K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Truyện mình chia sẻ của FB Nguyễn Nhật Trường nhé Biểu tượng cảm xúc grin(Chuyện thật 100% luôn , đm đúng là đi đêm lắm thì có ngày gặp ma mà, đây là câu truyện ma kinh khủng nhất mình từng biết, có thể gọi tên nó là Âm Dương Lộ)Biểu tượng cảm xúc squintChuyện là thế này , nãy mình có đi qua đoạn đường Phạm Văn Đồng – Nam Thăng Long lúc khoảng hơn 12 giờ đêm trong trạng thái...
Đọc tiếp

Truyện mình chia sẻ của FB Nguyễn Nhật Trường nhé Biểu tượng cảm xúc grin
(Chuyện thật 100% luôn , đm đúng là đi đêm lắm thì có ngày gặp ma mà, đây là câu truyện ma kinh khủng nhất mình từng biết, có thể gọi tên nó là Âm Dương Lộ)
Biểu tượng cảm xúc squint
Chuyện là thế này , nãy mình có đi qua đoạn đường Phạm Văn Đồng – Nam Thăng Long lúc khoảng hơn 12 giờ đêm trong trạng thái người lâng lâng vì có hơi nhiều cồn trong máu. Tới đoạn bến xe bus gần công viên Hòa Bình thì xe bỗng dưng chết máy . Biểu tượng cảm xúc smile
Nhìn quanh quẩn thấy đường vắng chỉ lác đác vài cái xe , bực mình kiếm gốc cây giải quyết nỗi buồn . Biểu tượng cảm xúc colonthree
Vừa kéo khóa quần ra thì bỗng giật mình cứng cả người khi thấy một con bé mặc váy hoa,tóc buông xõa đang ngồi thu lu ở đằng sau gốc cây đó , mới đầu tưởng ma nhưng dáng dấp cũng giống như là người , nên đánh bạo bắt chuyện :
– bạn là ai?? Sao lại ngồi đây giờ này???
Hỏi hai câu không thấy trả lời , bực mình quá nên định quay về xe nổ máy để về nhà .
Chợt nó ngẩng mặt lên ( mặc dù trời tối nhìn mờ mờ nhưng cũng thấy khá xinh xắn ) gọi với theo :
– Anh gì đó ơi??
– gì thế bạn?
– cho em đi nhờ một đoạn được không??
– sao bạn không vẫy taxi vậy?
– em không quen ai cả? Hơn nữa em sợ người lạ??
– thế bộ mình quen sao??
– không đâu , chẳng qua nom mặt anh hiền hiền , nếu anh thấy phiền thì thôi vậy ạ??
Thấy con bé cũng dễ thương , ăn nói nhẹ nhàng nên mình động lòng trắc ẩn cho đi nhờ . Con bé bước ra và ngồi sau xe mình , nó đi chân đất nhìn khổ thân nên mình đưa đôi tông của mình cho nó . Mãi nó mới chịu xỏ vào .Biểu tượng cảm xúc colonthree
– bạn về đâu??
– cho em về cái nhà nghỉ nào gần đây nhất …
– Hả??? ! ….(đoạn này thì mình đang nghĩ con bé là gái ăn sương ) .
– Anh đừng hiểu nhầm , em đang không muốn về nhà thôi ..
– sao lại thế? ( đoạn này là mình nghĩ vớ được bò lạc) Biểu tượng cảm xúc colonthree
– đi thi kết quả khôg như ý muốn, chán thì bỏ đi , chắc bố mẹ em đang tìm nhặng lên …
– sao không bảo cho cô chú bớt lo.?
– lúc nào cũng theo khuôn khổ chán lắm rồi, buông thả một hôm xem sao. Mai em về ..
-…….
Mình đi được một đoạn qua cầu Thăng Long .đường lưu thông của xe máy ở gầm khá tối nên hơi lạnh sống lưng, đành bắt chuyện với em ý cho đỡ sợ :
– bạn tên là gì?
– em mang tên một loài hoa mọc ban đêm..
– Dạ Hương hả??
– ăn với chả nói, hoa Quỳnh đó anh! ( con bé phá lên cười).
– tên đầy đủ??
– Như Quỳnh! Còn anh? Biểu tượng cảm xúc colonthree
– ờm, tớ là Trường. Gọi là Quỳnh Như Như cho kute nhé Biểu tượng cảm xúc smile (giống tên một người bạn của mình)
– ha ha! Gọi thế nào cũng được , nói chuyện với anh vui phết ! Biểu tượng cảm xúc smile
– mai bạn định về nhà chưa?? Biểu tượng cảm xúc colonthree
– em chưa biết, mai xem ý kiến của gia đình đã . Biểu tượng cảm xúc frown
– ờm! Mà đi đêm này một mình bạn không sợ ma hả???
– ma chẳng có gì đáng sợ.!
– sao lại thế??
– em biết mà, vì em cũng là ma..
– chắc bạn đùa.???
– em nói thật, lâu lắm mới ngồi cạnh con người, lại còn người có mùi thịt hấp dẫn như anh nữa chứ . Ha ha ha…Biểu tượng cảm xúc colonthree
-…..
Tiếng cười ở ngay sau lưng mà lúc xa lúc gần, giọng con gái trong trẻo , lại còn thêm cả thanh âm văng vẳng như có một ma lực gì hấp dẫn lắm khiến mình quay đầu lại gần-như-là-ngay-lập-tức.
Cái đkm , còn bé có nước da trắng nhờ nhợ, mái tóc dài buông xõa vai bay trong gió , còn đôi mắt thì to tròn và ánh lên thứ màu sắc kì quái , miệng thì đang há hốc ra cười ….
Lúc đó sợ đến nỗi không biết đã đái ra quần hay chưa, vội phanh kít xe lại và bỏ chạy thục mạng đến nơi có ánh đèn gần nhất cách hơn cây số- không cả dám quay đầu nhìn lại phía sau, chỉ nghe thấy giọng con bé kia lanh lảnh trong gió vẫn gọi tên mình……. Biểu tượng cảm xúc frown
30 phút sau quay lại cùng hai ông xe ôm. Thấy xe mình ở cửa một quán ăn đêm gần chỗ ấy- còn “con ma” kia chẳng thấy đâu. Bà chủ quán cháo cười bảo :
– cháu tên gì?
– Trường ạ.!
– có một con bé gửi xe cho cháu , nó cũng đặt sẵn một bát phở rồi , gớm thanh niên gì mà sợ ma dữ vậy? :))
– con bé đấy đâu ạ??
– bắt taxi đi rồi .!
Chẳng còn bụng dạ gì mà ăn nữa, lếch thếch dắt xe đi về nhà . Trả cho mấy ông xe ôm 5 xọi công đi cùng .
Lần đầu tiên thấy xấu hổ như vậy Biểu tượng cảm xúc frown
Về nhà vẫn cố viết chuyện này mà đăng lên . Hi vọng bé đó đọc được ( dù thật khó giữa biển người mênh mông này ….).
Gửi riêng :
-này Quỳnh Như Như, yêu cầu trả anh đôi dép tông.
– anh không sợ ma nữa đâu, nhất là
mấy con ma dễ thương như em đó đó Biểu tượng cảm xúc frown
– về nhà đi! đi bụi thanh thản được một lúc thôi , gia đình vẫn mãi là bến đỗ … Và cái đờ gì rồi cũng sẽ qua thôi ..
Thân.. Biểu tượng cảm xúc squint
Đi ngủ , đê ka mờ…

0
Bạn có tin ma có thật không? Mình thì chắc chắn linh hồn con người sau khi chết vẫn luôn xuất hiện xung quanh chúng ta. Mình đã gặp họ 3 lần và mình sẽ kể cho các bạn dưới đây.Lần thứ nhất, mình nhớ hồi đó mình tầm 4 hay 5 tuổi gì đó . Tối hôm đó mình ngủ với bà thì tự dưng tỉnh giấc giữa đêm và không thấy bà đâu, rồi mình lại nhìn thẳng ra cửa thi thấy có người đứng đó....
Đọc tiếp

Bạn có tin ma có thật không? Mình thì chắc chắn linh hồn con người sau khi chết vẫn luôn xuất hiện xung quanh chúng ta. Mình đã gặp họ 3 lần và mình sẽ kể cho các bạn dưới đây.

Lần thứ nhất, mình nhớ hồi đó mình tầm 4 hay 5 tuổi gì đó . Tối hôm đó mình ngủ với bà thì tự dưng tỉnh giấc giữa đêm và không thấy bà đâu, rồi mình lại nhìn thẳng ra cửa thi thấy có người đứng đó. Nhà mình có hai tầng, mình hôm đó nằm tầng một mà cửa chính tầng một có những ô cửa kính nhỏ nhìn rõ ra ngoài. Mình thấy người đó là một người đàn ông mặc áo vest trắng, da trắng bệch ( trắng hơn ma cà rồng ) nhưng lại có cái miệng rộng đến tai và đôi mặt đen sâu hoắm, dĩ nhiên người đó đang cười trên sự sợ hãi của mình thì mồm mới rộng vậy:). Lúc đó phản xạ nhanh thì lấy chăn trùm lại, lúc sau thì nghe tiếng chân bà nên cố gắng chạy lên tầng thật nhanh. Mình không nhớ sau đó thế nào chỉ nhớ cái bộ mặt người đó thôi vì nó ấn tương vậy mà.

📷

Lần thứ hai đó là hôm mình về quê nội sau một tuần bố mình mất.

Đêm đó ngủ tại nhà nội mà mình gần như thức trắng. Vì chưa đến 49 ngày mà bàn thờ vẫn còn cái đài cầu siêu , mà đáng sợ nhất là đầu giường ngủ hướng vào ban thờ , hướng ngang thôi nhưng cái giường này bố mình nằm lúc trước mà cả đêm còn nghe tiếng đài mới ghê chứ. Hôm đó mình nằm cùng bà và em gái mà hai người ngủ say còn mình thì khó ngủ, và tầm 5h30 sáng thì điều mình sợ đã xuất hiện. Lúc đó đang ngồi dậy thì đối diện giường là bố mình, nhưng mình thấy người bố như khói xanh và tay cầm bia mộ , mặt xơ xác, tái nhợt. Mình đã bị đơ lúc đó , may lúc sau có bà mình vào gọi thì mình mới bình thường, quay ra thì không thấy bố nữa.

