Đang lên mạng trả có bài văn cảm nhận về người ở thành phố thì thấy có một bài hát khá hay nên mình mix lại nghe thử
https://youtu.be/-oloJ66rtmo
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Ở Trong Thành Phố (Single) - Masew ft B Ray | Bài hát, lyrics
Ở trong thành phố này....
Người đi rất nhanh...
Ở trong thành phố này....
Mày không là mày...
Vì trong thành phố này....
Họ lừa dối nhau...
Ở trong thành phố này....
Mày đi một mình...
Ở trong thành phố có thật nhiều nỗi đau
Đứa con mỉm cười nhìn bố mẹ lừa dối nhau
Chưa được học chạy thì đã có cái thói đau chân
Và những lời nói để dành để nói lưng
Ở trong thành phố này đâu ai biết tin ai đâu
Ở những cuộc vui không quan tâm cho mấy những chuyện mai sau
Những bà mẹ mang nhiều lo lắng tóc đã phai màu.
Quan trọng nhất những đứa con của mình là đúng tính chuyện sai sau.
Thành phố tấp nập tấp nập tấp nập
Phụ huynh đưa cho con quyển bắt tập bắt tập bắt tập
Bỏ những món đồ chơi kia xuống vát cặp vát cặp vát cặp
Đưa những ước mơ họ đã mất và thần chú khắc nhập khắc nhập khắc nhập
Ở trong thành phố nơi mà bụt không còn hiển linh
Nơi không muốn trao ra trước nhưng vẫn muốn có niềm tin
Ở trong thành phố
Kẻ mạnh thì kêu căng
Thằng bạn thì đôi khi tiền nhà là đều đặn
Ở trong thành phố này.....
Người đi rất nhanh...
Ở trong thành phố này.....
Mày không là mày....
Vì trong thành phố này.....
Họ lừa dối nhau...
Ở trong thành phố này.....
Mày đi một mình...
Nếu muốn tình yêu ở trong thành phố này
Thì nơi duy nhất xuất phát phải từ mày
Nếu muốn thành công thì đôi chân mày chạy
Thì mày sẽ phải bắt đầu ngày hôm nay
Hey
Tất cả điều họ làm là vì đồng tiền và.
Nếu mày không muốn làm người xấu thì mày đừng hiền.
Ở trong thành phố
Tiêu chí để làm bạn là: chiếc áo mày mặc, đôi giày mày đang mang,
Ba Má mày là ai
Nhà mày ở khu nào
Quê quán mày ở đâu
Thua hơn hay như tao.
Khi mà trong thành phố ai cũng mang mã vạch
Nhà nhà xây sát vách.
Nhưng mà ai cũng xa cách
Tao quen đi chân đất. Tao quen với trắng tay
Tao quen với chân thật
Tao quen với đắng cay.
Tao quen với yên bình tịnh tâm và ngắm mây
Tao không quen hào ngoáng
Tao không mong bằng mày
phải chi không nghe, không nhìn và không thấy
Thì không thù không oán, không biết cũng không hay
Không ganh không ghét ở trong thành phố này
Để khi tiếng nhạc lên chỉ còn tiếng vỗ tay
Ở trong thành phố này.....\NNgười đi rất nhanh...
Ở trong thành phố này...
Mày không là mày...
Vì trong thành phố này.....
Họ lừa dối nhau...
Ở trong thành phố này.....
Mày đi một mình...
Ở trong thành phố này.....
Người đi rất nhanh...
Ở trong thành phố này.....
Mày không là mày
Vì trong thành phố này.....
Họ lừa dối nhau...
Ở trong thành phố này.....
Mày đi một mình...
Nghe rồi cũng hay lắm nhưng mỗi tội lá hát theo ko được và ko hiểu thôi
em đc ko nè:
Em sinh ra và lớn lên ở Đà Nẵng - một thành phố xinh đẹp và sôi động. Em yêu tha thiết nơi đây, từ những con đường, hàng cây. Đặc biệt là dòng sông Hàn êm đềm chảy xuôi giữa lòng thành phố.
Dòng sông Hàn nằm giữa thành phố Đà Nẵng, nơi mà bất kì du khách du lịch nào cũng muốn ghé thăm một lần. Quanh năm, dù là khi nào sông cũng đầy ăm ắp. Nước sông cứ cuồn cuộn, đong đầy như tình cảm nhiệt thành của người dân vùng đất này. Nước sông Hàn không có màu trong vắt như nước mùa thu, hay xanh biếc như bầu trời mùa hạ. Mà lúc nào cũng có màu xanh sẫm huyền bí. Màu xanh ấy, một phần được ánh từ bầu trời bao la phía trên cao, một phần chính bởi vì lòng sông sâu và rộng. Mặt sông Hàn vốn là phẳng lặng. Trông như một tấm gương dành riêng cho những người khổng lồ. Thế nhưng, thật chẳng mấy khi được xem một sông Hàn tĩnh lặng, bởi nơi đây lúc nào cũng tấp nập những chiếc tàu thuyền ngược xuôi với đầy những hàng hóa. Chúng rẽ ra từng cột sóng lớn, bọt nước vùng lên trắng xóa, như vẽ lên chiếc đuôi cá cho con thuyền. Điểm nhấn đẹp nhất của sông Hàn chính là cầu sông Hàn - một cái tên thật mộc mạc và chân chất. Chiếc cầu được thiết kế hình con rồng uốn lượn rất kì công, được xem như một trong những niềm tự hào của người dân Đà Nẵng nói riêng và Việt Nam nói chung. Chính chiếc cầu đã làm tăng thêm vẻ đẹp của con sông. Nhưng đồng thời, đó cũng là một điểm tựa để mọi người có thể quan sát một cách toàn vẹn vẻ đẹp tuyệt vời của con sông ấy. Đặc biệt là vào những buổi đêm. Khi thành phố lên đèn, khi chiếc cầu sáng rực lên với những ánh sáng lấp lánh. Chúng hắt xuống dòng sông, để mặt sông ánh lên muôn vàn màu sắc kì diệu, lung linh như thể đó là dòng sông dẫn đến xứ sở thần tiên.
