K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Có bao giờ bạn thấy hiện lên từ trong mớ bòng bong kí ức một kỉ niệm nhỏ bé làm bạn mỉm cười một mình và vô cớ cảm thấy hạnh phúc? Bạn có biết cái ý nghĩ muốn làm cho mọi người vui vẻ bắt đầu từ đâu? Tôi đã tự hỏi như thế mỗi khi nhớ lại một buổi chiều tan trường xa xôi nhưng cứ vấn vương mãi trong tâm trí.

Hồi ấy tôi học lớp Bốn, là một cô học trò hiếu động, tinh nghịch. Sau giờ học, lớp chúng tôi xếp hàng đi trên vỉa hè lát gạch đỏ của con phố trước cổng trường, ở đầu phố, những bạn mà bố mẹ đón muộn tập trung thành một nhóm, bày ra đủ các trò ồn ã trên các khoảng hè phố mát mẻ và rộng rãi. Một hôm, tan học đã lâu, hai đứa bọn tôi đang chơi dây thì có tiếng gọi “Trang”. Bạn tôi quay lại, chạy ùa về phía mẹ cậu đang đợi và vẫy tay chào tôi. Chiếc xe mất hút đằng xa, bỏ lại tôi một mình tha thẩn trên phố. Cái cảm giác sốt ruột mới khó chịu làm sao. Buồn bã, tôi đi tìm cho mình một trò tiêu khiển trong lúc chờ mẹ. Tôi chạy sang bên đường, tìm nhặt những quả xà cừ nứt nẻ vì nắng gắt dưới gốc cây. Đang lúc thú vị trước những chiến lợi phẩm ngộ nghĩnh, tôi nhìn thấy một bé gái.

 

Tôi còn nhớ như in hình ảnh bé gái ấy, gương mặt hơi lấm vì nước mắt và bụi đường, nó mặc đồng phục trường tôi. Tôi biết cô bé học lớp Một nhờ chiếc cặp sách có dán nhãn vở. Một cô bé thông minh và nhanh nhẹn như tôi bỗng cảm thấy lúng túng trước em nhỏ ấy. Tình huống này khác hẳn bài học đạo đức trên lớp vì xung quanh đây chẳng có đồn công an để tôi dẫn em nhỏ vào.

- Sao em lại khóc? - Sau cùng tôi đã cất tiếng hỏi, liệu câu hỏi có đường đột quá chăng?

Cô bé không trả lời, đôi tay nhỏ xíu, vụng về vẫn quét lên đôi mắt đen lay láy ướt đẫm trên khuôn mặt bầu bĩnh hơi lem luốc.

- Chắc bố mẹ đón muộn hả? Đừng sợ, mẹ chị cũng chưa đón chị.

Tôi chợt nhớ ra, và hơi ngượng ngùng với tiếng “chị” vừa nói, tôi chưa bao giờ hoặc ít khi nói như vậy vì tôi vốn là con út trong nhà.

Chúng tôi đứng sát lại gần nhau, một tay cô bé bám vào tay tôi, tay kia vẫn gạt nước mắt. Tôi thấy thương cô bé đang nấc lên từng cái mạnh, nước mắt thôi chảy vì đã khóc quá nhiều hay vì có tôi ở đó chẳng rõ. Tôi chẳng biết làm sao, đành chôn chân đứng đấy. Chưa bao giờ tôi phải chăm lo cho ai cả. Mặt trời chói chang đã khuất sau tòa khách sạn cao vút bên kia đường, xung quanh dần tối, dòng xe cộ vẫn nườm nượp trước mắt. Tôi muốn sang bên kia đường, chỗ vẫn hay đợi mẹ, nhưng cánh tay cô bé vẫn níu chặt cánh tay tôi. Tôi có hỏi nhà cô bé ở đâu nhưng một địa danh lạ hoắc được nêu ra. Còn lại chúng tôi hầu như im lặng. Tôi bồn chồn lo mẹ đứng đợi.

- Lan, một tiếng gọi vọng đến từ phía ngã tư, rồi một phụ nữ áo vàng dắt xe lại gần.

 

Cô bé chạy ngay vào lòng mẹ và nói:

- Mẹ chị ấy cũng chưa đến đón.

