K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

16 tháng 1 2019

Ai, Tuấn ak???

Bà Hân ơi sao lúc nào trong bài viết của tui bà bảo Tuấn, trong bài viết của Tuấn bà bảo tui là sao?

Em à đây là câu đầu tiên anh viết dành cho e  Kế đến a viết cho e câu thứ hai  Anh muốn nói với em rằng câu này a viết đã là câu thứ 3 rồi đó. =)) Em biết rằng câu em đang đọc là câu thứ 4 rồi không ? Vậy mà a vẫn đang không thể bắt đầu câu chuyện ở câu thứ 5  Anh hi vọng sẽ nói ra được những điều muốn nói với e ở câu thứ 6 nhưng sao a thấy khó mở lòng quá hẹn e ở câu thứ 7...
Đọc tiếp

Em à đây là câu đầu tiên anh viết dành cho e  Kế đến a viết cho e câu thứ hai  Anh muốn nói với em rằng câu này a viết đã là câu thứ 3 rồi đó. =)) Em biết rằng câu em đang đọc là câu thứ 4 rồi không ? Vậy mà a vẫn đang không thể bắt đầu câu chuyện ở câu thứ 5  Anh hi vọng sẽ nói ra được những điều muốn nói với e ở câu thứ 6 nhưng sao a thấy khó mở lòng quá hẹn e ở câu thứ 7 nha, mà thôi đợi xuống dòng a sẽ tâm sự với em nhiều hơn.   Em ơi e có biết rằng đây đã là câu thứ mấy rồi không  ? . Dạo này trí nhớ của a kém quá nên a không thể đếm được nhiều -))  Nếu a không nhầm thì đã là câu thứ 10 rồi e nhỉ , nếu thế thì khi a chấm hết câu này cũng là lúc a chuyển sang câu thứ 11  a dự định sẽ nói điều a muốn nói ra ở đây nhưng cứ sợ em không đủ bình tĩnh nên a đành để nó ở câu sau nữa . Em ak e vẫn đang đọc thư của a đó chứ ?  Điều a muốn nói với e là hãy kiên nhẫn đọc đến câu kế tiếp cũng sắp hết giấy rồi nên a sẽ nói ngay thôi.Nếu e vẫn tin anh hãy cố gắng đọc câu này nữa . Anh k muốn làm mất thêm thời gian của em nên a sẽ cho e biết ngay bây gjo. Em ak a muốn nói là ... là .......

9
31 tháng 8 2017

đây là diễn đàn toán học chứ không phải chỗ cho mấy người đăng lung tung đâu

31 tháng 8 2017

Đối với lớp 1 thì đây là 1 bài truyện cười quá là dài nên mk mong bạn đăng nó ở lớp khác nhé, với lại đây là toán chứ ko phải là văn hay truyện cười đâu bạn nhé!

Đọc truyện sau và trả lời các câu hỏi: Nắng phương Nam1. Hôm nay đã là hai mươi tám Tết. Chợ hoa trên đường Nguyễn Huệ đông nghịt người. Uyên cùng các bạn đi giữa rừng hoa như đi trong mơ.     Đang ríu rít chuyện trò, cả nhóm bỗng sững lại vì tiếng gọi: - Nè, sắp nhỏ kia, đi đâu vậy ? 2. Tưởng ai, té ra nhỏ Phương. Uyên đáp : - Tụi mình đi lòng vòng tìm chút gì để kịp gửi ra Hà...
Đọc tiếp

Đọc truyện sau và trả lời các câu hỏi:

 Nắng phương Nam

1. Hôm nay đã là hai mươi tám Tết. Chợ hoa trên đường Nguyễn Huệ đông nghịt người. Uyên cùng các bạn đi giữa rừng hoa như đi trong mơ.

     Đang ríu rít chuyện trò, cả nhóm bỗng sững lại vì tiếng gọi:

 - Nè, sắp nhỏ kia, đi đâu vậy ?

 2. Tưởng ai, té ra nhỏ Phương. Uyên đáp :

 - Tụi mình đi lòng vòng tìm chút gì để kịp gửi ra Hà Nội cho Vân.

 - Có phải Vân hát dân ca ở trại hè Nha Trang không ?

 - Phải đó. Mấy đứa mới nhận được thư Vân sáng nay.

 - Tết ngoài đó chắc là vui lắm ? 

