tả cái bàn của em (tớ sẽ tick cho 5 người thôi nha)
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Chiếc ba-lô của em có màu hồng nhạt với hai cái quai bằng da màu đen rất mềm mại và chắc chắn. Mặt ngoài của ba lô được phủ một lớp nhựa bóng loáng, dễ lau chùi và không hề bị ướt khi gặp mưa. Những chiếc khoá, chiếc móc đều có màu hồng, rất xinh xắn. Chiếc ba-lô có 3 ngăn. Hai ngăn to em dùng để sách vở, giấy kiểm tra và hộp bút. Chiếc ngăn phụ nhỏ hơn, nằm ở phía ngoài cùng, em dùng để vài món đồ ngộ nghĩnh như: chú hạc giấy mà Lan gấp tặng, bộ tranh dán hình công chúa, hay bạn gấu nhựa tí hon,... Ngăn này có khóa rất chắc chắn nên được coi là kho báu quý giá của em. Mỗi khi đi học về, em đặt ba-lô ngay ngắn trên góc học tập. Đến lớp, ba-lô nằm gọn gàng trong ngăn bàn.
Dù mưa hay nắng chiếc ba-lô cũng luôn đồng hành bên cạnh em như một người bạn tốt. Em rất yêu quý chiếc ba-lô và hứa sẽ gìn giữ nó thật cẩn thận.Chiếc ba-lô của em có màu hồng nhạt với hai cái quai bằng da màu đen rất mềm mại và chắc chắn. Mặt ngoài của ba lô được phủ một lớp nhựa bóng loáng, dễ lau chùi và không hề bị ướt khi gặp mưa. Những chiếc khoá, chiếc móc đều có màu hồng, rất xinh xắn. Chiếc ba-lô có 3 ngăn. Hai ngăn to em dùng để sách vở, giấy kiểm tra và hộp bút. Chiếc ngăn phụ nhỏ hơn, nằm ở phía ngoài cùng, em dùng để vài món đồ ngộ nghĩnh như: chú hạc giấy mà Lan gấp tặng, bộ tranh dán hình công chúa, hay bạn gấu nhựa tí hon,... Ngăn này có khóa rất chắc chắn nên được coi là kho báu quý giá của em. Mỗi khi đi học về, em đặt ba-lô ngay ngắn trên góc học tập. Đến lớp, ba-lô nằm gọn gàng trong ngăn bàn.
Dù mưa hay nắng chiếc ba-lô cũng luôn đồng hành bên cạnh em như một người bạn tốt. Em rất yêu quý chiếc ba-lô và hứa sẽ gìn giữ nó thật cẩn thận.
Trong lớp em, bạn nào cũng có những chiếc cặp sách thật đẹp. Và em cũng vậy đầu năm học mẹ mua cho em một chiếc ba-lô rất đẹp.
Chiếc ba-lô của em có màu hồng nhạt với hai cái quai bằng da màu đen rất mềm mại và chắc chắn. Mặt ngoài của ba lô được phủ một lớp nhựa bóng loáng, dễ lau chùi và không hề bị ướt khi gặp mưa. Những chiếc khoá, chiếc móc đều có màu hồng, rất xinh xắn. Chiếc ba-lô có ba ngăn. Hai ngăn to em dùng để sách vở, giấy kiểm tra và hộp bút. Chiếc ngăn phụ nhỏ hơn, nằm ở phía ngoài cùng, em dùng để vài món đồ ngộ nghĩnh như: chú hạc giấy mà Lan gấp tặng, bộ tranh dán hình công chúa, hay bạn gấu nhựa tí hon,... Ngăn này có khóa rất chắc chắn nên được coi là kho báu quý giá của em. Mỗi khi đi học về, em đặt ba-lô ngay ngắn trên góc học tập. Đến lớp, ba-lô nằm gọn gàng trong ngăn bàn.
Dù mưa hay nắng chiếc ba-lô cũng luôn đồng hành bên cạnh em như một người bạn tốt. Em rất yêu quý chiếc ba-lô và hứa sẽ gìn giữ nó thật cẩn thận.