- Thế nhà cháu có điện thoại không? Mẹ cô bé hỏi tôi.

- Không cần đâu cô ạ, chắc mẹ cháu đứng bên kia rồi.

Mẹ tôi đang đứng bên đường với cô giáo tôi, suýt thốt lên gọi tôi nhưng lại ngừng vì thấy người phụ nữ đi cùng tôi và cô bé.

- Con. . . - Tôi ngập ngừng. - Con thấy em khóc nên đứng đợi cùng.

Mẹ tôi hiền hòa xoa đầu tôi. Cô giáo khen tôi là “dũng cảm”, còn tôi đã hết lo lắng vì cảm thấy một điều gì đó thật kì lạ.

Tối hôm đó, tôi chợt nghĩ lẽ ra nên dẫn em ấy sang chỗ mẹ tôi hay đón thì đúng hơn. Nhưng mẹ thì vẫn vui vẻ trêu tôi. Còn tôi thì vẫn không dứt được cái cảm giác ấy, một niềm vui chưa từng có khi nghĩ đến cô bé, niềm vui pha lẫn ngượng ngùng trước lời khen của mẹ và cô giáo.

Sau này, tôi mới tự hỏi tại sao không có những lời trách mắng mà tôi lo lắng, bồn chồn khi nghĩ đến lúc đứng dưới gốc cây xà cừ. Mẹ tôi nghĩ gì khi chỉ khen tôi? Hay mẹ đã nhìn thấy nỗi lo đó trên gương mặt tôi và xoa dịu nó đi bằng bàn tay mềm mại của mẹ. Để rồi chỉ còn lại thôi, niềm trìu mến, thương cảm đã nảy ra từ một tâm hồn bé bỏng dành cho một tâm hồn bé bỏng khác.

13 tháng 4 2022

tham khảo:

Mùa hè vừa rồi, em đã được về quê ngoại và sống cùng ông bà hai tuần. Tuy đó không phải là một thời gian dài, nhưng nó thực sự đã đem đến cho em những trải nghiệm tuyệt vời không bao giờ có thể quên được.

Chiều hôm ấy, sau hơn năm tiếng háo hức trên xe khách, em đã có mặt tại nhà của ông bà với một chiếc vali lớn và cái bụng đói meo. Ngôi nhà của ông bà nhỏ hơn nhà của em ở thành phố, nhưng nó lại có một khu vườn rất lớn, và một cái ao cá xinh xắn. Chúng khiến em vô cùng thích thú và khát khao được khám phá đến mức quên ngay đi sự mệt nhọc của chuyến đi dài. Tuy nhiên, ông bà đã ngăn em lại bởi vòng tay ôm dịu dàng và ấm áp. Ông bà dẫn em vào nhà, chỉ chỗ cho em sắp xếp đồ đạc, sau đó cho em ăn một bữa cơm thật ngon lành.

Từ sau hôm ấy, em chính thức được trải nghiệm cuộc sống thú vị và khác lạ cùng ông bà của mình. Buổi sáng, em dậy sớm để cùng ông chạy bộ buổi sáng. Thay vì chạy bộ ở công viên như ở phố, em được theo ông chạy dọc theo cánh đồng lúa xanh tốt của làng. Mùi lúa thơm ngọt phảng phất trong cơn gió buổi sáng, tiếp thêm cho em sức mạnh để có thể chạy bền bỉ cả một quãng đường dài. Sau đó, em trở về nhà và cùng ông bà ăn sáng. Ăn xong, em xung phong giúp bà rửa bát ở cái giếng nhỏ sau nhà. Tuy mới đầu có chút khó khăn do lạ lẫm, nhưng chỉ loáng cái là em quen ngay. Sau đó, em lại được theo bà đi chợ quê để mua đồ. Đồ đạc ở đây cũng đa dạng lắm, và được bày bán rất thân thiện với môi trường. Em cứ xuýt xoa mãi các món bánh và đồ ăn vặt ở đây. Vừa thơm ngon lại còn to và nhiều nữa.

