Hãy tả ngôi trường thân yêu của em.
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Tham khảo
Ngôi trường mà luôn gắn bó với em đó là trường Tiểu học Hà An. Đây cũng là mái nhà thứ hai của em nơi có thầy cô và bè bạn.
Hôm nay là ngày em trực nhật nên em đến trường từ rất sớm mới có dịp quan sát toàn cảnh ngôi trường. Cổng trường to với hai cánh cổng được sơn màu vàng như cánh tay của người khổng lồ chào đón chúng em. Bác bảo vệ tươi cười ra mở cổng cho em vào trường. Sân trường luôn khoác lên mình màu áo xám, vì là mùa thu nên ở sân trường có rất nhiều chiếc lá vàng rụng xuống giống như những chiếc thuyền tí hon mắc cạn.
Khi chuẩn bị đến giờ vào học tiếng cac bạn học sinh nô đùa làm cả ba dãy phòng học như bừng tỉnh giấc vươn vai sau một giấc ngủ dài. Ba dãy phòng học được xếp theo hình chữ U nổi bật với màu ngói đỏ tươi. Các hành lang các phòng học đều được dọn dẹp sạch sẽ. Trong các phòng học bàn ghế được kê ngay ngắn, hình ảnh Bác Hồ được treo trên tường với nụ cười trìu mến nhìn theo chúng em. Các phòng học đều có biển tên được đánh theo thứ tự và treo trên của lớp học.
Em rất yêu ngôi trường của em vì nơi đây chính là nơi gắn bó với bao kỉ niệm vui buồn của thầy và bạn.
Tham Khảo:
Con người không chỉ gắn kết trong quan hệ với gia đình mà còn trong quan hệ với thầy cô, với bạn bè. Mái trường là nơi gắn kết những quan hệ đó. Ngôi trường ta học, không chỉ là nơi lưu giữ tình thầy, tình bè bạn, mà còn cất giữ bao kỉ niệm đẹp ...
Ngôi trường tôi học, đó là ngôi trường rất rộng và đẹp. Trường tôi có ba dãy học. Bước đến cổng trường, tôi liền nhìn thấy tấm bảng ghi tên trường cũng địa chỉ được treo thật đẹp. Cánh cổng trường là cửa sắt, vừa đảm bảo an toàn, lại vừa bền mà đẹp nữa. Cổng trường có một cửa chính và một cửa phụ. Bước vào sân trường, hai bên là hai nhà để xe.
Hau bên cánh cổng trường còn là hai dãy lớp học ba tầng. Những dãy nhà được sơn màu vàng nom mới đẹp làm sao. Năm nay, trường tôi lại mới lắp thêm bình nước tự động để thuận lợi hơn trong việc sinh hoạt của các bạn học sinh. Vì các dãy học được xếp theo vòng tròn nên đây là dãy nhà A và B.
Theo vòng tròn, cạnh dãy nhà B là dãy nhà C. Dãy nhà C là nơi có phòng thư viện, để chúng tôi có sách và tài liệu tham khảo, giúp cho việc học tập ngày càng dễ dàng hơn. Ở nơi đó, còn có những phòng học tin hoc, học kỹ thuật,...để đáp ứng nhu cầu học và hành của học sinh.
Cạnh dãy nhà C là nhà D. Nhà D là dãy nhà có phòng họp của các thầy cô giáo và ban lãnh đạo của nhà trường. Trên tường của nhà D còn treo một ảnh của Bác Hồ nữa.
Ở khắp sân trường là các ghế đá và những cây lâu năm. Mỗi giờ ra chơi, chúng tôi lại ngồi trên những chiếc ghế đá, hay dưới những gốc cây để cùng nhau nói về câu chuyện học hành. Những kỉ niệm cũng vì thế mà nhiều lên hơn. Sau những giờ học căng thẳng trên lớp, có khi chúng tôi lại nán lại ở trường thêm một lúc để cùng nhau chơi cầu lông, đá cầu...
Ngôi trường đã ở đó, như một chứng nhân, chứng kiến bao thế hệ trưởng thành, bao kỉ niệm của tuổi học trò. Ngôi trường còn là nơi chắp cánh ước mơ, ươm mầm những mầm non để một mai đây, trở thành những cây xanh toả bóng cho đời. Ngôi trường còn giáo dục nhân cách và đạo đức của mỗi người, để ta sống ngày một hoàn thiện hơn...
Một buổi sáng mùa hè, em cùng cô bạn thân trở về thăm ngôi trường cũ, ngôi trường quê đã gắn bó với chúng em suốt năm năm tiểu học.
Lòng em cảm thấy xôn xao, bồi hồi lạ. Từ xa, em đã nhìn thấy ngôi trường thân yêu giữa hàng phượng vĩ xanh mát. Thấp thoáng dưới những tán cây xanh là mái ngói đã ngả màu nâu sẫm. Ai dó bảo, ngôi trường em mang dáng vẻ trầm tư, bí ẩn quả không sai.
Thế là, sau bao ngày mong đợi, lúc này em đang đứng ngay cạnh ngôi trường dấu yêu của mình. Ngoài cổng trường vẫn là hai cây xà cừ đã vài chục năm tuổi đứng uy nghi như hai người lính canh. Hình như nhận ra bạn cũ, cành lá bỗng đung đưa, rì rào. Cổng trường được làm bằng sắt, sơn màu xanh rêu, có hoa văn rất đẹp. Phía trên cổng là tấm bảng hình chữ nhật được sơn màu trắng. Trên bảng dòng chữ đỏ thắm: “Trường tiểu học …”.
