“(...) Tôi dắt em ra khỏi lớp. Nhiều thầy cô ngừng giảng bài, ái ngại nhìn theo
chúng tôi. Ra khỏi trường, tôi kinh ngạc thấy mọi người vẫn đi lại bình thường và
nắng vẫn vàng ươm trùm lên cảnh vật.”
(Trích SGK Ngữ văn 7 – Tập 1)
Câu 1. Đoạn văn trên trích trong tác phẩm nào? Tác giả là ai? Xác định kiểu văn
bản của tác phẩm vừa tìm được?
Câu 2. Đoan văn ghi lại tâm trạng của ai, trong hoàn cảnh nào?
Câu 3. Vì sao nhân vật tôi lại “kinh ngạc thấy mọi người vẫn đi lại bình thường và
nắng vẫn vàng ươm trùm lên cảnh vật”? Chi tiết này có tác dụng gì?
Câu 4. Từ tác phẩm vừa tìm được, em hãy viết một đoạn khoảng 10 câu nêu lên
suy nghĩ của mình khi được sống trong tình yêu thương của gia đình; trong đoạn có
sử dụng ít nhất một từ láy (chỉ rõ).
1. Đoạn trích được trích từ văn bản ''Cuộc chia tay của những con búp bê'' của Khánh Hoài. Thể loại truyện ngắn
2. Tâm trạng của Thành trong khi dẫn Thủy đến trường
3.
Em tham khảo:
Chi tiết này thể hiện hai tâm trạng tương phản và đối lập: Cảnh vật, con người ngoài kia vẫn tươi vui, bình thản còn trong lòng hai anh em Thành là nỗi đau về sự chia li, xa cách, về những thiếu thốn tình cảm gia đình. Điều đó cho thấy sự hụt hẫng, cô đơn của nhân vật. Nó tác động mạnh vào ý thức trách nhiệm của mỗi chúng ta trước những người xung quanh và trước cuộc sống của cộng đồng.
4. Em tham khảo:Được sống trong tình yêu thương của gia đình có lẽ là niềm hạnh phúc nhất của con người. Bởi lẽ gia đình là nơi có những người mà ta yêu thương, quý mến, nơi ta được ôm ấp, chở che trong tình cảm dạt dào ấy. Gia đình còn là nơi dạy cho ta biết bao bài học quý giá về cách đối nhân xử thế, về bài học làm người. Có lẽ em sẽ chẳng thể tìm được nơi nào mang đến sự bình yên như gia đình bởi " gia đình là nơi bão dừng sau cánh cửa". Được trở về với vòng tay bố mẹ, em cảm thấy vô cùng hạnh phúc, bao nhiêu chuyện buồn dường như chợt tan biến khi nhìn thấy nụ cười của bố mẹ. Đối với em, hạnh phúc không phải là sở hữu những thứ vật chất đắt đỏ mà chỉ đơn giản là được sống trong tình yêu thương của gia đình. Thực sự em cảm thấy bản thân rất may mắn(Từ láy) khi được sinh ra và lớn lên trong mái nhà tràn ngập tình yêu đó.