Lần ba thì do mình có thói quen thức muộn nên bị gặp. Thường thì muộn lắm là 2h ngủ nhưng hôm đó có người nhắn tin cùng nên thức đến gần 3h sáng và được gặp ma. Đang nhắn tin thấy hơi mỏi mắt nên ụp máy xuống tí thì bất chợt nhìn ra phía tường đối diện giường và thấy cái bóng lù lù ở đó. Không biết có phải ảo giác hay không hay là các cụ về thăm. Ai biết được???
Thì đó là những mẩu chuyện của mình muốn chia sẻ cho các bạn. Nếu có gì sai sót mong mọi người giúp mình sửa. Mình cũng có vài câu chuyện được nghe kể muốn được chia sẻ với mọi người.
Cảm ơn vì đã đọc!:):):)
CD

0
Xin chào mọi người, đã lâu rồi mình biết tới truyenmacothat khoảng 2-3 năm và đọc truyện ở đây. Hôm nay mạo muội gửi tới các bạn một vài truyện ma cũng không có gì kinh dị lắm, mong các bạn nhận xét bên dưới để mình rút kinh nghiệm.Mình sinh ra và lớn lên ở mảnh đất nhỏ ở huyện Hoa Lư tỉnh Ninh Bình.( Chắc các bạn cũng biết rồi nhỉ , ai có nhu cầu tham quan cảnh đẹp thì về đây...
Đọc tiếp

Xin chào mọi người, đã lâu rồi mình biết tới truyenmacothat khoảng 2-3 năm và đọc truyện ở đây. Hôm nay mạo muội gửi tới các bạn một vài truyện ma cũng không có gì kinh dị lắm, mong các bạn nhận xét bên dưới để mình rút kinh nghiệm.
Mình sinh ra và lớn lên ở mảnh đất nhỏ ở huyện Hoa Lư tỉnh Ninh Bình.( Chắc các bạn cũng biết rồi nhỉ , ai có nhu cầu tham quan cảnh đẹp thì về đây nhé ) từ nhỏ đến giờ mình chỉ được nghe các cụ kể lại truyện ma , mình chỉ nhớ được một vài truyện…Mình vào truyện luôn nhé
*I : Đàn lợn.
Cách đây cũng lâu rồi vào buổi đêm trời mưa khoảng năm 1998-1999 gì đấy , Bác L ( Chị dâu của mẹ mình) đang ngồi may áo thì nghe thấy rất nhiều tiếng bước chân chạy lại phía nhà mình . Bác liền hé cửa sổ ra xem ( hé chỉ đủ nhìn ) thì thấy 1 con lợn mẹ và khoảng 8 con lợn con đang chạy, Bác tưởng là lợn nhà ai sổng chuồng nên bác lùa theo đến ngã 3 đường để đến xóm khác thì chả thấy đâu nữa( mà bác bảo nhìn mấy con lợn cứ sáng sáng như kiểu bôi sơn dạ lên ấy . ) Bác cũng biết là gặp thứ gì rồi nên tiểu ra rồi vuốt lên mặt, hớt hải chạy về và từ đó không ai ra ngoài cửa sau 9h tối nữa…….
*II : Cây tre xóm trong .
Ở xã mình thì nổi tiếng truyện ma đều bắt nguồn từ đây.Tầm khoảng năm 03-04 gì đó, Bác T đi nhậu về khoảng 11 – 12h khuya đi tới gần cổng bác thấy một người phụ nữ mặc đồ trắng tóc để qua mặt ngồi ngay dưới gốc cây tre . Bác nhìn nhầm là mấy đứa trẻ trong xóm nên ra hỏi thăm, Bác vừa hỏi là con nhà ai thì người phụ nữ ấy ngước mặt lên nhìn thì Bác T miêu tả là nhớ sơ qua là mặt trắng bệch không có mắt lưỡi lè ra xuống tận mép cằm.Rồi cười , Bác T sợ quá ngất đi khi tỉnh lại thì đang thấy trong nhà ông Q rồi . Bác nghe mọi người kể lại là vợ bác đi tìm thì thấy Bác T nằm ở giữa đường, rìu bác vào nhà cạo gió cho tỉnh ngủ rồi hỏi làm sao mà ngủ ở giữa đường thế kia . Khi bác T tỉnh dậy , vợ bác hỏi thì giọng Bác T cứ the thé như giọng phụ nữ ” trả nhà cho tao, trả nhà cho tao ” Rồi nhìn mắt không thấy lòng đen đâu. Vợ bác T sợ quá liền sang gọi thầy Q ,thầy Q sang xem thì biết bác T bị ma nhập liền gọi mấy người nữa sang kéo bác T về nhà . 4 người đàn ông lực lưỡng như thế không lôi nổi một người đang say rượu , bất lực rồi thầy Q quay về nhà khoảng 2 phút sau bác đem theo cái lọ nhỏ nhỏ rồi nói ‘ quân bay đâu lôi con kia về nhà’ rồi bác T như kiểu có người xách vai bay như không vậy . Về nhà thầy Q thì thầy hỏi ‘ mày là ai ‘ thì nó bảo rằng ‘ xưa chết đói , gia đình đem vất bên vệ đường ,đói không có gì ăn ‘ Thầy Q đi vào trong nhà đem một bịch nở ra bảo nó ăn . Bịch nở to vậy mà khoảng 5 giây đã teo khô hết . Rồi thầy Q làm phép siêu độ và bảo gia đình cúng rằm mỗi tháng cho nó , nó mới chịu yên………..
*III: Con sông.
Hồi Việt Nam mình được giải phóng, cuộc sống cũng được cải thiện nhiều . Bác đằng ngoại của bố mình thường ngày đi thuyền sang chợ để mua hàng về bán ở chợ mình , mỗi tuần mở vào sáng 3 ngày lẻ . Khoảng 2 h là bắt đầu đi vì sợ đến nơi là chả còn gì mà mua cả, mọi ngày đi thì không sao nhưng tuần 2 tuần nay đi thuyền cứ có một thuyền khác đi đằng trước . Người đó đội mũ, mặc quần áo lính ngày xưa . Bác mình tưởng rằng người quê cũng đi liền bắt chuyện nhưng người ấy không trả lời cứ đi thẳng rồi đến đoạn rẽ con sông là không thấy đâu . Mấy lần như thế rồi bác về nhà hỏi thì biết đoạn sông đấy lúc chiến tranh lính hi sinh nhiều lắm . Bác rất sợ và không đi một vài hôm. Nhưng vì cuộc sống Bác phải cứng rắn lên mới được, mỗi lần đi Bác thường treo 1 dây tỏi trước và sau mũi thuyền , từ lúc ấy mới không thấy gì nữa
*IIII: Cái cống ở đường lớn.
Cái cống mình sắp kể đây thực ra là ở con kênh giữa các thửa ruộng, sau này người ta làm đường lên trên luôn nên mình gọi là ở đường lớn . Mọi chuyện bắt đầu là … Chú A đêm hôm đi kích cá kiếm sống qua ngày, đến đoạn cái cống đó thì chú thấy một con bê nhỏ nhỏ màu trắng , chú tưởng nhà ai chăn rồi bỏ quên gì đó liền vồ đem về làm thịt. Bỗng nhiên nó nhảy như ếch xuống nước rồi mất hút . Chú A sợ quá vất cả đồ nghề ở lại ba chân bốn cẳng chạy về, chú bị sốt li bì 4 hôm liền và không đi kích nữa. Chuyện đó trong làng ai cũng biết, ai cũng sợ phải đi qua chỗ đó vào ban đêm một mình . Cũng có lái xe đêm đi qua đoạn đường đó cũng thấy con bê liền xuống bắt cũng gặp trường hợp tương tự như chú A. Nơi này ai cũng sợ, xóm gần đây không ai dám ra ngoài khi mặt trời lặn . Đi vệ sinh cũng thấy tiếng nhảy xuống nước ùm ùm đoạn đó, người ta bảo chắc là ma đói, lính chết trận nằm xuống ở đó( cũng có người chết đuối ở đây rồi mình sẽ kể sau) . Hình như họ cũng lập một cái miếu nhỏ và mọi chuyện cũng xảy ra ít đi. Mình cũng hay lượn qua lúc biết đến thì đi qua cứ có cảm giác ai nhìn ở đằng sau.

0
Kể chuyện Ma cấm ** Lời đầu tiên xin cảm ơn truyenmacothat đã duyệt , vì dạo này công việc đôi chút rảnh nên mình chia sẻ vài câu chuyện trong cái xóm gọi là xóm gò mây ở xã đức lân huyện mộ đức tỉnh quảng ngãi ! Mình đã xa quê hơn 10 năm nên có thể chia sẻ hết cái thông tin chính xác nhất cho các bạn gần xa thân mến dễ hình dung ,Từ ngoài đường quốc lộ nối dài hết các miền ,...
Đọc tiếp

Kể chuyện Ma cấm **

Lời đầu tiên xin cảm ơn truyenmacothat đã duyệt , vì dạo này công việc đôi chút rảnh nên mình chia sẻ vài câu chuyện trong cái xóm gọi là xóm gò mây ở xã đức lân huyện mộ đức tỉnh quảng ngãi ! Mình đã xa quê hơn 10 năm nên có thể chia sẻ hết cái thông tin chính xác nhất cho các bạn gần xa thân mến dễ hình dung ,

Từ ngoài đường quốc lộ nối dài hết các miền , trên đó có 1 nơi tên quảng ngãi quê tôi . Đi từ đường lớn vào mất khoảng 1 cây số là tới xóm đồn là xóm đầu tiên. Xóm tôi là thứ 2 tên xóm gò mây rồi tiếp nữa là xóm làng . Nói chung cái xóm nào cũng toàn là mã mồ rộng mênh mông . Nhà thì ít mà mộ thì nhiều vô kể .

📷

Trong xóm thì hay tụ tập lại nào là đá banh nào là chăn bò đủ trò , tối thì nhóm đóng củi giữa con đường duy nhất dẫn vào xóm rồi ngồi tụ tập chơi . Hôm đó tôi cùng mấy thanh niên cùng xóm chơi năm mười , thì cái thằng tên pháp nó trốn mãi mà chẳng thấy nó ra , trong khi anh em đã ngồi chơi và hô lớn là thôi đi ra đi .

