K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Đừng có sỉ nhục con gái ngta !

vai lol

chắc mày đang .........

7 tháng 9 2017

Đúng

1+1=2

K nha

7 tháng 9 2017

2 nhe bn

19 tháng 11 2018

mình có chơi nè

19 tháng 11 2018

tụi này chào mày

tui chs face nè

Sao không về Vàng ơi!Tao đi học về nhà Là mày chạy xồ ra Đầu tiên mày rối rít Cái đuôi mừng ngoáy tít Rồi mày lắc cái đầu Khịt khịt mũi, rung râu Rồi mày nhún chân sau Chân trước chồm, mày bắt Bắt tay tao rất chặt Thế là mày tất bật Đưa vội tao vào nhà Dù tao đi đâu xa Cũng nhớ mày lắm đấy…Hôm nay tao bỗng thấy Cái cổng rộng thế này! Vì không thấy bóng mày Nằm chờ tao trước cửa Không nghe tiếng mày sủa...
Đọc tiếp

Sao không về Vàng ơi!

Tao đi học về nhà Là mày chạy xồ ra Đầu tiên mày rối rít Cái đuôi mừng ngoáy tít Rồi mày lắc cái đầu Khịt khịt mũi, rung râu Rồi mày nhún chân sau Chân trước chồm, mày bắt Bắt tay tao rất chặt Thế là mày tất bật Đưa vội tao vào nhà Dù tao đi đâu xa Cũng nhớ mày lắm đấy…

Hôm nay tao bỗng thấy Cái cổng rộng thế này! Vì không thấy bóng mày Nằm chờ tao trước cửa Không nghe tiếng mày sủa Như những buổi trưa nào Không thấy mày đón tao Cái đuôi vàng ngoáy tít Cái mũi đen khịt khịt Mày không bắt tay tao Tay tao buồn làm sao! Sao không về hả chó? Nghe bom thằng Mỹ nổ Mày bỏ chạy đi đâu? Tao chờ mày đã lâu Cơm phần mày để cửa Sao không về hả chó? Tao nhớ mày lắm đó Vàng ơi là Vàng ơi!

Trần Đăng Khoa

Câu 1: Viết những từ ngữ tả con chó lúc đón bạn nhỏ về nhà trong đoạn thơ thứ nhất của bài thơ.

a. Hoạt động:……………………………………………………………………………………...

b. Cái đuôi: ……………………………………………………………………………………….

c. Cái đầu:………………………………………………………………………………………...

d. Cái mũi:………………………………………………………………………………………..

e. Cái râu:…………………………………………………………………………………………

Câu 2: Viết hai câu thơ có dùng biện pháp nhân hóa trong đoạn thứ nhất.

................................................................................................................................. .................................................................................................................................

Câu 3: Cách xưng hô với con Vàng trong đoạn thơ thứ nhất cho thấy bạn nhỏ coi con Vàng là gì? Hãy viết câu trả lời của em.

................................................................................................................................. .................................................................................................................................

Câu 4: Hai câu thơ nào trong đoạn thứ nhất nói lên tình cảm của bạn nhỏ với con Vàng?

a. Tao đi học về nhà b. Chân trước chồm, mày bắt

Là mày chạy xồ ra Bắt tay tao rất chặt

c. Thế là mày tất bật d. Dù tao đi đâu xa

Đưa vội tao vào nhà. Cũng nhớ mày lắm đấy…

Câu 5: Vì sao trong đoạn thơ thứ hai bạn nhỏ lại cảm thấy cái cổng rộng?

a. Vì cái cổng hôm đó được làm cho rộng ra.

b. Vì cái cổng hôm đó không có con Vàng nằm chắn đường đi.

c. Vì cái cổng hôm đó không khép cửa.

d. Vì cái cổng hôm đó được lau chùi sạch sẽ.

Câu 6: Bạn nhỏ đã nhớ những việc làm gì của con Vàng khi không thấy nó?

a. Chạy xồ ra b. Ngoáy tít cái đuôi c. Khịt khịt cái mũi

d. Bắt tay bạn nhỏ e. Sủa vào buổi trưa g. Ôm lấy bạn nhỏ.

Câu 7: Câu thơ nào trong đoạn hai bộc lộ nỗi buồn của bạn nhỏ vì mất con Vàng? Viết câu thơ đó vào dòng dưới đây:

................................................................................................................................. .................................................................................................................................

