K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

27 tháng 9 2021

dì viết sai chín tả ''

27 tháng 9 2021

bước chân

đọc nhiều chuyện của các bạn , hôm nay mình cũng xin góp một chuyện để mọi người cùng nghe .câu chuyện có thật 100%câu chuyện cách đây 2 năm , khi ấy dì mình đi biển bắt ốc , vạng , sò … nói chung là liên quan đến biển .dì đi cùng 2 người nữa , đến chỗ nước cạn dì và 2 người ấy xuống đẩy bè .bổng dì nhìn thấy 1 cái xác người trôi trên sông, cũng như những người đi biển khác...
Đọc tiếp

đọc nhiều chuyện của các bạn , hôm nay mình cũng xin góp một chuyện để mọi người cùng nghe .câu chuyện có thật 100%
câu chuyện cách đây 2 năm , khi ấy dì mình đi biển bắt ốc , vạng , sò … nói chung là liên quan đến biển .dì đi cùng 2 người nữa , đến chỗ nước cạn dì và 2 người ấy xuống đẩy bè .bổng dì nhìn thấy 1 cái xác người trôi trên sông, cũng như những người đi biển khác gặp xác người dì khấn ” T với M gặp nhau nhưng T không giúp được M , Mày quay đầu về TQ đi để ai thấy thì Chôn cất M được đàng hoàng ,M sống Khôn Thác Thiêng đừng đi theo chọc phá T ” bỗng cái xác xoay mấy vòng tròn rồi trôi về bờ bên kia .sau đó về dì mình bị ốm liệt giường mấy tháng liền , đi bệnh viện khám thì không có bệnh gì . dì nằm viện mất 3 lần nhưng vẫn khám ra bệnh ji họ chỉ cho truyền nước rồi lại cho về .chỉ sau 4 tháng trời người dì chỉ còn da bọc xương , ai nhìn thấy cũng xót xa . hôm đấy mình và đứa em dâu đi xuống thăm dì , dì nằm quay mặt vào tường , thấy các cháu xuống chơi dì cũng ra ghế ngồi để nói chuyện .dì nói chuyện rất bình thường nhưng chỉ nhắc đến cái chết khiến mình và đứa em trách dì nghĩ linh tinh . ”

Dì thương các em lắm , 3 đứa đi học dì lại ốm đau thế này ghánh nặng lại đổ lên vai chú , giá như dì chết đi có phải tốt hơn không , dì mất ngủ 1 tuần rồi nếu mà cứ tiếp tục như này chắc 3 hôm nữa dì chết thôi ” mình quay lại trách dì ” dì đừng nói thế dì phải cố gắng sống để mà còn nuôi các em chứ , dì mà nghĩ nhiều thế này lại càng ốm nặng hơn lúc đấy lại khổ các em ” … câu chuyện sẽ chẳng có ji nếu như mình chịu nghe dì , chịu tin những ji dì nói có lẽ mọi chuyện đã không tồi tệ đến như vậy rồi .2 hôm sau dì lên nhà mình chơi , dì nói H ơi dì bị nhiệt miệng cháu có thuốc nào không ? ” không dì ak tí cháu hỏi cái N xem nó có không ” nói đến đấy 2 vợ chồng thằng em mình cũng vừa xuống đến nhà .thằng D em trai mình chạy đi mua nước diếp cá về cho dì uống còn đứa em dâu lấy thuốc bôi cho di .dì nằm ngay giường nó còn nhổ tóc sâu cho dì nữa ,mình nấu cơm cho dì ăn nhưng dì chỉ ăn cơm không , gắp thức ăn cho dì nhưng dì không ăn ,ăn được một lúc dì kêu mệt lại vào giường mình nằm ,kỳ lạ thay dì chỉ nằm quay mặt vào tường , tưởng dì mệt nên bọn mình để yên cho dì ngủ . đến 3h chiều dì nói mình đưa dì về , mình chở dì đi được khoảng 300m đến đoan vòng mình quay lại thì ôi cha mẹ ơi từ lúc cha sinh mẹ để đến giờ chưa bao giờ mình nhìn thấy ai ngồi sau xe mà lại nghiêng người theo góc 40• mà không bị ngã , cứ như người đang nằm ngủ vậy .tim mình như muốn bay ra ngoài .sợ quá quay đầu về nhà mình may sao gặp anh A gần nhà dì nên kêu anh ấy đưa dì về hộ .về đến nhà mình sơ quá kể cho mấy người nghe ,cái bà xem bói gần nhà mình bà ấy nói ” thế là bị ma nhập rồi đấy , bị nó bắt mất 4 vía rồi , nhanh nhanh mà gọi thầy cao tay người ta giúp cho ” mình định để sáng hôm sau xuống đưa dì đi nhưng ….
tối đó ở nhà dì , đung hơn là nhà bên cạnh . dì cả tối ngồi mân mê sợi dây , bổng quay qua nói với bá của mình ” chị ơi em còn ít tiền chị cầm hộ em để đóng học cho cháu em sợ em quên ” bá mình cầm tiền xong rồi đi ngủ vì sáng hôm sau phải dậy đi dạy học sơm .nói là đi ngủ thôi nhưng nào có ngủ được đâu vì lúc tối mình gọi điện thoại nói cho bá nghe mọi chuyện rồi .dì thì vẫn cứ quay vào tường ” chị ơi em khó ngủ lắm hay chị về nhà ngủ đi mai còn đi làm ” bá mình không chịu dì cũng không nói dì thêm nữa lại quay mặt vào tường .đến khoảng hơn 1h sáng trời bắt đầu mưa bá dậy đi wc lúc sau quay lên thì đã không thấy dì đâu , bá gọi mọi người đi tìm cũng không thấy .đến gần 3h sáng có người phát hiện dì mình treo cổ ở cây bòng sau nhà .bà ấy sợ quá thét lên mọi người chạy lại thì đúng là dì mình , dì treo cổ tự tử ! nói là tự tử nhưng ai có thể giải thích giúp mình xem 1 người treo cổ chân chạm đất cổ không một vết dây thì thử hỏi có chết được không ? sau đám tang của dì mình mọi người có đi xem bói , bà ấy bảo là do cái thằng TQ kia nó bắt đi làm vợ nó , dì mình là chết oan . gọi dí về dì xin về ngoại k muốn ở nội vì theo dì nói jio nó ở đấy dì mà về là nó lại bắt dì đi , nó đánh dì đau lắm ,dì sợ .câu chuyện của mình là sự thật k hề bịa đặt nên mọi người đừng ai ném đá nhé . mọi người thấy hay thì lần sau mình sẽ kể tiếp về chuyện ma ở đồi chè