Ở quê thì 5h hơn là chạng vạng tối om rồi . Anh em ráng kiếm lần nữa thì kiếm không tài nào ra nổi mà chả biết thằng đấy trốn ở đâu , vô nhà xuống gầm giường kiếm cũng không có , lu nước cũng không . Đến tối quá thì mới báo cha cha mẹ nó cùng kiếm , ra mấy cái lùm cái ao phía sau cũng chả thấy , ráng đến ngày hôm sau mới thấy thằng đó trong lùm tre , miệng bị nhét cứt bò đầy họng . Ai cũng biết ma giấu từ đêm qua rồi nhưng vẫn hỏi nó xem , nó nói là có người rủ nó đi chơi kêu đi trốn chỗ này không ai kiếm được ! Tính đến sau này nó bị ma giấu xong nó cực kì dạng dĩ . Ai cũng phải nể nó luôn . Đường từ nhà nó xuống tới chỗ đám củi hay đốt để ngồi chơi đi qua 2 3 cái hoang . Mà tối đen như mực nó cỡ nào cũng đi 1 mình không cầm theo đèn .

… tiếp theo câu chuyện mẹ mình nhé ! Xin giới thiệu mẹ tôi năm nay 55t . Xưa mẹ tôi làm giáo viên dạy mẫu giáo ở quảng ngãi nhé ! Rồi mới cưới ba tôi , ba tôi làm thú ý , mẹ tôi cũng vì mê tiếng đàn bên cửa sổ mà lấy ba tôi để rồi bây giờ mẹ con tôi khổ như con chó !

…. mình xin tạm ngưng vì mình lỡ bận công việc , ai muốn nghe tiếp phản hồi mình nhé !

Thể hiện lòng tự trọng bằng cách ghi nguồn TruyenMaCoThat.Net và tên tác giả khi lấy truyện đi bất cứ đâu📷📷Truyện ma liên quan

Bóng người trong cty gỗ ở Bình Dương – Tác Giả pô đạt

Tuổi thơ và những câu chuyện ma – Tác Giả HắcThiênLang

1
7 tháng 6 2019

bn ơi! bn dùng từ rất thô bn ạ!

9 tháng 6 2019

- Đv :)

Chào mọi người, mình là Ngọa, từng theo dõi trang truyện này khá lâu và đọc các tác phẩm cũng khá nhiều rồi! Hôm nay mình xin mạo muội viết 1 truyện ma có thật đã từng xảy ra với mình khi đi học quân sự, nó không phải muốn là tin được, tùy vào suy nghĩ của từng người thôi.Tốt nghiệp THPT với cái bằng khá, mình bắt đầu ôn thi kì thi THPT Quốc gia, mới năm ngoái thôi… Và sau bao nhiêu...
Đọc tiếp

Chào mọi người, mình là Ngọa, từng theo dõi trang truyện này khá lâu và đọc các tác phẩm cũng khá nhiều rồi! Hôm nay mình xin mạo muội viết 1 truyện ma có thật đã từng xảy ra với mình khi đi học quân sự, nó không phải muốn là tin được, tùy vào suy nghĩ của từng người thôi.
Tốt nghiệp THPT với cái bằng khá, mình bắt đầu ôn thi kì thi THPT Quốc gia, mới năm ngoái thôi… Và sau bao nhiêu ngày hồi hộp chờ điểm, mình đã có số điểm bất ngờ, cũng thấp thôi!^^ Bố mình hướng mình nộp hồ sơ vào trườngn sĩ quan không quân, nhưng mình đã lựa chọn 1 con đường khác:”kiến trúc”…. Nhưng đời chẳng bao giờ như mơ, mình không vào được ngành mình ưa thích “thiết kế nội thất” do không có thời gian học vẽ, đành chuyển sang ngành xây dựng, cái ngành dễ vào, đông dân và cũng khó ra nhất trường.( H nghĩ lại chỉ muốn khóc vì quyết định sai lầm khi không vào quân sự T.T) Sau 1 tuần học chính trị, bọn mình được đưa đến trại… à nhầm!… Trung tâm giáo dục QPML nhé!… grin emoticon Học QS 1 tháng đó có khổ không? Có vất vả không?… Ờ thì học quân sự cũng có cái vui của nó, mới đầu tuy cũng mệt thật, vất vả thật, nhưng khi đã quen với cuộc sống trong đó, bạn sẽ cảm thấy như mình đang được đi nghỉ dưỡng… colonthree emoticon Kỉ niệm thì cũng nhiều lắm. Như 1 lần cả phòng suýt bị bò quanh bãi rác vì kháng lệnh thầy, hay 12 mạng trốn cả trung đội lên ăn trước,..vvv..vv…Nhưng thôi, mình không vòng vo nữa, đi vào vấn đề chính nhé! pacman emoticon
T2 17:29
Lần đó là tuân thứ 3 của đợt học quân sự, đến phiên trung đội mình trực, mà có được trực ban ngày đâu, con trai toàn trực đêm,… squint emoticon Mình vs thằng bạn được phân công trực ca từ 1h30- 3h30… Vâng! Bắp tay đeo băng đỏ trực,mặc quân phục, cổ đeo 1 cái còi, tay cầm dùi cui, bàn thì la liệt bánh trái và nước ngọt… Sướng ư??? Ừ sướng, khi mà phải trực sau khu nhà nghỉ giáo viên, cạnh đó là mấy bụi cây đầy muỗi, trời lại còn mưa lâm thâm nữa chứ! T.T Thường thì 5-10p tụi mình sẽ chia nhau đi kiểm tra 1 vòng qua các dãy phòng xem còn phòng nào sáng không? Có mất trật tự không? Hay phòng nào mở cửa và mấy thánh khác chuồn ra hện hò, tâm sự… pacman emoticon Nếu túm được thì lần đầu chỉ nhắc hoy, lần sau là báo cáo với thầy để…trị! squint emoticon Nhìn đồng hồ, xách mông đứng dậy:
– Ê H! Đến giờ đi tuần rồi… Mày vs tao chia ra tuần nhé, tý nữa quay lại!
– Mày đi 1 mình đi, tao sợ….
– WTF??? Thanh niên 19 tuổi đầu rồi… Có mỗi cái việc đi tuần 1 vòng thôi rồi về, sợ cái gì…?
– Maaa…. T nghe bọn nó nói ở đây giờ này lắm ma lắm! _ Nó vừa nói vừa cúi mặt xuống bàn.
– Mịa thằng cờ hó chết nhát, mày nói thế thì mày ra đây trực làm cc gì… Thôi thì về mà ngủ cho khỏe nhá!
– T sợ thật mà! Hay mày cứ đi 1 mình đi… T ở đây trông cho….
Mình kéo nó, năn nỉ nó đứng dậy mà đi tuần không thầy mà biết có 1 đứa không đi tuần thì… Nó chụp luôn cái phone vào tai… squint emoticon
– Thôi đi nào ông tướng, đi vs tao, 2 thằng đi, thì mày sẽ đỡ sợ hơn,…_ vừa nói vừa kéo taY nó đi.
– Bỏ tao ra, đã nói là không đi rồi…._ Nó điên tiết quát lớn! Tiếng quát vang dội vào các dãy hành lang dài hun hút rồi bật trở ra vang vọng toàn bộ cái sân trường tĩnh mịch không 1 tiếng dế kêu…
Ầmmmm…. Cánh cửa sau lưng 2 đứa dộng ra với sức công phá ngang đại bác. Thầy Nam “Thần” ló mặt ra, sở dĩ bọn mình gọi thày như thế vì cái uy của thầy rất ghê… Thầy mà điên tiết khè khè thì chuẩn bị sẵn tin thần đi là vừa Biểu tượng cảm xúc squint . Mặt thầy đỏ như chưa bao giờ được đỏ, thầy quát lớn:
– Các anh tính làm cái trò gì vậy? Trực đêm hay đánh nhau hả???
– Thầy.. thưa thầy…. _lí nha lí nhí! Biểu tượng cảm xúc squint
– Thích đánh nhau lắm chứ gì??? Được, 2 anh theo tôi.
Thầy gườm gườm, đất dưới chân mình như lún cả rồi. Biểu tượng cảm xúc squint Kết cục là 2 đứa phải trườn trên cái sân suốt 100m và trườn lại, trời thì mưa, trườn xong quân áo ướt nhẹp, lấm lem bùn đất, bẩn không thể tả nổi. Lần này thì giận nhau, quá giận luôn ấy. Nó lại đeo phone quay mặt đi hướng khác. Thôi thì bố kệ mày, thích thì ngồi đấy 1 mình con ạ! Bố đi tuần. Thế là 1 mình 1 dùi cui, đi dọc qua các hành lang, phòng nào còn ồn, còn sáng sáng cái điện thoại thì gõ dùi cui kèm theo lời nhắc nhở,… Hôm nay trời mát nên phòng nào phòng nấy im lặng kinh, cho đến khi mình dừng lại trước cửa phòng 404, có ánh sáng cuả điện thoại, mình ghé mắt vào ô cửa kính quan sát, căn phòng tối om, chắc mình nhìn nhầm. Vừa đi được 1 bước, lại là cái ánh sáng đó hắt ra, lần này, mình áp mặt thật nhanh vào ô cửa kính. Ở cuối căn phòng, trên chiếc giường, 1 gã đang nằm quay lưng vào tường bấm bấm, đoán biết đươc có người đang nhìn trộm, hắn từ từ quay mặt ra, chưa kịp nhìn rõ mặt mũi hắn thế nào hắn đã chiếu luôn cái đèn flah và ô cửa kính, ánh sáng làm mình chói mắt bật ra. Gõ cái dùi cui vào cửa:
– Đề nghị bạn gì đó trong phòng nghiêm túc tý nhé, ngủ đi, thầy phát iện là không hay đâu.!
Cộc…côc…côc… 3 tiếng gõ cửa đáp trả lại như thách thức.
– Đùa nhau à? _ Mình bắt đầu thấy bực rồi. Biểu tượng cảm xúc squint
Cộc côc cộc… liên tục là những tiếng gõ cửa vang lên trêu người.
– Phen này mày chết nhá con!
Bật đèn flah từ cái cục gạch E65, mình rọi vào phòng qua ô cửa kính đó xem thằng cờ hó đó muốn gì… Những gì mình thấy trong căn phòng khiến mình chuyển dần thái độ từ ngạc nhiên thành nghi vẫn và run sợ: Căn phòng phủ 1 lớp bụi dày như chưa từng được quét dọn, chỉ có duy nhất 1 cái giường đơn và 1 cái tủ gỗ dựng cạnh đó, mạng nhện thì cũng giăng ra nhiều thôi rồi. Vậy?? Cái thằng hồi nãy đâu??? Nó đi đâu mất rồi??? Chằng lẽ cái tin từ những trung đội trước rằng trong cái ngôi trường này vào ban đêm có ma là sự thật??? Ngó xuống cái ổ khóa, nó được khóa từ bên ngoài với 1 cái xích sắt lớn, đây chính là căn phòng cám mà mọi người trong trại vẫn hay nói tới. Không lẽ cái thằng kia là,..là…??? Đang miên man suy nghĩ thì bộp, 1 cái gì đó lạnh ngắt đập vào vai. Giật mình, hồn vía bay đâu mất. Trước mặt mình là 1 gã trạc tuổi, mái tóc mái của hắn rũ xuống làm mình không thấy rõ mắt hắn,mặt hắn gầy, chỉ được cái da trắng, trắng toát, người đang như hoa đá thì hắn hỏi 1 câu:
– Chú em làm gì ở đây vậy??? Tính đi ăn trộm à????
– Bạn là ai….?
– Phải gọi là anh? Anh hơn chú 3 tuổi đấy! A năm nay mới thi đậu vào trường này mà…_ lúc này người như có sức sống trở lại rồi.
– À vâng! Chính e phải hỏi a câu này mới đúng đấy??? Hôm nay đến phiên bọn e trực đêm??? A sao không ngủ mà lại lang thang bên ngoài giờ này??? Bị bắt là cả trung đội phải chịu trách nhiệm đấy???
– A ngủ không được, ra ngoài đốt tý thuốc thư giãn. Mà đốt hết mất rồi! Chú còn thuốc không???_ Hắn giơ cái bao thuốc ra vò vò…
– E không có thuốc và cũng không thích thuốc! Mùi thuốc làm e đau đầu.
– Thế à…._ Hắn tựa lưng vào tường nhìn mình chằm chằm.
– À anh ơi… Có chuyện gì lạ lắm! Hồi nãy e…_ và mình bắt đầu kể lại những gì mình chứng kiến từ nãy đến giờ.
– Thằng đó chết rồi??? Nó chết vì tình, chỉ với 1 lưỡi dao cắm sâu vào ngực, nó chết không thể siêu thoát….
– Làm..làm… sao mà anh biết1???
– Vì chính tao giết nó mà!!!_ Hắn ghé sát khuôn mặt lại gàn mặt mình, lúc này mình mới có thể quan sát kĩ khuôn mặt của hắn, và càng giật mình kinh hãi hơn khi mắt hắn chỉ là 1 màu đen kịt, mặt hắn bắt đầu nhễu rữa ra, một mùi hôi thối, tanh tưởi của xác chết bốc lên nồng nặc. Nghéooooooooooooooooooo….. Tiếng mèo kêu man dại trong màn đêm khiến mình quay đầu lại. 1 con mèo trắng, đôi mắt sáng rực trong màn đêm đang lao về phía mình, nó chồm lên cái bóng ma. Mùi hôi thối lập tức biến mất, cái bóng ma kia cũng không còn nữa. Mình chả quan tâm đến mọi thứ, kể cả việc tuần tra xem các phòng còn lại như thế nào, nhìn thẳng về phía trước, cắm đầu cắm cô chạy 1 mạch về bàn trực, thằng H đã nằm gục trên bàn rồi.
– H, H dậy đi mày, dậy,…_ Mình lay nó, cái mặt nó quay sang lúc này mình mới để ý kĩ là bọt mép nó trào cả ra rôi. Lấy nguyên chai nước ngọt dội thẳng mặt nó. Nó lơ mơ tỉnh dậy cuống quýt bấu lấy mình run run,…
– Hồi nãy có 1 anh đi qua đây! Anh ấy xin thuốc… Sau đó tao không biết gì nữa! @@@
Thế là 2 thằng đành ngồi vậy quan sát xung quanh cho đén khi hết phiên trực mới về,… Mệt mỏi vô cùng, sáng hôm sau cả trung đội thằng nào thằng nấy ngồi học trong trạng thái gật gà gật gù, thầy hỏi gì cũng gật gật, tay thì hí hoáy ghi ghi ghi chép chép mà có ghi được chữ nào đâu, vẽ bậy thì nhiều hơn,… Tệ hơn là trong những giấc ngủ gật mình vẫn thấy khuôn mắt man rợ đó, căn phòng đó, cái bóng ma cầm điện thoại đó xoay cái đầu 180 độ về phí mình, nhăn răng ra cười, 1 khuôn mặt giống mình y đúc. Ngủ trưa cũng không yên, toàn bị kéo cổ áo dậy rồi giộng mạnh xuống giường, bạn bè thằng nào thằng nấy ngủ say như chết chả thấy mẹ gì, khi mà mình thì đang bị đè. Về sau kêt thúc đợt học quân sự, mình có đem chuyên này kể với mẹ. Đi xem bói về, mẹ bảo may mà có ông ngoại cứu mình không mình chết chắc rồi. Thì ra cái con mèo trắng kia là ông ngoại, ông mất trước khi mình đươc sinh ra được 7 năm nhưng ông hay về báo mộng cho con gái của mình, mẹ mình là đứa con gái mà ông thuơg yêu nhất trong 6 đứa con, tuy mình chỉ là cháu ruột, nhưng ông rất yêu quý mình như cháu ruột vì mình rất ngoan! Thật sự cảm ơn ngoại rất nhiều.(Giờ này viết lại còn thấy sợ -_-)