Câu 8: Vì sao con Vàng bỏ bạn nhỏ đi? Hãy viết câu trả lời ngắn gọn:

................................................................................................................................. .................................................................................................................................

Câu 9: Những chi tiết nào cho biết bạn nhỏ vẫn mong chờ con Vàng quay về?

a. Chờ con Vàng quay về đã lâu rồi. b. Hàng ngày vẫn đi tìm con Vàng.

c. Vẫn phần cơm con Vàng ở cửa d. Khóc thương con Vàng.

Câu 10: Bài thơ nói về tội ác gì? Ai gây ra tội ác đó? Hãy viết câu trả lời ngắn.

................................................................................................................................. ................................................................................................................................. .................................................................................................................................

III/ Luyện từ và câu:

Câu 1: Chủ ngữ trong câu “Cơm phần mày để cửa.” là gì, viết câu trả lời của em.

.................................................................................................................................

Câu 2: Chuyển câu kể sau thành câu cảm:

Con chó này khôn.

.................................................................................................................................

Câu 3: Ghi lại danh từ, động từ, tính từ trong 2 câu sau:

“ Cái đuôi vàng ngoáy tít Cái mũi đen khịt khịt.”

................................................................................................................................. ................................................................................................................................. .................................................................................................................................

IV/ Tập làm văn: Dựa vào bài thơ Sao không về Vàng ơi? Em hãy viết đoạn văn tả hình dáng, hoạt động của con Vàng.

................................................................................................................................. ................................................................................................................................. ................................................................................................................................. ................................................................................................................................. ................................................................................................................................. ................................................................................................................................. ................................................................................................................................. ................................................................................................................................. ................................................................................................................................. ................................................................................................................................. ................................................................................................................................. ................................................................................................................................
 

1
16 tháng 4 2022

Dài thế

Câu chuyện xảy ra cách đây cũng đã nửa năm, nay mới có dịp kể lại. Chẳng là hồi em mới vào lớp 10, tụi em có tổ chức họp mặt và gặp lại mấy đứa bạn cũ học chung cấp 2 rồi bàn chuyện đi chơi, nhậu nhẹt tán dóc bla…bla. Sau một lúc tiệc tùng, vài đứa hơi có tí men bia trong người bắt đầu rủ rê nhau tìm “làn gió mới”. Có đứa rủ chơi mấy trò gọi hồn, cầu cơ..v.v.. nhưng...
Đọc tiếp

