Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
viết một đoạn văn từ 5 đến 7 câu tả về người bạn thân của em lớp 6
Khi ông mặt trời vừa rút sau những đỉnh núi phía tây, hoàng hôn bắt đầu buông xuống. Nắng ngày hè chỉ còn nhạt nhòa. Thành phố đượm một màu vàng óng. Lúc này đã quá giờ tan tầm, dòng người và xe cộ vẫn ngược xuôi nhưng đã thưa dần. Đường phố bớt ồn ào, nhộn nhịp. Con đường trở nên rộng lớn và thênh thang như dải lụa đào. Giữa đường, ngăn cách dòng xe xuôi ngược là một bờ tường rào khoảng năm mười phân. Phía trên là hàng rào lan can sắt màu xanh biếc chạy dọc theo con đường. Hai bên vỉa hè, hàng cây si già cỗi, cành sum suê đang trầm tư ngắm chiều tà. Những cây xà cừ đang rung rinh những lá non xanh mượt. Các em nhỏ ríu rít rủ nhau đi chơi sau một ngày học tập. Các bà mẹ chuẩn bị đi chợ nấu cơm chiều.
Quê hương em với cánh đồng bao la thẳng cánh cò bay. Mỗi buổi sớm thức dạy, các bác nông dân đang làm việc miệt mài. Những chú chim hót vang rội rã trên những con đường làng. Xa xa những cô cậu học trò đang bước chân tới trường.Thấp thoáng những đám mâybồng bềnh trôi theo gió. Nhưng bông hoa đua nhau khoe sắc, chị gió lướt qua với những làn gió nhè nhẹ của buổi sáng sớm. Em yêu cánh đồng, yêu những con sống và yêu nhất những con người nơi đây. Bức tranh vẽ về người nông dân đang làm việc buổi sáng thật nhiều màu sắc. các bác nông dân đang làm việc miệt mài ( không có từ là )
Xa xa những cô cậu học trò và Thấp thoáng những đám mây ( câu tồn tại )
hê lô tỷ k giùm cái nha tỷ ahihi
Khi ông mặt trời vừa rút sau những đỉnh núi phía tây, hoàng hôn bắt đầu buông xuống. Nắng ngày hè chỉ còn nhạt nhòa. Thành phố đượm một màu vàng óng. Lúc này đã quá giờ tan tầm, dòng người và xe cộ vẫn ngược xuôi nhưng đã thưa dần. Đường phố bớt ồn ào, nhộn nhịp. Con đường trở nên rộng lớn và thênh thang như dải lụa đào. Giữa đường, ngăn cách dòng xe xuôi ngược là một bờ tường rào khoảng năm mười phân. Phía trên là hàng rào lan can sắt màu xanh biếc chạy dọc theo con đường. Hai bên vỉa hè, hàng cây si già cỗi, cành sum suê đang trầm tư ngắm chiều tà. Những cây xà cừ đang rung rinh những lá non xanh mượt. Các em nhỏ ríu rít rủ nhau đi chơi sau một ngày học tập. Các bà mẹ chuẩn bị đi chợ nấu cơm chiều.
Quê hương em với cánh đồng bao la thẳng cánh cò bay. Mỗi buổi sớm thức dạy, các bác nông dân đang làm việc miệt mài. Những chú chim hót vang rội rã trên những con đường làng. Xa xa những cô cậu học trò đang bước chân tới trường.Thấp thoáng những đám mây bồng bềnh trôi theo gió. Nhưng bông hoa đua nhau khoe sắc, chị gió lướt qua với những làn gió nhè nhẹ của buổi sáng sớm. Em yêu cánh đồng, yêu những con sống và yêu nhất những con người nơi đây. Bức tranh vẽ về người nông dân đang làm việc buổi sáng thật nhiều màu sắc.
các bác nông dân đang làm việc miệt mài ( không có từ là )
Xa xa những cô cậu học trò và Thấp thoáng những đám mây ( câu tồn tại )
Cách nhà em khoảng 2 ki-lô-mét, trường em nằm trong một ngõ nhỏ trên đường Nguyễn Lương Bằng. Từ đầu ngõ vào đến cổng trường chỉ vài chục mét nên chỉ đứng từ đó nhìn vào đã thấy thấp thoáng cổng trường. Cổng trường được ốp gạch hoa đỏ chói, trên mái được quét ve vàng và được xây thành chéo sang hai bên thật oai vệ. Trên đó, nổi bật hàng chữ màu xanh của biển tên trường, cái tên là "niềm tự hào của thành phố, một con chim đầu đàn của ngành giáo dục tỉnh nhà' như lời cô hiệu trưởng thường nói. Cánh cổng xanh lúc nào cũng rộng mở để đón các học sinh yêu quý.