0
Xin chào quý vị và các bạn… tôi biết đến page truyện ma này từ lâu . Chắc cũng khoảng từ năm 2010 . Tuy đọc nhiều truyện trên này và tôi cũng có vài truyện muốn kể cho quý vị cùng nge nhưng ngặt nỗi là tôi không biết cách đăng truyện . Sau khi hỏi 1 bạn cũng hay đọc truyện trên trang này thì được bạn ý mách cho nên hôm nay tôi cũng xin làm phiền giấc ngủ của quý vị tí… câu truyện...
Đọc tiếp

Xin chào quý vị và các bạn… tôi biết đến page truyện ma này từ lâu . Chắc cũng khoảng từ năm 2010 . Tuy đọc nhiều truyện trên này và tôi cũng có vài truyện muốn kể cho quý vị cùng nge nhưng ngặt nỗi là tôi không biết cách đăng truyện . Sau khi hỏi 1 bạn cũng hay đọc truyện trên trang này thì được bạn ý mách cho nên hôm nay tôi cũng xin làm phiền giấc ngủ của quý vị tí… câu truyện như sau…

Bản thân tôi là người gốc bắc nhưng lại được ra lò và lớn lên trong nam ( daklak ) cái từ daklak giờ tôi cũng không nhớ phải viết thế nào cho đúng nữa vì gia đình tôi chuyển về bắc từ năm 2007 . Đến giờ cũng ngót chục năm rồi nên không nhớ là điều dễ hiểu…khi về đây trong lúc đang loay hoay kiếm miếng đất để mua thì được mấy ông bác giới thiệu đến nhà 1 ông cũng khá là già. Đúng lúc ông này có miếng đất muốn bán mà nge nói miếng đất này nằm trên 1 ngọn đồi và điều đặc biệt hơn đó là mảnh đất này không bằng phẳng như những mảnh đất khác mà lại bị trũng ở giữa , cứ đến mùa mưa bão hằng măm là nước lại tràn ngập mảnh đất đó nhìn như 1 hồ nước lớn… mảnh đất khoảng 3 mẫu nha
Sau khi mua đất xong thì ông bà già cũng tính đến chuyện xây nhà còn về phần tôi thì cũng rất nôn nóng được ở nhà mới ;)) và cái ngày tôi chờ đợi cũng đến . Nhưng lúc làm nhà đổ móng quá thấp nên vào ở được năm đầu tiên . Mình nhớ năm đó là khoảng tháng 7 hay tháng 8 gì đó . Năm đó lũ lụt nhiều nơi và nhà mình cũng không ngoại lệ . Nước dâng lên cao và ngập cả vào nhà . Mình đứng trong nhà mà nước ngập lên tận đầu gối là các bạn biết rồi đấy. Cá còn bơi cả vào nhà cơ mà. Nhà mình nuôi cá

Mà lũ lụt không làm cho mình sợ bằng câu chuyện bác mình kể cho những người trong nhà mình nge… câu truyện như sau

Cách đây gần chục năm ở miếng đất này có 1 bà đi làm đồng mà trời nắng quá bà bị mệt vì say nắng nên bà lên chỗ cái cống nước phía sau nhà sinh nhà cô chú bà ngồi ngỉ ở đó nhưng đến chiều muộn khi mọi người đi làm về thì phát hiện bà này đã chết ngồi ở ngay dưới miệng cống . Mình nge kể là hôm đó trời nắng rất to mà lúc còn xớm mặt trời đang ngả bóng mà ngồi chỗ cống đó thì mát lắm nhưng đến trưa muộn lúc mặt trời lên cao thì không còn bóng mát nữa và vì nà này bị chết mà phơi ngoài nắng nguyên 1 ngày nên da thịt bà này bị nứt hết ra nhìn thấy nước và máu chảy ra từ những vết nứt đó và kinh dị hơn nữa là khi họ kéo xác bà này lên thì da thịt ở cánh tay bà này bị ông kia kéo tuột ra luôn vì thịt bị chín

Lúc đó mình không còn sợ câu chuyện nữa mà mình lo sợ 1 chuyện khác… đó là cái cống bà đó chết nằm ngay sau wc nhà mình chỉ cách nhau 1 bức tường . Bác mình còn kể là bà đó hay hiện về chỗ cái cống đó lắm và chính bác mình cũng đã gặp bà đó 2 lần khi đi ngang qua đó vào ban đêm… nhà bác mình cũng có mảnh đất gần đó nhé

Tuy thế nhưng mình chưa gặp lần nào… nói thật thời đó mình rất hay đi chơi game về muộn đêm nào cũng 12h đem mới vác mặt về như kiểu ăn trộm… mình cày game crossfire… có bạn nào muốn solo thì pm mình ;))

Mọi chuyện bình yên cho đến khi gia đình mình chuyển lên chô đất cao hơn và xây nhà khác để ở và sự bình yên kết thúc từ đó . Năm nhà mình xây nhà khác là khoảng năm 2011 gì dó ngôi nhà mới cách nhà cũ khoảng 50 mét thôi . Ngôi nhà cũ gần như là bỏ hoang . Chỉ dùng nhà tắm và wc thôi…

