các bn cho mik full bộ tác phẩm Tắt Đèn của Ngô Tất Tố đc ko ạ?
ai nhanh nhanh sẽ tick,5 bn thoi nha
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
mở bài :
+) giới thiệu tác giả tác phẩm
+) nêu vấn đề cần nghị luận
thân bài
+) khái quát bối cảnh hình thành nội dung chính tác phẩm
+) nêu ý kiến phân tích câu nói của nhà văn Nguyễn Tuân
+) phân tích nhân vật chị dậu,tình yêu thương chồng con và việc bán con
+) hoàn cảnh dẫn tới việc chị Dậu phản kháng lại bọn lính
+) phân tích cách xưng hô của chị Dậu để thể hiện sự phản kháng
+) giá trị nhân văn của tác phẩm
+) nêu ý nghĩa câu tục ngữ
kết bài
+) nêu và khẳng định lại vấn đề cần nghị luận
Nguồn: Ôn Thi Nhanh.
Bối cảnh của câu chuyện là mùa sưu thuế diễn ra hàng năm ở nông thôn miền Bắc trước năm 1945. Chế độ thuộc địa của thực dân Pháp có thứ thuế rất dã man là thuế đánh vào đầu người. Đàn ông từ 18 tuổi trở lên đều phải nộp.
Bọn cường hào lí dịch địa phương tranh thủ đục nước béo cò, dựa vào đó để đưa ra những quy định phi lí: người đã chết cũng vẫn phải đóng thuế.
Dưới ách đô hộ của thực dân và phong kiến, người nông dân phải chịu đựng cảnh một cổ hai tròng nên đời sông hết sức khổ sở, cùng quẫn.
Làm sáng tỏ ý kiến “Với tác phẩm Tắt đèn, Ngô Tất Tố đã xui người nông dân nổi loạn”
Nội dung tác phẩm Tắt đèn xoay quanh những biến động ghê gớm xảy ra với gia đình chị Dậu trong mùa sưu thuế. Vụ thuế đang trong thời điểm gay gắt nhất. Quan trên sắp về tận làng để kiểm tra, đôn đốc. Bọn lí dịch tay sai hung hãn xông vào từng nhà để đánh trói, bắt bớ và giải những người thiếu thuế ra đình, tiếp tục cùm kẹp, tra khảo. Chị Dậu đã phải bán khoai, bán chó, bán cả đứa con gái lớn để nộp sưu cho chồng. Phần thuế của anh Dậu đã đóng xong nhưng bọn hào lí ngang ngược lại bắt phải nộp cả suất của người em trai đã chết từ năm ngoái. Thành thử anh Dậu vẫn cứ là người thiếu thuế. Anh Dậu lại đang ốm rề rề sau trận đòn tưởng chết đêm qua, nếu bị chúng đánh trói lần nữa thì mạng sống của anh khó mà giữ được. Vấn đề quan trọng nhất đối với chị Dậu giờ đây là làm sao bảo vệ được chồng trong tình thế nguy ngập.
Trong đoạn văn có ba nhân vật là tên cai lệ, tên người nhà lí trưởng và chị Dậu.
Nhân vật cai lệ tiêu biểu cho lũ tay sai chuyên nghiệp, là công cụ đàn áp đắc lực của giai cấp thống trị. Để khẳng định vai trò của mình trong vụ thu tHuế, hắn đánh người, trói người vô tội vạ. Trong bộ máy thống trị phong kiến, tên cai lệ này chỉ là một gã tay sai mạt hạng nhưng hắn hung dữ, sẵn sàng gây tội ác mà không chùn tay vì không hề bị ai ngăn chặn. Hắn vênh váo tự cho mình là đại diện của nhà nước và nhân danh phép nước để làm những điều tàn ác đối với người nghèo. Vì vậy, có thể nói, tên cai lệ vô danh đó là hiện thân đầy đủ nhất của cái guồng máy pháp luật bất nhân lúc bấy giờ ở làng xã.
Tên người nhà lí trưởng cũng đểu cáng, nhẫn tâm không kém. Hắn cười mỉa mai khi thấy anh Dậu vì sợ hãi quá mà lăn đùng xuống phản. Rồi hắn sấn sổ bước tới giơ gậy chực đánh chị Dậu. Tuy chỉ xuất hiện trong một đoạn văn ngắn nhưng nhân vật cai lệ và tên người nhà lí trưởng được ngòi bút tả thực của tác giả khắc họa nổi bật, có giá trị khái quát cao. Hành động độc ác của bọn chúng trong lúc thúc thuế, thúc sưu đã đẩy chị Dậu tới chỗ không thể không vùng lên chống trả.
Mở đầu đoạn trích là cảnh chị Dậu chăm sóc người chồng ốm yếu vừa bị bọn hào lí trong làng đánh đập dã man chỉ vì thiếu tiền nộp sưu cho người em trai đã chết. Chị Dậu đã cố gắng hết sức để cứu chồng nhưng cuối cùng, anh Dậu vẫn không thoát được sự bắt bớ, hành hạ. Có thấy được tình thương yêu chồng con sâu sắc của chị Dậu, ta mới hình dung được sự dũng cảm quên mình của chị. Chị tất tả chạy ngược chạy xuôi, vay được nắm gạo nấu nồi cháo loãng. Cảm động thay là cảnh chị Dậu múc cháo ra mấy cái bát cũ kĩ, sứt mẻ và quạt lia lịa cho cháo mau nguội rồi ân cần mời mọc: Thầy em cố dậy húp tí cháo cho đỡ xót ruột. Trong ánh mắt và giọng nói của người vợ nghèo khổ ấy toát lên một tình cảm tha thiết đến nao lòng.
Giữa lúc anh Dậu vừa run run bưng bát cháo kề vào miệng thì tên cai lệ và người nhà lí trưởng đã sầm sập tiến vào với những roi song, tay thước và dây thừng, hò hét bắt anh phải nộp tiền sưu. Quá khiếp đảm, anh Dậu lăn đùng ra không nói được câu gì, chỉ còn một mình chị Dậu đối phó với lũ ác nhân.
Chị Dậu đã trở thành trụ cột của gia đình trong cơn quẫn bách, khôn khổ vì sưu, vì thuế. Chồng bị đánh đập, gông cùm. Một tay chị chèo chống, chạy vạy, phải bán tất cả những gì có thể bán được, kể cả đứa con gái đầu lòng ngoan ngoãn, hiếu thảo mà chị thương đứt ruột để cứu chồng khỏi vòng tù tội. Chị đã phải đổ bao mồ hôi, nước mắt để anh Dậu được trả tự do trong tình trạng tưởng như chỉ còn là một cái xác không hồn. Giờ đây, bọn ác ôn lại định đánh trói anh một lần nữa. Chắc lần này, anh Dậu chết mất!
