Kể về một người có lòng hiếu thảo
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Ai trên cõi đời này mà lại chẳng có cha mẹ để yêu thương, kính trọng, tôn thờ. Bổn phận chúng ta là con cái phải luôn đặt chữ "hiếu" làm đầu thể hiện chúng ta là người có nhân cách, phẩm chất tốt đẹp. Vậy lòng hiếu thảo đối với chúng ta có ý nghĩa như thế nào?
Vậy lòng hiếu thảo có ý nghĩa là gì? Lòng hiếu thảo đối với cha mẹ có nghĩa là tình cảm, thái độ kính trọng, tôn thờ, biết ơn cha mẹ của mình và đó là một trong những truyền thống đạo đức cao đẹp của con người. Vậy thì tại sao chúng ta phải có lòng hiếu thảo? Bởi vì nó thể hiện phẩm chất đạo đức tốt mà chúng ta cần có. Là nghĩa vụ mà chúng ta phải làm vì không tự nhiên mà chúng ta có mặt ở cõi đời này được. Đó phải là một quá trình mang nặng ** đau chín tháng mười ngày của người mẹ kính yêu, sự chăm nom, yêu thương của người cha. Nó còn là thước đo để đánh giá phẩm chất, đạo đức của con người. Bản thân chúng ta khi cha mẹ còn sống khỏe mạnh, phận làm con phải biết yêu thương, tôn thờ và kính trọng. Phải biết chăm sóc cha mẹ đỡ đần thuốc thang khi cha mẹ già yếu, bệnh tật. Trong kho tàng ca dao, dân ca Việt Nam mà ông bà ta đã để lại có những bài ca dạo ngợi công lao trời biển của cha mẹ như:
"Công cha như núi Thái Sơn
Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra
Một lòng thờ mẹ kính cha
Cho tròn chữ hiếu mới là đạo con".
Hay như:
"Lên non mới non cao
Nuôi con mới biết công lao mẫu từ"
Hoặc:
"Ơn cha nặng lắm ai ơi
Nghĩa mẹ bằng trời chín tháng cưu mang".
Trong cuộc sống xã hội hiện giờ vẫn còn xuất hiện những đứa con bất hiếu, vong ơn bội nghĩa, phủi bỏ, vội vàng quên đi những tháng năm cha mẹ yêu thương, chăm sóc, dạy dỗ nên người mà giờ đây những kẻ này còn quay ngược lại chửi mắng đánh đập, đôi khi còn tàn nhẫn hơn đó chính là giết chính cha mẹ của mình. Những kẻ này chỉ biết sống cho mình, bỏ mặc cha mẹ già yếu, neo đơn. Thay vì cha mẹ già yếu, bệnh tật, bổn phận làm con cái phải phụng dưỡng thì lại gửi cha mẹ vào "viện dưỡng lão" bỏ mặc sống chết. Hay những người con chỉ vì những đồng tiết ít ỏi mà nhẫn tâm ra tay giết hại cha mẹ mình. Trên báo chí gần đây thường hay đăng những tin tức liên quan đến những đứa con bất hiếu, giết hại chính cha mẹ của mình chỉ vì xin tiền chơi game cha mẹ không cho. Hay chỉ vì những lời quan tâm của cha mẹ thì những kẻ này lại xem là những lời cằn nhằn, trách mắng thì chúng lại có những hành động rất đau lòng như đánh đập, giam nhốt chính cha mẹ ruột của mình. Hoặc đôi khi có những nơi có tục lệ rất cổ hủ như khi cha mẹ già yếu thì theo tập tục thì những người con phải mang cha mẹ mang bỏ lên núi bơ vơ một mình. Thật là tàn nhẫn.
Tóm lại, lòng hiếu thảo là phẩm chất đạo đức cần thiết của con người mà ai ai cũng nên có. Chúng ta cần trau dồi, rèn luyện, nâng cao phẩm chất đạo đức này là ở chính cha mẹ của mình, chúng ta phải yêu thương, tôn thờ, chăm sóc khi cha mẹ già yếu, bệnh tật...Riêng bản thân em, em sẽ phấn đấu học tập thật tốt đem lại niềm vui cho cha mẹ của mình.
Lòng hiếu thảo là sự báo đáp công ơn nuôi dưỡng, sinh thành... đối với bố mẹ, ông bà, tổ tiên...
