Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Trong không khí của ngày tựu trường, mang đến những niềm xao động, suy nghĩ khó tả, tuy không to lớn nhưng vô cùng nhẹ nhàng, lắng sâu để nó trở thành kỷ niệm khó quên nhất trong ta, không còn xa lạ gì với ngày khai trường, nó gắn bó vào chuỗi những thứ kỷ niệm cho ta về mái trường, về thầy cô, về bạn bè. Nhưng năm nay đã khác, tôi đã trở thành cô học sinh cấp I, tự hào lắm chứ.
Trời đất khoác lên mình màu áo mới của mùa thu, cùng những thay đổi đáng kể về cảnh vật, không khí, trong lòng người. Ngày nhập học luôn được hiểu là sự khác với những ngày thường một chút về cả tinh thần, là một trong những ngày đánh dấu sự trưởng thành của người học trò,…Hôm đó, tôi dậy sớm hơn bình thường, tôi bàng hoàng khi nhận ra, đã nhanh chóng hết những tháng nghi hè, những tháng ngày tôi còn được sống dưới mái trường mầm non, được sự săn sóc quá tận tình cẩn thận từ người nhà, cô giáo trông trẻ như bao lần. Tôi đã lớn hơn, dần biết cảm nhận, nhưng khi đứng trước một ngôi trường mới xa lạ- nơi sẽ lưu lại những kỉ niệm tuyệt với của quãng thời gian đi học, vô tư trong sáng, những kiến thức mới, để làm hành trang để tôi phát triển hơn trong tương lai, làm tôi lại hồi hộp, sợt sệt trở lại. Khoác lên mình bộ đồng phục chỉnh tề cũng cảm thấy như mình lớn hẳn ra, đeo khăn quàng đỏ đầy tự hào,tôi ăn sáng nhanh nhẹn. Dù đã được sắp xếp, chuẩn bị đồ đạc cẩn thận cùng Mẹ từ hôm trước, tôi vẫn mở cặp ra kiểm tra lại xem có đủ những thứ cần thiết như đã nêu ra không, thật xấu hổ nếu như ngày đầu tiên đã bị trách mắng chỉ vì lơ đễnh, quên cái này, cái nọ, tôi tự nhủ với mình như vậy!.
Trên chiếc xe, qua những con đường quen thuộc bao lần nhưng sao lần này nó lại khác vậy, tôi hồi hộp, đón nhận từng khoảnh khắc bằng trái tim, bên cạnh đó được Bố chia sẻ, động viên tôi cố gắng học tập, tìm kiếm học hỏi từ các bạn sẽ trưởng thành hơn rất nhiều.Tôi cũng bớt lo lắng đi phần nào. Chiếc xe chạy thật nhanh, chẳng mấy chốc đến trường, sự choáng ngợp khi vừa tới cổng trường Tiểu học tôi được bố mẹ chọn cho để theo học với bề dày truyền thống và niềm tin chắc chắn sẽ ghi dấu nhiều kỷ niệm đẹp cho tôi. Cảnh vật của trường khác xa với trường tiểu học chúng tôi, cùng hàng cổ thụ, cũng khang trang, thoáng đãng lắm, bao nhiêu tòa nhà cũ thêm nhiều nào là nơi cho ban giám hiệu, cột cờ, cho giáo viên, phòng đa năng,… tất nhiên sân thể dục tất cả đều được lát bằng bê tông. Khuôn viên trường lúc này nào hoa nào cờ đầy màu sắc như cùng góp vui cho bức tranh ngày khai trường trở nên ấn tượng. Không khí náo nhiệt, ồn ào hẳn lên không chỉ bởi cảnh vật, bởi buổi lễ mà tất nhiên là bởi con người nơi đây.
Chỉ sau một lúc tôi đến, là sự có mặt của biết bao nhiêu người bạn, người thầy, anh chị mới. Tiếng cười nói của các bạn cứ líu lo ríu rít như những chú chim truyền cành trên cành cây cao kia, sự trao đổi của các thầy cô giáo nhiệt tình, phá tan đi không khí tĩnh lặng lúc đầu. Tiết trời vào thu nhưng cũng đã bắt đầu nóng dần lên khi ánh nắng chan hòa khắp sân trường. Những hàng cây xà cừ, cây bàng xù xì, ẩn mình sau hàng cây cổ thụ. Sự phong phú của vô số cây nơi đây đã để lại ấn tượng cho tôi về một khuôn viên trường “xanh-sạch- đẹp”.
Em dường như đã hòa lẫn vào trong sự náo nức đông vui của không khí ngày khai giảng năm học mới từ bao giờ không biết. Chúng tôi những nhỏ lớp sáu lần đầu tiên vẫn không khỏi bỡ ngỡ, đôi mắt trong ngơ ngác trước một khung cảnh lạ lẫm, hào khí. Chắc các bạn, các thầy cô cũng cùng tâm trạng giống em. Mọi người ai cũng ăn mặc đồng phục và nghiêm chỉnh nét mặt tươi cười, rạng rỡ.
