K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Ây dà, để mn p chờ lâu, 2 tuần rùi ko ra chap ms, nhưng do đánh máy lâu nên mk chỉ ra đc 1 chap thui, mk cx áy náy lém (sẽ có 1 số chi tiết trong DC nhé, t/g mê lém mà)

Chap 5: Hôm nay trường học tổ chức buổi học tập ngoại khóa, tìm hiểu môi trường sinh thái để chuẩn bị cho cuộc thi viết luận văn về môi trườn thiên nhiên. Và tất nhiên, 2 anh chị nhà chúng ta cũng phải có mặt rồi, họ rất thích hoạt động tập thể mà. Xui xẻo thay, hôm nay cả 2 đến trường muộn, suýt chậm xe. Lí do rất vô lí là Thanh Vy lần đầu đến nhà Quốc Huy chơi, vào xem thư phòng thì đủ thể loại truyện mà cô thích. Rồi dùng bữa tối và ở lại đó luônhiha(thật là bó tay, bố mẹ chẳng lẽ không để ý đến con gái sao trời, học thì xuất sắc thật nhưng sao những gì bên ngoài ngô nghê thế, ngủ nhà trai không sợ bị cười zdô mặt hay sao ấy ?!). Kết quả là 4 con mắt díp lại, thiu thiu ngủ. Khổ thân, đã thế còn bị Nhật Linh trêu nữa chứ (cô rêu rao trước cả lớp, bạn tốt mà thế đấy, đã zậy còn lục cặp chị yêu của mk nữa chứ)

- Ơ, sao lại thế này ?

- Chuyện gì thế má ? - 1 cô nàng tò mò

- Trong cặp sao toàn đồ con trai thế này, mấy thứ của con gái thì chả thấy đâu - cô nói mà mặt đỏ lựng, biết là chuyện tế nhị không nên nói nhưng bắt buộc phải cho mọi người biết xem có cầm nhầm cặp của Thanh Vy không(ở lớp ấy nhiều người có gu giống nhau lém)

- Sao cậu không tìm của anh chàng ngồi bên cậu ấy, biết đâu họ khoác nhầm cặp ? - 1 chàng trai thích thầm Nhật Linh từ lâu, nghĩ gì nói luôn để kiếm điểm trong mắt cô

- Ừ nhỉ... a thấy rùi nè. Chắc mấy bác này bị quáng gà.

30 phút sau, xe đã đến nơi.

- Oa, không khí trong lành. Ta đến đây. Ô hay, giờ mà 2 cậu vẫn còn ngủ được à, đã thế còn gục đầu vào vai nhau nữa chứ (hix, vừa nãy xe gặp đoạn xóc, vô tình tạo nên cảnh tượng lãng mạn)

- Oáp... ơ, cái gì đây, sao lại thế này ? - Thanh Vy hốt hoảng vì tay của mình và Quốc Huy bị còng lại vào với nhau

- Là cậu làm đấy hả ? - Quốc Huy khó chịu - Tháo ra mau lên.

- Tớ có biết gì đâu, nãy giờ tớ vẫn ngủ mà !?

Ở 1 nơi, Nhật Linh đang hí hí cười.

- Là cậu đúng ko ?

- Sorry, sorry, tớ sẽ tháo ngay. Chẳng là tớ thử nghiệm thui.

- Cậu lấy đâu ra zậy ?

- Tớ mượn của bác tớ. Bác ấy là cảnh sát.

- Ukm, bỏ qua đi. Không khí ở đây dễ chịu thật.

- 1 vùng quê đẹp. Tớ yêu nơi này.

Đúng rồi, trước tiên phải làm tấm ảnh cái đã. Thanh Vy lại đây.

- Hả, tớ...tớ ngượng lắm.

- Có gì đâu mà phải mắc cỡ, đến đây đi vợ yêu (chap 1000)

- Hảaaaa ?

Thanh Vy lao phải người Quốc Huy. Cả 2 đỏ mặt.

- Cậu sao không ? Tớ xin lỗi.

- Tớ đã bảo cậu tránh xa tớ 1 tí, tớ hơi ốm mà - Cậu chàng đóng kịch tốt đấy.

- Có gì mà khó chịu với vợ yêu vậy ? - Cô nàng kia càng châm chọc.

- Vợ chồng cái gì ? - Lúc này thì mặt của Thanh Vy và Quốc Huy không khác gì quả cà chua chín.

- Thôi thôi, tớ đùa tí mà đã nổi giận rồi.

Giờ nghỉ trưa, tất cả các học sinh trong trường được bố trí phòng trong mấy nhà nghỉ gần đó(mấy chế đừng nghĩ bậy bạ nhá!)

- Thanh Vy, bố mẹ tớ mới qua Nhật về, mua tặng tớ mấy bộ thuộc dòng thời trang Gothic Lolita đó, tẹo nữa bọn mình mặc thử nhé.

- Nhưng tớ thấy cứ làm sao ấy, mặc mấy bộ đó vào người ta cười cho.

- Rõ dở hơi, mấy cậu đi tham quan sinh thái mà mặc mấy bộ điên điên dồ dồ ấy, chả ra làm sao - Quốc Huy hôm nay lạnh lùng quó.

- Đi bên này với tớ, Nhật Linh.

- Sao vậy, hôm nay hắn khó ưa thế?

- Hôm trước nhân tiện tớ không để ý, mấy tên con trai lấy bùa của tớ, nói ra thì ngại nhưng ở trong tớ để hình của cậu ấy, bọn kia tức nên vẽ lung tung vào.

- Hắn trẻ con zậy ?

- ukm, nhưng 1 phần cũng vì cậu ấy không biết là lũ kia làm. Mà thôi, cậu biết thế được rồi.

Buổi chiều, người chụp ảnh, người ghi sổ tay, chẳng mấy chốc đã đến giờ về.

- Tiếc thế, chưa gì mà đã về.

- Nhưng bọn mình cũng đâu thể ở đây được, mặc dù cũng tiếc vì nhiều việc chưa làm được.

- HÔN CHÀNG GIỮA PHONG CẢNH THANH BÌNH À ? - Nhật Linh nói to cốt để cho mọi người nghe thấy. Mấy tên con trai nóng giận, nhưng cố nén để khi khác.

