K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Lần đầu viết truyện , ráng đọc hết nha các bạn cho ý kiến nha☺ Tiếng hai bộ phận sinh dục đập vào nhau bạch bạch,tiếng rên rỉ của Hằng vang lên trong đêm vắng 'a...a....đã quá anh ơi ...ui ...a"thằng Dũng ôm cái gối lăn qua lại con cu của nó cương cứng lấy tay xục xục con cu cảm giác sương sường đưa đến, trong đêm tiếng kẻo kẹt của cái nệm theo từng nhịp từng nhịp đụ nghe rõ mồn một,...
Đọc tiếp

Lần đầu viết truyện , ráng đọc hết nha các bạn cho ý kiến nha

Tiếng hai bộ phận sinh dục đập vào nhau bạch bạch,tiếng rên rỉ của Hằng vang lên trong đêm vắng 'a...a....đã quá anh ơi ...ui ...a"thằng Dũng ôm cái gối lăn qua lại con cu của nó cương cứng lấy tay xục xục con cu cảm giác sương sường đưa đến, trong đêm tiếng kẻo kẹt của cái nệm theo từng nhịp từng nhịp đụ nghe rõ mồn một, 'chụt chụt ..ui..a..đúng rồi em a...nút mạnh lên em...a...'

Dũng rón rén ngồi dậy mở cửa tủ áo cái lổ nhỏ nó đã ra công khoan cả ngày trong cái tủ không ai biết được, đưa mắt nhìn nó thấy cái đấu của Hằng đang gục lên xuống trong miệng còn ngậm con cu cương cứng của anh nó, cả 2 trần truồng thân thể Hằng trắng bóc qua ngọn đèn ngủ, nào vú nào lồn, cái lồn' xinh xinh đo đỏ đang ướt đẫm nước không biết do nước dâm hay nước miếng của anh nó lông lồn' xoăn tít lại từng đám anh nó đang nằm quay ngược đầu tay banh 2 mép lồn' xưng mọng nước lưỡi liếm lồn' tay chọt chọt vô cái lổ sâu hun hút, Dũng nuốt nước miếng ừng ực nó cũng ao ước được một lần chọt con cu của nó vào cái lồn' êm ả kia một cái dù một lần thôi rồi muốn ra sao cũng được, nó đang thấy bức rức trong người càng coi thì con cu nó càng nứng, anh nó đang xoay người lại quỳ gối tay cầm con cu cương cứng chà len chà xuống cái lồn' xưng mọng nước của chị Hằng, Hằng rướn người theo con cu của chồng 2 chân banh ra hết cở, nàng nứng lắm chỉ muốn con cu kia chọt sâu vào lồn, xựt con cu đâm sâu lút cán Hằng không kềm được tiếng rên 'a...a...đã quá anh ơi...đụ em mạnh lên nhanh lên anh...a...' tiếng lẹp nhẹp của cái lồn' ướt nước hoà lẩn với tiếng rên rỉ của Hằng làm Hải không sao kềm chế được dập aò ạt như chạy đua từng cái thúc mạnh sâu vào lồn' vợ, Hải cong lưng thúc ạch, ạch Hằng cong người ưỡn lên cao như cố đưa lồn' cao cho con cu vào sâu hơn tay bấu chặt lưng chồng Hải thúc thêm vài chục cái cảm giác lồn' vợ bóp hút chặt lấy con cu chàng xuất tinh ào ạt, bên này thằng Dũng cũng xục cặcc nhanh theo từng nhịp đụ của anh nó tưởng tượng như đang đụ chị Hằng một dòng khí bắn vào tường cùng một lúc với anh nó đang bắn khí vào lồn' vợ, Hải vật người sang bên cạnh Hằng thở hồng hộc như mới chạy đua xong, Dũng nhìn thấy một dòng nước trắng đục đang từ từ chảy ra ngoài khe lồn', nhẹ nhàng nó rón rén đi ra hé cửa đứng chờ, Hằng lồm cồm ngồi dậy tay cầm bộ đồ ngủ mở cửa đi vào phòng tắm, thằng Dũng nhìn thấy chị Hằng trần truồng đi ra nó không bỏ xót một chi tiết nhỏ, cái thân thể cao cao dong dỏng cặp vú tưng tưng theo từng nhịp chân Hằng cái lồn' đen rậm lông đang phơi ra trước mắt nó nhìn theo mà thèm thuồng, trở lại giường hình ảnh Hằng đưa cao chân ưỡn người theo nhịp đụ của anh nó như cuốn phim quay chậm, lơ mơ Dũng chìm sâu vào giấc ngủ.

Còn nữa nhá

5
30 tháng 7 2018

ghê thí mồoe

30 tháng 7 2018

dâm tặc

II. KIỂM TRA ĐỌC HIỂU KẾT HỢP KIỂM TRA KIẾN THỨC TIẾNG VIỆT (6 điểm): Đọc thầm bài sau      CÒ VÀ VẠCCò và Vạc là hai anh em, nhưng tính nết rất khác nhau. Cò ngoan ngoãn, chăm chỉ học tập, được thầy yêu bạn mến. Còn Vạc thì lười biếng, không chịu học hành, suốt ngày chỉ rụt đầu trong cánh mà ngủ. Cò khuyên bảo em nhiều lần nhưng Vạc chẳng nghe. Nhờ siêng năng nên Cò học giỏi...
Đọc tiếp

II. KIỂM TRA ĐỌC HIỂU KẾT HỢP KIỂM TRA KIẾN THỨC TIẾNG VIỆT (6 điểm): Đọc thầm bài sau

      CÒ VÀ VẠC

Cò và Vạc là hai anh em, nhưng tính nết rất khác nhau. Cò ngoan ngoãn, chăm chỉ học tập, được thầy yêu bạn mến. Còn Vạc thì lười biếng, không chịu học hành, suốt ngày chỉ rụt đầu trong cánh mà ngủ. Cò khuyên bảo em nhiều lần nhưng Vạc chẳng nghe. Nhờ siêng năng nên Cò học giỏi nhất lớp. Còn Vạc thì chịu dốt. Sợ chúng bạn chê cười, đêm đến, Vạc mới dám bay đi kiếm ăn.