- Vui nhưng mà lạnh dễ sợ luôn. Đây nè, mình đọc một đoạn thư của Vân nhé!- Vừa nói, Uyên vừa rút trong túi ra một tờ giấy - "Hà Nội đang rạo rực trong những ngày giáp Tết. Trời cuối đông lạnh buốt. Những dòng suối hoa trôi dưới bầu trời xám đục và làn mưa bụi trắng xóa". Viết hay quá, phải không ?

 - Ước gì chúng mình gửi cho Vân được ít nắng phương Nam nhỉ ! - Huê nói.

 3. Không ngờ điều ước của Huệ lại gợi ra một sáng kiến. Phương reo lên :

 - Mình nghĩa ra rồi !

 Cả đám trẻ nhao nhao :

 - Gì vậy ? Gì vậy ?

 Phương tủm tỉm cười, bí mật :

 - Tụi mình sẽ tặng nhỏ Vân một vật ngoài Bắc không có.

 - Vật gì vậy ? - Cả bọn xoắn xuýt hỏi :

 - Một cành mai !

 - Một cành mai ? - Tất cả sửng sốt, rồi cùng kêu lên - Đúng ! Một nhành mai chở nắng phương Nam. Cả nhóm hớn hở quay lại đầu đường Nguyễn Huệ, nơi một rừng mai vàng thắm đang rung rinh dưới nắng.

 - Đường Nguyễn Huệ : một đường lớn ở Thành phố Hồ Chí Minh.

 - Sắp nhỏ : bọn nhỏ (tiếng Nam Bộ)

 - Lòng vòng : vòng vèo, loanh quanh (tiếng Nam Bộ)

 - Dân ca : bài hát lưu truyền trong dân gian, thường không rõ tác giả.

 - Xoắn xuýt : quấn lấy, bám chặt như không muốn rời.

 - Sửng sốt : ngạc nhiên tới mức ngẩn người ra.

Câu nào cho thấy Uyên và các bạn đi chợ hoa vào ngày giáp Tết ?

A. Hôm nay là ngày hai mươi tám Tết

B. Chợ hoa trên đường Nguyễn Huệ đông nghịt người

C. Uyên và các bạn đi giữa rừng hoa như đi trong mơ

2
24 tháng 2 2017
Câu nào cho thấy Uyên và các bạn đi chợ hoa vào ngày giáp Tết ?
22 tháng 11 2021

Câu A và B nhé 

Chúc bạn học tốt

Chào các đọc giả của Truyện Ma Có Thật. Em là sinh viên năm 3 đang học ở SG quê em thì ở miền tây, em có một số khúc mắc về tâm linh không thể tự giải đáp được nên quyết định nhờ đến sự giúp đỡ của các bạn, anh chị có hiểu biết nhiều ở lĩnh vực này. Chuyện xung quanh gia đình em thôi ạ. Từ nhỏ em và ba mẹ cùng sống chung với ông bà ngoại, đến độ 3 năm trước thì ông...
Đọc tiếp