1
27 tháng 11 2019

trên hỏi đáp của bingbe toàn có truyện của bn đó.

3 tháng 1 2021

là 1200 bím tóc

3 tháng 1 2021

                                                                 Giải

                                               a)  Mẹ có số bím tóc là :

                                                         60+6=66(cái)

                                               b) Tất cả có số VND là :

                                                66*5.000=330.000 (VND)     

                                            c) Cháu lớn được số chiếc là :

                                                         3+2=5 (chiếc)

                                                      Đáp số : a) 66 cái  

                                                                    b) 330.000 VND

                                                                    c) 5 chiếc  

Chào tất cả các bạn mình theo dõi kênh này đã lâu nay mới có dịp kể cho các bạn nghe về chuyện ở xóm mình do lần đầu mình viết nên có sai sót gì mấy bạn bỏ qua cho mình nha đừng ném đá tội mìnhMình tên Vinh năm nay mình 21 tuổi Xóm mình ở là một rừng cao su lớn dân số thì cũng tầm 30 nhà thôi. Xóm mình được gọi là Xóm Hố vì trong lô cao su có rất nhiều Hố từ nhỏ đến lớn. Xóm...
Đọc tiếp

Chào tất cả các bạn mình theo dõi kênh này đã lâu nay mới có dịp kể cho các bạn nghe về chuyện ở xóm mình do lần đầu mình viết nên có sai sót gì mấy bạn bỏ qua cho mình nha đừng ném đá tội mình

Mình tên Vinh năm nay mình 21 tuổi Xóm mình ở là một rừng cao su lớn dân số thì cũng tầm 30 nhà thôi. Xóm mình được gọi là Xóm Hố vì trong lô cao su có rất nhiều Hố từ nhỏ đến lớn. Xóm mình thì phía sau còn có thêm cái nghĩa địa nữa nghe đâu là từ thời pháp tới giờ.