Ngày nay, lật cánh Cò lên, vẫn thấy một dúm lông màu vàng nhạt. Người ta bảo đấy là quyển sách của Cò. Cò chăm học nên lúc nào cũng mang sách bên mình. Sau những buổi mò tôm bắt ốc, Cò lại đậu trên ngọn tre giở sách ra đọc.

            Truyện cổ Việt Nam

Dựa vào nội dung bài đọc, hãy khoanh vào chữ cái trước ý trả lời đúng nhất hoặc làm theo yêu cầu.

Đặt câu hỏi cho bộ phận được gạch chân:

Sợ chúng bạn chê cười, đêm đến Vạc mới dám bay đi kiếm ăn.

1
23 tháng 6 2019

Vì sao (tại sao, do đâu?), đêm đến Vạc mới dám bay đi kiếm ăn?

Không viết hoa chữ cái đầu câu và tên riêng hoặc thiếu dấu chấm hỏi cuối câu trừ 0,25 điểm.

An Bạch gian nan nuốt nước bọt, âm thanh khô khốc nói: "Hôm nay, tôi thấy cô đổi váy, lại không phải là cái buổi sáng.""Vậy cậu liền cho rằng tôi đi ra ngoài cùng nam nhân khác lên giường đúng không?" Cố Phức Nhiên oán hận trừng mắt hắn: "Tôi chỉ lỡ làm đổ ly nước cho nên làm dơ cái váy kia mà thôi.""Tôi sai rồi." Ngữ khí An Bạch nghiêm túc. Đôi mắt thâm thúy ở trong đêm tối tỏa...
Đọc tiếp

An Bạch gian nan nuốt nước bọt, âm thanh khô khốc nói: "Hôm nay, tôi thấy cô đổi váy, lại không phải là cái buổi sáng."

"Vậy cậu liền cho rằng tôi đi ra ngoài cùng nam nhân khác lên giường đúng không?" Cố Phức Nhiên oán hận trừng mắt hắn: "Tôi chỉ lỡ làm đổ ly nước cho nên làm dơ cái váy kia mà thôi."

"Tôi sai rồi." Ngữ khí An Bạch nghiêm túc. Đôi mắt thâm thúy ở trong đêm tối tỏa sáng.

"Màng trinh của tôi là tên hỗn đản nào đâm thủng?" Cố Phức Nhiên nhìn thẳng hắn, ngữ khí sắc bén.

"Thực xin lỗi." An Bạch nghiêng người nằm xuống: "Về sau sẽ không như vậy nữa."

Cố Phức Nhiên không nói nữa, quay đầu lại, nằm thẳng nhìn chằm chằm trần nhà.

An Bạch không dám ngủ, bồi nàng trợn mắt, tim hắn đập càng lúc càng nhanh.

Cố Phức Nhiên chính là nhìn không thuận cái bộ dáng bình tĩnh không thèm biểu lộ cảm xúc của hắn. Chỉ có xét nát sự bình tĩnh của hắn, trong lòng nàng mới thoải mái.

Nghĩ như vậy, Cố Phức Nhiên đột nhiên xoay người ôm cổ hắn, hôn lên hắn. Tay mềm mại phất qua cơ bụng đã hơi thành hình của hắn, dời xuống phía dưới cầm lấy dương vật.

Dòng điện trong nháy mắt chạy từ bụng nhỏ đi xuống phía dưới. Cả người An Bạch không nhịn được run lên. Cự thú dưới người chính thức bị nàng đánh thức.

Cảm thụ được dục vọng của hắn, Cố Phức Nhiên gợi lên khóe miệng. Đứng dậy đi lấy áo mưa, ném một cái cho hắn. Nhìn đôi tay tinh xảo cấm dục của hắn xoa xoa dương vật bừng bừng phấn chấn, ai sẽ tưởng tượng được học sinh giỏi ngày thường nho nhã lại sạch sẽ đệ nhất trong trường, ban đêm sẽ cùng phụ nữ triền miên giao hợp như vậy.

Cố Phức Nhiên cởi váy ngủ áp đảo hắn, ngồi trên bụng nhỏ tinh tráng của hắn. Côn thịt chót vót dán phía sau rãnh mông của nàng. Nàng có thể cảm nhận rõ cây gậy đó nóng bỏng cứng rắn thế nào. Thân mình không khỏi ngày càng mềm.

Tuy không có bật đèn, nhưng An Bạch biết rõ biểu tình của nàng giống hệt đôi mắt kia, có thể hút cạn máu người. Nàng quyến rũ ngồi trên người hắn, là chúa tể của hắn.

"Muốn tôi sao?" Cố Phức Nhiên cúi người, ghé vào bên tai hắn hỏi. Bầu ngực cup D rũ xuống, đầu vú quét qua ngực hắn, có chút hơi ngứa và thiếu thiếu.

An Bạch không đáp lời. Đôi tay ôm eo mềm nhuyễn của nàng, hạ thân bất an rung động một chút.

Cố Phức Nhiên hôn môi rồi cổ hắn, càng tới gần xương quai xanh càng dùng sức. Thời điểm đến gần ngực liền hút ra một vệt đỏ. Cuối cùng cắn một cái trên đầu vú bên trái của hắn. Dùng đầu lưỡi linh hoạt trêu đùa hắn.

An Bạch không nhịn được cắn răng, cơ mặt căng cứng, toàn thân tê dại, nóng muốn bốc hỏa lại phát không ra được.

Liếm láp toàn bộ ngực hắn xong, nàng giương mắt nhìn biểu tình ẩn nhẫn của thiếu niên. Giờ phút này, trên gương mặt thanh lãnh của hắn đã nhiễm đỏ ửng. Đầu tóc hỗn độn bất kham.

"Hô hấp của cậu biến thô nha...."

Cố Phức Nhiên kiều mị làm nũng với hắn. Cảm giác phần eo hơi hơi muốn bỏng, nàng khẳng định là hai bàn tay to đang dùng quá sức chọc họa.

"Sờ tôi." Cố Phức Nhiên cầm lấy đôi tay đang đặt ngay eo, dịch đến trên ngực mình, đòi xoa xoa ngực.

