Tả 1 đêm trăng đẹp
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
TK
Mỗi khi rời xa quê hương, lòng tôi lại bồi hồi, xao xuyến nhớ về làng quê với những ngày cùng bà đi gặt ngoài cánh đồng, những chiều chơi đùa cùng lũ bạn bên bờ sông thân thương, hay những đêm múa hát dưới ánh trăng,...Có thể nói, những đêm trăng sáng luôn để lại trong tôi ấn tượng sâu sắc nhất khi nhắc về quê hương.
Tôi còn nhớ như in những ngày vầng trăng chiếu sáng rực rỡ trên bầu trời. Bà tôi từng bảo, vào những ngày rằm của tháng, trăng sẽ rất tròn và sáng. Khi bóng hoàng hôn tắt hẳn, bầu trời khoác vào tấm áo đen tuyền, biểu lộ cho khoảng thời gian đêm tối đã đến, đó cũng là lúc ánh trăng dần xuất hiện trên bầu trời, ngự trị trên cao. Trong cái khoảng không đen huyền bí ấy, xuất hiện một vầng trăng sáng đối lập hoàn toàn với bầu trời đêm, tựa như một nét chấm phá trong bức tranh đêm tối nơi làng quê. Trên bầu trời, những ngôi sao ẩn hiện như tô điểm thêm cho bức tranh ấy. Trăng ngày rằm thường rất đẹp, ông trăng tròn vành vạnh như quả bóng mang sắc trắng tinh khiết. Ánh trăng sáng rực rỡ, deo dắt ánh sáng xuống muôn nơi,khắp nơi đều như được soi sáng bởi ánh trăng vàng lấp lánh. Dòng sông quê hương, phẳng lặng, in bóng vầng trăng , ánh sáng khiến mặt nước lung linh, nhuộm một màu rực rỡ. Đôi khi có cơn gió nhẹ lại thoảng ra, mặt nước đang yên nình bỗng lăn tăn gợn sóng, những con sóng nhỏ xô nhau, mang theo ánh trăng, chạy đuổi nhau về đến tận bờ. Hai bên sông, những rặng tre, rặng liễu đen kịt đang soi mình dưới trăng vàng trăng bạc, như những người thiếu nữ đang làm dáng làm duyên. Những cánh đồng bao la, rộng lớn như đắm mình trong ánh trăng, những cô lúa đang trổ bông tỉnh thoảng lại rung mình, chơi đùa cùng chị gió , say sưa tắm ánh trăng vàng tinh khiết.
Cứ mỗi đêm trăng sáng, người người, nhà nhà trong làng lại rủ nhau tụ họp ngoài sân đình, đôi khi lại ngồi dưới gốc đa đầu làng để trò chuyện, lũ trẻ con nô đùa , nhảy múa quanh sân, các bà các mẹ tranh thủ giặt giũ bên ngoài bờ sông,..Tiếng cười nói vui vẻ như xua tan đi những mệt mỏi của một ngày lao động vất vả, vầng trăng sáng trên bầu trời như cũng đắm mình vào nhịp sống sinh hoạt của con người, ngắm nhìn vạn vật đang sinh sôi, phát triển. Đêm càng khuya, vạn vật lại đắm mình vào giấc ngủ say, chỉ có trăng vẫn ở đó như che chở, bảo vệ cho giấc ngủ bình yên của xóm làng. Đó là bức tranh làng quê yên bình, mộc mạc với ánh trăng sáng rực rỡ khắp muôn nơi.
Những đêm trăng đẹp quả thật luôn mang một cảm giác yên bình mà giản dị vô cùng. Nó khiến tâm hồn ta dễ chịu, thanh thản, nó gắn bó với cuộc sống con người. Và với tôi, nó gắn với những kí niệm của ngày ấu thơ tươi đẹp.
Tham khảo
Bạn bầu trời ban ngày trong lành tươi sáng hay bầu trời ban đêm đầy ước mơ và huyền bí. Còn với tôi, được ngồi trên cao, ngắm nhìn thành phố vào đêm, và bầu trời đầy sao là một niềm hạnh phúc thanh thản không gì thay thế được.
Đối diện nhà tôi là một khu chung cư cao tầng. Mỗi ngày khi mọi việc học tập đã hoàn tất, tôi đều lẻn lên tầng thượng của tòa nhà 10 tầng ấy lặng lẽ ngắm trăng sao, ngắm thành phố. Trời đêm rất đẹp. Nó đẹp một vẻ đẹp huyền ảo, mộng mị chứ không trong sáng, thuần khiết như ban ngày hay u buồn, lặng lẽ như về chiều. Bầu trời như một bà hoàng đang diện lên mình tấm áo choàng nhung đen cao quý. Bà chúa ấy còn cao ngạo đem mặt trăng lớn và hàng ngàn vì sao đính lên tấm áo choàng của mình, trông như kim sa cao sang và huyền bí. Màu sáng vàng của trăng, màu sáng bạc của sao như kim cương được khảm riêng cho bầu trời. Tôi đưa tay muốn hái lấy một vì sao, nhưng sao ở xa quá, đưa tay ra chỉ thấy gió mát rượi mơn man lòng bàn tay. Đêm trên cao luôn có gió thổi mát lành. Nhắm mắt lại cảm nhận, gió mang hương vị của thành phố ngan ngát nhẹ nhàng lan tỏa.
Trăng lên cao, thành phố cũng lên đèn. Những ô cửa bật sáng cùng với đèn đường, đèn xe tạo nên một khung cảnh lung linh, rực rỡ. Nheo mắt nhìn, thành phố như mờ mờ biến thành một bầu trời thứ hai phản chiếu màn đêm lấp lánh kia. Nhiều lần tôi tự hỏi, vầng trăng và ngàn ngôi sao kia cách mình bao xa, liệu một mai, xã hội tiên tiến đi lên, tôi có thể hái được vì sao của riêng mình. Màu lấp lánh nổi bật giữa màn đêm giống như màu của ước mơ. Ước mơ cũng giống như vì sao, xa vời nhưng rất lung linh, tỏa rạng tâm hồn, tỏa rạng cuộc đời tầm thường như bầu trời đêm của tôi.
