“...Bấy giờ ai nấy ở trong đình, đều nôn nao sợ hãi. Thốt nhiên một người nhà quê, mình mẩy lấm láp, quần áo ướt đầm, tất tả chạy xông vào thở không ra lời:
- Bẩm ... quan lớn... đê vỡ mất rồi!
Quan lớn đỏ mặt tía tai, quay ra quát rằng:
- Đê vỡ rồi!... Đê vỡ rồi, thời ông cách cổ chúng mày, thời ông bỏ tù chúng mày ! Có biết không?... Lính đâu? Sao bay dám để cho nó chạy xồng xộc vào đây như vậy? Không còn phép tắc gì nữa à?
- Dạ, bẩm...
- Đuổi cổ nó ra!”
( Phạm Duy Tốn “ Sống chết mặc bay”
a. Nêu thể loại, phương thức biểu đạt của đoạn văn trên?
b. Nêu nội dung chính của đoạn văn trên?
c. Dấu chấm lửng trong câu văn “Bẩm ... quan lớn... đê vỡ mất rồi!” có tác dụng gì?
d. Đoạn văn trên cho em hiểu gì về bản chất tên quan phủ?
- Thể loại: truyện ngắn - PTBĐ: tự sự và biểu cảm
- Nội dung chính: Thể hiện sự vô trách nhiệm, mất hết nhân tính của tên quan phụ mẫu vốn được điều tới để hộ đê
- Dấu chấm lửng trong câu văn có tác dụng là: Thể hiện chỗ lời nói bỏ dở hay ngập ngừng ngắt quãng
- Đoạn văn trên cho em hiểu được bản chất vô trác nhiệm, hách dịch, thô lỗ, xấu xa, là hình ảnh thu nhỏ của một giai cấp thống trị thối nát thời bất giờ