Xunh quanh trường được bao bọc bằng những bức tường gạch cao khoảng hai mét. Mưa nắng đã làm cho bức tường trở nên nhạt màu. Con đường giữa sân trường cát trắng mịn màng. Hai bên đường là hai hàng bàng cành lá xum xuê. Em ngước nhìn theo những quả bàng chiu chít, lại nhớ hương vị chat chat, chua chua, ngòn ngọt biết bao nhiêu. Khác với ngôi trường đang học trên thành phố, sân trường quê không phải lát bằng bê tông mà là cả một thảm cỏ rộng bốn mùa xanh mướt. Đây chính là hình ảnh luôn hiện về trong nỗi nhớ của em. Trên sân trường này, em đã gởi gắm bao nhiêu kỉ niệm. Còn đâu đây tiếng cười giòn tan khi chơi trò đuổi bắt. Còn đâu đây những lần ngã sóng soài trên cỏ mà chẳng hề thấy đau. Cỏ xanh em mát nhưu tay mẹ hiền nâng đỡ. Em và Lan, cô bạn thân, không ai bảo ai, cùng ngả mình xuống cỏ. Kỉ niệm lại ùa về, rất rõ trước mắt chúng em, xoay tròn, xoay tròn cùng màu phượng vĩ đang đỏ rực một khoảng trời quê.
Ngay trước cửa van phòng là bồn hoa hình bán nguyệt mà lớp em được phân công trồng và chăm sóc. Hoa vẫn khoe sắc thắm ngay giữa nắng hè chói chang. Ở giữa sân trường là cột cờ cao chót vót. Sáng thư hai nào chugnx em cũng trang trọng làm lễ chào cờ ở đây. Ngay sau bục chào cờ là phòng Ban giám hiệu quét vôi màu vàng nhạt. Bên phải và bên trái là hai dãy phòng học của chúng em. Vì được xây dựng khá lâu, mái ngói đượm màu mưa nắng, có những mảng tường đã tróc vôi, in dấu thời gian. Em và Lan cùng dừng lại trước cửa lớp 5/1, nơi đã gắn bó bao kỉ niệm. Hình ảnh người bạn cũ lại hiên về trong em rất rõ. Bạn Sơn lém láu táu, bạn Hiếu ròm trầm tư, bạn Kiều Trang mít ướt … Gương mặt thầy chủ nhiệm thân thương thấp thoáng sau khung cửa. Hai năm quan, chúng em chưa được gặp lại thầy. Không biết mái tóc thầy có bạc thêm nhiều? Và, vẫn còn đó những chỗ ngồi, nhìn tán lá, bậc thềm, con đường … lòng bỗng thấy rưng rưng.
Có thể, một ngày ngào đó, người dân quê em sẽ xây dựng một ngôi trường mới khang trang ngay trên mảnh đất này. Có thể, cảnh vật sẽ thay đổi rất nhiều. Nhưng trong trái tim em, hình ảnh về một ngôi trường quê trầm tư, bí ẩn sẽ còn mãi mãi.
Ngôi trường đã gắn bó với em trong năm năm học vừa qua là ngôi trường mang tên trường Tiểu học Lê Hồng Phong. Hôm nay em đến trường sớm hơn mọi khu để làm công việc trực nhật, nên có dịp quan sát vẻ đẹp của trường trước buổi học.
Khi em đến trường, hai cánh cửa to lớn được sơn màu xanh đã bị phai màu hé mở từ bao giờ. Lớp học, bàn ghế, những người bạn thân quen của tuổi học trò như âm thầm và lặng lẽ chờ đợi chúng em.
Bầu trời hôm nay thật đẹp, tiết trời se se lạnh. Đứng trên tầng cao quan sát em thấy ngôi trường khang trang, sạch sẽ. Trường có ba dãy gồm có hai dãy lớp học và một dãy là văn phòng giáo viên. Các dãy lớp học nằm san sát nhau, mỗi lớp có bốn cửa sổ và một cửa ra vào. Nhìn vào trong lớp học, bàn ghế sạch sẽ, ngay ngắn. Đặc biệt mỗi lớp học đều có ảnh Bác Hồ, 5 điều Bác Hồ dạy thiếu niên nhi đồng và nội qui lớp học để cho chúng em không được quên những nội qui của nhà trường. Khu văn phòng nằm ở giữa, đối diện là vười sinh thái với những cây hoa tạo nên một vẻ đẹp thanh bình. Nơi đây là chỗ các thầy cô giáo làm việc và họp. Bên cạnh đó là phòng Ban giám hiệu và đi vài bước nữa là thư viện của trường, ở đó có rất nhiều sách cho chúng em đọc và tìm hiểu về những điều bổ ích, lí thú. Nơi giúp em vui chơi giải trí sau những giờ học căng thẳng là sân trường. Sân trường được làm bằng xi măng rất đẹp. Chính giữa là cột cờ chừng 10m với lá cờ đỏ sao vàng tung bay trước gió.
