viết đoạn văn từ 6 đến 8 câu nêu cảm nghĩ về kirito(kazuto kirigaya) ở trong phim đao kiếm thần vực(sword art online).
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Tham khảo:
Trong cuộc sống, hẳn mỗi lần thất bại hay gặp khó khăn, thử thách là bạn luôn mong muốn có một điểm tựa để giúp ta chinh phục, hiện thực hóa ước mơ. Vậy thế nào là điểm tựa? Đó là nơi ta có thể dựa vào, là nơi ta có thể ngả vào một cách thật yên bình và hạnh phúc. Thực tế cho thấy, ai ai cũng có một điểm tựa. Như những bạn học sinh, sinh viên, khi đang còn cắp sách đến trường, các bạn luôn có một bờ vai vững chắc của bố mẹ, của những người thân yêu để tựa vào âu yếm, tâm sự. Hay như những người con đã trưởng thành, cất cánh ra đời vẫn có một điểm tựa vững chắc là gia đình. Thật vậy, điểm tựa nâng đỡ tâm hồn ta, dìu dắt ta nên người. Chưa dừng lại ở đó, điểm tựa đôi khi còn là bàn đạp giúp ta tiến lên mạnh mẽ. Hơn hết, chính nó sẽ dìu dắt ta đứng dậy sau mỗi thất bại. Tuy nhiên không phải vì thế mà lúc nào ta cũng dựa dẫm vào ai đó, vào bất cứ điểm tựa vững chắc nào. Bạn phải tự lập, tự vươn ra cuộc sống ngoài kia để tôi luyện bản thân. Bên cạnh đó, không phải ai cũng có điểm tựa. Có những bạn tự đứng lên sau mỗi vấp ngã, tự rút ra bài học cho mình để sửa sai. Qua đây, mỗi chúng ta hãy gắng sức mình học tập và làm việc để gặt hái được nhiều thành tích cao, để có thể trở thành điểm tựa của mọi người xung quanh. Đất nước cũng nhờ đó mà phát triển bền vững, sánh vai với các cường quốc năm châu.
Trong cuộc sống, hẳn mỗi lần thất bại hay gặp khó khăn, thử thách là bạn luôn mong muốn có một điểm tựa để giúp ta chinh phục, hiện thực hóa ước mơ. Vậy thế nào là điểm tựa? Đó là nơi ta có thể dựa vào, là nơi ta có thể ngả vào một cách thật yên bình và hạnh phúc. Thực tế cho thấy, ai ai cũng có một điểm tựa. Như những bạn học sinh, sinh viên, khi đang còn cắp sách đến trường, các bạn luôn có một bờ vai vững chắc của bố mẹ, của những người thân yêu để tựa vào âu yếm, tâm sự. Hay như những người con đã trưởng thành, cất cánh ra đời vẫn có một điểm tựa vững chắc là gia đình. Thật vậy, điểm tựa nâng đỡ tâm hồn ta, dìu dắt ta nên người. Chưa dừng lại ở đó, điểm tựa đôi khi còn là bàn đạp giúp ta tiến lên mạnh mẽ. Hơn hết, chính nó sẽ dìu dắt ta đứng dậy sau mỗi thất bại. Tuy nhiên không phải vì thế mà lúc nào ta cũng dựa dẫm vào ai đó, vào bất cứ điểm tựa vững chắc nào. Bạn phải tự lập, tự vươn ra cuộc sống ngoài kia để tôi luyện bản thân. Bên cạnh đó, không phải ai cũng có điểm tựa. Có những bạn tự đứng lên sau mỗi vấp ngã, tự rút ra bài học cho mình để sửa sai. Qua đây, mỗi chúng ta hãy gắng sức mình học tập và làm việc để gặt hái được nhiều thành tích cao, để có thể trở thành điểm tựa của mọi người xung quanh. Đất nước cũng nhờ đó mà phát triển bền vững, sánh vai với các cường quốc năm châu.
Tham khảo:
Hãy sống và yêu thật đơn giản, đơn giản như dòng sông xanh xanh, bàng bạc. Đừng mãi nhìn cuộc đời quá phức tạp, quá hoa mỹ, như thế bạn càng cảm thấy mệt mỏi. Không cần đến những con sóng dữ dội, vì những con sóng chỉ khiến người ta cảm thấy hơi vị bôn ba, không cần đến màu sắc rực rỡ, vì chỉ làm cho người ta mơ mộng chốn phồn hoa.
