K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

1. Đọc và xác định bố cục của văn bản sau. Theo em, văn bản có đảm bảo tính mạch lạc không? Vì Sao?  

Ngày xửa ngày xưa có một con thỏ và một con rùa chạy thi xem ai nhanh hơn.Thỏ xuất phát nhanh như tên bắn, chạy thụt mạng một hồi, thấy rằng đã bỏ khá xa đối thủ Rùa, thỏ nghĩ nó nên nghỉ dưới một tán là cây bên đường và thư giãn trước khi tiếp tục cuộc đua. Thỏ ngồi dưới bóng cây và nhanh chóng ngủ thiếp đi. Rùa từ từ vượt qua thỏ và sớm kết thúc đường đua và dành chiến thắng.

Thỏ vô cùng thất vọng vì thua và nó nhận ra rằng nó đã thua chỉ vì quá tự tin, bất cẩn và thiếu kỷ luật. Nếu nó không xem mọi thứ quá dễ dàng và chắc chắn thì rùa không thể nào có cơ hội thắng được nó. Vì thế, nó quết  định thách thức một cuộc đua mới. Rùa đồng ý.

Lần này, thỏ chạy với tất cả sức lực của nó và chạy suốt một mạch về đích. Nó bỏ xa rùa đến mấy dặm đường.

Rùa đã suy ngẫm kết quả và nhận ra rằng, nó không có cách nào thắng được thỏ trên đường đua vừa rồi. Nó đã suy nghĩ thêm và  thách thỏ một cuộc đua khác nhưng có một chút thay đổi về lộ trình. Thỏ đồng ý. Chúng bắt đầu cuộc đua. Như đã tự hứa với kình là phải luôn nhanh, thỏ bắt đầu chạy và chạy với tốc độ cao nhất cho đến bên bờ sông. Vạch đích đến còn hai cây số nữa, ở bên kioa bờ sông . Thỏ đàng ngồi xuống và tự hỏi, không biết phải làm sao. Trong lúc đó, rùa đã đến nơi, lội xuống sông và bơi qua bờ bên kia, tiếp tục chạy và kết thúc đường đua.

Đến lúc này thỏ và rùa đã trở thành đôi bạn thân thiết và họ cùng nhau suy ngẫm . Cả hai quyết định tổ chức một cuộc đua cuối cùng nhung học sẽ cùng chung một đội.

 Cuộc đua bắt đầu, thỏ cõng rùa chạy đến bên bờ sông, rùa lội xuống và cõng thỏ bơi qua bên kia bờ sông . Lên bờ, thỏ lại cõng rùa đưa cả hai cùng về đích. Và chúng nhận ra rằng đã về đích sớm hơn rất nhiều so với các lần đua trước.



 

1
26 tháng 9 2016

*Bố cục: 3 phần

Phần 1: từ đầu đến " chiến thắng"

ND:Kể lại việc Rùa và Thỏ chạy thi và Rùa đã dành chiến thắng.

Phần 2:tiếp đến" đường đua"

ND:Vì Thỏ không thể đi qua sông nên Rùa lại dành thắng lợi.

Phần 3:Còn lại

ND:Rùa và Thỏ đã trở thành đôi bạn thân và họ nghĩ ra cách làm cho cả hai người có thể thắng nhanh hơn lúc trước.

*Tính mạch lạc:

Đoạn văn đã đảm bảo tính mạch lạc rồi vì:

+ Các phần, các đoạn,các câu trong văn bản đều nói về hai nhân vật chính là Rùa và Thỏ, nó biểu hiện một chủ đề chung xuyên suốt.

 Các phần, các đoạn,các câu trong văn bản được tiếp thao một trình tự rõ ràng hợp lí, trước sau hô ứng nhau, làm cho chủ đề liền mạch và gợi được nhiều hứng thú cho người đọc, người nghe.

