K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

29 tháng 10 2021

 có ai muốn uống trà ko , trà đào nhé

undefined

26 tháng 10 2021
Thiếu : Thanh xuân như một tách trà vừa hỏi đc mấy câu hỏi mất bà thanh xuân 🙂
16 tháng 4 2021

thanh xuân như 1 tách trà. Làm gì cũng được- chứ đừng làm trà xanh!!!

16 tháng 4 2021

alo alo alo chị đã bị bắt

câu của Dương trong về nhà đi con lúc chị Huệ định mở quán trà đây là cậu khẩu hiệu

😉 😉 😉 😉 😉

21 tháng 7 2019

Thanh xuân như một ly trà

Chén xong em Nhã mất bà em Thư

=))))

chuẩn khỏi phải chỉnh

21 tháng 2 2022

mk k bt 

nhưng bạn không nên đăng câu hỏi linh tinh nên diễn đàn nx nhé

nếu b đăng linh tinh thì b ấy báo cáo là đúng vd như câu này 

19 tháng 7 2019

câu nói chất như nc cất của dương xoăn

30 tháng 9 2019

đúng là bạn tui có khác

Hoàng anh ơi share cho cái 😄 😄 😄 😄 😄 😄 😄 😄

1 tháng 10 2019

lớp 6 mà bày đặt😎 😎 😎

11 tháng 3 2022

Trong một bài thơ, nhà thơ Thanh Hải có viết: 
   “Mùa xuân người cầm súng
   Lộc giắt đầy trên lưng
   Mùa xuân người ra đồng
   Lộc trải dài nương mạ
   Tất cả như hối hả 
    Tất cả như xôn xao”
(Trích “Mùa xuân nho nhỏ” – Thanh Hải)
Câu 1: Giải thích ý nghĩa nhan đề của bài thơ?

=> 

"Người cầm súng" và "người ra đồng" là hai hình ảnh biểu tượng cho hai nhiệm vụ chiến lược quan trọng nhất của đất nước ta ở thời điểm bài thơ ra đời.

Hình ảnh "người cầm súng" lại đi liền với hình ảnh "lộc giắt đầy quanh lưng" đã gợi cho người đọc liên tưởng đến những vòng lá ngụy trang của người chiến sĩ trên đường hành quân ra trận.

Hình ảnh "người ra đồng" được sử dụng kết hợp với hình ảnh "lộc trải dài nương mạ" gợi liên tưởng đến những cánh đồng tươi tốt, xanh thẳm, màu mỡ.

Xác định các từ trong nhan đề bài thơ là thuộc từ loại nào?

=> Từ ghép

9 tháng 5 2021

 “Trăm năm trong cõi người ta,

Chữ tài chữ mệnh khéo là ghét nhau.

Trải qua một cuộc bể dâu,

Những điều trông thấy mà đau đớn lòng”.

Trích “Truyện Kiều” - Nguyễn Du 

“Trăm năm ba vạn sáu ngàn ngày

Dẫu có ngàn vàng khó đổi thay

Trong núi ngàn năm cây vẫn có

Dưới trần trăm tuổi dễ không ai

Nghĩ đường danh lợi lòng thêm chán

Thấy kẻ gian ngoan bụng lại đầy

Đắng xót ghê thay mùi tục lụy

Bực mình theo Cuội tới cung mây”

“Vịnh đời người” - Hồ Xuân Hương