Thân ái tặng các bạn!
Vào khoảng cuối đời vua Tự Đức, ở đất Hà Thành có một anh đồ nho tên là Ba Giai. Ba Giai tên thật là Nguyễn Văn Giai, quê làng Hồ Khẩu, bên hồ Tây, Hà Nội. Thuộc loại văn hay chữ tốt, thông minh, nhưng tính tình nghịch ngợm và ranh mãnh. Đã nhiều lần lều chõng đi thi, mà mãi vẫn không đỗ đạt gì, Ba Giai đâm ra bất mãn, chán đời, ngao du cới những người vô công rồi nghề và dân "anh chị" đất Hà Thành, đua đòi ăn chơi, phá phách, rồi trượt dài trên con đường rượu chè bê tha...Bản thân Ba Giai cũng đã cầm đầu bọn đàn em gây nên một số chuyện động trời ở Hà Nội.
Cùng thời điểm đó, ở Thanh Hóa cũng xuất hiện một anh chàng cùng trạc tuổi là Tú Xuất nổi tiếng không kém về chuyện ăn chơi, rượu chè, quấy phá xã hội. Theo lời truyền tụng trong dân gian, Tú Xuất là cháu bảy đời của Trạng Quỳnh cũng thuộc loại thông minh, nhưng lận đận trên con đường khoa cử, chỉ đỗ tú tài và không sao vươn lên chiếm được mảnh cử nhân. Từ đó, Tú Xuất giận thân, giận đời, sống tự dophongs túng, tìm nguồn vui trong hơi men, trong nhà thổ, trong việc quậy phá thiên hạ.
Nhưng xứ Thanh không phải là nơi dung thân phù hợp với những lối ăn chơi đàng điếm, nên Tú Xuất đã tìm đường ra Hà Nội.
Tú Xuất ra Hà Nội liền tìm gặp được Ba Giai, lúc này đã nổi tiếng. Hai người đã kết nghĩa ăn thề với nhau, trở thành một "cặp bài trùng". Ba Giai - Tú Xuất cầm đầu một đám " đàn em" , tác oai tác quái trong một thời gian dài, không chỉ ở hà Nội mà cả một địa bàn rộng lớn gồm nhiều tỉnh thành ở đồng bẵng, trung du Bắc Kỳ lúc bấy giờ.
Nguồn:trangcuoihaynhat