Phân tích nghệ thuật đối lập hai nhân vật Giăng Van-giăng và Gia-ve qua đối thoại, qua hành động. Nêu ý nghĩa của biện pháp này.
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
- Ngôn ngữ ra lệnh của Gia-ve là những câu nói cộc lốc như tiếng của con ác thú đang gầm, những tiếng quát tháo và dọa dẫm đầy sự man rợ, ghê tởm.
- Ngôn ngữ của Giăng Van-giăng chứa sự mềm mỏng, nhún nhường và mang theo sự cầu xin nhưng không làm mất đi sự điềm tĩnh.
Sự thay đổi trong ngôn ngữ và thái độ của Giăng Van-giăng đối với Gia-ve theo diễn biến của đoạn trích:
- Trước khi Phăng-tin chết: Giăng Van-giăng có thái độ mềm mỏng, nhún nhường Gia-ve.
- Sau khi Phăng-tin chết: Giăng Van-giăng trở nên mạnh mẽ, quyết liệt hơn, không còn nể Gia-ve như trước. Hành động bẻ gãy thanh giường sắt và lời nói rất nhỏ mang tính đe dọa của anh khiến Gia-ve phải run sợ.
=> Giăng Van-giăng từ sự mềm mỏng có phần nhún nhường đã trở nên quyết liệt, mạnh mẽ hơn. Nói cách khác, anh đang "lấy lại uy quyền".
Gia- ve và Giăng Van – giăng có sự đối lập về tính cách, tác giả sử dụng nhiều so sánh, ẩn dụ
* Nhân vật Gia- ve
- Nói những lời cộc lốc, thô bỉ
- Lời nói chưa sự man rợ, điên cuồng như “thú gầm”
- Cặp mắt nhìn như cái móc sắt
- Cái cười ghê tởm, phô ra cả hai hàm răng
→ Phóng đại giúp ta nhìn thấu tỏ nét điển hình của tên ác thú
* Nhân vật Giăng Van- giăng: đẹp đẽ, lí tưởng
- Nhẹ nhàng điềm tĩnh, khi thì thậm hạ giọng
- Như một anh hùng, vị cứu tinh trong mắt Phăng-tin
→ Nhân vật được lãng mạn hóa, trở nên phi thường, hội tụ tình yêu thương