Chào các đọc giả của Truyện Ma Có Thật. Em là sinh viên năm 3 đang học ở SG quê em thì ở miền tây, em có một số khúc mắc về tâm linh không thể tự giải đáp được nên quyết định nhờ đến sự giúp đỡ của các bạn, anh chị có hiểu biết nhiều ở lĩnh vực này. Chuyện xung quanh gia đình em thôi ạ. Từ nhỏ em và ba mẹ cùng sống chung với ông bà ngoại, đến độ 3 năm trước thì ông ngoại em mất bà ngoại buồn lắm, suy sụp và từ đó bà bệnh càng nhiều. Sau khi ông mất
nhà em chỉ im ắng hơn thường ngày thôi chứ cũng không xảy ra hiện tượng gì lạ. 1 năm rưỡi sau thì bà em cũng theo ông mà đi. Đây thật sự là cú sốc lớn đối với em và mẹ, ông bà có 10 người con nhưng có thể nói bà thương mẹ con em lắm
một phần vì ở chung nhà, phần nữa vì mẹ là người chăm lo cho ông bà lúc ốm đau.
Căn nhà của gia đình em giờ trống vắng và k còn ấm cúng như lúc trước nữa. Sau đám 49 ngày của bà thì mẹ có hay mơ thấy nhiều chuyện quái đảng làm mẹ sợ. Có khi thì bị bóng đè, vì biết em cũng rất sợ ma nên mẹ không kể cho em nhiều mà chỉ âm thầm chịu đựng, đến nổi ngủ không dám tắt đèn. Lần đó em lên SG rồi mẹ mới kể cho em nghe là mẹ mơ thấy có con chó mực rất hung dữ cứ chạy lòng vòng trong nhà đuổi theo mẹ, sợ quá mẹ nhảy lên giường thì nó biến thành ông già đứng nhìn mẹ. Sau đó mẹ tỉnh dậy xem đồng hồ đã 2h sáng. Còn về phần em, Lúc ông ngoại mất em rất hay mơ thấy ông nói chuyện và sinh hoạt bình thường trong nhà, e mơ thấy ông nhiều lần lắm 1 tháng thì khoảng 5 6 lần mà trong mơ dáng vóc và da dẻ của ông vẫn như lúc còn sống không có gì khác. Hơn 100 ngày sau khi bà ngoại mất, đỉnh điểm là em lại mơ trong mơ em thấy ông ngoại chở bà ngoại về nhà trên chiếc dream cũ của ông. Con cháu chạy ra mừng rỡ đón ông bà, 1 nhóm thì quay quanh ông không hiểu sao chỉ có mình em là ngồi trò truyện với bà. Gặp bà em mừng lắm, ôm bà rồi nắm tay bà nữa, có điều người bà lạnh chứ không ấm bà mặc đồ và choàng khăn như đi xa mới về, đặc biệt là trên mặt bà thoa một lớp không biết là gì mà trắng bệt như vôi, bột. Em có hỏi ngoại ơi sao mặt ngoại thoa cái gì mà trắng bệt vậy ngoại k nói mà chỉ cười. Rồi ngoại kể chuyện ngoại sống dưới đó như thế nào cách mà thế giới đó tồn tại và giao tiếp. Ngoại kể rất chi tiết em cũng có vẻ hiểu. Sao đó em tỉnh dậy và không nhớ ngoại kể gì nữa. Chỉ nhớ những chi tiết trước đó thôi. Sáng hôm sau em gọi về nhà kể cho mẹ nghe, trùng hợp là tối đó mẹ cũng mơ thấy ngoại ngồi ở đầu giường và mặt cũng trắng bệt như em thấy vậy. Mẹ còn thấy mắt ngoại màu đỏ. Mẹ nói vì thấy ngoại nhiều rồi nên không sợ nữa. Lúc mất mặt bà ngoại em vẫn hồng hào chứ không trắng bệt như em và mẹ mơ thấy chỉ có điều ngoại có chảy 1 ít máu từ trong miệng ra. Bây giờ mỗi khi về nhà em đều có cảm giác bất an, nhà của mình sống từ nhỏ đến giờ mà lại có cảm giác như vậy em thật không hiểu, nó cứ trống trãi, lành lạnh và em không dám ngủ một mình. Mong các bạn và anh chị có lòng giải đáp giúp em tại sao căn nhà em lại trở nên như vậy và hiện tượng mơ thấy người đã khuất mặt trắng như bôi vôi (nhà em thờ phật và mỗi ngày đều có đốt nhang). Bài viết có sai sót gì xin các bạn đừng ném đá vì mình viết vội quá chưa kịp chỉnh sửa. Một lần nữa xin cảm ơn các bạn đã bỏ chút ít thời gian đọc bài ciết của mình.

1
25 tháng 11 2020

 Không có bài tập về nhà hay sao mà rảnh vậy

12 tháng 9 2016

có bài văn của tôi , tiện thể bạn cóp luôn , sướng hen nkoc nhí nhảnh limdim

Đây là câu đầu tiên tao gửi cho mày. Kế đến, tao sẽ viết cho mày câu thứ hai. Câu này nữa đã là câu thứ ba rồi đó. Mày à, mày có biết câu mày đang đọc đã là câu thứ tư rồi không? Vậy mà tao vẫn không thể bắt đầu câu chuyện ở câu thứ năm này. Tao hy vọng sẽ nói được điều muốn nói với mày ở câu thứ sáu, nhưng sao thấy khó mở lời quá, hẹn mày ở câu thứ bảy nha. Mà thôi,...
Đọc tiếp

Đây là câu đầu tiên tao gửi cho mày. Kế đến, tao sẽ viết cho mày câu thứ hai. Câu này nữa đã là câu thứ ba rồi đó. Mày à, mày có biết câu mày đang đọc đã là câu thứ tư rồi không? Vậy mà tao vẫn không thể bắt đầu câu chuyện ở câu thứ năm này. 