Câu chuyện xảy ra cách đây cũng đã nửa năm, nay mới có dịp kể lại. Chẳng là hồi em mới vào lớp 10, tụi em có tổ chức họp mặt và gặp lại mấy đứa bạn cũ học chung cấp 2 rồi bàn chuyện đi chơi, nhậu nhẹt tán dóc bla…bla. Sau một lúc tiệc tùng, vài đứa hơi có tí men bia trong người bắt đầu rủ rê nhau tìm “làn gió mới”. Có đứa rủ chơi mấy trò gọi hồn, cầu cơ..v.v.. nhưng chẳng mấy khả thi vì đã có lần thử hết nhưng chả thấy ma nào mà còn mém cháy nhà thằng Q. do mấy cây nhang tình cờ chạm vào can dầu nó để gần đó. (Em xin phép dấu tên toàn bộ mấy đứa bạn)
– Hay tụi mình vô trường cấp 2 kiếm ma đi, tao nghe kể hồi đó bãi đất trường mình là khu nghĩa địa, mấy ông bảo vệ cũng hay kể cho nhau nghe vụ nhìn thấy bóng trắng trong phòng Hội đồng vào buổi tối nữa đó – Thằng C. bỗng vỗ tay cái bốp.
– Nghe cũng hay, vậy triển luôn không? – thằng T. tán thành.
Nghe đến ma cỏ, tụi con trai nhốn nháo um sùm. Nào là “Đó giờ chưa thấy ma…”, “Anh đây đ*o ngán con ma nào…”, rồi kiểu như “Gặp ma anh bắt về nuôi..”…vân vân và mây mây.
– “Đm, lúc sáng thì đứa nào nói chả hay, thử tối đến coi tụi bây còn mạnh miệng được vậy không thì biết. Thử nhìn thấy con mụ Khẩu Liệt ngồi trên cành cây hát như tao xem có són mẹ ra quần không?” – Em thầm nhớ lại vụ lúc trước, vẫn hơi rùng mình. (Cái này các bác tìm trong Wall em sẽ thấy)
Thế là sau một hồi bàn tán um sùm, tụi em lựa ra được 10 mạng gan dạ nhất (à không, phải nói là “anh hùng” nhất), gồm 6 nam và 3 nữ để thực hiện “chuyến phiêu lưu này” , trong đó có em. Thực ra em cũng chẳng ham gì -_- nhưng thấy tụi nó không chút kinh nghiệm nào mà tự đi thế này cũng không ổn. Do nhiều lần gặp ma em thế nên cũng có ít kinh nghiệm, vì thế đi chung có chuyện gì còn biết cách giải quyết. Em dặn tụi nó chuẩn bị đủ các dụng cụ cần thiết như đèn pin, tỏi, muối trộn gạo nếp, cành dâu, dao…và vài thứ lặt vặt khác nữa sau đó giải tán, ai về nhà nấy hẹn mai gặp.
Đêm hôm sau, canh lúc cả nhà ngủ say, em rón rén mở cửa bên hông nhà và phóng đi cùng túi đồ đã chuẩn bị.
22h30, tại một góc khuất nơi cổng trường…
– Tụi bây chuẩn bị đầy đủ chưa? – Em hỏi
– Xong hết rồi – Cả đám bật đèn pin lên chiếu thẳng vào mặt em.
– Đcm! Tắt đi không mấy ông bảo vệ túm bây giờ!
Tụi nó tắt đèn, thằng H. rón rén đi về phía cổng, chỗ phòng bảo vệ. Nó ngó đầu nhìn vào, một lúc sau phất tay ra hiệu cho tụi em tiến vào. Mấy ông bảo vệ này đêm nào cũng nhậu nhẹt rồi nằm lăn ra ngủ không biết trời đất gì nữa, âu cũng là may mắn cho tụi em dễ dàng “đột nhập”. Một bóng đen lấp ló sau lưng bọn em…
Tại hành lang chính…
– Nghe rõ đây! Một lát nếu lỡ có gì xảy ra, hay nhìn thấy “nó” thì tuyệt đối không được la hét, phải bình tĩnh báo cho mọi người. Tuyệt đối không được la to, phải xem như không thấy nhớ chưa? Đặc biệt là tụi con gái. – Em nghiêm giọng cảnh báo, tụi nó thấy vậy cũng có vẻ sợ, vì bình thường không bao giờ thấy em nghiêm túc đến vậy :v
