Hãy viết đoạn văn khoảng 10 câu (Đề tài tự do)
hãy giúp mình với
cảm ơn các bạn rất nhiều:))
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
I have a best friend named Linh, we have been together since we were just little kids. She has beautiful bright skin and brown eyes. We have a lot of things in common, such as we love the same band, food and books. She and I even share the same name, and it is a small surprise for anyone who has talked to us. Linh is not my classmate, but we always help each other with the homework and school projects. We spend every minute in our break time to talk about all the things that happen in class, and people usually ask what can even makes us laugh that hard. Sometimes I think it is we have been best mates since forever, and I hope that we will be happy this for a very long time.
Dịch:
Tôi có một người bạn thân tên Linh, chúng tôi đã chơi cùng nhau kể từ khi còn là những đứa trẻ. Cô ấy có một làn da trắng rất đẹp và đôi mắt nâu. Chúng tôi có nhiều điểm chung, chúng tôi cùng yêu thích một ban nhạc, thức ăn và sách. Tôi và cô ấy thậm chí còn có chung một cái tên, và đó là một điều ngạc nhiên nhỏ cho những ai từng nói chuyện với chúng tôi. Linh không phải là bạn chung lớp với tôi, nhưng chúng tôi luôn giúp đỡ nhau làm bài tập về nhà và những dự án của trường. Chúng tôi dành từng phút của giờ nghỉ trưa để nói về mọi chuyện ở lớp, và mọi người thường thắc mắc điều gì có thể khiến hai chúng tôi cười nhiều đến vậy. Đôi khi tôi nghĩ rằng chúng tôi đã là bạn thân từ rất lâu rồi, và tôi hy vọng chúng tôi sẽ luôn vui vẻ như thế thật lâu nữa.
Tả 1 đoạn văn tự do là 1 đề rất mở, em thử tự làm tả về mẹ thử xem, sau đó đăng lên anh sửa cho nhé!
Trong gia đình em, mẹ là người mà em yêu quý nhất. Năm nay mẹ đã ngoài ba mươi tuổi rồi nhưng mẹ còn trẻ lắm. Dáng người nhỏ nhắn. Khuôn mặt trái xoan, rạng rỡ. Mái tóc đen mượt lúc nào cũng được chải gọn gàng. Đôi mắt đen nhánh nhìn em thật hiền từ và đấy trìu mến.Thường ngày mẹ dậy thật sớm để dọn dẹpvà chuẩn bị bữa sáng cho cả nhà. Mẹ nấu ăn rất ngon, em thích nhất món canh bí tôm của mẹ nấu. Tối đến, mẹ thường dạy em học bài, bài nào em chưa hiểu,mẹ giảng cho em ngay. Rồi mẹ đưa em vào giấc ngủ với những câu chuyện thần tiên mà mẹ kể, chắp cánh những ước mơ cho em. Em rất yêu mẹ và cố gắng hái được nhiều bông hoa điểm mười để tặng mẹ.
Tham Khảo:
Sáng nay trường em thật rộn rịp. Học sinh từng nhóm, từng nhóm chỉnh tề, gọn gàng, đầy đủ cả về sĩ số, trang phục và dụng cụ lao động. Tất cả tập trung ở sân trường, tuân theo sự phân công của các thầy, cô giáo chủ nhiệm, chúng em đi trồng cây. Bạn nào khuôn mặt cũng bừng lên niềm phấn khởi. Theo suốt bờ rào khuôn viên trường, chúng em trồng lại những cây đã chết khô hoặc cằn cỗi. Những chỗ còn trống thì chúng em trồng tiếp thêm các loại cây cho bóng mát như cây bàng, cây phượng vĩ… Chúng em đánh tơi xốp đất ở các hố đã đào sẵn, trồng vào đó các loại cây giống mới đưa về. Chúng em trồng rất cẩn thận. Sau khi cho thêm phân rác vào hố, chúng em còn đắp cho gốc cây đủ đất và chống thêm bằng cọc tre. Cứ như vậy cây mới vững gốc mà sinh trưởng
sáng nay trường em rất nhộn nhịp.Tất cả học sinh của mỗi lớp đều tới đầy đủ,và mặc đúng đồng phục.Các bn học sinh nghe theo sự chỉ dẫn của thầy cô trồng thêm cây xanh, gần đây có rất nhiều vụ chặt phá rừng trái phép, nên các thầy cô trường em vận động tất cả học sinh đến trường trồng thêm cây xanh, dù ko phairlaf việc lớn lao gì, nhưng hoạt động này cũng giúp cho môi trường thêm xanh mát !
Ba Tri, ngày … tháng … năm …
Linh Hương thân mến!
Vậy là chúng mình xa nhau hơn một học kỳ rồi đấy, phải không Hương? Cả mình và Hương nữa đều lười viết thư cho nhau. Điều này thì mình phải trách cậu trước vì cậu không thể đã quên địa chỉ của mình, còn mình thì mù tịt về nơi ở của cậu.