Người ta thường nói, thứ đơn giản và hồn nhiên nhất chính là tâm hồn non nớt của trẻ con, cái đơn giản đó mà cả thế giới cứ mãi tìm kiếm. Đúng vậy, khoảng thời gian tuổi thơ đẹp làm sao, cái tuổi với bao khát khao, bao hoài bão, lí tưởng, cái tuổi có những ước mơ bay cao, bay xa đến mức vượt tầm vũ trụ, cái tuổi đó đẹp, mơ màng nhưng dường như không thuộc về ta nữa.
Bây giờ khi trưởng thành, đứng trước quá nhiều lựa chọn, ta bắt đầu hoang mang, lo lắng, mình phải làm sao? Ai có thể giúp mình? Dần dần ta nhận ra ngay cả ước mơ, lí tưởng cũng cần có điểm tựa để ta dựa vào những lúc chênh vênh nhất, không biết lựa chọn nào là tốt nhất cho mình. Nhờ điểm tựa mà những lí tưởng không hóa ảo tưởng.
Người có lí tưởng là người hạnh phúc. Hạnh phúc là điểm đến không phải hành trình, hạnh phúc là nơi xuất phát, cũng là nơi để trở về, người hạnh phúc là người biết mình đi đâu và về đâu. Dù cuộc sống có bộn bề tấp nập đến đâu chăng nữa thì cũng cần một điểm tựa, một nơi để tìm về. Đúng thế điểm tựa chính là điểm xuất phát và điểm dừng chân, điều đó được ví như tòa lâu đài cao bao nhiêu cũng không thể đứng vững trên hư không, loài trai biển muốn xuất hiện, muốn sinh tồn thì cần có biển cả, và bãi cát che chở.
Trong cuộc đời mỗi con người, ai cũng phải từng trải qua ít nhất 1 lần thất bại, hụt hẫng, đau khổ, dằn vặt. Những lúc đó bạn cần gì nhất? đó chính là một điểm tựa, đó là điểm tựa niềm tin, niềm tin giúp ta vượt qua mọi khó khăn, thử thách, mang đến mọi điều tốt đẹp.
Chỉ cần có niềm tin, dù phải đối diện với thử thách nghiệt ngã đến đâu chẳng nữa, bạn hãy tin rằng cuộc sống luôn còn những cơ hội cho bạn và khả năng của con người là không có giới hạn. Hơn nữa, bạn không đơn độc một mình. Bên cạnh bạn luôn có những bàn tay sẵn sàng nâng đỡ, còn có những tấm lòng chia sẻ và cả những ký ức đẹp của cuộc sống.
Niềm tin là điểm tựa quý giá đưa ta đến gần hơn sự thành công.
Archimedes từng nói:”Hãy cho tôi một điểm tựa, tôi sẽ nâng bổng cả trái đất” có sức mạnh là có cơ hội làm mọi thứ, chỉ cần có điểm tựa vững chắc thì khó khăn mấy cũng nâng lên được.
Con người cũng cần một điểm tựa, điểm tựa đó có thể mang đến cho bạn trí tuệ, sức mạnh, phương hướng và dung khí. Tìm được điểm tựa thuộc về mình, lúc đó có thể bạn sẽ phát hiện ra lí tưởng cách bạn không xa lắm.
