Lập dàn ý về nhân vật bé Thu trong đoạn trích: Xuồng vào bến, thấy một đứa bé độ tám tuổi tóc cắt ngắn ngang vai, mặc quần đen, áo bông đỏ đang chơi ở nhà chòi .......... " Má! Má! . Còn anh, anh đứng sững lại đó, nhìn theo con, nỗi đau đớn khiến mặt anh sầm lại trông thật đáng thương và hai tay buông xuống như bị gãy.
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Hai nhân vật được người kể nhắc tới trong đoạn trích là ông Sáu và bé Thu.
Suy nghĩ : Những người kính trong thời kì chiến tranh rất khổ cực, mong muốn được về nhà để được đoàn tụ cùng gia đình, mong muốn có được hạnh phúc từ gia đình. Và trong câu chuyện thì ông Sáu mong muốn một lần được bé Thu gọi bằng cha. Nhưng không, ông Sáu đã rất buồn khi bị con bé làm "ngơ" bởi nó không nhận ra ông vì vết thẹo dài do chiến tranh gây ra.
Người lính trong thời kì chiến tranh được miêu tả rõ nét qua câu văn của tác giả, người lính với số phận khổ cực, cố gắng chiến đấu hi sinh, họ hi sinh vì tình yêu, chiến thương hoài bão của nước nhà, họ đau đớn chiến đấu vì tổ quốc, vì giang sơn, vì muốn một đất nước hòa bình.
Tham Khảo :
Bữa ăn hôm đó, Ông ta gắp cho tôi một miếng trứng cá to vàng cho vào chén của tôi. Sẵn dịp không thích, tôi dùng chiếc của cả xoi vào chén, rồi bất thần hất trái trứng ra, văng tung tóe cả cơm ra ngoài. Có lẽ lúc này cơn nóng giận nhiều ngày đã lên tới đỉnh điểm, ông ta đã đánh vào mông tôi và hét lên:
- Sao mày cứng đầu quá vậy hả?
Bị đánh đau là thế, nhưng tôi không hề khóc lóc hay đạp đổ cả mâm cơm cho bõ tức. Tôi gắp miếng cá cho vào chén, đứng dậy rồi bước ra khỏi mâm cơm. Tôi xuống xuồng, mở lòi tói, khua rổn rảng, khua thật to, rồi bơi sang sông. Tôi sang nhà bà ngoại ở vì tôi không muốn nhìn thấy ông ta.
Thành phần khởi ngữ :" Còn anh "
Lẽ ra , cuộc gặp mặt sau tám năm xa cách sẽ ngập tràn niềm vui và hạn phúc nhưng trong câu truyện cuộc gặp ấy lại lhieens nhân vật "anh" đau đớn bởi vì khi người cha được về thăm nhà , khao khát đốt cháy lòng ông là gặp được con , được nghe con gọi tiếng "ba" , được ôm con vào lòng sống những giây phút bấy lâu ông mong đợi . Nhưng thật éo le , con bé không những không nhận mà còn tỏ thái độ rất sợ hãi .
Khởi ngữ: ''Còn'' trong câu:
''Còn anh, anh đứng sững lại đó, nhìn theo con, nỗi đau đớn khiến mặt anh sầm lại trông thật đáng thương và hai tay buông xuống như bị gãy"