Linh Hương nhớ!
Cậu có được khỏe không? Học hành thế nào rồi? Hỏi vậy thôi chứ mình biết sức học của Hương có bao giờ chịu đứng "khiêm tốn" sau các bạn khác đâu! Văn hay, toán giỏi lại là một cô bé cần cù, chịu khó ham học thì nhất định Linh Hương luôn giành vị trí hàng đầu rồi. À cô bé Phương Lam đã vào lớp một chưa? Nó còn bụ bẫm, dễ thương như hồi ở dưới này không? Cho mình gửi lời chúc sức khỏe em và bảo với nó rằng: Chị Hoài Như rất nhớ và yêu nó. Hương đừng quên nhé!
Giờ thì mình kể vài nét tình hình lớp mình cho Hương biết nhé! Phong trào học tập vẫn như hồi Hương ở đây, các bạn rất chăm chỉ và sôi nổi. Dường như trong mỗi tụi mình đều nghĩ rằng hai năm học cuối cấp của bậc Tiểu học rất quan trọng nên ai cũng đều có ý thức học tập, vươn lên. Chắc Hương còn nhớ bạn Phi Hùng và Hải Yến chứ? Do hoàn cảnh gia đình rất khó khăn, cả hai phải mất một buổi đi bán vé số để kiếm tiền phụ giúp gia đình. Phi Hùng thì bố mất sớm, Hùng là anh đầu, sau Hùng còn hai em nhỏ nữa. Hoàn cảnh Hải Yến cũng chẳng hơn gì Hùng. Nhiều lúc hai bạn ấy có ý định nghỉ học, cô giáo chủ nhiệm và tụi mình động viên mãi hai bạn mới tiếp tục theo học. Các thầy cô đều khen lớp 4A là một tấm gương về sự đoàn kết, tương thân tương ái đấy! Giá có Hương cùng học thì vui biết chừng nào!
Thôi, cho mình dừng bút ở đây. Chúc Hương và những người bạn mới của Hương luôn vui tươi, học giỏi. Nhớ hôn hộ mình bé Phương Lam nhé!
Bạn thân của Minh Hương
Hoài Như
ví dụ thôi nhaa
Yên Kỳ , ngày 24 tháng 5 năm 2020
Tiểu Vy thân mến !
Đã lâu chúng mình không gặp nhau rồi , mới ngày nào mà chúng mình đã xa được ba năm rồi . Tớ nhớ cái lần cậu chuyển đi tớ nhớ lúc đấy cậu khóc thút thít ra cho đến khi mẹ mua cho một chú chó cảnh lông trắng cậu mới thôi . Mà cậu có khỏe không , cả con bé Linh Hương nữa ? Cậu được bao nhiêu bông hoa đỏ chói lòe rồi ? Tớ thì tớ được hai mươi lăm bông hoa rồi đấy . Linh Hương hình như sắp lên năm tuổi rồi đứng không ? Chả bù cho Bông Xinh mới học lớp ba tuổi thôi , mà bố mẹ tớ đặt một cái tên mới cho Bông Xinh rồi đấy , bây giờ là Ngọc Hân . Bạn nhớ con Ngân đáng ghét không nó vẫn đanh đá như ngày nào , học hành thì sa sút không giỏi như ngày cậu chuyển đi đâu . Này Tiểu Vy tớ có một tin vui là nhà tớ đã có một chiếc xe ô tô , nhất định nghỉ hè tớ phải bảo bố tớ đánh một chuyến xe xuống Hà Nội để gặp cậu mới được , thôi tớ chỉ viết được đến đây thôi nhé mẹ gọi tớ nấu cơm rồi . Mà cậu nhớ viết thư trả lời tớ nhé , cậu nhớ đấy , chào cậu .
Bạn cũ của Tiểu Vy
Ly
Nguyễn Phương Ly
Đây là ví dụ của mình thôi nha
Khi mặt trời vừa rút sau những đỉnh núi phía tây, hoàng hôn bắt đầu buông xuống. Nắng ngày hè chỉ còn nhạt nhòa. Thành phố đượm một màu vàng óng. Lúc này đã quá giờ tan tầm, dòng người và xe cộ vẫn ngược xuôi nhưng đã thưa dần. Đường phố bớt ồn ào, nhộn nhịp. Con đường trở nên rộng lớn và thênh thang hơn. Giữa đường, ngăn cách dòng xe xuôi ngược là một bờ tường rào khoảng năm mười phân. Phía trên là hàng rào lan can sắt màu xanh biếc chạy dọc theo con đường. Hai bên vỉa hè, hàng cây si già cỗi, cành sum suê đang trầm tư ngắm chiều tà. Những cây xà cừ đang rung rinh những lá non xanh mượt. Các em nhỏ ríu rít rủ nhau đi chơi sau một ngày học tập. Các bà mẹ chuẩn bị đi chợ nấu cơm chiều.
Từ láy là: nhạt nhòa, ồn ào, nhộn nhịp, sum suê,..