📷

Lúc mình tầm 5 hay 6 tuổi gì đó thì xóm mình có 1 căn nhà Mà chủ nhà không ở nên cho mướn trước nhà đó thì có một cái cây gì đó mình không nhớ

nhà mình thì đối diện nhà đó mình thì ngủ ngay cửa sổ mà cửa sổ thì nhìn thấy hết toàn nhà đó luôn. Tối đó thì xóm bị cúp điện thì ba mẹ mình bắt đi ngủ sớm thì giữa đêm bổng nhiên mắc tè nên phải dậy đi tè mà mình thuộc dạng cứng vía nên không sợ gì đi tè xong thì lên lại giường không hiểu sao thì mắt mình lại liếc lên cái cây trước nhà kia thì hỡi ôi mình thấy nguyên một cục lửa đỏ lè cứ cháy sáng rực trên cây. Sợ quá trùm mền không dám ngủ tới sáng luôn. Sáng thì rủ thêm đồng bọn ra cái cây đó thì ko thấy dấu vết gì là bị cháy mình về kể cho ba mẹ thì ba mẹ không tin.

Bắn đi 1 thời gian thì gia đình dì mình mướn căn nhà đó ở thời gian đầu thì không sao nhưng đến một hôm dượng mình thì hay đi làm sớm chỉ còn dì và ba đứa con nhỏ ở nhà đang ngủ thì dì nghe trong tolet có tiếng mở nước nên cũng vào xem thử thì không thấy gì. Nằm ngủ lại thì tầm đc nữa tiếng thì dì bị bóng đè theo dì kể thì dì đang nằm ngủ thì thấy có người con gái mang áo trắng tới bóp cổ dì mà còn nói là nó có thêm 4 cái răng nanh nữa không biết mà hay quỷ. Thôi thì sợ quá nên dì dọn nơi khác ở căn nhà lại bị bỏ hoang. Chủ nhà thì hình như biết chuyện gì đó nên không dám ở.

Cảm ơn các bạn đã đọc truyện của mình xóm mình còn nhiều chuyện ma quỷ lắm hôm nào rảnh mình lại kể cho các bạn nghe tiếp nha. Do văn mình dở các bạn thông càm hihi
Thân chào

0
Đây là lần đầu mình viết truyện. Mong mọi người thông cảmMình tên là H, mình bị cận từ năm 10 tuổi . Có những chuyện lạ xảy ra từ khi mình bắt đầu đeo kính.Có bạn nào thắc mắc rằng nhiều khi không động chạm gì nhưng mà kính vẫn mờ không. Đó là câu chuyện của mình. Vào mùa hè năm lớp 7 mình về quê chơi dì mình ở Bình Phước( Bình Phước là một tỉnh trồng nhiều cây điều)....
Đọc tiếp

Đây là lần đầu mình viết truyện. Mong mọi người thông cảm

Mình tên là H, mình bị cận từ năm 10 tuổi . Có những chuyện lạ xảy ra từ khi mình bắt đầu đeo kính.Có bạn nào thắc mắc rằng nhiều khi không động chạm gì nhưng mà kính vẫn mờ không. Đó là câu chuyện của mình. Vào mùa hè năm lớp 7 mình về quê chơi dì mình ở Bình Phước( Bình Phước là một tỉnh trồng nhiều cây điều). Buổi trưa dưới quê thì có gió mát mát nên mình hay ra những vườn điều xung quanh nhà để nằm ngủ trưa , nhưng lần nào cũng vậy hễ cứ ngủ dậy là mắt kính bị mờ nhưng lại mờ theo một kiểu rất kì lạ,lạ ở chỗ không phải những vết mờ bình thường mà là những vết mờ hình dấu vân tay. Chuyện đó cứ xảy ra nhiều lần cho đến một buổi tối, lúc đó nhà tôi có đám giỗ nên tôi ra vườn điều ấy để nằm bấm điện thoại ,bấm được một lúc thì ngủ lúc nào không hay. Nhưng tới khi tôi tỉnh thì chiếc mắt kính lại xuất hiện những dấu vân tay lại phải lau kính, bực mình nên tôi hét lên má nó mờ hoài rồi tôi tiếp tục ngủ cho đến khi một tin nhắn làm chiếc điện thoại rung lên khiến tôi tỉnh giấc. Một khung cảnh kinh hoàng trước mắt tôi. Đó là một gương mặt gầy gò, thịt như sắp rớt ra từng mảng, ngón tay thì đang chạm vào chiếc kính của tôi. Tôi bàng hoàng quá hét toáng lên lấy hết sức bình sinh đạp vào cái đống ấy và vừ chạy vừa la cho đến khi về tới nhà. Thấy mọi người đang loay hoay làm đám giỗ nên k dám nói chuyện này ra.