Lặng lẽ ngắm nhìn trời đêm, tôi thấy cả thế giới hiện ra trong từng vì sao. Ai đó từng nói, mỗi một vì sao gắn liền với một cuộc đời, khi người ta lìa đời, vì sao ấy sẽ rơi xuống và biến mất. Nếu mỗi vì sao là một cuộc đời thì đâu là cuộc đời tôi, liệu nó có tỏa sáng hay lần mờ vào đám mây kia. Có lẽ. Tôi không muốn làm vì sao nhạt màu, không muốn bị bóng tối đen kịt bao trùm lấy. Vậy nên những vì sao sáng là ước mơ của tôi, hy vọng một ngày có thể đưa vì sao mang tên mình tỏa sáng nhất trên bầu trời này.
Mỗi khi rời xa quê hương, lòng tôi lại bồi hồi, xao xuyến nhớ về làng quê với những ngày cùng bà đi gặt ngoài cánh đồng, những chiều chơi đùa cùng lũ bạn bên bờ sông thân thương, hay những đêm múa hát dưới ánh trăng,...Có thể nói, những đêm trăng sáng luôn để lại trong tôi ấn tượng sâu sắc nhất khi nhắc về quê hương.
Tôi còn nhớ như in những ngày vầng trăng chiếu sáng rực rỡ trên bầu trời. Bà tôi từng bảo, vào những ngày rằm của tháng, trăng sẽ rất tròn và sáng. Khi bóng hoàng hôn tắt hẳn, bầu trời khoác vào tấm áo đen tuyền, biểu lộ cho khoảng thời gian đêm tối đã đến, đó cũng là lúc ánh trăng dần xuất hiện trên bầu trời, ngự trị trên cao. Trong cái khoảng không đen huyền bí ấy, xuất hiện một vầng trăng sáng đối lập hoàn toàn với bầu trời đêm, tựa như một nét chấm phá trong bức tranh đêm tối nơi làng quê. Trên bầu trời, những ngôi sao ẩn hiện như tô điểm thêm cho bức tranh ấy. Trăng ngày rằm thường rất đẹp, ông trăng tròn vành vạnh như quả bóng mang sắc trắng tinh khiết. Ánh trăng sáng rực rỡ, deo dắt ánh sáng xuống muôn nơi,khắp nơi đều như được soi sáng bởi ánh trăng vàng lấp lánh. Dòng sông quê hương, phẳng lặng, in bóng vầng trăng , ánh sáng khiến mặt nước lung linh, nhuộm một màu rực rỡ. Đôi khi có cơn gió nhẹ lại thoảng ra, mặt nước đang yên nình bỗng lăn tăn gợn sóng, những con sóng nhỏ xô nhau, mang theo ánh trăng, chạy đuổi nhau về đến tận bờ. Hai bên sông, những rặng tre, rặng liễu đen kịt đang soi mình dưới trăng vàng trăng bạc, như những người thiếu nữ đang làm dáng làm duyên. Những cánh đồng bao la, rộng lớn như đắm mình trong ánh trăng, những cô lúa đang trổ bông tỉnh thoảng lại rung mình, chơi đùa cùng chị gió , say sưa tắm ánh trăng vàng tinh khiết.
Cứ mỗi đêm trăng sáng, người người, nhà nhà trong làng lại rủ nhau tụ họp ngoài sân đình, đôi khi lại ngồi dưới gốc đa đầu làng để trò chuyện, lũ trẻ con nô đùa , nhảy múa quanh sân, các bà các mẹ tranh thủ giặt giũ bên ngoài bờ sông,..Tiếng cười nói vui vẻ như xua tan đi những mệt mỏi của một ngày lao động vất vả, vầng trăng sáng trên bầu trời như cũng đắm mình vào nhịp sống sinh hoạt của con người, ngắm nhìn vạn vật đang sinh sôi, phát triển. Đêm càng khuya, vạn vật lại đắm mình vào giấc ngủ say, chỉ có trăng vẫn ở đó như che chở, bảo vệ cho giấc ngủ bình yên của xóm làng. Đó là bức tranh làng quê yên bình, mộc mạc với ánh trăng sáng rực rỡ khắp muôn nơi.
Những đêm trăng đẹp quả thật luôn mang một cảm giác yên bình mà giản dị vô cùng. Nó khiến tâm hồn ta dễ chịu, thanh thản, nó gắn bó với cuộc sống con người. Và với tôi, nó gắn với những kí niệm của ngày ấu thơ tươi đẹp.
Những đêm trăng sáng tỏ, tôi cùng bà thường ngồi cạnh cửa sổ để ngắm trăng lên, thật là thíchkhi được nhìn ánh trăng từ từ nhô lên khỏi rặng tre cuối làng. Càng lêncao, càng nhạt màu, trăng càng toả sáng hơn, bóng tối từ từ nhường chỗcho ánh sáng huyền dịu của vầng trăng. Bầu trời trong và xanh thămthẳm, thỉnh thoảng có một vài đám mây trắng bay qua tạo cho bầu trờimột không gian huyền ảo. Những chị sao thường ngày yểu điệu lấp lánhkhoe sắc là vậy, thế mà giờ đây phải khép mình trước ánh sáng rực rỡcủa chị Hằng. Càng tuyệt dịu hơn, gió hiu hiu thổi. Chưa hết, hoa mẫuđơn, hoa chiếu thuỷ khe khẽ lắc kư theo gió.
Ánh sáng thấm đượm đất trời, xóm làng ruộng đồng, dòng sông và mây gió.Con người cùng cỏ cây, muôn vật sáng đẹp hơn, nồng nàn dưới ánh trăng
Đêm trăng ở thành phố .
Vào những ngày đẹp trời, cứ mỗi buổi tối, ông trăng tròn lại xuất hiệntrên bầu trời, trên những ngôi nhà cao tầng. Ông trăng bay lơ lửng, tỏacái nhìn trìu mến xuống thành phố Hà Nội thân yêu.