 

Vào các buổi chiều, em được theo ông đi câu cá ở hồ, ở sông. Đi thả diều ở chân đê, đi cắt cỏ cho bò ở sau đồi. Đi hái quả chín ở sau vườn, đi bắt ếch, mò cua mò ốc ở ruộng. Những trải nghiệm ấy khiến em vui lắm. Được hòa mình vào thiên nhiên và được tận hưởng các món ăn do chính mình kiếm được khiến em sung sướng vô cùng. Tối tối, em lại ra nằm trên chiếc chõng tre trước sân cùng ông bà. Nghe ông bà kể những chuyện ngày xưa, kể về lúc mẹ còn nhỏ. Câu chuyện nào cũng hay và thú vị. Em nằm nghe mà thiếp đi lúc nào không hay. Tuy là mùa hè, nhưng ở quê lúc nào cũng mát rượi nhờ bóng râm của các cây ăn quả cao lớn, và những cơn gió thổi từ ao lên. Vậy nên, dù không bật điều hòa, em vẫn luôn cảm thấy mát mẻ.

Sau hai tuần ở với ông bà, em học thêm được rất nhiều điều thú vị. Em cảm thấy bản thân khỏe mạnh hơn, dạn dĩ hơn và nhanh nhẹn hơn hẳn. Trở lại thành phố, em tiếc nuối lắm những ngày được sống cùng ông bà. Nhất định, em sẽ lại về thăm ông bà vào kì nghỉ gần nhất.

23 tháng 4 2023

Những trải nghiệm trong cuộc sống không chỉ khiến con người trưởng thành hơn, mà còn giúp tâm hồn chúng ta trở nên phong phú.

Tết đến là dịp để mỗi người có thời gian sum vầy bên gia đình. Năm nay, em sẽ được ăn Tết ở quê ngoại. Đây là lần đầu tiên em được trải nghiệm không khí Tết ở vùng nông thôn. Điều đó khiến em cảm thấy vô cùng háo hức.

Những ngày giáp Tết, quê hương của em như được khoác lên mình một chiếc áo mới. Các con đường trong thôn được trang trí cờ hoa rực rỡ. Xe cộ đi lại đông đúc, tấp nập hơn những ngày bình thường. Lần đầu tiên, em được theo mẹ đi chợ Tết. Rất nhiều mặt hàng được bày bán như thịt cá, rau củ, bánh kẹo… Người mua, người bán nhộn nhịp và đông vui làm sao. Mẹ của em cũng mua rất nhiều đồ như lá dong, gạo nếp, bánh kẹo…

Chiều hai mươi tám Tết, mọi người cùng nhau gói bánh chưng. Em rất háo hức vì đây là lần đầu tiên được xem gói bánh chưng. Các nguyên liệu gói bánh gồm lá dong, lạt mềm, gạo nếp, đỗ xanh, thịt mỡ. Tất cả đã được rửa sạch, để vào rổ hoặc bát. Công đoạn gói quả thật khó khăn. Ông ngoại vừa gói bánh, vừa hướng dẫn em từng bước một. Sau khoảng ba mươi phút, em đã hoàn thành. Chiếc bánh chưng dù còn chưa được đẹp đẽ, nhưng em cảm thấy rất vui.

Sau đó, bố chuẩn bị một chiếc nồi thật to. Từng chiếc bánh được xếp vào cẩn thận. Công đoạn luộc bánh cũng rất quan trọng. Bố nói rằng phải mất hơn một ngày bánh mới chín. Em cùng bé Hòa háo hức ngồi canh nồi bánh chưng. Giữa tiết trời se lạnh, ngồi bên bếp lửa hồng, em cảm thấy vô cùng ấm cúng và hạnh phúc.

Đêm giao thừa, cả nhà cùng quây quần bên mâm cơm Tất niên. Những món ăn truyền thống của dân tộc được bà và mẹ chuẩn bị vô cùng công phu. Em đã được mẹ giải thích ý nghĩa của các món ăn trong mâm cỗ. Đến giờ, cả nhà đứng trước bàn thờ để cúng tổ tiên. Sau đó, mọi người vừa ăn, vừa trò chuyện vui vẻ. Không khí thật ấm cúng, thiêng liêng. Ông ngoại còn thay mặt cả gia đình phát biểu.

