Chap 5 :
Giờ ra về,Eri bật chiếc camera siêu nhỏ gắn hôm qua lên,xem.
Đang xem thì 2 người phát hiện Tomoyo và Sakura bị đám nữ gì đó chặn lại. Eri và Syao nghe ngóng qua chiếc camera nhỏ bé.
- Muốn j - Sakura nói bằng giọng khinh bỉ.
- Tại sao mày...tại sao mày dám đụng đến anh Syaoran và Eriol hả?
- Tôi đụng vào đấy, liên quan j đến cô. - Tomoyo đứng kế Sakura,cười cợt.
- HỪ...tụi mày,dám... Bay đâu,xông lên!
- Tomoyo - chan,chặn chúng giùm tớ nhé.
- Ừm,tớ hiểu rồi.
Sakura lẻn ra sau bụi cây,đọc câu thần chú và sử dụng lá bài.
- Power!
Sakura bước ra,thấy Tomoyo sắp kiệt sức,cô nhảy vào,nâng một lần 5 năm đứa,quay quay như đồ chơi rồi ném đi xa. ( Chị Đào mà lật mặt thứ 2 là sẽ vô cùng tàn nhẫn,nếu làm chị tức,chị sẽ không ngần ngại mà giết người,vặn cổ,móc ruột,đè mặt vào bồn vệ sinh,vân vân...) Con đầu đàn tức khí,lao tới hét
- MÀY DÁM...
" rắc "
Màn hình camera tối đen,chắc bị gì đó che nên chỉ nghe tiếng rắc như tiếng bẻ tay.
Eri và Syao bắt đầu lạnh sống lưng,vì sau tiếng rắc còn có những tiếng kinh dị hơn. Sau một lúc yên ắng,chiếc camera bật lên,không còn xác của con đó,không còn vết tích nào cả,chỉ thấy khuôn mặt đang cười đáng sợ của Sakura,Tomoyo thì mắt đỏ có vẻ như vừa khóc.
- S...Sakura - chan,nhỡ như chúng ta bị phát hiện thì sao?
Tomoyo hãi hùng nói
- Không sao Tomoyo - chan,điều này sẽ bí mật thôi,chỉ cần,chỉ cần yên lặng thôi,yên lặng thôi...
Sya sợ đến nín thở,tuy Eri cố bình tĩnh
- Không sao đâu Syaoran,chúng ta sẽ không bị phát hiện đâu.
Syao yên lặng gật đầu. Nhưng...đâu có gì dễ qua mặt Sakura đâu,một khi đã là mặt thứ 2 thì không có j qua được sakura cả, cho dù bạn có chuyên nghiệp thế nào đi nữa.
- Hiiragizawa,Li! Sakura nói bằng một giọng ghê đến kinh dị
Sya và Eri nín thở,sự sợ hãi nổi lên trong 2 người.
- Sakura - chan,sao thế?
- Hai người đó đã quan sát chúng ta nãy giờ.
- Cái gì ! Tomoyo lấy tay che miệng,hốt hoảng sợ hãi.
Sakura lại tiếp tục với giọng nói đó
- Có vẻ 2 người này vẫn còn bật Camera
- C...ca....came ..ra...? Tomo lắp bắp từng chữ.
Sya và Eri sợ đến sắp phát khóc.
Sakura bỗng dứt ra một cái gì đó nhỏ nhỏ mầu đen trên người.
- Chiêu trò của 2 người đó.Tớ biết chứ.
- Là...là camera loại siêu nhỏ,chúng...chúng là của li và Hiiragizawa thật sao?
- Ừm,có lẽ hai người đó định trốn đây,nào,ta đi tìm được chứ.
- Nhưng...nhưng cậu sẽ làm gì sau đó?
- Tìm xong khắc biết.
Rồi Sakura và Tomoyo đi tìm,đã 5 : 30 tối,họ tiến đến trường,bước lên bục cầu thang thật chậm rãi,Tomoyo sợ hãi nắm áo Sakura thật chặt.
- Không sao rồi Tomoyo,điểm đến của ta gần thôi
- Ư...ừm
" Xoạch! "
Dưới ánh mắt sắc lạnh đến kinh tởm của Sakura,Eriol và Syaoran sợ hãi lùi lại.
- Hiiragizawa! Li! Sao 2 người... Tomoyo nói
- Hai người có ý đồ gì.
- C...chúng tôi chỉ muốn biết cô có giữ những lá bài clow không thôi.
- Thật chứ?
- Thật! Sya quả quyết tiến lên vài bước và mạnh dạn nói lớn.
Sakura cười,một nụ cười của quỷ
- May cho 2 người là sẽ không chết nên giữ bí mật chuyện này.
- Ch...chuyện gì.
- Chuyện này. Sakura giơ lên chiếc thủ cấp( cái đầu ) của con đầu đàn hồi chiều.
- Được,bọn tôi hứa sẽ giữ kín.
- Nếu nó tiết lộ ra ngoài,chưa chắc hai người có võ mà thoát chết đâu.
Nói xong,Sakura bật đèn lên. Cô bé quay lại cái mặt thứ 1
- Được rồi,đã trễ rồi,vậy..ta về chứ? Sakura cười tươi như bông hồng
- Hơ... Cả bọn ngơ ngác nhìn nhau
Nhìn thấy Sakura cười,Syao bỗng đỏ mặt,chạy đi mất.
Sakura hơi bất ngờ,nhưng sau đó cũng bình tĩnh quăng chiếc camera cho Eriol
- Trả cậu, chuyện nghe lén này còn tái diễn...thì chưa chắc 2 người sẽ an tâm mà sống đâu.
Tomoyo sợ hãi cắn răng
- Trời tối rồi,ta về được chưa?
- Vậy...về thôi!
Sakura kéo Tomoyo đi,để lại Eriol trầm tư suy nghĩ.
``````````````````` Còn `````````````````````````
Hay lắm tiểu muội! Tay nghề viết truyện lên cao rồi đó!😋