K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

28 tháng 3 2021

2

28 tháng 3 2021

2 nha em

sửa lại:

dáp=> giáp

chôi=> trôi

28 tháng 3 2021

Em tham khảo nhé:

Em nhớ mãi anh Kim Đồng

Đội trưởng Đội Tiền Phong Hồ Chí Minh

13 tuổi đã hi sinh

Đội ta trang sử quang vinh mở đầu

Em còn nhớ luôn anh Thàn

Còn ai còn nhớ anh Minh không nào?

Còn có chị Lý Thị Xậu

Chị Lý Thị Nì tên là Thủy Tiên

Còn anh phụ trách Minh Viễn

Phụ trách cả Đội chẳng nề hà chi

Bác Hồ ơi! Bác Hồ ơi!

Sáu người trong Đội đã ngã

Nhưng trái tim ta vẫn nhớ anh Thàn 

Anh Dền, chị Xậu, anh Minh, chị Nì

Phụ trách cả đội, a còn anh Viễn!

Sáu người cùng nhau chiến đấu

Bảo vệ hòa bình đất nước chúng ta...

28 tháng 3 2021

đây nhé bạn 

Màu cờ đỏ, huy hiệu sao vàng trong tay người chiến sĩ

Chúng cháu tự hào là đội thiếu niên tiền phong hồ chí minh

Hồ Chí Minh ! Ơi Hồ Chí Minh

Trong Bác lời thề tự do dân tộc

Để hôm nay chúng cháu nhìn lên

xương máu các anh, bao người đã ngã

Thấm khăn quàng đỏ, rọi bình minh

Vinh quang thay lá cờ ,huy hiệu màu xanh

Để hôm nay chúng cháu sống hòa bình

Măng non mau tiếp bước, non sông mau đổi mới

"Chính là nhờ một phần ở công của các em..." Bao thế hệ còn nhớ mãi

Lời Người, ánh sáng cho ngày mai

 chúng cháu quyết giữ vững độc lập

Năm điều Bác dạy, đội tiến lên

con ngoan trò giỏi, làm nhiều việc tốt

Tuổi nhỏ làm việc nhỏ, tùy theo sức của mình

Vì độc lập và lý tưởng của Bác Hồ vĩ đại

Sẵn sàng !

15 tháng 4 2021

bạn tra mạng là ra ngay

15 tháng 4 2021
Các biểu trưng[sửa | sửa mã nguồn]Huy hiệu Đội: hình tròn, ở trong có hình búp măng non trên nền cờ đỏ sao vàng, ở dưới có băng chữ "SẴN SÀNG". Nền đỏ sao vàng là cờ Tổ Quốc, Măng non tượng trưng cho lứa tuổi thiếu niên là thế hệ tương lai của dân tộc Việt Nam. Băng chữ "SẴN SÀNG" là khẩu hiệu hành động của Đội Thiếu niên Tiền phong Hồ Chí Minh. Đeo huy hiệu Đội nhắc nhở đội viên học tập và rèn luyện để sẵn sàng kế tục sự nghiệp cách mạng của Đảng, của Bác Hồ.[1]Cờ Đội: nền đỏ, hình chữ nhật, chiều rộng bằng 2/3 chiều dài. Ở giữa có hình huy hiệu Đội, đường kính huy hiệu bằng 2/5 chiều rộng cờ. Cờ Đội tượng trưng cho truyền thống cách mạng, truyền thống Đội, tượng trưng cho lòng yêu Tổ Quốc, niềm vinh dự và tự hào của Đội. Dưới cờ Đội hàng ngũ sẽ chỉnh tề hơn, thúc giục đội viên tiến lên. Mỗi chi đội và liên đội Thiếu niên Tiền phong Hồ Chí Minh đều có cờ Đội. Chiều rộng cờ bằng 2/5 chiều dài cán cờ.[1]Khăn quàng đỏ: hình tam giác cân, có đường cao bằng 1/4 cạnh đáy. Khăn quàng đỏ là một phần cờ Tổ quốc, màu đỏ tượng trưng cho lý tưởng cách mạng. Đeo khăn quàng đỏ, đội viên Đội Thiếu niên Tiền phong Hồ Chí Minh tự hào về Tổ quốc, về Đảng Cộng sản Việt Nam, về Bác Hồ, về nhân dân Việt Nam và nguyện phấn đấu để trở thành Đoàn viên Đoàn Thanh niên Cộng sản Hồ Chí Minh. Đội viên đeo khăn quàng đỏ khi đến trường, trong mọi sinh hoạt và hoạt động của Đội.[1]
26 tháng 6 2017