11 tháng 9 2017

Bạn giỏi ghê!yeu

đọc và xác định bố cục của văn bản sau. Theo em, văn bản có đăm bảo tính mạch lạc không ? tại sao ? Ngày xửa ngày xưa, có một con thỏ và một con rùa chạy thi xem ai nhanh hơn. Thỏ xuất phát nhanh như tên bắn và chạy thục mạng một hồi. Sau khi thấy rằng đã bỏ khá xa rùa, thỏ nghĩ nó nên nghỉ ngơi dưới một tán cây bên đường và thư giãn trước khi tiếp tục cuộc đua. Thỏ ngồi dưới...
Đọc tiếp

đọc và xác định bố cục của văn bản sau. Theo em, văn bản có đăm bảo tính mạch lạc không ? tại sao ?

 Ngày xửa ngày xưa, có một con thỏ và một con rùa chạy thi xem ai nhanh hơn. Thỏ xuất phát nhanh như tên bắn và chạy thục mạng một hồi. Sau khi thấy rằng đã bỏ khá xa rùa, thỏ nghĩ nó nên nghỉ ngơi dưới một tán cây bên đường và thư giãn trước khi tiếp tục cuộc đua. Thỏ ngồi dưới bóng cây và nhanh chóng ngủ thiếp đi. Rùa từ từ vượt qua Thỏ và sớm kết thúc cuộc đua giành chiến thắng.

Thỏ vô cùng thất vọng vì để thua rùa và nó nhận ra rằng mình đã quá tự tin, bất cẩn và thiếu kỉ luật. Nếu nó không xem mọi thứ quá dễ dàng và chắc chắn thì rùa ko thể nào có cơ hội hạ được nó. vì thế nó quyết định thách thức một cuộc thi mới. Rùa chấp nhận.

Rùa nghĩ kết quả và nhận ra rằng, nó không có cách nào thắng được thỏ trên đường đua vừa rồi. Nó suy nghĩ thêm và thách thỏ một cuộc đua khác nhưng có một chút thay đổi  về lộ trình. Thỏ đồng ý. Chúng bắt đầu cuộc đua. Như đã tự hứa với mình là phải luôn nhanh, thỏ bắt đầu chạy và chạy với tốc độ cao nhất cho đến bên bờ sông. Vạch đích đến còn hai cây số nưa, ở bên kia bờ sông. Thỏ  đành ngồi xuống và tự hỏi, không biết còn phải làm sao. Trong lúc đó , rùa đã đến nơi, lội xuống sông và bơi qua bờ bên kia, tiếp tục chạy và kết thúc đường đua.

Đến lúc này thỏ và rùa đã trở thành đôi bận thân thiết và họ cùng nhau suy ngẫm. Cả hai quyết định tổ chức một cuộc đua cuối nhưng họ sẽ cùng chung một đội.

Cuộc đua bắt đầu, thỏ cõng rùa chạy đến bên bờ sông, rùa lội xuốnvới các lần trước.g sông và cõng thỏ bơi qua bên kia bờ sông.lên đến bờ, thỏ lại cõng rùa đưa cả hai cùng về đích  sớm hơn rất nhiều so      

3
5 tháng 9 2016

Bố cục có 3 phần : 

- Phần 1: Từ đầu đến...giành chiến thắng

- Phần 2: Tiếp theo đến... cùng chung một đội

- Phần 3: Đoạn còn lại

+ Văn bản đảm bảo tính mạch lạc. 

- Vì văn bản được viết rõ ràng, dễ hiểu; sắp xếp các phần, các đoạn theo một trình tự nhất định.

1 tháng 9 2016

Bố cục:

Từ đầu dến giành chiens thắng

Tiếp theo dén chung 1 đội

doạn còn lại

2 tháng 9 2016

Mở bài: Đoạn đầu tiên

Thân bài: Thỏ vô cùng thất vọng.....cùng chung 1 đội

Kết bài: Đoạn còn lại

Văn bản trên chưa đảm bảo được tính mạch lạc. Vì bố cục của 1 VB chưa nói về chủ đề chính của bài. Chưa nếu rõ được VB đấy nói về vấn đề gì,chuyện gì. Nội dung chưa được liên kết chặt chẽ và chưa đảm bảo được tính mạch lạc

2 tháng 9 2016

Nguyễn Phương Linh làm trước sao mà thiên vị thế. Mai Phương aNH làm sau mà lại....