Bố tôi đặt rất nhiều kỳ vọng vào tôi, luôn mong tôi có thể học hành chăm chỉ, giỏi giang, bằng bè bằng bạn, để sau này có thể làm người có ích cho đất nước. Chính vì vậy nên bố đã không quản công, cả ngày trời nắng nôi mà dẫn tôi đi qua bao nhiêu cửa hàng để chọn một chiếc bàn học thật ưng ý. Bố nói “Đây sẽ là người bạn gần gũi nhất với con trong quá trình học hành, nên hãy thật yêu quý bạn ấy nhé”. Và tôi thực sự đã làm như vậy. Chiếc bàn học đã gắn bó với tôi 4 năm nay, chứng kiến tôi khổ luyện tập viết chữ đẹp, kiên trì làm từng bài toán khó,… Những năm qua tôi đều đạt danh hiệu Học sinh giỏi, ấy cũng là nhờ một phần công sức không nhỏ của chiếc bàn học. Tôi mong rằng tôi có thể học tập với chiếc bàn này thật lâu, thật lâu, cho tới khi tôi tích lũy thật nhiều kiến thức để bước vào đời.
Bốn năm gắn bó với mái trường, em yêu ngôi trường của em như ngôi nhà thứ hai của mình. Em yêu sân trường nhiều cây xanh, yêu màu tường trắng và yêu hơn cả là chiếc bàn học em ngồi mỗi ngày đến lớp.
Trường học của em đã được xây dựng từ rất lâu nên mọi thứ đồ dùng học tập không còn mới nữa. Chiếc bàn học cũng vậy, chiếc bàn học lớp em được làm bằng gỗ tốt, nhẵn bóng và được sơn một lớp dầu mỏng phủ lên để bảo vệ bàn khỏi lũ côn trùng ăn gỗ. Chiếc bàn học gồm hai phần được thiết kế liền nhau là phần mặt bàn và phần ghế. Mặt bàn hình chữ nhật dài hơn 1 mét và khá rộng. Ghế ngồi cũng dài như vậy nhưng trong nhỏ hơn một ít. Chiếc bàn này vừa đủ cho hai bạn học sinh ngồi. Dưới mặt bàn có một ngăn rộng. Chúng em có thể để cặp da, áo khoác và sách vở bên dưới. Chiếc bàn của em có bốn chân và hai thanh ngang to làm từ kim loại tốt để nâng đỡ bàn. Em ngồi ngay ngắn vào bàn và đọc sách, chiếc bàn có độ cao vừa với chiều cao của học sinh tiểu học, em không cần phải khom lưng mà có thể viết bài thoải mái.
Chiếc bàn học đã gắn bó với em biết bao kỉ niệm. Nhớ ngày đầu tiên bước vào lớp, khi được cô sắp ngồi cùng với cậu bạn hay nói của lớp, em đã không thích bạn ấy và dùng phấn gạch một đường phân chia để bạn không được lấn sang phần bàn của em. Lâu dần, khi chúng em hiểu nhau, em đã xóa đi vết phấn ấy và chiếc bàn của em trở nên sạch đẹp hơn. Em vâng lời cô giáo, không vẽ bậy hay khắc lên bàn để bảo vệ bàn sạch đẹp cho các em học sinh sau này.
Mùa hè sắp đến, khi em tạm chia tay mái trường chắc bàn ghế sẽ nhớ chúng em lắm. Em cũng sẽ nhớ từng lối đi quen thuộc đến trường và chiếc bàn thân thương của em như nhớ từng gương mặt bạn bè.
Năm tháng rồi cũng qua đi, chỉ có thời gian là thước đo tình cảm của con người. Bây giờ tuy đã học lớp 5 – lớp cuối cấp của trường tiểu học, sắp sửa phải tạm biệt mái trường, thầy cô, bạn bè để tiếp bước vào bậc trung học. Nhưng quãng thời gian là năm năm học ở trường, em không sao quên được những kỷ niệm về cô giáo đã dạy em những năm đầu chập chững cắp sách tới trường.
Cô có cái tên rất hay và em cũng rất thích đó là Kim Oanh. Cô là người mẹ hiền dịu nhất trong những ngay em còn học lớp 1. Với dáng người đậm đà, mái tóc xoăn xoăn màu hạt dẻ thì ai cũng nói nhìn cô trông rất xinh. Cô thường mặc những bộ quần áo lịch sự, phù hợp với dáng người của mình. Ngày đó, em cứ nghĩ cô giáo phải dễ sợ lắm. Nhưng không, cô đã làm tan biến những ý nghĩ vẩn vơ đó của em. Cô vẫn là cô giáo hiền lành, tốt bụng. Với khuôn mặt tròn, phúc hậu, hai gò má cao cao, lúc nào cũng ửng hồng. Mắt cô đen láy, long lanh với hàng lông mi cong vút. Nhưng đặc biệt nhất vẫn là ánh mắt nhìn trìu mến, bao dung mà cô dành cho chúng em. Mỗi lần không học bài, chỉ cần nhìn vào đôi mắt buồn buồm của cô là bạn ấy hối hận ngay về việc làm của mình. Có lẽ, chính cô là người khơi dậy lòng hăng say học tập của chúng em. Ẩn dưới vầng trán cao cao thông minh ấy là đôi lông mày vòng nguyệt cân đối tạo cho khuôn mặt vẻ thanh tú.