Một trải nghiệm đáng nhớ, giúp em thêm hiểu biết về truyền thống của dân tộc. Từ đó, em càng thêm yêu thêm quê hương, đất nước của mình

 

31 tháng 3 2022

Tham khảo:

Tình yêu thương sẽ như ánh nắng ấm áp của mùa xuân mang đến cho mọi người. Nếu như bạn không cảm nhận được năng lượng của nó thì việc bạn cần chỉ là để ý thêm một chút là có thể nhận ra được. Nó chính là tình cảm thiêng liêng của đấng sinh thành với con cái, là tình cảm khăng khít của anh em, tình làng nghĩa xóm, sự chân thành của những người bạn hay cũng chính là tình thương giữa người với người. Suy cho cùng, yêu thương lại chính là loại vũ khí lợi hại nhất của con người. Bởi nó có khả năng chuốc say gã xấu xa trong tâm can ta, nó có khả năng thức tỉnh một trái tim đong đầy yêu thương, và nó còn có khả năng dìu bước con người ta hướng thiện nữa! Một Chí Phèo được mệnh danh là “con quỷ dữ của làng Vũ Đại ngày ấy”, sau cuộc gặp gỡ định mệnh và nhận được tình thương của Thị Nở, với bát cháo hành nồng nàn yêu thương của Thị đã cảm hóa Chí. Ấy chẳng phải là sức mạnh của tình yêu thương hay sao! Đừng biến cuộc sống của bạn trở nên vô vị và cằn cỗi như mảnh đất bị bỏ hoang! Hãy thử gieo lên mảnh đất tâm hồn mình những hạt giống yêu thương, rồi ánh ban mai sẽ khẽ hôn nhẹ để chúng vươn mình và lan tỏa yêu thương đi muôn nơi. Bạn biết không, được yêu thương là một hạnh phúc nhưng yêu thương người khác lại càng hạnh phúc hơn.

 

27 tháng 4 2022

bạn đã đọc chữ "trải nghiệm" chưa đấy, trải nghiệm giúp hiểu được giá trị của tình yêu thương chứ ko phải nghị luận về tình yêu thương

23 tháng 3 2022

Tham Khảo 

Kì nghỉ hè năm nay, tôi được bố mẹ thưởng cho một chuyến du lịch. Đây là lần đầu tiên tôi được đi đến biển chơi, nên em cảm thấy vô cùng háo hức và mong chờ. Em hy vọng sẽ có nhiều kỉ niệm đẹp cùng với bố mẹ.

Đúng năm giờ sáng, xe xuất phát từ Hà Nội. Khoảng đến gần trưa thì xe đã đến nơi. Em cùng các bạn nhỏ cùng tuổi mình cảm thấy vô cùng thích thú vì sau một hành trình dài cuối cùng cũng đến Sầm Sơn. Sau khi đến khách sạn nhận phòng và cất đồ đạc. Mọi người cùng nhau đi ăn trưa, rồi nghỉ ngơi.

Buổi chiều, mọi người trong đoàn cùng đi tắm biển. Thật kì diệu! Em đang đứng trước một bài biển rộng mênh mông. Nước biển xanh và trong. Đứng gần biển em có thể nhìn thấy từng đợt sóng đánh vào bờ. Nhìn ra xa phía chân trời, bầu trời và biển như hòa vào làm một. Gió biển lồng lộng, cùng với tiếng sóng vỗ nghe thật vui tai. Bên cạnh bãi biển, núi Trường Lệ - một địa danh khá nổi tiếng ở đây, đứng sừng sững chạy dài theo mép nước. Cuối bãi là đền Độc Cước cổ kính uy nghi, tọa lạc trên một hòn núi đá. Tất cả đều tuyệt đẹp như những bức ảnh mà em đã được xem trên mạng khi tìm hiểu về Sầm Sơn.

Bờ biển lúc này thật đông người. Tiếng nói cười rộn vang khắp cả không gian. Người lớn thích thú bơi lội dưới nước. Trẻ em thì nghịch cát, xây thành những tòa lâu đài tuyệt đẹp. Em cùng các bạn nhỏ mỗi người một chiếc phao, rồi nhảy xuống tắm biển. Nước biển mát lạnh khiến em cảm thấy vô cùng dễ chịu. Sau khi tắm biển xong, mọi người cùng nhau đi ăn đồ hải sản nướng. Các món ăn đều rất ngon và mang đậm hương vị của biển.