– Xanh om cổ thụ tròn xoe tán,
Trắng xoá tràng giang phẳng lặng tờ.
(Hồ Xuân Hương)
– Đã tan tác những bóng thù hắc ám
Đã sáng lại trời thu tháng Tám.
(Tố Hữu)
– Từ những năm đau thương chiến đấu
Đã ngời lên nét mặt quê hương
Từ gốc lứa bờ tre hiển hậu
Đã bật lên tiếng thét câm hờn.
(Nguyễn Đình Thi)
– Đã ngừng đập một trái tim
Đã ngừng đập một cánh chim đại bàng.
(Thu Bồn)
– Đã qua rồi cái thời tha hồ làm mưa làm gió của chủ nghĩa đế quốc.
(Báo)
– Trên xe ngồi chễm chệ một người đàn bà.
(Nguyễn Công Hoan)
–Đâu rồi những phố xá, đâu rồi những dãy nhà hai bên đường vàng.
(Nguyễn Đình Thi)
Ngày Tết là ngày mà trẻ em chúng ta đều mong đợi. Cái không khí se lạnh còn vương lại trên những vườn cây,những cánh đồng lúa bát ngát và những ngôi nhà tranh. ôi,muà xuân thật dễ chịu,những làn gió mang về những hơi ấm của mùa xuân,xua tan đi cái giá lạnh của mùa đông.
Hôm nay,có cái gì lạ lắm trong căn phòng bé nhỏ. những tia nắng ấm áp chiếu qua tấm kính cửa sổ. Sao trong lòng tôi cảm thấy háo hức lạ kì. Mọi thứ quanh tôi đều trở nên lạ lẫm. Vừa bước ra sân,thì ôi!Mọi thứ,tất cả mọi thứ đều không còn là nó nữa.Trước mắt tôi,mọi thứ mà đối với tôi đều rất quen thuộc giờ đây đã trở nên xa lạ. Trong người tôi như có một luồng sinh khí mới đang dồi sào trong huyết mạch tôi. những cánh đồng lúa đung đưa theo gió như những gợn sóng lăn tăn trên mặt hồ. Ôi!cái không khí mùa đông sao mà dễ chịu. Ngày Tết,ai cũng có quần áo mới,những đúa bé đàu giỡn làm cho không khí ngày Tết trở nên rộn ràng hơn.Nhữn đứa bé háo hức,háo hức dc bố mẹ lì xì cho những phong bao màu đỏ,bên trong có những đồng tiền lì xì lấy hên.Chúng thay nhau đến chúc tết ông bà cha mẹ để dc lì xì cho những phong bao màu đỏ ấy.
Đối với tất cả mọi người,ngày tết là ngày vui và hạnh phúc nhất vì trong ngày này,con cháu đều sum họp đông đủ.
xa xa tu tu nho len ong mat troi ong ma troi nhu la mot qua long den chieu sang xa xa ong mat troi chieu nhung tia nang xuong bai co con dong suong lam ca bai co nhu chon bong lai nhung chu chim hot liu lo nhu la dang chao don ngay moi nhung chi gio vui ve duoi nhau nhung tieng ri rao xanh muot cua canh dong buoi som bau troi luc nay trong xanh cao vut mat me nhung dam may trang troi bong benh tren troi nhu la nhung con thuyen troi tren mat nuoc xanh
Bài 1:
- Bóng tre trùm lên làng bản, xóm thôn.
=> Trùm lên làng bản, xóm thôn bóng tre.
- Đằng xa, hai cậu bé con tiến lại.
=> Đằng xa, tiến lại hai cậu bé con.
- Dưới gốc tre, những mầm măng tua tủa.
=> Dưới gốc tre, tua tủa những mầm măng.
Bài 2:
Quê hương” là hai tiếng gọi thân thương nhất đối với mỗi một con người. Bởi đó là nơi chúng kiến ta sinh ra, lớn lên và trưởng thành. Đối với em cũng vậy, quê hương em thật đẹp và mỗi lần nhắc gọi quê hương em thấy trong lòng trào dâng bao cảm xúc khó tả. Quê hương em là một làng quê rất trù phú. Những cánh đồng lúa thẳng cánh cò bay, những bãi ngô, nương dâu xanh tít tắp đến tận chân trời. Con đường làng ngoằn ngoèo, quanh co nhưng vô cùng sạch sẽ vì được làm bằng bê tông. Từ ngày có đường bê tông sạch sẽ, chúng em đi học không còn phải chịu cảnh lầy lội bùn đất như trước kia nữa.
Không chép mạng mà,