Cô Oanh là một giáo viên hăng say trong công việc và hết lòng thương yêu học sinh. Tâm hồn cô là cả một khoảng trời chứa chan bao tình yêu cô dành cho chúng em: Nghe cô giảng bài thì thật là thú vị. Cô giảng rất dễ hiểu, dễ nghe nên chúng em luôn tiếp thu được bài. Vào những giờ ra chơi, cô luôn ngồi lại để viết mẫu và chấm bài cho chúng em. Có những hôm cô còn trao đổi cách giảng bài với bạn bè đồng nghiệp. Nếu bạn nào đọc chưa tốt hay viết chưa đúng thì cô luôn sẵn sàng giúp đỡ. Khi cô đã giảng cho bạn nào thì bạn ấy hiểu ngay. Vào những giờ sinh hoạt lớp, cô luôn nhận xét cho từng bạn và nói cho các bạn cách sửa lỗi sai đó. Có hôm cô nhận xét rất tốt về lớp em và em rất nhớ câu: “Tuần qua, các con đã rất cố gắng để nhận cờ Đội. Cô rất vui vì không những các con được nhận cờ tốt mà còn nhận cờ xuất sắc. Cô mong tuần nào các con cũng như vậy”. Và khi đó, lớp em vỗ tay rào rào.
Giờ đây khi đã lên lớp năm, mỗi khi có việc cần đi qua lớp cô, cô lại goi em lại hỏi han. Khi đó, em lại nhớ những giây phút khi còn học lớp 1, được cô yêu thương dạy dỗ. Trong em vang lên lời bài hát: “Mẹ của em ở trường là cô giáo mến thương…”.
Học tốt !
^^
Trường em có rất nhiều thầy cô giáo. Mỗi thầy cô dạy một bộ môn khác nhau. Em yêu quý tất cả các thầy cô nhưng quý nhất là cô Nga - dạy môn Ngữ văn.
Cô Nga năm nay bốn mươi bảy tuổi nhưng trông cô vẫn trẻ trung, xinh đẹp. Tóc cô chỉ dài tới vai nhưng được uốn xoăn, rất phù hợp với khuôn mặt trái xoan và nước da trắng trẻo của cô. Mũi cô cao, và đặc biệt, cô cười rất tươi.
Ai cũng khen cô có mắt thẩm mĩ. Những bộ đồ cô mặc rất trang nhã, lịch sự, phù hợp với thân hình thon thả của cô, trông không yểu điệu mà rất duyên dáng.
Cô Nga rất hiền nhưng đôi lúc, cô cũng rất nghiêm khắc với những bạn có thái độ không tốt trong học tập. Cô giảng bài rất sinh động, dễ hiểu nên hầu như các bạn trong lớp đều học giỏi môn của cô. Ngoài việc là một giáo viên dạy Văn, cô Nga còn là phó hiệu trưởng của trường. Cô chăm sóc cho học sinh từ bữa ăn trưa cho tới chỗ để xe... Ngày nào cũng vậy, cô là người về muộn nhất trường.
Em rất yêu quý cô Nga. Ngày Nhà giáo Việt Nam 20 tháng 11 sắp đến rồi, em cùng các bạn sẽ cố gắng chăm ngoan, học giỏi để cô vui lòng.
^^
Đầu năm học mới, ba mua cho em chiếc bàn học cá nhân ở cửa hàng đồ gỗ đường Ngô Gia Tự. Ba bảo rằng em đã lên Lớp 4, cần phải có chỗ ngồi học cho thuận tiện. Chiếc bàn được kê sát ngay cửa sổ phía trái, hướng đông nên suốt ngày có đủ ánh sáng.