Buổi tối ngày hôm ấy mới đẹp làm sao. Tôi ra ngoài ban công nhìn ánhtrăng tỏa. Trăng tròn vằng vặc từ từ bay lên theo gió. Ánh trăng sángđến nơi nào, nơi đó cất tiếng hát, tiếng cười vui vẻ. Trăng đêm nay soisáng khắp đất Việt Nam. Trăng sáng vằng vặc chiếu khắp thành phố, làngmạc, núi rừng, nơi quê hương thân thiết của mọi người. Trăng soi sáng những ống khói nhà máy chi chít, cao thẳm, rải trên đồng lúa bát ngát vàng thơm, cùng
với nông trường to lớn, vui tươi. Cũng từ vầng trăng này, làn gió nhènhẹ, mát rượi tỏa ra làm tuôn chảy những ánh vàng tràn trên phố phường,trải dài khắp thành phố. Tôi nhìn trăng, nhìn mãi, nhìn mãi và nghĩ sựtích chú Cuội ngồi trên cung trăng. Kể ra chú Cuội cũng tài thật, ngồimãi bên gốc đa của mình mà không đi đâu cả. Nghĩ đến chị Hằng mỗi nămchỉ xuống chơi với các em thiếu nhi một lần vào Trung thu, tôi lại nhớ,nhớ chị lắm! Tôi ước mong chú Cuội sẽ lại trở về sống với con người,chị Hằng sẽ xuống chơi cùng các em vào những ngày mười lăm hàng tháng.Nhưng cái ước mong đó chỉ là ảo ảnh, hi vọng mỏng manh. Trăng dấp dướigiữa muôn vạn vì sao. Ánh trăng óng ánh tỏa trên khắp cành cây, hoa láđể rồi chúng toát ra một màu vàng tươi đẹp. Trăng chiếu xuống dướiđường làm những khuôn mặt thanh niên tươi trẻ hơn. Trăng cũng có một tình yêu vĩnh cửu như con đối với mẹ. Trăng yêu quý trái đất của mình,yêu quý hành tinh của mình, yêu quý những con người thông minh, cần cùsáng tạo, yêu lao động của mình. Hình như trăng đặc biệt yêu quý nhữngem nhỏ đang vui chơi, học hành dưới mái trường mà trăng đã ôm ấp vàotận trong tim. Trăng còn tỏa ánh sáng của mình vào những chậu cây cảnhcó nhiều sự sống hơn. Trăng cứ hiện lên trước mắt tôi, không bao giờdứt ra được trong đêm nay. Tôi mơ mộng, tưởng tượng như trăng đang đến sát bên mình và khẽ nói với tôi:
– Bạn làm gì đấy? Tôi trả lời:
– Tôi đang mơ mộng đây!
Đến khi giật mình trở lại, tôi mới biết đó không phải là trăng, chỉ làtôi tưởng tượng mà thôi. Trăng còn phải đi đây, đi đó xem xét đất nướcmình nữa chứ. Sao hôm nay tôi kì lạ đến vậy, cứ mơ mộng tưởng tượngsuốt? Vì ánh trăng đêm nay đấy các bạn ạ! Các bạn có thấy trăng đẹpkhông? Tôi thầm cảm ơn trái đất đã tạo nên vầng trăng đẹp thế này đểtôi yêu đời hơn, mơ mộng hơn, học giỏi hơn… Tôi rất sợ, sợ lắm khitrăng bị làm sao đó. Tôi ngồi ngắm trăng cho tới lúc trăng tan dần? Saotrăng lại tan? Tôi tự hỏi tôi. Một đám mây không biết từ đâu đến, chenvào vầng trăng và vầng trăng cùng tan dần. Thế là buổi tối ngày mai,tôi mới gặp lại được vầng trăng. Một ngày dài quá, dài quá, tôi khôngbiết có chịu đựng được hay không? Tôi đang nhìn theo bóng dáng trăngthì mẹ gọi tôi vào ngủ. Tôi không muốn ngủ chút nào nhưng vẫn phải vào.Vào trong chăn, tôi vẫn còn nghĩ đến trăng và thiếp đi lúc nào khôngbiết.
Vầng trăng đã đi tận vào trong giấc ngủ, vào tận trong giấc mộngcủa tôi.
Trăng đêm ấy đã để lại cho tôi nhiều ấn tượng sâu sắc. Dù đã đi đâu rất xa, dù có ở nơi nào đi nữa, nhưng tôi cũng sẽ không bao giờ quên vầng trăng tròn vằng vặc. Tôi sẽ không bao giờ quên.
Một năm có bốn mùa, mùa nào cũng có những đêm trăng đẹp. Thế nhưng em vẫn thích nhất là đêm trăng rằm vào mùa hạ.
Ông mặt trời đỏ ối như một quả cầu lửa khổng lồ đã từ từ khuất hẳn phía xa. Trong xóm, mọi nhà đã lên đèn từ lúc nào. Bầu trời trong vắt, đen thẫm lại như khoác tấm áo nhung đen trên có đính những ngôi sao lấp lánh Sau luỹ tre làng, mặt trăng tròn vành vạnh nhô lên, toả ánh sáng vàng dịu lên những ngọn tre. Hàng trăm ngôi sao sáng long lanh, lúc ẩn lúc hiện tạo cho bầu trời một vẻ đẹp huyền ảo.
Một lúc sau, trăng đã gối đầu lên rặng cây phía xa để rồi sau đó lấp ló trên ngọn tre già. Lúc này trăng đã lên cao, toả ánh sáng êm dịu len lỏi vào khắp các đường làng, ngõ xóm. ánh trăng phết nhẹ lên các mái nhà, chiếu những tia sáng li ti qua các kẽ lá, soi xuống mặt đường như muôn vàn hạt ngọc nhỏ. Em và các bạn rủ nhau ra sông hóng mát, ngắm trăng. Chúng em đi đến đâu, trăng đi theo đến đónhư muốn cùng đi chơi với chúng em. Ngoài bờ sông, gió lồng lộng thổi vào mát rượi. Dòng sông ven làng được ánh trăng soi sáng gợn sóng lăn tăn, mặt sông óng ánh lung linh như dát vàng.
Mọi người trong xóm em đều tụ tập ở sân nhà để ngắm trăng. Trẻ em nô đùa chạy nhảy cười nói vui vẻ. Những chú chó cũng ra sân hóng mát , thỉnh thoảng lại ngó ra đường, cất tiếng sủa vu vơ. Ngoài đồng quang cảnh thật vắng lặng. Nước chảy róc rách trong các rãnh, mương nước. Hàng trăm anh đom đóm với những chiếc đèn lồng bé xíu toả ánh sáng nhấp nháy thật đẹp. Đó đây có tiếng côn trùng kêu ra rả. Cỏ cây thì thầm trò chuyện với nhau. Trời càng về khuya, quang cảnh càng yên ắng, tĩnh mịch hơn. Vạn vật say sưa chìm vào trong giấc ngủ êm đềm. Ánh trăng dìu dịu cùng hơi sương như đang ru ngủ muôn loài. Chỉ còn côn trùng vẫn cất tiếng ra rả cho khúc nhạc muôn thuở về đêm. Cảnh đêm trăng rằm mùa hạ thật đẹp.