Sau khi vào nhà mới được 1 thời gian thì mình gặp chuyên này… mình không chắc chắn đâu nhé . Tối hôm đó sau khi đọc truyện ma xong mình chạy qua wc nhà cũ để ỉa thì trong lúc mình ngồi ỉa bên trong thì nge tiếng sột soạt phía sau bức tường ngay sau lưng mình phía cái cống vì sáu đó có 1 bụi cây dọc mùng tốt lắm . Mình chỉ ngĩ là con chó nó rình con mèo nhà ai nên cũng không quan tâm 1 lúc sau tiếng sột soạt kết thúc thì thay vào đó là tiếng ném đá lên mái wc bằng bờ lô… mình bắt đầu nhớ đến câu truyện bác kể và suy nghĩ lung tung . Mình không dám ngồi thêm nữa chùi khu nhanh và xả nước xong đi nhanh ra ngoài nhưng khi mình vừa thò đầu nhìn ra phía góc sân thì mình thấy có cái lưng của ai đang lấp ló sau cái bể nước . Vì không có điện nên mình nhìn không rõ nhé chỉ soi bằng con cục ghặch mờ mờ thôi . Mình chỉ thấy cái lưng đó trong giây lát và cái lưng đó liền biến mất . Mình ngĩ là mẹ nên chạy ra xem nhưng đến lúc ra thì lại không thấy ai … mà trong khi đó cái cổng nằm ngay đó nhưng bị xây bịt lại rồi vậy người đó đi đâu ? Mình chẳng ngĩ gì nữa liền chạy nhanh về nhà… đó là hiện tượng đầu tiên . Lần thứ 2 cách đó khoảng. 1 tuần . Lần này là buổi trưa . Trưa hôm đó thời tiết oi bức nên mình đem võng qua ngôi nhà cũ mắc để ngủ trưa . Vì nhà cũ làm lợp bằng ngói nên rất mát và lại lâu không có người ở lại càng mát… mình ngĩ thế

Lúc mở cửa ra thì bên trong bụi bặm và mạng nhện khá nhiều và đương nhiên là cảm giác mát lạnh như điều hòa bao phủ xung quanh . Bên trong chỉ có 1 cái tủ lốm đốn vết gỉ sét . Loại tủ lâu đời lắm rồi tủ bằng tôn và có gương soi .

Vì cổ quá nên không dùng nữa bỏ bên này . Chô mình mắc võng là ngay cái tủ nhé cái tủ nằm bên tay trái của mình… vì mát nên mình vào giấc ngủ chỉ sau 1 bài hát . Nhưng mình nhớ là lúc mình đang lim dim mát nge ngạc thì mình quay phắt lại phía cái tủ . Hình như mình vừa thấy ai đó vừa đi ngang qua trong tấm gương đó là phụ nữ… mình nhìn vào đó 1 lũc không thấy gì ngĩ hoa mắt nên quay mặt lại nhìn lên trần nhà… đang suy ngĩ mông lung thì nình đảo mắt qua tấm gương thì mình cứng người khi thấy có 1 người phụ nữ tuổi khá cao đứng trong gương nhìn mình bằnh ánh mắt vô tri… không hiểu sao mình cũng nhìn lại và cứ như thế cho đến lúc khuôn mặt người đó từ từ biến dạng . Mặt người đó từ màu trắng bệch chuyển sang màu nâu xẫm và da thịt trên mặt từ từ nứt ra mau chảy ra từ những khe nứt… xong bà đó nói…đi…điiiii… vì tấm gương chỉ cách mình chừng 1 mét . vừa nói bà đó vừa thò cái đầu ra ngoài tấm gương dí sát mặt mình và ngiến răng ken két trong khi thịt trên mặt bả cứ nứt dần và rơi ra từng mảng

Mình muốn hét lên và vùng dậy để chạy ra ngoài ngay nhưng không nhúc nhích được . Bà đó cứ rít lên ngày càng lớn như kiểu hận thù dồn nén lâu ngày vậy… bà gầm lên lúc 1 to cho đến lúc tấm gương vỡ toang và cánh cửa của cái tủ rớt xuống cái rầm thì mình mình bật dậy được. Mình thở dốc mồ hôi ướt hết cái áo ba lỗ … thì ra là mơ . Nhưng sao giấc mơ lại chân thật đến vậy ? Lúc đó mình khổng để ý xung quanh nữa mà chạy 1 mạnh qua nhà bên luôn . Bà già mình hỏi làm gì mà rầm rầm bên đó rứa ? Nhìn bộ mặt ngu xi của mình có lẽ bả cũng hiểu nên nói . Đừng quá đó ngủ nữa có ngày bóng đè

Và sau đây là lần mình gặp trực tiếp nè

Hôm đó khoảng gần 1 giờ sáng mình đi chơi game về vì quán nét gần nhà nên mình đi bộ nha lúc mình về ngang qua chỗ cái cống thì bắt đầu nhớ chuyện cũ . Mình vừa đi vừa hát cho đỡ sợ và cố đi thật nhanh nhưng… vừa đến chỗ cái cống thì không biết ở đâu có con mèo đen công 1 cái gì đó chạy nhanh xuống cống lúc đó không hiểu sao mình lại tò mò muốn xem nên bật đèn pin của con cục ghặch tiến đến xem thử thì thấy con mèo đang ngấu ngiến 1 miếng thịt đỏ hỏn . Thấy mình con mèo khò khè vài tiếng xong công miếng thịt chạy sâu vào cái cống và mình nge tiếng con mèo kêu ngéo 1 cái xong mình nhảy xuống soi vào cống xem thì 1 lần nữa gặp người đàn bà đó . Đang bò đến phía mình trong miệng bà đó đang ngậm con mèo đen… chỉ đến đó thì mình không biết gì nữa. Lúc tỉnh đậy thì đang nằm trong nhà rồi . Mọi người hỏi sao nằm ngoài đó thì mình kể lại mọi chuyện . Ngay hôm sau mẹ mình đi mời thầy về cúng luôn mình cũng ốm li bì mấy ngày trời và bỏ luôn cái kiểu đi chơi về lúc nửa đêm luôn ;))

Câu truyện đến đây là hết… xin thành thật cảm ơn quý vị đã bớt chút thời gian vàng ngọc của mình để đến đây theo giõi câu truyện của tôi . Lần đầu kể truyện không biết kể thế nào cho hay mà chỉ biết kể sự thật nên mong được sự thông cảm của quý vị và 1 lần nữa xin chân thành cảm ơn quý vị và xin chúc mọi người có 1 giấc ngủ ngon…

0
Mấy chuyện này của em có thật và em chỉ nói kiểu giao lưu thôi nên là không dám nói tên người hay tên tổ chức.. nếu ai là người trong câu chuyện hoặc biết đến mà đọc được thì mong tha thứ cho em. Theo em được nghe cô giáo kể lại.. hồi cô vừa làm chủ nhiệm có một chị rất xinh Nhưng là người bị ám bởi ma gà thấy đồn vậy. Vì trường em có học sinh trên toàn miền bắc mà nên là...
Đọc tiếp

Mấy chuyện này của em có thật và em chỉ nói kiểu giao lưu thôi nên là không dám nói tên người hay tên tổ chức.. nếu ai là người trong câu chuyện hoặc biết đến mà đọc được thì mong tha thứ cho em. Theo em được nghe cô giáo kể lại.. hồi cô vừa làm chủ nhiệm có một chị rất xinh Nhưng là người bị ám bởi ma gà thấy đồn vậy. Vì trường em có học sinh trên toàn miền bắc mà nên là chuyện gì cũng thấy có nghe cô nói chị đấy ban ngày thì bình thường nhưng ban đêm thì cực kì xinh đẹp trời tối là mắt sáng long lanh da trắng hồng tóc đen các kiểu nhìn chung là xinh nhưng chả anh nào dám yêu .Có lần có đám ma đi qua cạnh trường tự nhiên chị đấy bị kiểu gì đấy nhưng tự nhiên khỏe mạnh nhảy phát qua cái tường hơn 2m Có cả thép gai .

📷

Bao nhiêu anh khỏe mạnh vào giữ mà ko được cô đi tìm cả buổi không thấy đâu cuối cùng lại gặp chị đấy đứng canhj nhà đám ma nghe tiếng kèn. nhưng bà cô sợ quá không dám vào hỏi luôn . Rồi tới hôm sau chị đấy về. thầy cô hỏi xem đi đâu thì chị ấy chỉ bảo là đi nghe kèn đám ma rồi đoạn trước đấy ko nhớ gì cả… sau thì chị đấy bị cho chuyển về nhà vì gây hoang mang cho bạn bè ..À mà chị đấy chỉ cần khen con gì đẹp là con đấy chết thẳng cẳng luôn máu còn phụt ra mồm với đít nữa nghe người ta nói là bị ma gà nhập vào và ăn hết nội tạng. Nếu khi biết con gì bị ma gà nhập thì dùng súng bắn vào đầu con đấy cho nó chết luôn .con ma không kịp thoát ra thì tiêu diệt được con ma.. còn con ma nhập vào người thì thường là không ăn nội tạng nhưng vẫn có trường hợp bị ăn.. bình thường nó chỉ đòi các thứ thôi. Sau khi bị nhập thì đổi luôn giọng với cử chỉ sức khỏe các thứ luôn…Nhưng cái chị đấy không đáng sợ chị đấy cũng chả muốn như thế đâu… chị đấy chỉ là con trong nhà có truyền thống nuôi con ma nên nó ko hại chị đấy nghe nói là truyền từ đời này qua đời khác không nuôi thì cả nhà chết có chuyện kể lại là nhà nuôi ma gà có một cái chum trong nhà. Mỗi tháng ném vào đấy một con gà sống cho con ma ăn không hiểu kiểu gì tháng sau con gà bốc hơi luôn chả còn cả lông. Nếu quên cho nó ăn nó sẽ đi phá làng xóm. Đấy là truyện ở trường..