Thắt lưng tinh tráng của An Bạch dùng một chút lực, trực tiếp ngồi dậy. Hắn xoa vú của Cố Phức Nhiên, thịt vú từ khe hở giữa các ngón tay lộ ra. Hai bàn tay gom bầu ngực lại một chỗ. Bầu vú càng thêm mê người, hắn cúi đầu dùng đầu lưỡi dọc theo khe rãnh liếm một chút.

"An An...... Hút hút nó......" Cố Phức Nhiên rên khẽ, kêu tên hắn. Đôi tay xoa đầu hắn.

An Bạch cúi đầu, mở ra môi mỏng ngậm lấy đầu vú nhỏ.

"An An...... A, An An......" Cố Phức Nhiên lắc mông, ưỡn ngực mặc cho hắn liếm mút.

Toàn thân đều ngứa ngáy, hai chân nhỏ tách ra ở hai bên sườn An Bạch căng thẳng cuộn lên. Gót chân chà chà drap giường.

"An An......"

An Bạch trong lòng thỏa mãn, thân thể tràn ngập sức lực. Người phụ nữ ngày thường cường đại tiêu sái lại đang ngồi trên người mình, yêu kiều mềm mại rên rỉ, kêu tên mình.

Cả người An Bạch khó chịu. Ánh mắt hắn trầm mê trong tình dục đều là hình ảnh gợi tình của Cố Phức Nhiên. Nàng cúi đầu chôn ở cổ hắn dùng sức hô hấp, tham lam thở dồn dập.

"Cậu có thích không?" Cố Phức Nhiên ở trước ngực An Bạch hỏi. Đầu ngón tay của hắn đang nhéo nhéo đầu vú cứng rắn của nàng.

"Cậu có thích không......" Cố Phức Nhiên hỏi lại một lần nữa. Một bàn tay đột nhiên chụp lấy cái ót của nàng, dùng sức hôn lên nàng.

Đầu lưỡi duỗi vào cái miệng nhỏ, chơi đùa dây dưa với cái lưỡi của nàng. Nước bọt từ khóe miệng chảy xuống.

"Thao ta...... An An......" Cái miệng nhỏ của Cố Phức Nhiên liếm khoé miệng hắn, nâng eo lên.

An Bạch đỡ côn thịt trướng đau của mình, đẩy phần quy đầu to lớn đi vào miệng âm hộ lầy lội của nàng.

Cố Phức Nhiên dồn dập hô hấp, chậm rãi buông eo. Tiểu huyệt đói khát ăn hết côn thịt thô lớn vào, kịch liệt co rút lại, mang theo một tấc một tấc khát vọng.

Thân thể hoàn toàn mềm nhũn, nàng trực tiếp ngồi xuống. Côn thịt lớn trực tiếp cắm tới hoa tâm, ép ra đầy hoa dịch: "A......"

Toàn thân An Bạch như bị giật điện, dùng sức nhéo xuống mông nàng. Côn thịt lớn xỏ xuyên qua toàn bộ hoa huyệt, ép căng mỗi một tấc nếp uốn. Dịch nóng tràn đầy, sảng khoái đến da đầu tê dại.

"Sâu quá...... An An đi vào sâu quá......"

Cố Phức Nhiên biết hắn thích mình rên rỉ. Nàng rên rỉ càng hăng, hắn thao càng nhanh. Nàng ôm cổ hắn, phần eo lên xuống đều đặn. Vú trắng nõn rung lắc mê người trong sóng gió, nàng tùy ý mà hưởng thụ dương vật của An Bạch. Âm mao lần lượt cạ qua bụng nhỏ rắn chắc của hắn.

Thấy nàng càng ngày càng vô lực, An Bạch ôm sát nàng, dùng kỹ xảo cùng nàng lăn lộn. Ánh mắt Cố Phức Nhiên mềm xuống, trực tiếp tách chân thon dài gác trên vai hắn.

Thắt lưng An Bạch tràn ngập sức lực dùng sức thọc vào rút ra. Tiểu huyệt ướt đến không chịu nổi, càng cắm càng sâu.

"An An thật khoẻ...... Không cần......" Cố Phức Nhiên bị hắn một phát đi vào hoàn toàn. Tiểu huyệt phảng phất như bị cắm hư.

Côn thịt tùy ý rút ra lại tận lực cắm vào. Thịt mềm dùng sức hút chặt thân gậy. Bụng nhỏ dùng sức, toàn bộ hoa huyệt đều xoắn chặt.

Hoa huyệt bị côn thịt cắm quá nhanh khiến cho dâm thủy biến thành bọt nước ở mép âm mao rậm rạp. Môi nhỏ của âm hộ đáng thương theo côn thịt lặp đi lặp lại động tác khép mở.

"Gọi tên tôi...... An An......" Cố Phức Nhiên khóc nức nở, mê muội thỉnh cầu nghe âm thanh của hắn.

"Cố Phức Nhiên......" An Bạch đâm một cái liền gọi tên nàng một lần: "Cố Phức Nhiên......"

Từng chút từng chút, nhìn người dưới thân bị hắn đâm đến nghẹn ngào rên rỉ, bị hắn đâm cho vặn vẹo không yên.

Ngay khi hắn gọi tên Cố Phức Nhiên lần thứ năm, bụng nhỏ của nàng liền run rẩy. Phần eo không chịu khống chế nhấc lên trên.

"An An...... Cắm hư ta...... Xin cậu, An An."

An Bạch dùng tốc độ nhanh hơn mà động. Côn thịt lớn dùng sức mà càn quấy thịt mềm. Nàng càng khóc nức nở rõ hơn, hắn thọc vào rút ra càng kịch liệt.

Tiếng va chạm ái muội cùng với tiếng khóc nức nở mảnh mai trộn lại một chỗ, An Bạch trầm mặc chạy nước rút. Cuối cùng ngay thời điểm nàng cao trào, hắn mới thả chậm tốc độ, nhìn nàng ngửa đầu rên rỉ.

Tóc đen tán loạn giống như muốn cuốn lấy yết hầu của hắn.

Hắn lại nhanh hơn, cắn răng đẩy nhanh tốc độ, nhưng bị hai chân đè trên vai cọ phải, hắn không kịp phòng bị mà muốn phóng thích ở trong cơ thể của nàng.

