người anh em tốt của Lê Lợi là ai
ai trả lời đc mik k cho
giúp mik nha mik ko cần gấp nhưng đag rất cần
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Trang 22 bài 10 nhé bạn
Xem phần ghi nhớ, số 2 bên trang 23 bài 10
bởi Chi Lăng có địa thế hiểm trở, thuận lợi cho việc mai phục, giấu quân, đánh gần, đánh từ trên xuống… Nơi đây đã từng là mồ chôn quân cướp nước ở nhiều thế kỷ trước. Lãnh tụ Lê Lợi, Nguyễn Trãi quyết định bố trí 1 vạn quân của các tướng Lê Sát, Lưu Nhân Chú, Lê Lĩnh, Đinh Liệt, Lê Thụ mai phục ở Chi Lăng, còn quân trấn giữ Ải Pha Luỹ do tướng Trần Lựu chỉ huy có nhiệm vụ vừa đánh vừa lui từng bước (từ Pha Luỹ về Ải Lưu rồi về Chi Lăng) để dụ, dẫn địch vào thung lũng Chi Lăng.
Qua phân tích, đánh giá kỹ tình hình, Bộ Thống soái quyết định chọn đạo quân Quảng Tây do Liễu Thăng chỉ huy làm đối tượng tác chiến chủ yếu. Bởi lẽ, đạo quân này tuy có nhiều ưu thế, mạnh hơn, nhưng nếu bị tiêu diệt thì đạo quân Vân Nam dù không bị đánh cũng tự phải rút chạỵ
Trước tình thế quân đồn trú trong các thành có thể bị tiêu diệt hoàn toàn, Nhà Minh vội điều quân tăng viện, ứng cứu, do Mộc Thạnh và Liễu Thăng chỉ huy tiến vào nước ta theo hai đường Vân Nam và Quảng Tây. Qua phân tích, đánh giá kỹ tình hình, Bộ Thống soái quyết định chọn đạo quân Quảng Tây do Liễu Thăng chỉ huy làm đối tượng tác chiến chủ yếu. Bởi lẽ, đạo quân này tuy có nhiều ưu thế, mạnh hơn, nhưng nếu bị tiêu diệt thì đạo quân Vân Nam dù không bị đánh cũng tự phải rút chạychúc bạn học tốtVì mặt trăng ảnh hưỡng thũy triều, nên câu cá biển thì rất quan trọng. Vì thủy triều đem mồi và các đồ ăn cho cá con, nên cá lớn cũng hăng hái ăn mồi hơn.
Theo tháng ta(lunar calendar), thì rằm (giữa tháng) và trăng tròn(cuối tháng) thủy triều lên và xuống cao nhất và nhiều nhất.
Có thể thủy triều cũng ảnh hướng về cá ở sông. Còn về hồ thì chịu...
Áp dụng kiến thức về trọng lực, lực hút của mặt trăng và định lực Niu-Tơn để trả lời.
Lúc đó, thủy triều luôn lên rất cao nên cá ở dưới đáy => ít.
Thủy triều còn đóng góp một phần lớn là làm nên các chiến thắng trên sông Bạch Đằng vào năm 938 của Ngô Quyền trước quân Nam Hán và năm 1288 của nhà Trần trước quân Nguyên-Mông. Cho đến ngày nay thì con người đã biết sử dụng thủy triều để phục vụ cho công nghiệp (như sản xuất điện), ngư nghiệp, như trong đánh bắt hải sản, và khoa học, như nghiên cứu thủy văn.
Thêm tài liệu: http://www.cau-ca.com/
Với p = 2 => p + 11 = 2 + 11 = 13 là số nguyên tố
p + 17 = 2 + 17 = 19 là số nguyên tố (thỏa mãn)
Với p > 2 => p có dạng 2k + 1 (k ∈ N*)
+) p + 11 = 2k + 1 + 11 = 2k + 12 chia hết cho 2 và lớn hơn 2
=> p + 11 là hợp số (loại)
+) p + 17 = 2k + 1 + 17 = 2k + 18 chia hết cho 2 và lớn hơn 2
=> p + 17 là hợp số (loại)
Vậy p = 2
P/s: ko chắc
Ngày xửa, ngày xưa, có hai anh em nhà kia cha mẹ mất sớm. Người anh tham lam, khi chia gia tài liền chiếm hết nhà cửa, ruộng vườn cha mẹ để lại, chỉ cho người em một túp lều nhỏ và mảnh vườn, trong đó có cây khế ngọt. Người em không chút phàn nàn, ngày ngày chăm bón cho mảnh vườn và cây khế.