Còn ở làng em cũng có nhà như vậy cũng nuôi ma gà. Vào nhà đấy có đặc điểm là nhà không có mạng nhện một tí nào cả..Và không có chổi quét nhà ai. để ý thì nhìn cái biết luôn.. nghe nói mấy ông thầy có cách làm kiểu gì đấy.. hình như là chôn than trước cửa nhà làm con ma ko ra được là cả nhà đấy chết sạch..Việc ma gà nhập thì xảy ra cơm bữa nên em cũng thấy quen rồi..Nó thường đi theo người nhà nuôi nó rồi nhập vào người khác đòi này nọ…Không được thì người đấy bị ăn hết nội tạng nghe nói vậy .. nghĩ cũng ghê .Trước có bà tầm 50 tuổi bị nhập vào người .. mọi người xung quanh vào hỏi thì bà kia bảo đói muốn ăn cơm.. thế là người ta gói cho gói cơm rồi bà đấy ôm gói cơm cười rồi nhảy phát qua cái hàng rào cao mà không sao rồi ngất luôn .Sau bà đấy tỉnh thì bảo không nhớ gì hết và rất mệt.. liệt giường mấy ngày luôn. Cái lạ là sau đấy con ma đấy nhập vào người khác rồi chửi ầm ý cả là cho cơm ko cho thịt 📷 .

Nói đúng cái giọng lúc nhập bà kia luôn. Rồi sau đấy mọi người phát hiện ra con ma này đi theo một cái cô xinh xinh…. và nhà đấy có ma gà. Cô đấy mặc dù xinh nhưng không ai dám lấy làm vợ hết cả. Hình như là có con với một anh nhưng gia đình anh đấy không cho lấy sau phải vác cái bụng bầu đến lấy một anh xấu nhất làng… xấu quá cũng ko ai chịu lấy luôn ..Rồi cô đấy sợ con ma kia nhập vào người trong làng nên là đi vào trong rừng sâu làm một cái nhà sống cùng anh đấy cách khá xa làng em . Nhưng lâu lâu chị đấy ra chợ mua rau lại có người bị nhập. À mà theo lời mấy anh chị kể thì ai bị ma gà bám theo trước khi bị nhập thường mơ thấy rắn hoặc là con vắt

Những người bị nhập phải chạy mà bị ngã úp mặt xuống đất thì con ma mới ra được

hoặc là có ông thầy làm phép.. nghe có vẻ buồn cười nhưng là truyện thật. Có bà bị ma nhập người ta đi gọi thầy về đang khóc đòi các kiểu ông thầy vừa bước chân đến cửa nhà… chỗ người bị nhập ngồi ko nhìn thấy cửa nhà đâu nhưng không hiểu sao vẫn sợ chạy toán loạn ở trên nhà sàn tầng trên mà nhảy phát xuống. Chạy biến luôn :)) Còn nhiều nữa nhưng mà em lười kể quá .cái chuyện đầu là em được nghe từ bà cô dạy sinh học bà cũng khá là già rồi và trường cấp 3 em học cũng có tuổi đời 60 năm rồi nên truyện ma nhiều lắm có mấy chuyện nữa này..Mọi chuyện bắt đầu khi có một chị có khả năng nhìn thấy ma. chắc có căn cửa gì đó vào trường em học cách đây cũng tầm lâu rồi chắc khoảng 8-10 năm gì đó . Có lần chị đấy lên phòng cô hiệu trưởng thì hốt hoảng chạy ra rồi bảo với cô là sao trên vai cô lại có đứa trẻ con thế cô nhưng lúc đấy làm gì có ai đâu làm bà cô sợ hãi tột độ . Trường em cũng có truyền thống giáo dục nên không thể mê tín dị đoan kiểu đó được nhưng bà hiệu trưởng vẫn quyết định gọi thầy về trừ tà… sau thì mọi người mới biết lí do là

Ngày xửa ngày xưa có một chị mang bầu ở nhà rồi rồi mới xuống trường em nhâp học nhưng ko ai biết là có bầu cả … đến khi bụng to thì là mùa đông nên là mặc nhiều áo khoác.. người ta nhìn cũng ko biết.. tưởng là béo thôi..Và sau đấy có đợt tiêm phòng sởi. chị kia không có biết và đi tiêm thế là sảy thai. Nhưng cũng cũng chả ai biết . Chị đấy trốn ở phòng. một mình chị đấy khác đẻ và khác mang đứa con đi vứt vào thùng rác OMG. Sau thì có người qua đấy mới phát hiện ra.. và truy ra là chị đấy.. Nhưng trong trường mà.. chả ai làm lễ gì đâu. À mà em quên nói trường em là nội trú :)) . Tiếp theo đến khi ông thầy pháp kia đến trường và làm lễ trong bí mật mới tòi ra thêm nhiều con ma nữa.. và nhiều câu truyện đáng buồn nữa.. sau em sẽ kể tiếp

0
Mình viết trên điện thoại nên đôi khi lỗi chính tả có sai xót mong mọi người hiểu giúp mình nha .Hồi mình đi thi đại học năm 2010 , điểm thi của mình là ở 1 trường tiểu học , nằm trên đường Bắc Hải , bạn nào ở Said Gòn chắc đều nghe qua con đường này. Mình không nhớ rõ địa chỉ nhà đó , không biết giờ còn cho thuê khôngMình đi cùng với mẹ lên sg thi , không người thân nên nhờ...
Đọc tiếp

Mình viết trên điện thoại nên đôi khi lỗi chính tả có sai xót mong mọi người hiểu giúp mình nha .
Hồi mình đi thi đại học năm 2010 , điểm thi của mình là ở 1 trường tiểu học , nằm trên đường Bắc Hải , bạn nào ở Said Gòn chắc đều nghe qua con đường này. Mình không nhớ rõ địa chỉ nhà đó , không biết giờ còn cho thuê không
Mình đi cùng với mẹ lên sg thi , không người thân nên nhờ mấy anh chị trong đội thanh niên tình nguyện dẫn đi kiếm phòng trọ giá rẻ ở , 1 phần gần điểm thi , lỡ dậy muộn còn chạy mà kịp , 1 phần thuê giá rẻ ở 2 ngày , thi xong môn tiếng anh cuốn đồ về luôn.
Ngay đầu đi xe mệt quá , trưa nắng , đi bộ các thứ xách đồ linh tinh nên vào nhận phòng là mệt rã rời , phòng mình thuê là ở cùng với 2 chị gái nữa nhé ,2 chị này dễ thương nói chuyện vui vẻ lắm , kể sơ qua phòng trọ cho các bạn dễ hình dung : nhà 2 lầu cũ rồi các bạn , không có cửa sổ , âm u tối thui , nhìn lạnh lẽo lắm , 1 lầu chia ra 2 phòng ván ép , sd chung 1 toilet thui

📷

Phòng mình là phòng đầu , kế bên có 1 gd anh chị kia thuê , chị đó có bầu nên tối nào đi toilet vài bận nhà thì cũ , nằm ngủ dưới sàn thì nghe tiếng chân đi lẹp xẹp , Chưa quen cứ trằn trọc mãi., còn mẹ mình ngủ từ lúc nào .
Tối mẹ mình hỏi thăm 2 chị ở cùng , kể linh tinh xong thì có 1 chị bảo , mấy ông anh ở lầu trên nói nhà này ngày xưa có người con gái treo cổ tự tử , chị ấy vừa kể vừa cười , còn bảo mấy ông ấy hù dọa tui con để tụi con đi chơi về sớm .
Nghe xong mẹ mình và mình cũng tưởng nói giỡn nên thôi không nghĩ ngợi gì ngủ sớm mai đi thi 2 môn , toán và văn
Tối hôm đó mình lạ chỗ gặp chị kế bên phòng đi toilet miết , mà đi toilet phải đi ngang qa phòng , gặp 2 bà chị ở chung ngủ mà chả thèm đóng cửa vì phòng không cửa sổ nên hơi ngộp , mấy bả kêu để vậy ngủ cho thoáng
Đang thui thui ngủ nghe mẹ mình la lên , mà cứ la ú ớ , lúc đó mình hoảng luôn , nghe y như mẹ đang bị bốp cổ vậy , lật đật quay sang kêu mẹ mình , mẹ ơi sao vậy mẹ . Sao mẹ la dữ vậy
Mẹ mình nhìn sang bảo , thôi ngủ đi mai đi thi nữa , mình sợ ma chúa , lúc nhỏ mỗi lần đi vệ sinh kêu mẹ dẫn đi là mẹ cứ bảo , ma cỏ đâu ra mà sợ .
Mẹ mình cứng vía lắm , hồi trẻ đi làm rẫy , cái rẫy đó ai vào cũng bị ma ghẹo , nào là chọi đá , nào là lôi té giường , giấu đồ .,,, còn mẹ mình vào làm chưa bao giờ bị gì luôm , mẹ mình chưa từng sợ hay gặp ma
Qua hôm sau đi thi về nghỉ trưa tiếp môn văn thì tự nhiên thấy mẹ cầm bịch trái cây , mà mẹ banh bọc ra để giữa phòng , lẩm bẩm gì , mình lo ăn bánh mì xong còn chuẩn bị đi thi nữa nên không quan tâm , ăn xong đi chộp tay lấy trái cây ăn thì mẹ bảo thôi này k ăn được bỏ đi , tối mẹ mua cái khác cho ăn , mình nghĩ sao nay mẹ lạ dữ vậy ta
Nhưng lần này thì khác , mình k dám nghi ngờ mà thấy mẹ khác hẳn , lần này đi tắm thì rủ mình theo., mình đói rủ mẹ xuống đường kiếm hủ tiếu gõ ăn thì mẹ kêu rán nhịn đi con , sáng mẹ dậy mua cho ăn
Tối hôm đó ngủ ngon ơi là ngon say không biết gì luôn , sáng 5h mẹ mình xếp đồ chào 2 chị ở cùng phòng , thi xong 2 mẹ con ra bến xe về quê không về phòng nữa
Vừa về tới nhà , mẹ mình nói ông nội mình , ba ơi con đưa nó đi thi mà gặp ma ba ơi
Tối đang ngủ con thấy ( mẹ mình nằm sát vách) 2 bàn tay thò qua , đè người con , mà con không thấy mặt nó , biết là con gái vì từ khuỷu tay tới cổ tay mặc áo bông bông
Mà con niệm kinh phật nó không buông , tới khi con la lên được nó buông ra.
Mẹ mình sợ mình biết có ma k dám ở nên rán nhịn không dám kể , nên mẹ mình có khấn là cho 2 mẹ con tôi ở đây 2 hôm , cho con tôi thi , mai tui cúng trái cây cho
Trưa đó mẹ mình mua , không dám thắp nhan sợ mình nghi ngờ , nên nói lẩm bẩm trong miệng .
Mẹ mình nói chắc ngta không ý xấu nhát đâu , tại ngta đói , biết mình có lòng thành nên xin vậy thôi , mẹ mình thì cúng kiếng ở nhà kỹ lắm , lúc nào bông hoa , trái vây tơm tất.
Kể từ ngày bị nhát ma mẹ mình sợ tới giờ luôn haha đi đâu tối tối tí mẹ mình bảo mẹ mình lười. Chứ thật ra còn sợ tới giờ
Truyện mình kể có thật 100% nhé các bạn , không tin thì tùy.