Trên mặt Cố Phức Nhiên sau cao trào vẫn hồng hào mỹ lệ như vậy, mang theo ý cười tà tứ, nàng vô lực lôi kéo cánh tay hắn để cho hắn nằm xuống. Sau đó, ngồi quỳ xuống, cởi áo mưa của hắn ném xuống, gắt gao cầm lấy dương vật cứng rắn nóng bỏng. Ngón tay cái đè trên mã mắt dinh dính dịch trắng đục.

Chỉ kém một bước nữa là bắn tinh, An Bạch bị dục hỏa lấp kín người. Toàn thân run rẩy, đến ánh mắt cũng đang run rẩy, cảm giác thống khổ không biết tên thổi quét qua toàn người. Hắn hơi hơi cuộn tròn, ẩn nhẫn mà nhìn Cố Phức Nhiên.

"Lần này biết sai rồi sao? Về sau còn dám không tin tôi nữa không?" Cố Phức Nhiên cười xấu xa chặn đứng cái miệng muốn bùng phát của hắn. Ngón cái xoa nhẹ trên mã mắt.

Nhìn cả người hắn bất lực mà run rẩy, bàn tay to gắt gao nắm chặt thành giường. Hắn tận lực khống chế xúc động, môi mỏng bật ra đáp lại: "Tôi sai rồi, tôi luôn tin mà."

Cố Phức Nhiên nghe xong vừa lòng buông ngón cái ra. Đã có tinh dịch từ mã mắt rỉ ra, một tay nàng nhanh chóng lên xuống, một tay khác mát xa hai viên cầu no đủ, tận tình tự tay giúp hắn thủ dâm.

Trái tim An Bạch vốn mắc kẹt ở yết hầu đã chịu trở lại đúng chỗ. Hắn ngửa đầu nhắm mắt hưởng thụ đôi tay của nàng. Cũng không quá lâu liền cao trào, côn thịt bắn tinh nhưng Cố Phức Nhiên vẫn như cũ thực hiện động tác xoa xoa cho hắn. Tinh dịch đặc sệt bắn lên trên cánh tay của nàng.

An Bạch rũ mắt nhìn một màn thối nát này, không nhịn được rên ra tiếng.

Vui sướng ngập đầu.

Sau khi bắn xong toàn bộ, Cố Phức Nhiên cúi người tiến đến bên tai hắn, lắng nghe tiếng thở dốc gợi cảm của hắn, môi đỏ khẽ mở, âm thanh như quỷ mị, chuyên câu lấy hồn phách người khác:

"Thực xin lỗi, tôi đã nói dối."

Hứng thú của tôi với cậu là vô tận.

--------

Không nghĩ sẽ giặt sạch váy, An Bạch trực tiếp ném vào thùng rác. Sau đó cầm lấy quần lót và áo ngực đi ra ngoài ban công phơi.

Trở lại phòng ngủ, đèn bàn sáng nhẹ xua bớt tối tăm, người trên giường vẫn giữ tư thế như cũ. Hắn an tĩnh leo lên giường, tắt đèn bàn, nháy mắt bóng đen tràn ngập tĩnh mịch.

Hắn thử đi vào giấc ngủ, gắt gao nhắm mắt lại.

Qua một hồi lâu, ngay khi hắn mơ hồ ngủ say, đột nhiên âm thanh Cố Phức Nhiên vang lên bên tai, phảng phất như xa xôi, nhưng lại rất rõ ràng:

"Cậu nói tôi không dư tinh lực ứng phó với cậu, mà tôi cũng thật sự mất cảm giác hứng thú với cậu...... An Bạch, sau đêm nay, tôi sẽ không tìm đến cậu nữa."

0
Đọc bài sau và trả lời câu hỏi:Trái tim người mẹMột hôm, cơn mưa dông rất lớn ập tới khu rừng. Sấm sét đùng đùng, chớp giật nhấp nhoáng cả bầu trời. Ba cây Bạch Dương con run rẩy vì hoảng sợ. Bạch Dương mẹ xòe cành ôm chặt ba đứa con vào lòng và dỗ dành: “Các con đừng sợ! Sấm sét không nhìn thấy các con đâu, cành của mẹ che kín hết rồi. Mẹ là cây cao nhất trong khu rừng này...
Đọc tiếp

Đọc bài sau và trả lời câu hỏi:

Trái tim người mẹ

Một hôm, cơn mưa dông rất lớn ập tới khu rừng. Sấm sét đùng đùng, chớp giật nhấp nhoáng cả bầu trời. Ba cây Bạch Dương con run rẩy vì hoảng sợ. Bạch Dương mẹ xòe cành ôm chặt ba đứa con vào lòng và dỗ dành: “Các con đừng sợ! Sấm sét không nhìn thấy các con đâu, cành của mẹ che kín hết rồi. Mẹ là cây cao nhất trong khu rừng này mà!”. Nhưng Bạch Dương mẹ chưa kịp nói hết câu thì một tiếng nổ chói vang lên. Tia sét đã đánh trúng Bạch Dương mẹ, đốt cháy sém cả thân cây. Vẫn nhớ bảo vệ các con nên Bạch Dương mẹ vẫn cố đứng vững. Không một phút nào Bạch Dương mẹ không nhớ bảo vệ các con mình. Không một phút nào Bạch Dương mẹ quên xòe cánh ôm chặt các con. Chỉ đến khi cơn dông hung tợn đã qua, gió đã thôi gầm rú, ánh nắng đã tràn về thì thân Bạch Dương mẹ mới chịu gục ngã….

(Theo Hạt giống tâm hồn)

Dựa vào nội dung bài hãy viết 1-2 câu nói về tình thương yêu con của người mẹ.

2
1 tháng 2 2017

Hướng dẫn giải:

- Mẹ là người phụ nữ vĩ đại nhất trong cuộc đời. Mẹ chăm sóc, yêu thương con vô điều kiện, luôn dành cho con những điều tốt đẹp nhất.

11 tháng 8 2022

Mẹ là người yêu thương con vô bờ bến, dành cho con những điều tốt đẹp nhất. Một người mẹ tốt luôn sẵn sàng đánh cược mạng sống vì con.

