Trong truyện ngắn “Lặng lẽ Sa Pa" của nhà văn Nguyễn Thành Long, có đoạn viết:
- Hồi chưa vào nghề, những đêm bầu trời đen kịt, nhìn kĩ mới thấy một ngôi sao xa, cháu càng nghĩ ngay ngôi sao kia lẻ loi một mình, Bấy giờ làm nghề này cháu không nghĩ như vậy nữa. Và khi ta làm việc, ta với công việc là đôi, sao gọi là một mình được? Huống chi việc của cháu gắn liền với việc của bao anh em, đồng chí dưới kia, Công việc của cháu gian khổ thế cứ cất nó đi, cháu buồn đến chết mất. Còn người thì ai mà chả "thèm" hở bác? Mình sinh ra là gì, mình đẻ ở đâu, mình vì ai mà làm việc? Đấy, cháu tự nói với cháu thế đấy”
(Trích SGK Ngữ văn 9, tập 1, NXB Giáo dục)
Câu 1. Câu văn "còn người thì ai mà chả "thèm'' hở bác?" xét theo mục đích nói thuộc kiểu câu nào? Em hãy tìm trong đoạn văn trên một câu văn khác cũng thuộc kiểu câu đó. Cho biết tác dụng của việc sử dụng liên tiếp kiểu câu ấy trong đoạn văn
Câu 2. Vì sao ''hồi chưa vào nghề, những đêm bầu trời đen kịt, nhìn kĩ mới thấy một ngôi sao xa'' nhân vật cháu nghĩ ''ngôi sao kia lẻ loi một mình''. Còn ''bây giờ làm nghề này'' anh lại ''không nghĩ như vậy nữa''?