Oài, mỏi tay quá, tính viết 2 chap mà thành ra mệt quá, mọi người cho để khi khác nhé. Nguyễn Ngọc Linh Châu, Noo Min M-TP and LuHan, co nang bo cap, đàm nguyễn phương dung, nhạc băng ........ mn nx nhé

11
15 tháng 10 2017

Hay thật , nữ chính thế thôi mà được nhiều anh chàng thích nhỉ ! Sau này Quốc Huy phải khổ rồi !hiha

15 tháng 10 2017

hay lém

24 tháng 4 2021

Dạ giờ thì Ai xin phép đăng tranh nhe :))) (trình cùi quá)

undefined

28 tháng 4 2021

                                                                                                                                                                                                                 what ?

Sau đây, Linh xin được viết một câu truyện tình cảm. Nó không hay lắm, mọi người thông cảm cho Linh nhé. Không có đề Ngày hôm đó, tôi đến trường học, ngôi trường mới của tôi. Tôi đã gặp anh, đối với tôi lúc đó, anh chỉ như bao người con trai khác-đáng ghét. Nhưng nhìn anh khá quen, hình như tôi đã gặp anh ở đâu thì phải. Sau đấy vài hôm, tôi để ý rằng, cách anh cư xử với tôi khác với những người con gái...
Đọc tiếp

Sau đây, Linh xin được viết một câu truyện tình cảm. Nó không hay lắm, mọi người thông cảm cho Linh nhé.
Không có đề
Ngày hôm đó, tôi đến trường học, ngôi trường mới của tôi. Tôi đã gặp anh, đối với tôi lúc đó, anh chỉ như bao người con trai khác-đáng ghét. Nhưng nhìn anh khá quen, hình như tôi đã gặp anh ở đâu thì phải. Sau đấy vài hôm, tôi để ý rằng, cách anh cư xử với tôi khác với những người con gái khác. Anh đối xử với họ thì như thưởng, người lạ. Rõ ràng tôi cũng vậy mà anh lại quan tâm tôi, mỗi khi tôi buồn thì anh chọc ghẹo, làm tôi tức và vui. Chuyện gì đang xảy ra vậy? Có những người khác xinh hơn tôi, tốt hơn tôi, việc gì anh phải để ý đến tôi?
Sau khoảng 1 tháng đi học, anh đi cùng đường với tôi, đã gặp nhau. Anh lướt qua tôi, tôi chỉ nghĩ là đi qua thôi, chả có gì cả. Nhưng bỗng anh dừng lại, có vẻ như chờ cái gì. Hóa ra anh trờ tôi đến, hỏi tôi:'' Có muốn đến trường cùng anh không? Anh cũng đến trường '' Chẳng là hôm đó, tôi và anh cùng đến trường tập kịch. Tôi kịch văn, anh kịch tiếng anh, trường cũng không đông nên có lẽ anh mới mạnh bạo như vậy. Xong tôi từ chối, nhìn vẻ mặt anh lúc đó khá buồn nhưng cũng phóng đến trường, tất nhiên mà trước tôi.
Đến ngày 24/12, ngày Noel. Suốt một buổi sáng, anh gọi tôi đến chỗ anh để hỏi điều gì. Tôi cũng đâu có lại. Tan học, cùng đường mà, lại gặp nhau, anh đang đi cùng bạn, hỏi nhỏ với tôi là đi chơi không? Tôi lơ ngơ không hiểu, hỏi cái gì cơ. Chắc anh bực mình, chậc một cái rồi đi trước. Chiều hôm đấy, trên đường đi học lại gặp, hóa ra những gì anh hỏi lúc sáng là đi chơi Noel không. Tôi cũng từ chối. Mặc dù khá vui khi lần đầu tiên có người con trai nào dủ tôi đi chơi Noel.
Càng ngày, anh càng quan tâm tôi, tôi cũng để ý anh nhiều hơn. Bỗng một ngày, tôi chợt nhận ra: Tôi thích anh mất rồi!!! Chuyện gì thế này, tôi vốn là người con gái không biết yêu là gì, vậy mà ...Thật sự, tôi không thể hiểu được là tại sao nữa. Anh khiến tôi rung động. Tôi không thể kể với ai, không thể tâm sự với ai cả. Đành dấu kín trong lòng. Nhưng anh cuối cấp, anh ra trường đúng lúc tôi thích anh. Một nỗi buồn rất lớn. Tôi không thể làm gì hơn ngoài việc khóc vào mỗi tối, việc này giống như mới chia tay người yêu vậy. Cô đơn, một mình chịu nỗi khổ tâm, chẳng ai biết chuyện này cả. Tôi không biết làm thế nào để quen anh nữa. Mỗi lần sắp quên thì anh lại xuất hiện, không thể tránh được anh. Tôi không biết làm thế nào để hết thích anh nữa. Và một câu hỏi nữa là: Liệu, anh có thích tôi không?
Tôi không dám nói ra vì sợ.
Sợ anh biết tôi thích anh.
Cũng sợ anh không biết là tôi thích anh.
Chuyện gì đang xảy ra với tôi vậy?

#LinhMuộiMuội

0
17 tháng 8 2020

chỉ có thế thôi, câu truyện kết thúc rồi.

Nguyễn Quỳnh Ngânồ thế ak,tiếc quớ

Chap 4: Đùa? Đã qua hai tuần kể từ ngày hắn giúp nó mua đồ ăn, bạn bè trong lớp có vẻ bắt đầu thích nó hơn nhưng dù vậy thì trừ hai con bạn thân nó chỉ chơi nhiều với đám con trai mà thôi. Còn chuyện với hắn thì cũng không còn ghét gì nữa bởi vì hắn đối xử với nó rất tốt, mua đồ giúp nó, nói chuyện với nó tuy có trêu chọc khiến nó mất bình tĩnh (đã lâu lắm rồi hiếm có ai chọc tức nó khiến nó mất...
Đọc tiếp

Chap 4:

Đùa?

Đã qua hai tuần kể từ ngày hắn giúp nó mua đồ ăn, bạn bè trong lớp có vẻ bắt đầu thích nó hơn nhưng dù vậy thì trừ hai con bạn thân nó chỉ chơi nhiều với đám con trai mà thôi. Còn chuyện với hắn thì cũng không còn ghét gì nữa bởi vì hắn đối xử với nó rất tốt, mua đồ giúp nó, nói chuyện với nó tuy có trêu chọc khiến nó mất bình tĩnh (đã lâu lắm rồi hiếm có ai chọc tức nó khiến nó mất bình tĩnh mà còn nhiều lần nữa, tên này nguy hiểm thế mới hợp với nó chứ) nhưng cũng không đến nỗi như hồi đó, đôi khi hắn còn bê đồ nặng giúp nó nữa, cũng tốt lắm. Ở lớp thì nó cũng có những hành động giang hồ mà nó ngây thơ nghĩ cũng chẳng có gì to tát, tin lan toàn lớp, lớp lan toàn khối, khối lan toàn trường trừ thầy cô, thế là nó như chị đại của khối ấy, số khổ mà. Ở lớp nó có cảm giác như thằng Khánh cứ đeo nó hoài ấy, có khi nào nó thích nó không nhỉ? Ở lớp cũng đã có sách và bắt đầu học như bao lớp, sách mới này khó nhưng cũng rất thú vị đối với nó.