Giữa đồng quê, ngắm cảnh một đêm trăng đẹp như vậy, em cảm thấy yêu thiên nhiên, cảnh vật quê quê hương hơn. Em sẽ cố gắng học giỏi để sau này lớn lên xây dựng quê hương ngày càng giàu đẹp.
Quê hương là gì hở mẹ
Mà cô giáo dạy phải yêu
Quê hương là gì hở mẹ
Ai đi xa cũng nhớ nhiều
Đúng vậy, quê hương là nơi chôn rau cắt rốn, là nơi ghi dấu bao kỉ niệm tuổi thơ của mỗi người. Quê hương với biết bao cảnh đẹp là nơi níu lại bước chân của người đi xa. Nhưng đối với em, cảnh quê hương đẹp nhất là cảnh cánh đồng lúa ở quê trổ những chiếc đòng đòng trong buổi sớm tinh sương. Đó là khung cảnh mà em luôn ghi nhớ mãi trong lòng.
Sinh ra ở một miền quê đồng bằng Bắc Bộ, tuổi thơ của em gắn liền với những chú trâu cần cù, những cánh cò bay lả và cả những cánh đồng lúa nối nhau chạy dài tít tắp. Mỗi buổi sáng sớm, thật hạnh phúc biết bao khi được hít thở một luồng không khí trong lành, tận hưởng làn gió mơn man da thịt giữa cánh đồng lúa xanh. Từng đợt gió nhẹ cứ thổi, những cây lúa cứ nối nhau nhấp nhô theo nhịp, đuổi nhau chạy ra xa mãi.
Nhìn từ xa, cánh đồng lúa đang trổ đòng như một nét chấm phá tô điểm thêm cho bức tranh mùa xuân đồng nội thêm đẹp. Những thửa ruộng cứ nối nhau liên tiếp xanh ngắt một màu như một thảm cỏ mùa xuân. Chúng cứ dập dìu, đuổi theo làn gió sớm tinh sương. Mặt trời đã rọi xuống những tia nắng sớm, nhàn nhạt ánh vàng soi tỏ cả cánh đồng xanh. Những đòng lúa dường như bừng tỉnh, rung rinh tươi cười trong nắng sớm. Quanh co những thửa ruộng là những dòng kênh xanh mát đang dẫn nước về để cây lúa đơm bông. Trên cao, từng đàn cò đang dang đôi cánh bay xung quanh. Thi thoảng, một chú cò trắng lại đáp nhẹ xuống mương nước, cắm cúi dò dẫm bắt từng chú cá nhỏ. Không khí ở đây mới trong lành làm sao! Hít một hơi thật sâu, em như cảm thấy được cả hương lúa non thơm thơm ngọt dịu.
Càng bước lại gần, cánh đồng lúa càng hiện ra với màu xanh bát ngát. Những cây lúa xanh rì, những đòng mạ còn non phất phơ trong ánh nắng ban mai. Đó đây phảng phát một chút sương còn chưa tan hết. Ngó xuống bông lúa, chợt thấy những giọt sương mai óng ánh đang đậu lại trên lá còn chưa kịp tan hết. Và mùi hương thơm say nồng của lúa non lại ngập tràn cả không gian quanh em. Những bông đòng trăng trắng còn nguyên bụi bị gió đùa thỉnh thoảng lay động, từng hạt bụi phấn lại bay bay tan vào trong gió. Những chiếc đòng trông thật to và chắc báo hiệu một vụ mùa bội thu. Những chú bướm vàng, bướm trắng đang bay lượn trên những chiếc đòng non. Cả những chú chuồn chuồn ớt cũng đang bay nhanh trên ngọn lúa. Đó đây thấp thoáng tiếng cười nói của những cô bác nông dân cần cù. Họ đang nhặt cỏ, bón phân cho cây lúa thêm phần tốt tươi. Tiếng cười nói ấy tan vào không gian ngọt lịm như bông lúa non thơm mùi sữa.
Em rất thích ngắm nhìn quê hương em, đặc biệt là cánh đồng lúa. Tuy quê hương đang dần chuyển mình đổi mới hơn, nhưng em mong sẽ vẫn mãi được ngắm nhìn cánh đồng lúa đẹp và yên bình như thế!
2/Những đêm trăng sáng đối với chúng em rất quý. Nhưng vui nhất, đẹp nhất là đêm trăng rằm Trung thu, ngày hội của tuổi thơ chúng em.
Chao ôi! Chưa đến tối mà ở đâu cũng rộn lên tiếng trẻ em cười nói, gọi nhau í ới cùng với tiếng múa lân dồn dập. Không biết các phố khác ra sao, chứ phố em trông như một ngày hội lớn. Ngay giừa sân, một đám thiếu nhi quây quần thành một vòng tròn rộng. Các em hát múa, vỗ tay trông vui nhộn làm sao! Một đứa bé giơ tay lên trời vẫy vẫy như muốn ôm mặt tràng vào lòng. Nhảy múa xong, bọn trẻ tản đi một lúc rồi quay trở lại với nhiều chiếc lồng đèn sặc sỡ trên tay. Chúng xếp thành hàng một rồi bước đi, miệng hát vang: “Tình bằng có cái trống cơm…”
Những chiếc lồng đèn nhảy nhót trong đêm như muốn bứt ra khỏi tay cầm để bay lên trời cùng trăng. Thành phố tràn ngập trong ánh bạc lung linh cùng với tiếng trẻ thơ reo hòa vang dội. Rước đèn xong, chúng em tổ chức liên hoan. Mọi người bày cỗ rồi thắp đèn sáng trưng nhìn nhau cười vui vẻ. Những chiếc kẹo như nhảy múa trong mâm, chắc chúng cũng muôn chơi Trung thu lắm! Mọi người ngồi vào bàn, lòng phấn khởi hân hoan. Chưa bao giờ vui như đêm nay. Mọi người đang chuyện trò rôm rả thì bỗng đâu tiếng trống dồn dập: “Tùng! Tùng! Cắc! Cắc! Tùng! Tùng!”.