📷

Cũng đã hơn 10h tối tiệc đã tàn. Tôi lại lên chiếc giường quen thuộc mà hè nào cũng được nằm để ngủ, kế bên phải chiếc giường là cửa sổ nhìn ra ngoài mấy bụi chuối bụi tre kế nhà còn bên trái là chiếc tủ thờ. Tôi nằm nhưng lại k ngủ được cứ nhớ về chuyện khi ấy nhìn đồng hô cũng đã gần 12h bổng một cơn gió lạnh từ ngoài thổi vô mình ngồi dậy định đóng cửa sổ thì cơ thể mònh đột nhiên cúng đờ ngoài bụi chuối kế nha vẫn là gương mặt ấy nhưng lần này mình k còn sức để chạy nên ngất luôn tới sáng. Sáng ra tỉnh lại kể cho dì mình thì dượng mình ngồi kế bên gạt đi bảo là mê tín. Tối hôm đó k còn dám ngủ một mình nửa mà là kêu dì lên ngủ chung thì một lần nữa mình lại thấy nó. Lay dì mình dậy chỉ cho dì mình xem thì dì mình cũng giật mình la lên. Lúc đó dượng mình ra xem k thấy gì nên bảo chắc mấy cha say xỉn. Dượng xách cái đèn pin ra coi, một lúc sau thì dượng mình quay lại mặt k còn một giọt máu ông kể lại là lúc ra chỗ đó thì k thấy gì nhưng lại nghe tiếng cành cây xào xạc măc dù trời không có gió, dượng mình ngước lên nhìn thì thấy nó ngồi trên cành tre đưa đưa lại dượng hoảng quá nên chạy vào nhà. Sáng hôm sau thì dì dượng và mình chạy theo đường mòn sau 15 phút thì dừng lại trước một căn nhà gạch mái ngói đằng trước là một khoảng sân rộng có trồng cây và để bàn thờ phật, dì mình nói đây là nhà thầy Điền, một thầy pháp có tiếng. Vừ bước vào nhà là ngửi thấy mùi nhang khói, dì tôi cất tiếng gọi. Đằng sau nhà đi lên là một ông cụ cỡ 65 tuổi nhưng vẫn còn khỏe lắm. Ông ngồi xuống dì tôi định kể lại câu chuyện cho ông nghe, vừa mở miệng ra thì ông đã ngắt lời :” Cái vong đấy là vong chết oan, nó định bắt thằng cu này đi nhưng chưa được vì nhà anh chị đấy có thờ thổ địa nên thổ địa canh giữ nó k dám vào, chở tôi lại đó nào” nói xong ông ra sau nhà xách ra cái giỏ rồi theo chúnh tôi về. Về tới nhà ông dừng lại trước vườn điều nơi tôi gặp nó và bảo:” đây chắc là nơi trú ngụ của nó” nói rồi ông vào nhà tôi lấy đồ nghề ra từ chiếc giỏ đặt lên bàn, ông ngồi một hồi lâu rồi bảo:” Vong này nó thấy thằng cu hợp mạng nêm muốn dắt theo để thế nó, nhưng vì có thổ địa canh nhà nên nó chưa làm gì được, tôi vừa thương lượng với nó xong nhưng nó k chịu vì hôm bữa cậu đạp và chửi nó nênnó quyết bắt cậu cho được, chỉ còn cách phải xài vũ lực” nói rồi ông đưa cho dì dượng và tôi mỗi người một lá bùa xong rồi theo ông ra vườn điều, ông cầm một quan bài trong tay rồi hét lớn:

Quỷ thần nghe lệnh về đây

Âm binh thiên tướng diệt vong chốn này

Nói xong ông bảo mọi người cứ an tâm rồi ông ra về. Tối đó tôi ngủ rất ngon. Nửa đêm tôi nghe một tiếng sét lớn. Sáng ra thì một cái cây bên vườn điều ấy đã bị sét đánh nát và có rất nhiều máu chảy ra. Sau này mình hè mình cũng k dám về đó nữa chỉ thỉnh thoảng có việc lại về r đi liền. CÂU CHUYỆN CỦA MÌNH ĐẾN ĐÂY LÀ HẾT

0
Câu chuyện này là câu chuyện của mình. Lâu có, gần có, nhưng chắc chắn rằng mọi thứ vẫn còn ám ảnh trong đầu mình tới tận ngày hôm nay.Mình vốn là một đứa yếu bóng vía, nhưng cũng sẽ chẳng có gì lạ bởi câu chuyện đầu tiên mà mình muốn kể…Mình rất hay liên quan đến số 3. Sinh ra ngày 4 nhưng trong giấy khai sinh vẫn là ngày 3. Trên đầu mình cũng có tới 3 cái xoáy thay vì 1 hoặc 2....
Đọc tiếp

Câu chuyện này là câu chuyện của mình. Lâu có, gần có, nhưng chắc chắn rằng mọi thứ vẫn còn ám ảnh trong đầu mình tới tận ngày hôm nay.