Tình thế đặt chị Dậu trước sự lựa chọn: hoặc là để yên cho bọn tay sai giày xéo, hoặc vùng lên chống lại. Trước thái độ ngang ngược, bất nhân của chúng, chị đã chống trả quyết liệt. Chị Dậu đã đương đầu với bọn tay sai đề bảo vệ chồng như thế nào?
Lúc đầu, khi bọn chúng ập vào vừa mỉa mai, đe dọa, vừa định lôi anh Dậu đi thì chị Dậu hoảng hốt van xin. Chúng nhân danh phép nước, người nhà nước để ra tay, còn chồng chị là hạng cùng đinh đang có “tội” cho nên chị mới phải hạ mình. Vả lại, kinh nghiệm lâu đời đã thành bản năng của người nông dân thấp cổ bé họng là phải biết rõ thân phận mình. Thói quen nhẫn nhục khiến chị chỉ dám năn nỉ, khơi gợi lòng nhân từ của tên cai lệ: Cháu van ông, nhà cháu vừa mới tỉnh được một lúc, ông tha cho! Cách xưng hô ông, cháu của chị Dậu là cách xưng hô của kẻ dưới với người trên.
Bọn chúng chẳng thèm nghe, cứ sầm sập chạy đến chỗ anh Dậu. Chị Dậu đã giận xám mặt nhưng vẫn cố chịu đựng, níu tay tên cai lệ van nài: Cháu xin ông! Mọi lời nói, hành động của chị Dậu đều không ngoài mục đích để bảo vệ chồng.
Đến khi giới hạn của sự chịu đựng bị phá vỡ thì tính cách cứng cỏi của chị Dậu mới thật sự bộc lộ. Không thèm van xin nữa, chị cảnh cáo tên cai lệ: Chồng tôi đau ốm, ông không được phép hành hạ! Chị không còn xưng cháu và gọi tên cai lệ bằng ông nữa mà xưng là tôi, gọi hắn bằng ông. Chị ngẩng cao đầu nhìn thẳng vào mặt đối thủ.
Từ vị thế thấp hèn của kẻ dưới, chị Dậu vụt trở thành ngang hàng với những kẻ xưa nay vẫn đè đầu cưỡi cổ mình. Câu nói của chị là lời cảnh cáo cứng rắn, có lí có tình. Nhưng cái ác thường không biết chùn tay. Tên cai lệ cứ sấn tới đánh chị và nhảy vào định lôi anh Dậu đi. Lòng yêu thương chồng tha thiết đã thúc đẩy chị phải hành động chông trả quyết liệt lũ tay sai tàn ác đang cố tình phá nát gia đình chị.
Lúc tên cai lệ đáp lại lời van xin của chị bằng những cú đấm thô bạo rồi sấn đến trói anh Dậu thì chị tức quá không thể chịu được nên đã liều mạng chống cự lại.
Chị không chấp nhận để chồng mình bị hành hạ thêm một lần nữa. Hành động chống trả bọn tay sai diễn ra thật bất ngờ nhưng thực ra mầm mống phản kháng đã ẩn chứa từ lâu dưới vẻ ngoài cam chịu, nhẫn nhục thường ngày của chị. Sự chịu đựng kéo dài và sự áp bức lên đến tột đỉnh khiến cho thái độ phản kháng trong con người chị Dậu bùng lên dữ dội.
Khi tên cai lệ dã thú ấy tát vào mặt chị một cái đánh bốp rồi cứ hung hăng lao tới chỗ anh Dậu, thì chị đã nghiến hai hàm răng thách thức: Mày trói ngay chồng bà đi, bà cho mày xem! Không còn “ông – cháu”, “tôi – ông” gì nữa, chị chuyển phắt sang xưng bà và gọi tên cai lệ là mày. Điều đó thể hiện thái độ căm giận, khinh bỉ tột cùng đồng thời khẳng định tư thế của chị là sẵn sàng đè bẹp đối phương. Chị Dậu là một lò lửa đang bùng cháy. Chị không thèm đấu lí với tên cai lệ bất lương mà thẳng tay trừng trị hắn.
Tiếp sau lời cảnh cáo đanh thép là hành động phản kháng mạnh mẽ: Rồi chị túm lấy cổ hắn, ấn dúi ra cửa. Sức lẻo khẻo của anh chàng nghiện chạy không kịp với sức xô đẩy của người đàn bà lực điền, hắn ngã chỏng quèo trên mặt đất… Còn tên người nhà lí trưởng hùng hăng kết cục cũng bị chị Dậu túm tóc, lẳng cho một cái, ngã nhào ra thềm.
Đoạn văn miêu tả cuộc đối đầu giữa chị Dậu và lũ người độc ác được tác giả miêu tả thật sinh động và thú vị. Trong xã hội mà tội ác hoành hành, còn gì hả hê hơn khi mọi người được chứng kiến cái ác bị trừng trị đích đáng?!
Do đâu mà chị Dậu có sức mạnh lạ lùng một lúc quật ngã hai tên tay sai hung hãn như vậy? Đó là sức mạnh của lòng căm hờn mà cái gốc của lòng căm hờn ấy lại chính là tình yêu thương và ý thức bảo vệ chồng con của người đàn bà nghèo khổ. Khi rón rén bưng cháo cho chồng và theo dõi xem chồng ăn có ngon miệng không, khi hạ mình van xin kẻ ác và khi nghiến răng quật ngã chúng, trước sau, lúc nào chị Dậu cũng vì người chồng đang đau ốm. Tình yêu chồng, thương con cộng với tinh thần phản kháng âm ỉ bấy lâu khiến cho nỗi sợ cố hữu của kẻ bị áp bức phút chốc tiêu tan, chỉ còn lại nhân cách cứng cỏi của một con người chân chính. Hành động chống đối bộc phát đó chính là biểu hiện cụ thể của tình yêu thương mãnh liệt trong trái tim người phụ nữ dường như sinh ra để suốt đời nhường nhịn, hi sinh.
Hành động bùng nổ này là kết quả tất yếu của quá trình chịu đựng lâu dài sự tàn ác, bất công. Điều đó đúng với quy luật có áp bức, có đấu tranh. Người đọc xót thương một chị Dậu phải hạ mình van xin bao nhiêu thì càng đồng tình, nể phục một chị Dậu đáo để, quyết liệt bấy nhiêu.
Chứng kiến cảnh xô xát giữa vợ mình với tên cai lệ và người nhà lí trưởng, anh Dậu sợ quá muốn dậy can vợ, nhưng mệt lắm, ngồi lên lại nằm xuống, vừa run lại vừa kêu: – U nó không được thế! Người ta đánh mình không sao, mình đánh người ta là phải tù, phải tội. Anh Dậu cố nhắc cho vợ nhớ cái sự thật phổ biến trong xã hội lúc bấy giờ, nhưng chị Dậu không chấp nhận điều vô lí đó. Chị phẫn uất hét lên: Thà ngồi tù, để chúng nó làm tình làm tội mãi thế tôi không chịu được… Câu nói này khẳng định chị Dậu không muốn cúi đầu cam chịu mãi cảnh áp bức, bất công.