Trận thắng lớn ở sông Bạch Đằng năm 938 có ý nghĩa vô cùng quan trọng đối với lịch sử Việt Nam, nó đã giúp chấm dứt 1000 năm Bắc thuộc trong lịch sử Việt Nam, mở ra một thời kỳ độc lập tự chủ cho Việt Nam.

Chiến thắng Bạch Đằng có thể coi là trận chung kết toàn thắng của dân tộc Việt Nam trên con đường đấu tranh chống Bắc thuộc, chống đồng hóa, đấu tranh giành lại độc lập dân tộc. Phải đặt trong bối cảnh Bắc thuộc kéo dài sau 1117 năm (179 TCN - 938) mới thấy hết ý nghĩa lịch sử vĩ đại của nó.

Hơn thế nữa, trong hơn 1000 năm Bắc thuộc đó, kẻ thù của dân tộc Việt là một đế quốc lớn mạnh bậc nhất ở phương Đông với chủ nghĩa bành trướng Đại Hán đang lúc phát triển cao độ, nhất là dưới thời Hán, Đường. Tiếp tục công cuộc bành trướng của Tần Thủy Hoàng, nhà Hán đã chinh phục miền Bắc xứ Triều Tiên chiếm đất đai các bộ lạc dụ mục phía Bắc, mở rộng lãnh thổ về phía Trung Á, xâm lược các nước Hạ Lang, Điền ở Tây Nam. Đầu thế kỷ thứ 7, nhà Tùy bành trướng mạnh về phía Đông, chinh phục Triều Tiên, Lưu Cầu (Đài Loan), Giao Châu, Lâm Ấp, Tây Đồ Quốc..., nhà Đường mở rộng bành trướng về mọi phía, lập thành một đế chế bao la như Đường Thái Tông đã từng tuyên bố: "Ta đã chinh phục được hơn 200 vương quốc, dẹp yên bốn bề, bọn Di Man ở cõi xa cũng lần lượt về quy phục" (theo Đường thư).

Từ đầu công nguyên, dân số của đế chế Hán đã lên đến 57 triệu người. Thời gian đó, dân số của Việt Nam chỉ độ một triệu. Sau khi chiếm được Việt Nam, mưu đồ của nhà Hánkhông phải chỉ dừng lại ở chỗ thủ tiêu chủ quyền quốc gia, bóc lột nhân dân, vơ vét của cả, mà còn tiến tới đồng hóa vĩnh viễn dân tộc Việt, sát nhập đất đai vào Trung Quốc. Chính sách đồng hóa là một đặc trưng nổi bật của chủ nghĩa bành trướng Đại Hán, đã được thực hiện từ thời Hán và đẩy mạnh tới nhà Đường. Trong toàn bộ tiến trình lịch sử Việt Nam, đây là một trong những thời kỳ vận mạng dân tộc trải qua một thử thách cực kỳ hiểm nghèo.

Ngô Quyền - người anh hùng của chiến thắng oanh liệt trên sông Bạch Đằng năm 938 - trở thành vị vua có "công tái tạo, vua của các vua" theo như nhận định của Đại Việt Sử ký Toàn thư.[1] Ông xứng đáng với danh hiệu là "vị tổ trung hưng" của dân tộc như nhà yêu nước Phan Bội Châu lần đầu tiên đã nêu lên trong Việt Nam quốc sử khảo.

Sau chiến thắng Bạch Đằng, Việt Nam bước vào thời kỳ xây dựng đất nước trên quy mô lớn. Đó là kỷ nguyên của văn minh Đại Việt, của văn hóa Thăng Long, kỷ nguyên phá Tống, bình Nguyên, đuổi Minh, một kỷ nguyên rực rỡ của các nhà Lý, Trần, Lê.

Nhà sử học Ngô Thì Sĩ đánh giá:

Trận thắng trên sông Bạch Đằng là cơ sở cho việc khôi phục quốc thống. Những chiến công đời Đinh, Lê, Lý, Trần sau này còn nhờ vào uy danh lẫm liệt ấy để lại. Trận Bạch Đằng vũ công cao cả, vang dội đến nghìn thu, há phải chỉ lẫy lừng ở một thời bấy giờ mà thôi đâu

— Việt sử tiêu án - Ngô Thì Sĩ

Còn theo vua Dực Tông nhà Nguyễn

Ngô Quyền gặp được ngụy triều Nam Hán là một nước nhỏ, Hoằng Tháo là thằng hèn kém, nên mới có được trận thắng trên sông Bạch Đằng. Đó là một việc may, có gì đáng khen. Nếu gặp phải tay Trần Bá Tiên, mà bảo rằng Ngô Quyền không phải theo gót Lý Nam Đế, Triệu Việt Vương, thì ít có lắm!

                                                       MIK KHÔNG CHẮC!!!

Ba người cùng nhau dùng cơm tất niên ở nhà bếp. Khi tiết mục khai xuân thứ bảy trên tivi kết thúc, Cố hiệu trưởng rốt cuộc cũng không gắng gượng nổi nữa. "Lớn tuổi rồi, không thể thức đêm nổi, ba đi nghỉ ngơi đây." Dứt lời liền đứng dậy rời khỏi ghế, đi chưa được mấy bước liền nghe thấy Cố Phức Nhiên nói với An Bạch: "Quá không thú vị, hay là cậu vào phòng bồi tôi tâm...
Đọc tiếp

Ba người cùng nhau dùng cơm tất niên ở nhà bếp. Khi tiết mục khai xuân thứ bảy trên tivi kết thúc, Cố hiệu trưởng rốt cuộc cũng không gắng gượng nổi nữa.

"Lớn tuổi rồi, không thể thức đêm nổi, ba đi nghỉ ngơi đây." Dứt lời liền đứng dậy rời khỏi ghế, đi chưa được mấy bước liền nghe thấy Cố Phức Nhiên nói với An Bạch: "Quá không thú vị, hay là cậu vào phòng bồi tôi tâm sự đi."

Cố hiệu trưởng nghe xong lập tức quay đầu lại, nghiêm túc nhìn chằm chằm con gái: "Con cảm thấy An Bạch sẽ có hứng thú cùng con nói chuyện phiếm sao? Đừng quấy rầy người ta......"

Còn chưa nói xong lại phát hiện An Bạch đã tắt TV, nhắm mắt theo đuôi phía sau con gái.

Hả? Làm sao vậy?