Hình dáng chiếc bàn này giống hệt những chiếc bàn ở lớp, chỉ khác là kích thước của nó nhỏ bằng một nửa. Bàn được đóng bằng gỗ tốt bào nhẵn, đánh véc-ni màu nâu bóng. Các đường vân gỗ nổi lên trông rất đẹp. Mặt bàn dài một mét, rộng khoảng hơn bốn tấc, hơi dốc nên em ngồi viết rất thoải mái.
Dưới mặt bàn là hai chiếc hộc rất rộng rãi, đủ để đựng sách vở. Một hộc em để sách giáo khoa, một hộc để tập, thứ tự theo từng môn học. Ba mua cho em một cây đèn nê-ông nhỏ, bệ đèn là chiếc giá cắm bút bằng nhựa màu hồng. Ba gắn chặt cây đèn vào mặt bàn để buổi tối em có đủ ánh sáng học bài.
Chiếc bàn có bốn chân, có thanh ngang để đặt chân. Bàn được đóng liền với ghế. Ghế dài bằng chiều dài của bàn, có lưng dựa là một tấm ván ngang.
Buổi sáng, em ngồi học bài, nắng sớm chiếu qua song cửa, rọi lên mặt bàn những vệt sáng lung linh. Làn gió tinh nghịch lật lật từng trang sách thơm mùi giấy mới. Ngày ngày, em ngồi vào vị trí quen, thuộc của mình làm bài, học bài và vẽ những bức tranh màu sặc sỡ vẽ thầy cô. bạn bè, cây cối, chim muông. Chiếc bàn học đã trở thành người bạn thân thiết của em.
Em luôn giữ cho bàn sạch sẽ, không viết bậy, vẽ bậy lên bàn.
Ngôi nhà cấp bốn trong khu tập thể nhà máy Cao su Sao Vàng không được rộng lắm, nhưng bố mẹ vẫn dành cho anh Quỳnh và em hai góc học tập, kê được hai cái bàn bằng gỗ ép và chiếc ghế nhựa xinh xinh.
Trên bàn học, em đặt hai chồng sách, con lợn đất, cái bình hoa nhỏ. Cái đèn đặt sát tường, chiếm vị trí trung tâm trên mặt bàn.
Chao đèn bằng nhựa xanh gắn liền với đế đèn bằng cái cần nhựa tím uốn cong như một cành hoa. Đế đèn bằng nhựa đen, có công tắc và nút vặn điều chỉnh độ sáng của đèn khi sử dụng. Bố em chỉ cho thắp bóng đèn 25 oắt. Bố bảo đèn sáng quá hại mắt.
Tối nào, bố mẹ cũng quy định cho em học từ 7 giờ rưỡi đến 9 giờ là đi ngủ, không cho em thức khuya đọc sách và xem ti-vi triền miên. Nền nếp đó nay đã thành một thói quen tốt đẹp.
Tuổi thơ của em gắn liền với những cuốn sách và ánh đèn. Cái đèn bàn nhỏ bé xinh xinh là người bạn thân của em. Ánh sáng của ngọn đèn bàn sẽ dẫn em đi tới ngày mai tươi đẹp.
Ngôi nhà cấp bốn trong khu tập thể nhà máy Cao su Sao Vàng không được rộng lắm, nhưng bố mẹ vẫn dành cho anh Quỳnh và em hai góc học tập, kê được hai cái bàn bằng gỗ ép và chiếc ghế nhựa xinh xinh.
Trên bàn học, em đặt hai chồng sách, con lợn đất, cái bình hoa nhỏ. Cái đèn đặt sát tường, chiếm vị trí trung tâm trên mặt bàn.
Chao đèn bằng nhựa xanh gắn liền với đế đèn bằng cái cần nhựa tím uốn cong như một cành hoa. Đế đèn bằng nhựa đen, có công tắc và nút vặn điều chỉnh độ sáng của đèn khi sử dụng. Bố em chỉ cho thắp bóng đèn 25 oắt. Bố bảo đèn sáng quá hại mắt.
Tối nào, bố mẹ cũng quy định cho em học từ 7 giờ rưỡi đến 9 giờ là đi ngủ, không cho em thức khuya đọc sách và xem ti-vi triền miên. Nền nếp đó nay đã thành một thói quen tốt đẹp.
Tuổi thơ của em gắn liền với những cuốn sách và ánh đèn. Cái đèn bàn nhỏ bé xinh xinh là người bạn thân của em. Ánh sáng của ngọn đèn bàn sẽ dẫn em đi tới ngày mai tươi đẹp.