Bây giờ nó đang trên đường đi ra cổng trường. Tại sao nó chỉ đi một mình à? Cũng đơn giản thôi, ý à hồi nãy từ phòng thực hành về, vì mọi người chưa quen nên để cặp ở lớp, có mấy đứa làm biếng nhờ người ta mang lên lớp dùm còn mình thì ung dung đi như chưa có gì. Và tất nhiên là P.Anh nhà nó vì hiền quá nên bị người ta bắt bưng một đống đồ, còn con Vy thì muốn lấy lòng nên cũng bưng luôn, chẳng may gần tới của lớp thì hai đứa làm rớt đồ, sắp xếp lại trông tội nghiệp lắm, giương ánh mắt nhìn nó cầu cứu, haiz trông tội nghiệp lắm nó cũng đâu thể làm khác vì là bạn tốt mà thế nên nó... đi luôn bỏ tụi bạn sắp xếp, bạn tốt mà, thấy nó đi tụi nó giương ánh mắt tao hận mày Hân à, còn nó thì hờ hững đáp lại bây hận tao thì kệ bây. Thế là nó đi một mình luôn.

Đang đi thì có một thằng chạy đến giơ nắm đấm chuẩn bị đánh nó, khảnh khác chỉ còn 1 cm nữa là đến mặt của nó rồi thì tên đó tự nhiên dừng lại, nó cũng chẳng sợ sệt gì từ lúc tên đó chạy đến rồi chuẩn bị đánh nó, nó cũng chẳng có hành động sợ hãi hay ngạc nhiên gì, chỉ thản nhiên đứng nhìn mà thôi. Tên đó ngạc nhiên hỏi nó:

"Em không sợ à?" - nó bình tĩnh, mặt không cảm xúc đáp lại

"Đâu có, em có sợ mà" - tên đó ngạc nhiên, cố chấp hỏi nó lại

"Sợ mà không có động tĩnh, không sợ hãi hay ngạc nhiên gì thế. Anh thấy em đâu có sợ gì đâu, nhóc con"

"Đừng có kêu em là nhóc con nữa, em lớn rồi..." - cô phụng phịu nói - "Nhưng mà đâu có, em sợ thiệt, em có 95% không sợ và 5% sợ đó" - mặt tên đó ngây ra, ngu ngơ không hiểu

"Cái..." - nó từ tốn giải thích cho tên đó hiểu

"Ý em là em có 95% không sợ anh đánh em và 5% sợ anh đánh em"

"Tại sao lại chỉ có 5% sợ, em tự tin đến thế sao?" - tên đó khó hiểu hỏi nó

"À, thật ra cũng không hẳn là vậy, để em phân tích cho anh hiểu nhá, bắt đầu từ 95% không sợ trước đã. Thật ra là thấy anh chuẩn bị đánh em thì có 50 50 với nhau, em mới bắt đầu phân tích nhanh. Thứ nhất, anh không có lý do bởi vì đây là lần đầu em thấy anh. Thứ hai, anh chắc là sẽ không đánh em trước mắt nhiều người như thế, em không nghĩ anh muốn được 'tuyên dương' dưới cờ đầu. Thứ ba, mà lỡ như anh đánh em thiệt thì em sẽ để anh đánh cho đã mà không phản kháng lại, như thế là em không bị can vào tội đánh nhau, còn anh sau khi bị tuyên dương sẽ được làm giấy tự kiểm, mời phụ huynh vì đánh người mà còn là đánh một người không phản kháng, một đứa con gái học sinh lớp sáu mới vào trường chân ướt chân ráo như em, tất nhiên là người ta sẽ bênh em chứ không bênh anh rồi. À mà anh hình như là bạn của đám người bên đó..." - nó vừa nói vừa chỉ tay bên đám người bên kia nãy giờ nhìn ở bên nó, mà ở bên đó có Minh nữa nhưng chỉ nhìn nó mà không nói gì, nói luôn là bây giờ có rất nhiều người nhìn nó - "... trông họ có vẻ là thành phần nguy hiểm nhưng cũng không phải cái kiểu giang hồ, tên kia..." - chỉ vào Minh - "... là học sinh của lớp 9A - lớp chuyên, anh quen tên kia chắc cũng là học sinh lớp chuyên hoặc giống thế, em nghĩ chắc anh cũng không muốn làm "đẹp" học bạ bằng hành động này đâu nhỉ" - nó vừa cười vừa nói, đáng sợ quá

"..." - tên đó chả biết nói gì câm nín luôn, chỉ trong 5 giây kể từ lúc cậu đi đến và giơ nấm đấm mà còn nhóc này có thể phân tích nhanh như vậy, thật không tầm thường, không thua gì thằng Minh bạn cậu đâu.

"À mà còn nữa, nhiêu đó cũng chưa phải tất cả để em cho rằng 95% không sợ anh đánh em, thật ra em thấy anh có nón bảo hiểm chắc là được đưa đón, mà được đưa đón thì chắc cũng rất cưng chiều thế nên chắc anh cũng không dám làm xấu mắt ba mẹ, và anh cũng không dám đánh vì lỡ như để họ thấy anh cũng tiêu. Thế nên em mới cho là 95% không sợ anh đánh cũng như anh sẽ không đánh, nhưng cũng chưa phải chắc chắn bởi vì cũng có mấy thằng điên sẵn sàng đánh người khác chả cần lý do" - nó điềm tĩnh nói

"..." - vẫn là đơ không biết nói gì

"Mà em cũng không tài giỏi như anh suy nghĩ nãy giờ đâu, em cũng sẽ bị giật mình nếu có ai đó đột nhiên hù dọa và sợ thôi, chỉ tại em thấy anh khả nghi nên mới phân tích chút ấy mà. Đừng suy nghĩ nhiều hại não lắm, mà em cũng không phải dạng dễ đùa đâu." - nó vừa vô vai tên đó sau đó đi luôn tới cỗng nhanh vì nhìn thấy hai con bạn thân của mình, sợ tụi nó đánh.