Rồi các bạn đến trường ngày một đông, phút yên tính của buổi sớm bỗng mất dần đi. Quang cảnh trường trở nên nhộn nhịp, đông vui bởi những tiếng nói cười của tuổi học trò chúng em. Trên cành cây, những chú chim hót líu lo vang. Bỗng Tùng! Tùng! Tùng! Ba hồi trống vang lên, không gian như rung mình lay động. Các bạn vội vàng xếp hang vào lớp. Một buổi học mới bắt đầu. Lúc này sân trường trở nên vắng lặng, đâu đó chỉ còn tiếng gió thổi, tiếng chim lích chích trong tán lá phượng.
Em rất thích ngôi trường của em, nơi đã để lại cho em nhiều kỉ niệm của những năm tháng học trò, tình cảm đối với thầy cô, bạn bè. Mai đây dù có đi đâu xa em vẫn nhớ mãi ngôi trường Tiểu học Lê Hồng Phong thân thương này.
Ngôi trường đã gắn bó với em trong năm năm học vừa qua là ngôi trường mang tên trường Tiểu học Lê Hồng Phong. Hôm nay em đến trường sớm hơn mọi khu để làm công việc trực nhật, nên có dịp quan sát vẻ đẹp của trường trước buổi học.
Khi em đến trường, hai cánh cửa to lớn được sơn màu xanh đã bị phai màu hé mở từ bao giờ. Lớp học, bàn ghế, những người bạn thân quen của tuổi học trò như âm thầm và lặng lẽ chờ đợi chúng em.
Bầu trời hôm nay thật đẹp, tiết trời se se lạnh. Đứng trên tầng cao quan sát em thấy ngôi trường khang trang, sạch sẽ. Trường có ba dãy gồm có hai dãy lớp học và một dãy là văn phòng giáo viên. Các dãy lớp học nằm san sát nhau, mỗi lớp có bốn cửa sổ và một cửa ra vào. Nhìn vào trong lớp học, bàn ghế sạch sẽ, ngay ngắn. Đặc biệt mỗi lớp học đều có ảnh Bác Hồ, 5 điều Bác Hồ dạy thiếu niên nhi đồng và nội qui lớp học để cho chúng em không được quên những nội qui của nhà trường. Khu văn phòng nằm ở giữa, đối diện là vười sinh thái với những cây hoa tạo nên một vẻ đẹp thanh bình. Nơi đây là chỗ các thầy cô giáo làm việc và họp. Bên cạnh đó là phòng Ban giám hiệu và đi vài bước nữa là thư viện của trường, ở đó có rất nhiều sách cho chúng em đọc và tìm hiểu về những điều bổ ích, lí thú. Nơi giúp em vui chơi giải trí sau những giờ học căng thẳng là sân trường. Sân trường được làm bằng xi măng rất đẹp. Chính giữa là cột cờ chừng 10m với lá cờ đỏ sao vàng tung bay trước gió.
Rồi các bạn đến trường ngày một đông, phút yên tính của buổi sớm bỗng mất dần đi. Quang cảnh trường trở nên nhộn nhịp, đông vui bởi những tiếng nói cười của tuổi học trò chúng em. Trên cành cây, những chú chim hót líu lo vang. Bỗng Tùng! Tùng! Tùng! Ba hồi trống vang lên, không gian như rung mình lay động. Các bạn vội vàng xếp hang vào lớp. Một buổi học mới bắt đầu. Lúc này sân trường trở nên vắng lặng, đâu đó chỉ còn tiếng gió thổi, tiếng chim lích chích trong tán lá phượng.
Em rất thích ngôi trường của em, nơi đã để lại cho em nhiều kỉ niệm của những năm tháng học trò, tình cảm đối với thầy cô, bạn bè. Mai đây dù có đi đâu xa em vẫn nhớ mãi ngôi trường Tiểu học Lê Hồng Phong thân thương này.
Ngôi trường của em đang học là ngôi trường nằm ở ngoại thành thành phố mang tên Bác, em yêu quý trường của em và em đến đây để học hằng ngày.
Ở sân trường được thầy cô và chúng em trồng nhiều cây và hoa khác nhau, chúng em cùng nhau chăm sóc cho cây và hoa mau lớn để trường em thêm đẹp. Em rất thích mỗi sáng thứ hai, được cùng các bạn chào cờ ở sân trường. Chúng em cùng lắng nghe lời thầy cô bảo ban hướng dẫn để thực hiện đúng nội quy của trường và học thật tốt.
Ba mẹ em nói là đi học con phải ngoan và làm theo lời cô giáo dặn, và chúng em không ăn bánh kẹo và xả rác làm dơ lớp học.
Chúng em rất yêu ngôi trường mới này, chính vì thế chúng em ý thức giữ gìn cho ngôi trường luôn sạch sẽ và tươi mới mãi mãi. Tuần nào ba mẹ cũng đưa em đến trường, em được gặp thầy cô giáo, gặp bạn bè và biết được nhiều điều mới lạ.
Trường của em mang tên một vị anh hùng dân tộc - Trường Tiểu học Trần Hưng Đạo. Nơi ấy luôn vọng ra bao tiếng cười hồn nhiên, bao tiếng hát ngọt ngào và tiếng giảng bài ấm áp cùa thầy cô giáo. Và có lẽ đây là nơi em có nhiều kỉ niệm nhất.