Trong lớp em, bạn nào cũng có những chiếc cặp sách thật đẹp. Còn em thì dùng lại chiếc ba-lô rất dễ thương mà chị Hà đã tặng lại. Chị Hà vốn cẩn thận nên cái ba-lô ấy vẫn còn mới nguyên.
Chiếc ba-lô của em có màu hồng nhạt với hai cái quai bằng da màu đen rất mềm mại và chắc chắn. Mặt ngoài của ba lô được phủ một lớp nhựa bóng loáng, dễ lau chùi và không hề bị ướt khi gặp mưa. Những chiếc khoá, chiếc móc đều có màu hồng, rất xinh xắn. Chiếc ba-lô có 3 ngăn. Hai ngăn to em dùng để sách vở, giấy kiểm tra và hộp bút. Chiếc ngăn phụ nhỏ hơn, nằm ở phía ngoài cùng, em dùng để vài món đồ ngộ nghĩnh như: chú hạc giấy mà Lan gấp tặng, bộ tranh dán hình công chúa, hay bạn gấu nhựa tí hon,... Ngăn này có khóa rất chắc chắn nên được coi là kho báu quý giá của em. Mỗi khi đi học về, em đặt ba-lô ngay ngắn trên góc học tập. Đến lớp, ba-lô nằm gọn gàng trong ngăn bàn.
Dù mưa hay nắng chiếc ba-lô cũng luôn đồng hành bên cạnh em như một người bạn tốt. Em rất yêu quý chiếc ba-lô và hứa sẽ gìn giữ nó thật cẩn thận.
Xem tham khảo nha, học tốt
Nếu ai hỏi tôi rằng người bạn thân nhất của bạn là ai? Tôi sẽ không ngần ngại mà trả lời rằng đó chính là Lan - Cô bạn lớp trưởng lớp tôi.
Lan năm nay 11 tuổi, bằng tuổi tôi. Bạn có dáng người cân đối, khỏe mạnh cùng với cách ăn mặc trang nhã, gọn gàng cộng với tác phong nhanh nhẹn, hoạt bát nên trông bạn thật xứng đáng là con chim đầu đàn của lớp.
Lan thật xinh đẹp, luôn nổi bật trong đám bạn gái lớp tôi bởi bạn có khuân mặt trái xoan, nước da trắng hồng cùng với mái tóc dài đen nhánh. Đôi mắt tròn, đen lộ rõ vẻ thông minh. Cái mũi dọc dừa xinh xắn càng làm cho khuân mặt của bạn thêm thanh tú. Mỗi lúc vui đùa hay nói chuyện Lan luôn nở ra nụ cười rất tươi, để lộ hai hàm răng trắng đều như hạt bắp. Ai gặp Lan cũng phải trầm trồ khen ngợi vì vẻ đẹp dịu dàng, ít ai có được.
Còn tính tình của Lan thì khỏi phải nói. Tuy bằng tuổi tôi nhưng bạn chính chắn hơn tôi rất nhiều. Lan sống chan hòa, cởi mở với bạn bè. Về học tập Lan luôn đứng đầu lớp, không những thế bạn còn luôn đi đầu trong các hoạt động của lớp cũng như của trường. Con người bạn thật mẫu mực. Vừa xinh đẹp lại giỏi giang nhưng bạn không hề kiêu căng mà sống hết mình về tập thể. Ở lớp, có việc gì khúc mắc, bạn bình tĩnh khéo léo giải quyết. Đối với những bạn học yếu bạn tận tâm giúp đỡ, chỉ bảo đến nơi, đến chốn. Nhờ có bạn mà lớp tôi luôn luôn đi đầu trong các hoạt động của liên đội. Vì thế trong trường thầy cô nào cũng yêu quý Lan.
Ở lớp Lan như vậy đấy còn về nhà Lan lại càng tuyệt vời hơn. Ngoài giờ học, Lan còn rất chăm chỉ làm việc nhà. Đối với ông bà cha mẹ Lan còn là một đứa cháu hiếu thảo, một người con ngoan ngoãn. Đối với mọi người xung quanh Lan luôn kính trọng, lễ phép. Vì thế mọi người đã dặt cho Lan một cái tên thật thân mật: ''Cô Tấm chăm làm". Tình bạn giữa tôi và Lan ngày càng thân thiết. Tôi và Lan cùng vui chơi, truy bài, học nhóm. Nhiều lần tôi chưa hiểu bài Lan đến tận nhà giảng bài cho tôi. Tôi thật ngưỡng mộ bạn. Không chỉ với tôi mà tất cả các bạn trong lớp, trong trường đều ngưỡng mộ bạn.
