Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
khối 8 trg mk hôm nay thi
nếu cs thể mk sẽ xin đề cho nha bn
.....xoxo..........
Bạn tìm trên google ấy,nhiều lắm. http://123doc.org/document/2229579-tuyen-tap-52-de-thi-hoc-sinh-gioi-mon-ngu-van-lop-8-co-dap-an.htm
đóng vai chị dậu kể lại việc đánh nhau với tên cai lệ
Vấn đề giáo dục cho học sinh khi còn ngồi trên ghế nhà trường dâng là một trong những vấn đề hết sức căng thẳng trên mọi phương tiên thông tin đại chúng cúng như trở thành nỗi tran trở của toàn xã hội. Vấn đề đặt ra trong vấn đề này đó là làm sao giáo dục được ý thức và văn hóa cho học sinh một cách hài hòa nhất để các em có thể phát triển một cách toàn diện nhất.
Hiện nay nhà nước ta có những chính sách rất lớn để ưu tiên cho ngành giáo dục và cũng đã có những biện pháp cụ thể để nâng cao chất lượng đào tạo cho đội ngũ học sinh, sinh viên trong cả nước. Chúng ta chưa bàn đến vấn đề học kiến thức học văn hóa và điều mà chúng ta quan tâm trước chính là vấn đề giáo dục đạo đức của cho các em học sinh. Ngày xưa cha ông ta đã từng có câu “chim khôn nói tiếng rảnh rang, người khôn nói tiếng dịu dàng dễ nghe”, hay “học ăn, học nói, học gói, học mở”… tuy nhiên hiện nay vấn đề lời ăn tiếng nói của các bạn học sinh đang không được xem trọng. Chúng ta có thể để ý khi nghe các nhóm học sinh tụ tập nói chuyện với nhau thì sẽ thấy được những ngôn từ mà các em sử dụng, dù trong bất cứ hoàn cảnh nào các em cũng có thể nói ra được những từ ngữ không mất tốt đẹp như vậy. Và rất nhiều bạn học sinh cho rằng đó chính là ngôn ngữ teen, ngôn ngữ của giới trẻ nhưng không biết được rằng trào lưu này ảnh hưởng rất lớn đến các em. Những từ ngữ này không một môi trường giáo dục nào dạy các em và khuyến khích các em sử dụng những từ ngữ như vậy.
Có rất nhiều nguyên nhân dẫn đến hiện tượng này mà chúng ta có thể thấy nguyên nhân đầu tiên chính là do sự ảnh hưởng cả trào lưu đám đông, mạng xã hội. Chúng ăn mòn vào các em mà không hề có bất kỳ một sự phản khảng nào từ chính các em, bởi vì chính các em cũng đồng lõa với việc sử dụng những ngôn từ như vậy. Hiện tượng lời ăn tiếng nói không đúng chuẩn mực đang diễn ra một cách mạnh mẽ ở các em học sinh mà không có bất kỳ một biện pháp ngăn chặn nào có thể ngăn chặn được. Hầu như trong một lớp học thì có đến 75% số học sinh không có ý thức về lời ăn tiếng nói của bản thân. Và chính những điều này cũng ảnh hưởng đến thái độ của học sinh đối với các thầy cô giáo.
Đương nhiên hoàn toàn không phải bất cứ em học sinh nào cũng vậy, tuy nhiên hiện tượng này đang ngày càng phổ biến và trở thành một mối nguy hại lớn.
Để giải quyết triệt để vấn đề này thì việc đầu tiên chính là giáo dục ý thức cho các em học sinh sao cho đúng chuẩn mực, văn minh lịch sự thì mới có thể thay đổi được ý thức của các em. Để thực hiện được điều này thì nhà trường và gia đình cần có những biện pháp cụ thể để giáo dục cho các em, cho các em biết được những cái sai và từ đó tránh được việc sử dụng ngôn từ không đúng chuẩn mực.
Mỗi người trong chúng ta từ sinh ra đều mong muốn trở thành một con người có ích trong xã hội. Vì thế ngay từ hôm nay các bạn hãy rèn luyện cho mình lời ăn tiếng nói ngay từ khi còn ngồi trên ghế nhà trường để trở thành một con người toàn diện, có ích cho xã hội.