0
Chào các bạn điều đầu tiên mình muốn nói là mình k phải nhà văn , cũng k phải biết đc hết chuyện , mình chỉ viết những gì mình biết và đc tận mục sở thị . Ở bài lần trc mình đăng có bạn nói là sao k thế này , sao k thế kia rồi thì cái lọ cái chai . Thực sự mình tụt hết cả cảm xúc luôn đấy, nhưng nhiều bạn cũng khen và nói mình viết tiếp nên hôm nay bỏ qua dư luận nhân ngày chủ...
Đọc tiếp

Chào các bạn điều đầu tiên mình muốn nói là mình k phải nhà văn , cũng k phải biết đc hết chuyện , mình chỉ viết những gì mình biết và đc tận mục sở thị . Ở bài lần trc mình đăng có bạn nói là sao k thế này , sao k thế kia rồi thì cái lọ cái chai . Thực sự mình tụt hết cả cảm xúc luôn đấy, nhưng nhiều bạn cũng khen và nói mình viết tiếp nên hôm nay bỏ qua dư luận nhân ngày chủ nhật đầu của cái tháng cô hồn. Mình chúc tất cả page có ngày cn vui vẻ , đi chơi về muộn xíu để có lỡ gặp ma thì đem lên page kể cho mn nghe ^^z. Mình kể luôn nhé!
Mình xin giới thiệu nghề của mình là lái xe thường có những chuyến xe đi xa vì đường ban ngày đông và 1 phần cũng để tránh các chú công an nên hầu hết ae lái xe đều chạy vào ban đêm , nói chung các con đường to nhỏ ở ngoài bắc thì k có đường nào chưa in lốt xe mình ^^. Chuyện gặp ma quỷ thì cũng k phải ít , nhưng cái lần mình gặp đầu tiên cũng là cái lần mình k bh quên đc, giờ nghĩ lại kể cho các bạn mà thấy sởn gai ốc luôn
Hôm đó mình có đơn hàng chạy từ Ninh Binh ra thành phố Móng cái , xe mình chạy từ 7h tối đến 2h đêm thì gần đến nơi , mình nhớ cái đoạn đường đó là quốc lộ 18 nằm ở xả Hải Đông thuộc địa phận Hải Phòng thì phải. Hôm đây thế nào cái thằng lơ nó lại nghỉ chứ , hàng gấp mà khách giục nên mình chạy 1 mình. Đến cái đoạn này thì đường vắng tanh luôn, bóng đèn thì mờ mờ , đợt đó trời đang se lạnh , ban đêm thì sương bắt đầu phủ xuống rồi. Mà chạy đường dài nên lúc này mình cũng thấy hơi oải , nhìn ráo xung quanh xem có cái quán nào k để vào nghỉ ngơi lấy sức chút chạy tiếp. Đang nhìn ngó thì bỗng ở đâu xuất hiện 2 đứa trẻ con chạy ra làm cái rầm trước xe . Giật bắn cả mình , nghĩ bụng thôi chết cha đụng trúng con ngta rồi. Ngồi trên cabin 1 lúc trấn tĩnh , mình mới xuống xe cầm cái đèn pin xuống rọi thì lạ kỳ k có ai hết. Rọi hết trước sau , rồi gầm xe cũng k thấy gì luôn. Chả lẽ mình mơ đc à ? Đang loay hoay định lên xe vọt đi , thì ôi thần linh ơi có cái tay ở đâu nó chạm vào người mình , cảm giác lạnh buốt từ bàn tay truyền sang người mình. Rồi có tiếng trẻ con nói :
– Chú đụng chúng con rồi nè
Từ từ quay người lại thì , cha mẹ quỷ thần ơi chân mình lúc nó như đeo hàng nghìn tấn sắt đổ bê tông chân chặt dưới đường , người k nhúc nhích đc . Người có cái lông nào thì dựng sạch , cái đứa bé đó hình thù quái dị lắm , phần đầu thì nát bét rồi k nhận dạng được , chân tay thì lủng lẳng quần áo rách rưới . Bạn nào từng xem phim xác sống nó như nào thì đứa bé đó giống vậy đó. Lúc đó tim mình đập còn nghe rõ như tiếng máy nổ, người run còn chẳng được , ú a ú ớ. Đứa bé đó còn phát ra tiếng rên nghe rất man rợ. Ai mà là mình lúc đó thì ngất luôn chứ chẳng chơi , cũng vì mình cứng bóng vía mà cái chuyện thấy người bị xe cán cũng quen nên mình vẫn trụ đc ^^. Nhưng cái người bị nát đầu mà còn nói ch đc thì đây là lần đầu . Đang trôn chân đợi hồn nhập vào xác thì ở đâu có con bé chạc 7, 8 tuổi đang lóp ngóp bò từ gầm xe ra . Mà mình nhớ lúc trc mình rọi thì k thấy j hết. Con bé thì mặt mày trắng bệnh tay phải bị nát bét . 2 chân cũng vậy. Cứ nằm lết lét dưới đường rồi tiến về phía mình. Miệng cứ nhoẻn miệng cười , ông bà ông vải mình lúc đó mặt cắt k còn giọt máu nào luôn . Mồ hôi vã ra như tắm, mà cũng lạ thật k hiểu lúc đó sức mạnh phi thường nào mà mình có thể nhảy lên đc cabin đóng cửa cái rầm. Cố nổ máy mà k hiểu xe dở chứng k sao nổ được, 2 đứa kia thì lúa này đang đứng trước mũi xe tay cứ vẫy mình, cười 1 cách kinh khủng man rợ. Người mình run như cầy sấy , may sao lúc đó xe nổ đc máy lấy hết sức bình sinh nhấn ga lao thẳng vào 2 đứa , cái cảm giác tông trúng
vào như lúc đầu luôn. Nhìn qua gương chiếu hậu mình thấy 2 đứa bé đó vẫn loi ngoi bò rồi đứng dậy , tiếng cười man rợ vẫn văng văng như đeo đuổi mình. Chạy 1 mạch đến nơi là 4h sáng , ngồi uống cốc nước xong. Mình quyết quay xe về luôn 1 phần vì nóng ruột phần thì cũng hơi sợ.
Khi về mình cố đi chậm qua cái đoạn đó để xem có gì k? Mình cũng sợ là đụng phải người nên run lắm. Mà sao lúc này là 6h30 sáng đoạn đường này lạo trở nên tấp nập sầm uất , bắt đầu lộ ra mấy quán ăn , và quán nước ở 2 bên đường . Mình tấp vội vào quán đối diện cái đoạn hqua mình đụng chúng 2 đứa bé , lúc này chỗ đó lại xuất hiện có 2 cái miếu nhỏ ở mép đường. Vào quán gọi tô phở ngồi nhâm nhi chén rượu. Được 1 lúc thì bà chủ quán lại gần kéo ghế sát mình rồi hỏi :
– Đêm qua chú có đi qua đây đúng k?
Mình giả bộ hỏi vặn lại:
– E vừa chạy trên Móng Cái xuống có ch j k chị?
Bà chủ quán hỏi tiếp :
– tại đêm qua tôi thấy có cái xe giống xe chú đỗ ở bên kia đường, tôi lại nghĩ là chú.
Nghĩ bà chủ biết ch j đó nên mình cũng nói thẳng luôn:
– À vâng đêm qua e có đỗ lại ở đây chị ạ
– Thế chú cũng thấy cái đó hả?-chị hỏi
Giật mình hỏi lại chị :- ý chị là????
– Thì…. m..a.. chứ j nữa .- chị chủ quán nói với giọng run run có vẻ lo sợ điều gì đó
Lúc này như hiểu ra vẫn đề tôi biết ch biết câu ch về 2 đứa bé kia nên cũng ngồi kể lại đầu đuôi cho chị nghe . Nghe xong chị chủ quán mới nói :
– Đêm qua tôi ở trên tầng nhìn xuống thấy xe chú đậu ở đó , còn chú thì đứng như người mất hồn vậy. Tôi biết chú bị nó trêu nên k dám lại giúp chú.
Rồi chị kể lại cách đây 4 năm. Đúng cái chỗ đó có 2 đứa bé là con của 2 vợ chồng nhà bên mép đường kia , vừa nói chị vừa chỉ về căn nhà đối diện , giờ là 1 cửa hàng tạp hoá. 2 vợ chồng ấy người nơi khác đến , có 2 đứa con 1 trai 1 gái . Chị vừa nói đến đây thì tôi giật mình :
– Đúng rồi đêm qua e gặp cũng 1 đứa bé trai 1 bé gái đó chị
Chị kể tiếp , hôm đó cái ngày định mệnh bình thường thì bố mẹ nó k cho ra đường đâu. K hiểu hôm đó rui rủi làm sao mà 2 đứa chạy ra ngoài chơi rồi bị xe tông . Thảm khốc lắm , do đau buồn quá nên người vợ treo cổ tự tử còn người chồng sau đó cũng bán căn nhà rồi đi đâu k rõ. Từ đó đến nay đang yên ổn , thì dạo gần đây bỗng 2 đứa nó hiện về phá làng phá xóm . Không cho ai làm ăn , mấy nhà cũng mời thầy về xem thì biết do 2 đứa chết oan mà giờ k chịu đầu thai nên hồn cứ luẩn quẩn ở đây. Chúng tôi cũng lập miếu thờ rồi mà nó phá quá . Ngày trước ban đêm cánh lái xe đậu ở đây vào ăn đêm nhiều lắm. Mà từ khi bị 2 đứa phá thì ai cũng sợ chả dám đậu nữa. Còn người ở đây thì đêm nào nó cũng qua đập cửa ầm ầm, rồi khóc lóc hỏi ba mẹ nó đâu. Nhất là cái nhà cũ của nó, đến đời này là đời chủ thứ 5 rồi chú ạ. Chắc cao vía nên cũng trụ đc ở đây. Vừa nói chị vừa lắc đầu. Tôi gặp 2 đứa lần đầu vào cái đêm cách đây 3 tháng . Chị rít 1 hơi thuốc rồi kể tiếp
– Hôm đó trời mưa lâm thâm , mới có 11h đêm mà quán tự nhiên vắng khách, nên tôi định bụng đóng cửa đi ngủ sớm. Vừa kéo cửa định bước vào trog thì thấy bên ngoài có ai gọi cửa , tôi quay trở ra mở, ngó đâu ra thì k thấy ai . Nghĩ mình nghe nhầm nên tôi đóng lại rồi đi vào. Vừa vào nhà thì lại có tiếng đập cửa , tưởng đứa nào trêu tôi cầm gậy ra chửi . Nhưng lạ kì vẫn k có ai cả. Tôi định quay vào nhà lấy giấy đốt vía thì vừa quay mặt lại . Ôi trời đất cha sinh mẹ đẻ đến giờ điều kinh khủng nhất đối với tôi là gặp 2 đứa bé đó. Người máu me be bét , chỗ thì con chỗ thì mất khủng khiếp lắm chú à, 2 tay cứ xoè ra như xin cái j đó, miệng thì cười . Sợ quá tôi ngất lịm đi. Chồng tôi tưởng tôi trúng gió nên ra đỡ tôi vào phòng , sáng hôm sau tôi đem chuyện kể với mấy nhà hàng xóm thì mới biết nó cũng trêu mấy nhà rồi nên chúng tôi bàn nhau làm cơm cúng rồi lập miếu thờ cho 2 đứa nó. Ấy thế mà thỉnh thoảng nó vẫn hiện về phá đấy chú à.
Kể xong thì chị khuyên tôi là nên làm cơm cúng nó để nó đỡ phá , lúc này tôi cũng thấy hơi sợ nhưng nghĩ mình có làm j nó đâu, mà nó cũng biết mình là ai mà ám. Nghĩ vậy mình giả tiền rồi đứng dậy ra xe đi về. Quả đúng như lời chị chủ quán nói trên đường về xe mình lúc nổ lốp , lúc thì k nổ đc máy , hỏng hết cái này rồi đến cái khác.
Lúc này thì mình biết là do 2 đứa bé kia gây ra nên ngay hôm sau mình sắm lễ lộc đến nhờ chị chủ quán cũng giùm cho 2 đứa . Cũng từ đó đến này mình k đi lại tuyến đường đó nữa nên chưa thấy hiện tượng gì?
Hôm nay mình kể ch này vì mấy hôm nữa mình có chuyến hàng chạy lên Móng Cái cũng đi qua đường đó. Nếu có gặp nữa thì mình kể tiếp cho các bạn nghe