Tao hy vọng sẽ nói được điều muốn nói với mày ở câu thứ sáu, nhưng sao thấy khó mở lời quá, hẹn mày ở câu thứ bảy nha. Mà thôi, đợi thư xuống dòng, tao sẽ tâm sự với mày được nhiều hơn. 

Mày ơi! Mày có biết giờ đã là câu thứ mấy rồi không? Tao học dốt quá nên không thể đếm nhiều được. Nếu tao không nhầm thì đã là câu thứ mười rồi. 

Mày biết không, khi tao chấm hết câu này cũng là lúc tao chuyển sang câu thứ mười bốn rồi đó. Tao dự định sẽ nói toạc móng heo ra đây, nhưng cứ sợ mày không đủ bình tĩnh, nên tao đành để nó ở câu sau nữa. Tèo à! Mày có đang nghe tao nói đó không? Điều tao muốn nói với mày là hãy kiên nhẫn đọc câu kế tiếp. Và nếu mày tin tao, hãy đọc thêm câu này nữa. Tao không muốn làm mất thời gian của mày thêm, nên tao sẽ cho mày biết ngay bây giờ. Mày à, tao muốn nói là… là… mày hãy đọc lại lá thư này, mày nhá!

5
5 tháng 1 2020

hay vỗ tay vỗ tay

6 phút trước (16:08)Đây là câu đầu tiên tao gửi cho mày. Kế đến, tao sẽ viết cho mày câu thứ hai. Câu này nữa đã là câu thứ ba rồi đó. Mày à, mày có biết câu mày đang đọc đã là câu thứ tư rồi không? Vậy mà tao vẫn không thể bắt đầu câu chuyện ở câu thứ năm này. Tao hy vọng sẽ nói được điều muốn nói với mày ở câu thứ sáu, nhưng sao thấy khó mở lời quá, hẹn mày ở câu...
Đọc tiếp

6 phút trước (16:08)

Đây là câu đầu tiên tao gửi cho mày. Kế đến, tao sẽ viết cho mày câu thứ hai. Câu này nữa đã là câu thứ ba rồi đó. Mày à, mày có biết câu mày đang đọc đã là câu thứ tư rồi không? Vậy mà tao vẫn không thể bắt đầu câu chuyện ở câu thứ năm này. 

Tao hy vọng sẽ nói được điều muốn nói với mày ở câu thứ sáu, nhưng sao thấy khó mở lời quá, hẹn mày ở câu thứ bảy nha. Mà thôi, đợi thư xuống dòng, tao sẽ tâm sự với mày được nhiều hơn. 

Mày ơi! Mày có biết giờ đã là câu thứ mấy rồi không? Tao học dốt quá nên không thể đếm nhiều được. Nếu tao không nhầm thì đã là câu thứ mười rồi. 

Mày biết không, khi tao chấm hết câu này cũng là lúc tao chuyển sang câu thứ mười bốn rồi đó. Tao dự định sẽ nói toạc móng heo ra đây, nhưng cứ sợ mày không đủ bình tĩnh, nên tao đành để nó ở câu sau nữa. Tèo à! Mày có đang nghe tao nói đó không? Điều tao muốn nói với mày là hãy kiên nhẫn đọc câu kế tiếp. Và nếu mày tin tao, hãy đọc thêm câu này nữa. Tao không muốn làm mất thời gian của mày thêm, nên tao sẽ cho mày biết ngay bây giờ. Mày à, tao muốn nói là… là… mày hãy đọc lại lá thư này, mày nhá!

troll viết thư cho thằng bạn

11
9 tháng 5 2018

I. Nội qui tham gia "Giúp tôi giải toán"

1. Không đưa câu hỏi linh tinh lên diễn đàn, chỉ đưa các bài mà mình không giải được hoặc các câu hỏi hay lên diễn đàn;

2. Không trả lời linh tinh, không phù hợp với nội dung câu hỏi trên diễn đàn.

3. Không "Đúng" vào các câu trả lời linh tinh nhằm gian lận điểm hỏi đáp.

Các bạn vi phạm 3 điều trên sẽ bị giáo viên của Online Math trừ hết điểm hỏi đáp, có thể bị khóa tài khoản hoặc bị cấm vĩnh viễn không đăng nhập vào trang web.