– Ok! Tụi tao nhớ rồi.
– Vậy thì yên tâm rồi, bắt đầu được rồi.
Sân trường hiện tại là một khung cảnh u ám đáng sợ, không như buổi sáng rộn rã thường ngày; chốc chốc lại có cơn gió nhẹ thổi qua làm cả đám sợ run cầm cập. Tụi em đi sát bên nhau, ngó qua từng phòng học. Bàn ghế sắp xếp ngay ngắn, rèm của lâu lâu lại bay lên làm tụi em sợ té đái.
Đi hết dãy tầng trệt vẫn chưa thấy có gì xảy ra, cả đám bắt đầu bước dần lên cầu thang, tiến lên tầng 2. Lần lượt bước đi, bọn em lảm nhẩm: 6A, 6B, 6C… cả đám đếm qua từng phòng học, ngó quanh. Tới gần phòng máy chiếu thì bỗng nhiên một nhỏ dừng lại, người nó như cứng đơ ra, miệng run cầm cập nói không ra lời. Em thấy động lạ liền chạy đến gần nó lay mạnh:
– Có chuyện gì vậy D.?
– Cái…cái…ở…ở…ở….trên nóc kìa! – Nó nói, giọng run run không thành câu.
Theo hướng tay nó chỉ, em nhìn lên trần nhà rồi cứng đơ người trong giây lát. Trên trần treo lủng lẳng một cái đầu người tóc tay rũ rượi đang quay tròn. Em nhanh chóng trấn tĩnh lại, ra hiệu cho tụi kia đứng lại.
– Đừng la lớn, nhìn kìa! – Em gằn giọng nói nhỏ, tay chỉ chỉ lên trên – phía cái đầu đang xoay. Cả bọn nhìn theo, vừa thấy cái đầu đang xoay tít thì mặt tái xanh, mấy đứa con gái chỉ chực hét thật to, vài đứa con trai phải nhanh chóng bịt mồm chúng nó lại.
– Đâu rồi? Đứa nào đòi bắt về nuôi thì làm lẹ đi! – Giọng em run run nói đùa.
– Đm! Nuôi cái con khỉ. Bây giờ lo chạy nhanh may ra còn sống mà về với gia đình. – Thằng H. mặt cắt không còn giọt máu, nói như muốn hét lên.
– Đúng đó, tìm cách trốn ra đi – Mấy đứa con gái cùng nói. Nhưng ngược lại, vài đứa trai thì lại thấy háo hức, đòi ở lại xem. “Đcm tụi bây, nay ăn trúng cái gì mà gan dữ vậy?”. Bỗng, cái đầu ngừng xoay, quay mặt về phía bọn em. Trời đất quỷ thần ơi, nó còn kinh khủng hơn cái bản mặt của con ma nữ năm xưa nữa. Hai hốc mắt đen sì, đôi mắt đã bị móc ra, một con mắt không biết rơi đâu mất, con mắt kia thì được mạch máu, dây thần kinh giữ lại treo lủng lẳng, dòi bọ cứ liên tục ào ra từ mắt, miệng của cái đầu. Nhìn kỹ, đây là cái đầu của nữ, con mắt trắng dã của ả liên tục lắc qua lắc lại. Mùi hôi tanh bốc ra nồng nặc, tụi em hai chân tê liệt, muốn nôn hết toàn bộ những thứ trong bụng ra ngoài. Trong đầu chỉ có một ý nghĩ duy nhất: “CHẠY”. Chẳng ai bảo ai, cả đám nhốn nháo lên chạy thục mạng.
– Bây giờ chia ra! Cứ hai đứa một đội, chui vào các lớp mà trốn. Nhớ rải muối gạo ở cửa lớp rồi đóng cửa lại. Chuyển hết điện thoại về chế độ im lặng, có gì liên lạc bằng tin nhắn. – Em vừa chạy vừa nói.
15 phút sau…
Em và thằng C. trốn dưới gầm bàn giáo viên lớp 7A (tầng 3). Cả hai run lẩy bẩy, nói không ra hơi.
– “Tất cả ổn chứ” – Em nhắn tin vào cho cả nhóm.
– “Chưa có gì xảy ra!”
– “Tụi tao không sao!”