Cứ thế, tiếng trống vang lên gióng giả từ nhà này sang nhà khác, đánh thức những đứa trẻ đạng bị kẹo “cám dỗ” chạy ra. Một lát sau mọi người đã nối thành một cái đuôi dài, náo nhiệt. Ngay giữa sân đội múa lân đang biểu diễn. Cái đầu “sư tử” lắc qua lắc lại theo nhip trống. Đôi chân nhanh nhẹn nhảy múa một cách tài tình. Cả thân mình con “sư tử” uốn lượn vô cùng khéo léo. Khéo đến nỗi không ai ngờ rằng, dưới cái thân hình “oai hùng” kia là một đứa trẻ nhỏ bé. Nhưng nhân vật khiến mọi người thích thú nhất là ông Địa. Tấm thân phục phịch cử động một cách khó nhọc trong chiếc áo dài thùng thình với cái bụng to kềnh. Tay ông luôn quạt quạt vào đám người xung quanh. Ông chạy lăng xăng khắp sân, thỉnh thoảng lại lăn đùng ra, làm mọi người cười rũ rượi. Chao ôi vui quá!
Nhìn cảnh thiếu nhi múa hát dưới ánh trăng rằm, em lại nhớ đến công lao Bác Hồ, nhớ đến tình cảm của Người dành cho chúng em:
Trung thu trăng sáng như gương
Bác Hồ ngắm cảnh nhớ thương nhi đồng
tham khảo:
Vì nhà ở gần trường nên em được giao nhiệm vụ cầm chìa khóa lớp. Cũng vì vậy mà mỗi sáng em được tới trường sớm hơn một chút, được tận hưởng khung cảnh quang đãng của trường trước buổi học.
Đôi chân em bước thật nhanh đến trường, cánh cổng thấp thoáng phía đằng xa vẫn luôn đứng đó như mời gọi chúng em: “Các bạn nhỏ ơi hãy nhanh chân đến trường”. Đối với em đó như là cánh cổng thần kì mà mỗi lần bước chân qua em ngỡ như mình bước vào một thế giới hoàn toàn mới. Ở đó có những thầy cô giáo mà em luôn kính trọng, có những người bạn mà em vô cùng yêu thương.
Buổi sớm, những tia nắng ban mai chiếu xuyên qua kẽ lá khiến cho khung cảnh trở nên lung linh hơn. Tấm biển mang tên ngôi trường nằm hiên ngang phía trên cánh cổng. Được là một phần của ngôi trường này luôn khiến em cảm thấy tự hào. Sân trường lúc này vẫn còn khá vắng vẻ, nhiều lớp học vẫn còn khóa cửa. Chỉ có lác đác vài bạn học sinh đến trường sớm để mở cửa lớp giống như em hoặc đến sớm để làm vệ sinh lớp học. Trên sân trường, những hàng cây đứng lặng im. Trên những tán cây, chùm phượng vĩ đang bắt đầu đua nở, vậy là một mùa hè nữa sắp tới.
Sự yên tĩnh của sân trường nhanh chóng bị phá vỡ khi gần đến giờ vào lớp. Học sinh tới trường ngày một đông hơn. Các bạn đến trường thành từng nhóm, tiếng cười tiếng nói vang dội một góc trời. Khi tiếng trống báo hiệu giờ vào lớp vang lên, tất cả các bạn học sinh lại ùa vào lớp để chuẩn bị cho tiết học đầu tiên.
Quang cảnh buổi sáng ở trường em thật đẹp làm sao. Những hình ảnh này sẽ luôn in sâu trong tâm trí của em và sau này dù có đi những đâu thì khoảng thời gian học tập dưới ngôi trường này vẫn là khoảng thời gian mà em nhớ mãi không quên.
tham khảo:
Bạn bầu trời ban ngày trong lành tươi sáng hay bầu trời ban đêm đầy ước mơ và huyền bí. Còn với tôi, được ngồi trên cao, ngắm nhìn thành phố vào đêm, và bầu trời đầy sao là một niềm hạnh phúc thanh thản không gì thay thế được.
Đối diện nhà tôi là một khu chung cư cao tầng. Mỗi ngày khi mọi việc học tập đã hoàn tất, tôi đều lẻn lên tầng thượng của tòa nhà 10 tầng ấy lặng lẽ ngắm trăng sao, ngắm thành phố. Trời đêm rất đẹp. Nó đẹp một vẻ đẹp huyền ảo, mộng mị chứ không trong sáng, thuần khiết như ban ngày hay u buồn, lặng lẽ như về chiều. Bầu trời như một bà hoàng đang diện lên mình tấm áo choàng nhung đen cao quý. Bà chúa ấy còn cao ngạo đem mặt trăng lớn và hàng ngàn vì sao đính lên tấm áo choàng của mình, trông như kim sa cao sang và huyền bí. Màu sáng vàng của trăng, màu sáng bạc của sao như kim cương được khảm riêng cho bầu trời. Tôi đưa tay muốn hái lấy một vì sao, nhưng sao ở xa quá, đưa tay ra chỉ thấy gió mát rượi mơn man lòng bàn tay. Đêm trên cao luôn có gió thổi mát lành. Nhắm mắt lại cảm nhận, gió mang hương vị của thành phố ngan ngát nhẹ nhàng lan tỏa.
Trăng lên cao, thành phố cũng lên đèn. Những ô cửa bật sáng cùng với đèn đường, đèn xe tạo nên một khung cảnh lung linh, rực rỡ. Nheo mắt nhìn, thành phố như mờ mờ biến thành một bầu trời thứ hai phản chiếu màn đêm lấp lánh kia. Nhiều lần tôi tự hỏi, vầng trăng và ngàn ngôi sao kia cách mình bao xa, liệu một mai, xã hội tiên tiến đi lên, tôi có thể hái được vì sao của riêng mình. Màu lấp lánh nổi bật giữa màn đêm giống như màu của ước mơ. Ước mơ cũng giống như vì sao, xa vời nhưng rất lung linh, tỏa rạng tâm hồn, tỏa rạng cuộc đời tầm thường như bầu trời đêm của tôi.
Lặng lẽ ngắm nhìn trời đêm, tôi thấy cả thế giới hiện ra trong từng vì sao. Ai đó từng nói, mỗi một vì sao gắn liền với một cuộc đời, khi người ta lìa đời, vì sao ấy sẽ rơi xuống và biến mất. Nếu mỗi vì sao là một cuộc đời thì đâu là cuộc đời tôi, liệu nó có tỏa sáng hay lần mờ vào đám mây kia. Có lẽ. Tôi không muốn làm vì sao nhạt màu, không muốn bị bóng tối đen kịt bao trùm lấy. Vậy nên những vì sao sáng là ước mơ của tôi, hy vọng một ngày có thể đưa vì sao mang tên mình tỏa sáng nhất trên bầu trời này.
