao bài làm. Tuy nhỏ nhưng bé nắm bắt nhanh và bao quát lắm. Cái gì trong mắt bé mình thấy già dặn, đặc biệt rất tình cảm!”.
Theo chị Vân: “Bác rất hiền và giỏi. Hồi con mình bị bệnh tay chân miệng, bác cho thuốc uống rất hay. Nếu không gặp bác đợt đó mà nằm viện thì cực lắm. Nói chung, mình thấy tuyệt vời. Mẹ cũng thần tượng, mà con trai cũng mê nữa nên cả nhà quý lắm! Theo dõi bác trên facebook, fanpage, tuần nào bé cũng đọc báo, khi nào mở ti vi mà thấy bác Khanh thì ngồi xem như là thấy người thân của mình vậy. Nói chung tình cảm của gia đình với bác nó lạ lắm, không biết kiếp trước có duyên gì”.
Năm nay bác sĩ Hoàng đã 54 tuổi nhưng trông bác rất trẻ. Dáng người bác cao to khỏe mạnh nên nhìn ngoài vào mọi người đều nghĩ bác chỉ mới tầm 45 tuổi thôi. Hàng ngày mỗi buổi sáng sớm bác lái xe đến bệnh viên Mắt để khám bệnh cho mọi người. Bác sĩ Hoàng rất giỏi về chuyên môn nên lịch hẹn để được bác khám rất đông. Có một lần ba em đưa em đi kiểm tra Mắt mà phải đợi hơn 2 giờ mới được Bác Hoàng khám. Khi nhìn thấy ba với em bác Hoàng bảo sao buổi tối không qua nhà bác kiểm cho khỏe mà phải đến đây xếp hàng cho mệt, rồi bác cười. Ba em cười trả lời là sẵn tiện đường nên vào xem bác làm việc như thế nào.
Ngoài khám bệnh ở bệnh viện, bác sĩ Hoàng rất giỏi nên còn là giảng viên của đại học Y khoa nữa. Tuần nào bác cũng đến giảng bài hướng dẫn cho mấy anh chị sinh viên học tập.
Bác sĩ Hoàng là một người bác sĩ rất tận tâm với công việc và rất yêu mến mọi người. Có nhiều người nghèo đến khám nhưng không đủ tiền để ra nhà thuốc mua thuốc thì bác dặn họ chiều tối ghé về nhà bác để lấy thuốc bác cho.
Ngoài ra có những hôm khuya tất cả đi ngủ hết rồi nhưng có người bị tai nạn ảnh hưởng đến Mắt đưa đến gõ cửa nhà bác thì bác vẫn khám và sơ cứu sau đó cùng họ vào bệnh viện cấp cứu.
Em rất ngưỡng mộ bác và sẽ cố gắng để trở thành một bác sĩ để có thể được như bác sĩ Hoàng.
bạn k cho mình nha!
Tham khảo:
Trong các môn học, em thích nhất là mĩ thuật. Môn mĩ thuật sẽ được học vào tiết hai, buổi sáng thứ ba và thứ năm hàng tuần. Cứ đến giờ học, em lại cảm thấy vô cùng háo hức. Thầy giáo dạy mĩ thuật đã dạy chúng em cách vẽ tranh, tô màu. Em thích nhất là được vẽ những bức tranh về cây cối, hoa lá. Sau mỗi tiết học, chúng em thường đem tranh của mình ra để khoe với các bạn khác. Mỗi tiết mĩ thuật thật là vui vẻ, bổ ích.
[ HT ]
Tham Khảo:
Có rất nhiều môn học khác nhau. Môn học mà tôi yêu thích nhất là môn thể dục. Nếu như hầu hết những môn học đều bắt chúng ta cần sử dụng suy nghĩ thì môn thể dục lại giúp chúng ta được vận động thể chất. Nhờ có môn thể dục, chúng ta sẽ có sức khỏe tốt hơn. Sức khỏe tốt sẽ dẫn đến tinh thần tốt và từ đó có thể học tập những môn khác một cách tốt nhất. Do đó môn thể dục có vị trí quan trọng trong việc giúp cho học sinh phát triển toàn diện. Ngoài ra khi học môn thể dục tôi cùng các bạn được kết nói với nhau hơn, chúng tôi trở nên đoàn kết hơn. Ngoài những bài tập thể dục, khi học môn thể dục, tôi còn được chơi những môn thể thao vô cùng bổ ích. Khi không học trên trường, tôi vẫn có thể cùng bạn bè chơi những môn thể thao đó tại nhà của mình. Đối với những bạn không thể học tốt những môn văn hóa thì việc chơi giỏi một môn thể thao cũng là một điểm mạnh và là một cơ hội. Tôi thích môn thể dục.