Chơi với Lan tôi thấy rất thỏa mái. Tôi thật tự hào khi có một người bạn như vậy. Tôi mong ước sẽ được học cùng bạn để học tập những phẩm chất tốt của Lan.
Bạn có thể chọn bài khác nhé! Có thể đổi tên nha!
Tham khảo :
“Đến giờ rồi, học bài thôi”. Ai nói thế nhỉ? Nhìn xung quanh không thấy một bóng người. Lạ thật! Tiếng nói lại cất lên: “Đến giờ rồi, học bài thôi!”, vọng từ góc học tập của em.
À, ra là cậu Bàn. Em vội ngước nhìn đồng hồ treo tường. “Mười chín giờ ba mươi rồi ư?” Thảo nào cậu ta nhắc mình là phải. Em vội bước vào góc học tập cạnh cửa sổ nơi cậu Bàn đã “tọa lạc” ba năm nay và bây giờ cậu đang cùng em bước sang năm thứ tư của bậc Tiểu học. Chiếc bàn chỉ độ hai chỗ ngồi và rất vừa tầm với lứa tuổi của em. Nó được đóng liền với ghế. Mặt bàn là một hình chữ nhật, chiều dài độ một mét và chiều rộng khoảng sáu mươi phân, được làm bằng một thứ gỗ quý. Hon ba năm rồi, tấm áo khoác của cậu tuy có sờn đôi chỗ nhưng vẫn bóng loáng như ngày mới về. Chẳng có ngày nào em quên vuốt ve, vỗ về cậu bằng một chiếc chổi lông và chiếc khăn bông. Trên mặt bàn lúc nào cũng có một lọ hoa tươi nho nhỏ, có thể là một bông hồng nhung Đà Lạt hoặc một vài nhành lay ơn rực thắm để góc bàn. Dưới mặt bàn là một chiếc tủ có khóa được gắn chung với bàn. Tủ có hai tầng và ba ngăn. Tất cả sách truyện thiếu nhi, nhiều nhất là truyện tranh Đôrêmôn, Conan, Ninja loạn thị, kế đến là truyện cổ tích, truyện Anđécxen… được xếp vào tầng trên, ở dưới có ba ngăn. Ngăn bên phải là những cuốn tập học, ngăn giữa là sách giáo khoa. Còn lại ngăn bên trái, em để các đồ dùng học tập và mấy con búp bê, xe điện tử… Chúng được xếp gọn gàng và ngăn nắp đâu vào đấy.
Chiếc bàn đã gắn bó với em suốt ba năm qua, và bây giờ lại cùng em cần mẫn, miệt mài bên những bài toán khó, những đoạn văn hay, những truyện kể hấp dẫn, san sẻ cùng em những niềm vui trong học tập.
Cuối năm học lớp Ba, bố em cũng đã cho thợ đến tân trang lại cái bàn của chị Hai cho em vì nó không phù hợp với lứa tuổi của chị nữa. Cái bàn giờ đây như vừa ở tiệm đồ gỗ về vậy: đẹp, xinh xắn đến dễ thương.
Chiếc bàn của em nhìn khá gọn gàng. Nó cũng vừa đủ chỗ cho một đứa trẻ như em ngồi học mà thôi. Mặt bàn là một tấm gỗ Cẩm Lai càng dùng lâu càng láng bóng. Với lại vừa rồi bác thợ mới thay áo mới cho nó trông nó càng bóng hơn, lại thơm cái mùi véc-ni dễ chịu nữa chứ. Mỗi lúc học bài mệt em thường gối má lên mặt bàn để cảm nhận ở nó sự tươi mát và hương thơm dìu dịu như hương huệ, hương nhài. Dưới bàn là một học tủ có ba ngăn, đó chính là cái kho sách truyện thiếu nhi và những đồ chơi của em. Mỗi ngăn em đựng một thứ, ngăn nắp, gọn gàng.
Chiếc bàn được đặt ngay ngắn cạnh cửa sổ có nắng gió hương hoa từ ngoài vườn thổi vào. Trên mặt bàn, góc phải, thường có một lọ hoa nhỏ nhỏ xinh xinh và một bông hồng nhung em hái từ ngoài vườn hoa vào cắm lên đó. Với em chiếc bàn thật gần gũi thân thương.