Màn đêm buông xuống thật nhanh, trên khắp đường phố, nhà nhà đã lên đèn. Ánh điện sáng lung linh. Nhưng chỉ ít phút sau, mặt trăng tròn vành vạnh đã nhô lên. Cả gia đình tôi quây quần trên chiếc chiếu nhỏ đặt trước hiên nhà, ngồi ngắm trăng.
Trăng đêm nay đẹp và sáng quá! Đêm nay là trăng rằm tháng tám cơ mà! Cái bóng dáng tròn vành vạnh của mặt trăng trông giống như cái đĩa bạc khổng lồ treo lơ lửng trên nền trời xanh thẳm. Trăng lấp ló lờ mờ ẩn hiện sau ngọn phi lao. Làng xóm tưng bừng tiếng cười nói râm ran. Ánh trăng vằng vặc soi sáng từng cảnh vật.
Gió thổi nhè nhẹ lướt qua như đang thì thầm trò chuyện. Ngoài vườn, gió luồn qua từng kẽ lá hiu hiu thổi mát, hòa thành một bản nhạc du dương, thích thú làm sao? Tôi và mấy đứa bạn trong xóm tụm năm, tụm bảy rủ nhau xếp thành hàng dọc rồng rắn đi rước đèn phá cỗ đêm rằm Trung thu. Những chiếc đèn giấy ông sao, đèn cá chép... với ánh lửa bập bùng hòa với ánh trăng làm một.
Chơi chán, chúng tôi cùng nhau phá cỗ. Trong mâm cỗ có cả phần của Chị Hằng và Chú Cuội. Có lúc ngước nhìn lên, tôi cảm giác như họ đang tươi cười với chúng tôi, rồi nhón tay cầm lấy một cái kẹo mà tôi để phần cho họ. Đêm cũng đã đến khuya, trăng càng lúc càng cao hơn và nhạt dần. Bất chợt một đám mây đen từ đâu bay đến che khuất ánh trăng, phá tan không khí náo nhiệt.
Cuộc vui phải tàn, chúng tôi trả lại không khí tĩnh mịch cho đêm khuya, tuy tất cả mọi người không muốn rời đêm trăng ấy.Trở về nhà, ai nấy đều mong muốn cho thời gian quay trở lại để cùng nhau được hưởng sự thú vị của những đêm trăng sáng như đêm nay.
Màn đêm buông xuống thật nhanh, trên khắp đường phố, nhà nhà đã lên đèn. Ánh điện sáng lung linh. Nhưng chỉ ít phút sau, mặt trăng tròn vành vạnh đã nhô lên. Cả gia đình tôi quây quần trên chiếc chiếu nhỏ đặt trước hiên nhà, ngồi ngắm trăng. Trăng đêm nay đẹp và sáng quá! Đêm nay là trăng rằm tháng tám cơ mà!
Ai cũng sẽ có quê hương . Vậy trong quê hương đó có những gì , nó mang lại cho ta những gì . Đối vs tôi quê hương là tất cả nó sẽ
để lại cho tôi rất nhiều cảm xúc . TRong cái từ gọi là Quê hương đó thì tôi luôn ước ao được ngắm đêm trăng . Nó luôn đẹp trong
mắt tôi và mọi người .
Màn đêm buông xuống thật nhanh, trên khắp đường phố, nhà nhà đã lên đèn. Ánh điện sáng lung linh. Nhưng chỉ ít phút sau, mặt trăng tròn vành vạnh đã nhô lên. Cả gia đình tôi quây quần trên chiếc chiếu nhỏ đặt trước hiên nhà, ngồi ngắm trăng. Trăng đêm nay đẹp và sáng quá! Đêm nay là trăng rằm tháng tám cơ mà!
Cái bóng dáng tròn vành vạnh của trăng trông giống như cái đóa bạc khổng lồ treo lơ lửng trên nền trời xanh thẳm. Trăng lấp ló lờ mờ ẩn hiện sau ngọn phi lao. Làng xóm tưng bừng tiếng cười nói râm ran. Ánh trăng vằng vặc soi sáng từng cảnh vật. Gió thổi nhè nhẹ lướt qua như đang thì thầm trò chuyện. Ngoài vườn, gió luồn qua từng kẽ lá hiu hiu thổi mát, hoà lên một bản nhạc du dương, thích thú làm sao?
Tôi và mấy đứa bạn trong xóm tụm năm, tụm bảy rủ nhau xếp thành hàng dọc rồng rắn đi rước đèn phá cỗ đêm rằm Trung thu. Những chiếc đèn giấy ông sao, đèn cá chép... với ánh lửa bập bùng hoà trọn với ánh trăng làm một. Chơi chán, chúng tôi cùng nhau phá cỗ. Trong mâm cỗ có cả phần của Chị Hằng và Chú Cuội. Có lúc ngước nhìn lên, tôi cảm giác như họ đang tươi cười với chúng tôi, rồi nhón tay cầm lấy một cái kẹo mà tôi để phần cho họ. Đêm cũng đã đến khuya, trăng càng lúc càng cao hơn và nhạt dần. Bất chợt một đám mây đen từ đâu bay đến che khuất ánh trăng, phá tan không khí náo nhiệt. Cuộc vui phải tàn, chúng tôi trả lại không khí tĩnh mịch cho đêm khuya, tuy tất cả mọi người không muốn rời đêm trăng ấy.
Trở về nhà, ai nấy đều mong muốn cho thời gian quay trở lại để cùng nhau được hưởng sự thú vị của những đêm trăng sáng như đêm nay.
Tôi rất yêu quê tôi. Cứ vào những tháng hè, tôi lại được ba mẹ chở về quê chơi. Những cảnh vật ở quê tôi rất thơ mộng nhưng điều mà tôi thích nhất ở quê tôi là đêm trăng sáng. Hôm nay là rằm nên trăng lên rất sớm.
Gió thổi làm vơi đi những cái nóng của ngày hè. Chúng đùa giỡn bên những lũy tre làng xanh mướt.
Ánh trăng hiện lên, in bóng dưới bờ ao gần nhà. Trăng soi sáng từng ngõ xóm, ngõ làng. Trăng càng lên cao, gió càng thổi mạnh hơn, ánh trăng càng sáng tỏ.
