Có người cho rằng có thể rút gọn bài thơ này thành một câu "Tích nhân khứ...sử (kim) nhân sầu" (người xưa đã đi...khiến người (nay) buồn). Lại có người cho rằng: "Bài thơ 56 chữ thì 55 chữ trước là bước chuẩn bị cho một chữ "sầu" đậu xuống, kết đọng trong tâm". Anh (chị) nhất trí với ý kiến nào? Vì sao?
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Tham khảo : [ từ in đậm là từ đa nghĩa ]
Tuổi thơ ai cũng có ước mơ, hoài bão; chúng giúp nuôi lớn tâm hồn trẻ thơ. Nó là những điều tốt đẹp mà chúng ta mong muốn đạt được trong thực tại. Tôi cũng giống như bao đứa trẻ khác, tôi cũng có cho mình ước mơ tuổi thơ. Ước mơ của tuổi thơ giúp tôi cố gắng phấn đấu học tập thật tốt để có thể thực hiện được ước mơ đó của mình. Với tôi, được đi đến, được khám phá vùng đất bên ngoài biển xa kia. Đó là vùng đất mà cha thường nhắc tới nhưng chưa hề đi tới.
"Cánh buồm trắng" chính là phương tiện giúp tôi có thể đến được những chân trời mới, để tôi được khám phá thế giới, để tôi thực hiện ước mơ hoài bão mà cha tôi chưa thực hiện được. Tôi hi vọng rằng tôi sẽ làm được điều đó thay cha, và làm điều đó vì bản thân mình. Mong rằng mai này đây tôi có thể vươn đến những tầm cao, chinh phục những điều đẹp đẽ của cuộc đời để thỏa mãn ước mơ và đem lại hạnh phúc cho cha, để người có thể mỉm cười tự hào về tôi.
Em tham khảo nhé:
Trong một lần dạo chơi trên bờ biển sau cơn mưa đêm rả rích, em chợt nhận ra rằng thế giới còn rộng lớn hơn những gì mình đang thấy. Ở ngoài khơi xa kia, không chỉ là nước, là mây trời, mà ở đó cũng có nhà, có cây, có những người đang sinh sống. Đó là một chân trời xa lạ mà cả bố cũng chưa từng đặt chân đến. Sự hấp dẫn của những thứ ta chưa biết thật to lớn biết bao. Trong em bùng lên khát vọng được đặt chân đến miền đất xa lạ ấy. Có lẽ ở đó, em sẽ thực hiện được ước mơ của mình, và cả của bố nữa. Vậy nên em sẽ mượn từ cha một cánh buồm trắng - đó chính là giấc mơ, là hi vọng của cha. Bằng đôi chân này, em sẽ thay cha chinh phục tất cả. Bởi rồi em sẽ trưởng thành, sẽ đứng trên chính đôi chân của mình, sẽ rời đi xa nhà để chinh phục những khát khao, vọng tưởng. Trên đôi vai trưởng thành ấy, có cả những giấc mơ còn dang dở của cha thân yêu. Vậy nên, hãy chờ con, cha nhé!
Từ đa nghĩa: đôi vai trưởng thành
Bài thơ có 56 thì có 55 chữ đều chuẩn bị cho chữ “sầu” kết đọng trong tâm:
+ Chữ “sầu” là tất yếu nhưng không phải xuất hiện một cách ngẫu nhiên
+ Nó là kết quả diễn của quá trình quan sát, liên tưởng, tái tê trong lòng của con người
+ Lầu Hoàng Hạc là nơi gắn với những lần li biệt nổi tiếng, nên tâm trạng của tác giả nhuốm buồn
+ Không những thế, cảnh vật, không gian, thời gian… cả cái tình cảnh đặc biệt của nhà thơ xuất hiện chữ sầu
+ Chữ sầu trong câu thơ cuối không quá bất ngờ, điều đó là sự lắng đọng lại cảm xúc