e ơi..đây là phân số hay là phép tính vậy ?? Hoàng Sơn Hùng

29 tháng 10 2021

Chị= 20

Em= 12

29 tháng 10 2021

dạ em cảm ơn yeu

 

26 tháng 4 2021

Tình bạn là một tình cảm vô cùng quý giá và rất đáng trân trọng. Chắc hẳn, khi sinh ra và lớn lên, khi được đến trường, đến lớp thì chúng ta sẽ làm quên được với rất nhiều bạn bè. Em cũng có một tình bạn rất đẹp với Thu Anh, cô bạn cùng bạn suốt những  tiểu học.

Thu Anh được bạn bè nhận xét là một  bạn nhỏ rất xinh đẹp. Bạn ấy không quá cao nhưng có dáng người cân đối. Khuôn mặt hình trái xoan thành tú, đôi mắt đen huyền, long lanh, núi cười rạng rỡ để lộ hàm răng trắng sáng, đặc biệt bạn ấy có chiếc răng khểnh trông rất duyên dáng và đáng yêu. Hàng lông mày đen dài quá đuôi mắt cùng cặp lông mi cong vút đầy thu hút. Thu Anh có mái tóc cắt ngắn tạo nên vẻ cá tính, mái tóc ấy cũng rất phù hợp với tính cách bạn ấy, đầy năng động và tinh nghịch.

Thu Anh ăn mặc rất gọn gàng và sạch sẽ, những chiếc áo sơ mi phối với quần tây rất đẹp, tôn lên được vóc dáng của bạn rất nhiều. 

Thu Anh học rất giỏi, bạn ấy luôn đạt thành tích cao trong các cuộc thi học sinh giỏi cấp trường, cấp thành phố. Trong các tiết học, Anh rất năng nổ phát biểu xây dựng bài, những câu hỏi khó của cô, bạn đều trả lời rất chính xác. Khi gặp những kiến thức khó hiểu, bạn luôn thắc mắc nhờ cô giảng lại bài. Trong giờ giải lao, mỗi khi có bạn hỏi bài, Anh đều hướng dẫn rất chi tiết và cụ thể. Thu Anh tính tình rất hoà đồng, luôn biết quan tâm và giúp đỡ mọi người. Bạn luôn là tấm gương về học sinh mẫu mực để chúng em học hỏi, thầy cô cũng rất quý bạn ấy.

Thu Anh có giọng nói nhẹ nhàng và ngọt ngào, mỗi giờ văn lớp luôn cử bạn ấy đọc thơ. Những bài thơ được bạn ấy đọc thật trôi chảy, dạt dào cảm xúc. Không chỉ vậy, Anh còn có giọng hát rất hay, mỗi dịp lễ của trường, bạn ấy luôn làm đại diện cho lớp tham gia. Chất giọng trong trẻo cùng lối diễn đầy tự tin đã giúp Anh chính phục được tất cả thầy cô và sự trầm trồ từ bạn bè. 

Khi có dịp sang nhà Thu Anh chơi, em càng hiểu bạn nhiều hơn. Cậu ấy rất chăm chỉ, những công việc nhà cậu đều giúp mẹ dạy chu đáo, bạn còn chăm em gái, dạy cho em ấy đánh vần từng chữ cái đầy kiến nhẫn, chỉ cho em những điều hay lẽ phải khi đến trường. Thu Anh thật xứng đáng là " con ngoan trò giỏi" của gia đình và thầy cô. 