Đối với khách du lịch, thì sông Hàn là một nơi để đến, còn đối với em, đối với người dân Đà Nẵng thì đây chính là nơi để về. Vào những dịp lễ, những ngày hội trong năm, người dân lại kéo nhau về đây. Hay cả vào những ngày bình thường không có gì đặc biệt, người ta vẫn hẹn nhau đến đây để gặp gỡ. Sông Hàn như là biểu tượng cho một nơi để mọi người con xa quê nhắc đến khi trở về Đà Nẵng, bởi có ai là người con của vùng đất này mà lại chẳng biết đến sông Hàn chứ.
Ngày qua ngày, cùng với sự phát triển của thành phố, dòng sông Hàn cũng đã có những điều thay đổi. Những làng mạc, xóm vườn cạnh dòng sông, đã được thay thế bằng những bờ kè, những con đường trải nhựa, những tòa nhà cao tầng. Những chiếc bè tre trên mặt sông đã được thay thế bằng biết bao chiếc tàu, thuyền động cơ lớn. Nhưng riêng dòng sông thì vẫn mãi như vậy, đong đầy và bình yên. Và tất nhiên, là tình yêu mà người dân nơi đây dành cho dòng sông cũng vẫn vẹn nguyên giống như vậy.
BÀI NÀY HAY BẠN THAM KHẢO NHA PHƯƠNG ANH CHÚC BẠN HỌC TỐT
Vào một thứ hai đầu tuần, tiết đầu tiên của lớp em là tiết Văn. Cả lớp em ai cũng mong là cô Tám sẽ vẫn dạy chúng em ở môn học này…..Nhưng cóa lẽ là không…….Một cô giáo rất lạ bước vào lớp. Cả lớp em sững sờ nhìn cô và có một bạn ở phía cuối lớp hỏi: “Cô ơi! Cô giáo của chúng em đâu rồi ạ?” Cô trả lời: “Cô của em đã chuyển trường dạy rồi! Cô ấy sẽ không dạy trường này nữa! Từ hôm nay cô sẽ là giáo viên phụ trách môn Văn của các em” Lúc đó, cả lớp rất buồn! Khi về nhà, em chạy ngay vào phòng kể cho mẹ nghe.Mở bài:
Thân bài:
Kết bài:
Bữa cơm chiều nay cả nhà sum họp. Em rất hào hứng kể cho bố mẹ nghe và anh của em nghe về một câu chuyện có thật, vô cùng cảm động đã xảy ra ở lớp em chiều hôm nay....
"... Ở lớp con có một bạn tên là Hưng, nhà bạn rất nghèo, hoàn cảnh gia đình vô cùng khó khăn, nhưng bạn ấy lại học rất giỏi. Hiểu hoàn cảnh của bạn, cả lớp con đã bàn nhau góp tiền mua cho bạn một món quà nhân bạn vừa qua một đợt sốt cao, bây giờ mới đi học lại. Thực ra, chúng con chỉ gom đủ tiền để mua hai cân cam ngọt và một tập vở 20 quyển thôi, nhưng làm được việc này, cả lớp ai cũng cảm thấy yên lòng hơn một chút.
Đến giờ ra chơi, cả lớp cử bạn Hương ra tặng quà cho Hưng (vì bọn nó cho rằng bạn Hải lớp trưởng hay nói ầm ồ, không xuôi). Nhìn vẻ mặt của Hưng, cả lớp rất cảm động.Từ chỗ vô cùng ngạc nhiên, đến vui mừng và xúc động, vì bất ngờ và vì tình cảm chân thành của cả lớp. Bạn ấy đã khóc trong vòng tay của các bạn nam. Khai ai bảo ai, cả lớp cùng khóc.
Cô giáo chủ nhiệm lớp con mới biết tin sự kiện đáng nhớ này. Rất nhanh, cô đã có món quà ý nghĩa trong tay. Cô vào lớp, giọng cô vô cùng xúc động: "Quà này của cô về nhà con mới được mở ra nhé". Cô khen cả lớp đã biết quan tâm đến hoàn cảnh bạn bè quanh mình. Theo thói quen của người phụ trách thi đua, cô tuyên bố ca lớp được hành kiểm tốt trong tháng sáu này - tháng có sự việc đặc biệt. Chỉ có thế thôi, mà cả lớp reo lên sung sướng, nhất là mấy "ông tướng" nghịch ngợm, bị đưa ý kiến về gia đình... Câu chuyện chiều nay làm con cảm thấy gắn bó với tập thể lớp hơn, bố mẹ ạ! Không khí chiều nay thật sự đầm ấm như con đang được sống trong gia đình thứ hai...
Câu chuyện em kể đã xong rồi mà hình ảnh như cả vẫn ngồi in lặng, lắng nghe. Cuối cùng, mẹ em là người lên tiếng, giọng cảm động: "Cả nhà rất vui vì lớp các con biết yêu thương nhau và con cùng cả lớp đã làm được một việc tốt".
đừng nói lung tung
Cũng hay đó nhưng ko phải chỗ nói chuyện này