Lần lượt 5 tin nhắn hiện lên, em đang thở phào nhẹ nhõm thì…
“Xoạch” (tiếng cửa mở) – “Không có…!” – Giọng nữ vang lên từ tầng dưới khiến em và thằng C. sởn hết cả da gà. Hai đứa trố mắt nhìn nhau, miệng đánh bò cạp liên hồi.
– “Bây nghe thấy gì không?” – Tin nhắn gửi từ nhóm thằng H. và con T.
– “Nghe rồi! Ráng trốn kỹ, giữ im lặng tuyệt đối!” – Em nhắn lại.
“Xoạch” – Không có…
“Xoạch” – Không có… …
– Ê C., nó sắp tới phòng tụi mình rồi. Ráng giữ im lặng, bình tĩnh nha! – Đ…được! Lúc đó, em chợt nhớ ra một điều cực kì nguy hiểm…
– “Tất cả chú ý! Vứt hết đống tỏi ra ngoài đi, chính mùi tỏi dẫn ả tới đó.” – Em vội mở điện thoại nhắn ngay cho các nhóm khác, đồng thời vứt ngay túi tỏi ra cửa sổ.
– “Chẳng phải tỏi để đuổi ma sao? Vứt đi thì chết à?”
– “Bây giờ không có thời gian, đợi thoát ra rồi tao giải thích sau!”
“Xoạch” – Không có…
– Nó đang tới kìa – Em cố gằn giọng để không nói lớn. Tay nắm chặt túi đồ, em và thằng C. run cầm cập chờ đợi… Một vật hình tròn bay lơ lửng ngoài hành lang, dừng lại ở cửa phòng bọn em đang trốn.
“Xoạch”…hai đứa em nín thở chờ đợi…
– Không có… Cả hai thở phào nhẹ nhõm, em ngó đầu ra cửa nhìn quanh…
– ‘Thấy rồi nhaaa’… Cái đầu xuất hiện ngay trước mặt bọn em, miệng mở to làm dòi bọ rơi vãi đầy ra…
Em sợ muốn xỉu tại chỗ, xém chút là ướt quần, tay em theo phản xạ cho vào túi, nắm lấy cái gương bát quái. Nhanh chóng rút ra chiếu thẳng vào cái đầu, nó như quả bóng tròn bắn thẳng ra phía cửa lớp trong khi em nhanh tay giấu đi cái gương. Thằng C. thấy cái đầu đột nhiên bắn ra thì bất ngờ lắm, nhưng may là nó không hỏi gì, cũng phải thôi vì hiện tại cái quan trọng nhất là mngj sống kia mà.
Đầu ả đập vào cửa rồi rơi xuống ngay đống muối gạo khi nãy tụi em rải. Hàng loạt tiếng nổ tí tách vang lên, đầu ả ta bốc khói xì xèo, ả hét lên đau đớn xen lẫn sự tức giận. Em quay sang nhìn thằng C. thì thấy nó đang bấm điện thoại, chắc là báo tin cho mấy nhóm khác. Tay em bắt đầu mò mẫm thử nhớ lại “Cửu tự ấn quyết”. Cái đầu đang lăn qua lăn lại trên nền đất, kèm theo là tiếng nổ của muối gạo khi chạm vào da thịt nó. Muối gạo dần hoá đen, khuôn mặt ả đầy vết thương, vẻ rất tức giận. Một lúc sau, khi muối gạo đã tiêu biến hết, ả ta lấy lại thăng bằng rồi bay thẳng hướng về phía em, miệng há rộng chực nuốt luôn em.
– Lâm – Binh – Đấu – Giả – Giai – Trận – Liệt – Tại – Tiền. – Em nhanh chóng bắt Cửu tự ấn quyết hướng về phía cái đầu đang bay đến.
Một tia sáng từ tay em bắn thẳng về phía ả, đẩy ả văng xa. Nhanh chóng em kéo thằng C. đứng dậy liều mạng phóng về phía cánh cửa. Đạp tung cánh cửa lớp, hai thằng nhanh chóng phóng ngay ra hàng lang thì gặp một ánh sáng đèn pin rọi từ chân cầu thang lên. Nghĩ rằng đó là một nhóm khác hoặc ông bảo vệ đi tuần, bọn em đẩy hết tốc lực phi về hướng ánh sáng. Phía dưới cầu thang là các nhóm khác đã tập trung từ bao giờ, cả đám đang nhốn nháo thì em chạy đến hét to:
– Chạy nhanh lên, nó đang đuổi theo!
Lập tức cả bọn lại chạy như điên hướng về phía cổng trường. Nhưng kỳ lạ, từ chỗ bọn em ra cổng tầm chỉ 2-3 trăm mét nhưng chạy mãi mà không ra được. Biết ngay chuyện gì đang xảy ra, em bảo bọn nó dừng lại rồi nói:
– Bây giờ có chạy cũng không ra được bên ngoài đâu, chỉ còn cách chờ trời sáng mà thôi. Bây giờ là mấy giờ rồi?
– 12 kém 15 rồi – Một đứa nói
– Vậy thì tìm chỗ an toàn mà trốn, đợi cho trời sáng mới thoát được.
12 giờ đúng, tại phòng thí nghiệm hoá sinh…
– Mấy đứa con trai, đứa nào còn zin cho tí “nước thánh” – Em hỏi.
3 phút sau, một chai đầy thứ nước bốc mùi amoniac nồng nặc được đưa đến tay em, còn phía đám con gái do mệt và sợ quá nên đã ngủ thiếp đi từ lúc nào.
– Hiện tại thì yên tâm được đôi chút – Em nói, đồng thời dùng “nước thánh” vẩy lên các ô cửa sổ, cửa chính, phần còn dư em để nguyên trong chai và giữ bên mình đề phòng bất trắc.
– Rồi! Bây giờ tranh thủ ngủ lấy sức đi! – Thằng T. vừa ngáp vừa nói. Cả bọn nằm xuống nền nhà, uể oải vươn vai ngáp ngắn ngáp dài rồi ngủ thiếp đi.
1h15 sáng…
Em giật mình tỉnh dậy vì đèn trong phòng thí nghiệm chớp tắt liên hồi, kèm theo đó là một giọng cười quái dị:
“É…hé…hé…hé…hé”