Bà Huyện Thanh Quan là một trong số nữ sĩ tài danh hiếm có trong thời đại xưa.Bài thơ "Qua đèo Ngang"của bà đã để lại trong em ấn tượng sâu sắc.Bằng thể thơ thất ngôn bát cú đường luật rất chặt chẽ về vần,luật nhưng bài thơ gợi tả rất tinh tế cảnh đèo Ngang và tâm trạng buồn man mác của tác giả ẩn trong từng câu từng chữ bài trong bài thơ.Cảnh đèo Ngang hiện lên thật hoang sơ,chỉ có cỏ cây hoa lá chen chúc nhau u tùm,rậm rạp.Sự sống của con người có sự xuất hiện nhưng quá thưa thớt,ít ỏi"tiều vài chú","chợ mấy nhà"làm cho cảnh vật hoang sơ,vắng lặng hơn.Đứng trước cảnh như thế trong không gian chiều tà và âm thanh tiếng chim quốc kêu,chim đa đa kêu khắc khoải càng làm cho tâm trạng buồn,cô đơn vì phải xa quê hương gia đình của bà càng sâu đậm.Qua bài thơ đã cho em cảm nhận nỗi buồn thầm lặng không có người chia sẻ của tác giả
Bước Tới Đèo Ngang , bóng xế tà,
Cỏ cây chen đá, lá chen hoa"
Đó là bài thơ mang tiêu đề "Qua Đèo Ngang" do Bà Huyện Thanh Quan làm trong lần đi vô Huế để đảm nhiệm chức vụ
Cung Trung giáo tập (nữ quan dạy dỗ nghi lễ cho các cung nữ ). Trước quang cảnh hoang vu , nỗi cô đơn "nhớ nước, thương nhà" của tác giả lại càng tăng thêm. Chính vì đó tác giả đã làm 1 bài thơ hay như vậy. "Qua Đèo Ngang" là 1 tác phaamr trữ tình hay. Bài thơ giúp ta phần nào hiểu được về quang cảnh ở Đèo Ngang mà còn hiểu được tâm trạng của tác giả. Nỗi nhớ nước, thương nhà, nỗi buồn thầm lặng cô đơn của tác giả đươc nói rõ trong những câu thơ. Đọc bài thơ ta càng thêm yêu giang sơn gấm vóc và càng thêm trân trọng những tấm lòng ưu ái non sông đất nước.
tham khảo :
bà tôi là một người phụ nữ mạnh mẽ khi đã một mik nuôi hơn 5 người con. bà luôn yêu thương mọi người trong gia đình nhất là tôi vì tôi là đứa cháu trai duy nhất trong gia đình. mỗi khi tôi buồn thì bà sẽ là người khiến tôi vui, những khi tôi gặp khó khăn thì bà đều luôn đén động viên tôi. tôi thật hạnh phúc khi sống bên bà, cùng bà đi chơi, cùng bà xem ti-vi vào mỗi tối. khi nhắc đến bà là một bầu trời tuổi thơ bên người bà yêu dấu của tôi. tôi sẽ hc hành thật giỏi để sau này có thể làm bác sĩ giúp bà chữa bệnh.(ko chép mạng ,được trính từ một bài văn của mik nói về một người mà em xem là điểm tựa tinh thần)
lưu ý: bài văn chỉ mang tính tham khảo ko làm theo giống như đúc nhé cám ơn
ờ mà ti-vi là từ mượn có trong bài nha
Tham khảo
Mẹ là người đã sinh ra ta, dành trọn tình yêu, tình thương, niềm hi vọng vào chúng ta. Mẹ tôi cũng là một người mẹ như thế. mỗi buổi sáng mẹ thường phải dạy sớm chuẩn bị đồ ăn sáng và tranh thủ quét lại nhà cửa,.…Vào những ngày đông lạnh giá mẹ phải đi dạy học rất sớm ở dưới xã. Đôi khi đôi bàn tay xạm nắng của mẹ đỏ dần lên trong tiết trời lạnh giá của mảnh đất SAPA này. Đến buổi chiều, khi mẹ đi làm về cũng là lúc mẹ tất tưởi nấu cơm tối để cả nhà được xung họp và cũng là lúc mẹ được nói chuyện với tôi và anh tôi mẹ thường dạy anh em tôi cách sống và cách làm người… Tôi nhớ trước đây khi tôi ốm mẹ thường phải thức suốt đêm để trông tôi và tranh thủ soạn giáo án để ngày mai còn lên lớp.nhìn vẻ mặt mẹ lo lắng tôi thấy thương mẹ nhiều hơn
Mẹ là ng luôn che chở bảo bọc cho con. Lúc bé con nghĩ là mẹ ko thương con vì con mà mẹ luôn buồn và tủi thân. Cho đến khi 1 ngày con thấy mẹ vui cười vì khỏi bệnh sau năm tháng nằm trên giường bệnh. Cuối cùng con cux hiểu rằng mẹ luôn quan tâm đến con. Con hứa với mẹ rằng cho sẽ hc thật giỏi để mẹ được vui lòng và báo hiếu khi mẹ về già. Mãi Yêu Mẹ!!
Chịu thui bn, cảm nhận lm j
ko được đăng câu hỏi linh tinh
ai đồng s thì tck nha
thank you very much