0
Chào mọi người, hôm nay mình sẽ kể cho m.n nghe 1 câu chuyện do chính bản thân mình gặp phải, từ nhỏ tới lớn thì mình luôn tin ma là có thật, lí do là mình cũng yếu bóng vía đi mấy chỗ linh cũng hay bị đè lắm gặp thêm chuyện này là mình không còn thêm 1 lí giải khoa học nào nữa rồi, mình kể luôn nhé.Chuyện này xảy ra vào nửa năm trước, tức là khoảng qua tết vài ngày, mình có lên mạng...
Đọc tiếp

Chào mọi người, hôm nay mình sẽ kể cho m.n nghe 1 câu chuyện do chính bản thân mình gặp phải, từ nhỏ tới lớn thì mình luôn tin ma là có thật, lí do là mình cũng yếu bóng vía đi mấy chỗ linh cũng hay bị đè lắm gặp thêm chuyện này là mình không còn thêm 1 lí giải khoa học nào nữa rồi, mình kể luôn nhé.
Chuyện này xảy ra vào nửa năm trước, tức là khoảng qua tết vài ngày, mình có lên mạng mua lại 1 bộ tóc giả ngắn của 1 bạn trong list của mình, bạn ấy nói trên fb là do mua nhầm nên cần nhượng lại và chưa xài lần nào cả nên mình mới mua với lại thấy bạn ấy cũng là hf và là người quen của bạn mình nên mua luôn mà không biết là đã tự chuốc họa vào thân rồi, lúc mình nhận đc bộ tóc mình ưng lắm vì bộ tóc khá đẹp màu tóc khỏi chê luôn cộng thêm chất liệu của sợi tóc nữa mềm mà suôn lắm không như những sợi ni lông mà mình nghĩ trước đó, thế nên ngày vào học đầu tiên mình có đội thử để dụ mấy đứa bạn, thế mà tụi nó tin sái cổ còn khen đẹp nữa =)), cho đến gần trưa hôm ấy mình đang ngồi học tự dưng nhức đầu dã mang, trên đầu mình nặng trịch như đội thứ gì ấy còn chóng mặt nữa đứng dậy k nỗi luôn, đứa bạn ngồi cạnh thấy thế nên mới dìu mình xuống phòng y tế cùng vài đứa nữa, nằm 1 chút thì thầy có đưa thuốc cho mình, lúc tụi nó đứng cạnh gần giường thì mình đỡ nhức đầu chỉ khi tất cả đều ra khỏi phòng cho mình nghỉ thì tự dưng mình thấy ngà ngà, chóng mặt, mắt k nhìn rõ đc chân tay thì bất động k thể nhúc nhích, theo kinh nghiệm thì mình biết đây là trạng thái bị “đè” nhưng mình vẫn chưa chắc vì đây là trường học vả lại ban ngày ban mặt chẳng lẽ bị đè, đang trong lúc cố gắng nâng tay chân lên thì trong tiền thức của mình, mình thấy 1 cái bóng ngồi trên dưới chân giường nhưng k nhìn rõ nam nữ, cố gắng cử động như k đc thì may là con B mở bước vào mình mới bình thường trở lại, buổi học đó mình về sớm 1 tiết để nghỉ, về đến nhà cố gắng tháo bộ tóc ra vứt lên bàn trang điểm và đi tắm, tắm xong định vào phòng ngủ thì bỗng dưng mình hết nhức đầu và khỏe lại, thấy cũng ngộ nhưng mình k nghĩ nhìu tưởng đây đơn giản là do mệt mỏi thôi, tối đó mình ngủ nửa đêm giật mình dậy theo thói quen mình nhìn đồng hồ đã 3h20p sáng, lúc quay sang rất nhanh mình thấy 1 bóng đen ngồi ở bàn trang điểm nhìn mình, mình dụi mắt nhìn kĩ lại thì k thấy nữa, tưởng hoa mắt nên mình ngủ tiếp, bẵng đi 1 tuần sau, mình đi sinh nhật nhỏ L và mình có đội bộ tóc đó, đi chơi về đã gần 7h30, mệt quá nên mình nằm nghỉ 1 chút sẽ đi tắm không ngờ ngủ quên lun, mình đã mơ thấy 1 giấc mơ khủng kiếp, mình mơ thấy mình đang đứng trong bệnh viện và đứng trước 1 cái xác đã trùm khăn trắng, sợ quá nên mình chạy khỏi chỗ đó nhưng lạ thay chạy mãi mà cũng tìm thấy lối ra của bệnh viện, chạy đến cầu thang mình thấy 1 cô gái đứng quay lưng, mặt đồ bệnh nhân, tóc sau lưng rất dài, mình định tiến lại hỏi lối ra, khi tới gần khoảng chừnng còn 3 bước nữa thôi thì cô ta quay mặt lại, 1 khuôn mặt trắng bệch xanh xao, mắt thâm quần trợn trắn, tóc thì như bị rụng lỡm chỡm từng mảnh rất kinh dị, cô ta nói với mình:”.. trả lại cho tao… trả lại cho tao..” mình giật mình dậy, mồ hôi ướt cả áo, mình đập cửa phòng mẹ nhờ mẹ canh cho mình đi tắm và ngủ cùng mình vì lúc đó mình rất sợ, sự việc ngày càng phức tạp khi mình liên tục bị đè và nằm mơ thấy ác mộng gặp cô gái đó, hôm nào mình cất bộ tóc vào tủ thì k sao, còn để quên ở ngoài là có chuyện, mình k hĩu tại sao nhưng chắc tại hổ cửa tủ mình có treo 1 cái chuỗi do bạn trai mình xin ở chùa cho mình, do bị như vậy nên mình hay bị mất ngủ và sút cân, mẹ đưa mình đi khám nhưng bs chỉ nói là mình bị suy nhược cơ thể, thiếu dinh dưỡng và cho thuốc nhưng uống cũng k hết thì mình nhớ có 1 đêm lúc mình đang sốt mình mơ thấy cô gái đó dẫn mình đi chơi 1 nơi rất lạ, không gian mờ ảo lắm, và khuôn mặt cô ta rất bình thường k kinh dị nữa, lúc tới 1 cái cây to cô gái chỉ tay vào 1 cái khối đất nhô lên và hỏi mình thấy gì không, mình nói :” cái gì thế:, cô ta nói :” nhà của đứa lấy tóc tao đấy, nó sắp rồi” rồi cười lớn hahaha, mình giật mình dậy thì trời đã gần sáng, nghĩ lại câu nói của cô ta mà hãi hùng mình đem tất cả câu chuyện kể cho mẹ nghe, mẹ mình dắt mình tới nhà của 1 bà thầy, bà ấy hỏi mình có làm gì bậy bạ chỗ người ta không mình nói không, bả hỏi vậy có nhặt hay mua cái gì lạ không, mình mới nói có bộ tóc, bả đưa cho mình một lá bùa rồi bảo mình đem bộ tóc đưa bả, trong khi bộ tóc còn ở nhà nhớ đeo lá bùa này, lúc đó mình mới biết là do bộ tóc, hèn gì con N mượn bộ tóc mình đi đám cưới nó nói lúc chạy xe về như có người ngồi sau lưng vậy rất nặng ở yên sau, nó còn nói lúc nó trông xe qua đường còn thấy 1 cô gái y như mình miêu tả sau đó nó về bệnh 3 ngày lun, mình cứ nghĩ là do trùng hợp, hây thường xây dựng hình tượng như thế thôi chứ k nghĩ nhìu.
Chuyện này đã qua nửa năm rồi nhưng mình sau mad quên nổi, nghĩ lại nếu như k đưa bà thầy bộ tóc giả thì chắc bây giờ mình và cô gái đó là ” cốt” của nhau lun rồi.

1