Tuy vậy, sự phản kháng của chị Dậu mới chỉ là hành động tức nước vỡ bờ của một cá nhân chứ chưa phải là hành động vùng lên phá vỡ áp bức bất công để tự giải phóng của một giai cấp, một dân tộc. Thế nhưng nó cũng chứng minh cho quy luật có áp bức, có đấu tranh. Áp bức càng nhiều thì đấu tranh càng quyết liệt.
Ý nghĩa của câu tục ngữ tức nước vỡ bờ qua ngòi bút hiện thực của Ngô Tất Tố đã được thể hiện thật sống động và đầy thuyết phục. Hành động của chị Dậu mặc dầu là tự phát, song nó cho thấy sức mạnh phản kháng tiềm tàng của người nông dân. Ngô Tất Tố đã cảm nhận được sức mạnh khôn lường ấy bắt nguồn từ ý thức bảo vệ nhân phẩm, từ tình yêu thương. Đây là đoạn văn đem lại sự sảng khoái, hả hê cho người đọc.
Con giun xéo lắm cũng quằn, người bị áp bức bóc lột bị dồn vào chân tường tất phải vùng lên. Chị Dậu đã chống trả bọn tay sai đầu trâu mặt ngựa kia một cách quyết liệt. Hành động của chị Dậu là tự phát nhưng nó là đốm lửa trong thảm cỏ khô, sẽ thổi bùng ngọn lửa phản kháng mãnh liệt để tự bảo vệ trước cường quyền. Vượt lên nỗi sợ cố hữu, mọi người sẽ hưởng ứng và làm theo chị Dậu.
Đoạn trích không những chứng minh hùng hồn cho quy luật có áp bức có đấu tranh, mà nó còn ngầm khẳng định chân lí: Con đường của quần chúng bị áp bức chỉ có thể là con đường đấu tranh tự giải phóng. Tuy tác giả khi sáng tác Tắt đèn chưa giác ngộ cách mạng và tác phẩm kết thúc bằng cảnh ngộ bế tắc của chị Dậu nhưng nhà văn Nguyễn Tuân vẫn nhận xét rằng: “Ngô Tất Tố, với Tắt đèn đã xui người nông dân nổi loạn…”.
Bằng cảm quan hiện thực mạnh mẽ, tác giả đã dự báo cơn bão táp của quần chúng nông dân nổi dậy dưới sự tập hợp, lãnh đạo của Đảng và Bác Hồ sẽ hất phăng chế độ thực dân phong kiến tham tàn, mục nát, thay thế vào đó là chế độ tự do, dân chủ công bằng hơn, tươi sáng hơn.
Tham khảo!!!
Hoàng tử bé là câu chuyện kể về một phi công phải hạ cánh khẩn cấp trong sa mạc. Anh gặp một cậu bé, người hóa ra là một hoàng tử từ hành tinh khác đến. Hoàng tử kể về những cuộc phiêu lưu của em trên Trái Đất và về bông hồng quí giá trên hành tinh của em. Em thất vọng khi phát hiện ra hoa hồng là loài bình thường như bao loài khác trên Trái Đất. Một con cáo sa mạc khuyên em nên yêu thương chính bông hồng của em và hãy tìm kiếm trong đó ý nghĩa của cuộc đời mình. Nhận ra điều ấy, hoàng tử quay trở về hành tinh của em.
Ngày 31 tháng 7 năm1944, Saint-Exupéry cất cánh từ đường băng hẹp ở Sardinia trong một phi vụ trên vùng trời miền Nam nước Pháp. Và vào cái ngày định mệnh đó, “thiếu tá Ex” đã ra đi mãi mãi, không bao giờ trở về nữa… Trường hợp của ông được xem như là mất tích. Sau này, người ta đoán rằng, máy bay của ông bị bắn rơi trên vùng biển Địa Trung Hải hay có lẽ ông đã gặp phải tai nạn. Saint-Exupéry để lại bản thảo dang dở của tác phẩm Thành trì và một vài ghi chép mà chúng được xuất bản sau ngày ông mất.
“Tự do và áp bức là hai mặt của cùng một điều tất yếu, nơi mà tồn tại điều này thì không thể tồn tại điều kia” (trích Thành trì, 1948). Quyển sách phản ánh sự quan tâm ngày càng tăng của Saint-Exupéry đối với chính trị, và những tư tưởng then chốt sau cùng của ông.
Hoàng tử bé đến Trái Đất và nhìn thấy một vườn hoa hồng rực rỡ. Cậu cảm thấy buồn bã khi nghĩ đến bông hoa hồng ở hành tinh của mình. Thế rồi, một con cáo xuất hiện chào hỏi cậu. Hoàng tử bé đề nghị cáo đến chơi với mình. Nhưng cáo từ chối vì nó chưa được “cảm hóa”. Hoàng tử bé đã hỏi cáo “Cảm hóa có nghĩa là gì?”. Cáo đã chỉ cho hoàng tử bé cách cảm hóa, và rồi cả hai trở thành những người bạn. Trước khi chia tay, cáo khuyên hoàng tử bé hãy trở lại thăm vườn hoa hồng để hiểu ra bông hoa hồng của cậu là duy nhất trên đời. Sau đó, hoàng tử bé quay lại chào tạm biệt cáo và nhận được bài học ý nghĩa về tình bạn.
Ko đăng câu hỏi linh tinh
Hk tốt
P/s : Ko nhận gạch đá
# LinhThuy ^ ^
BCNN( 10; 16; 7) = 560
cl: \(10=2\cdot5\)
\(16=2^4\)
\(7=7\cdot1\)
=> BCNN( 10; 16; 7) = \(2^4\cdot5\cdot7\cdot1=560\)
Được bà lão hàng xóm cho vay chút gạo chị Dậu liền nấu cháo cho anh Dậu ăn. Chị vừa múc bát cháo bưng lên cho chồng, anh Dậu còn chưa kịp ăn thì tên cai lệ và người nhà lí trưởng xông vào đòi bắt trói. Ban đầu, chị Dậu vừa lo lắng cho chồng, vừa sợ hãi trước hành động cử chỉ của đám tay sai đã rất thiết tha van nài các “ông” tha cho chồng “cháu”. Nhưng lũ đầu trâu mặt ngựa vẫn hung hăng lao vào bắt trói anh Dậu. Nỗi tức tối đã chiến thắng nỗi sợ hãi, chị Dậu cãi lí: chồng tôi đau ốm các ông không được bắt. Những tưởng lí do rất chính đáng đó có thể ngăn cản hành vi mất hết nhân tính của bọn cai lệ và người nhà lí trưởng nhưng vô hiệu. Bị bọn chúng đánh lại, chị Dậu uất ức vùng lên thách thức: “Mày trói chồng bà, bà cho mày xem” và quật ngã cả hai tên tay sai.
