chú ý cách ngắt nhịp và biện pháp tu từ trong bài thơ gấu con chân vòng kiềng
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Bài thơ Gấu con chân vòng kiềng mà chúng ta nói về chú gấu con hồn nhiên vui vẻ, thường xuyên bị các bạn trong rừng trêu trọc vì đôi chân vòng kiềng của mình. Vậy liệu ngoại hình có quan trọng hay không?
Những lời trêu ghẹo của mọi người về ngoại hình của gấu con đã khiến gấu con vô cùng xấu hổ, chạy về nhà, tủi thân và cậu cho rằng bản thân thật xấu xí. Mẹ gấu đã khuyên ngăn và giảng giải cho cậu hiểu rằng chân vòng kiềng này không phải xấu, nó là đặc điểm riêng. Thậm chí mẹ gấu còn chứng minh cho gấu con biết rằng tuy chân vòng kiềng nhưng gấu ông vẫn là người giỏi nhất vùng. Bản thân tôi thấy ý kiến ngoại hình không quan trọng là một ý kiến đúng.
Ngoại hình là vẻ đẹp bên ngoài của con người chúng ta. Bằng chứng về việc ngoại hình không quan trọng mà chúng ta thấy rõ nhất qua câu ca dao được ông cha ta truyền lại từ đời này qua đời khác:
“Tốt gỗ hơn tốt nước sơn"
"Cái nết đánh chết cái đẹp"
Ở đây phẩm chất của gỗ là giá trị bên trong, nội tại của gỗ mà ta không thể nhìn bằng mắt thường còn nước sơn là lớp chất phủ bên ngoài gỗ để làm tăng thêm vẻ đẹp cho tấm gỗ ấy. Thế nhưng khi dùng đồ vật, người dùng khôn ngoan là người biết ưu tiên cho tính chất bền của đồ vật ấy, còn nước bên ngoài chỉ là phụ. Vậy thì nên ưu tiên tấm gỗ có phẩm chất tốt hơn bởi hình thức không quá quan trọng, dù đẹp đến đâu mà người sử dụng không thể sử dụng được thì cũng chỉ là một đồ bỏ đi, còn dù tấm gỗ xấu mà giúp ích cho người sử dụng thì đáng được trân trọng.
Vậy từ câu ca dao trên, chúng ta liên hệ với đời sống thì thấy rằng một người mà có vẻ bề ngoài đẹp mà tấm lòng không tốt thì không đáng được yêu quý. Ngược lại, tuy bề ngoài không may mắn được đẹp mà có tấm lòng đẹp thì đáng được trân trọng. Hình thức đôi khi chỉ là yếu tố may mắn mà có còn tính nết là cả một quá trình rèn luyện và tính nết của con người quy định đó là kẻ xấu hay người tốt, là người đáng được trân trọng hay không.
Cuối cùng, chúng ta không được bình phẩm, đánh giá ngoại hình của một ai đó. Điều dó sẽ biến bản thân chúng ta thành những kẻ xấu và khiến họ cảm thấy tự ti về bản thân. Cái mà chúng ta nên nhìn nhận ở một con người là qua cách họ ứng xử với bản thân và người khác chứ không phải là qua ngoại hình bên ngoài.
Vậy hình thức thực sự không phải là tất cả, con người ta coi trọng nhau là ở tính nết, cách sống, cách đối nhân xử thế. Hình thức chỉ là nhất thời chỉ có tấm lòng mới giúp cho người gần người hơn.
em có thể cho chị biết dòng thơ thứ 5,8 trong bài gấu con chân vòng kiềng không?
Đột nhiên một quả thông
Rụng vào đầu đánh bốp...
Gấu luống cuống ,vướng chân
- Một bài thơ giàu nhạc điệu (cách ngắt nhịp thay đổi liên tục theo cảm xúc, có sức ngân vang
- Biện pháp tu từ sử dụng hiệu quả: ẩn dụ, so sánh, điệp ngữ
- Hình ảnh có nhiều gam màu rực rỡ, tươi sáng
Một ngày nọ, gấu con đi dạo trong rừng nhỏ. Đột nhiên, khi đang nhặt thông và hát líu lo, một quả thông rơi trúng gấu con. Gấu con loạng choạng, vấp phải chân và ngã cái bộp. Thấy gấu con bị ngã, con sáo trên cành hét to trêu chọc "Ê gấu, chân vòng kiềng/ Giẫm phải đuôi à nhóc". Rồi lại đến cả năm con thỏ trong bụi hùa theo rồi hét thật to "đến xấu". Thế rồi ai cũng biết, tất cả đều chê bai. Gấu con tủi thân chạy về mách mẹ "Con thà chết còn hơn". Nó nấp sau cánh tủ, khóc nức vì bị cả khu rừng trêu chân vòng kiềng xấu. Ngạc nhiên thay, mẹ gấu khen chân gấu rất đẹp, mẹ luôn tự hào. Cả mẹ, bố chân đều cong và ông nội - con gấu giỏi nhất vùng - cũng vậy. Gấu con nghe vậy thì bình tâm trở lại, ăn bánh mật và bước ra kiêu hãnh, vui vẻ hét to "Chân vòng kiềng là ta/ Ta vào rừng đi dạo!".