Bọn nó cũng giật mình tỉnh dậy, hoảng loạn nhìn quanh tìm nơi phát ra âm thanh quái dị đó. Đèn vẫn cứ chớp tắt liên hồi…”Phụt” ánh đèn tắt hẳn, toàn bộ hệ thống điện của trường bị mất, cả ngôi trường chìm trong bóng tối…Bọn con gái sợ hãi co rúm lại, người run cầm cập.
– Tất cả giữ bình tĩnh! Ngồi sát lại với nhau thành một hàng! Bật đèn pin lên! – Em hét.
– Đèn tao bật không lên!
– Tao cũng vậy!
Tất cả đèn pin đều trở nên vô dụng, cả bọn bắt đầu sợ hãi, hoảng loạn tột độ. Tiếng cười vẫn cứ vang lên…
– Tất cả ngồi yên đó để tao kiểm tra quân số, lỡ đứa nào bị ma giấu thì… – Em nói rồi đứng dậy, mò mẫm trong bóng tối đặt tay trên đầu từng đứa.
– Một, hai, ba,…mười đứa đủ! Được rồi, bây giờ đặt tay lên vai nhau nối thành hàng rồi ra khỏi phòng này đi, ở đây không an toàn nữa rồi!
Vậy là cả đám “rồng rắn lên mây” dắt nhau ra khỏi phòng thí nghiệm. Em là đứa bị tụi nó đưa lên đứng đầu hàng -_-
5 phút sau…
– Ê K. sao nãy giờ đi loanh quanh hoài mà chưa ra khỏi vậy? Hay bị ma dắt rồi…mày…mày thử kiểm tra lại quân số coi, tao sợ có đứa bị dắt đi rồi đó! – Là giọng thằng H. từ phía sau vọng lên.
– Ừ! Vậy tụi bây ngồi xuống đi để tao đếm lại! Một, hai, ba,…đủ mười! Đi tiếp đi – Em lại sờ đầu từng đứa và đếm, xong xuôi quay lên đầu đi tiếp.
– Khoan đã! Mày tự đếm mày chưa? – Giọng nhỏ N. run run hỏi.
– Chưa! Sao? – Chợt em nhận ra sự kỳ lạ và…
– Đcm! Ngồi xuống hết nhanh lên, trong hàng dư một đứa! – Giọng em hét toáng lên trong đêm.
Sực nhớ lại cái hộp quẹt trong túi, em nhanh chóng lôi ra, bật bật mấy cái thì…Trời đất ơi! Một bàn tay…không đúng, là một khúc xương tay trắng xóa đang đặt trên vai em. Mặt em lúc này tím tái, tay run run làm rơi cái hộp quẹt xuống đất, tất cả lại tối đen. Em hoảng quá, mò mẫm dưới đất tìm lại và bật lên, em quay từ từ ra sau và bắt gặp một cái đầu lâu đang nhìn chằm chằm.
– Hé…hé…hé…hé… – Cái đầu lâu há miệng cười lớn.
Em hoảng quá ném ngay cái hộp quẹt vào miệng nó, lại là bóng tối. Chợt đèn trong phòng lại chớp tắt liên hồi, cả bọn co rúm vào ôm chặt lấy nhau.
– Nhìn trên kia kìa! – Một đứa nói.
Bọn em cùng lúc nhìn lên phía cánh quạt thì xém chút ướt quần khi thấy nguyên một bộ xương ngồi vắt vẻo trên đó, thêm nửa thân người đoán là của con ma nữ kia và cái đầu đang bay lơ lửng. Ánh đèn cứ chớp tắt làm bọn em thêm sợ, tim cứ chực bay ra ngoài. Em mò xuống mở nắp chai “nước thánh” kia ra, đứng dậy tạt thẳng lên hướng cánh quạt. Hai con ma dính nước tiểu, bốc khói gào thét đau đớn. Nhân cơ hội đó bọn em nhanh chóng mở đường máu xông thẳng ra ngoài do lúc này nhờ ánh đèn chớp tắt nên cửa ra đã hiện rõ để bọn em nhận biết và phóng ra ngay. Khi tay em vừa chạm vào nắm đấm cửa thì đèn phụt tắt, cả bọn lúc này hét lên hoảng loạn. Kéo mãi không được, em và mấy thằng con trai dùng sức phá cửa ra. “RẦM!” tiếng cửa bung ra, cả đám phóng như bay ra ngoài màn đen tăm tối.
– Bác bảo vệ! Bác bảo vệ! “RẦM RẦM!” – Cả lũ nhốn nháo đập cửa phòng bảo vệ.
– Có chuyện gì? Mà sao tụi bây ở trong trường khuya vậy? – Ông bảo vệ ngáp ngắn ngáp dài ra mở cửa.
– Có…có…có ma trong phòng thí nghiệm! Một bộ xương và con ma nữ không đầu đó bác…
– Ma hả? Có phải như vầy không? – Ổng nói, đồng thời khuôn mặt dần dần biến đổi; lưỡi thè dài ra, hai mắt từ từ chảy xuống treo lòng thòng, miệng ngoác to xẻ dài tới mang tai, dòi bọ bò ra từ 7 cái lỗ trên mặt.
– A…A…A…A…A…A – Cả bọn hét lên, vài đứa con gái ngất xỉu.
“Xoẹt!” Đầu lão rơi xuống, một thanh niên áo đen xuất hiện, trên tay là một thanh kiếm gỗ đào. Người thanh niên cười, nụ cười nửa miệng quen thuộc… “Là anh Y. được cứu rồi!” – Lòng em mừng rỡ khi nhận ra anh ấy.
– Tụi bây gan lắm, dám vào trường kiếm ma nữa ha! Không nhờ thằng K. báo trước để đêm nay anh đi theo thì chắc mấy bây không được thấy mặt trời nữa rồi. Bây giờ mấy đứa đi về đi, mấy con ma trong đó để anh lo. Còn ông bảo vệ thật thì đang nằm ngủ ở nhà rồi, say xỉn hết mức!
– Dạ! – Cả đám cùng đồng thanh, nói chứ bây giờ ảnh có cho tiền cũng méo dám ở lại nữa là…
Cả thảy 10 đứa dẫn nhau đi về phía cổng trường – lối thoát ngăn cách hai thế giới. Quay lưng lại nhìn, bên trong là một bầu không khí u ám, khác hẳn với ngoài này. Trong bóng đêm, một thanh niên vác kiếm tự tin tiến vào…