Giai đình chị Dậu là một gia đình nghèo khó sống ở thôn Đoài. Đến ngày sưu thuế thì chị phải chạy vạy khắp nơi để đóng thuế sưu cho anh Dậu. Vì đóng sưu chậm nên anh Dậu bị điệu ra đình và bị bọn cai lệ đánh như chết đi sống lại. Ngày sau chúng trả anh về cho chị Dậu, thấy chồng bị đánh đập chị Dậu lo kiếm bát cháo cho anh ăn đỡ đói, anh Dậu chưa kịp ăn thì bọn cai lệ và người nhà lí trưởng lại xông vào nhà. Bọn chúng mặt hầm hè đằng đằng sát khí vào nhà chị đòi thêm tiền sưu của chú Hợi đã chết từ lâu. Túng quá chị Dậu không đủ tiền đóng đành năn nỉ chúng thế mà bọn chúng vẫn không cho khất còn xông tới đòi đánh anh Dậu. Thương chồng và chịu không nổi cái tính của bọn cai lệ chị Dậu liều mạng đánh chúng một trận tả tơi.
k cho mình nhé :
1. TÌNH YÊU
Hoa Bưởi - Ong vàng
Em là bông hoa Bưởi
Anh là con Ong vàng
Hoa Bưởi trắng tinh khôi
Có nét đẹp dịu dàng
Hương thơm thật nhẹ nhàng
Ong vàng yêu hoa bưởi
Nó nguyện suốt cuộc đời
Chỉ yêu hoa bưởi thôi
Dù bay đến muôn nơi
Kiếm ăn xa đến mấy
Mà thấy hương hoa bưởi
Là vội vã bay về
Để được bên hoa Bưởi
Có đôi lần Ong vàng
Kiếm ăn ở nơi xa
Và những lúc mệt mỏi
Đã định ngả lòng mình
Với nàng Hồng kiêu sa
Sắc đẹp quá lộng lẫy
Nhưng bay đến bên nàng
Thấy mùi hương thơm lạ
Ong vàng liền nghĩ ra
Hoa Bưởi và lời thề
Nó lại tỉnh cơn mê
Hoa Bưởi thật xinh đẹp
Nên Ong vàng rất lo
Những khi xa hoa Bưởi
Không thường xuyên ở nhà
Lại sợ Ong Vò vẽ
Cứ lượn lờ ghẹo trêu
Rồi lại sợ hoa Bưởi
Ở nhà một mình buồn
Có khi lại mềm lòng
Bị Vò vẽ tấn công
Chính vì vậy Ong vàng
Mỗi lần bên hoa Bưởi
Nó yêu thương chiều chuộng
Mong muốn cho hoa Bưởi
Lúc nào cũng xinh tươi
Tỏa hương thơm mát dịu
Nó bay, hát vo ve
Bên cạnh hoa Bưởi mãi
Chẳng muốn xa rời nàng
Ong vàng đâu có biết
Hoa Bưởi thật dịu dàng
Ngây thơ và trong trắng
Nhưng hoa chỉ mở lòng
Với chàng Ong vàng thôi
Ở bên cạnh Ong vàng
Hoa Bưởi luôn nồng nàn
Mang lại cho Ong vàng
Niềm vui và hạnh phúc
Có bao nhiêu mật ngọt
Hoa Bưởi cho Ong vàng
Vì hoa Bưởi luôn biết
Ong vàng thích mật ngọt
Do chính nàng làm ra
Hoa Bưởi muốn Ong vàng
Dù có đi đâu xa
Vẫn nhớ về hoa Bưởi
Khi Ong vàng đi xa
Hoa Bưởi sống khép lại
Tạo thêm nhiều mật ngọt
Chờ đợi Ong vàng về
Hoa Bưởi mong muốn rằng
Ong vàng luôn bên cạnh
Với hoa Bưởi mỗi ngày
Để hoa Bưởi chăm sóc
Cho Ong vàng tốt hơn
Mong Ong vàng yêu thương
Và che chở cho mình
Muốn Ong vàng chỉ là
Của riêng hoa Bưởi thôi.
(Thơ Lam Le)
2. THỨC DẬY TÌNH YÊU....
Tình yêu ơi Em đang ở phương nào
Nhớ đến em mà xôn xao trong dạ
Ta hỏi em sao vẫn còn thư thả
Ước mộng này thì đã có từ lâu !
Tình yêu ơi em đang ở nơi đâu
Mà anh tìm nói một câu chưa thấy
Ta hỏi em. Em đang ở đâu đấy
Để cho ta tìm mấy phương trời rồi !
Tình yêu ơi sao không thấy trả lời
Để cho ai vẫn còn đời cô lẻ
Đã biết rằng yêu không thể san sẻ
Thế cho nên vẫn là kẻ đơn côi !
Tình yêu ơi Em có hiểu lòng tôi
Sao trái tim chưa bồi hồi xao xuyến
Em ở đâu để cho Anh quyến luyến
Ta cùng nhau bàn tính chuyện trăm năm !!
(Thơ Phạm Hồng Đức )
3. RƯỢU HỒNG
Lần đầu gặp gỡ nỗi khát khao.
Bởi lòng quân tử ngại lối vào.
Nhặt cánh hoa buồn sầu thương nhớ.
Thầm mơ Tình thắm được nàng trao.
Từng chiều qua ngõ nàng hoa tím.
Mong gặp người xưa nỗi nghẹn ngào.
Đã trót nhưng lòng chưa dám ngỏ.
Mơ ngày hoa cưới rượu hồng đào.
(Thơ Sao Mai)
4. NGÀY XƯA EM CÒN NGÂY THƠ
Từng ôm ảo vọng những mong chờ
Để rồi những tình là hư áo
Nên giờ cuộc đời vẫn xác xơ
Ngày xưa cũng xinh đẹp như ai
Cũng là thơm ngát như hoa lài
Đâu biết tình yêu là hư ảo
Nên thân phận mãi cứ trúc mai
Ngày xưa yêu ai cũng chung tình
Tình yêu ngày ấy hoa Bướm xinh
Nghĩ rằng cuộc đời đầy thơ mộng
Nên giờ mới lỡ giấc mơ tình
Ngày xưa chưa nghĩ như bây giờ
Cuộc đời thủa ấy rất ngây thơ
Nên tình héo úa theo ngày tháng
Để đến bây giờ ôm giấc mơ..