Lí giải:
- Cha mẹ vất vả nuôi dưỡng và giáo dục con cái. Đó là ơn trời bể mà chúng ta cần phải báo đáp.
- Cách chúng ta báo hiếu với cha mẹ cũng là một cách thể hiện phẩm chất của chúng ta và để những người khác có cách nhìn nhận về bản thân mình là người như thế nào ( kẻ vô ơn quên công cha, ơn mẹ đối xử tệ bạc với họ sẽ bị người đời khinh bỉ )
- Lòng hiếu thảo là sợi dây mạnh mẽ kết nối cha mẹ và con cái...
- Dẫn chứng bạn tự chọn lọc.
- Bài học: Chúng ta cần có lòng hiếu thảo với cha mẹ...
Mỗi chúng ta, ai ai cũng được nhận tình thương của mẹ dành cho ta phải không các bạn? Mẹ là người đã nâng niu, chăm sóc ta từ khi ta còn thơ bé. Mẹ luôn luôn chia sẻ, động viên khi chúng ta gặp những niềm vui hay nỗi buồn. Sau đây, tôi xin kể cho các bạn nghe một câu chuyện về tình thương yêu đã để lại cho tôi những ấn tượng sâu sắc nhất, câu chuyện như sau:
Thuở xưa, có một gha đình chỉ có hai mẹ con. Người mẹ đã xấp xỉ tuổi sáu mươi còn người con chỉ độ chín, mười tuổi. Sức già con dại, mẹ không làm được gì nhiều chỉ đủ để đắp đổi qua ngày. Tuy nghèo nhưng hai mẹ con sống phúc đức nên được bà con lối xóm thương yêu quý mến.
Một ngày nọ, sau buổi làm đồng về, bà mẹ bỗng nhuốm bệnh. Làn da bà xanh xao, cặp môi khô nứt. Bà con trong xóm đến thăm, giúp đỡ tiền bạc, thuốc thang nhưng bệnh tình của bà vẫn không thuyên giảm. Hằng ngày, cậu bé phải túc trực bên gường bệnh không rời nửa bước. Nhiều lúc, cậu phải nhịn ăn nhường cho mẹ. Tuy vất vả nhưng cậu bé vẫn không than vãn gì. Một hôm, người mẹ nói:
– Con ạ ! Miệng mẹ khô quá, bây giờ mà được ăn một quả táo thì sẽ khỏe lên nhiều. Nhưng mùa này kiếm đâu ra táo con nhỉ !
Cậu bé thầm nghĩ : Ôi! Thương mẹ quá ! Mùa này đất đai khô cằn thì kiếm đâu ra táo đây? Phải vào rừng may ra mới kiếm được táo cho mẹ ! Nói xong, cậu liền chờ mẹ ngủ say rồi chạy sang nhà hàng xóm nhờ trông nom mẹ rồi ra đi.
Cậu bé đi mãi, đi mãi rồi đến một cánh rừng nọ. Không sợ nguy hiểm, cậu bé tiếp tục đi. Bỗng nhiên cậu thấy xuất hiện trước mặt mình một con sông lớn, sóng cuồn cuộn lại chẳng có thuyền. Lo lắng cậu nhìn quanh thì thấy một chú cá vàng đang bị mắc kẹt giữa hai hòn đá cuội trắng phau. “Ồ, đáng thương quá !” Cậu thốt lên rồi đi đến nhẹ tay nâng chú cá lên tay. “Ta đưa chú về với bố mẹ chú nhé !”. Đột nhiên, chú cá biến thành một chàng trai khôi ngô tuấn tú. Chàng mỉm cười nói : “May mắn gặp được em, cám ơn em nhiều lắm. Ta là con của vua Thủy Tề, vì sơ ý trong khi bơi mà bị mắc nạn. Vậy còn em là ai, sao em lại đến đây?” Cậu bé kể lại mọi chuyện. Chàng hoàng tử thương tình cõng cậu bé qua sông. Qua được sông rồi, cậu bé tạm biệt hoàng tử và tiếp tục đi tiếp. Càng đi sâu vào rừng, cây cối càng rậm rạp. Những chiếc gai nhọn cứ thi nhau đâm vào cậu bé nhưng cậu vẫn nghiến răng chịu đau và tiếp tục đi. Đến tận sâu cuối rừng, cậu lả người đi vì mệt, hai chân như tê cứng lại. Bỗng trước mắt cậu là những tia sáng vàng rực rỡ, lấp lánh từ những quả táo phát ra. cậu dụi mắt và mừng rỡ. Hai chân cậu như khỏe lại, cậu chạy một mạch đến bên cây táo, đưa tay định hái. Bỗng bên tai cậu vang lên một tiếng gầm dữ dội. Cậu quay người lại thì không thể tin được. Một con Sư tử đang há rộng miệng để lộ những chiếc răng nanh dài đang lao đến định chồm vào người cậu. Cậu bé lùi lại, van xin : “Xin ông tha cho tôi, tôi chỉ muốn xin một quả táo về cho mẹ tôi. Mẹ tôi đang ốm nặng và chỉ muốn được ăn một quả táo!”