Nguyễn Đức Thắng copy trên mạng về, sao mà bạn ấy làm dài vậy được. Không công bằng, xin đừng tk cho bạn ấy
Đã có ai phải tự hỏi: “mình đã làm cho thầy cô vui hay chỉ làm thầy cô thêm mệt mỏi?”. Riêng tôi,tôi chỉ là 1 học sinh tầm thường mà tôi đã biết bao lần làm cho cô tôi buồn. Tuy đã bao nhiêu năm,nhưng tôi không thể quên được cái lỗi lầm ấy,cái lỗi lầm tôi gây ra khiến cô buồn…
Đó là 1 buổi sáng đẹp trời,tôi đến lớp sớm như mọi ngày. Nhưng hôm nay,tôi vừa vào lớp thì đã thấy tụi thằng Thuận đợi sẵn. Thấy tôi,nó chạy đến vỗ lên vai tôi,nói: “Ê! Hôm nay đi trễ thế mạy?”.”Tao không đi trễ,tại tụi mày đi sớm thôi”-tôi trả lời. Thuận thở dài nói tiếp:”thôi dù sao cũng vô rồi. Buồn ghê! Hay là chúng ta tổ chức 1 cuộc thi vẽ đi. Và phần thưởng sẽ là 1 chuyến đi tham quan phòng thí nghiệm của cô Bích. Tụi mày đồng ý ko?”.” Ok,nhưng tao không cung cấp giấy để thi đâu à nha!”-thằng Tâm tiếp lời. Tôi nói:” Tường trắng,bàn gỗ mới “tin” đây này,cần gi giấy chứ!”.
Thế là cuộc thi bắt đầu. Sau vài phút căng thẳng,cả bọn buôn ra xem cái thành quả của mình. Ôi! Cái gì thế này-tôi thốt lên. Những bức hình trong thấy ghê. Thế là chả có thằng nào thắng cuộc. Nhưng bọn tôi vẫn quyết định đi 1 chuyến tham quan trong phòng thí nghiệm của cô Bích. Cả đám hì hục trèo vô phòng. Đi 1 vòng quanh phòng,tôi lấy 1 lọ nước,đổ vào 1cái gì đó. Bổng dưng 1 tiếng nổ phát lên,cả bọn hoảng hốt bỏ chạy. Chạy 1 mạch ra tới bờ sông mới dám dừng lại. Tôi nói:”thôi,quay lại học đi”. Thằng Thuận ngắt lời:”Thôi đi mày. Lỡ ra đây rồi,không tắm thì uổng lắm”. Thế là cả đám lao xuống sông tắm. Có thằng thì leo lên cầu,ra dáng vận động viên bơi lội rồi nhảy xuống. Tắm sông xong,chúng tôi ra đồng chơi đánh trận giả,sau đó qua nhà Ông Sáu,trốn trong vườn ổng mà ăn ổi. Ôi! Hương ổi chín khiến chúng tôi không thể cưỡng lại. Thấm thoát đã xế chiều,chúng tôi trở về trường lấy cặp vở. Vừa tới trước cổng trường,tôi đã thấy cô Thu-cô chủ nhiệm của tôi, đã đứng đợi sẵn. Nước mắt cô rưng rưng nhìn thẳng vào hướng chúng tôi không nói gì. Tôi bước đến,cô ghì chặt lấy tay tôi thét lên trong tiếng nấc:”em có biết hôm nay lớp chúng ta dự giờ không? Em có biết lọ chất hoá học mà em là đổ là dùng để cho buổi dự giờ hôm nay không? Chỉ vì việc làm của bọn em mà cả lớp phải bị thiệt vì buổi dự giờ hôm nay”. Nói xong cô quay đi,bỏ lại trong tôi nổi nghẹn ngào khôn xiết. Bỗng thằng Thuận nói: ” thằng Minh chứ không ai vào đây. Chắc chắn nó là thằng mách với cô,hồi sáng chạy ra tao thấy nó đây mà. Để ông gặp mày,ông cho mày ốm đòn con à!”.”thôi đi,bây giờ mà mày còn nói thế nữa hả Thuận!”-tôi hét lên.
Sáng hôm sau,chúng tôi đến gặp cô xin lỗi cô 1 lần nữa. Lúc này cô tôi đã bớt giận rồi. Vì chúng tôi đã biết lỗi,đến xin lỗi cô Bích,lao sạch những hình vẽ ghê tởn. Cô tôi có nói “siêu nhân vẫn là người,không ai mà không mắc lỗi,không ai là hoàn thiện tất cả. Quan trọng là làm lỗi mà có biết lỗi và sửa lổi hay không!”.
Tôi khuyên các bạn,đừng nên làm gì khiến người xung quanh mình phải buồn,nếu ko 1 ngày nào đó,người hối hận sẽ là chúng ta!