Tên đó nãy giờ bất động vì hết hồn và ngạc nhiên vì nó rất nguy hiểm, những người xung quanh cũng đi hết trong sự sợ sệt và suy nghĩ:"Ngọc Hân 6A đích thật là đại tỉ của khối 6 rồi, không nên đùa với Hân". Còn hắn sau khi chứng kiến sự việc, cười vui vẻ, nghĩ:"Em thật sự rất thú vị, nấm lùn".

Sau sự việc hôm đó, nó danh tiếng càng bay xa, càng nhiều người nể, nhưng nó thấy rất phiền.

--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Dạo gần đây nó suy nghĩ rất nhiều về Vy, tại vì Vy nói nó thích một người con trai lớp 9, nếu nói chuyện tình của nó là chuyện tình oan gia ngỏ hẹp thì chuyện tình của cô lại theo lối cũ là cô với tay lấy một cuốn sách ở giá cao trong thư viện thì một anh đẹp trai nào đó lấy dùm cô, cô quay lại thì hai người chạm mặt nhau khoảnh khắc đó thì chị Vy nhà ta rung động, à mà nói nhỏ anh đó cũng rung động luôn nhưng không thể hiện, thật là chuyện tình đáng yêu nha - ý riêng của tác giả và P.Anh còn suy nghĩ của cô thì hết nói nổi. (Cài gì mà lãng mạn, gặp trong thư viện, lãng xẹt, lối cũ, may cho tụi bây là không có bà cô thư viện nếu không bây chết chắc rồi, 'tuyên dương' dưới cờ như chơi nhe con, thấy ghét - đó là suy nghĩ của chị Hân đây ạ, mùi ghen tị bốc nồng nặc luôn).

Chap sau giới thiệu về anh đó cho.

2
8 tháng 10 2017

đỉnh, nhanh nha, chap 5 đó, đừng để fan đợieoeo

8 tháng 10 2017

đọc rùi, chap 6 đi, mak chap 5 ngắn wa, hay do mk đọc nhanh nhỉhum

Chap 5: Học thêm Bây giờ giới thiệu về anh chàng mà Vy rung động nha Anh - Lưu Thiên Khải (15 tuổi) - bạn thân thứ 2 của hắn: Con nhà giàu nha, đẹp trai lắm, chỉ thua hắn tí xíu thui. Tính cách thì hòa đồng, vui vẻ nhưng rất soái ca nha. Học sinh lớp 9A, học chung với hắn. Thành tích học tập rất xuất sắc. Còn môn yêu thích thì tác giả thua. Anh chính là tên đùa với nó chap trước, đến bây giờ vẫn còn sốc vì nó...
Đọc tiếp

Chap 5:

Học thêm

Bây giờ giới thiệu về anh chàng mà Vy rung động nha

Anh - Lưu Thiên Khải (15 tuổi) - bạn thân thứ 2 của hắn: Con nhà giàu nha, đẹp trai lắm, chỉ thua hắn tí xíu thui. Tính cách thì hòa đồng, vui vẻ nhưng rất soái ca nha. Học sinh lớp 9A, học chung với hắn. Thành tích học tập rất xuất sắc. Còn môn yêu thích thì tác giả thua. Anh chính là tên đùa với nó chap trước, đến bây giờ vẫn còn sốc vì nó quá đáng sợ và không đỗ trước vẻ đẹp trai của anh (tự tin gớm, làm bạn với hắn là đúng rồi)

À thêm một nhân vật nữa để sau này cho truyện thêm hấp dẫn

Trần Hoàng Duy (12 tuổi) - bạn thân của Khánh và Bảo Quân: Con nhà bình thường, sắc đẹp bình thường, học lực cũng bình thường nốt. Điểm duy nhất đặc biệt là thích Thiên Vy của nó, rất thích đeo bám Thiên Vy, cũng lo lắng, nói chung là quá đậm sâu với Thiên Vy, lún sâu quá dứt không được.

Còn người yêu của P.Anh thì chưa xuất hiện nhưng sẽ rất vui đấy, muahahahaha.

--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Đã qua một tháng kể từ lúc nhập học, mọi việc đối với nó cũng đã bình thường hơn, bạn bè cũng gần gũi hơn và cũng gần gũi hắn hơn khiến ai đó vui tới sắp phát điên, học tập nó vẫn rất giỏi nhưng những lần kiểm tra tiếng anh ở lớp thì chỉ có 8 phẩy mấy khiến nó rất buồn, đúng là môn Tiếng Anh của nó nay đây mai đó thật, những môn khác ngoài môn tiếng anh thì dù có kiểm tra cũng không cho vào cột điểm nên đối với nó vừa nhẹ nhõm cũng rất nặng nề vì phải kéo điểm môn Tiếng Anh. Mặc dù nó đang học thêm với một cô dạy Tiếng Anh nhưng nó vẫn phải học thêm một cô khác nữa, và đó là cô Thùy - cô dạy môn Tiếng Anh ở lớp nó.

Thật ra cũng không hẳn là học bài mà là nó giải IOE ở trên mạng, cô Thùy sẽ ôn cho nhóm, mà nhóm nó là nhóm duy nhất trong khối 6 mà cô Thùy dạy, thật ra có rất nhiều người thi IOE ở lớp nó, nhưng cô Thùy chỉ dạy nhóm tầm khoảng mười người mà thôi, không hiểu sao nó được cô Thùy dạy nữa, nhưng thật may mắn. Cô cho nhóm giải IOE bằng loptop, học vào buổi tối 6 giờ, thứ hai và chủ nhật, cũng tiện vì nó không thường học thêm vào buổi tối.

Tối hôm nay là buổi học đầu tiên của nó với nhóm, nó hơi hồi hợp vì không biết có ai nữa, có làm quen được với họ không, không biết có bị ghét không, không biết có khó không, vân... vân... và vân... vân... Mới nói chút mà đã đến nơi, nhà cô Thùy đẹp thật, nó rất thích nha. Mới vào là nó ngoan ngoãn thưa cô với cô Thùy. Nó rất bất ngờ vì mọi người đã vào lớp hết rồi và ai cũng rất thân thiện với nó, đối xử rất bình thường không cô lập nó khiến nó rất vui, và hơn tất cả thì nó ngạc nhiên nhất là có một thành phần không xác định ở đây, và đó chính là hắn. Nó trợn mắt đầy ngạc nhiên nhìn hắn, còn hắn thì bình thản nhìn nó như đã biết chuyện này rồi, hai người cứ đấu mắt một hồi cho tới khi cô Thùy kêu nó vào chỗ ngồi, nó ngồi ở bàn trên bàn cuối và cũng trên chỗ của hắn, thật ra thì đã có sự sắp đặt sẵn của hắn nên mới ngồi như vậy, haiz. Cô Thùy cười với nhóm nó rồi từ từ giải thích:

"À anh Minh đây là học trò của cô lâu rồi, tại anh Minh bị kẹt giờ học nên nhóm chúng ta sẽ học chung với anh Minh, nhưng cũng sẽ không làm ảnh hưởng đến việc học của chúng ta đâu, rồi mở máy ra làm bài."