Trường nằm trung tâm phường. Vườn trường rộng, có bờ thành xung quanh, cổng trường hướng ra phía Bắc, cổng chính rộng ba mét, cổng phụ rộng hơn một mét. Hai trụ cổng được đúc bê tông vững chãi, bên ngoài có áp gạch men bóng loáng, trụ cổng đã tảng thêm phần trang trọng của trường em. Phía trên hai trụ cổng là tấm biển ghi tên trường. Biển trường thật đẹp với hàng chữ màu trắng nổi lên nền biển màu xanh đậm. Nơi đây đã in đậm vào những cặp mắt hồn nhiên đầy tinh nghịch của chúng em khi mới đặt chân đến cổng trường.
Bên trong cổng trường là phòng trực. Nơi ấy là một căn phòng be bé để đội cờ đỏ làm việc. Những cây cờ đội được đặt trên giá gỗ thật trang nghiêm, chúng sừng sững trước hàng hiên của phòng trực. Bên trong phòng trực là sân trường. Tuy chưa được tráng bê tông nhưng sân trường luôn sạch đẹp. Hàng ngày, sân được bác bảo vệ và các đội trực nhật nhặt sạch rác. Ai cũng giữ gìn sân trường em sạch đẹp. Và đẹp nhất là những cây xanh chạy dọc sân trường. Những cây bàng cao, to tỏa nhiều cành tựa như những cái lọng khổng lồ tiêp nối trên sân. Mặc cho bao nhiêu năm tháng đã đi qua, mặc cho bao gió mưa đã thổi tới, cây vẫn đứng đấy để lâm vui cho cảnh trường. Giữa sân trường còn có trụ cờ sừng sững, lá cờ tung bay trong gió sớm. Trước trụ cờ này, mỗi sáng thứ hai, chúng em làm lễ chào cờ. Cảnh tượng các buổi lễ đã giúp chúng em luôn nhớ ơn các anh hùng liệt sĩ, hiểu sâu sắc hơn về Tổ quốc Việt Nam.
Suốt bao năm tháng học tập, rèn luyện và vui chơi dưới mái trường Tiểu học Hoàng Văn Thụ, em chợt nhận ra mình đã sắp phải rời xa ngôi trường thân yêu này.
Đã gần 5 năm trôi qua, thời gian trôi thật nhanh, mới ngày nào em còn là học sinh lớp 1 bỡ ngỡ tới trường, vậy mà giờ em đã là học sinh lớp 5 sắp phải rời xa mái trường. Em đã quá thân quen với tất cả mọi thứ gắn liền với ngôi trường, từ cánh cổng trường, hàng cây, ghế đá, lớp học đã in sâu trong tâm trí em. Trường em rất rộng, sân trường rộng trồng rất nhiều cây xanh làm bóng mát, các cây như phượng vĩ và bằng lăng đến mùa nở hoa rất rực rỡ. Ba dãy nhà nằm thành hình chữ U hướng ra phía cổng, chính giữa là nhà của ban giám hiệu, phòng hội đồng, trước mặt dãy nhà có tranh Bác Hồ với thiếu nhi và cột cờ đỏ sao vàng bay phấp phới. Hai bên nhà hội đồng là các dãy lớp học từ lớp 1 đến lớp 5, các lớp học đều sạch đẹp, đầy đủ trang thiết bị và tiện nghi học tập. Trường em còn có nhà đa năng dùng để học các môn thể dục, thể thao, có phòng thư viện, phòng y tế và phòng của bác bảo vệ. Bồn hoa trước cửa phòng thư viện có một cây hoa giấy leo màu hồng rất đẹp và rực rỡ, các cô giáo và các lớp luôn chụp ảnh tại đây vì khung cảnh tuyệt vời mà cây hoa giấy tạo nên.
Em yêu ngôi trường của em và sẽ mãi nhớ về những năm tháng được thầy cô dìu dắt, dạy bảo, mãi nhớ về những kỉ niệm tuổi học trò dưới mái trường mến yêu này.
Quãng thời gian em đi học tại trường Tiểu học Phú Cát cũng chính là những năm tháng ý nghĩa nhất, mang đến nhiều niềm vui và cho em biết bao kiến thức bổ ích. Chính vì thế ngôi trường này cũng là ngôi trường duy nhất cho em cảm giác như ngôi nhà thứ hai của mình.
Trường của em là một trường học nhỏ ở nông thôn, khuôn viên trường nằm giữa một cánh đồng rộng mênh mông. Diện tích của trường rất rộng, sân trường to lớn thoải mái cho tất cả học sinh vui chơi, học tập. Trước đây hồi em học lớp 1, ngôi trường chỉ là những ngôi nhà 1 tầng mái ngói đã cũ kĩ, bàn ghế trong lớp học đều bằng gỗ và ghế băng dài rất nặng. Thế nhưng sau nhiều năm, ngôi trường đã được xây dựng lại rất khang trang và đẹp đẽ. Bây giờ nhìn từ xa đã thấy rõ những dãy nhà ba tầng đồ sộ và hiên ngang của trường học. Màu sơn vàng cùng mái ngói đỏ làm nổi bật ngôi trường giữa cánh đồng lúa xanh rì. Trường của em các bạn đi xe đạp đi học rất nhiều, chỉ số ít các bạn được anh chị hoặc bố mẹ đưa đi. Đến giờ vào học, từng đoàn xe đạp nối đuôi nhau đi vào cổng trường và xếp xe ngay ngắn vào nhà xe. Rồi đám học sinh như một đàn kiến trắng tinh chia nhau mỗi người về một lớp của mình. Cho đến khi tan học từ những tổ kiến lớp học ấy, học sinh lại ùa ra về với những niềm vui và háo hức. Ngôi trường đã thay đổi đi nhiều nhưng những cây bóng mát cổ thụ như phượng vĩ, bằng lăng và xà cừ vẫn đứng nguyên ở đó, che nắng cho chúng em những buổi hè nắng cháy.