9 tháng 5 2018

I. Nội qui tham gia "Giúp tôi giải toán"

1. Không đưa câu hỏi linh tinh lên diễn đàn, chỉ đưa các bài mà mình không giải được hoặc các câu hỏi hay lên diễn đàn;

2. Không trả lời linh tinh, không phù hợp với nội dung câu hỏi trên diễn đàn.

3. Không "Đúng" vào các câu trả lời linh tinh nhằm gian lận điểm hỏi đáp.

Các bạn vi phạm 3 điều trên sẽ bị giáo viên của Online Math trừ hết điểm hỏi đáp, có thể bị khóa tài khoản hoặc bị cấm vĩnh viễn không đăng nhập vào trang web.

# ĐoảnTrời đã khuya lắm rồi, tôi vừa làm xong đống bài tập chất cao như núi của giáo viên giao cho. Thật là mệt chết đi được ~. Ngả lưng xuống giường, tôi vội vàng cầm con dế yêu quý để xem tin nhắn mà ny gửi cho. Đây có lẽ là một thói quen không thể bỏ được của tôi rồi. Nhưng có lẽ làm tôi thất vọng, hụt hẫng. Không một tin nhắn gửi đến hỏi han như mọi khi, tôi cũng cảm...
Đọc tiếp

# Đoản
Trời đã khuya lắm rồi, tôi vừa làm xong đống bài tập chất cao như núi của giáo viên giao cho. Thật là mệt chết đi được ~. Ngả lưng xuống giường, tôi vội vàng cầm con dế yêu quý để xem tin nhắn mà ny gửi cho. Đây có lẽ là một thói quen không thể bỏ được của tôi rồi. Nhưng có lẽ làm tôi thất vọng, hụt hẫng. Không một tin nhắn gửi đến hỏi han như mọi khi, tôi cũng cảm thấy buồn lắm chứ. Chắc có lẽ anh ấy bận rồi cũng nên.
Nằm cảm thấy chán chường, tôi bấm thử vào nick facebook của anh để chơi cho đỡ chán, cũng lâu rồi tôi không vào nick của anh. Ồ, nick anh cũng khá nhiều thông báo, tin nhắn đấy. Nhưng tôi không rảnh mà xem trộm tin nhắn của anh, tôi chỉ lướt lướt bản tin mà thôi. Lướt mãi cũng chán tôi định off thì bỗng có tin nhắn Bảo Anh gửi đến và dòng chữ hiện lên:
- ck, bao giờ anh đá con Dương vậy?- Bảo Anh
- Từ từ đã nào, còn phải có trò vui cho màn kết chứ eiu.- Nhật Minh
- Không chịu đâu, dù gì anh cũng thắng cuộc lũ bạn rồi mà.- Bảo Anh
- Anh phải tốn công lắm mới tán được con mọt sách lạnh lùng ấy giờ phải chơi tý đã chứ.- Nhật Minh
- Hư hư anh thích trêu đùa mà bỏ mặc em à - Bảo Anh
- Anh chỉ yêu mình em mà thôi, làm sao mà bỏ được.- Nhật Minh
............
Những tin nhắn ấy đã đập vào mắt tôi. Tôi lúc này cảm giác thật là hỗn lộn chỉ có thể miêu tả bằng từ '' đau ''. Tôi ước gì đây chỉ là ảo tưởng mà thôi. Tôi- Ánh Dương này đang làm con rối cho họ ư? Rồi bạn thân tôi- Bảo Anh; người mà tôi yêu, tin tưởng, luôn nói yêu tôi thật lòng- Nhật Minh cũng lừa rối tôi ư? Họ là những người mà tôi luôn tin tưởng, giúp tôi vui vẻ, hòa đồng với mọi người thì ra là đang giễu cợt tôi

Cố gắng kìm nén nước mắt, tôi nhắn tin gửi cho Nhật Minh:
- Chúng mình chia tay đi.
cố gắng mãi tôi mới nhắn được dòng chữ chia tay với anh ấy. Tôi cảm thấy thật mệt mỏi. Tôi chặn hết tài khoản facebook, cắt đứt liên lạc với họ- những con người đã lừa dối tôi.

