Cái trăng Tháng Giêng, non như người con gái mơn mởn đào tơ, hình như cũng đẹp hơn các tháng khác trong năm thì phải: sáng, nhưng không sáng lộng lẫy như trăng sáng mùa thu, đẹp nhưng không đẹp một cách úa héo như trăng tháng Một. Cái đẹp của trăng Tháng Giêng là cái đẹp của nàng trinh nữ thẹn thùng, vén màn hoa ở lầu cao nhìn xuống để xem ai là tri kỉ, mặc dầu không có ai thấy để đoán biết tâm sự mình, nhưng cứ thẹn bâng khuâng, thẹn với chính mình. Ánh trăng lúc ấy không vàng nhưng trắng như sữa, trong như nước ôn tuyền. Đi vào giữa ánh sáng mơ hồ ấy, mình cảm như thấy mình bay trong không gian vô bờ bến.
câu 1: chỉ ra phương thức biểu đạt chính của đoạn văn ?
câu 2:vẻ đẹp của sự vật nào đc nói đến trong đoạn trích ?
câu 3:các từ mơn mởn,lộng lẫy , thẹn thùng, bâng khuâng thuộc loại từ gì ? câu 4: những hình ảnh so sánh đc dùng trong đoạn văn có tác dụng gì ?
câu 5 em hiểu gì về tâm trạng của tác giả vũ bằng qua câu hỏi " đi vào giữa ánh sáng mơ hồ ấy, như cảm thấy mình bay trong không gian vô bờ bến " ? câu 6: đoạn trích trên đem lại cho em nhận thức và tình cảm gì ( trả lời khoảng 3-5 câu)