em hãy kể về gia đình em
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
- Mở bài:
+ Cứ vào dịp nghỉ hè mọi năm, gia đình em lại cùng nhau đi du lịch nhưng năm nay ba mẹ đã đưa em về quê chơi.
- Thân bài: (Cái này mình viết ý, còn bạn tự diễn đạt nhé.)
+ Chuẩn bị đồ đạc về quê như thế nào? (quần áo, bánh kẹo cho ông bà...)
+ Trên đường về quê ra sao? (thấy gì? như: thấy đồng lúa thẳng cánh cò bay, thấy cây đa sừng sững, thấy mái đình cổ kính...)
+ Về tới quê, ông bà đón gia đình như thế nào? (vui mừng đi ra cổng âu yếm hỏi thăm...)
+ Cảnh xung quanh ngôi nhà, bên trong nhà đồ đặc có gì khác ở thành phố? (giản dị, mộc mạc nhưng rất gọn gàng,ngăn nắp...)
+ Bữa cơm tại quê có ngon không ? (tuy đều là những món giản dị nhưng rất ngon chẳng hạn )
+ Nghỉ ngơi xong, buổi chiều đi dạo tình cờ quen được những bạn nhỏ ở quê rồi cùng họ đi chơi như thế nào ? (ra triền đê lộng gió, cùng chăn trâu, bắt châu chấu, thả diều...)
+ Những trò chơi ở quê có khiến bạn thích thú hơn ở thành phố không ?
+ Những ngày còn lại ở quê chơi có khiến bạn thấy muốn ở đó hơn nữa hay không ?
+ Trở về thành phố, tâm trạng bạn ra sao?
- Kết bài:
+ Mong hè năm nào cũng được về quê chơi,...
Tuy là kể chuyện những cũng nên xen lẫn miêu tả về cảnh ở quê một chút để bài văn không sơ sài, khiến người đọc chán nản khi cứ lặp đi lặp lại.
Mong bạn có thể làm tốt bài tập của mình !
Kể về gia đình em.
Dựa vào những thông tin về gia đình mình, em hãy trả lời đầy đủ các câu hỏi gợi ý.
a) Gia đình em gồm mấy người ? Đó là những ai ?
- Gia đình em gồm 4 người, đó là: bố, mẹ, chị gái và em
b) Nói về từng người trong gia đình em.
- Bố em là công nhân, năm nay bố 36 tuổi. Bố rất chăm chỉ và quan tâm tới gia đình.
- Mẹ em là thợ may. Năm nay mẹ 33 tuổi. Mẹ rất khéo léo và nấu ăn ngon.
- Chị gái em 12 tuổi. Hiện tại chị đang là học sinh lớp 6. Chị rất gương mẫu và học giỏi. Ở nhà, chị giúp bố mẹ được khá nhiều việc trong gia đình như : nấu cơm, tự giặt quần áo của mình, lau dọn nhà cửa và rửa bát…
- Em là cậu học sinh lớp 2, em rất yêu gia đình của mình.
tham khảo
Gia đình em gồm ba người. Đó là bố mẹ em và em. Năm nay, bố em đã ba mươi sáu tuổi. Bố làm nghề thợ mộc. Bố làm mộc rất khéo và giỏi. Còn mẹ em ba mươi hai tuổi. Mẹ bán hàng tại nhà. Mẹ nấu thức ăn rất ngon. Em là học sinh lớp hai Trường Tiểu học Kiền Bái. Em thấy gia đình em thật hạnh phúc và tràn ngập tiếng cười. Em rất yêu gia đình em.
Truyền thống Hiếu học
Truyền thống đoàn kết
Truyền thống yêu nước
Refer:
Gia đình em gồm có 5 người:anh,em,bố,mẹ và bà ngoại em .Gia đình em tuy khá giả nhưng lại là một gia đình văn hóa.Mọi người trong gia đình luôn giúp đỡ nhau để có một cuộc sống hạnh phúc.Em vẫn luôn có gắng học thật giỏi để mọi người kính nể mình.Ba mẹ vẫn luôn làm việc để nuôi em ăn học chính vì thế em sẽ học thật giỏi để không làm bố mẹ buồn.
TK
Gia đình là tổ ấm của em. Gia đình em có ba người, đó là bố mẹ em và em. Bố mẹ em là Bộ đội công tác tại Bộ tư lệnh Thủ đô. Mặc dù bận việc ở cơ quan nhưng bố mẹ vẫn chăm lo cho em từng li từng tí. Em là con trai duy nhất trong gia đình. Năm nay em học lớp 2, trường tiểu học Minh Khai. Em luôn cố gắng học giỏi để bố mẹ vui lòng. Em rất yêu gia đình em. Em mong gia đình em luôn tràn ngập tiếng cười.
