K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

                                         Hãy tin vào phép màu   Bé Ke-vin reo vang khắp nhà, hớn hở cầm chiếc điện thoại trên tay chạy đến khoe với tôi:  -Mẹ , mẹ ơi! Ông già Nô-en gọi điện thoại đến cho mình này. Ông già Nô-en gọi! Mẹ ơi, đúng là ông ấy đấy!     Tôi cầm lấy điện thoại và khẽ nói:  -Vâng, xin chào!     Đáp lại lời tôi là tiếng của anh bạn San-đra. Anh cười vang qua điện thoại:   -Này cậu!...
Đọc tiếp

                                         Hãy tin vào phép màu

  Bé Ke-vin reo vang khắp nhà, hớn hở cầm chiếc điện thoại trên tay chạy đến khoe với tôi: 

-Mẹ , mẹ ơi! Ông già Nô-en gọi điện thoại đến cho mình này. Ông già Nô-en gọi! Mẹ ơi, đúng là ông ấy đấy!

    Tôi cầm lấy điện thoại và khẽ nói:

 -Vâng, xin chào!

    Đáp lại lời tôi là tiếng của anh bạn San-đra. Anh cười vang qua điện thoại:

  -Này cậu! Tớ chỉ nói với cậu bé là: ''Cháu là Ke-vin à? Chú là San-đra!''. Đấy, chỉ vậy thôi.

    Tôi lập tức hiểu ra mọi chuyện và mỉm cười khi bết cậu con trai đã nghe nhầm San-đra thành San-ta - ông già Nô-en. Thế nhưng khi thoáng nhìn thấy vẻ mặt rạng ngời của con, đôi mắt trong veo của nó lấp lánh niềm vui trước điều kì diệu mà mùa Giáng sinh đang mang lại, tôi quyết định thật nhanh và đáp trong tiếng cười của bạn mình.

   -Đúng rồi, ông già Nô-en ạ! Ke-vin thật sự là một đứa trẻ ngoan. Cảm ơn ông đã gọi điện cho Ke-vin! - Đầu dây bên kia im lặng nghe. Tôi dừng lại một lúc rồi nói tiếp. - Và chúng cháu cũng xin chúc ông một mùa Giáng sinh vui vẻ nhé, ông San-ta!

           Nói xong, tôi nhẹ nhàng gác máy.

Bài 1: Trong câu chuyện Hãy tin vào phép màu, có bao nhiêu câu kể Ai là gì? Hãy ghi lại các câu kể đó.

2
8 tháng 8 2022

 

1: Chú là San-đra!

2:  Ke-vin thật sự là một đứa trẻ ngoan.

9 tháng 8 2022

1: Chú là San-đra!

2:  Ke-vin thật sự là một đứa trẻ ngoan

 

minhwf cần gấp/////

1 tháng 4 2019

Ở một ngôi nhà nhỏ trên chiếc giường tre đang có một người mẹ ốm yếu nằm trên đó . Người mẹ có một đứa con hiếu thảo.Cậu biết mẹ bị ốm nên đi nấu thuốc cho mẹ ốm . Nhà cậu nghèo khổ nên khi mẹ đổ bệnh cậu đã làm mọi việc trong nhà để có tiền mua thuốc cho mẹ .

Vào một ngày nọ 

Cậu bé : Mẹ ơi mẹ mau khoẻ để dậy chơi và nói chuyện với con nhé 

Người mẹ : Hụ hụ , mẹ biết rồi con ngoan

Cậu bé : Nếu bây giờ có thuốc gì làm mẹ hết bệnh thì con luôn sẵn sàng đi kiếm nó bằng được .

Từ đâu có một ông bụt xuất hiện

Ông bụt : Nếu con muốn có thuốc chữa bệnh cho mẹ nhanh khỏi thì con hãy trèo nên ngọn núi kia con sẽ thấy một cây táo thần con hãy hái một quả về cho mẹ con ăn.