(Thơ Đức Hạnh)
5. GIẤC MƠ TÌNH YÊU
Trắng đêm tưởng bóng thương hình
Bẽ bàng tỉnh giấc riêng mình đơn côi
Sương tan mộng cũng xa rồi
Tìm ai ngơ ngác giữa đời mênh mông
Bình minh rạng rỡ ánh hồng
Tim loang bóng tối cõi lòng giá băng
Hạ đi thu đến vội vàng
Hồn thơ sầu muộn đa đoan một đời
Vô thường như chiếc lá rơi
Nhân sinh chìm nổi giữa đời bão giông
Nay còn mai hóa hư không
Bèo mây dâu biển giữa dòng sông mê
Tìm ai cho trọn ước thề
Ngàn năm sỏi đá lối về còn nhau
Sông Ngân đợi được mùa ngâu
Tình trần mãn kiếp đượm màu thủy chung
(Thơ Phan Thị Ngọc Ánh)
6. TÌNH MUỘN
Người thương hỡi gieo niềm vương nỗi nhớ
Giữa khoảnh trời xa vợi cách non khơi
Hồn tha thiết đêm trường nghe buốt nhói
Cháy cõi lòng hiu hắt nỗi bơ vơ
Tình chớm nở để sầu đau ứa lệ
Đến muộn màng cho đôi ngã buồn giăng
Anh vẫn biết cuộc tình không lối thoát
Nửa cuộc đời sao đắp mộng nên thơ
Làn gió thoảng sương lùa đau tình lỡ
Đắng môi mềm tan nát cả con tim
Yêu say đắm để buồn trong nghịch cảnh
Bến ly đò sông nước rẽ duyên tơ
Lòng thầm ước xin đừng chia tan vỡ
Cho cuộc tình khơi sống mãi bên nhau
Từ sâu thẳm tâm hồn anh níu gọi
Dẫu muộn màng xin thắm vẹn niềm mơ...
(Thơ Lợi Nguyễn)
7. TÌNH EM
Tình em như sợi tơ
Cột anh rất tình cờ
Vào một chiều nắng nhạt
Nghìn xưa đến bây giờ...
Tình em sương cỏ hoa
Nắng hong mềm phôi pha
Ngỡ không còn nhau nữa
Thương yêu chẳng phai nhoà
Tình em như cỏ may
Vướng chân chiều mơ phai
Cả đời thơm hương cỏ
Nên nhớ nhung tháng ngày
Tình em cánh gió thu
Dạt dào lời thơ ru
Trăng hoa bên thềm mộng
Con tim mãi tình tù
Tình em một đoá hồng
Cài lên môi mùa đông
Trăm năm còn nhớ mãi
Dù xa cách nghìn trùng!
(thơ Nguyễn Thanh Vy)
8. SAY TÌNH, SAY CẢNH
Say rừng lá hát giữa chiều rơi...
Say gió, mây ngàn cuộn lã lơi
Say bến tình thơm hương tóc gội
Say thuyền đắm mộng thuở xuân hồi
***
Say trăng đáy nước! tình vời vợi!
Say nguyệt đầu non đẹp khoảng trời
Say sóng ru thuyền xao xuyến đợi!
Say bờ cát trắng mộng đầy vơi...
***
Say mùa Cúc nở vàng thu tới
Say nước gương trong bóng hạ lơi
Say biển triều dâng triền sóng tới
Say vùng gió thoảng khoả làn môi...
***
Say em lạc cảnh bên đời mới!
Say má hồng tươi, đẹp tuyệt vời
Say nụ môi hôn, mê đắm đuối
Say tình mỹ nữ, mộng duyên ngời...
( Thơ Phuc Han Mai )
B. Thơ Tình Buồn
1. TÌNH LỠ
Thắm thoát mùa yêu đã qua
Ở đâu đây nỗi nhớ (anh) mơ về em
Tình còn đó người ở đâu
Xin cho nhắn gởi đôi câu êm đềm
Thắm thoát hai mùa nhớ em
Hạ xa nhau trót lở biệt ly rồi
Tình khúc Biển Xanh bồi hồi
Đến người bé nhỏ thuở yêu vừa nhớ
Thắm thoát mùa hoa phượng nở
Lối thu ngỡ ngàng,,chiếc lá bay xa
Chỉ còn động lại hương xưa
Mà ngỡ như,tình yêu thắm tươi mãi
Thắm thoát mùa yêu bỏ lại
Hương bay phản phất,,gió heo may về
Giá buốt hồn thơ môi kề
Giải thoát cho nhau...mối tình (nụ hôn)sưởi ấm.
(Thơ: Tình Vương Mang)
2. GÌN GIỮ
Tình đã bay xa giờ em mới hiểu
Tình ta tan vỡ vì thiếu ái ân
Để giữ tình yêu đôi lúc phải cần
Ái ân nồng thắm tăng phần yêu dấu
Em cố giữ gìn,nội tâm phấn đấu
Giữ tiết trinh,tránh làm xấu khi yêu
Em đã lỗi thời suy nghĩ một chiều
Tình yêu đôi lứa có nhiều thay đổi
Yêu nhau khá lâu ít ai nhịn nổi
Hàng ngày quấn quýt mỗi tối môi hôn
Đàn ông bản tánh chiếm đoạt là thường
Đàn ông đều muốn lên giường gấp rút
Em từ chối đã khiến anh bức xúc
Tình yêu đôi ta mỗi lúc một xa
Chuyện phải đến,anh quên hết mặn mà
Anh đã nói lời chia xa mãi mãi !
Anh ơi,hiểu cho thân là con con gái
Em muốn cho anh nhưng phải cưới xin
Còn đạo lý,còn lễ nghĩa gia đình
Em thà đớn đau nhìn cuộc tình tan vỡ
Vì chút dục tình sao anh nỡ ...xa...em.!!!
(Thơ Đoàn Quý Phi)
3. TÌNH NGHÈO
Trèo lên cây bưởi hái hoa
Bước xuống vườn cà hái nụ tầm xuân
Chúng mình khác họ người dưng
Một lần gặp gỡ như từng đã quen
Bởi anh thân phận nghèo hèn
Tháng năm vất vả da đen chai sần
Bùn lầy quến chặt bàn chân
Đồng trưa ruộng sớm đỡ đần mẹ cha
Còn em rẫy bắp nương cà
Mồ hôi từng giọt mặn mà thấm lưng
Kiếp nghèo chôn chặt tuổi xuân
Phấn son nhung lụa chưa từng dám mơ
Chúng mình một mái tranh sơ
Thầm câu ước hẹn đợi chờ mai sau
Mong ngày trầu thắm duyên cau
Đắp xây hạnh phúc bên nhau trọn đời
Ngọt ngào anh gọi mình ơi
Em cười bẽn lẽn mắt ngời ước mơ
Tình nghèo vẫn đẹp như thơ
Bao nhiêu năm tháng đợi chờ là đây
Đường quê hoa nắng ngập đầy
Đón nàng dâu mới xuân này thêm vui.