Rồi sẽ có ngày em cũng phải rời xa mái trường này, nhưng những kỉ niệm đẹp dưới mái trường cùng với thầy cô và bạn bè sẽ luôn còn mãi trong ký ức của em.
Dù mới chỉ học được một năm nhưng em đã có nhiều kỉ niệm dưới mái trường này. Đối với em, ngôi trường nơi em học như ngôi nhà thứ hai và em yêu quý trường của em biết bao.
Ngôi trường nằm ở phía Đông Nam của thành phố. Khi đến gần, chúng ta sẽ bắt gặp biển dòng chữ "Trường THCS Lý Tự Trọng" được làm bằng đá hoa cương. Đó là tên một người anh hùng, một nhà Cách Mạng trẻ tuổi của Việt Nam. Bên dưới là cánh cổng sắt được sơn màu xanh. Vì đã cũ nên mỗi khi bác bảo vệ mở ra, kéo vào là nó lại kẽo kẹt nghe thật vui tai. Cánh cổng lúc nào cũng mở rộng như một người mẹ luôn chào đón chúng em bước vào thế giới của kiến thức, của những lời hay lẽ phải, của tình cảm thầy trò, bè bạn thắm thiết. Đối với em, ngôi trường này không nguy nga và tráng lệ như một tòa lâu đài mà chỉ đơn sơ nhưng vẫn giữ đầy nét trang nghiêm và thân thiện lạ thường.
Bước qua cánh cổng trường là một thế giới kì diệu mở ra. Ngay trước mắt là một vườn hoa rực rỡ sắc màu. Nào hoa hồng đỏ thắm, nào hoa cúc vàng tươi khoe mình dưới ánh nắng mặt trời. Có cả một khóm hoa đồng tiền màu trắng, màu đỏ, màu cam, luôn rung rinh trong gió như cười với thiên nhiên. Cuối vườn là một mảnh đất trồng toàn hoa mười giờ. Cứ đến đúng mười giờ, tất cả các bông đồng loạt nở rộ, mở mắt ngắm nhìn bầu trời, vui đùa cùng bướm chim. Thỉnh thoảng cô gió khẽ lướt qua khu vườn, cùng với ong bướm từ khắp mọi nơi bay về, tạo thành một buổi dạ hội hoành tráng, lộng lẫy, kiêu sa. Các loài đều cố gắng phô hết vẻ đẹp của mình với ngôi trường. Phía bên trái khu vườn là sân cát. Giờ ra chơi nào, các bạn nam cũng ra đây chơi đá bóng. Dù mồ hôi ướt đẫm vai, nhưng các cầu thủ đều chơi rất hăng say, nhiệt tình. Tiếng cổ vũ, tiếng hò hét, tiếng cười vui sướng khi trái bóng vào lưới làm cho khung cảnh thêm rộn rã.
Đánh tầm mắt sang bên phải, sẽ thấy toàn cảnh sân trường. Sân trường được lát bằng xi măng mang một màu trắng xoá. Vào mùa hè, ngôi trường khoác trên mình chiếc áo xanh khổng lồ, chiếc áo được dệt bởi những tán lá cao, rộng của cây bàng, cây phượng, cây xà cừ, cây bằng lăng, cây lộc vừng. Chúng em rất thích được ngồi dưới gốc bàng trò chuyện, chơi đùa, ngắm nhìn toàn cảnh ngôi trường đang đổi thay từng ngày. Giữa sân trường là sân khấu, nơi tổ chức các buổi lễ quan trọng của nhà trường. Bên cạnh là cột cờ với lá cờ đỏ tươi, ngôi sao vàng năm cánh như nhắc nhở chúng em phải biết ơn những người đã hy sinh để bảo vệ nền độc lập dân tộc Việt Nam. Trường của em có bốn dãy nhà, gồm hai dãy nhà ba tầng dành cho học sinh, một dãy nhà đa năng và một dãy nhà dành cho giáo viên. Dãy nào cũng được sơn màu vàng óng, nhưng qua thời gian, một vài mảng tường đã tróc ra, chỉ còn lại vệt xi măng. Dãy nhà dành cho học sinh có ba tầng, nằm cạnh nhau. Phòng nào cũng có một cửa chính, một cửa phụ và sáu cửa sổ ở hai bên. Nhìn vào trong lớp học, bàn ghế sạch sẽ, ngay ngắn. Đặc biệt mỗi lớp học đều có ảnh Bác Hồ, 5 điều Bác Hồ dạy thiếu niên nhi đồng và nội quy lớp học để cho chúng em không được quên những nội quy của nhà trường. Cuối mỗi phòng, có đóng một giá sách bằng gỗ nho nhỏ để lúc rảnh rỗi chúng em có thể lấy sách ra đọc, tiếp thu thêm nhiều bài học mới về cuộc sống. Ngày trước do điều kiện kinh tế không cho phép nên cơ sở vật chất của mỗi lớp còn thiếu thốn. Ngày nay do có sự hỗ trợ của lãnh đạo, lớp học nào cũng được lắp đặt các trang thiết bị cần thiết cho việc học như máy tính, máy chiếu và loa. Dãy nhà dành cho giáo viên gồm phòng y tế, phòng Hội đồng, phòng Hiệu trưởng, phòng Hiệu phó, phòng Giáo vụ, phòng Phô-tô. Cuối dãy là thư viện trường. Cuối cùng là dãy nhà đa năng gồm ba phòng thí nghiệm cho các môn Sinh, Lý, Hoá và một phòng dành cho thực hành môn Tin Học.