Thời gian trôi qua thật nhanh. Chuyến du lịch ba ngày hai đêm đã kết thúc. Nhưng em cảm thấy vô cùng hạnh phúc vì đã có những trải nghiệm vô cùng thú vị ở đây. Em mong sẽ có thêm nhiều chuyến du lịch như vậy cùng với gia đình của mình.

8 tháng 4 2022

Tham khảo:

Cuối tuần trước, em đã được đến xem một buổi biểu diễn chèo truyền thống. Buổi biểu diễn nghệ thuật này đã đem đến cho em những trải nghiệm tuyệt vời và giúp em có một cái nhìn khác đi về các loại hình nghệ thuật truyền thống.

 

Chiều hôm ấy, theo sự phân công của nhóm trưởng, em đã cùng hai người bạn nữa của mình đến nhà hát chèo để xem tiết mục chèo Quan Âm Thị Kính. Khi đến nơi, ấn tượng đầu tiên của em về sân khấu là ở đây trang trí có phần mộc mạc và giản dị. Trên cả một sân khấu rộng lớn, là một tấm màn nhung lớn với vài chiếc đạo cụ nhỏ ở trên sân. Tuy nhiên, khi vở kịch chính thức bắt đầu thì em đã có một cảm nhận hoàn toàn khác.

Tùy theo từng phân cảnh diễn ra, mà từng đạo cụ được mang ra sân khấu. Đoạn thì là một chiếc chõng tre, đoạn thì là một gốc cây giả, đoạn thì là một phiên chợ với vài gánh hàng rong. Điều đặc biệt là tuy các đạo cụ ít ỏi, lời thuyết minh cũng không có nhiều như các bộ phim, nhưng em vẫn nhập tâm và hiểu được bối cảnh đó có đặc điểm gì. Thật là thú vị. Khi các diễn viên bước ra sân khấu, em lại một lần nữa được trầm trồ. Bởi bộ trang phục mà các cô chú ấy khoác trên mình đều là các bộ trang phục truyền thống rất đẹp. Kiểu tóc cũng được tạo hình vô cùng đơn giản. Dù vậy vẫn làm bật lên vẻ đẹp của các cô chú diễn viên ở đó.

Khi tiết mục diễn ra, em đã xem say sưa và chăm chú vô cùng. Bởi vì các nghệ sĩ đều diễn rất tròn vai và cuốn hút. Các sự kiện được diễn ra tuần tự với tốc độ nhanh và hấp dẫn, khiến người xem không thể rời mắt. Điều này khác hẳn với vở chèo trong trí tưởng tượng của em. Trước giờ, em cứ cho rằng vở chèo sẽ diễn ra một cách chậm rãi và tẻ nhạt, các diễn viên thì cứ đứng chỉ hát và nói suông trên sân khấu mà thôi. Nhưng hôm nay, vở chèo Quan Âm Thị Kính đã thay đổi hoàn toàn suy nghĩ của em. Vở chèo giúp em nhận ra cái hay của thể loại nghệ thuật truyền thống. Giúp em nhận được những bài học đạo đức ý nghĩa được gói ghém trong tác phẩm.

 

Kết thúc vở chèo, mà tâm trí em vẫn còn dừng lại ở trên sân khấu. Phải nói rằng đây thực sự là một buổi biểu diễn hay và ý nghĩa nhất em từng được xem. Chính vở diễn đã thay đổi cái nhìn tiêu cực của em về các loại hình nghệ thuật truyền thống. Và chắc chắn rằng, sau này em sẽ đi xem thêm nhiều vở chèo khác nữa vì chính sự yêu thích của mình chứ không vì một yêu cầu của ai cả.

 
8 tháng 4 2022

THAM KHẢO :

      Đã bao giờ bạn tự hỏi thành phố và thôn quê khác nhau như thế nào chưa? Trong kì nghỉ hè năm ngoái, tôi đã về quê ngoại chơi, tôi đã có được trải nghiệm đáng nhớ, những bài học mà chỉ có thôn quê dạy cho tôi hiểu. Đối với tôi, đây là kì nghỉ hè đáng nhớ nhất trong kí ức.