Nó tuy rất bất ngờ nhưng cũng bỏ qua, nó mở máy ra làm thi thử IOE lớp 6 vòng trường, đúng là lần đầu làm rất khó, các bạn khác cũng làm vòng trường giống nó, có hai bạn rất giỏi làm lớp 7, 8 luôn rồi, hai người đó là hai người học rất giỏi môn Tiếng Anh trong lớp nó, nó vô cùng ngưỡng mộ và ghen tị họ, một trong hai người đó đăng kí vào đội tuyển học sinh giỏi Toán, làm nó vô cùng ngưỡng mộ lẫn ghen tị. Làm bài thi thử này đối với mấy người mới làm lần đầu như nó thì khá khó, có mấy câu nó không biết làm nhưng mà nhờ có ai đó ở dưới chỉ nên nó làm được luôn, có mấy đứa nhờ hắn giúp chỉ câu khó mà hắn lo chỉ nó chả thèm để tâm làm tụi nó tức xì khói nói "Anh Minh lo chỉ gái không chỉ anh em" làm nó mắc cười hoài, ai đó thấy nó cười nên cũng rất vui vẻ nha.

Làm một hồi xong thì được điểm cao, rối rít cảm ơn ai đó, mà nó vừa nhớ ra chuyện hồi nãy nên tiện miệng hỏi hắn:

"Anh biết chuyện em học thêm ở chỗ cô Thùy từ trước rồi phải không?"

"Um, thế còn em sao phải đi học thêm hai chỗ cực khổ thế thế?" - hắn dịu dàng hỏi, sẵn tiện xoa đầu nó luôn, mà đối với hành động này quá quen nên cũng chẳng có phản kháng gì, nhưng nó hơi ngạc nhiên khi biết nó học hai chỗ, buộc miệng hỏi hắn:

"Sao anh biết? Anh theo dõi em à?" - Nó hỏi xong mới thấy mình ngu, hắn chỉ cần hỏi mấy bạn của nó là biết mắc gì phải theo dõi nó, thấy biểu cảm đã hiểu trên khuôn mặt của nó hắn chỉ cười chứ không nói gì, sẵn tay ngắt má nó, nó đau nên chu môi dỗi hờn trông rất đáng yêu khiến hắn bị đơ trầm trọng. Con bạn ngồi kế bên cạnh nó miệng mở to ra, hết hồn cộng ngạc nhiên khi thấy hành động của hai người vì cô bạn này quen anh Minh trước đó lâu rồi, tuy biết hắn rất soái ca lãng tử nhưng chưa từng có hành động thân mật như thế này với bất kì ai trừ nó, con bạn kế bên nó suy nghĩ rất ư là đen tối nhưng kết luận duy nhất là hai người này có gian tình.

Học suốt một buổi tối rất mệt nhưng cũng rất vui, nó làm bài học được thêm nhiều bài mới, nó không hiểu làm sao nhưng nó rất thích đi học thêm ở chỗ này (Tất nhiên vì có ai đó mà).

----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

6
8 tháng 10 2017

ngắn zậy, lười gõ phím à

8 tháng 10 2017

eoeo nói chung là hay, ra chap mới lẹ đi, ra chậm wa nên mk ko có j đọc, đọc đi đọc lại, mỗi chap đọc 4-5 lần, hihi

Chương 9: Hôn ước?! Kể từ sau ngày nuôi Karry, Di Di phải chăm lo mọi việc trong nhà. Xem ra tình hình đã thay đổi rồi, trùm trường ngày xưa giờ đã không còn nữa. Tiểu Khải thì càng thích thú với điều đó, cậu sai Di Di làm hết việc này đến việc khiến cô cảm thấy chóng mặt, đau đầu. Thứ hai đầu tuần lại đến, sau khi đi học về cô lại phải lao đầu vào công việc tất cả chỉ vì một con chó" Không...
Đọc tiếp
Chương 9: Hôn ước?!

Kể từ sau ngày nuôi Karry, Di Di phải chăm lo mọi việc trong nhà. Xem ra tình hình đã thay đổi rồi, trùm trường ngày xưa giờ đã không còn nữa. Tiểu Khải thì càng thích thú với điều đó, cậu sai Di Di làm hết việc này đến việc khiến cô cảm thấy chóng mặt, đau đầu. Thứ hai đầu tuần lại đến, sau khi đi học về cô lại phải lao đầu vào công việc tất cả chỉ vì một con chó" Không sao, một tháng thôi, cố nhẫn nhịn" - Lúc naò cô cũng tự nhủ với mình câu nói đó mỗi khi thấy mệt mỏi

Đến bữa trưa, cô nhanh chóng nấu đồ ăn. Hôm nay cô làm súp cua, hương vị khá đặc biệt. Có thể mọi người nhìn về gia cảnh sẽ đánh giá cô khá được nuông chiều lại hay phá phách nên chẳng được việc gì, nhưng thật ra cũng không hẳn. Cô có tài nấu ăn bẩm sinh từ khiến trong nhà ai ai cũng phải tâm phục khẩu phục

- WA!!! Mẹ em có biết chuyện này không vậy? - Tiểu Khải nhìn nồi súp cua rồi khen

- Việc gì?

- Chuyện đầu bếp ấy

- Chứ sao không - cô hất mặt tự hào - Tất cả món ăn hằng ngày của người hầu phải qua miệng tôi thì mới được đem lên đấy

- Ừm

Rồi hai người bưng đồ ăn ra, ngồi ăn ngoan lành, đương nhiên là Karry cũng có phần rồi

Reng!!! - Điện thoại Tiểu Khải kêu làm hai người giật mình

- Anh ra ngoài chút - cậu nhìn điện thoại rồi vội chạy ra ngoài

- A lô mẹ, thật là tốt khi mẹ gọi đấy, nói rõ chuyện của Di Di xem nào - Tiểu Khải mừng rỡ

- Mẹ sẽ nói cho con biết nhưng không được nói với con bé đâu đấy - Vương mama dặn dò - Thật ra giữa con và Di Di có một hôn ước

- SAO CƠ??? - Tiểu Khải bất ngờ gắt lên, ngắt lời của Vương mama

- Bình tĩnh nào, đó là chỉ thị của cha con đấy - Vương Mama liền đổ tội cho Vương baba ( thật ra là hai người cùng thông đồng đấy) - Con cứ sống với con bé đi, thời hạn là một năm, ba con nói nếu hai đứa không có tình cảm với nhau trong một năm thì hôn ước sẽ hủy bỏ

- Thật ạ? Vậy tốt rồi - Tiểu Khải cười - mà khi nào mẹ về?