. Sư tử như hiểu được tiếng người, ông ta hạ giọng :”Được, nhưng đổi lại cậu phải cho ta ăn một miếng thịt cửa ngươi.” Cậu bé sợ hãi nhưng nghĩ thương mẹ, cậu lấy dao định cắt thịt mình thì Sư tử bỗng lên tiếng : “Thôi được rồi, nhà ngươi thật là hiếu thảo dám hi sinh cả tính mạng của mình để hái tạo cho mẹ. Ta rất cảm phục trước tấm lòng của ngươi. Ngươi hãy hái bao nhiêu tùy thích. Cậu bé mừng rỡ, trèo lên cây hái táo rồi vội vã trở về nhà đưa táo mời mẹ ăn. Thật lạ lùng thay, người mẹ sau khi ăn hết quả táo bà cảm thấy khỏe khoắn như chưa từng bị bệnh gì. Hai mẹ con mừng rỡ ôm chầm lấy nhau hạnh phúc.
Các bạn thấy không ? Nhờ lòng hiếu thảo mà cậu bé đã vượt qua biết bao nguy hiểm, thử thách. Một tấm gương rất xứng đáng để người đời học tập và noi theo phải không các bạn
Trong lớp học của chúng em, bạn Tâm là người luôn nhận được sự yêu quý và giúp đỡ của các bạn trong lớp không chỉ vì bạn học giỏi mà bạn còn là một người con hiếu thảo với mẹ của mình.
Hoàn cảnh của Tâm thuộc những bạn khó khăn nhất trong lớp, Tâm mồ côi bố từ khi bạn mới bốn tuổi, nghe bạn kể thì vì một tai nạn giao thông mà bố bạn mất, còn mẹ bạn thì may mắn thoát khỏi lưỡi hái của tử thần nhưng bây giờ vẫn còn để lại di chứng mỗi khi trái gió trở trời thì lại đau ốm.
Từ nhỏ gia đình nhỏ bé của Tâm đã thiếu vắng đi người trụ cột gia đình, còn Tâm đã thiếu vắng đi tình thương của bố, một mình mẹ vất vả nuôi Tâm khôn lớn và càng vất vả hơn khi Tâm đi học, chính vì vậy bạn ấy rất thương mẹ mình, Tâm luôn cố gắng học tập rất chăm chỉ và đạt nhiều thành tích học tập cao để mẹ vui lòng, năm học vừa rồi bạn đã giành giải Nhất huyện và giải Nhì của tỉnh trong kì thi chọn học sinh giỏi.
Mẹ Tâm bán rau ở một chợ gần nhà lấy tiền trang trải cho cả gia đình và nuôi Tâm ăn học, mỗi khi tan học là bạn về luôn chợ để giúp mẹ dọn hàng, những ngày được nghỉ học, bạn xin mẹ đi bán rau cùng để mẹ đỡ vất vả. Có những hôm mẹ bị ốm, bạn ấy phải dậy thật sớm nấu cháo cho mẹ rồi mới đi học, sau giờ học lại vội vã về để chăm sóc mẹ. Có một lần, bạn đã từng có ý định nghỉ học cho mẹ đỡ vất vả vì cứ mỗi lần đến kì nộp học phí là mẹ Tâm lại phải chạy vạy khắp nơi mới có tiền cho bạn ấy nộp.
Nhưng rồi với sự động viên của mẹ Tâm, của cô giáo và của cả lớp bạn ấy quyết định tiếp tục theo học để thực hiện ước mơ của mình là đỗ vào một trường đại học sau đó có một công việc ổn định để báo đáp công ơn của mẹ. Trong buổi sinh hoạt lớp, hôm đó vì mẹ ốm nên Tâm nghỉ học, cô giáo và các bạn học sinh trong lớp đã bí mật thành lập một quỹ riêng của lớp để giúp Tâm.
