Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Câu 1 (2,0 điểm)
Chỉ ra được
- Câu rút gọn được dùng trong đoạn: câu (4).
- Câu đặc biệt được dùng trong đoạn: câu (1).
- Tác dụng của câu rút gọn: làm cho câu gọn hơn, tránh lặplại cụm từ Ngày xưa ở câu (3).
- Tác dụng của câu đặc biệt: xác định thời gian, tạo ấn tượng mạnh mẽ về thời gian đó.
Câu 2 (2,0 điểm)
1-b; 2-a; 3-d; 4-c
Câu 3 (2,0 điểm): Biến đổi câu: "Ngày ngày đến lớp, tôi đi trong rừng cọ" thành hai câu trong đó có một câu đặc biệt bằng cách thay dấu phẩy (,) bằng dấu chấm (.) như sau: "Ngày ngày đến lớp. Tôi đi trong rừng cọ."
- Ngày ngày đến lớp. (câu đặc biệt)
Câu 4 (4,0 điểm)
- Yêu cầu: Biết viết đoạn văn (miêu tả, biểu cảm,...) về miền quê hương, biết dùng từ, đặt câu, viết văn lưu loát, thể hiện được cảm xúc chân thành.
- Sử dụng hợp lí 3 trạng ngữ.
- Nêu tác dụng của những trạng ngữ đó.
Ngày xửa ngày xưa. !ÔI Ngày xửa ngày xưa, là lúc nào nhỉ? Ngày xửa ngày xưa là cái thời chưa có trời, chưa có đất, chưa có loài vật ấy. Là cái thời mới chỉ có hai người là nàng Gầu A và chàng Đrầu ống. Nàng dệt hoa. Chàng dệt gấm. Tấm vải hoa của nàng là đất. Mảnh gấm của chàng là trời. Nàng khéo tay, dệt nhanh. Chàng vụng tay, dệt chậm. Thế là đất của nàng rộng hơn trời của chàng. Nàng mới ra chân trời ngó xem, rồi bảo chàng: để em dồn đất của em cho khớp với bầu trời của chàng. Bảy ngày mới xong việc. Nhưng đất dồn lại nên sinh ra núi ra khe. Bây giờ họ lại phải đo trời đo đất
*Câu rút gọn:in đậm
*Câu đặc biệt:in nghiêng+in đậm
Ngày xửa ngày xưa. ÔI! Ngày xửa ngày xưa, là lúc nào nhỉ? Ngày xửa ngày xưa là cái thời chưa có trời, chưa có đất, chưa có loài vật ấy. Là cái thời mới chỉ có hai người là nàng Gầu A và chàng Đrầu ống. Nàng dệt hoa. Chàng dệt gấm. Tấm vải hoa của nàng là đất. Mảnh gấm của chàng là trời. Nàng khéo tay, dệt nhanh. Chàng vụng tay, dệt chậm. Thế là đất của nàng rộng hơn trời của chàng. Nàng mới ra chân trời ngó xem, rồi bảo chàng: để em dồn đất của em cho khớp với bầu trời của chàng. Bảy ngày mới xong việc. Nhưng đất dồn lại nên sinh ra núi ra khe. Bây giờ họ lại phải đo trời đo đất
*Tác dụng câu rút gọn trên:Làm cho câu gọn hơn,thông tin được nhanh hơn,tránh lặp lại những từ ngữ đã xuất hiện trong câu đứng trước.
*Tác dụng câu đặc biệt trên:bộc lộ cảm xúc
Câu 1:
Đọc đoạn văn sau và trả lời câu hỏi
(1)Ngày xửa ngày xưa .(2)Ôi! ngày xưa là lúc nào nhỉ ?(3)Ngày xửa ngày xưa là cái thời chưa có trời chưa có đất, chưa có loài vật ấy.(4)Là cái thời chỉ có hai người là nàng Gầu A và chàng Đrầu Ống .(5)Nàng dệt hoa.(6) Chàng dệt gấm.(7)Tấm vải hoa của nàng là đất.(8)Mảnh gấm của chàng là trời.(9)Nàng khéo tay, dệt nhanh.(10)Chàng vụng tay, dệt chậm.(11)Thế là đất của nàng rộng hơn trời của chàng.) (12)Nàng mới ra chân trời ngó xem ,rồi bảo chàng :để em dồn đất của em cho khớp với bầu trời của chàng.(13)Nhưng đất dồn lại nên sinh ra đất ra khe.(14)Bâ giờ họ lại phải đo trời đo đất.
(Theo Ma Văn Kháng, Vùng Biên Ải)
a)
*Câu rút gọn: Là cái thời chỉ có hai người là nàng Gầu A và chàng Đrầu Ống.
*Câu đặc biệt: Ôi!.
b)
*Tác dụng câu rút gọn trên:Làm cho câu gọn hơn, thông tin được nhanh hơn, tránh lặp lại những từ ngữ đã xuất hiện trong câu đứng trước.
*Tác dụng câu đặc biệt trên: bộc lộ cảm xúc.
Chúc bạn học tốt!
Anh chàng gian dối trong câu chuyện đã sử dụng hiện tượng đồng âm để âm mưu không trả lại chiếc vạc cho người hàng xóm
+ Vạc: có nghĩa là con vạc. Nghĩa thứ hai: Chỉ chiếc vạc
+ Từ đồng: Nghĩa thứ nhất chỉ cánh đồng. Nghĩa thứ hai chỉ chất liệu kim loại
Muốn phân biệt, và làm rõ sự thật, chỉ cần hỏi:
Anh mượn cái vạc để làm gì?
a) trạng ngữ chỉ thời gian: Ngày cưới
Trạng ngữ chỉ địa điểm: trong nhà Sọ dừa
b) Trạng ngữ chỉ thời gian: Đúng lúc rước dâu
c) Trạng ngữ chỉ cách thức: Lập tức