Trường em tuy nhỏ bé, nhưng luôn nằm trong tốp đầu phong trào thi đua "dạy tốt học tốt' của thành phố. Chúng em luôn được các thầy cô quan tâm, dạy bảo. Các thầy cô rất nhiệt tình, hết lòng vì học sinh, luôn cố gắng tạo điều kiện tốt nhất cho chúng em học tập.
Em rất thích ngôi trường của em, nơi đã để lại cho em nhiều kỉ niệm của những năm tháng học trò, tình cảm đối với thầy cô, bạn bè. Mai đây dù có đi đâu xa em vẫn nhớ mãi ngôi trường THCS Lý Tự Trọng thân thương này.
1 kết bài dài nhất là 10 dòng chứ kb mà 1 trang thì thành thân bài rùi bạn ạ
Tham Khảo:
Thời gian thấm thoắt tựa thoi đưa, chẳng mấy chốc 10 năm trôi qua. Cứ mỗi độ thu về, lớp 6A của chúng tôi lại tụ họp dưới mái trường tuổi thơ. Vậy mà giờ đây, tôi mới có dịp trở dịp trở lại thăm trường, bao xúc cảm trào dâng khó nói thành lời.
Khi đặt chân tới cổng, tôi không khỏi ngỡ ngàng trước sự thay đổi da thịt của nơi đây. Mái trường của tôi trước kia nằm khiêm tốn sau lũy tre làng, nó cổ kính, rêu phong mà trang nghiêm tới lạ. Giờ đây, hiện ra trước mắt tôi là ngôi trường khang trang, hai tầng sạch sẽ. Khuôn viên trường là vườn hoa rực rỡ sắc màu, nằm trước sân trường rộng lớn. Những hàng cây cổ thụ ngày xưa, nay vẫn vươn ra tán lá rộng, xanh tốt như những người khổng lồ có mái tóc màu xanh. Nơi đó tôi như bắt gặp hình bóng bạn bè mình hồi nhỏ, vô tư chơi đùa, nâng niu từng cánh phượng đỏ. Trường có nhiều đổi thay mà tôi vẫn thấy thân thuộc với không gian này- ngôi nhà thứ hai của mình, nơi ghi dấu bao kỉ niệm tươi đẹp tuổi học trò.
Tôi rảo bước qua từng lớp học, lớp nào cũng thông thoáng, bàn ghế được kê ngay ngắn. Nhà trường còn trang bị thêm một số máy móc thiết bị hiện đại để phục vụ việc giảng dạy hiệu quả hơn. Tôi cảm thấy vui mừng và tự hào khôn xiết bởi từ một trường huyện nơi tỉnh lẻ hẻo lánh, được chính quyền quan tâm hơn tới chất lượng giáo dục, trường tôi như có thêm động lực để có bước tiến dài trong công tác dạy và học. Lúc tôi đi dọc hành lang, tôi bắt gặp cô Thủy ngày trước chủ nhiệm lớp tôi. Tôi bước lại gần cô hơn, lễ phép cúi chào cô như ngày nào. Vẫn nụ cười dịu dàng ấy, vẫn ánh nhìn trìu mến ấy nhưng tôi thấy mái tóc cô điểm thêm nhiều sợi bạc. Tôi thưa cô:
Cô ơi, cô còn nhớ con là trò nào không ạ? Con muốn cảm ơn nhiều lắm vì nhờ sự giúp đỡ của cô con được giảm bớt tiền học phí để tiếp tục tới trường ạ!
Suy nghĩ một hồi, cô chợt nhớ ra tôi. Cô hỏi thăm sức khỏe gia đình và công việc của tôi. Cuộc trò chuyện như đưa tôi trở về ngày thơ bé, giọng cô vẫn trầm ấm quá. Lúc chia tay hai cô trò lưu luyến mãi. Tôi còn một niềm hạnh phúc lớn khi “tái ngộ” tiểu gia đình thân thương lớp 6A. Buổi họp lớp không đầy đủ mọi thành viên bởi công việc mỗi người một ngả. Những cuộc hàn huyên vẫn diễn ra sôi nổi, ai cũng trưởng thành, chững chạc hơn và dạn dày kinh nghiệm, đâu còn là những cô cậu trò nghịch ngợm như trước. Tôi không ngờ Trân “tròn trĩnh” bây giờ là cô gái duyên dáng đang làm kế toán. Hoa “hóm hỉnh” thì theo đuổi giấc mơ làm cô giáo trường mầm non. Cậu “hot boy” duy nhất lớp tôi giờ đã lập gia đình và là một luật sư có triển vọng. “Thời thế” thay đổi nhanh thật khiến ta cũng đổi thay nhanh chóng. Chúng tôi say sưa ngồi ôn lại những kỉ niệm tuổi thơ, nó giúp chúng tôi nhìn lại một thời ngây dại của mình và những giờ phút ấy làm thắt chặt hơn tình bạn giữa chúng tôi.