Mỗi tháng sẽ hỗ trợ bạn ấy một khoản tiền nhỏ để phụ giúp mẹ và phục vụ cho việc học, lần đó là lần đầu tiên cô giáo và bạn lớp trưởng đến nhà Tâm để trao số tiền hỗ trợ hàng tháng đó cho bạn và tiện thể thăm mẹ Tâm luôn, nhưng mẹ Tâm và bạn ấy kiên quyết từ chối vì bạn không muốn là gánh nặng cho cả lớp, nhưng cuối cùng cô giáo đã thuyết phục được Tâm nhận số tiền đó vì cố bảo đó là tinh thần tự nguyện giúp đỡ của cả lớp dành cho bạn với mong muốn bạn sẽ cố gắng học tập và không bao giờ từ bỏ ước mơ của mình.
Con cái cần hiếu thảo với ông bà và cha mẹ, đấy là đạo lý muôn đời của dân tộc ta. Chúng ta cần học tập sự hiếu thảo của Tâm để trở thành một người con tốt với cha mẹ của mình.
CÔNG CHA NHƯ NÚI THÁI SƠN
NGHĨA MẸ NHƯ NƯỚC TRONG NGUỒN CHẢY RA
MỘT LÒNG THỜ MẸ KÍNH CHA
CHO TRÒN CHỮ HIẾU MỚI LÀ ĐẠO CON.
Em tham khảo:
Hiếu thảo là tình cảm tự nhiên và cũng là đạo đức của con người. Người con hiếu thảo luôn biết kính trọng và yêu thương cha mẹ của mình. Cha mẹ nuôi con không bao giờ mong được đền đáp lại công lao ấy. Nhưng nghĩa vụ của mỗi người con là phụng dưỡng khi cha mẹ tuổi già sức yếu. Điều quan trọng nhất là chúng ta phải phấn đấu học tập và rèn luyện để trở thành con ngoan, trò giỏi, trở thành những công dân tốt, đem lại niềm vui, niềm tự hào cho ba mẹ. Trong cuộc sống có rất nhiều tấm gương hiếu thảo đáng được khen ngợi, tiêu biểu là những câu chuyện trong “Nhị thập tứ hiếu”. Bên cạnh đó vẫn có những kẻ bất hiếu, không vâng lời cha mẹ, ngược đãi cha mẹ mình, luôn làm cha mẹ đau lòng. Đó là những người đáng bị phê phán trong xã hội. Tóm lại, bổn phận làm con phải biết giữ tròn chữ hiếu với đấng sinh thành. Ngày nay, không chỉ hiếu thảo với cha mẹ, chữ hiếu còn được mở rộng ý nghĩa như trong lời Bác Hồ dạy: “Trung với nước, hiếu với dân”
Tham khảo!
Từ xưa đến nay lòng hiếu thảo luôn luôn là một truyền thống của dân tộc ta. Nếu theo nho giáo thì chữ Hiếu luôn đặt lên hàng đầu. Lòng hiếu thảo chính là sự kính trọng, biết ơn của mình đối với ông bà, cha mẹ. Hiếu thảo chính là sự thể hiện hành động yêu thương, chăm sóc, phụng dưỡng ông bà, cha mẹ lúc về già. Những người đã có ơn với chúng ta. Cha mẹ là những người để mang nặng đẻ đau, nuôi nấng chúng ta lên người. Hiếu thảo chính là một truyền thống tốt của dân tộc ta đã được gìn giữ từ xưa đến nay. Sống hiếu thảo là một lối sống đẹp, luôn ghi nhớ những công ơn của ông bà, cha mẹ. Nhờ có lòng hiếu thảo giúp gắn kết các thế hệ trong một gia đình, mọi người sống trong môi trường tràn ngập lòng yêu thương, sự kính trọng cùng lòng biết ơn với các bậc sinh thành. Câu ca dao đã có câu
“Công cha như núi Thái Sơn
Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra
Một lòng thờ mẹ kính cha
Cho tròn chữ hiếu mới là đạo con”
Tham khảo!!!!