Nhà bác Hoa ở ngay cạnh nhà tôi.Bác rất hiền và yêu trẻ con .Đôi lúc bác đi chơi xa lại mua cho tôi quyển truyện hay cái bút.Có lần tôi sang nhà bác chơi thấy lọ hoa đẹp quá nên tôi đã cầm nó lên bỗng :"Choang,bác chạy vào thấy bình hoa đã vỡ bọn trẻ con sợ hãi riêng tôi cũng vậy.Bác hỏi nhẹ nhàng:"Ai đã làm vỡ cái bình hoa này?".Tôi liền xin lỗi bác và bác đã tha thứ cho tôi nhưng tôi thì tự nhủ:'Lần sau khi chưa có sự đồng ý thì không nên đụng vào đồ của người khác'
Nhà chị Phượng chỉ cách nhà em một con hẻm nhỏ. Hàng ngày, em thường sang chơi với chị và được chị cưng chiều lắm. Mồ côi mẹ từ tấm bé, chị thiếu đi tình thương bao la của một người mẹ. Bố chị ở vậy, nuôi chị cho đến bây giờ. Năm nay, chị học lớp 12 trường chuyên của tỉnh. Cả xóm em, ai cũng khen chị, quý chị. Bởi chị vừa đẹp người vừa đẹp cả nết. Đặc biệt ở chị có một điểm mà em rất quý mến, kính phục. Đó là tình thương của chị đối với người già. Bà cụ Tứ ở cách nhà em một khoảnh vườn. Bà sống đơn độc một thân một mình trong căn nhà nhỏ, không con cái, cháu chắt. Nghe đâu trước đây cụ cũng có gia đình, nhưng chiến tranh đã cướp mất ông lão và anh con trai duy nhất của bà. Từ đó cho đến giờ, bà vẫn sống thui thủi một mình. Cảm thông với số phận đơn chiếc của bà cụ, chị Phượng không ngày nào không đến thăm. Mỗi lần đến với bà cụ, chị thường rủ em cùng đi. Chị giúp bà quét dọn nhà cửa, giặt giũ quần áo, cơm cháo cho bà mỗi khi bà bệnh. Không ruột rà máu mủ, không họ hàng thân thích, vậy mà chị Phượng chăm bà, thương yêu bà như bà nội, bà ngoại của mình. Điều đó thật đáng quý. Còn với em, chị coi em như đứa em ruột. Có cái gì ngon, cái gì đẹp, chị cũng chia phần cho em, và còn hướng dẫn thêm cho em học nữa. Bố mẹ em rất quý chị, coi chị như con gái của mình.
Hok tốt
Tôi thích âm nhạc và tôi nghe nó mỗi ngày. Có rất nhiều phong cách âm nhạc khác nhau cho bạn lựa chọn và thưởng thức. Nếu tâm trạng tốt, tôi thích nghe một số bản nhạc rock năng lượng giúp tôi vui vẻ và tràn đầy năng lượng. Nếu tôi cảm thấy mệt mỏi, tôi đã chọn một số bài hát nhẹ nhàng, thư giãn. Âm nhạc có thể nói, thông qua âm nhạc con người có thể bộc lộ tâm tư, tình cảm. Khi bạn nghe thấy điều gì đó giống bạn, mà bạn hiểu nó một cách dễ dàng, bạn bắt đầu yêu thích nó. Có một số cách khác nhau để thưởng thức âm nhạc theo sở thích của bạn. Khi bạn phát hiện ra một nghệ sĩ hoặc nhạc sĩ mà bạn hài lòng, rõ ràng là bạn muốn thu thập tất cả các tác phẩm của họ. Không chỉ nghe nhạc, sưu tập nhạc cũng là một sở thích tuyệt vời.