   TÌM CÂU CỤM CHỦ VỊ TRONG ĐOẠN VĂN SAU: (giúp mình voiwsiii)“Rùa và thỏ” là tác phẩm nổi tiếng của nhà văn Aesop. Truyện kể về chú thỏ chạy đua với chú rùa, vì tính kiểu ngoại mà thỏ đã thua. Chuyện là: Có 1 chú rùa đang chạy bộ để rèn luyện sức khỏe, bỗng nhiên anh thỏ đi ngang qua rồi chế nhạo chú rùa: “cậu nên thôi cái việc vô ích ấy đi. Khắp cả khu rừng này, ai chả biết cả họ nhà cậu là giống loài...
Đọc tiếp

   TÌM CÂU CỤM CHỦ VỊ TRONG ĐOẠN VĂN SAU: (giúp mình voiwsiii)

“Rùa và thỏ” là tác phẩm nổi tiếng của nhà văn Aesop. Truyện kể về chú thỏ chạy đua với chú rùa, vì tính kiểu ngoại mà thỏ đã thua. Chuyện là: Có 1 chú rùa đang chạy bộ để rèn luyện sức khỏe, bỗng nhiên anh thỏ đi ngang qua rồi chế nhạo chú rùa: “cậu nên thôi cái việc vô ích ấy đi. Khắp cả khu rừng này, ai chả biết cả họ nhà cậu là giống loài chậm chạp nhất”. Rùa bực mình thách đấu với thỏ, xong thỏ lại cười ngạo nghễ. Trên đường đua, thỏ chạy vụt rất nhanh bỏ xa rùa. Thoáng một cái đã không thấy rùa đâu, thỏ cười khẩy và quyết định dừng lại để nghỉ ngơi, rồi từ từ chìm vào giấc ngủ. Trong lúc đó, rùa vẫn miệt mài chạy, chạy không bao giờ dừng. Cho đến lúc nào vợt qua chỗ thỏ đang nằm ngủ và gần chạm tới vạch kết thúc. Lúc ấy, thỏ mới tỉnh dậy và thấy rùa đã chạy về đích. Thỏ vô cùng xấu hổ và lủi tít vào trong rừng sâu.

2
5 tháng 4 2022

Chủ ngữ : rùa và thỏ 

 

5 tháng 4 2022

CN là có 1 chú rùa đang chạy bộ

VN là để rèn luyện sức khỏe....chế nhạo chú rùa

Hoặc

CN là thoáng một cái......quyết định dừng lại

VN là để nghỉ ngơi ......chìm vào giấc ngủ

hay

CN là thỏ mới tỉnh dậy và thấy rùa

VN là đã chạy về đích

5 tháng 9 2016

/hoi-dap/question/83817.html?pos=250739

Đây nha bạn!

Chúc bạn học tốt!hihi

18 tháng 9 2016

đây là đâu

Trong cuộc sống có nhiều người vừa mới gặp khó khăn đã từ bỏ, nản chí,mà cuộc đời thì khó khăn thường nhiều hơn thuận lợi. Song bên cạnh đó còn có những người có ý chí, quyết tâm để đạt mục đích chính đáng của mình. Chính họ đã nhận ra rằng: “Có chí thì nên”. “Có chí thì nên”: một bài học giáo dục rất hay từ thời xưa, đặc biệt là đối với những người muốn làm...
Đọc tiếp