Mình vốn là một đứa yếu bóng vía, nhưng cũng sẽ chẳng có gì lạ bởi câu chuyện đầu tiên mà mình muốn kể…

Mình rất hay liên quan đến số 3. Sinh ra ngày 4 nhưng trong giấy khai sinh vẫn là ngày 3. Trên đầu mình cũng có tới 3 cái xoáy thay vì 1 hoặc 2. Trong vòng 1 tháng từ ngày mình sinh ra thì 3 người trong gia đình của mình cũng lần lượt ra đi.

Và sinh nhật lần thứ 3 của mình. Người ta bảo con nít thì dễ gặp ma, nhưng người đó cũng phải có liên hệ gì đó mới có thể thấy được ma. Ừ thì mình tạm biết vậy đi. Năm đó mình vẫn nhớ như in, sinh nhật mình đang chơi trên cái giường của bà nội, nhớ cái cây đàn trẻ con mình được tặng, đánh vài nốt loạn xạ nghe thích lắm. Bên phải cây đàn là tấm hình của một ông vua (chẳng biết vua hay thằng hề nhưng mà nhớ có cái vương miện có 3 đỉnh nhọn) với nụ cười rất bình thường. Nhưng nhìn khoảng 5 giây thì bỗng khuôn mặt ấy … “cười” với mình với cái nụ cười rất đáng sợ. Theo quán tính của trẻ nít thì quăng cái đàn ngay và nhìn qua chỗ khác, xui cái mình nhìn đúng lên cái … cột xà ngang bắt qua phía trên nhà, cái chỗ nối giữa cột nhà với tường đen lại vì cũ cùng 2 cọng dây kẽm cong cong như 2 cái râu. Và đột nhiên ngay chỗ đó hiện ra… 1 cái mặt, đúng hơn là mặt trâu vì nó có cái mũi dài, đôi mắt lúc sáng rực màu trắng lúc thì đỏ quạch, nhưng cái mình nhớ nhất có lẽ là nụ cười của khuôn mặt đó, hàm răng đều trắng nhưng chỉ có 1 hàm. Mình sợ quá khóc thét lên và chui vào mền…

Chuyện đó tưởng đã dừng lại, nếu không có vấn đề … buổi sáng nhìn lên thì không sao hết, nhưng cứ hễ tối sụp xuống thì gương mặt đó lại hiện ra. Mình cứ bảo là có khuôn mặt ở trên đó mà cả nhà không tin, ai cũng dỗ dỗ qua loa cho mình cho đến khi mình bắt đầu thói quen ngủ ở giường bà trước, cho đến khi say thì ba mẹ ẵm vào phòng ngủ bên trong. Mình sợ ở phòng ngủ bên trong nhiều hơn vì nó tối, ko có sáng trừ ánh sáng mờ ảo của cái đèn ngủ màu đỏ, và ở đó đáng sợ lắm vì chỉ cần mình ngửa đầu lên 120 độ là đập ngay vào cái mặt đó…

Cho đến một ngày mình hoàn toàn ko còn sợ cái mặt đó nữa đến lớn. Lúc này, trước phương tiện truyền thong khoa học thì mình tin rằng ngày xưa chỉ là do tưởng tượng thôi. Nhưng rồi ôn lại câu chuyện đó, mình lại muốn lạnh xương sống 1 lần nữa khi biết rằng mình hết là nhờ một ngày gia đình đã lén kêu pháp sư về giải và từ đó mình mới hết chứ ko phải do “tự nhiên”. Sợ hơn nữa khi chỗ mình nhìn lên đó chính là chiếc xe đạp cũ của cô mình, người đã mất sau 3 ngày mình sinh ra trong một vụ tai nạn… thế nên, nếu bạn hỏi mình có tin ma không? Mình sẽ luôn trả lời với các bạn rằng: “có”