Không có khả năng, hẳn là bạn học An Bạch quá tốt nên mới không cự tuyệt người khác.

Vừa mới bước vào phòng ngủ, Cố Phức Nhiên lập tức đóng cửa thật kỹ. Sau đó dùng sức đẩy người nào đó áp sát tường, vẻ mặt kiêu ngạo, điển hình kiểu giám đốc bá đạo: "Bản lĩnh thật lớn nha, dám đùa giỡn tôi ngay khi có mặt ba tôi ở đó."

An Bạch làm bộ vô tội hỏi: "Nhiên Nhiên không thích sao?"

"Còn rất kích thích là đằng khác." Cố Phức Nhiên nhịn không được cong khóe miệng, mang đầy vẻ ngọt ngào.

Trong đầu một lần nữa hiện lên một màn hồi nãy, nàng quay đầu hỏi hắn thích người thế nào, hắn canh góc mà ba ba không thể nhìn thấy liền kéo cổ áo lông xuống. Ngón trỏ thon dài thuận thế chỉ vào dấu hôn bên gáy.

Trong trường hợp này, không biết vì sao Cố Phức Nhiên vừa thẹn thùng lại vừa khẩn trương như vậy. Trong lòng còn có chút ngọt.

An Bạch nhìn nàng dần buông tay chống trên tường, rồi ngây người nhìn chằm chằm áo lông của hắn đến phát ngốc, hắn không nhịn được mà cười.

"Cho cậu xem lúc tôi còn nhỏ nè, tỷ tỷ đây cũng có lúc thanh thuần đáng yêu đó." Cố Phức Nhiên nhẹ nhàng xoay người, đi tới giá sách rút ra một quyển album. Bên trong tất cả đều là ảnh chụp thời thơ ấu của nàng.

An Bạch nghiêm túc nhìn từng trang: Nàng búi tóc củ tỏi hai bên, nàng thắt hai bím, nàng như ánh mặt trời cười to, nàng ngây thơ đáng yêu......

"A, rõ ràng chỗ nào cũng đầy, vì sao chỗ này lại thiếu một tấm?"

An Bạch yên lặng lật đến trang sau, nhìn một ảnh chụp khác lại hỏi: "Tấm này Nhiên Nhiên đang làm gì vậy?"

Lực chú ý của Cố Phức Nhiên trong nháy mắt liền bị hấp dẫn: "Cái này đặc biệt buồn cười nha, tôi từ nhỏ đã là một đứa bé tham tiền, lúc vừa mới học đi chỉ có cách quăng tiền trước mặt tôi thì tôi mới chịu bước đi. Cậu xem cái mũ đỏ này của tôi nè, rất đáng yêu phải không? Đây là ca ca hàng xóm mua cho tôi đó, lúc còn nhỏ tôi rất thích quấn lấy......"

Còn chưa nói xong, Cố Phức Nhiên liền phát hiện vẻ mặt An Bạch vốn tràn ngập hứng thú đã lập tức trở thành vẻ mặt vô cảm, một mình tự lật đến mặt sau xem.

"Vì sao lại đột nhiên không vui vậy?"Cố Phức Nhiên có thể đoán được nguyên nhân nhưng vẫn không dám xác định.

An Bạch một bên xem ảnh chụp một bên nhàn nhạt nói: "Cái mũ đỏ đó xấu quá."

"Ui ui, vậy cậu không chê tôi xấu hả?" Cố Phức Nhiên nhướng mày cười cười, khép album lại, đặt mông ngồi vào trong lòng An Bạch.

An Bạch đè lại bàn tay đang đặt trên bụng của hắn: "Đừng, hiệu trưởng ở sát phòng đó."

Cố Phức Nhiên nhìn hắn bất động thanh sắc mà nói trơn tru như vậy, không nhịn được ở trong lòng hắn cười: "Sao chứ, sát phòng thì sao có nghe thấy cái gì?"

An Bạch không kháng cự được khi nàng cười tươi như vậy, liền cúi đầu hôn nàng một cái.

Cố Phức Nhiên duỗi tay vuốt ve khuôn mặt tuấn lãng của hắn, có chút tham luyến mà nói: "Thật là câu nhân."

"Không có." An Bạch nghiêm túc cùng nàng đối diện.

Ngón trỏ Cố Phức Nhiên chọc chọc bờ môi của hắn: "Cậu có biết khi cậu nói vậy càng trở nên câu nhân hơn không?"

An Bạch cầm tay nàng, cắn lên đầu móng tay hồng nhuận của nàng.

Cố Phức Nhiên rút nhanh tay lại: "Cậu có thói quen sạch sẽ, cắn cái gì vậy?"

"Nhiên Nhiên sạch nhất." An Bạch nâng mu bàn tay nàng lên môi hôn.

"Đáng yêu như vậy, đây là phúc lợi tân niên sao?" Cố Phức Nhiên từ trong lòng hắn đứng lên, đi đến chỗ tủ quần áo: "Tôi đi tắm, cậu cứ tự nhiên, buổi tối nhớ để cửa cho tôi đó."

Nàng lắc lư cái mông, cất bước đi uốn a uốn éo. An Bạch vừa nhìn vừa mở miệng nói: "Được, phòng tôi cách đây rất xa."

11 giờ đêm, bên ngoài tràn ngập không khí vui mừng, pháo hoa nổ sáng rực, mà Cố gia lại im ắng bất thường. Nhất là căn phòng ngủ ở cuối hành lang có chỉ tiếng rên rỉ mỏng manh cùng với tiếng nước ái muội bí ẩn.

"A...... A......" Cố Phức Nhiên nằm nghiêng, dùng bàn tay che kín miệng mình. Trong cổ họng phát ra tiếng tên rỉ nho nhỏ.

An Bạch nằm phía sau thúc eo thọc vào rút ra, để một chân nàng gác trên khuỷu tay khiến cho hoa huyệt mở ra lớn nhất có thể.

Đêm nay, mọi thứ đều đặc biệt hài hòa. Cố Phức Nhiên cũng không có giống bình thường nói mấy lời nói gợi dục, cũng không có thúc giục hắn dùng sức một chút. Hai người ngay từ đầu liền ăn ý mà giữ yên lặng. Côn thịt của An Bạch thọc vào rút ra cực chậm, từng cú nhấp đều vững vàng khiến cho người ta có một loại khoái cảm trầm ổn, tựa như nước ấm chậm rãi lan tỏa khắp toàn thân.