Trong các môn thể thao, em thích nhất là môn cầu lông. Em được bố em dạy cho từ hồi nhỏ. Tính đến nay, em đã gắn bó với môn thể thao này được ba năm. Sau mỗi buổi tan học, em cùng bố hoặc bạn ra công viên để đánh cầu lông. Có những hôm chỉ đánh vui, cũng có những hôm chúng em tổ chức thi đấu, bạn nào thua sẽ phải mua nước giải khát cho người còn lại. Làm như vậy khiến cho buổi đánh thêm phần hấp dẫn và sôi động hơn. Do chăm chỉ chơi cầu lông nên sức khoẻ em ngày càng dẻo dai và khỏe mạnh. Em cảm thấy đây là môn thể thao rất bổ ích. (Học tốt)
Từ hồi nhỏ tôi đã yêu thích môn thể thao đá bóng. Khi xem trên vô tuyến, tôi thấy các chú cầu thủ đá thật hay. Các chú đã mang lại danh dự cho nước ta. Có vẻ đá bóng là một môn thể thao sức vất vả và mệt. Nhưng tôi cảm nhận được từ các chú ấy không phải là nỗi buồn mà trong đó là sự vui vẻ, hào ứng. Tôi đã từng mơ ước rằng mình sẽ được là một cầu thủ đá bóng. Nhưng thật buồn tôi không làm được. Nhưng tôi vẫn luôn tự nhủ rằng sẽ có ngày mình sẽ làm được một cầu thủ. Chỉ cần có ước mơ và hy vọng. Tôi rất yêu nó nó mang lại vinh quang cho đất nước và tôi rất tự hào về môn đá bóng.
Bạn có biết cờ vua không? Đó là sở thích của tôi kể từ khi tôi chơi với ông tôi. Tôi nhớ cảm giác phấn khích như thế nào khi nhìn thấy một bàn cờ lần đầu tiên trong đời. Nhưng bây giờ tôi không chơi với ông tôi nữa, tôi chơi nó trên internet; chỉ khi tôi có thời gian rảnh. Một bàn cờ có nhiều ô vuông để các quân cờ có thể đi. Các quân cờ bao gồm các tướng, hậu, xe, ngựa, tịnh và tốt. Các con cờ có các cách đi khác nhau, ví dụ như xe có thể đi đường thẳng và ngang, hậu thì đi được nhiều phía hơn tất cả, ngựa thì đi được hình chữ L, vân vân. Luật chơi: Dựa vào cách đi của các con cờ để đi và ăn hết tất cả các con cờ của đối phương để giành chiến thắng, nhưng tuyệt đối bạn phải làm mọi cách để bảo vệ tướng của đội mình. Rất dễ phải không? Tôi nghĩ nếu bạn chơi nó, bạn sẽ thích nó. Hãy tận hưởng nó.
Xin chào tôi là Nhân Tôi thích chơi cờ vua nhất, bởi vì học cờ vua hỗ trợ đạt kì tích trong học tập và nó giúp đầu tôi được thư thái. Tôi thường chơi cờ vua với bố hay bạn thân, họ có sở thích giống tôi. Tôi từng tham gia một số cuộc thi ở trường nhưng không đạt được kết quả cao.Cũng chính vì thế mà tôi đã quyết tâm cố gắng để giành được giải nhất khi tôi học lớp 5. Tôi đã thuyết phục bố mẹ cho đi học cờ vua ở một lớp mới mở gần nhà và học đã đồng ý. Sau đó, một điều kỳ diệu đã xảy ra sau đó. Bạn biết không, như một giấc mộng, tôi đã giành chiến thắng trong lần thi đó. Tôi nghĩ đó sẽ là kỷ niệm vô cùng đáng giá của tôi. Tôi hi vọng chiến thắng của mình không chỉ dừng tại đây, tôi mong rằng sẽ có một ngày nào đó, bản thân mình sẽ được vinh dự tham gia giải thi đấu Quốc gia. Vì vậy, tôi vẫn luôn cố gắng chăm chỉ tập luyện để ước mơ sẽ thành sự thật. Đối với tôi, cờ vua không chỉ là một trò chơi hay một cuộc thi mà là cả một ước mơ và niềm hi vọng lớn lao.
Bạn tham khảo nhé