(Thơ Giáng Tiên)
4. GIỌT SẦU
Giọt lệ sầu đưa tiễn bước người đi
Bờ môi đắng từ ly lời chưa cạn
Mùa ân ái trong bão giông dày dạn
Ngược lối buồn làm bạn với đơn côi
Thuyền muôn trùng trên sóng nước xa xôi
Biển thăm thẳm ngăn đôi trời thương nhớ
Đàn lạc phím đoản khúc tình dang dở
Ta với người cách trở kể từ đây
Gió của trời đâu chỉ của riêng mây
Nên nuối tiếc đong đầy cơn mưa đổ
Nhân ảnh mờ bức tranh đời hoen ố
Một lần yêu đau khổ sắt se lòng
Tiễn đưa người trong nỗi nhớ mênh mông
Gương vụn vỡ hư không hình bóng cũ
Chỉ còn lại chút hương thừa ấp ủ
Hỏi mai này có đủ sưởi lòng nhau
(Thơ Phan Thị Ngọc Ánh)
5. DỖI HỜN
Mấy hôm nay trời dường như giận dỗi
Giống trách hờn anh quá đỗi vắng xa
Không nhớ nhung,cũng chẳng thấy mặn mà
Chắc bỏ em đi theo sau người lạ
Em nhớ anh như mùa thu trút lá
Thương anh nhiều sao thương quá đi thôi
Đừng để em cứ lặng lẽ đơn côi
Anh có hiểu nỗi niềm xa xôi đó
Dấu yêu ơi! Đừng xem tình là gió
Em lại buồn suy nghĩ ngó mông lung
Hãy bên nhau ta đi đến tận cùng
Nguyện giữ mãi mối tình chung tha thiết ..
Nỗi nhớ anh luôn cồn cào da diết
Mong mỗi ngày ta xiết chặt bàn tay
Giữ tình yêu nồng thắm đượm đong đầy
Bên nhau mãi cùng dựng xây hạnh phúc..
Tình yêu mình dù như sông uốn khúc
Nhưng vỗ về trong đục chẳng nào ngơi
Luôn yêu thương say đắm đến trọn đời
Anh và em không xa rời nửa bước....!!!
(Thơ Vũ Thắm)
6. TÌNH BUỒN
Dẫu vẫn biết cuộc đời này là thế
Yêu một người nhưng chẳng thể đến bên
Để đêm về nỗi nhớ cứ dâng lên
Nhạt môi mềm lệ vương sầu mi mắt
Dẫu vẫn biết tình yêu là chân thật
Nhưng cuộc đời thường lắm những đắng cay
Phận số ơi sao lại nở đọa đày
Duyên đây rồi nợ tìm hoài chẳng thấy
Dẫu vẫn biết yêu người nhiều biết mấy
Thì cũng chỉ là thương nhớ đấy thôi
Khi nhớ người nước mắt mặn bờ môi
Mình em thôi héo mòn trong đêm tối
Dẫu vẫn biết tình yêu ko có lỗi
Mà sao ko tìm được lối ra
Để cho em nước mắt nhạt nhoà
Và khóc thương chuyện tình yêu dang dở
(Thơ Thi My)
7. HỎI NGƯỜI CÒN NHỚ TÊN NHAU
Có lẻ tình mình không được trọn vẹn
Thôi đành đưa vào kỷ niệm khắc ghi
Chuyện yêu đương xin người đừng cố chấp
Vì khoảng cách,,bởi dòng ngăn tuyệt đối
Trong nỗi nhớ cũng như cô huyền thoại
Chỉ là lưu luyến đắp mộ cuộc tình
Rồi lãng quên xóa tên một dấu ấn
Để thời gian chết lặng lối thu tàn
Cứ ngỡ rằng,,mùa sang tình lãng mạn
Mà đâu ngờ,,bẽ bàng trong trái ngang
Nót trái đắng,,trôi vào lòng cô đơn
In mảnh ghép vụn vỡ như đùa giỡn
Chỉ mình ta mặt lệ thắm giọt hờn
Tim tan nát giữa dòng châu tuôn đổ
Bóng hình ơi ! người hỡi có lẽ nào !
Quên đi tất cả kỷ niệm êm đềm
Tháng ngày bên nhau,,tình anh trao em
Hỏi người còn nhớ ân tình thuở ấy...!!!
(Thơ Tình Vương Mang)
8. TÌNH MUỘN
Em cất giữ một nỗi niềm sâu thẳm
Giấu trong lòng một trái tim yêu thương
Bao năm tháng sống lẻ loi dặm đường
Ngày anh đến,bầu trời xanh vô tận
Những bông hoa với ngọt ngào hương phấn
Dâng cho đời bao vị ngọt tình yêu
Mình cùng nhau thỏa khao khát sớm chiều
Niềm hạnh phúc từ những điều rất nhỏ
Phải không anh trời đã ngừng trở gió
Để dòng sông êm ả dệt nắng vàng
Ta bên nhau phơi phới giữa thu sang
Hai trái tim hòa chung cùng một nhịp
Em đã biết bây giờ em đã biết
Hai chúng mình là một nửa của nhau
Thời gian trôi vĩnh viễn chẳng úa màu
Bởi tình ta sẽ mãi là bất diệt!!!
(Thơ Vũ Thắm)
9. KỶ NIỆM BUỒN
Có ai hiểu nổi nỗi đắng cay
Người ấy đi yêu kẻ khác rồi
Sao tôi biết vậy còn theo đuổi
Thầm thương trộm nhớ mãi không thôi
Tôi đã biết em vẫn hững hờ
Cười hoa cợt gió lại ghẹo mưa
Đâu biết lòng tôi bao cay đắng
Gửi sầu theo gió rụng theo thu
Người ấy tặng ai bao nụ cười
Những lời âu yếm xé lòng tôi
Thế mới hiểu yêu là như vậy
Tim phập phồng vị ngọt tình yêu
Giờ có lẽ buồn thêm cay đắng
Theo ta đi trong trắng cuộc đời
Sao em nỡ quên anh trong chốc lát
Để tim anh tan nát cõi lòng
Sao em nói yêu anh say đắm
Để mình anh ướt lệ đêm trăng
Ai ơi tình yêu là thế đấy
Đau xót tình tôi tuổi thiếu thời
(Thơ Lê Nhưng)
10. TÌNH EM TRAO ANH
Em yêu anh bằng trái tim nóng bỏng
Chẳng đổi thay dù sóng hóa thành dông
Mãi sắc son chờ đợi tiếng tơ hồng
Năm và tháng tình nồng càng thắm thiết
Em yêu anh thật nhiều anh có biết
Mỗi đêm về da diết chữ nhớ thương
Tình trăm năm hoa chưa kết đỏ đường
Yêu lắm đó thiên trường nào thay đổi
Em yêu anh chân trời chưa mở lối
Gian nan nào gió thổi rét vẫn yêu
Chẳng nhạt phai tình ấy mãi là điều
Mơ và ước sớm chiều ta chung lối
Em yêu anh trái tim càng bối rối
Giữa phồn hoa đô hội biết làm sao
Gái nhà quê chân lấm trắng thế nào
Yêu chỉ biết tim trao người chân thật
Em yêu anh con người hơn vật chất
Mọi hờn ghen em cất tận đáy tim
Chẳng để anh nhìn thấy hay kiếm tìm
Tình chỉ đẹp khi hoa sim kết trái
Em yêu anh câu minh sơn thệ hải
Là thước đo chẳng phải nghĩ suy nhiều
Hãy chở che và giữ vững tình yêu
Để muôn kiếp không lạc diều anh nhé
(Thơ Duy Hiển)
Thơ tình vui
C. Thơ Tình Lãng Mạn
1. TÌNH CẢM VỢ CHỒNG
Môi hôn chan chứa ta trao
Yêu thương thắm thiết dạt dào người ơi
Trải bao năm tháng tuyệt vời
Nghĩa tình chồng vợ muôn đời sắc son
Bên nhau hạnh phúc vẹn tròn
Vòng tay ấm áp ... môi hôn đậm tình
Bên nhau dệt mộng thắm xinh
Cho đời thơm ngát lung linh đất trời
Em bên anh mãi muôn đời
Tháng ngày bền chặt rộn lời ái ân
Tình say muôn thuở ngọt lành
Êm đềm chung thủy yến oanh nồng nàn
Yêu thương vút tận mây ngàn
Đôi bờ môi thắm chứa chan cõi lòng...