 Thu Anh luôn là người bạn đồng hành cùng em trong học tập và vui chơi, những khó khăn hay niềm vui trong cuộc sống em đều chia sẻ cùng cậu ấy. Thu Anh luôn dành cho em những lời khuyên thật quý giá và sâu sắc. Em rất quý bạn ấy hy vọng rằng sau này lớn lên tình bạn chúng em sẽ có thật nhiều kỷ niệm đẹp hơn nữa. 

26 tháng 4 2021

Trong cuộc sống, chắc hẳn ai cũng đều có một người bạn thân để chia sẻ, giãi bày tâm sự. Và em cũng có một người bạn như thế. Khánh Tú bằng tuổi em, nhà hai đứa lại ở gần nên chúng em chơi thân với nhau từ hồi còn học mẫu giáo.

Ở Tú toát lên vẻ hóm hỉnh, hài hước rất dễ mến. Mái tóc màu cà phê, được cắt gọn gàng. Bạn bảo màu tóc đặc biệt đó là được thừa hưởng từ mẹ. Dù là con trai, hay phơi nắng phơi mưa cùng tụi bạn trong xóm nhưng nước da Tú vẫn trắng hồng, cộng với gương mặt bầu bĩnh, trông thật là dễ thương. Cặp mắt to tròn, đen láy như hai hòn bi ve, lúc nào cũng mở lớn, ánh lên vẻ thông minh, lanh lợi. Đôi lông mày rậm cùng chiếc mũi thẳng nên ngoài những lúc cười thì trông Tú rất nghiêm nghị. Khuôn miệng luôn cười tạo thành hình trái tim, phô ra hai hàm răng trắng bóng. Đặc biệt Khánh Tú còn có hai má lúm đồng tiền. Mẹ em thường trêu rằng: “Tú hội tủ đủ mọi nét đẹp của con gái”. Tuy vậy, nhìn Tú vẫn ra dáng một cậu con trai nghịch ngợm mà đa tài.

Tú rất hiếu động, không lúc nào yên chân, yên tay. Giờ ra chơi, chỗ nào huyên náo nhất là chỗ đó có Tú. Cậu bạn thân của em có trí nhớ rất tốt, lại ham đọc sách nên thường kể lại cho chúng em nghe những gì cậu ấy đọc được. Nhờ khiếu kể chuyện cùng với lối pha trò tinh nghịch khiến mấy đứa chúng em, đứa nào cũng bò lăn ra mà cười. Tú luôn nghĩ ra những trò chơi thú vị. Trong các buổi diễn văn nghệ, Tú thường bắt chước tiếng kêu và hành động của các con vật, làm người xem lúc nào cũng thích thú.

Nghịch ngợm là thế nhưng khi chơi thể thao, cậu bạn ấy lại tỏ ra chín chắn, nghiêm nghị như người lớn. Khánh Tú chơi rất giỏi môn đánh cầu lông và thường xuyên được nhà trường chọn đi thi đấu các giải quan trọng của tỉnh, của thành phố. Ở trên lớp, Tú còn là một học sinh giỏi. Bạn khá các môn tự nhiên nên thường kèm các bạn khác học bài. Vì thế, qua các kì thi, điểm của mọi người khá dần lên và cuối học kỳ I vừa rồi, lớp em đã đạt được danh hiệu “Lớp xuất sắc”.

Hai đứa chúng em chơi với thân từ lúc còn học mẫu giáo nên từ sở thích, sở trường, sở đoản chúng em đều hiểu rõ của nhau. Em và Tú gắn bó với nhau như hình với bóng, mặc dù tính cách trái ngược nhau nhưng điều đó lại khiến chúng em khắc phục nhược điểm của bản thân và dễ dàng chia sẻ mọi tâm tư, tình cảm. Tú hay sang nhà em chơi, giúp em học bài và cùng tập tành sáng tác thơ văn, sáng tác nhạc. Em có một cây đàn ghi-ta cho anh trai tặng nhân dịp sinh nhật. Mỗi buổi chiều, chúng em lại ra hiên ngồi, nghêu ngao hát. Những giây phút ấy, tuy hai đứa không nói câu nào nhưng vẫn để lại trong em nhiều cảm xúc khó quên.