0
16 tháng 11 2021

mới lớp 2

16 tháng 11 2021

có đấy

Sao không về Vàng ơi?          Tao đi học về nhà            Là mày chạy xồ ra            Đầu tiên mày rối rít            Cái đuôi mừng ngoáy tít            Rồi mày mắc cái đầu            Khịt khịt mũi, rung râu            Rồi mày nhún chân sau            Chân trước chồm, mày bắt            Bắt tay tao rất chặt             Thế là mày tất bật            Đưa vội tao vào nhà            Dù tao đi đâu xa            Cũng nhớ mày lắm...
Đọc tiếp

Sao không về Vàng ơi?

          Tao đi học về nhà

            Là mày chạy xồ ra

            Đầu tiên mày rối rít

            Cái đuôi mừng ngoáy tít

            Rồi mày mắc cái đầu

            Khịt khịt mũi, rung râu

            Rồi mày nhún chân sau

            Chân trước chồm, mày bắt

            Bắt tay tao rất chặt

 

            Thế là mày tất bật

            Đưa vội tao vào nhà

            Dù tao đi đâu xa

            Cũng nhớ mày lắm đấy…

 

           Hôm nay tao bỗng thấy

            Cái cổng rộng thế này

            Vì không thấy bóng mày

            Nằm chờ tao trước cửa

            Không nghe tiếng mày sủa

            Như những buổi trưa nào

            Không thấy mày đón tao

            Cái đuôi vàng ngoáy tít

            Cái mũi đen khịt khịt

            Mày không bắt tay tao

            Tay tao buồn lắm sao!

 

            Sao không về hả chó?

            Nghe bom thằng Mỹ nổ

            Mày bỏ chạy đi đâu?

            Tao chờ mày đã lâu

            Cơm phần mày để cửa

            Sao không về hả chó?

            Tao nhớ mày lắm đó

            Vàng ơi là Vàng ơi!...

                                                                                             Kỉ niệm ngày mất chó 3-4-1967

                                                                       TRẦN ĐĂNG KHOA

(Góc sân và khoảng trời, NXB Văn học, Hà Nội, 2006)

Câu 1: Bài thơ trên được viết theo thể thơ nào? (0,5 điểm)

Câu 2: Tác phẩm thể hiện nội dung gì? Chỉ ra và nêu ý nghĩa của yếu tố tự sự trong bài thơ. (1,5 điểm)

Câu 3: Xác định các từ láy trong bài thơ và nêu tác dụng của việc sử dụng các từ láy đó. (2.0 điểm)

Câu 4: Từ nội dung của bài thơ trên, em hãy nêu những việc làm thể hiện tình yêu với động vật. (1.0 điểm)

4
11 tháng 3 2022

Câu 1: 

- Bài thơ trên viết theo thể thơ: 5 chữ 

Vì mỗi dòng thơ đều có 5 tiếng.