Cậu bé : con cảm ơn ông

Ông bụt : Nhưng trên đường đi có một giếng nước con hãy để lại đôi mắt của con ở lại , Khi đến bờ suối con phải để lại một bàn tay 

Cậu bé : Dạ con cảm ơn ông ạ 

Trên đường đi cậu bé luôn làm theo điều mà ông bụt nói và cậu bé đã tới được đỉnh núi và hái táo về cho mẹ . Sau khi ăn vào người mẹ liền hết bệnh nhưng không nhìn thấy đôi mắt và một bạn tay của cậu đâu nữa người mẹ liền ôm cậu bé khóc , nước mất  của người mẹ đã lấy lại đôi mắt và bàn tay cho cậu bé . Sau lần đó mẹ và cậu bé đã lên núi hái quả về phân phát cho người dân trong làng và cứu sống được nhiều người bị bệnh nặng .

                                                                                          THE END                 

Viết đoạn văn khoảng 250 chữ cảm nhận tình cảm của ông Sáu dành cho con gái qua đoạn trích sau:[...] Từ con đường mòn chạy lẫn trong rừng sâu, anh hớt hải chạy về, tay cầm khúc ngà đưa lên khoe với tôi. Mặt anh hớn hở như một đứa trẻ được quà.        Sau đó anh lấy vỏ đạn hai mươi li của Mĩ, đập mỏng làm thành một cây cưa nhỏ, cưa khúc ngà thành từng miếng nhỏ. Những lúc rỗi, anh cưa từng...
Đọc tiếp

Viết đoạn văn khoảng 250 chữ cảm nhận tình cảm của ông Sáu dành cho con gái qua đoạn trích sau:
[...] Từ con đường mòn chạy lẫn trong rừng sâu, anh hớt hải chạy về, tay cầm khúc ngà đưa lên khoe với tôi. Mặt anh hớn hở như một đứa trẻ được quà.
        Sau đó anh lấy vỏ đạn hai mươi li của Mĩ, đập mỏng làm thành một cây cưa nhỏ, cưa khúc ngà thành từng miếng nhỏ. Những lúc rỗi, anh cưa từng chiếc răng lược, thận trọng, tỉ mỉ và cố công như người thợ bạc. Chẳng hiểu sao tôi thích ngồi nhìn anh làm và cảm thấy vui vui khi thấy bụi ngà rơi mỗi lúc một nhiều. Một ngày, anh cưa được một vài răng. Không bao lâu sau, cây lược được hoàn thành. Cây lược dài độ hơn một tấc, bề ngang độ ba phân rưỡi, cây lược cho con gái, cây lược dùng để chải mái tóc dài, cây lược chỉ có một hàng răng thưa. Trên sống lưng lược có khắc một hàng chữ nhỏ mà anh đã gò lưng, tẩn mẩn khắc từng nét: “Yêu nhớ tặng Thu con của ba”. Cây lược ngà ấy chưa chải được mái tóc của con, nhưng nó như gỡ rối được phần nào tâm trạng của anh. Những đêm nhớ con, anh ít nhớ đến nỗi hối hận đánh con, nhớ con, anh lấy cây lược ra ngắm nghía, rồi mài lên tóc cho cây lược thêm bóng, thêm mượt. Có cây lược, anh càng mong gặp lại con.

0

Đưa đt cho mẹ coi :))))

30 tháng 12 2021

Hãy chúc em may mắn

cái cò , cái vạc , cái nông

ba con cùng béo vặt nông con nào

vặt nông cái vạc cho tao

ta nấu , ta nướng , ta xào , ta ăn .

kakaka

2 tháng 3 2018

 Con cò kia,sao mày lại giẫm lên lúa nhà ông?       . Con cò nói: -Đâu,tôi chỉ đứng trên bờ thôi         .Mẹ con cái diệc đổ cho tôi           .Nếu ông không tin thì ông ra chỗ kia mà xem.