Vầng trăng tròn, trăng như một quả bóng mà lũ trẻ đầu làng đá lên trời. Lúc ấy, em như nghe văng vẳng bài thơ được phổ nhạc của Hoàng Trung Thông.
Màn đêm càng tối thì những ngôi sao càng sáng, trăng cũng càng tỏ hơn. Những ngôi sao rải khắp bầu trời in bóng xuống ao như một bầu trời thứ hai.
Ánh trăng sáng dìu dịu. Vầng trăng chiếu sáng khắp nơi. Những chú ve cùng hoà chung tiếng nhạc tạo nên một bảng nhạc dưới trăng. Em như đang ngồi trong một buổi biểu diễn hoà nhạc.
Ánh trăng lung linh dưới dòng sông uốn khúc quanh làng. Trăng lóng lánh trên vai chị gánh đêm khuya.
Các anh đom đóm chăm chỉ đang đi gác đêm. Chị cò đi ăn đêm. Mùi lúa thơm nồng toả ra trong đêm trăng. Em như vừa thưởng thức hoà nhạc vừa thưởng thức nhũng món ăn ngon của đồng quê.
Những đêm trăng khuyết, trăng như một chiếc thuyền trôi dạt trên bầu trời đen thẫm.
Áng trăng lung linh cứ theo em như muốn cùng đi chơi, cùng nhảy muá với em. Trăng sà xuống như lắng nghe những câu truyện cổ tích của bà em. Trăng óng ánh cùng những vì sao tinh tú. Em thầm nghĩ: "Vì sao tinh tú của mình ở đâu nhỉ?". Những vì sao tinh tú đang đùa giỡn, chạy nhảy trên bầu trời.
Bầu trời đêm thăm thẳm thật yên tĩnh. Tiếng gió nồng nàng thổi mát rượi. Chén nước chè xanh ông em đang uống như càng đậm đà hương vị quê hương.
Cùng tiếng dế, tiếng gió, ánh trăng đã làm dịu đi những cái nóng oi bức, làm khô đi những giọt mồ hôi của những người vất vả, cực khổ trên cánh đồng.
Trăng đêm nay thật sáng. Dưới ánh trăng này, làng quê em thật huyền ảo, nên thơ và trong lòng của em tình yêu quê hương, đất nước ngày càng sâu nặng.
Những ngày sông ở quê ngoại, em thường được ngắm cảnh những đêm trăng sáng. Em nhớ mãi hình ảnh đẹp đẽ, đầy thơ mộng của đêm trăng vào ngày rằm tháng sáu. Ngay khi ánh nắng chiều vừa tắt, bóng tối nhập nhoạng đã tràn lan khắp nơi. Màn đêm buông xuống, phủ trùm muôn vật, cây côi trong vườn chi còn là những hình ảnh lờ mờ, không rõ nét. Nhà nhà sáng ánh đèn. Ngoài đồng, đom đóm lập lòe, những chú dê bắt đầu rón rén bò ra. Nửa giờ sau, phương đông ửng sáng. Màn đêm nhạt nhòa bao trùm khắp nơi. Trăng mọc từ lúc nào! Mặt trăng tròn vành vạnh và lung linh như chiếc đĩa bạc khổng lồ. Một lúc sau, trăng nhô lên khỏi rặng tre làng rồi ban phát cho đất trời một nguồn sáng dịu êm. Bầu trời bây giờ trong vắt. Hàng trăm dòm sao cài trên nền trời đêm. Dù ánh trăng làm cho cảnh vật mờ ảo nhưng nó có một vẻ đẹp diệu kì. Trăng tỏa ánh sáng dìu dịu, nhuộm vàng ruộng đồng, thôn xóm, làng mạc. Cạnh nhà em, dòng sông long lanh gợn sóng lăn tăn như con rồng vàng đang lượn múa. Phía trước, mặt hồ lấp lánh như tấm gương bạc. Mái nhà tôn phản chiếu bóng trăng óng ánh. Ánh vàng còn rải nhẹ lên thảm cỏ xanh, ghé qua vườn rau sau nhà. Bóng nhà, bóng cây in rõ thành những vầng đen trên mặt đất. Thỉnh thoảng, gió hiu hiu thổi, cỏ cây nghiêng mình lay động. Ngoài đồng quang cảnh thật vắng lặng, tĩnh mịch. Mọi vật như say sưa giấc ngủ êm đềm. Cảnh vật tắm ánh trăng trong. Gió đồng lồng lộng thổi. Thảm lúa xanh rập rờn. Côn trùng đó đây kêu rỉ rả. Chỉ có loài ếch, dế mèn thỉnh thoảng vẫn cất tiếng hòa âm một khúc nhạc. Đứng giữa đồng quê, ngắm cảnh trăng đẹp tuyệt vời và nghe khúc nhạc kì diệu của thiên nhiên, em thấy tâm hồn sảng khoái. Em cảm thấy yêu quê hương, yêu thôn xóm biết bao.
"Quê hương là chùm khế ngọt
Cho con trèo hái mỗi ngày
Quê hương là đường đi học
Con về rợp bướm vàng bay."
Mỗi người đều có một quê hương. Quê hương in sâu trong tâm trí chúng ta bởi những hình ảnh quen thuộc của đồng ruộng, lũy tre, giếng nước, gốc đa, mái đình... Em yêu tất cả những gì đơn sơ mà đôn hậu của làng quê. Những đêm trăng sáng, khung cảnh quê hương em thật là thơ mộng.
Đêm rằm, trăng lên sớm lắm. Trăng vuốt ve đùa giỡn với những rặng tre xanh thẫm bao bọc quanh làng. Ánh trăng chênh chếch in bóng những ngôi nhà, hàng cây trên mặt đất ẩm sương. Trăng soi sáng từng ngõ xóm. Càng lên cao, trăng càng sáng, vầng trăng tròn vành vạnh như chiếc đĩa bạc treo lơ lửng trên bầu trời đêm thăm thẳm lấp lánh muôn vạn vì sao.
Trên sân phơi rộng rãi đầu làng, chúng em nối đuôi nhau chơi trò rồng rắn. Góc sân đằng kia, một tốp bạn gái chơi trò ú tim tìm bắt. Tiếng nói tiếng cười vang lên rộn rã. Mùi lúa chín thơm nồng tỏa lan trong đêm trăng sáng. Thảm rơm vàng êm ái như nâng đỡ bước chân tung tăng chạy nhảy của chúng em.