Hiếu thảo với ông bà cha mẹ vốn là một truyền thống quý báu của dân tộc ta, và đây cũng là một trong những phẩm chất tốt đẹp cần có ở con người. Lòng hiếu thảo có nghĩa là kính trọng ông bà, cha mẹ và tổ tiên của mình. Đó còn là hành động yêu thương chăm sóc phụng dưỡng cha mẹ ông bà khi già yếu và trách nhiệm thờ phụng khi họ qua đời. Hiếu thảo chính là giá trị cốt lõi của và là trung tâm trong hệ thống đạo đức của nho giáo. Nó không chỉ biểu hiện qua tình cảm mà còn biểu hiện trong những hành động cụ thể. Biểu hiện của người có lòng hiếu thảo chính là biết cung kính ông bà cha mẹ, biết vâng lời và làm cho cha mẹ vui lòng. Khi cha mẹ khỏe mạnh thì ngoan ngoãn vâng lời, khi già yếu, ốm đau thì hết lòng chăm sóc phụng dưỡng. Khi cha mẹ nhắm mắt xuôi tay thì thành tâm thờ cúng. Con người chúng ta ai cũng cần phải hiếu thảo với ông bà cha mẹ, họ là những người đã nuôi dưỡng và dạy ta nên người, mỗi con người sinh ra đều có tổ, có tông có nguồn có cội, thân tộc. Chính vì thế chúng ta cần phải biết ơn những người đã sinh thành ra ta, nó còn là lối sống chuẩn mực của dân tộc Việt Nam ta, Nhị thập tứ hiếu luôn là bài học giáo dục đạo đức ngàn đời còn mãi. Sống hiếu thảo là lối sống cao đẹp, biết quý trọng công ơn dưỡng dục của ông bà cha mẹ thể hiện niềm tri ân đối với các bậc sinh thành. Lòng hiếu thảo thể hiện sự bao dung sống có trách nhiệm. Bên cạnh đó, lòng hiếu thảo luôn được mọi người yêu mến, trân trọng và thành công trong cuộc sống và môi trường tràn ngập yêu thương, sự kính trọng đối với các bậc sinh thành. Giá trị của một người con không thể hiện ở sự giàu có sang trọng mà nó chính là ở tấm lòng hiếu thào. Lòng hiếu tháo thể hiện lối sống trọng tình nghĩa và cũng là nét đẹp cao quý của nên văn hóa Việt Nam.
Tham khảo :
Những câu chuyện về lòng hiếu thảo em thường đọc trên báo, truyện và trong sách tưởng chừng như khó gặp được ở ngoài đời, thế nhưng những câu chuyện đó lại diễn ra ngay tại ngôi nhà bên cạnh nhà em.
Bên cạnh nhà em là nhà bà Tứ, bà Tứ là người đi làm ăn xa quê đến đây ở, chồng bà đã mất, bà chỉ sống với anh Niên, con trai của bà. Anh Niên năm nay hơn 20 tuổi, là một thanh niên khỏe mạnh, ngoan ngoãn và rất có hiếu với mẹ, hiếm có cậu con trai nào tình cảm và hiếu thuận với mẹ được như anh. Hàng ngày anh đều dậy sớm chuẩn bị bữa sáng cho mẹ rồi đi chợ mua thức ăn về nhà xong mới đi làm, bà Tứ thì bị đau chân chỉ đi lại trong nhà cũng rất khó khăn nên anh thường nhắc mẹ mình không được đi đâu nhiều khi không có anh ở nhà. Cứ mỗi lúc đi làm về anh Niên lại gọi mẹ, hỏi mẹ "hôm nay mẹ thế nào", rồi anh đưa mẹ đi tắm, tắm cho mẹ xong anh lại đi nấu cơm, giặt giũ, anh làm việc nhà mọi thứ đâu ra đấy, gọn gàng và sạch sẽ. Bà Tứ hãnh diện và tự hào lắm, lúc nào bà cũng kể về cậu con trai của mình, bà chỉ mong sao anh Niên sớm lấy vợ để có người đỡ đần san sẻ, thế nhưng anh Niên lại chỉ sợ vợ anh không đối tốt được với mẹ của mình.
Em rất ngưỡng mộ anh Niên, những cậu con trai quý tử ngỗ nghịch chỉ biết ăn chơi phá phách, hỗn láo với cha mẹ phải gặp anh Niên mà học tập, học lại đạo làm con.
#Hoctot