11 tháng 3 2022

 

Câu 2: tham khảo 

- Tác phẩm thể hiện: Nỗi nhớ của nhân vật dành cho chú chó Vàng. 

- Yếu tố tự sự trong bài thơ: 

+ Kể lại kỉ niệm của nhân vật với chú chó Vàng khi nhân vật đi học về. 

+ Kể lại hình ảnh nhân vật cho chó ăn. 

+ Nhân vật nhớ lại kỉ niệm kh Vàng chờ nhân vật trước cửa, kể lại tiếng sủa của Vfang, các cử chỉ, hoạt động của Vàng.

- Ý nghĩa: Nhấn mạnh nỗi nhớ thương về chú chó Vàng, thể hiện tình yêu thương da diết, sâu năng mà tác giả dành cho con vật mình yêu quý. 

Sao không về Vàng ơi?          Tao đi học về nhà            Là mày chạy xồ ra            Đầu tiên mày rối rít            Cái đuôi mừng ngoáy tít            Rồi mày mắc cái đầu            Khịt khịt mũi, rung râu            Rồi mày nhún chân sau            Chân trước chồm, mày bắt            Bắt tay tao rất chặt             Thế là mày tất bật            Đưa vội tao vào nhà            Dù tao đi đâu xa            Cũng nhớ mày lắm...
Đọc tiếp

Sao không về Vàng ơi?

          Tao đi học về nhà

            Là mày chạy xồ ra

            Đầu tiên mày rối rít

            Cái đuôi mừng ngoáy tít

            Rồi mày mắc cái đầu

            Khịt khịt mũi, rung râu

            Rồi mày nhún chân sau

            Chân trước chồm, mày bắt

            Bắt tay tao rất chặt

 

            Thế là mày tất bật

            Đưa vội tao vào nhà

            Dù tao đi đâu xa

            Cũng nhớ mày lắm đấy…

 

           Hôm nay tao bỗng thấy

            Cái cổng rộng thế này

            Vì không thấy bóng mày

            Nằm chờ tao trước cửa

            Không nghe tiếng mày sủa

            Như những buổi trưa nào

            Không thấy mày đón tao

            Cái đuôi vàng ngoáy tít

            Cái mũi đen khịt khịt

            Mày không bắt tay tao

            Tay tao buồn lắm sao!

 

            Sao không về hả chó?

            Nghe bom thằng Mỹ nổ

            Mày bỏ chạy đi đâu?

            Tao chờ mày đã lâu

            Cơm phần mày để cửa

            Sao không về hả chó?

            Tao nhớ mày lắm đó

            Vàng ơi là Vàng ơi!...

                                                                          Kỉ niệm ngày mất chó 3-4-1967

                                                                                    TRẦN ĐĂNG KHOA

                                              (Góc sân và khoảng trời, NXB Văn học, Hà Nội, 2006)

Câu 1: Bài thơ trên được viết theo thể thơ nào? (0,5 điểm)

Câu 2: Tác phẩm thể hiện nội dung gì? Chỉ ra và nêu ý nghĩa của yếu tố tự sự trong bài thơ. (1,5 điểm)

Câu 3: Xác định các từ láy trong bài thơ và nêu tác dụng của việc sử dụng các từ láy đó. (2.0 điểm)

Câu 4: Từ nội dung của bài thơ trên, em hãy nêu những việc làm thể hiện tình yêu với động vật. (1.0 điểm)

 

1
13 tháng 3 2022

Câu 1:Đoạn thơ trên viết theo thể thơ 5 chữ

Câu 2:Tác phẩm trên thể hiện nội dung về con chó của nhân vật.Có bối cảnh,nhân vật,sự việc

Câu 3:Các từ láy:Rối rít

-Tác dụng:Thể hiện vẻ đẹp,các trạng thái của vị trí hoạt động

Câu 4:

Việc làm thể hiện tình yêu thương động vật là:

Chăm sóc,nuôi nấng động vật

-Bảo vệ môi trường sống của động vật

4 tháng 12 2021

ví bạn bị tâm thần, bị lag