Trong cuộc sống có nhiều người vừa mới gặp khó khăn đã từ bỏ, nản chí,mà cuộc đời thì khó khăn thường nhiều hơn thuận lợi. Song bên cạnh đó còn có những người có ý chí, quyết tâm để đạt mục đích chính đáng của mình. Chính họ đã nhận ra rằng: “Có chí thì nên”. 
“Có chí thì nên”: một bài học giáo dục rất hay từ thời xưa, đặc biệt là đối với những người muốn làm giàu. Đôi khi chính chúng ta phải nhìn nhận rằng số người thiếu sự quyết tâm, ý chí phấn đấu ngày càng nhiều trong xã hội. Dường như chính bản thân họ, đúng hơn là sự tự giác, tự thân vận động đã bị mất đi trong cuộc sống tiện nghi đầy đủ. Vì lẽ đó mà họ sống một cách an nhàn, thiếu sự nỗ lực, ý chí cầu tiến. Và sẽ tai hại hơn khi chính họ chưa được rèn luyện, được dạy cách thích ứng với mọi tình huống bất ngờ xảy đến. Mặt khác còn có những người lại bi quan, không có sự kiên trì, quyết tâm, thấy việc nặng nhọc trước mắt là đùn đẩy, có suy nghĩ là sẽ không làm được, từ bỏ tất cả mọi thứ. Những con người ấy chỉ nhìn sự việc qua một khía cạnh, một khía cạnh bó hẹp trong cái khuôn khổ mà họ từ tạo ra. Một cái vỏ bọc của sự bi quan. Họ chỉ thấy cái bất lợi trước mắt nhưng lại quên đi lợi ích lâu dài. Bên cạnh đó lại có những người mới vừa gặp thử thách đầu tiên là lại tự bỏ cuộc. Chuyện này đã quá quen thuộc. Việc từ bỏ nhanh chóng ấy là do người đó thiếu sự tự tin, cầu tiến, họ sợ thất bại, họ không dám nhìn nhận sự thật dù có thể là phũ phàng. Và cũng đôi khi có nhiều người đã nỗ lực hết sức mình để vượt qua thử thách nhưng lại không đạt được kết quả mong muốn. Điều đó lại càng dẫn đến việc người ấy sẽ bị áp lực đè nặng, để rồi nản chí, dừng cuộc đua nửa chừng trong khi bản thân họ chỉ mới đi một phần ba chặng đường. Thậm chí có người leo cây gần đến ngày hái quả vẫn bỏ cuộc.Thật ra chẳng có gì mới lạ cả. Con người từ cổ chí kim vẫn chạy đường trường trên cái lối mòn, ngặt nghèo này. Bù lại-và cũng chính từ đó mà ra?- xã hội loài người vẫn luôn trọng vọng những ai đạt được mục đích của mình, và mục đích càng cao lại càng thêm vinh dự. Cái chính yếu và được đề cao vẫn là cái quyết tâm, chừng nào còn bền gan trên đường; cho dù đã thất thểu, hay chỉ còn thoi thóp; thì tệ lắm cũng vẫn được người đời khen tặng là có chí hướng, có nghị lực. Vì vậy, chúng ta cứ cố gắng hết sức của mình, hãy sử dụng chính khả năng, con người thật của ta thì dù có thất bại đi chăng nữa, chúng ta cũng vui lòng. Điều đó đâu đáng để ta buồn, có thất bại mới có thành công, có nghị lực mới đạt được kết quả. 
Văn hóa con người vẫn chỉ quảng bá và đề cao sự kiên cường. Chúng ta đều được dạy từ lúc nằm nôi là một khi đã quyết định hướng đi và mục tiêu thì nhất định phải vững lòng theo đuổi đến cùng. Phải theo đuổi cho đến khi thắng lợi vẻ vang hay thất bại hào hùng, nhưng chúng ta tuyệt không được dạy cách rút lui kịp thời, cách bỏ cuộc đúng lúc. Sa lầy trong cuộc chiến, bám trụ một cách bền gan, chôn vùi thêm bao sinh mạng cũng mặc kệ. 