Năm ấy, cây khế trong vường nhà người em ra quả rất sai. Từng chùng quả chín vàng như năng lúc lỉu trên cành. Người em nhìn cây khể mà vui mừng, tính đem bán để lấu tiền mua gạo.
Một hôm, có con chim lạ từ đâu bay đến ăn khế. Thấy cây khế bị chim ăn xơ xác người em ôm mặt khóc. Chim bỗng cất lời:
“Ăn một quả trả một cục vàng
May túi ba gang, mang đi mà đựng”
Người em nghe chim nói tiếng người lấy làm kinh ngạc, bèn vể kể cho vợ nghe. Hai vợ chồng may một chiếc túi vừa đúng ba gang, chờ chim đến. Hôm sau, chim bay đến, bảo người em ngồi lên lòng mình. Chim bay rất xa, dên một hòn đảo đầy vàng bạc giữa biển khơi bao la. Người em lấy vàng bỏ đầy túi ba gang rồi lại theo chim trở về nhà. Từ đó, người em trở nên giàu có.
Người anh nghe thấy em giàu liền sang chơi và lân la hỏi chuyện. Em không giấu giếm kể lại cho anh tường tận mọi điều. Người anh nằng nặc đòi đổi nhà cửa ruộng vườn của mình lấy mảnh vườn và cây khế, người em dù không muốn nhưng thấy anh cương quyết quá cũng đành đởi cho anh.
Mùa năm sau, cây khế lại sai trĩu những quả vàng chín mọng, người anh khấp khởi mừng thầm, ngày ngày ngóng chờ con chim lạ tới. Thế rồi một hôm, chim tới ăn khế, người anh giả vờ khóc lóc, chim cũng nói:
“Ăn một quả trả một cục vàng
May túi ba gang, mang đi mà đựng”
Người anh nghe vậy, mừng như mở cờ trong bụng, vội vã cùng vợ may một chiếc túi to thật là to. Hôm sau chim tới đưa người anh đi lấy vàng ở hòn đảo xa lạ nọ. Nhìn thấy vàng bạc châu bái trên đảo, người anh vội vàng nhết đầy túi to, lại còn giắt khắp người. Khi người anh leo lên lưng chim, chim phải vổ cánh mấy lần mới bay lên được. Vì quá nặng nên chim bay chậm, mãi vẫn ở trên biển. Chim bảo người anh vứt bớt vàng bạc đi nhưng anh ta không chịu. Chim nặng quá, nghiêng cánh, thế là người anh tham lam cùng túi vàng rơi xuống biển sâu, không bao giờ trở về được nữa.
“Thạch Sanh” là một truyện rất hay mà em luôn nhớ đến bây giờ. Câu chuyện này đã dược cô giáo em kể thật hấp dẫn vào cuối tiết học như sau đấy.
Ngày xưa, có hai vợ chồng tuổi già mà chưa có con. Thấy họ tốt bụng, hay giúp mọi người, Ngọc Hoàng bèn sai Thái tử xuống dầu thai làm con. Từ dó, người vự có mang nhưng đã qua mấy năm mà không sinh nở. Rồi người chồng lâm bệnh mà mất. Mãi về sau người vợ mới sinh được một cậu con trai.
Khi cậu bé vừa khôn lớn thì mẹ chết. Cậu sống lủi thủi trong túp lều cũ dựng dưới gốc da, cả gia tài chỉ có một lưỡi búa của cha dể lại. Người ta gọi cậu là Thạch Sanh.
Một hôm, có người hàng rượu tên là Lý Thông. Lý Thông gạ cùng Thạch Sanh kết nghĩa anh em để lơi dụng. Thạch Sanh vui vẻ nhận lời và đến sống chung với mẹ con Lý Thông.
Bấy giờ trong vùng có con chằn tinh có nhiều phép lạ thường ăn thịt người. Quan quân không làm gì được, dân làng hàng năm phải nộp một người cho chằn tinh.
