cho đoạn trích sau:
''chàng vội gọi ,nàng vẫn ở giữa dòng mà nói vọng vào :
- Thiếp cảm ơn đức của Linh Phi , đã thề sống chết cũng không bỏ . Đa tạ tình chàng , thiếp chẳng trở về nhân gian được nữa .
Rồi trong chốc lát , bóng nàng loang loáng mờ nhạt dần mà biến đi mất .''
Câu 1 : Lời nói của Nhân vật được dẫn bằng cách nào ? Hãy thuật lại bằng cách dẫn khác .
Câu 2 : Qua lời thoại trên ,em cảm nhận gì về vẻ đẹp tâm hồn của Vũ Nương ?
Câu 3 : Có ý kiến cho rằng : câu chuyện kết thúc song tính bi kịch vẫn tiềm ẩn trong cái lung linh kì ảo .Hãy viết đoạn văn tống phân hợp (khoảng 10 câu) trình bày suy nghĩ của em về kết thúc trên .Đoạn văn có sử dụng phép nối , phép thế .
1. Cách dẫn trực tiếp.
Cách dẫn khác
''chàng vội gọi ,nàng vẫn ở giữa dòng mà nói vọng vào và cảm ơn đức của Linh Phi , đã thề sống chết cũng không bỏ, đa tạ tình chồng , nàng chẳng trở về nhân gian được nữa .
2. Qua đoạn trích có thề thấy nàng là người nhân hậu và giàu lòng vị tha, tuy trải qua những chuyện như vậy nhưng nàng vẫn tha thứ cho chồng.
3.
Em tham khảo:
Bàn về kết thúc của nhân vật, có ý kiến cho rằng đó là cái kết hợp lý, đồng thời cũng có ý kiến cho rằng tác giả nên để cho nhân vật được hưởng hạnh phúc ở nhân gian thay vì kết thúc như vậy. Theo em, cái kết thúc của tác giả dành cho nhân vật thể hiện được giá trị hiện thực và nhân đạo sâu sắc cho câu chuyện, nên ta không nên thay thế cái kết này. Đầu tiên, việc tác giả để cho Vũ Nương được xuất hiện rực rỡ và lung linh với kiệu hoa, võng lọng và được chính người chồng đa nghi minh oan đã thể hiện được giá trị nhân đạo sâu sắc của tác giả. Nhân vật Vũ Nương với phẩm chất tốt đẹp cuối cùng cũng được minh oan, cũng được sống hạnh phúc, được minh oan trong rực rỡ và lung linh. Chính nhờ việc sử dụng yếu tố lung linh kỳ ảo đã thể hiện được sự thương xót, an ủi của tác giả đối với người bạc mệnh. Sau tất cả những sóng gió, cuối cùng nàng cũng được hưởng hạnh phúc. Thế nhưng, những sự lung linh, rực rỡ mà Vũ Nương có lại chỉ là những rực rỡ và lung linh kỳ ảo mà thôi. Với nàng, nàng chẳng thể có được hạnh phúc khi ở nhân gian, ở cuộc sống thực. Nàng phải chịu cuộc sống chia cắt chồng con và mang nỗi oan khuất đau đớn tột cùng. Và dù cho nàng được minh oan, được ngồi trong kiệu hoa võng lọng rực rỡ nhưng có lẽ đó chỉ là hạnh phúc không có thật. Sự thật là nàng vẫn chết, Trương Sinh vẫn mất vợ, bé Đản vẫn mất mẹ, chỉ có nỗi oan của nàng được hóa giải mà thôi. Đây chính là giá trị hiện thực của tác phẩm. Nếu như, truyện kết thúc có hậu hơn thì giá trị hiện thực sẽ không còn, số phận của nhân vật sẽ không thể hiện được chiều sâu tư tưởng. Tóm lại, theo em kết thúc như vậy với Vũ Nương là kết thúc hợp lí nhất vì nó vừa thể hiện được giá trị nhân đạo vừa thể hiện được giá trị hiện thực của tác phẩm.
*** phép thế "Vũ Nương" bằng "mẹ, vợ"
Phép nối: Và