có ý kiến cho rằng tình cảm của anh đội viên trong bài thơ"Đêm nay bác không ngủ" cũng là tình cảm của mọi người dành cho Bác, em có đồng ý không . Vì sao?
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Minh Huệ với bài thơ Đêm nay Bác không ngủ là hiện tượng thi sĩ bất tử với một giai phẩm văn chương. Bài thơ gần như một truyện cổ tích vừa thực vừa mộng dẫn hồn ta vào một không khí lung linh huyền thoại: Bác Hồ như một ông tiên với chòm râu im phăng phắc, bỗng cao lung linh trước ngọn lửa hồng chập chờn giữa rừng khuya. Một đêm đông lạnh lẽo mưa lâm thâm thời chiến tranh, loạn lạc. Xung quanh đông lửa là những chiến binh trẻ (tiên đồng) đang nằm ngủ. Việc làm đốt lửa, hành động đi đém chăn, cử chỉ nhón chân nhẹ nhàng đã bộc lộ tấm lòng yêu thương sâu xa và sự tôn trọng, nâng niu của vị lãnh tụ vĩ đại đối với bộ đội như tình cha - con, tình ông - cháu. Anh đội viên mơ màng trong khoảnh khắc hạnh phúc thần tiên: bên ánh lửa bập bùng, bóng Bác cao lồng lộng in trên vách nứa đơn sơ, vừa chập chờn hư ảo, vừa ấm áp yêu thương. Bác như ông Bụt, ông Tiên xuất hiện giữa khung cảnh phảng phất không khí cổ tích… Lần thứ ba thức dậy, anh đội viên hốt hoảng giật mình khi thấy ngoài trời thì mưa lâm thâm lạnh lẽo, trong mái lều xơ xác,mà suốt đêm, Bác vẫn “Lặng yên bên bếp lửa - vẻ mặt Bác trầm ngâm”. Anh đội viên chưa hiểu vì sao đêm nay Bác trầm ngâm thao thức. Nhưng khi hiểu ra, anh đội viên vui sướng mênh mông khi biết cả giấc ngủ của mình Bác cũng lo cho bộ đội, dân công, lo cho cuộc kháng chiến gian khổ nhưng anh dũng của dân tộc nhằm giành lại chủ quyền độc lập, tự do, cơm áo, hòa bình.Tình nhân ái của lãnh tụ đã soi sáng tâm hồn người lính trẻ. “Anh đội viên nhìn Bác – Bác nhìn ngọn lửa hồng”. Bác đã truyền sang cho anh một sức mạnh, tiếp sức cho anh để ngày mai người lính – người con ấy lên đường và giành lấy thắng lợi. Đoạn thơ cuối khẳng định một chân lí đơn giản mà lớn lao: Bác không ngủ vì một lí do bình thường, dễ hiểu: Bác là Hồ Chí Minh. Nói đến Bác là nói đến tình thương và trách nhiệm rộng lớn, cao cả, không ngủ vì lo việc nước và thương bộ đội, dân công là lẽ thường tình. Cuộc đời Bác đã dành trọn vẹn để lo cho dân ,cho nước,Bác thức vì tình yêu thương và sự lo lắng cho vận mệnh của nước nhà, cho hạnh phúc của nhân dân. Đó chính là lẽ sống nâng niu tất cả chỉ quên mình của Bác mà mọi người dân đều thấu hiểu và kính phục.
Hình ảnh người cha già của dân tộc được hiện lên đầy xúc cảm khi Bác chăm sóc từng giấc ngủ của các chiến sĩ. Bác đi đắp lại chăn cho từng người từng người một rất ân cần mà cũng rất dịu dàng như một người mẹ mà cũng như một người cha đang chăm sóc từng giấc ngủ cho những đứa con của mình. Anh đội viên cũng lại thiếp đi vào trong giấc ngủ anh chỉ còn mơ màng thấy hình ảnh Bác cao lộng ấm áp ru anh chìn vào giấc ngủ. Từ Bác tỏa ra một hơi thở một sự ấm áp đến kì lạ ấm hơn cả ngọn lửa hồng. Và lần thứ ba anh thức dậy anh giật mình khi Bác vẫn chưa ngủ.