Cuốn theo dòng chảy vô tình của thời gian, có thể làm mờ nhạt những điều ta từng gắn bó nhưng trong tôi, nghĩa bạn, tình trường vẫn vẹn nguyên, biếc rờn như ngày hôm qua.
Thời gian thấm thoắt thoi đưa, mới ngày nào em mới chỉ là một cô bé lớp một rụt rè núp sau lưng mẹ vậy mà giờ đây đã gần năm năm em theo học tại ngôi trường thân yêu này.
Ngôi trường của em đã được xây cách đây từ rất lâu rồi nên trông nó có một vẻ gì đó rất trang nghiêm và cổ kính. Trường em có tổng cộng ba tòa nhà, hai dãy nhà để xe cho học sinh và một dãy nhà để xe dành cho giáo viên. Ở giữa sân trường còn có một hồ nước rất rộng trồng hoa sen. Hè về những bông hoa sen nở hồng thắm như tô điểm cho ngôi trường của em thêm đẹp hơn. Xung quanh hồ còn có hàng rào cẩn thận để bảo đảm an toàn cho học sinh. Các dãy nhà được xây theo hình chữ U với các bức tường phủ sơn vàng óng toát lên vẻ thân thương, gần gũi.
Trong các lớp học ngoài những những vật dụng cần thiết như bàn ghế, bảng đen, phấn trắng còn có rất nhiều những thiết bị hiện đại khác như máy chiếu, máy in,…phục vụ cho công việc học tập. Đằng sau trường là một khu đất rất rộng dùng làm nơi để học thể dục và thi đấu thể thao. Trước cửa mỗi lớp học có những bồn hoa bé bé xinh xinh với những bông hoa màu sắc nổi bật thu hút những anh ong chị bướm đến hút mật đùa vui. Ngoài ra, trên sân trường còn có rất nhiều những cây bóng mát khác nhau như cây phượng với sắc đỏ rực rỡ, cây bàng với sắc xanh ngọc dịu mát,…
Đội ngũ giáo viên trường em đều là những thầy cô với chuyên môn cao và nhiệt huyết đối với nghề. Các thầy cô luôn luôn hết mình và tận tâm đối với nghề, luôn coi học sinh như con của mình mà chăm sóc, dạy dỗ. Học sinh trong trường ngoan ngoãn và chăm chỉ học tập, tu dưỡng đạo đức, kính thầy, yêu bạn. Em cảm thấy mình rất may mắn khi có thể được học tập tại môi trường lành mạnh này.
Em yêu trường em nhiều lắm. Hình ảnh của ngôi trường thân yêu sẽ mãi mãi khắc sâu vào trong tâm trí em như đánh dấu cả một quãng thời gian tuổi thơ tươi đẹp đầy nắng và gió.
Tả ngôi trường thân yêu em đang học, gắn bó với em nhiều năm qua mẫu 3
Tuổi thơ của mỗi người đều gắn bó với một kỉ niệm nào đó, có thể là mái đình, bãi cỏ thả diều, lớp mẫu giáo… Riêng em, em thấy mình thật gần gũi với ngôi trường Tiểu học, nơi em đã học từ lớp một đến bây giờ.
Nhìn từ xa, ngôi trường ẩn trong luỹ tre làng, lấp ló những mảng tường xanh, vàng như một bức tranh lập thể nhiều màu sắc trên nền bầu trời xanh trong. Đến trường, hiện ra trước mắt em ba dãy phòng học xây thành hình chữ H. Tường lớp học màu xanh da trời, mái lợp tồn màu xám bạc. Dãy phòng Ban giám hiệu, phòng truyền thông lợp ngói đỏ, tường phòng sơn màu vàng kem. Trường có hai sân chơi, cũng là sân đế tập thể thao, diễu hành. Sân trước rộng hơn sân sau.
Giữa sân là cột cờ uy nghiêm với lá cờ dỏ sao vàng tung bay trong gió. Sân trước của trường rợp bóng mát dưới những tán lá bàng, tán cây phượng vĩ xum xuê, được trồng từ lâu đời. Sân sau của trường chỉ rộng bằng một nửa sân trước. Sân sau mát mẻ nhờ bóng râm của cây bàng cố thụ có thân cành phình to, chia nhánh, thắt eo như một cây cảnh khổng lồ.
Góc trái sân sau là giếng nước và nhà vệ sinh. Góc phải sân là căng-tin và phòng chơi bóng bàn. Đó là hai phòng lớn mái bê-tông, cửa kính nom khá đẹp. Trường em có tất cả hai mươi lăm phòng học. Mỗi phòng học có hai dãy bàn học sinh, một tủ hồ sơ và bàn giáo viên. Gần đây, mỗi phòng học được trang bị thêm một màn hình vi tính và quạt trần. Phòng học nào cũng có ảnh Bác Hồ treo trang trọng phía trên bảng đen lớp học. Ảnh Bác hiền từ, tôn nghiêm phía dưới câu khấu hiệu nối tiếng của Bác: “Không có gì quý hơn độc lập, tự do”. Phòng học sáng lên, rộng rãi, thoáng mát trước các khung
cửa sổ mở rộng.