Năm ấy, đển lượt Lý Thông nộp mình. Mẹ con hắn nghĩ kế lừa Thạch Sanh đi canh miếu dể chết thay. Thạch Sanh thật thà, nhận lời đi ngay. Nửa đêm, chằn tinh hiện ra. Thạch Sanh dùng búa chém chêt chằn tinh. Chàng chặt đầu chằn tinh và lấy được một bộ cung tên bằng vàng mang về nhà. Mẹ con Lý Thông lúc đầu hoảng sợ vô cùng, nhưng sau đó Lý Thông nảy ra một kế dụ Thạch Sanh trôn đi vì dã chém chết con trăn của vua nuôi đã lâu.
Thạch Sanh lại thật thà tin ngay. Chàng từ giã mẹ con Lý Thông, trở về dưới gôc đa. Còn Lý Thông hí hửng đem đầu con yêu quái vào kinh dô nộp cho vua. Hắn được vua khen và phong cho làm Quận công.
Năm ấy, vua mở hội lớn dể chọn chồng cho công chúa nhưng không may nàng bị con dại bàng khổng lồ quắp đi. Đại bàng bay qua túp lều của Thạch Sanh và bị chàng dùng tên vàng bắn bị thương. Thạch Sanh lần theo dấu máu, tìm được chỗ ở của đại bàng.
Từ ngày công chúa bị mất tích, vua vô cùng dau khổ, hứa gả công chúa và truyền ngôi cho ai tìm được công chúa. Lý Thông tìm gặp lại Thạch Sanh và được chàng cho biết chỗ ơ của đại bàng. Thạch Sanh xuống hang để cứu công chúa. Chàng giết chết con quái vật rồi lấy dây buộc vào người công chúa, ra hiệu cho Lý Thông kéo lên. Không ngờ, sau đó Lý Thông ra lệnh cho quân sĩ dùng dá lấp kín cửa hang lại. Thạch Sanh tìm lối ra và tình cờ cứu dược con trai vua Thủy Tề. Chàng được vua Thủy Tề tặng cho cây đàn.
Hồn chằn tinh và đại bàng gặp nhau tìm cách báo thù. Chúng ăn trộm của cải trong kho nhà vua, đem tới giấu ở gốc đa để vu vạ cho chàng. Thạch Sanh bị bắt hạ ngục.
Lại nói chuyện nàng công chúa từ khi về cung, trở nên buồn rầu, chẳng nói chẳng cười. Bao nhiêu thầy thuốc giỏi cũng không chữa được. Một hôm, khi nghe tiếng đàn vẳng ra từ trong ngục, công chúa bỗng cười nói vui vẻ. Nhà vua lấy làm lạ, gọi Thạch Sanh đên. Chàng kể hết sự tình. Vua sai bắt hai mẹ con Lý Thông giao cho Thạch Sanh xét xử. Chàng không giết mà cho chúng về quê làm ăn. Giữa đường, chúng bị sét đánh chết, hóa kiếp thành bọ hung.
Nhà vua gả công chúa cho Thạch Sanh. Hoàng tử các nước chư hầu đến cầu hôn không được, liền tức giận họp binh lính cả mười tám nước kéo sang đánh. Thạch Sanh lấy cây dàn ra gảy. Binh lính mười tám nước bủn rủn tay chân, không đánh nhau được nữa, các hoàng tử phải cởi giáp xin hàng. Thạch Sanh thết đãi những kẻ thua trận bằng một niêu cơm tí xíu. Quân sĩ mười tám nước ăn mãi mà không hết. Bọn chúng bái phục và kéo nhau về nước.
Về sau, vua nhường ngôi cho Thạch Sanh.
Càng nghe câu chuyện, em càng yêu quý tính tình hiền lành, tốt bụng của Thạch Sanh và càng căm ghét những kẻ vong ân bội nghĩa như mẹ con Lý Thông. Em tự hứa với lòng là sẽ noi theo tấm gương tốt dể trd thành người có ích cho xã hội vì em hiểu đươc ý nghĩa sâu xa của truyện cô tích này là ở hiền gặp lành” và “ác giả ác báo”.
Học tốt
Lost a body you are very much, but that that, the live of its will be better than the current location. It's a return to my anniversary, nice one happy happy, the following symbol could not forget. It also resed for me a lesson for the living, for the survival of the against the battle of the violence. The lesson that will be in the transparent banner.
