CÂU TRUYỆN TÌNH BUỒN ĐƯỢC KỂ LẠI BẰNG THƠ
ĐÊM ĐÓ
Từng đợt gió xuân nhẹ thổi
Một bóng người bước vội trong đêm
cỏ cây hoa lá êm đềm
Thì ra người đó là em
Mưa bụi làm mặt em lấm lem
Sà vào lòng anh khóc nức nở
“ Em sắp xa anh, anh có nhớ em không”
Rồi mai khi trời đón nắng hồng
Em sẽ bỏ tồi về nơi xa đó
Chẳng còn bóng em trời lạnh gió
Siết tim anh thành băng giá.
YÊU MÀ KHÔNG CÓ DUYÊN ( Nối tiếp câu chuyện ở trên )
Mắc bệnh nan y trước khi quen anh
Cô gái nhỏ xinh tựa lá mỏng manh
Tính cách ngoan hiền dễ thương
Mà sao lại vậy.............................
Chỉ mai thôi, còn mai nữa thôi
Em sẽ qua đời mà không thể đến với anh
Gắng gượng đêm nay gặp anh lần cuối
Để ôm hôn anh lần cuối này thôi
Cảm xúc như hụt hẫng nhưng anh không thể khóc.
ĐIỀU CUỐI ANH MUỐN Ở EM ( phần kết của câu chuyện )
Nhẹ vuốt lên làn tóc của em
Bên anh đêm cuối này em nhé
Mai anh sẽ đứng đây lặng lẽ
Cỏ cây hoa lá cũng u buồn
Vì đây là đêm cuối anh gặp em
Hãy ở với anh trọn vẹn đêm cuối này em nhé!!!
Thơ hay lắm đó .
hay quá bạn giỏi ghê