Hồn lâng say chốn phiêu bồng
Hương tình nồng đượm ...dập dồn đôi tim...
(Thơ Giáng Tiên)
2. TÌNH EM TRAO ANH
Em yêu anh bằng trái tim nóng bỏng
Chẳng đổi thay dù sóng hóa thành dông
Mãi sắc son chờ đợi tiếng tơ hồng
Năm và tháng tình nồng càng thắm thiết
Em yêu anh thật nhiều anh có biết
Mỗi đêm về da diết chữ nhớ thương
Tình trăm năm hoa chưa kết đỏ đường
Yêu lắm đó thiên trường nào thay đổi
Em yêu anh chân trời chưa mở lối
Gian nan nào gió thổi rét vẫn yêu
Chẳng nhạt phai tình ấy mãi là điều
Mơ và ước sớm chiều ta chung lối
Em yêu anh trái tim càng bối rối
Giữa phồn hoa đô hội biết làm sao
Gái nhà quê chân lấm trắng thế nào
Yêu chỉ biết tim trao người chân thật
Em yêu anh con người hơn vật chất
Mọi hờn ghen em cất tận đáy tim
Chẳng để anh nhìn thấy hay kiếm tìm
Tình chỉ đẹp khi hoa sim kết trái
Em yêu anh câu minh sơn thệ hải
Là thước đo chẳng phải nghĩ suy nhiều
Hãy chở che và giữ vững tình yêu
Để muôn kiếp không lạc diều anh nhé
(Thơ Duy Hiển)
3. SẮC THẮM
NON xa sắc thắm mây trời.
XANH trong gió hát cảnh đời thiết tha.
ĐÁY hồ đàn cá tung tăng.
NƯỚC trong biên biếc ru tình nhớ ai.
IN hình nắng chiếu lung linh.
TRỜI tây ráng đỏ chạnh niềm ước mơ.
CÀNH cao chim hót nên thơ.
LÊ trong gió thoảng đong đưa chiều buồn.
TRẮNG yêu nhuộm cả tâm hồn.
ĐIỂM thêm màu nắng vấn vương vào lòng.
MỘT nàng hoa dại bên đường.
VÀI hàng lý nở mùi hương dịu dàng.
BÔNG thương dưới ánh chiều vàng.
HOA yêu nhung nhớ cho chàng bâng khuâng.
NON XANH ĐÁY NƯƠC IN TRỜI.
CÀNH LÊ TRẮNG ĐIỂM MỘT VÀI BÔNG HOA.
(Thơ Sao Mai)
4. TÌNH HỌC TRÒ
Năm đó nhà trường mở hội thì
Hai đứa yêu nhau chẳng nói gì
Hoa tím sân trường rơi vài cánh
Hai đứa nhìn nhau bước vào thi
Bài thì hôm đó bài thơ yêu
Thương thương nhớ Nhớ Một buổi chiều
Lá vàng rơi xuống hồn thì sỹ
Một khoảng thu buồn ngát trời yêu
Giám thị nhìn em giám thi cười
Em nhìn cô bé thấy cô vui
Bài thơ hôm đó vương tình mộng
Tươi thắm hồn ai giấc mơ đời
Hôm ấy tình thơ với tình đời
Yêu người trong mộng tuổi hai mươi
Mắt cô hàng xóm cô hàng xóm
Mơ mộng gì cô cô mỉm cười
Bài thơ hôm đó được điểm mười
Bài thơ còn mãi đọng trong tôi
Nụ cười tươi thắm cô hàng xóm
Hai đứa yêu nhau chẳng nửa lời
(Thơ Đức Hạnh)
5. TÌNH ANH MÙA NƯỚC NỔI
Quê Em... sông nước Cần Thơ
Bốn mùa nước nổi, đợi chờ đò thương
Ô Môn... bên lỡ vấn vương...
Bên bồi thương nhớ...đậm tình quê Em.
Ninh Kiều... bến mộng êm đềm
Chiều vương nhạt nắng, dạ mềm nhớ ai
Cái Răng...Anh đến u hoài
Trên sông chợ nổi...rộn ràng thật vui.
Hạ về... Anh đến... Cần Thơ..
Tìm người em gái, đợi chờ người thương
Tây Đô...có phải nợ duyên?
Một lần Anh đến... nhớ thuyền Phương Nam.
Anh về...nhớ mãi sông đêm...
Nhớ người Em gái... bên bờ sông thơ
Thương Anh... Em ráng đợi chờ
Cần Thơ nước nổi...năm sau anh về
Miền Tây... sông nước...tràn trề
Thắm tình giai ngẫu... lời thề... em trao
Trăm năm...vẹn nghĩa dạt dào...
Tình Em mãi mãi...ngọt ngào trong Anh.
(Thơ Nguyễn Thanh Tâm)
6. TÌNH YÊU
Tình yêu như ly rượu nồng,
Uống vào để má thêm hồng, em ơi.
Tình yêu, như nắng mặt trời,
Giúp cây nảy lộc, đâm chồi,nở hoa.
Tình yêu, không có tuổi già.
Tình yêu mãi mãi sẽ là thanh xuân.
Yêu nhau, trao gửi ái ân,
Tình yêu mang đến mùa xuân cho đời.
Tình yêu, như nước đầy vơi
Yêu nhau đủ vị, đủ mùi say sưa.