Cả đêm hôm đó, tôi khóc. Khóc vì thấy mình thật ngu ngốc. Ngu ngốc đến nỗi không biết người ta đang đem mình ra cá cược. Tôi thấy thật hận mình. Tôi tự nhủ chỉ hnay tôi yếu đuối mà thôi, từ mai tôi sẽ sống tốt hơn.
_____________dải phân cách__________________
Sáng sớm hôm sau, tôi vẫn đi đến trường. Nhưng với khuôn mặt lạnh băng, không cảm xúc. Đâu còn sự hồn nhiên của cô gái 18 tuổi, tuổi tràn đầy nhiệt huyết. Tôi cảm thấy mình không thể như vậy, tôi không muốn mình bị tổn thương.
Những lời bàn tán về tôi vì thay đổi, nhưng tôi mặc kệ. Cô bạn thân giả tạo của tôi còn rối rít hỏi thăm:
- Bạn sao vậy? Có chuyện gì buồn à, tâm sự với mình đi
Nếu như là Anhs Dương ngày trước thì có lẽ đấy là một câu nói làm tôi vô cùng cảm kích và sẽ kể hết mọi buồn phiền cho cô ta nghe. Nhưng tôi giờ đã khác, câu nói đó làm tôi muốn ói ra mà thôi. Nhếch mép cười khinh bỉ cô bạn, tôi mỉa mai:
- Tôi vẫn tốt. Tốt vì mình đã đc trở thành 1 con rối rất hữu ích cho người ta.
Và tôi bước đi, gặp ánh mắt khó hiểu của Nhật Minh tôi chỉ cười lạnh.
từ đó tôi bỏ mặc tất cả chỉ chú tâm học và học mà thôi. Tôi muốn mình học thật giỏi để còn sang Mỹ du học, tôi muốn trốn tránh tất cả, rời khỏi nơi mà tôi coi là ác mộng.
______________3 tháng sau______________________
Thời gian trôi thật nhanh, thoáng cái đã đến ngày bế giảng rồi. Bước trên con đường đến trường với lòng tràn đầy hân hoan. Tôi rất vui vì mình đã đc đứng đầu thủ khoa, và còn vui hơn nữa, ngày mai tôi sẽ rời xa nơi này, có thể một thời gian dài hoặc là mãi mãi.
Buổi lễ kết thúc với sự buồn tẻ như mọi năm không hơn, không kém.
Lặng lẽ ra bước ra phía sau trường, tôi muốn lưu giữ chút kỉ niệm nào đó. Nơi này vẫn thật yên tĩnh, rất hợp với kiểu mọt sách của tôi. Chính tại nơi đây, Nhật Minh đã tỏ tình tôi; và chính tại nơi đây, anh ấy đã đeo bám dai diết tôi để tôi đồng ý. Quanh đây đâu đó có tiếng cười của anh, những câu nói ân cần, những câu trêu đùa tôi để muốn tôi cười, anh đã cho tôi mượn bờ vai để dựa khi tôi buồn,.... Có lẽ là ở đâu quanh sau trường cũng có hình ảnh tôi và anh. Say sưa với suy nghĩ của mình, bỗng sau lương tôi bỗng có giọng nói trầm ấm:
- Anh cần lời giải thích vì sao em muốn chia tay với anh?
Quay đầu lại, tôi lạnh nhạt nói:
- Hừ, anh chỉ lừa dối tôi. Xem tôi là con cờ để cá cược với bạn bè chứ không hơn không kém. Yêu ư? thật nực cười.
Anh không nói gì, cũng phải thôi, đấy là sự thật. Tôi bước đi để lại cho anh câu:
-Anh đã thắng rồi. tôi sẽ buông tay, anh hãy đi đi không phải gượng ép yêu tôi đâu.
Tôi bước đi thật nhanh, sợ mình sẽ yếu đuối và bật khóc trước người khác mất. Dù sao cũng cám ơn họ. Họ đã mang cho tôi một thanh xuân ngọt cũng có, đắng cũng có. Nhờ vậy tôi đã trưởng thành rồi, bước theo con đường phía trước nơi sẽ chào đón tôi.

