K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

6 tháng 11 2018

9 tháng 4 2018

Có 12 phút bằng 0,2 giờ. Chọn gốc thời gian từ lúc 7h sang t = 0.  Lúc ông A bắt đầu giảm tốc độ là 7h05 phút  t = 5 60  Ta có quãng đường kể từ lúc giảm tốc đến lúc đến cơ quan là s = ∫ 5 60 12 60 v ( t ) d t  chính là diện tích hình phẳng giới hạn bởi trục hoành; đường cong v(t) và hai đường thẳng t = 5 60 ; t = 12 60 . Diện tích hình phẳng trên được tính bằng cách chia nhỏ thành các hình đã biết có

c

Chọn đáp án D.

*Chú ý các em có thể viết phương trình vận tốc xe ông A đi, tuy nhiên sẽ dài vì phải chia nhỏ v(t) theo từng khoảng thời gian.

Chọn đáp án D.

bài 1 : tâm đi thăm một người bạn cách nhà mình 22km bằng xe đạp. Chú tâm bảo tâm chờ 10ph và dùng xe mô tô đèo tâm với vận tốc 40km/h. Sau khi đi được 15ph xe hư phải chờ xửa trong 30 phút .Sau đó chú tâm và tâm tiếp tục đi với vận tốc 10m/s . Tâm đến nhà bạn sớm hơn dự định đi xe đạp 25ph. Hỏi đi với xe đạp thì phải đi với vận tốc bao nhiêu? bài 2 : Ông bình đình đi xe máy từ...
Đọc tiếp

bài 1 : tâm đi thăm một người bạn cách nhà mình 22km bằng xe đạp. Chú tâm bảo tâm chờ 10ph và dùng xe mô tô đèo tâm với vận tốc 40km/h. Sau khi đi được 15ph xe hư phải chờ xửa trong 30 phút .Sau đó chú tâm và tâm tiếp tục đi với vận tốc 10m/s . Tâm đến nhà bạn sớm hơn dự định đi xe đạp 25ph. Hỏi đi với xe đạp thì phải đi với vận tốc bao nhiêu? 

bài 2 : Ông bình đình đi xe máy từ nhà đến cơ quan , những xe không nổ được máy nên đành đi bộ. Ở nhà , con ông sửa được xe, liền lấy xe đuổi ông để đèo ông đi tiếp . Nhờ đó thời gian tổng cộng để ông đến cơ quan chỉ bằng nửa thời gian nếu ông phải đi bộ suốt quãng đường, những cũng gấp ba  thời gian  nếu ông đi xe máy ngay từ nhà . Hỏi ông đã đi bộ được mấy phần quãng đường thì con ông đuổi kịp 

3

Đổi : 15p = 1/4h

1/4 h đi với vận tốc 40km/h đc quãng đường là:

40 . 1/4 = 10 (km)

Quãng đường còn lại là:

22 - 10 = 12 (km)

Vận tốc 10m/s ứng với vận tốc km/h là:

10 . 60 . 60 = 36000 (m) = 36km

Thời gian đi còn lại của chiếc mô tô là:

12 : 36 = 1/3h = 20p

Tổng thời gian mà chiếc mô tô đi là:

10 + 15 + 30 + 20 = 75 (phút)

Nếu bạn Tâm dùng xe đạp thì hết số phút là :

75 + 25 = 100p = 1h40p = 5/3 h

Vận tốc xe đạp là :

22 : 5/3 = 13,2 (km/h)

   Tấm lòng thầm lặng          Ngày nọ, bố tôi lái xe đưa ông chủ đi tham dự một buổi họp quan trọng tại một thành phố khác. Trong lúc nghỉ ở giữa đường, mấy cậu bé đang chơi quanh đấy hiếu kì kéo đến vây quanh, ngắm nghía và sờ mó chiếc xe sang trọng. Thấy một cậu bé trong nhóm đi cà nhắc vì bị tật ở chân, ông chủ liền bước ra khỏi xe, đến chỗ cậu bé và hỏi:          - Cháu có muốn đôi chân...
Đọc tiếp

   Tấm lòng thầm lặng
          Ngày nọ, bố tôi lái xe đưa ông chủ đi tham dự một buổi họp quan trọng tại một thành phố khác. Trong lúc nghỉ ở giữa đường, mấy cậu bé đang chơi quanh đấy hiếu kì kéo đến vây quanh, ngắm nghía và sờ mó chiếc xe sang trọng. Thấy một cậu bé trong nhóm đi cà nhắc vì bị tật ở chân, ông chủ liền bước ra khỏi xe, đến chỗ cậu bé và hỏi:
          - Cháu có muốn đôi chân được lành lặn bình thường không?
          - Chắc chắn là muốn ạ! Nhưng sao ông lại hỏi cháu như thế? – Cậu bé ngạc nhiên trước sự quan tâm của người xa lạ.
          …Chiều hôm đó, theo lời dặn của ông chủ, bố tôi đã đến gặp gia đình cậu bé có đôi chân tật nguyền ấy.
          - Chào chị! – Bố tôi lên tiếng trước. - Chị có phải là mẹ cháu Giêm–mi không? Tôi đến đây để xin phép chị cho chúng tôi đưa Giêm–mi đi phẫu thuật để đôi chân cháu trở lại bình thường.
          - Thế điều kiện của ông là gì? Đời này chẳng có ai có gì cho không cả. – Mẹ Giêm–mi nghi ngờ nói.
          Trong gần một tiếng đồng hồ sau đó, bố tôi kiên nhẫn giải thích mọi chuyện và trả lời mọi câu hỏi của hai vợ chồng. Cuối cùng, hai người đồng ý cho Giêm–mi phẫu thuật.
          Kết quả cuối cùng hết sức tốt đẹp. Đôi chân Giêm–mi đã khỏe mạnh và lành lặn trở lại. Giêm–mi kể cho bố tôi nghe ước mơ được trở thành doanh nhân thành công và sẽ giúp đỡ những người có hoàn cảnh không may mắn như cậu.
          Về sau, cậu bé Giêm–mi may mắn ấy trở thành một nhà kinh doanh rất thành đạt như ước mơ của mình. Đến tận khi qua đời, theo tôi biết, Giêm–mi vẫn không biết ai là người đã giúp đỡ ông chữa bệnh hồi đó… Nhiều năm trôi qua, tôi luôn ghi nhớ lời ông chủ đã nói với bố tôi : “Cho đi mà không cần phải nhận lại sẽ là niềm vui lâu dài ”.
Dấu hai chấm trong bài có tác dụng gì? 
Dấu ngoặc kép trong bài có tác dụng gì?

 

0