Trăng chiếu sáng khắp nơi. Trăng lung linh dát bạc trên dòng sông uốn khúc quanh làng. Trăng sóng sánh trong đôi thùng kĩu kịt trên vai chị gánh nước đêm. Trăng sà xuống lắng nghe câu chuyện làm ăn của con người. Trên chiếc chiếu hoa hay chiếc chõng tre đặt giữa sân, chén nước chè xanh ngào ngạt càng đậm đà nồng thắm hương vị quê hương. Cùng làn gió nồm nam mát rượi, ánh trăng làm dịu đi cái nóng đêm hè, lau khô những giọt mồ hôi vất vả lo toan trên gương mặt mẹ cha.
Trăng đêm nay sáng quá! Dưới ánh trăng, cảnh vật làng quê thật huyền ảo, nên thơ. Đêm khuya, trăng sáng, lòng em dậy lên tình yêu quê hương tha thiết.
Dàn ý chi tiết số 1
1) Mở bài
Giới thiệu chung về đêm trăng ấy:
+ đêm rằm trang tỏa sáng khắp bầu trời và mặt đất
+ xóm em rộn ràng chuẩn bị đón tết trung thu
2) Thân bài
Tả cảnh đêm trăng:
* Lúc xẩm tối:
+ Màn đêm dần buông, bầu trời thăm thẳm, lấp lánh ánh sao
+ Trăng lấp ló thấp thoáng sau lũy tre làng
+ Gió thổi mát rượi
+ Làng xóm rộn rã nhộn nhịp tiếng nói cười
* Lúc trăng lên:
+ Mặt trăng tròn vành vạnh như một chiếc đĩa lơ lửng giữa không trung
+ Ánh trăng vằng vặc soi sáng xuống sân nhà, nhà cửa, ruộng đồng,..
+ Trên đường làng trẻ em nối đuôi nhau chơi rước đèn, ca hát rộn ràng
+ Cảnh phá cỗ vui vẻ giữa sân đình
3) Kết bài
Cảm nghĩ của em về đêm trăng ấy:
- Cảnh làng quê trong đêm trăng đẹp như một bức tranh
- Ấn tượng sâu sắc về đêm trăng hôm ấy
- Càng thêm yêu mến quê hương
- Không bao giờ quên hôm ấy
Dàn ý chi tiết số 2
I) Mở bài: Như thường lệ, giữa tháng trăng sáng vằng vặc, em lại ra vườn ngắm trăng.
II) Thân bài:
1. Trời vừa chập choạng tối:
- Màn đêm buông xuống phủ trùm lên cảnh vật.
- Nhà nhà đang lên đèn.
- Trăng từ từ lên cao ở phía ngọn cau.
2. Trời đang vào đêm:
- Không gian trong vắt.
- Cảnh vật lặng im như nghiêm trang chờ đón vầng trăng lên ngự trên đỉnh đồi.
3. Trong đêm:
- Trăng cao sáng vằng vặc như gương.
- Trong vườn lá cây xanh rì thấm đẫm ánh trăng.
- Nước ao lóng lánh, tiếng tôm búng càng tiếng cá đớp trăng.
- Tiếng côn trùng rỉ rả đây đó như vui hát dưới trăng.
4. Vào khuya:
- Tiếng gió khẽ khàng lay động cành cây ngọn lá.
- Ánh trăng lung linh làm lóng lánh giọt sương đêm.
- Mọi vật như sống động hơn, huyền ảo hơn.
- Trăng vàng tràn đầy ánh sáng.
III) Kết bài:
- Đêm trăng sáng đẹp càng làm em yêu mến quê hương mình hơn.
Bài làm 1
Hôm nay là ngày rằm, cũng như mọi đêm rằm khác, trăng đêm nay rất sáng và tròn. Nhưng em cảm thấy trăng đêm nay đẹp hơn mọi đêm khác.
Ngoài trời, gió thổi hiu hiu. Trong vườn, mấy khóm hoa nhài nở hoa trắng xóa. Những bông hoa xếp tròn lại trông như mâm xôi trắng. Trên cây quỳnh, những nụ hoa đang thi nhau nở trông như những nghệ sĩ đang thổi kèn. Tiếng kèn vi vút du dương, lúc trầm lúc bổng như muốn đưa em vào giấc mộng.
Trong ao chứa đầy nước được ánh trăng soi xuống tràn khắp mặt ao. Khi gió thổi qua, mặt ao lăn tăn gợn sóng, trông mặt ao như được mặc một chiếc áo mới có những sợi kim tuyến bằng vàng thật đẹp.
Ánh trăng len lỏi soi vào những bụi tre. Trong rặng tre gió đang dạt dào cất lên những điệu đàn thật tuyệt. Trên lá tre, ánh trăng đọng lại trông như những hạt vàng từ trên trời rơi xuống và mắc lại trên lá.
Những chị tre nghiêng mình soi bóng xuống mặt ao và mỉm cười vì các chị cảm thấy mình đẹp hơn khi được ánh trăng tô điểm. Các chị cần phải duyên dáng vì các chị sắp ra mắt các chàng công tử cá từ dưới mặt ao ngoi lên. Các chàng thường lên mặt nước chơi vào những ngày rằm để thưởng thức ánh trăng tuyệt đẹp.
Cánh đồng quê em rực rỡ trong ánh "trăng khuya sáng hơn ánh đèn". Lúa đã chín vàng lại được ánh trăng tô điểm nên càng đẹp hơn. Cánh đồng như một tấm thảm vàng tuyệt đẹp. Từng làn gió lướt qua mát rượi. Cánh đồng lúa như những vệt sóng nhấp nhô đuổi nhau đến tận chân trời. Hương lúa mùa quyện vào gió tỏa ra khắp cánh đồng một mùi thơm thoang thoảng. Dưới ánh trăng sáng tỏ, em cùng mấy bạn hàng xóm nhảy múa thật vui. Mấy cụ già ngồi trò chuyện, uống trà và ngắm trăng ở trên hè.
Em rất thích đêm trăng hôm nay. Đêm trăng đã để lại cho em ấn tượng về những cảnh đẹp của quê hương, những trò chơi vui vẻ của em với các bạn. Khi nghĩ đến đêm trăng là em lại nghĩ đến quê hương Việt Nam yêu dấu, kiên cường.