Khánh Tú, cậu bạn đáng mến của em. Em rất yêu quý và ngưỡng mộ Tú vì bạn không chỉ là một người con ngoan mà còn là trò giỏi, là tấm gương sáng để mọi người noi theo.

Để 1x5y chia hết cho 2 thì y = 0 ,  2 , 4 , 6 , 8

Để 1x5y chia hết cho 5 thì y = 0 , 5 

=> y = 0 

Để 1x5y chia hết cho 3 thì 1 + x + 5 + 0 = 6+ x chia hết cho 3

=> x = 0 , 3 ,6 ,9 

Để 1x5y chia hết cho 6 thì 1 + x + 5 + 0 = 6+x chia hết cho 6 

=> x = 0 ; 6 

Để 1x5y chia hết cho 9 thì 1 + x + 5 + 0 = 6 + x chia hết cho 9 

=> x = 3 

=> Ko tồn tại x 

7 tháng 8 2016

Có một lần, tôi đã làm một việc khiến ba mẹ rất vui lòng. Cảm giác làm được tốt trong lòng thấy vui lắm, vì lúc ấy tôi mới học lớp bốn thôi.

Hôm đó, một ngày chủ nhật, ánh nắng mặt trời trãi khắp không gian chiếu lên những giọt sương còn đọng trên lá cỏ làm nó lung linh như những viên pha lê. Một ngày được nghĩ ngơi thư giản sau một tuần học tập và làm việc vất vã của mọi người. “Một ngày rãnh rỗi mà không đi chơi thì thật là lãng phí thời gian” chỉ nghĩ thôi tôi thấy lâng lâng trong người. Tôi vừa đi ra phòng khách vừa hát “Một ngày mới nắng lên, ta đưa tay chào đón…là…la…lá…lá…la..” thì thấy ba mẹ lăng xăng làm chuyện gì đó, tôi tò mò hỏi “Ba mẹ đang làm gì vậy ạ?” “À! Ba mẹ chuẩn bị đi thăm bạn cũ, đã lâu rồi không còn gặp con à” ba tôi đáp. Mẹ nói với thêm vào “Hôm nay con trông nhà và giúp ba mẹ làm việc nhà nhé! Chiều ba mẹ về có quà cho con”. Nghe mẹ nói xong tôi cảm thấy cụt hứng, những dự định được đi chơi tan biến, chưa làm việc gì mà cảm thấy mệt mỏi. Trước giờ tôi có động tay, động chân vào mấy việc này đâu, có thời gian rãnh là đi chơi với đám bạn nên mệt mỏi là phải rồi.

