Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
a) Ta có a+2 là ước của 7
Mà Ư(7) = { +1 ;+7 }
Ta có bảng :
a+2 -7 -1 1 7
a -9 -3 -1 5
Vậy a∈{ -9 ;-3 ; -1 ;5 }
b ) Làm tương tự cho câu b ta đc a ∈{-25/2 ; -13/2 ; -9/2; -7/2; -5/2; -3/2; 1/2 ;3/2 ;5/2 ; 7/2 ; 11/2 ; 23/2
Làm ương tự cho các câu còn lại nha pn
d) Vì a-5 là bội của a+2
\(\Rightarrow a-5⋮a+2\)
\(\Rightarrow a+2-7⋮a+2\)
Mà \(a+2⋮a+2\Rightarrow7⋮a+2\)
\(\Rightarrow a+2\inƯ\left(7\right)=\left\{1;-1;7;-7\right\}\)
Lập bảng
Vậy\(x\in\left\{-1;-3;5;-9\right\}\) | ||||||||||||||
a)các ước nguyên tố của a : 3 và 5
b) Ta có 32.52=9.25=225
=>BCNN (9,25)=225 (Vì 9,25 nguyên tố cùng nhau )
=>BCNN (9,25)=Ư (225)=(1;3;5;9,25;45;75;225
=> Kết luận (dễ)
a) Ư(12) = {-12; -6; -4; -3; -2; -1; 1; 2; 3; 4; 6; 12}
b) B(12) = {...; -36; -24; -12; 0; 12; 24; 36; ...}
ong số học, bội số chung nhỏ nhất (hay còn gọi tắt là bội chung nhỏ nhất, viết tắt là BCNN, tiếng Anh: least common multiple hoặc lowest common multiple (LCM) hoặc smallest common multiple) của hai số nguyên a và b là số nguyên dương nhỏ nhất chia hết cho cả a và b.[1] Tức là nó có thể chia cho a và b mà không để lại số dư. Nếu a hoặc b là 0, thì không tồn tại số nguyên dương chia hết cho a và b, khi đó quy ước rằng LCM(a, b) là 0.
Định nghĩa trên đôi khi được tổng quát hoá cho hơn hai số nguyên dương: Bội chung nhỏ nhất của a1,..., an là số nguyên dương nhỏ nhất là bội số của a1,..., an.
Ta có:
36=2^2.3^2
84=2^2.3.7
ƯCLN(36,84)=2^2.3=12
ƯC(36,84)=Ư(12)={1;2;3;4;6;12}
Ta có:
14=2.7
20=2^2.5