Đẹp nhất trường là phòng Truyền thống và các bồn hoa dọc hành lang lớp học. Bước vào phòng Truyền thông, em rất xúc động trước sự bài trí ởđây. Tượng bán thân của Bác Hồ được đặt ởvị trí trang trọng nhất. Cạnh đó, các lá cờ nhà trường đoạt giải trong các kì thi được treo ngay ngắn. Các ảnh chụp sinh hoạt của học trò và giáo viên treo dọc hai bức tường làm phòng Truyền thống thêm ấm áp. Ngoài sân, những bồn hoa nối dài nhau như một đường viền đủ màu sắc giúp sân trường đẹp hẳn lên, tươi vui hơn. Mỗi một ngày đến lớp học, em thêm yêu thầy cô, yêu bạn bè và ngôi trường thân quen của mình.
Mai này tốt nghiệp Tiểu học, chúng em sẽ xa mái trường đã học trong năm năm đầu đời. Em quên sao được những ngày đầu tiên đến lớp còn rụt rè, nép sát bên mẹ. Em chắc chắn sẽ ghi nhớ mãi hình ảnh chúng em: khăn quàng đỏ trên vai, nghiêm trang và xúc động trong lễ tống kết năm học hàng năm. Em cố gắng học giỏi đểxứng đáng là anh chị, cánh chim đầu đàn của mái trường Tiểu học.
#Học tốt
Tuổi thơ của mỗi người đều gắn bó với một kỉ niệm nào đó, có thể là mái đình, bãi cỏ thả diều, lớp mẫu giáo… Riêng em, em thấy mình thật gần gũi với ngôi trường Tiểu học, nơi em đã học từ lớp một đến bây giờ.
Nhìn từ xa, ngôi trường ẩn trong luỹ tre làng, lấp ló những mảng tường xanh, vàng như một bức tranh lập thể nhiều màu sắc trên nền bầu trời xanh trong. Đến trường, hiện ra trước mắt em ba dãy phòng học xây thành hình chữ H. Tường lớp học màu xanh da trời, mái lợp tồn màu xám bạc. Dãy phòng Ban giám hiệu, phòng truyền thông lợp ngói đỏ, tường phòng sơn màu vàng kem. Trường có hai sân chơi, cũng là sân đế tập thể thao, diễu hành. Sân trước rộng hơn sân sau.
Giữa sân là cột cờ uy nghiêm với lá cờ dỏ sao vàng tung bay trong gió. Sân trước của trường rợp bóng mát dưới những tán lá bàng, tán cây phượng vĩ xum xuê, được trồng từ lâu đời. Sân sau của trường chỉ rộng bằng một nửa sân trước. Sân sau mát mẻ nhờ bóng râm của cây bàng cố thụ có thân cành phình to, chia nhánh, thắt eo như một cây cảnh khổng lồ.
Góc trái sân sau là giếng nước và nhà vệ sinh. Góc phải sân là căng-tin và phòng chơi bóng bàn. Đó là hai phòng lớn mái bê-tông, cửa kính nom khá đẹp. Trường em có tất cả hai mươi lăm phòng học. Mỗi phòng học có hai dãy bàn học sinh, một tủ hồ sơ và bàn giáo viên. Gần đây, mỗi phòng học được trang bị thêm một màn hình vi tính và quạt trần. Phòng học nào cũng có ảnh Bác Hồ treo trang trọng phía trên bảng đen lớp học. Ảnh Bác hiền từ, tôn nghiêm phía dưới câu khấu hiệu nối tiếng của Bác: “Không có gì quý hơn độc lập, tự do”. Phòng học sáng lên, rộng rãi, thoáng mát trước các khung
cửa sổ mở rộng.
Đẹp nhất trường là phòng Truyền thống và các bồn hoa dọc hành lang lớp học. Bước vào phòng Truyền thông, em rất xúc động trước sự bài trí ở đây. Tượng bán thân của Bác Hồ được đặt ở vị trí trang trọng nhất. Cạnh đó, các lá cờ nhà trường đoạt giải trong các kì thi được treo ngay ngắn. Các ảnh chụp sinh hoạt của học trò và giáo viên treo dọc hai bức tường làm phòng Truyền thống thêm ấm áp. Ngoài sân, những bồn hoa nối dài nhau như một đường viền đủ màu sắc giúp sân trường đẹp hẳn lên, tươi vui hơn. Mỗi một ngày đến lớp học, em thêm yêu thầy cô, yêu bạn bè và ngôi trường thân quen của mình.
Mai này tốt nghiệp Tiểu học, chúng em sẽ xa mái trường đã học trong năm năm đầu đời. Em quên sao được những ngày đầu tiên đến lớp còn rụt rè, nép sát bên mẹ. Em chắc chắn sẽ ghi nhớ mãi hình ảnh chúng em: khăn quàng đỏ trên vai, nghiêm trang và xúc động trong lễ tống kết năm học hàng năm. Em cố gắng học giỏi đểxứng đáng là anh chị, cánh chim đầu đàn của mái trường Tiểu học.