Bài làm

Đây là thơ bạn từng trải qua rồi hay là thơ chế thơi

~ Bạn làm thơ hay hơn ღᏠᎮღĐiền❤❤You☠ rồi đấy ~
@ Người nổi tiếnh nhất Online Math ạ @
:)) Về chuyện Linh và Duy :))

# Chúc bạn học tốt #

11 tháng 2 2019

grrrrrrrrrrrrrrrrrrrrrrrrrrrrrrrrrrrrrrrrrrrrrrrrrrrrrrrr

đừng có nhắc đến Linh và Duy gì hết

grrrrrrrrrrrrrrrrrrrrrrrrrrrrrrrrrrrrrrrrrrrrrrrrrrrrrrr

18 tháng 3 2017

Khi gặp Nam nếu mẹ chạy tiếp tục đến trường để trở lại đúng địa điểm đó thì mất:
5h30’ – 5h20’ = 10 phút
Nếu chỉ đi dến trường thì mất: 10’ : 2 = 5 phút                              

Vậy khi gặp mẹ thì Nam đã đi hết thời gian từ lúc tan trường:

15 phút – 5 phút = 10 phút

Đáp số:  10 phút

Đọc truyện sau và trả lời các câu hỏi:Nhà bác học và bà cụ1. Ê – đi- xơn là một nhà bác học nổi tiếng người Mĩ. Khi ông chế ra đèn điện, người từ khắp nơi ùn ùn kéo đến xem. Có một bà cụ phải đi bộ mười hai cây số. Đến nơi, cụ mỏi quá, ngồi xuống vệ đường bóp chân, đấm lưng thùm thụp. 2. Lúc ấy, Ê-đi-xơn chợt đi qua. Ông dừng lại hỏi chuyện. Bà cụ nói : - Già đã...
Đọc tiếp

Đọc truyện sau và trả lời các câu hỏi:

Nhà bác học và bà cụ

1. Ê – đi- xơn là một nhà bác học nổi tiếng người Mĩ. Khi ông chế ra đèn điện, người từ khắp nơi ùn ùn kéo đến xem. Có một bà cụ phải đi bộ mười hai cây số. Đến nơi, cụ mỏi quá, ngồi xuống vệ đường bóp chân, đấm lưng thùm thụp. 

2. Lúc ấy, Ê-đi-xơn chợt đi qua. Ông dừng lại hỏi chuyện. Bà cụ nói : 

- Già đã phải đi bộ gần ba giờ đồng hồ để được nhìn tận mắt cái đèn điện. Gía ông Ê – đi- xơn làm được cái xe chở người già đi nơi này nơi khác có phải may mắn cho già không? 

- Thưa cụ, tôi tưởng vẫn có xe ngựa chở khách chứ ? 

- Đi xe  đấy thì ốm mất. Già chỉ muốn có một thứ xe không cần ngựa kéo mà lại thật êm. 

3. Nghe bà cụ nói vậy, bỗng một ý nghĩ lóe lên trong đầu Ê – đi- xơn. Ông reo lên: 

- Cụ ơi ! Tôi là Ê – đi- xơn đây. Nhờ cụ mà tôi nảy ra ý định làm một cái xe chạy bằng dòng điện đấy. 

Bà cụ vô cùng ngạc nhiên khi thấy nhà bác học cũng bình thường như mọi người khác. Lúc chia tay, Ê – đi- xơn bảo: 

- Tôi sẽ mời cụ đi chuyến xe điện đầu tiên. 

4. Từ lần gặp bà cụ, Ê – đi- xơn miệt mài với công việc chế tạo xe điện thành công. Hôm chạy thử xe điện, người ta xếp hàng dài để mua vé. Ê-đi-xơn mời bà cụ dạo nọ đi chuyến đầu tiên. Đến ga, ông bảo : 

- Tôi giữ đúng lời hứa với cụ rồi nhé ! 

Bà cụ cười móm mém : 

- Cảm ơn ông. Giờ thì già có thể đi chơi cả ngày với chiếc xe này rồi ! 

- Nhà bác học : người có hiểu biết sâu rộng về một hoặc nhiều ngành khoa học. 

- Cười móm mém : cười mà miệng và má hõm vào do rụng hết răng.

Ê – đi- xơn là nhà bác học nổi tiếng của nước nào ?

A. Mĩ

B. Anh

C. Pháp

5
30 tháng 3 2018

Lời giải:

Ê- đi- xơn là nhà bác học nổi tiếng của nước Mỹ.

24 tháng 5 2021

Mỹ nha

3 tháng 11 2018

Đáp án B