Nhưng để lập trường bị lung lạc hay mất niềm tin là tệ hại, xét lại mục tiêu hay đường hướng đặt ra-cho dù trên cơ sở nào cũng vậy- thì quả phạm vào tối kị. Điều này nghe chừng như chỉ là một sự ràng buộc về văn hóa hay xã hội, song thực sự lại có vẻ được đóng khuôn sẵn trong tâm trí, tư duy con người. Theo đó, chính những con người có khả năng lí luận sâu sắc lại là những người ít sẵn sàng tự chuyển đổi cách nhìn. Trái lại, họ là thành phần bám víu mạnh mẽ nhất vào đường hướng đã từng lựa chọn. Lẽ nào, con người ta lại tâm niệm cuộc sống chỉ là những quãng đường việt dã nối tiếp và đã lên thì không thể dừng hay quay lại. Nói thẳng ra là chính chúng ta cần phải biết lượng sức mình, đừng lấy cái tính bền chí của mình mà lại lạm dụng nó vì mục đích thiếu thiết thực. 

Nếu nói một vận động viên chỉ cần tính bền bỉ, kiên cường là có thể chinh phục đường đua 100km thì quả là một sai lầm. Họ hiểu rằng chỉ một yếu tố “ý chí” thì không thể giúp họ hoàn thành chặng đường nếu thiếu “sức lực”. Chúng ta cũng như học nhưng thay vào đó là “cơ hội”. Chính chúng ta tạo nên cơ hội và cần phải khôn ngoan trong việc tận dụng nó. Đừng ngồi đó mà há miệng chờ sung, một việc ngu xuẩn, phung phí thời giờ. Và khi biết cách tạo ra cơ hội cho bản thân mình thì ắt hẳn người ấy sẽ có được lợi thế. 

Việc để có được ý chí bền bỉ cần phải dựa vào chính chúng ta. Nó dễ có, nhưng cũng dễ mất nếu như không biết gìn giữ và di dưỡng nó hằng ngày. Đừng cố tạo ra áp lực cho ta, điều đó sẽ gây ra việc phản tác dụng trong việc hình thành tính “kiên trì”. Mối quan hệ giữa “chí” và “cơ hội” là sự liên kết chặt chẽ mà một người muốn thành công sẽ có. 

Xét cho cùng, mọi người trong chúng ta cần tu dưỡng đức tính của mình, đặc biệt là ý chí cầu tiến. Có như vậy, nó mới trở thành một nếp sống đẹp trong mỗi con người.

3
28 tháng 1 2018

Lưu gì mà gửi lên 

Mik biết bài ày chép mạng mà

28 tháng 1 2018

Chép mạng chứ gì 

6 tháng 9 2016

Mở bài: Đoạn đầu tiên

Thân bài: Thỏ vô cùng thất vọng.....cùng chung 1 đội

Kết bài: Đoạn còn lại

Văn bản trên chưa đảm bảo được tính mạch lạc. Vì bố cục của 1 VB chưa nói về chủ đề chính của bài. Chưa nếu rõ được VB đấy nói về vấn đề gì,chuyện gì. Nội dung chưa được liên kết chặt chẽ và chưa đảm bảo được tính mạch lạc

6 tháng 9 2016

hihi không vì nó không theo 1 chủ đề xuyên suốt

 

3 tháng 9 2016

/hoi-dap/question/83817.html

Mk làm bài này rồi bạn vào xem nha!

Đọc hai truyện sau:(1) Có một con ếch quen thói coi trời bằng vung, nên cứ nghênh ngang đi lại khắp nơi, nhâng nháo nhìn trời và kêu ồm ộp. Trước kia, ếch sống ở trong giếng. Tại vì năm ấy trời mưa, nước trong giếng dâng lên tràn bờ, đưa ếch ta ra ngoài.Trước đó, ếch ta đã từ đáy giếng nhìn lên và nó thấy trời bé tị chỉ bằng cái vung thôi. Còn nó thì lại oai ghê lắm, Vì nó mà đã...
Đọc tiếp

Đọc hai truyện sau:

(1) Có một con ếch quen thói coi trời bằng vung, nên cứ nghênh ngang đi lại khắp nơi, nhâng nháo nhìn trời và kêu ồm ộp. Trước kia, ếch sống ở trong giếng. Tại vì năm ấy trời mưa, nước trong giếng dâng lên tràn bờ, đưa ếch ta ra ngoài.