—————————–

Một câu chuyện khác liên quan đến cô mình.(cái này do được kể lại) Ngày đó cô mình bị tai nạn mà ko chảy máu (chảy máu trong) chỉ bị đập ngay má. Tới lúc gia đình mình phát hiện trong bệnh viện thì đã quá muộn… câu chuyện này tiếp tục với người đã “tông cô”. Vì người này quá nghèo nên không thể đền bù chỉ hỗ trợ gia đình mình trong việc ma chay. Nhưng khoảng 1 tháng sau thì người này quay trở lại gia đình mình với một đống quýt và đồ cúng. Số là lúc ẵm cô đi bệnh viện thì cô bị rớt chiếc dép, nên từ hôm đó ông ta liên tục năm mơ thấy cô út mình với mỗi một câu là :”trả…dép…lại…cho…em…anh…ơi” liên tục đến mức ông ta không thể chịu nỗi nên phải đến nhà cúng kiến cho cô. Và từ đó thì người đàn ông này cũng không xuất hiện nữa

—————————–

Còn đây là câu chuyện của dì mình: Có một ngày dì lên chùa gì ấy (quên tên rồi) nhưng cái chùa này rất là vắng nằm trên núi, xung quanh là rừng cây. Tối đó dì mình ngủ lại với cậu. Do mệt quá nên dì mình ngủ 1 mạch cho đến giữa khuya. Dì mình đi vệ sinh và quay lại nằm thì thấy cái gì đó tròn tròn bay bay giữa gian nhà, dì mình tưởng con dơi nhưng mà ko thấy cái này nó đập cánh mà có hình thù tròn tròn. Dì nằm xuống ngủ thì thấy một người nằm kế bên mình, cái lạ là người (chính xác hơn là cái bóng vì trời rất tối) không thấy cái đầu đâu cả… Dì tưởng cậu mình nên ngủ

Sáng hôm sau tỉnh dậy sớm thì thấy không có ai nằm ở đó hết… còn cậu mình thì vẫn chưa dậy vì ngủ một mạch từ tối qua tới giờ nhưng… ở phòng khác

0
Sống ở Đà Nẵng gần 3 năm , quen với nhịp sống xô bồ nhộn nhịp . tôi đã quen dần với cuộc sống với ánh điện cửa gương , xe chạy đầy đường , quen với sự vô tâm hờ hững của cuộc sống người thành thị , nhưng rồi định mệnh đưa đẩy đã giúp cho tôi thuê được một ngôi nhà gần như tách biệt hoàn toàn với nhịp sống của thành phố này. nó nằm trong một ngôi vườn khá rộng...
Đọc tiếp

Sống ở Đà Nẵng gần 3 năm , quen với nhịp sống xô bồ nhộn nhịp . tôi đã quen dần với cuộc sống với ánh điện cửa gương , xe chạy đầy đường , quen với sự vô tâm hờ hững của cuộc sống người thành thị , nhưng rồi định mệnh đưa đẩy đã giúp cho tôi thuê được một ngôi nhà gần như tách biệt hoàn toàn với nhịp sống của thành phố này. nó nằm trong một ngôi vườn khá rộng nằm trên đường lê văn hiến , có một ngôi nhà cấp 4 đã khá cũ kĩ , tôi nghĩ nó đã được xây lâu lắm rồi , trong vườn trồng đầy cây xanh với những bóng cây to che rợp cả một vùng trời , ngay cả mùa hè hay mùa đông từ ngoài nhìn vào người ta đều có một cảm nhận rằng là một khu vườn khá u ám

📷

Tôi thuê được nó với giá 1 triệu rưỡi 1 tháng , khi vừa dọn tới thì tôi thấy dường như ngôi nhà này đã lâu rồi không có người ở , khắp nơi đều là mạnh nhện và bụi bặm trong nhà chỉ có một cái bàn thờ với một bức ảnh thờ không có gì hết ngoại trừ phông nền màu đỏ như máu , cùng với một chiếc giường tre đã khá cũ kỉ cung với chiếc tủ quần áo dù hơi cũ nhưng có vẻ rất chắc , nền nhà thì được lát bằng gạch có vài chỗ đã ngã màu rêu xanh , khi vừa bước vào thì tôi có cảm tường như mình vừa bước vào một thế giới khác của cuộc sống đô thị này , nó nhẹ nhàng chậm rãi làm cho người ta có một cảm giác thư thái dễ chịu .Sau khi dọn dẹp xonng , tôi liền chạy đi mua vài một vài thứ đồ dùng cá nhân , để chuẩn bị cho cuộc sống mới này , mua đồ xong thấy còn sớm nên tôi chui đầu vào tiệm net ngồi một chút lúc ra về thì đồng hồ đã hơn 8 h tối ăn tạm cơm ngoài quán , khi về chỗ trọ thì tôi thấy hơi bất ngờ vì có ai bật đèn rồi , nhưng nghĩ lại chắc lúc nãy do dọn đồ nên bật công tắc lên thử điện , bạn nào 8x 9x đời đầu chắc còn nhớ loại bóng đèn tròn chiếu ánh sáng cam cam đó nhỉ , ngọn đèn chiếu sáng cả ngôi nhà nhưng lại làm toát lên vẻ âm u của nó , không có việc gì làm nên leo lên giường ngồi bấm điện thoại chát chít tí nhưng nằm được một lúc thì gió biển thổi qua làm vườn cây rung lên xào xạc , thấy hơi lạnh nên tôi với tay lên định đóng cái cửa sổ sát bên giường lại nhưng lúc vừa nhìn ra ngoài cửa sổ thì tôi cảm thấy hốt hoảng khi có một cô gái đồ trắng đứng đó nhìn tôi nhưng rồi lại biến mất lập tức , nghĩ lại chắc là do vừa đọc truyện ma xong thần hồn nát thần tính , nên thôi đóng cửa sổ lại rồi ngủ , nhưng nữa đêm thấy lạnh lạnh mở mắt ra thì thấy cửa sổ mở toang hoang