___________________________________________________________________

Gửi cậu

Thanh xuân-quãng thời gian mà ai cũng sẽ trải qua. Tớ cũng đã đi qua rồi, nó ngọt, đắng, cay,...đầy đủ tư vị. Tớ cứ ngỡ, treenmais trường,, cuộc sống của tớ sẽ bình lặng mà trôi đi nhẹ nhàng, nhưng thật may mắn đã có cậu bước vào con đường lạnh lẽo mà tớ đang đi, cùng tớ rảo bước. Trên con đường ấy luôn có chàng trai tươi cười với tớ, nói chuyện cùng tớ, kiên nhẫn làm bạn với tớ. Cậu tiếp cận tớ vì mục đích, tham vọng của cậu. Nhưng dù sao tớ cũng rất vui, cám ơn ccaauj vì đã ở bên tớ. Cám ơn đã đi cùng tớ trên một đoạn đường, cám ơn đã bước vào thanh xuân của tớ. Chẳng thể biết cùng tương phùng không, nhưng không sao, cậu vẫn là một kí ức tươi đẹp trong tớ....

__________

Bạn đọc, bạn thấy nó không hay, ừm bạn có thể góp ý, tôi rất sẵn lòng....Mong chiếu cố

#truyện cũ

0
Đọc truyện sau và trả lời các câu hỏi:                                                  Chiếc áo len  Năm nay, mùa đông đến sớm. Gió thổi từng cơn lạnh buốt. Đã hơn một tuần nay, Lan thấy Hòa có chiếc áo len màu vàng thật đẹp. Áo có dây kéo ở giữa, lại có cả mũ để đội khi gió lạnh hoặc mưa lất phất. Lan đã mặt thử, ấm ơi là ấm. Đêm ấy, em nói với mẹ là em muốn có một chiếc áo len...
Đọc tiếp

Đọc truyện sau và trả lời các câu hỏi:

                                                  Chiếc áo len

  Năm nay, mùa đông đến sớm. Gió thổi từng cơn lạnh buốt. Đã hơn một tuần nay, Lan thấy Hòa có chiếc áo len màu vàng thật đẹp. Áo có dây kéo ở giữa, lại có cả mũ để đội khi gió lạnh hoặc mưa lất phất. Lan đã mặt thử, ấm ơi là ấm. Đêm ấy, em nói với mẹ là em muốn có một chiếc áo len như bạn Hòa.

     Mẹ đang định mua áo ấm cho hai anh em Tuấn, Lan. Thấy con gái nói vậy, mẹ bối rối :

 - Cái áo của Hòa đắt tiền bằng cả hai áo của hai anh em con đấy. Lan phụng phịu : - Nhưng con chỉ muốn một chiếc áo như thế thôi.

     Dỗi mẹ, Lan đi nằm ngay. Em vờ ngủ. Một lúc lâu, bỗng em nghe tiếng anh Tuấn thì thào với mẹ :

 - Mẹ ơi, mẹ dành hết tiền mua áo đấy cho em Lan đi. Con không cần thêm áo đâu. Giọng mẹ trầm xuống :

 - Năm nay trời lạnh lắm. Không có áo ấm, con sẽ ốm mất.

 - Con khỏe lắm, mẹ ạ. Con sẽ mặc thêm nhiều áo cũ ở bên trong. Tiếng mẹ âu yếm :

 - Để mẹ nghĩ đã. Con đi ngủ đi.

 Nằm cuộn tròn trong chiếc chăn bông ấm áp, Lan ân hận quá. Em muốn ngồi dậy xin lỗi mẹ và anh, nhưng lại xấu hổ vì mình đã vờ ngủ. Áp mặt xuống gối, em mong trời mau sáng để nói với mẹ : "Con không thích chiếc áo đấy nữa. Mẹ hãy để tiền mua áo ấm cho cả hai anh em."

 - Bối rối : lúng túng, không biết làm thế nào

 - Thì thào : nói rất nhỏ

Sau khi mặc thử chiếc áo len của bạn Hòa, Lan đã làm gì ?

A. Lan để dành tiền để mua được chiếc áo giống như vậy

B. Lan nói với mẹ là em muốn có chiếc áo giống như Hòa

C. Lan kể với mẹ về chiếc áo của bạn Hòa

2
24 tháng 7 2019

 Đêm ấy em nói với mẹ là em muốn có một chiếc áo len như bạn Hòa.

14 tháng 5 2021

mình chọn c bạn nhe