- Hết thời hạn mẹ sẽ về - vừa dứt câu, Vương mama liền tắt máy né tránh

- Hả? - Tiểu Khải ngớ người, gọi không biết bao nhiêu chữ mẹ nhưng cũng vô dụng, Ba mẹ cậu hiện đang ngoài vùng phủ sóng nên mất tín hiệu

.

.

.

- Chuyện gì vậy? - Cô nhìn - lúc nãy anh say nắng hay sao mà hét gì to thế?

- À không có gì, nhóc lên phòng ngủ trưa đi, để anh dọn cho

- Oa, phải chăng thời tiết thay đổi? Chắc vậy rồi, cảm ơn anh nha - Cô mừng rỡ, theo thói quen ở nhà nên chạy đến hôn Tiểu Khải một cái lên má

Tiểu Khải đứng người, cô cũng đứng theo luôn, rốt cuộc cô vừa làm cái quái gì thế này?

- Nh...nhóc ... nhóc - Tiểu Khải lắp bắp, mặt cậu đỏ ửng lên

- Ayia, đừng hiểu lầm, tôi chỉ cảm ơn anh thôi, vậy nha - cô có ý né tránh, vội ẩm Karry rồi chạy toát lên lầu, bỏ cậu ở dưới nhà

.

.

.

* Ayia, mình viết đến đây thôi vì có việc rồi, tiện thể mình muốn báo cho các bạn một số việc, một tin buồn và một tin vui, tin vui là chuyện sẽ trở nên gây cấn hơn, hay hơn nữa về hai nhân vật chính của chúng ta, mọi người nhớ đồng hành cùng mình nha. Còn tin buồn là hiện tại mình đang lớp 7, đang trong quá trình học tập, bận thi toán, tiếng anh trên mạng và thi học sinh giỏi nên có thể việc tiến hành viết chuyện sẽ chậm hơn, mong các bạn thông cảm nha, sau kỳ thi mình sẽ cố bù đắp, cảm ơn

2
17 tháng 1 2018

hay wa mik chờ mãi mà ng ta chưa ra chap mới mà mik mới đọc đc có đến chap 7 mấy thôikhocroi

17 tháng 1 2018

Hay quá na

SpamBlog: Những vấn đề mà CTV xóa bài là gì? Trong HOC24, em nghĩ rằng ai cũng muốn có GP, SP phải không ạ? Có SP, GP ta có thể làm CTV, chứng tỏ mình học giỏi, vân vân và mây mây khác nữa. Vậy câu hỏi mà em muốn đặt ra hôm nay là: Tại sao có nhửng cuộc thi Mĩ thuật, có mục đích rõ ràng nhưng các anh chị CTV lại xóa? Các cuộc thi ấy mục đích là so tài mắt thẫm mĩ, xem ai vẽ đẹp hơn, hay chỉ là những câu hỏi xin...
Đọc tiếp

SpamBlog: Những vấn đề mà CTV xóa bài là gì?

Trong HOC24, em nghĩ rằng ai cũng muốn có GP, SP phải không ạ? Có SP, GP ta có thể làm CTV, chứng tỏ mình học giỏi, vân vân và mây mây khác nữa. Vậy câu hỏi mà em muốn đặt ra hôm nay là: Tại sao có nhửng cuộc thi Mĩ thuật, có mục đích rõ ràng nhưng các anh chị CTV lại xóa? Các cuộc thi ấy mục đích là so tài mắt thẫm mĩ, xem ai vẽ đẹp hơn, hay chỉ là những câu hỏi xin ảnh nền, làm quen, kết bạn và các bạn có thể có cơ hội nhận được các SP, giống như câu hỏi làm quen, kết bạn thì khi nhận được SP giống như món quà đầu tiên thôi. Nếu có ý kiến là; "những câu hỏi đó chỉ giải trí, không tập trung học được","Học xong đi rồi muốn làm gì thì làm, cứ thích spam gây rối" vậy thì cần có khoảng thời gian để chúng ta thoải mái tổ chức cuộc thi đúng không ạ? Em nghĩ đó là hè, hè ta làm gì cũng được, có đi học thêm, học hè, học ôn thi vào lớp chọn, thì vẫn có thời gian lên mạng để tham gia bời vì không cần làm bài, học bài, có học thì cũng rất ít. Vậy mà hè, em thấy có rất nhiều câu hỏi xin làm quen, tổ chức thi,..VẪN BỊ XÓA. Em thật sự không hiểu nổi, nếu đem bao nhiêu lý do ra để nói các cuộc thi này không tốt, không tập trung được, không liên quan đến bài học NHƯNG liệu những câu hỏi có liên quan đến bài học có được nhiều SP không, có thật sự thú vị không. Em nghĩ rằng học trong một môi trường học thú vị, vui vẻ xen lẫn môi trường học tập chu đáo, nhiều câu hỏi hay, thì tất nhiên HS sẽ tích cực online hơn, giới thiệu bạn bè học trong HOC24 hơn, em là một ví dụ, khi em được bạn MinhKhue Nguyen giới thiệu, em nghĩ page này cũng thường thôi, nhưng khi tham gia em thấy rất vui, chờ ngày được nhận giải cuộc thi, và được tìm hiểu môi trường học tập mỗi ngày. Vậy tại sao chúng ta không kết hợp chúng lại với nhau, sẽ thành một HOC24 "lột xác thành công", một HOC24 sôi nổi các hoạt động, tích cực trả lời câu hỏi. Nếu so sánh GP và SP với nhau thì mọi người sẽ thấy GP có giá trị hơn đúng không, nhưng những thứ càng có giá trị nó càng lấn chiếm suy nghĩ của con người, rất hiếm để nhận SP nên mọi người đã giành nhau, giở thủ đoạn ra. Chúng ta chọn một cuộc sống bình thường, an nhàn, được hiêu sống nhiêu hay một cuộc sống giàu có nhưng mệt mỏi, lo âu, muội phiền rồi sẽ bị phát hiện những thủ đoạn mà chúng ta tưởng là tinh xảo ấy. Nếu các cuộc thi hay câu hỏi làm quen trong hè mà các anh chị muốn xóa, HÃY cho ý kiến và nói lý do tại sao xóa, chứ nếu bất ngờ như vậy chẳng ai hiểu gì và rất ảnh hưởng đến mọi người xung quanh.