– lúc nãy đóng cửa sổ rồi mà ta ????

nhưng nghĩ xong rồi cũng vươn người tới đóng cửa sổ rồi ngủ tiếp sáng mai thức dậy nhớ lại thì tôi nghĩ là chắc mình nằm mơ ,

cuộc sống có lẽ vẫn bình thường nhưng không hiểu sao lúc hơn nữa tháng nay luôn có chuyện lạ xảy ra

– do học sinh với lại con trai nên mắc bệnh lười nấu trưa ăn chiều nhưng không hiểu sao chiều về thì đồ ăn món nào cũng ôi thiu hết , ngay cả cơm cũng vậy , dù cho lúc này trời thu nên mát mẻ , rồi có đêm tôi đang ngủ thì thấy bà già mặt mày hung tợn dí sát mặt vào tôi bảo là không cho tôi ở nữa , lúc đó thì hoảng lắm có gắng cựa quậy nhưng không được người thì cứng đơ họng thì như gì bị chặn lại vậy , được một lúc thì thấy người nhẹ nhẹ bóng người đó mất đi rồi mới phát hiện nãy giờ mình nằm mơ , nhìn đồng hồ mới 1 h sáng nên thôi ngủ tiếp , nhưng khi ngủ lại mơ thấy khu vườn mình ở trên mỗi cây đầy những người mặc áo trắng nằm vắt vẻo trên cây nhìn minh đột nhiên mình nghe một tiếng cười the thé vang vọng , giật mình tỉnh dậy tưởng như đã hết thì tôi vẫn nghe thấy tiếng cười vẫn vang lên ở ngoài vườn , lúc đó tôi trùm mền thật kĩ để không nghe không thấy , được một lúc thì tiếng cười đó chấm dứt mở mắt ti hí mền ra thì tôi thấy trên bàn thờ ở đâu tự dưng ra một con mèo màu đen , buổi tối 2 mắt nó xanh lè nhìn chằm chằm vào tôi ,lúc đó sợ lắm nên tôi nằm niệm phật được một lúc thì ngủ mất không hay

sáng dậy vẫn còn ám ảnh về chuyện cũ thì ở dưới quê điện lên là dì 2 tự dưng đi đâu mất kêu con cháu về tìm kiếm giúp

nghe được tin thì tôi tính về ngay nhưng khổ nỗi là sáng đó có tiết học nên phải nán lại học cho hết tiết , lúc học xong thì tôi vội lấy xe chạy về quê , lúc tới đèo le thì đã hơn 6 h 30 tối ,lúc đó trời còn hơi mờ tối , lúc đó đang vội nên tôi chạy khá nhanh nhưng hay sao lúc đó tôi nhìn thấy một người đang cầm một cái bọc ni lông to đi lững thững lên đèo , thấy tội nên tôi ghé lại hỏi