Tình yêu sung chát, chanh chua
ơt cay, mía ngọt, có vừa lòng nhau?
Yêu nhau muôn sắc, muôn màu
mấy ai quên được tình đầu, mình ơi.
Chỉ là chuyện của hai người.
Mà sao bàn mãi, muôn đời không xong...
(Thơ NP)
7. TÌNH ĐẦU VÀ TÌNH CUỐI
Tôi đang yêu ,một mối tình bình dị
Không cần nhắn tin thủ thỉ suốt ngày
Tôi chỉ cần đơn giản tay trong tay
Tung tăng dạo phố những ngày nắng ấm
Người tôi yêu là một người đằm thắm
Không tự cao tự đại lắm khoe khoang
Tôi không màng người tôi yêu xuềnh xoàng
Tôi không cần vào nhà hàng sang trọng
Quán vỉa hè dưới tàng cây rợp bóng
Hai tâm hồn cùng hâm nóng đôi tim
Tôi chỉ cần những lời lẻ diệu êm
Sẻ chia an ủi những đêm trăn trở
Tôi sẽ cùng người tôi yêu đối phó
Khó khăn vất vả sóng gió cuộc đời
Tôi yêu người đã chân thật yêu tôi
Người không chạy theo thói đời hư hỏng
Tình của tôi đơn sơ nhưng nóng bỏng
Hai tâm hồn luôn trông ngóng về nhau
Tôi yêu một người có trước có sau
Người yêu tôi đấy,TÌNH ĐẦU VÀ TÌNH CUỐI.!!!
(Thơ Đoàn Quý Phi)
D. Thơ Tình Ngắn
1. NIỀM MONG
Nắng hạ tan chiều ở bến sông
Làn mây vẫn trải sắc tươi hồng
Vườn đào ủ nghĩa tâm bền có
Ngõ trúc ươm tình sức dẻo không ?
Hẹn biển duyên này luôn giữ chặt
Thề non phận ấy mãi ôm gồng
Hai đầu nỗi nhớ bao mùa nguyện
Hạnh phúc êm đềm thoả ngóng trông
(Thơ Sao Mai)
2. GÓC PHỐ
Biết tìm đâu trong dòng người hối hả
Một trái tim biết san sẽ yêu thương
Một tình yêu được gọi là muôn thuở
Đến bao giờ tìm được nửa của em
(Thơ Thi My)
3. TÌNH ĐẦU
Tình đầu đẹp lắm phải không Anh
Chớm nỡ yêu thương kết mộng thành
Nguyện mãi chung tình đời vất vã
Đôi mình cố gắng sẽ thành danh
Sang hèn sự thể nơi duyên số
Quyết chí đồng lòng đẹp tựa tranh
Chẳng ngại gian nan trời bão tố
Duyên tình đẹp mãi vẫn luôn dành
(Thơ Cô Út)
4. TÌNH YÊU
Có ai đùa giỡn được tình yêu?
Nó đến rồi đi chẳng nói nhiều
Lấy nửa hồn ta đem đi mất
Rồi đem bán lại chẳng bao nhiêu
Từ đó hồn ta bỗng dại khờ
Đêm về chỉ mộng mị vu vơ
Hỏi gió hỏi mây còn thương xót
Thì cho ta nhắn nó một điều
Nói rằng nửa mảnh hồn còn lại
Đem đi bán nốt để mà tiêu...
(Thơ Anh Tuấn)
5. TÌNH THU
Chân bước hồn phiêu... dưới giọt Thu
Buồn dâng chiều tím... phủ mây mù
Lơ đãng lá vàng... rơi trước gió
Man mác trong lòng... nhẹ tiếng ru...
Tĩnh lặng hồ êm... gió vi vu
Thấp thoáng làng quê... dưới dương mù
Khao khát tình nồng... chưa bén đủ
Lạc loài cô lẻ... thiếu tình Thu!...
(Tho Tho Thi)
6. NỤ TÌNH TÀN PHAI
Nụ tình em đã trao ai.
Cho người xưa cũ tiếc hoài ngẫn ngơ.
Hôm qua còn đó vẫn chờ.
Mà nay bóng nhạn biệt mờ phương xa.
Nụ tình mới chớm nở hoa.
Người ơi sao nỡ nhạt nhòa quá nhanh.
Nụ tình sải cánh mong manh.
Để rồi gió xé tan tành còn đâu.
Đời người sao lắm mưa ngâu.
Phong ba bão tố ngập đầu chữ yêu.
Nụ tình như gió phiêu diêu.
Qua miền tăm tối tiêu điều người ơi.
Nụ tình như cánh lá rơi.
Theo mùa Thu chết để rồi tiếc thương...
(Thơ Vân Thiên Long)
http://thuthuat.taimienphi.vn/nhung-bai-tho-tinh-hay-nhat-36665n.aspx
Trên đây là những bài thơ tình hay nhất, các bạn có thể tham khảo và đón đọc để cảm nhận về tình yêu ngọt ngào, lãng mạn, hạnh phúc cũng như tình yêu buồn. Nếu các bạn thấy hay, nhớ lưu lại để đọc và chia sẻ để mọi người cùng đọc nhé.
Tác giả: Nguyễn Cảnh Nam 4.0★- 3 đánh giá)
Bài viết liên quan
Thơ chế về tình yêu hay, hài hướcThơ hay về Mùa HèNhững bài thơ hay về cha, bốNhững bài thơ tứ tuyệt hay nhấtNhững bài thơ hay về Tình Bạn Từ khoá liên quan: Bài thơ tình, bai tho tinh, bài thơ tình hay nhất,SOFT LIÊN QUANThời Gian – Khoảng Cách
Yêu em lắm tuy xa khoảng cách
Cho lòng buồn thử thách thời gian
Một mình suy nghĩ miên man
Nhìn đêm buông xuống ngắm màn sương rơi
Anh vẫn biết ở nơi xa đó
Em hàng đêm lệ nhỏ sầu bi
Gửi vào đêm vắng những gì
Để nhờ làn gió mang đi tới nàng
Nhìn ánh mắt mơ màng nơi ấy
Anh nơi này cũng thấy buồn sao
Con tim thầm nhủ ước ao
Tình mình đẹp lắm lẽ nào chia hai
Ngày mới đến ban mai rực nắng
Mình bên nhau trao tặng yêu thương
Hoa tình yêu nở ngát hương
Vòng tay ân ái môi hường trao duyên
Thời gian sẽ đưa thuyền cặp bến
Rồi niềm vui sẽ đến mọi nhà
Xuân về rạng rõ sắc hoa
Tình đôi mình mãi đậm đà thủy chung.
full luôn ạ? nhiều chương lắm ạ
[Chúc bạn đọc sách vui vẻ tại www.gacsach.com/ - gác nhỏ cho người yêu sách.]