Trước đó, ếch ta đã từ đáy giếng nhìn lên và nó thấy trời bé tị chỉ bằng cái vung thôi. Còn nó thì lại oai ghê lắm, Vì nó mà đã cất tiếng kêu thì tất cả bọn cua, ốc, nhái ở giếng đều phải hoảng sợ. Cuối cùng, nó bị một con trâu giẫm bẹp. Từ đấy, trâu trở thành bạn của nhà nông.

(2)Ngày xưa, có một anh tính rất hay khoe. Một hôm, anh ta may được cái áo mới, liền đem ra mặc, rồi đứng hóng ở cửa, đợi có ai qua người ta khen. Đứng mãi từ sáng đến chiều chả thấy ai hỏi cả, anh ta tức lắm.

Nhưng rồi anh ta cũng khoe được áo với một người rằng: “Từ lúc tôi mặc chiếc áo mới này, tôi chả thấy con lợn nào chạy qua cả Đấy là cho người kia tính cũng hay khoe, bỗng không biết từ đâu tất tưởi chạy đến hỏi anh ta: “Bác có thấy con lợn cưới của tôi chạy qua đây không?”

a. Hai câu chuyện trên đã rõ bố cục chưa?

b. Cách kể chuyện trên bất hợp lí ở chỗ nào?

c. Theo em, nên sắp xếp bố cục hai câu chuyện trên thế nào?

3. Các phần của bố cục

a. Hãy nêu nhiệm vụ của ba phần, Mở bài, Thân bài, Kết bài trong văn bản tự sự và miêu tả.

b. Có cần phân biệt rõ ràng nhiệm vụ từng phần không? Vì sao?

c. Nói như vậy có đúng không? Vì sao?

1
24 tháng 6 2018

- Hai câu chuyện trong SGK tr. 29 có bố cục không hợp lí. Các sự việc được kể không theo trình tự, không thể hiện rõ mục đích giáo huấn và gây cười

- Cách kể chuyện ở (1) bất hợp lí ở chỗ: sự việc quen ngồi đáy giếng tạo cho ếch tính chủ quan, coi trời bằng vung kể sau sự việc nó ra ngoài giếng.

+ Câu chuyện không liên quan tới việc “con trâu trở thành bạn của nhà nông”

- Câu chuyện (2) không làm rõ được tính cách của hai người:

+ Anh chàng nào cũng cố khoe phần mình, không thèm chú ý đến người khác

+ Mặt khác câu chuyện không làm bật ra tiếng cười khi anh áo mới, anh lợn cưới cố thêm những yếu tố không bản chất vào câu hỏi và câu hỏi.

6 tháng 9 2016

Bố cục có 3 phần : 

- Phần 1: Từ đầu đến...giành chiến thắng

- Phần 2: Tiếp theo đến... cùng chung một đội

- Phần 3: Đoạn còn lại

+ Văn bản đảm bảo tính mạch lạc. 

- Vì văn bản được viết rõ ràng, dễ hiểu; sắp xếp các phần, các đoạn theo một trình tự nhất định.

7 tháng 9 2016

- Đoạn 1:từ đầu ...chiến thắng

- Đoạn 2:tiếp đến...kết thúc đường đua

- Đoạn 3:còn lại

+Văn bản ko đảm bảo tính mạch lạc.Vì

- Đoạn 1 đã kết thúc một đoạn đua

 - Đoạn 2 lại có một cuộc đua mới

-- Đoạn 3 rùa và thỏ trở thành đôi bạn thân 

KL: các đoạn ko chung chủ đề