– cô đi đâu con lên chở cho

hình như người đó không nghe tôi nói hay sao vẫn đi tiếp chạy lên một đoạn

– ôi dì 2 dì đi đâu đây ,

dì 2 tôi vẫn đi , tôi nhảy xuống xe kéo dì ấy lại nhưng không hiểu sao dì ấy mạnh ghê gớm , một người phụ nữ 52 tuổi ốm yếu mà mạnh thế tôi vội rút điện thoại ra thông báo cho mọi người còn tôi thì cứ chạy xe từ từ theo di , khoảng 5 phút sau thì rất nhiều xe từ trên đèo chạy xuống , mọi người cố gắng đưa dì 2 về , nhưng dì không chịu chống trả quyết liệt làm cho 4 người thanh niên sức dài vai rộng như chúng tôi kéo mãi không được , miệng dì thì gầm gừ lầm bầm gì đo tôi nghe không rõ , tôi nhớ rõ lúc 4 anh em tôi cố gắng giữ dì lại thì 2 mắt gì trợn tròn , lòng trắng hiện lên nhìn tôi chằm chằm , lúc đó tự dưng có thêm một chiếc xe nữa tới nhìn kĩ thì đó là dượng tôi phía sau là một bác tóc hoa râm tay cầm cây roi dâu , với cầm sợi dây xích đen như mực

vừa tới nơi bác đó vội đưa sợi dây cho chúng tôi bảo trói dì lại , không hiểu sao lúc đó dì cười sằng sặc , rồi chửi bới tùm lum , sau đó ông đó lấy cây roi quất dì vài cái , rồi dì ngất xỉu , lúc đi dọc đường về tôi có hỏi anh Long con dì thì anh ấy bảo thầy kêu dì bị ma nhập , quỷ dẫn

0
Ngày xưa, có anh học trò học hành dốt nát, nhưng trò đời “xấu hay làm tốt , dốt hay nói chữ” , đi đâu cũng lên mặt văn hay chữ tốt. – Có người tưởng anh ta hay chữ thật, mới đón về dạy con trẻ.– Một hôm, dạy sách Tam thiên tự , sau chữ “tước” là chim sẽ, đến chữ “kê” là gà, thầy thấy mặt chữ nhiều nét rắc rối, không biết chữ gì, học trò lại hỏi gấp, thầy...
Đọc tiếp

Ngày xưa, có anh học trò học hành dốt nát, nhưng trò đời “xấu hay làm tốt , dốt hay nói chữ” , đi đâu cũng lên mặt văn hay chữ tốt.

– Có người tưởng anh ta hay chữ thật, mới đón về dạy con trẻ.
– Một hôm, dạy sách Tam thiên tự , sau chữ “tước” là chim sẽ, đến chữ “kê” là gà, thầy thấy mặt chữ nhiều nét rắc rối, không biết chữ gì, học trò lại hỏi gấp, thầy cuống, nói liều: “Du dỉ là con dù dì”. Thầy cũng khôn, sợ nhỡ sai, người nào biết thì xấu hổ, mới bảo học trò đọc khẽ, tuy cậy, trong long vẫn thấp thỏm.
– Nhân trong nhà có bàn thờ thổ công, thầy mới đến khấn thầm xin ba đài âm dương để xem chữ ấy có phải thật là “dù dì” không. Thổ công cho ba đài được cả ba.
– Thấy vậy, thầy lấy làm đắc chí lắm, hôm sau bệ vệ ngồi trên giường, bảo trẻ đọc cho to. Trò vâng lời thầy, gân cổ lên gào: Dủ dỉ là con dù dì… Dủ dỉ là con dù dì…
– Bố chúng đang cuốc đất ngoài vườn, nghe tiếng học, ngạc nhiên bỏ cuốc chạy vào, giở sách ra xem, hỏi thầy: Chết chửa ! Chữ “kê” là gà, sao thầy lại dạy ra “dủ dỉ” là con “dù dì” ?
– Bấy giờ thầy mới nghĩ thầm: “ Mình đã dốt, thổ công nhà nó cũng dốt nữa” , nhưng nhanh trí thầy vội nói gỡ: “Tôi vẫn biết ấy là chữ “kê”, mà “kê” nghĩa là “gà”, nhưng tội dạy thế là dạy cháu biết đến tận tam đại con gà kia.”
– Nhà chủ càng không hiểu, hỏi: Tam đại con gà nghĩa làm sao?
– Thế này nhé! Dủ dỉ là con dù dì, dù dì là chị con công, con công là ông con gà !

0
8 tháng 3 2016

bản đồ

7 tháng 8 2015

BẢn Đồ 

18 tháng 5 2016

1_cái bóng

2_con người

3_tay phải

4_vì nhắm 2 mắt sẽ ko nhìn thấy đường để bắn

5_con ruồi

6_cái bàn

7_tương lai hoặc ngày mai, mình ko rõ

17 tháng 5 2016

Câu 1: Cái bóng

Câu 2: Con người

Câu 3: Tay phải

Câu 4: Vì khi nhắm hai mắt sẽ không thấy để mà bắn

Câu 5: Con ruồi

Câu 6: Mình không rõ câu này

Câu 7: Tương lai