"Ưm......" Cố Phức Nhiên nhịn xuống dục vọng muốn rên rỉ ra tiếng, mặc cho khoái cảm ở trong cơ thể không tiếng động tích lũy dần.

Côn thịt thô dài mỗi lần rút ra vẫn giữ cho quy đầu ở bên trong. Sau đó lại đẩy nguyên cây đi vào hết, thẳng đến trong cùng hoa tâm. An Bạch nhẹ nhàng đong đưa phần eo, cọ xát hoa tâm làm cho nó lớn thêm ra.

Hôm nay triền miên ôn nhu lâu như vậy, Cố Phức Nhiên tận hưởng sảng khoái đến từ hoa tâm, đôi mắt theo sinh lý mà rỉ nước mắt.

Bởi vì nằm nghiêng mà đâm, An Bạch mỗi lần thọc vào rút ra đều sẽ đụng thẳng đến điểm G. Mỗi một lần đụng tới, dâm thủy càng chảy nhiều hơn, Cố Phức Nhiên cầm lòng không đậu mà đong đưa vòng eo trước sau, càng giúp côn thịt kích thích khoái cảm càng lớn.

"Ưm...... A......" Cố Phức Nhiên dùng tay đẩy bầu vú qua một bên để cho An Bạch nghiêng đầu xuống ngậm lấy, đầu lưỡi của hắn liếm láp núm vú rồi đánh vòng quanh quầng vú, thỉnh thoảng lại ôn nhu liếm mút.

Khoái cảm không ngừng từ côn thịt thọc vào rút ra tiểu huyệt của nàng. Nàng rên rỉ càng lúc càng nhiều, ánh mắt nàng mê luyến. Nàng vì hắn mà chảy xuôi dâm thủy. An Bạch tham luyến nàng vì hắn mà sinh ra đủ loại phản ứng, trong lòng tràn đầy, vẫn luôn muốn thao nàng, muốn cho nàng vẫn luôn trầm mê với hắn như vậy.

"An Bạch......" Cố Phức Nhiên nhỏ giọng kêu tên của hắn. Phía sau lưng dựa vào trước ngực hắn, cảm giác tim hắn đập thùm thụp dán vào sống lưng của nàng.

"Tôi đây." An Bạch dán sát vào lỗ tai nàng, tiếng nói thoảng qua giống như trong mộng.

"Thật thoải mái, An Bạch." Cố Phức Nhiên lấy tay sờ chỗ hai người kết hợp. Động tác thọc vào rút ra thong thả ôn hòa, không gây trở ngại cho nàng vuốt ve hai viên cầu no đủ của An Bạch.

An Bạch tận hưởng cảm giác thoải mái tê dại ở chỗ hai viên cầu, kêu rên nói: "Tôi cũng vậy."

"An Bạch......" Cố Phức Nhiên quyến luyến kêu hắn, hưởng thụ hắn ôn nhu thao nàng.

Người phụ nữ ngày thường mỹ diễm cường đại lại đang nằm ở trong lòng hắn, ỷ lại mà kêu tên của hắn. An Bạch đắm chìm trong khoảnh khắc này, không muốn cho nó trôi mất.

Côn thịt cũng không có rút ra, An Bạch điều chỉnh tư thế cho hai người cùng một lúc. Cúi người ôm lấy nàng xoay người, đôi chân thon dài của nàng giống như dây leo cuốn lấy eo hắn.

Cố Phức Nhiên rúc vào cổ hắn, lén lút hỏi: "Hiện tại, cậu có vui vẻ không?"

"Vui vẻ." An Bạch không thèm suy nghĩ liền đáp, cọ cọ phần cổ.

"Vậy là tốt rồi." Cố Phức Nhiên thân mật cọ cọ mặt hắn, đột nhiên cười, giống hệt một thiếu nữ mừng thầm.

An Bạch lấy một cái gối đầu lót dưới eo nàng. Tần suất thọc vào rút ra nhanh hơn, lực đạo cũng tăng thêm.

Môi hôn nàng, đầu lưỡi lưu luyến giao triền, hai người tham luyến liếm mút nước bọt của đối phương.

Lần này làm tình, tiết tấu nhu hòa kéo dài, cho nên khoái cảm đều tích lũy ở bên trong chờ đợi được bùng nổ.

Côn thịt lúc trước chỉ cọ xát giảm bớt ngứa ngáy, hiện tại lại dùng sức mà thao, kích phát ra loại khoái cảm xưa nay chưa từng có, lẫn lộn với dâm thủy.

Cố Phức Nhiên cảm giác bụng mình phình to, chỗ sâu bên trong sắp có một dòng nước mãnh liệt phun ra: "An An, tôi muốn tiểu......"

An Bạch bị lời nói của nàng kích thích đến côn thịt dựng đứng lên, hắn thấp giọng nói: "Ôm tôi, đưa Nhiên Nhiên vào nhà vệ sinh."

Cố Phức Nhiên nghe lời mà ôm, lại không nghĩ rằng hắn không chịu rút phía dưới ra, cứ thế ôm lấy mông nàng, cắm chặt bên trong rồi đưa nàng đi vào nhà vệ sinh.

"May mắn căn phòng này ở xa cho nên có nhà vệ sinh độc lập." Cố Phức Nhiên ôm hắn, tay vuốt ve phía sau cái lưng tinh tráng của hắn. Hắn đi đến nhà vệ sinh rồi nhưng vẫn chưa chịu buông tay: "Buông tôi ra đi."

An Bạch không nói chuyện, áp nàng ở trên tường tiếp tục thọc vào rút ra. Bởi vì là tư thế đứng, sức nặng của Cố Phức Nhiên hạ theo xuống, dương vật cắm vào càng sâu. Nước tiểu lại như muốn tăng thêm.

"Không cần...... Đặt tôi xuống dưới, tôi muốn tiểu......" Cố Phức Nhiên run giọng giãy giụa.

"Tiểu ra luôn đi......" An Bạch ách thanh mệnh lệnh.