Ai đọc xong bài này, có ý kiến gì thì cứ ném gạch ném đá, muốn xóa cứ xóa. Vì cuộc sống cho ta thứ này, thì sẽ lấy của ta thứ khác mà.

10
26 tháng 5 2019

- Thật sự những cuộc thi đó nó rất nhàm chán và nó không liên quan gì đến môn Mĩ Thuật :) Mĩ Thuật là gì ? các cậu đã tự đặt câu hỏi này cho chính mình chưa ? Mình thấy mấy cậu toàn tổ chức mấy cuộc thi anime gì gì đó :v nhìn không được mắt nó cũng gây nhàm chán so với các cuộc thi vẽ tranh như này như kia,nó lại có ý nghĩa hơn và thu hút các bạn khác tham gia hơn những cuộc thi gửi ảnh đó :) Kiểu như đi xin ảnh ấy nhỉ ? :))) Với lại mình nghĩ đây là web học tập không phải là góc giải trí hay gì gì đó :v Mĩ Thuật cũng là môn học mà,...Mình thấy mấy cậu lạm dụng box Âm Nhạc với box Mĩ Thuật để spam quá ;-; cứ đăng vài cap linh tinh :v up hình linh tinh nữa..Chẳng thể hiểu nổi,mỗi lần mình sang 2 box đó là mình rất khó chịu về nó :v CTV thì thầy đã giao nhiệm vụ như thế nào thì làm như thế đó thôi cậu :) mình làm gì có quyền ngăn họ,vì họ thay GV quản lý mà.Sai thì bị phạt,spam thì bị xóa,rõ ràng vậy mà..Ai cũng nói CTV bên đây cậy quyền..bản thân mỗi người có một khuyết điểm riêng,mặc dù họ biết khuyết điểm của họ nhưng họ lại lơ nó đi :) Để rồi chỉ trích người khác :)

Cậu viết bài này dài nhỉ ? nhưng nó luyên thuyên quá.Mình nói ở đây :) rằng là mình có hơi quá tí nhưng mình hiểu sao là mình nói nấy :) Gạch đá xin nhận để xây biệt thự :)))

Mn cho mk hỏi là nick mk nó bị j ý, mk nhắn tin cho người khác thì được còn họ thì ko xem đc cũng như ko thể nhắn lại cho mk. Mk rõ ràng là nhận đc tầm khoảng mấy GP với lại bao nhiêu SP j đấy nhưng trong dọc học tập thì nó vẫn như thế, ko hề hiện thêm đc tý j. Mk trả lời và đặt câu hỏi bình thường nhưng trong góc học tập lại hiện là ko có hoạt động nào cả. Còn nữa, mk trả lời câu hỏi của mấy bn thì...
Đọc tiếp

Mn cho mk hỏi là nick mk nó bị j ý, mk nhắn tin cho người khác thì được còn họ thì ko xem đc cũng như ko thể nhắn lại cho mk. Mk rõ ràng là nhận đc tầm khoảng mấy GP với lại bao nhiêu SP j đấy nhưng trong dọc học tập thì nó vẫn như thế, ko hề hiện thêm đc tý j. Mk trả lời và đặt câu hỏi bình thường nhưng trong góc học tập lại hiện là ko có hoạt động nào cả. Còn nữa, mk trả lời câu hỏi của mấy bn thì trong thông báo của mấy bn đó lại ko hiện lên, chỉ có thể vô câu hỏi đó thì mời thấy mk trả lời, trong góc học tập thì nó vẫn hiện số câu trả lời bình thường. Mk ko tick đúng đc cho bất kỳ ai cả. Mk vô tất cả các box mỹ thuật, văn, .... đều chỉ thấy mấy câu hỏi cũ, nó không hiện lên mấy câu hỏi mà mới nhất, toàn hiện mấy câu hỏi cách đây 1 tuần hoặc là hơn.

thầy @phynit xem có bị lỗi j ko ạ?

4
18 tháng 4 2020

mk vô trang cá nhân của bạn thì nó kêu bạn chưa có bất kỳ hoạt động nào cả.

tik tok Mk cx vậy, vô mà nó hiện ko có hđ nào trong khi bn ý trả lời rất nhiều mà.

Như m.n người bik tiếng việt nước ta sắp bị 1 người có cái tên là PGS.TS Bùi Hiền m.n thấy sao khi tiếng việt nước bị ông ấy thay thế = 1 bộ phiên âm khác chắc là m.n sẽ cảm thấy vô lí đúng ko nó thật sự rất rất vô lí mới đúng tại sao ông ấy p bắt m.n hok theo cách nghĩ của ổng chứ ổng chỉ là 1 tiến sĩ ko có quyền thay thế tiếng việt của nước mk như m.n bik ngày xưa nước ta đã có nạn mù chữ...
Đọc tiếp

Như m.n người bik tiếng việt nước ta sắp bị 1 người có cái tên là PGS.TS Bùi Hiền

m.n thấy sao khi tiếng việt nước bị ông ấy thay thế = 1 bộ phiên âm khác chắc là m.n sẽ cảm thấy vô lí đúng ko nó thật sự rất rất vô lí mới đúng tại sao ông ấy p bắt m.n hok theo cách nghĩ của ổng chứ ổng chỉ là 1 tiến sĩ ko có quyền thay thế tiếng việt của nước mk như m.n bik ngày xưa nước ta đã có nạn mù chữ chẳng lẽ ổng mún cho chúng ta mù chữ nốt hay sao ổng chỉ bik là làm như v sẽ đỡ tốn giấy mực những ngược lại sẽ khiến nhân dân ta bị mù chữ và làm cho đất nước ngày bị kéo xuống mk phản ánh vấn đề này tuy mk chỉ là một đứa hs lp 6 nhưng mk hỉu rõ sẽ như thế nào đây m.n xem video của anh Dũng Senpai nha xem anh ấy phản ứng như thế nào nếu như bn nào đăng đc lên facebook thì đăng hộ mk nha coi như mk cảm ơn trước

(44) Bạn sẽ phát khóc khi dùng "Tiếq Việt" để đặt tên! | Tiếq Việt VS. Tiếng Việt - YouTube

tại vì mất thiết bị tải video r nên mk ko đưa video cho m.n xem đc xin lỗi nha m.n giúp mk và ủng hộ mk nha

9
4 tháng 12 2017

tiếng việt cải cách đó hả

mk bít cái đó

đùng là cái đó vô lí thiệt vì tụi mk đã gần 7 8 năm hok tiềng việt mà giờ cái cách là điều wa vô lí ko lẽ bây giờ mk phải hok lại tiếng việt à mk ko đồng ý vs chuyện đó

chắc ăn chính phủ sẽ làm cái việc đó mk chắc ăn chính phủ phản đối ngay lập tức lun

4 tháng 12 2017

chu moi do ong ay viet ra la nhu the nao ay nhi ?