Tất cả học sinh của các lớp nhanh chân xếp hàng thẳng tắp, theo tiếng trống báo hiệu xếp hàng, tập trung. Không như bầy chim non ráo rác không biết đi đâu về đâu giữa khung cảnh này, tôi đã được biết mình sẽ học ở lớp 1A1, lớp nhanh chóng được tập hợp, khi tôi nhận ra cô chủ nhiệm từ lần tập trung trước, tôi theo sự hướng dẫn được xếp vào lớp, lớp tôi là một dãy hàng dài, gồm có nhiều nữ hơn nam, chênh lệch cũng không quá nhiều nên tất cả chúng tôi đều thoải mái. Ngồi trên những hàng ghế đỏ xếp ngay ngắn, thẳng tắp và rồi những âm thanh dung dị mà hùng tráng “Tùng…tùng…tùng…tùng…” của hồi trống tập trung vang lên khắp không gian lộng lẫy cờ hoa của buổi khai trường đầu thu ấy tiếng trống rộn rã vang lên khắp các hành lang, len lỏi vào từng lớp học, làm ấm không gian sân trường, làm cắt ngang dòng suy nghĩ của tôi.
Lễ khai giảng lần đầu tiên trong cấp học mới, thật hoành tráng trong tâm trí tôi, có lễ chào cờ nghiêm trang, tất cả học sinh, thầy cô giáo và các đại biểu đều đứng nghiêm trang, hát thật to và rõ rang lời bài hát quốc ca và đội ca, dẫu chúng tôi chưa rõ lời hát, nhưng giai điệu quen thuộc ấy, làm tôi rạo rực hát theo. Màn chào đón các học sinh lớp 1 tận tình, mỗi chúng tôi được cầm cờ tổ quốc nhỏ xinh, được đi theo hàng diễu hành qua lễ đài, vẫy cao lá cờ, dưới tràng vỗ tay không ngớt của mọi người, thích thú làm sao, quên đi ngại ngùng. Tiếp theo đó là được nghe thư của chủ tịch nước gửi lời chúc mừng đến học sinh và toàn thể giáo viên nhân dịp năm học mới, mới thấy được hết sự quan tâm của các cấp lãnh đạo đến nghành giáo dục nước nhà, đến mỗi học sinh như chúng em- thế hệ măng non, sẽ kế thừa và phát huy truyền thống dân tộc. Và giây phút mong chờ đã đến, cô hiệu trưởng thay mặt cho toàn trường đánh những hồi trống báo hiệu một năm học mới bắt đầu.
Sau những phút giây rụt rè bỡ ngỡ của sự mới mẻ. Tôi như hứng thú, bước vào lớp và học bìnhthường, tôi mong rằng mình sẽ dần quen, thêm mạnh dạn khai thác tri thức, sẽ có những kỉ niệm, sẽ thêm yêu ngôi trường mà tôi đã tin tưởng gắn bó. Cô giáo chủ nhiệm xinh đẹp nhanh chóng bước vào của chúng tôi thật hiền dịu bước vào lớp, nhẹ nhàng hỏi han và cũng rất nghiêm túc trong việc dậy học, quy định của trường của lớp. Cứ thế tiết học bắt đầu với sự hào hứng lúc ban đầu.
Cứ tự hỏi, trong kí ức tuổi thơ có gì đẹp như những khoảnh khắc được dự lễ khai giảng, điều đó giờ đây không phải tầm thường, nó là kỉ niệm, là sự đánh dấu tuổi trưởng thành qua ngày tháng. Vậy nên, dẫu thời gian có trôi đi, cuốn theo những tháng ngày học sinh của tôi, nhưng tôi sẽ cất nó như một thứ đồ kỉ niệm quý giá mang đậm giá trị tinh thần, để tự hào để phấn đấu hơn trong sự nghiệp học hành của mình, để phấn đấu làm con ngoan trò giỏi, xứng đáng làm cho bố mẹ tự hào.
Đây là lời bài hát;
Ngày đầu tiên đi học
Mẹ dắt tay đến trường.
Em vừa đi vừa khóc.
Mẹ dỗ dành yêu thương.
Ngày đầu tiên đi học.
Em ướt mắt nhạt nhoà.
Cô vỗ về an ủi.
Chao ôi sao thiết tha.
Ngày đầu như thế đó,
Cô giáo như mẹ hiền
Em bây giờ cứ ngỡ
Cô giáo là cô tiên.
Ngày đầu tiên đi học
Mẹ dắt tay đến trường.
Em vừa đi vừa khóc.
Mẹ dỗ dành yêu thương.
Ngày đầu tiên đi học.
Em ướt mắt nhạt nhoà.
Cô vỗ về an ủi.
Chao ôi sao thiết tha.
Ngày đầu như thế đó,
Cô giáo như mẹ hiền
Em bây giờ cứ ngỡ
Cô giáo là cô tiên.
nhạc và lời: phạm tuyên
Bài hát “Ngày đầu tiên đi học” có nội dung gì ?
A. Nói lên niềm vui của các bạn học sinh trước mùa hè
B. Niềm vui của các em nhỏ và các bà mẹ ở miền núi
C. Kỷ niệm về thời thơ ấu
D. Niềm vui trong ngày khai trường
C