Cũng như bạn, tôi có một mái ấm gia đình. Nơi ấy có bố, mẹ, tôi và chị gái của tôi.
Bố tôi là một kiến trúc sư. Bố đã thiết kế nên những ngôi nhà xinh đẹp; những tòa cao ốc nguy nga; những biệt thự sang trọng... Bố rất yêu công việc của mình. Đồng hành với bố trong gia đình là mẹ mình. Mẹ là giáo viên. Mẹ rất yêu nghề dạy học, tận tụy với trẻ thơ. Bố và mẹ đều rất quan tâm đến gia đình, lo lắng việc học hành của con cái.
Mình rất tự hào về gia đình mình. Mình sẽ cố gắng học tập để sau này tiếp bước con đường đi của bố.
HƯỚNG DẪN VIẾT
Nhà em có nuôi một chú mèo mướp và đặt tên là Miu. Miu có cái đầu tròn như quả cam. Bộ lông của chú có sọc vằn màu đen, xám và mượt như nhung. Chú có bộ vuốt sắc nhọn mà bất cứ con chuột nào khi nhìn thấy cũng phải khiếp sợ. Mỗi khi Miu thấy em, chú đều kêu meo meo và cọ cọ bộ lông mềm vào chân để làm nũng. Mỗi bữa ăn, mẹ em đều cho Miu một mẩu xương cá, nó ăn ngon miệng và tỏ ra rất hài lòng. Cả nhà em ai cũng yêu quý Miu và xem chú như là một thành viên trong gia đình của mình.
Em tham khảo nhé !
Năm tháng trôi qua bên khung cửa nhỏ, giờ đây tôi đã trưởng thành còn mẹ tôi đã già đi khá nhiều vì bao lâu nay mẹ tần tảo vì tôi và vì gia đình nhỏ của mình. Hình ảnh người mẹ vẫn luôn tồn tại trong tâm trí tôi với bao kỉ niệm đẹp đẽ.
Mẹ tôi cũng như bao người mẹ khác, thương con và sẵn sàng hi sinh, đánh đổi cả cuộc đời mình cho con. Nhưng đối với tôi, mẹ tôi đặc biệt hơn một chút, cũng có thể vì tình yêu thương, quý trọng của tôi dành cho mẹ mà tôi nhận thấy sự khác biệt đó. Mẹ tôi có cuộc sống vất vả, gian truân hơn bất kể người mẹ khác. Bố tôi đi làm xa nên chuyện gia đình, công việc, con cái đều một tay mẹ tôi gánh vác, cáng đáng. Mẹ tôi chỉ là một người nông dân nghèo, ngày ngày đầu tắt mặt tối với công việc đồng áng. Nhất là vào những ngày mùa, mẹ tôi bận rộn, lúc nào cũng luôn chân luôn tay, khi đi gặt, lúc phơi thóc, phơi rơm rồi khi thóc đã khô mẹ tôi lại cần mẫn rê từng thúng thóc, sao cho nó sạch bóng và không bám bụi đất nữa. Với tôi, mẹ không chỉ là một người nông dân chăm chỉ cần lao, mẹ còn là một người phụ nữ tuyệt vời. Mẹ chăm lo rất nhiều cho gia đình mà luôn im lặng một mình gánh vác tất cả.
Từ khi tôi còn bé, mẹ chăm sóc tôi từng chút một, không bao giờ để tôi phải đói hay ốm đau, cho tôi những thứ tôi đòi hỏi mà không trách mắng một lời. Tôi thấy lúc ấy mình thật ích kỷ khi không nghĩ đến mẹ vất vả như thế nào. Khi lớn dần, tôi luôn nhắc bản thân phấn đấu để không phụ công sinh thành của mẹ. Mẹ là người luôn bên cạnh tôi những lúc khó khăn, động viên tôi những lúc tôi buồn. Mẹ luôn quan tâm đến chị em chúng tôi, vì vậy dù chỉ là một biểu hiện mệt mỏi, một chút chán nản thì mẹ tôi sẽ đều nhận ra ngay. Như khi tôi buồn vì được điểm thấp môn toán, dù đã chạy ra mái hiên để khóc, tôi không muốn mẹ đi làm cực nhọc mà lại phải lo lắng gì cho tôi nữa. Nhưng khi đang chìm vào nỗi buồn của bản thân ấy thì một cánh tay dịu dàng đặt lên vai tôi, bàn tay khác thì ôm tôi vào lòng mà vỗ về. Mẹ hỏi tôi có việc gì xảy ra, lúc ấy tôi cảm thấy tủi thân vô cùng, tôi òa khóc trong lòng của mẹ và nói ra mọi chuyện. Mẹ không những không trách mắng tôi mà an ủi tôi rất nhiều, mẹ nói được điểm thấp thì lần sau cố gắng lên là được, vì khóc cũng không giải quyết được vấn đề gì. Và câu nói làm tôi cảm động nhất của mẹ, đó là: “Mẹ tin con gái của mẹ sẽ làm được”. Mẹ tôi tin tưởng tôi như thế, tại sao tôi chỉ luôn làm mẹ thất vọng, tôi tự hứa với mình là phải luôn cố gắng, nỗ lực để không phụ niềm tin ấy của mẹ.