Hình ảnh người cha già của dân tộc được hiện lên đầy xúc cảm khi Bác chăm sóc từng giấc ngủ của các chiến sĩ. Bác đi đắp lại chăn cho từng người từng người một rất ân cần mà cũng rất dịu dàng như một người mẹ mà cũng như một người cha đang chăm sóc từng giấc ngủ cho những đứa con của mình. Anh đội viên cũng lại thiếp đi vào trong giấc ngủ anh chỉ còn mơ màng thấy hình ảnh Bác cao lộng ấm áp ru anh chìn vào giấc ngủ. Từ Bác tỏa ra một hơi thở một sự ấm áp đến kì lạ ấm hơn cả ngọn lửa hồng. Và lần thứ ba anh thức dậy anh giật mình khi Bác vẫn chưa ngủ.
Gợi ý cho em đoạn văn:
Lần đầu tiên thức giấc, anh đội viên thấy trời đã rất khuya nhưng Bác chưa ngủ, anh lo lắng cho Bác vì thời tiết bên ngoài mưa lâm thâm mà mái lều tranh thì xơ xác, lạnh buốt. Anh thương Bác như người cha của mình đang chăm lo cho các con khi Bác đi dém chăn thật nhẹ nhàng sợ các con thức giấc. Lần thứ hai thức giấc, anh thấy Bác vẫn chưa ngủ, anh lo lắng hỏi thăm Bác xem Bác vì sao chưa ngủ, Bác có lạnh không. Bác không màng giấc ngủ của mình mà nhắc anh ngủ ngon để ngày mai còn đánh giặc. Tuy anh nhắm mắt nhưng lòng lại lo lắng cho Bác khi sợ Bác ốm mà chiến dịch còn dài, Bác không ngủ thì sẽ không có sức đi cùng anh và các đồng đội. Lần thứ ba anh thức dậy, anh hốt hoảng khi Bác vẫn ngồi im lặng đó chưa ngủ, lần này anh nằng nặc mời Bác đi ngủ vì trời sắp sáng tới nơi. Nhưng câu trả lời của Bác vẫn vậy, Bác không an lòng đi ngủ khi biết đoàn dân công phải ngủ ngoài rừng, nhiễm mưa nhiễm lạnh. Cuối cùng, anh đã thức cùng Bác, anh nhìn Bác, Bác nhìn ngọn lửa hồng. Hơi ấm của tình thương đã sưởi ấm cả trái tim lẫn tinh thần của người lính. Bài thơ ''Đêm nay Bác không ngủ'' đã làm nổi bật tình cảm chân thành của anh đội viên dành cho Bác trong đêm Bác không ngủ.
_mingnguyet.hoc24_
1,BẠN THAM KHÀO BÀI NÀY NHA!:* Bài Lượm :
1. Nghệ thuật :
- Sử dụng thể thơ 4 chữ giàu chất dân gian, phù hợp với lứa kể chuyện
- Sử dụng nhiều từ láy có giá trị gợi hình & giàu âm điệu kết hợp nhièu phương thức biểu đạt : miêu tả, tự sự và biểu cảm
- Kết cấu đầu cuối tương ứng
2. Ý nghĩa :
- Lượm-một chứ bé hồn nhiên, dũng cảm , hy sinh vì nhiệm vụ cao cả. Đó là hình tượng cao đẹp trong bộ thơ Tố Hữu, là sự cảm phục, mến thương của tác giả dành cho Lượm & các em bé yêu nước.
*Bài đêm nay Bác không ngủ:
1.Nghệ thuật:
- Sử dụng thể thơ năm chữ
- Có nhiều vần liền thích hợp với lối kể chuyện
- Kết hợp miêu tả, kể với biểu cảm
- Nhiều chi tiết giản dị, chân thực và cảm động
2. Ý nghĩa:
Thể hiện tấm lòng yêu hương sâu sắc, rộng lớn của Bác với bộ đội và nhân dân, Tình cảm yêu kính, cảm phục người chiến sĩ đối với lãnh tụ
Em rất đồng ý với ý kiến trên vì Bác Hồ giống như ngọn lửa ấm áp dành cho dân tộc, dành cho cách mạng và con đường gian nan trước mắt, như một người cha già luôn dùng những hành động giản dị nhưng đầy ắp tình yêu thương.
=> Vì thế tình cảm của anh đội viên cũng như tất cả mọi người dành cho Bác là rất lớn lao.
ko vì có những người đâu dành cho bác tình cảm đó