Từ ghép: đỉnh núi, dòng người, xe cộ, đường phố,..
Trên đất nước ta vô cùng tuyệt đẹp với những danh lam thắng cảnh nổi tiếng, với những núi non hùng vĩ, với những bầu trời cao vời vợi xanh mát,... bên cạnh những vẻ đẹp đó thứ mà em không thể quên để trong lòng bao sự sâu sắc cũng như đánh dấu tuổi thơ đầy ắp ttienges cười và hạnh phúc. Đó là biển Sầm Sơn nổi tiếng mà ai ai cũng hằng mong ước được đặt chân đến. Nhìn ra biển, mặt trời đang bới dưới biển kìa. Biển gắt gỏng đánh sóng thật mạnh vào bờ. Mặt biển tựa vui chơi , mọi người cảm thấy hạnh phúc em thấy trg lòng vui biết bao. Vẻ đẹp bãi biển Sầm Sơn có thể nói rằng như một cây bút thần của một họa sĩ thiên tài tạo ra. Nhưng có một thứ gì đó làm cho mọi người phiền muội, đó là rác. Chỉ có những người có ý thức thì mới hiểu được tầm quan trọng của biển. Còn nhiều người không ý thức, họ không biết rằng đã làm biển tổn thương. Biết rằng nơi biển đó không cần con người nhưng con người lại cần tới biển. Họ cũng đc các thầy cô đạy đỗ mà tại sao? tại sao? lại có thể làm như vậy, thật đáng trách. Vì thế chúng ta hãy bảo vệ biển và môi trường vì một hành tinh trong sáng. Để giúp mọi người có một cuộc sống trong lành.
Càng ra xa bến cảng, cảnh dòng sông càng thanh bình và êm đềm. Mặt sông uốn lượn như một tấm vải lụa trải dài đến xa tít chân trời, vắng bóng tàu thuyền nên sông cũng ít sóng đi, chỉ nghe soàn soạt vài tiếng sóng vỗ bờ. Những cụm lục bình đâu rồi nhỉ? Có lẽ chúng thấy mình quá nhỏ bé trước cảnh sông nước bao la nên đã trốn đi. Mặt trời đã chiếu những tia nắng gay gắt, mặt sông lấp lánh như được dát muôn ngàn viên pha lê. Ô kìa, những chiếc thuyền đánh cá, chở hàng buôn bán lặng lẽ đậu giữa dòng sông như đang ngẫm nghĩ điều gì đó. Bến cảng đã thưa dần, thấp thoáng đây đó những ngôi nhà cao tầng trong làn sương mờ mờ ảo ảo. Bên kia, nhà cũng ít lại, những vườn cây trái xanh um chạy dài ven bờ sông. Gió lùa qua lá cây xào xạc, tràn xuống mặt nước mát rượi. Đứng trước sông nước mênh mông, em thấy lòng mình nhẹ lân lân làm sao!
Câu thành ngữ "Công cha nghĩa mẹ" đề cao công lao to lớn của cha, nghĩa tình cao cả của mẹ nuôi dạy con trưởng thành, khôn lớn. Thật vậy, công ơn của cha to lớn như ngọn núi Thái Sơn hùng vĩ. Tình nghĩa của mẹ dào dạt, ngọt ngào như nước suối trong nguồn. Cha mẹ vừa có công sinh thành vừa có công dưỡng dục chúng ta. Cha mẹ là người luôn dõi theo từng bước đi của con cái từ khi còn non dại tới tận khi đã trưởng thành nên người. Vì vậy, con cái phải luôn ghi nhớ điều đó để phụng dưỡng đền ơn cha mẹ. Thế mới là người có hiếu, có nhân đức.
Trong kho tàng văn học Việt Nam có rất nhiều câu thành ngữ mà ông chả ta đã để lại nhằm nhắn nhủ, răn dạy, và truyền lại những kinh nghiệm, kiến thức cho chúng ta về cuộc sống. Trong các câu thành ngữ đó, em thích nhất là câu thành ngữ "một duyên hai nợ" và "năm nắng mười mưa" trong câu thơ:
"Một duyên hai nợ âu đành phận
Năm nắng mười mưa dám quản công"
Theo quan niệm dân gian, duyên luôn là một điều tốt đẹp, còn nợ là gánh nặng, là trách nhiệm mà con người ta phải gánh trong cuộc đời. Câu thành ngữ "một duyên hai nợ" muốn ám chỉ người phụ nữ phải một mình đảm đang công việc gia đình để nuôi chồng con. Trong khi đó, câu thành ngữ "năm nắng mười mưa" muốn nói đến những nỗi khó khăn chồng chất khó khăn mà người phụ nữ ấy phải gánh phải. Cả hai câu thành ngữ đều muốn nói lên và ca ngợi đức hi sinh của người mẹ, người phụ nữ Việt Nam luôn quật cường, âm thầm hi sinh, chăm lo cho gia đình.