        Tháng 6, chúng tôi thi hết học kì hai kết thúc năm học vất vả. Tôi lên chuyến xe khách của một bác người quen ở quê ông ngoại nên rất yên tâm (do bố mẹ tôi bận đi công tác) bắt đầu kì nghỉ hè. Những ngày đầu tôi khá xa lạ với cuộc sống ở nơi đây. Mọi người thức dậy rất là sớm để đi làm, ăn cơm cũng rất đúng bữa, tối thì tĩnh lặng không ồn ã như trên thành phố. Nhưng dần tôi cũng làm quen với nó. Thật tuyệt, cuộc sống bình lặng trôi qua như vậy đó!

         Hơn một tháng sau, trên những cánh đồng trải dài khắp các làng quê đã đến vụ thu hoạch lúa. Lần đầu tiên, tôi được ngoại cho đi thu gặt lúa cùng. Dưới cái nắng bức oi ả của mùa hè, tất cả mọi người vẫn chăm chỉ gặt lúa, tay ai người nấy gặt nhanh thoăn thoắt, rồi những con bò hì hục kéo lúa về. Trên đồng, mỗi nhà ba bốn người đi gặt gọi nhau í ới, nói chuyện rôm rả, cười đùa để quên đi cái mệt nhọc. Tối hôm ấy về nhà, tôi nằm suy nghĩ, tôi đi gặt mới biết sự mệ nhọc của người nông dân, sự vất vả để có được bát cơm ngon hằng ngày. Nếu cứ ở thành phố mãi, tôi sẽ chẳng bao giờ biết được hạt gạo có được từ đâu.

         Gần hết kì nghỉ là lúc tôi phải chuẩn bị quay trở lại thành phố. Bố mẹ tôi đã về quê đón tôi và đã kể cho họ nghe những gì tôi trải qua, cảm nhận về cuộc sống nơi đây. Nó gần gũi, bình dị và ấm áp đến lạ thường.

          Kì nghỉ là một trải nghiệm đặc biệt với tôi. Lần đầu tôi được sống trong cuộc sống bình yên đến thế khác xa nơi đô thị phồn hoa. Tôi càng thêm yêu quê hương của mình.

GIÚP EM VỚI:(( viết một đoạn văn khoảng 400 chữ kể về trải nghiệm của bản thân. (KHÔNG CHÉP TRÊN MẠNG Ạ) YÊU CẦU: mở bài: -Dùng ngôi thứ nhất để kể (người kể xưng tôi) -Giới thiệu sơ lược về trải nghiệm Thân bài: -Trình bày chi tiết về thời gian, không gian, hoàn cảnh -Trình bày chi tiết những nhân vật liên quan -Kết hợp kể và tả -Sự việc này nối tiếp với sự việc kia một...
Đọc tiếp

GIÚP EM VỚI:(( viết một đoạn văn khoảng 400 chữ kể về trải nghiệm của bản thân. (KHÔNG CHÉP TRÊN MẠNG Ạ) YÊU CẦU: mở bài: -Dùng ngôi thứ nhất để kể (người kể xưng tôi) -Giới thiệu sơ lược về trải nghiệm Thân bài: -Trình bày chi tiết về thời gian, không gian, hoàn cảnh -Trình bày chi tiết những nhân vật liên quan -Kết hợp kể và tả -Sự việc này nối tiếp với sự việc kia một cách hợp lí Kết bài: -Nêu ý nghĩa của trải nghiệm đối với bản thân, nêu bài học rút ra. BỐI CẢNH EM CẦN MỌI NGƯỜI VIẾT GIÚP: -nói về sự bướng bỉnh và chủ quan của em khi không chịu nghe lời dặn dò của mẹ rằng không được đi ra ngoài một mình vào buổi trưa. Và kết quả suýt bị kẻ xấu bắt cóc , may mà có chú công an gần đó thấy và ngăn kẻ xấu có ý đồ bắt cóc em lại. GIÚP EM VỚI Ạ, EM ĐANG CẦN GẤP Ạ! EM CÁM ƠN NHIỀU HUHU

0