CHUYÊN MỤC VIẾT TRUYỆN CỦA JUNNY Lời tác giả:😍 Chào mọi người. Chắc hẳn giờ đây nhiều bạn đã thi xong rồi nhỉ? Còn mình thì chưa đâu (vì mình thi chuyển cấp mà). Vì lẽ đó, nên mình sẽ cố gắng up truyện sớm nhất để khi đến khi sắp thi mình sẽ rest vài ngày nên không đăng được. Nhân tiện mình cũng gửi lời cảm ơn tới PINKYDOM đã nhiệt tình ủng hộ mình nhé! I love you so much, Pinkydom. 🍀LIST...
Đọc tiếp

CHUYÊN MỤC VIẾT TRUYỆN CỦA JUNNY

Lời tác giả:😍

Chào mọi người. Chắc hẳn giờ đây nhiều bạn đã thi xong rồi nhỉ? Còn mình thì chưa đâu (vì mình thi chuyển cấp mà). Vì lẽ đó, nên mình sẽ cố gắng up truyện sớm nhất để khi đến khi sắp thi mình sẽ rest vài ngày nên không đăng được.

Nhân tiện mình cũng gửi lời cảm ơn tới PINKYDOM đã nhiệt tình ủng hộ mình nhé! I love you so much, Pinkydom.

🍀LIST TRUYỆN:🍀

👉Chap I: Văn án:Câu hỏi của Star_Of_Pink - Mỹ thuật lớp 6 | Học trực tuyến

👉Chap II: Nắng tháng ba: Câu hỏi của Star_Of_Pink - Mỹ thuật lớp 6 | Học trực tuyến

👉Chap III: Ngày sinh nhật của chị: Câu hỏi của Star_Of_Pink - Mỹ thuật lớp 6 | Học trực tuyến

👉Thêm nữa, ai còn chưa đọc Ngẫu hứng 01: Nhật kí ngày mưa. thì vào link này đọc nhé: Câu hỏi của Star_Of_Pink - Mỹ thuật lớp 6 | Học trực tuyến.

---------------------------------------------------------------------------

CHAP 4: MÓN QUÀ SINH NHẬT

- Hôm qua sao em lại về trước?

Trong khi đang tập trung sắp xếp lại mớ tài liệu chồng chất cho hội thao chuẩn bị diễn ra của trường thì giọng chị khẽ khàng cất lên, vừa nghiêm nghị mà hiền dịu tới lạ lùng, đậu lại trên vành tai tôi lẳng lặng không chịu tan biến, gieo mầm vào trái tim tôi từng giọt thanh âm lưu luyến.

- Em có việc thôi.

Tôi trả lời chung chung, ngắn gọn. Ai đâu chẳng lẽ lại đứng ở đó nhìn nàng thơ của mình và anh chàng kia khóa môi trong sự reo hò của đám đông và ánh sáng lập lòe nơi chùm đèn phản chiếu.

- Còn việc gì quan trọng hơn sinh nhật chị sao?

Chị giờ đây đứng ngay trước mặt tôi, bàn tay đè lên tờ giấy, không cho nó tiếp tục xê dịch. Chị hỏi đúng thật, với tôi, làm gì có cái gì quan trọng hơn sinh nhật chị chứ?

- Em xin lỗi, em thật sự bận.

Mắt chị long lanh, sóng sánh một chất lỏng trắng trong, bờ môi hơi bĩu ra, cuối cùng lại vòng qua chiếc bàn ngăn cách giữa chúng tôi. Chị đến đằng sau lưng tôi, vòng tay ôm trụ eo tôi. Ôi, đôi bàn tay nhỏ nhắn, mềm mại cùng hơi thơm thoang thoảng dịu nhé... Nàng thơ khiến tôi muốn phạm tội.

- Chị vẫn đang đợi đấy.

Chỉ thấy một mảng ấm nóng sau lưng, chị áp mặt vào lưng tôi. Cảnh tượng này thật dễ gây hiểu lầm. Gáy tóc tôi khẽ rung lên, tim đập bất chấp cả nhịp điệu. Những cảm xúc ngọt ngào như đường mật khiến tôi không muốn tách rời cái ôm ấm áp này.

- Đợi gì cơ?

- Món quà của em.

Là món quà hôm qua tôi quẳng vào thùng rác rồi lầm lũi đi nhặt lại sao? Là thứ mà tôi trút cơn giận điên loạn vào sao?

- Hôm qua định đưa cho chị nhưng thấy chị chơi vui quá nên không nỡ làm chị mất hứng.

Tôi nói, đưa tay chạm vào bàn tay trước định định gỡ bỏ ra, nhưng không ngờ chị lại siết chặt hơn, vùi hẳn mặt vào lưng tôi.

- Chị rất thích ôm Seungwan. Chị vẫn sẽ đợi món quà ấy.

Em cũng muốn đường hoàng mà ôm lấy chị, ở cạnh chị, bảo vệ chị ... để tràn ngập miền kí ức mênh mang của sinh mệnh nhỏ bé này là cả vũ trụ bao la dành cho chị, để ta mãi không rời xa, mãi sánh bước cùng nhau trên những con đường xinh đẹp, trong những buổi chiều mát mẻ, trắng trong.

Món quà định tặng chị đã bị vứt bỏ một lần. Nếu chị biết thứ tình cảm lạ lùng này, nó sẽ bị vứt bỏ lần thứ hai sao?

-----------------------------------------------------------------

🤝P/s: Mọi người cho mình ý kiến về fic này nhé. Tào lao cũng được, nhận xét thành thực thì lại càng hay. Dù sao đó cũng là động lực để mình viết tiếp nha. Cảm ơn nhiều ạ.❤️❤️❤️

Kí: #Junny

0

Cậu ấy không dùng internet ! Nhưng nếu cậu muốn thì tớ sẽ gửi cho cậu mấy bài văn của cậu ấy sau ! Hahh ? Star_Of_Pink

29 tháng 6 2020

mk đã nghe òi.... quá đỉnh.... lượng view khủng... mv chất lượng

ko có j để chê lun nak

ahihiyeu