Hk tốt nhé
I am sure that everyone has his or her own best mate, and I am also lucky enough to have a very good one. My closest friend is Tam, and even though we had just met for more than a year, I have a feeling that she will be my best friend forever. We were arranged in the same class when we both first enroll in high school, and it was an interesting thing that we shared the same table. Tam is a small girl with long curly hair. I once asked that whether she went to the salon to curl her hair, but it turned out that she was born with it. She is half Chinese, so she has small long eyes and thin lips. When she puts on her casual clothes, anyone can tell that she is an actual Chinese. She can write, read and speak fluently in both Vietnamese and Chinese, and that it really impressive for most of us. She lives in a Chinese area of the city, so sometimes she takes me there to enjoy the significant food from her mother country. I have to admit that I have never been a fan of Chinese cuisine, but the food there is so excellent that I ask her to take me there to eat every weekend. Although her house is not near mine, she has to go past my house to reach to school; therefore, she usually stops by and waits for me. Sometimes I ask her to buy me breakfast from her neighborhood, and in return I will be the one who rides her to school. She is a very friendly, outgoing and hilarious girl, so we always laugh out loud whenever we have time to chat with each other. This summer she will go back to China for a few weeks, and I think I am going to have a sad summer without her taking me everywhere. Tam is such a good girl, and my life would be very boring without her; therefore, I will consider her as my best friend forever.
Dịch:
Tôi tin chắc rằng mỗi người sẽ có cho mình một người bạn tốt nhất, và tôi cũng may mắn có được một người bạn rất tốt. Người bạn gần gũi nhất với tôi là Tâm, và tuy rằng chúng tôi chỉ mới gặp nhau được hơn một năm, tôi có cảm giác rằng cô ấy sẽ là người bạn thân mãi mãi của tôi. Chúng tôi được xếp vào chung một lớp khi chúng tôi cùng đăng kí học cấp 3, và có một điều thú vị là chúng tôi được xếp ngồi chung cùng một bàn. Tâm là một cô gái nhỏ nhắn với mái tóc dài và xoăn. Tôi đã từng hỏi rằng có phải cô ấy đã đến tiệm làm tóc để làm xoăn mái tóc không, nhưng hóa ra từ khi sinh ra tóc cô ấy đã như vậy. Tâm có nửa dòng máu người Hoa, vậy nên cô ấy có đôi mắt nhỏ và môi mỏng. Khi cô ấy mặc những bộ quần áo thường nhật, bất cứ ai cũng có thể đoán được cô ấy là người Hoa. Cô ấy có thể viết, đọc và nói lưu loát tiếng Trung và Việt, và đó là một điều rất ấn tượng đối với chúng tôi. Tâm sống trong khu người Hoa giữa thành phố, vì vậy đôi khi cô ấy chở tôi đến đó để thưởng thức những món ăn nổi bật của quê hương. Tôi thừa nhận rằng mình chưa bao giờ quá thích ẩm thực Trung Hoa, nhưng thức ăn ở đó tuyệt vời đến nỗi tôi phải bắt Tâm chở mình lại ăn vào mỗi cuối tuần. Mặc dù nhà Tâm không gần tôi, nhưng cô ấy phải chạy ngang nhà tôi để đi đến trường, vì thế nên cô ấy hay ghé lại và đợi tôi. Đôi khi tôi nhờ cô ấy mua giúp thức ăn sáng tại khu cô ấy ở, và đổi lại tôi sẽ là người chở cô ấy đến trường. Tâm là một cô bạn thân thiện, hòa đồng và hài hước, vì thế chúng tôi thường cười rất to mỗi khi nói chuyện với nhau. Mùa hè này cô ấy sẽ về Trung Quốc một vài tuần, và tôi nghĩ mùa hè của tôi sẽ rất buồn khi không có cô ấy chở đi khắp nơi. Tâm là một cô bạn tốt, và cuộc sống của tôi sẽ rất chán nếu không có cô ấy; vì thế nên tôi sẽ luôn xem cô ấy là người bạn thân mãi mãi của mình.
trên mạng nhiều lắm bạn ơi lên mạng ròi đọc chắt lọc thành 1 bài cụ thể
#onepiecegold#
đã hết thời gian rồi
mak ko cs ai trả lòi đúng :(
kết quả là armchair ^^ mong các bn trả lời đúng các câu hỏi khác của mình :3
lê lai
cảm ơn bạn
mik k cho rùi đó