Ba mẹ tôi vừa ra khỏi nhà thì lũ bạn tôi chạy ùa vào “Linh ơi! Đi thôi!”, một đứa trong bọn la lên, tôi ngạc nhiên hỏi “Đi đâu?” “Mày không nhớ hôm nay là ngày gì à?” Ngân hỏi lại, nó nhìn cái mặt ngơ ngác của tôi và nói tiếp “Hôm nay là ngày sinh nhật Minh Thư lớp mình đấy” Tôi chợt nhớ ra và nói “Chút xíu nữa là quên mất, cảm ơn các bạn nha”. Tôi mời các bạn vào nhà và nói “Chờ tao một chút, đi thay quần áo”. Bước vào trong nhìn thấy nhà còn bề bộn, dơ bẩn tôi chợt nhớ lời mẹ dặn lúc nãy tôi nghĩ bụng  “Chết rồi nhà cửa như thế này làm sao mà đi được, với lại buổi tiệc cũng sắp bắt đầu rồi”. Tôi đắn đo cân nhắc có nên đi hay không, nếu đi thì tất cả việc nhà mẹ giao mình không làm chắc mẹ buồn lắm và mẹ phải bắt tay vào dọn dẹp thì càng vất vã. Còn nếu tôi không đi sinh nhật thì Minh Thư sẽ giận và không chơi với tôi nữa, sinh nhật nó bốn năm mới tổ chức một lần vì nó sinh vào ngày 29/2. Tôi phải làm sao đây…? Một đứa ham chơi như tôi đây mà bỏ lỡ một cuộc vui như vầy thì thật là đáng tiếc. Suy nghĩ một hồi lâu, tôi quyết định ở nhà dọn dẹp nhà cửa. Chạy ra cửa nói với đám bạn là tôi không đi được và gởi lời xin lỗi đến Minh Thư. Có thể nó giận và không chơi với tôi thì cũng một thời gian ngắn thôi, thế nào rồi cũng quay lại, tính Thư trước giờ là như vậy.

Tôi bắt tay vào công việc. Bắt đầu là phòng ngủ, sắp xếp lại mền, gối cho ngay ngắn, quét dọn phòng sạch sẽ, kéo rèm lên cho nắng sớm vào phòng. Tiếp đến phòng khách phải quét bụi trên tủ, bàn rửa bộ ấm chén uống trà của ba và lau sạch nền gạch. Bước xuống bếp thấy chén đủa ăn sáng còn ngổn ngang trên bàn, một thau đồ mẹ giặt chưa phơi, trên bếp còn bề bộn xoong nồi, tôi hít một hơi dài và bắt tay vào việc. Trước giờ tôi chưa làm việc này nhưng vừa làm vừa nhớ lại lời mẹ dạy, miệng ngân nga câu hát mà công việc đã xong lúc nào không hay. Lần đầu tiên trong đời tôi thấy mồ hôi của mình chảy như suối vậy, cảm giác mệt mỏi xen lẫn niềm vui. Thành quả lao động của một cô bé luôn lười biếng, ỉ lại ba mẹ, nhiều lúc ba mẹ nói lắm mới giúp, bây giờ làm việc một cách tự giác và hoàn thành rất tốt công việc được giao, trong lòng thấy vui sướng làm sao! Hạnh phúc biết bao! Thật sung sướng khi mình đã chiến thắng bản thân để vượt lên chính mình.

Khỏi phải nói, chiều đó ba mẹ về, vừa bước vào nhà đã vui cười ba khen “Con gái của ba rất ngoan, biết nghe lời ba mẹ, cảm ơn con rất nhiều” tôi bẽn lẽn “Dạ con đã lớn rồi phải không mẹ”. Mẹ nói “Con mẹ đã lớn rồi, quà của con đây này” vừa nói mẹ vừa lấy trong túi ra một con gấu bông xinh xinh tặng cho tôi “Cảm ơn ba mẹ, con thích lắm”. Mẹ làm cơm chiều thật ngon để đãi tôi vì thành quả lao động của một ngày “làm việc”.

Sau ngày hôm đó tôi suy nghĩ nhiều về bản thân “Mình có thể làm được nhiều việc hơn thế nữa, tuổi nhỏ làm việc nhỏ tùy theo sức của mình”. Hoàn thành một việc tốt làm cho ba mẹ vừa lòng và mình cũng cảm thấy hạnh phúc nhân lên gấp bội. Về sau tôi làm được nhiều việc hơn, cố gắng giúp đỡ ba mẹ bớt cực nhọc sau những ngày làm việc vất vã. Hôm nay tôi chia sẻ cho các bạn một mốc son trong đời và là một kỹ niệm đẹp làm tôi nhớ mãi.

banhquadễ lắm e ạ

30 tháng 3 2016

bài toán là gì đọc đề bài tui giải cho tui học lớp 12

30 tháng 3 2016

nhìn chóng hết cả mặt chắc mình trẻ quá nên mắt kém