Giờ tôi đã lớn khôn, tình yêu dành cho mẹ đã nuôi dưỡng tôi , để tôi thành công như chính hôm nay. Mẹ lúc nào cũng nói với tôi rằng: “Đối với mẹ, niềm hạnh phúc nhất là khi nhìn thấy con thành công và hạnh phúc”. Câu nói ấy luôn vang trong tâm trí tôi mãi không nguôi.
Em nghĩ không chỉ đối với riêng em mà còn với tất cả mọi người thì gia đình luôn là chốn nương thân, che chở ta, là điểm tựa vững chắc mỗi khi chúng ta gặp khó khăn trong cuộc sống. Những lúc như vậy ta tìm về mái ấm gia đình như là tìm về một chốn bình yên nhất.
Gia đình em là một tổ ấm gồm năm thành viên: Bà nội, bố mẹ, em và em trai em. Bà nội em năm nay đã ngoài tám mươi tuổi, tuy vậy bà vẫn còn khỏe và rất yêu thương con cháu. Bà luôn dạy con cháu những điều hay lẽ phải trong cuộc sống và tất cả mọi thành viên trong gia đình đều kính trọng bà. Tiếp đó là bố em, bố em năm nay bốn mươi tuổi, bố là công nhân.
Đối với em thì bố là một thần tượng, bố là trụ cột gia đình và luôn luôn lo lắng, quan tâm cho bà, mẹ và chúng em. Mặc dù nghề của bố không cao quý như những nghề nghiệp khác như nhà giáo, bác sĩ…nhưng em luôn tự hào về bố, bố đã từng bảo: Chính con người đã làm cho nghề nghiệp trở nên cao quý, tuy còn nhỏ nhưng em rất hiểu và luôn khắc ghi trong lòng. Còn mẹ em, mẹ kém bố sáu tuổi như vậy năm nay mẹ đã ba mươi tư tuổi rồi. mẹ bán hàng ở một chợ của quê em, bao vất vả mẹ đều gánh lấy để lo cho chúng em. Em rất thương mẹ và bố nhưng còn nhỏ nên chưa giúp gì được chỉ biết chăm ngoan, học giỏi để bố mẹ được vui lòng. Còn em trai em, nó kém em bốn tuổi và đang đi học mẫu giáo, nó rất nghịch nhưng cũng rất ngoan biết nghe lời bà, bố mẹ và em. Cả nhà ai cũng yêu quý nó. Thỉnh thoảng hai chị em có trêu đùa nhau nhưng bản thân mình là chị nên em luôn nhường nhịn nó, cả nhà gọi nó là Bi.
Gia đình em sống rất tình cảm, gắn bó và ai cũng quan tâm nhau. Mỗi người đều có công việc riêng của mình nhưng vẫn luôn dành thời gian cho mái ấm gia đình vì nơi đó có những người thân mà họ yêu thương. Bà và bố mẹ luôn yêu quý và chăm sóc chúng em, ngược lại chúng em rất ngoan và biết nghe lời bà, bố mẹ. Cả ngày bố mẹ đều bận bịu với công việc, em và cu Bi đi học chỉ có mỗi bà ở nhà, em biết bà ở nhà một mình rất buồn nên sau giờ học là em chạy ngay về bên bà kể những chuyện ở lớp cho bà nghe và nhổ tóc sâu cho bà.
Buổi tối là lúc mà tất cả mọi người trong gia đình đều có mặt đông đủ. Bữa cơm gia đình thật ấm cúng, mọi người ăn cơm và nói chuyện rất vui vẻ, cả nhà nghe em trai rối rít kể về hôm nay đi học được ăn gì và học được bài hát nào. Ăn cơm xong mẹ gọt trái cây cho cả nhà vừa ăn vừa xem ti vi. Sau đó mẹ hướng dẫn em học bài, tuy bận nhưng mẹ luôn dành thời gian dạy học cho em đúng là “khi ở nhà mẹ cũng là cô giáo”.
Em rất yêu gia đình của em, ở đó có bà, bố mẹ và Bi – em trai em, đó là những người mà em yêu thương nhất. Em nhớ đến bài hát mà em và cu Bin hay hát: “Lung linh lung linh tình mẹ tình cha. Lung linh, lung linh chung một mái nhà. Lung linh, lung linh cùng buồn cùng vui. Lung linh, lung linh hai tiếng gia đình”.