"Không muốn......" Cố Phức Nhiên dùng sức đẩy hắn, cảm thấy quá xấu hổ: "Hiện tại, tôi vẫn chưa quen."

An Bạch liếc mắt nhìn nàng một cái, sau đó rút dương vật ra, đặt nàng ngồi trên bồn cầu, đứng trước mặt nàng nhìn nàng.

Cố Phức Nhiên giương mắt ủy khuất nói, trong mắt gợn đầy nước: "Tôi...... tiểu không được."

An Bạch âm thầm cắn chặt răng, kéo tiểu yêu tinh chọc người này đứng lên, rồi đẩy nàng áp lên tường dùng sức thọc vào rút ra.

"Nhanh một chút An An, tôi muốn......" Cố Phức Nhiên dùng sức kẹp chặt, thịt mềm đói khát liếm mút côn thịt.

Cơ bắp toàn thân An Bạch căng chặt, hạ thân điên cuồng ra vào, theo tiểu huyệt càng ngày càng gấp. Lúc hắn lại lần nữa dùng sức thọc đi vào, Cố Phức Nhiên liền cao trào, dâm thủy ồ ạt chảy ra cọ rửa dương vật.

Cố Phức Nhiên một bên dựa vào hắn một bên nghẹn ngào thúc giục: "Bắn cho tôi đi An An, kỳ an toàn sẽ không có việc gì."

An Bạch nghe xong, tim đập càng lúc càng nhanh, tăng tốc thao nàng. Cuối cùng gắt gao ôm chặt nàng, bắn hết tinh dịch vào trong cơ thể nàng.

"A......" Cố Phức Nhiên thoải mái than nhẹ, hưởng thụ tinh dịch tưới vào.

Trong lúc hai người ôm nhau, bên ngoài pháo hoa càng ngày càng nhiều, đại khái đã sắp đến 0 giờ.

Cố Phức Nhiên ôm lấy hắn, vú tuyết trắng kề sát ngực hắn, nàng thân mật hôn hôn cái trán của hắn: "Bồi cậu tân niên thứ nhất, cậu lại lớn thêm một tuổi rồi, tân niên vui vẻ, An Bạch."

Âm thanh An Bạch sau cao trào càng thêm từ tính trầm thấp, cánh tay hắn ôm sát nàng, hôn nàng một cái. "Tân niên vui vẻ."

————————

0
An Bạch bị kích thích đến mức toàn thân run rẩy. Lửa nóng chạy dọc từ phía dưới thẳng một đường đến đại não làm hắn muốn phát điên.Đầu lưỡi liếm láp quy đầu vài lần. Tay nhỏ nắm côn thịt rút ra khỏi miệng, kéo một ít nước bọt theo đó. Khóe miệng cong lên câu mất tâm người khác. Nàng kiều mị hỏi: "Sướng không?"An Bạch không hé răng. Đôi mắt thâm thúy gắt gao nhìn nàng....
Đọc tiếp

An Bạch bị kích thích đến mức toàn thân run rẩy. Lửa nóng chạy dọc từ phía dưới thẳng một đường đến đại não làm hắn muốn phát điên.

Đầu lưỡi liếm láp quy đầu vài lần. Tay nhỏ nắm côn thịt rút ra khỏi miệng, kéo một ít nước bọt theo đó. Khóe miệng cong lên câu mất tâm người khác. Nàng kiều mị hỏi: "Sướng không?"

An Bạch không hé răng. Đôi mắt thâm thúy gắt gao nhìn nàng. Cái cằm kiêu ngạo căng cứng, hầu kết lăn lên lộn dưới.

Cố Phức Nhiên rất thích trêu chọc hắn, càng yêu thích bộ dáng hắn bị dục hỏa đốt người lại không bằng lòng mở miệng: "Còn muốn tôi ăn nó nữa không?"

Tay nhỏ khi có khi không vuốt ve trên dưới. Ngón trỏ đánh vòng trên mã mắt ướt át đã sớm tê dại.

An Bạch từ bỏ việc giãy giụa với dục vọng. Hắn dùng ánh mắt tràn ngập ham muốn nhìn bộ dáng mê người của nàng, âm thanh nghẹn ngào: "Ngậm nó vào đi."

Cố Phức Nhiên nháy mắt.

Đuôi mắt lập tức nhếch lên. Ánh mắt khóa chặt hắn. Miệng lại một lần nữa ngậm vào, dùng sức liếm mút vài lần.

"Ưm......" An Bạch không thể khống chế mà bật ra tiếng. Hơi thở càng lúc càng nặng. Môi mỏng khẽ mở ra thở dốc.

Miệng nhỏ màu đỏ rượu ngậm lấy cự vật màu hồng nhạt, liên tục liếm mút trên dưới, hoặc là phun ra nuốt vào. An Bạch nhìn động tác trúc trắc của người phụ nữ dưới thân, hắn hung hăng cuộn chặt tay, nhịn xuống xúc động muốn cắm vào miệng nàng.

Miệng Cố Phức Nhiên chua lên, nhả ra côn thịt càng lúc càng cứng rắn. Dưới thân bị kích thích đến mức dâm thủy tràn lan. Ánh mắt nàng mê luyến đánh giá gương mặt ửng đỏ của An Bạch, không nhịn được nói: "Cậu thật nhạy cảm......"

Tham luyến hắn bởi vì nàng mà mất khống chế. Cố Phức Nhiên cam tâm tình nguyện cúi đầu, vì hắn mà tiếp tục khẩu giao.

Đầu lưỡi đỏ bừng từ dưới gốc côn thịt một đường liếm lên trên. Sau đó ngậm lấy quy đầu liếm mút vài lần, nhả ra, rồi lại tiếp tục liếm từ trên xuống dưới gốc.

"Ya...... A......" An Bạch ý loạn tình mê, không khống chế được mà than nhẹ ra tiếng.

Nghe hắn gợi tình rên rỉ, Cố Phức Nhiên cảm giác tiểu huyệt một trận ngứa ngáy. Dâm thủy không nhịn được mà chảy ra bên ngoài. Tay nhỏ xoa hai viên cầu no đủ, sau đó một phát ngậm vào hết.

"A......" An Bạch thoải mái kêu ra tiếng, cảm nhận đầu lưỡi nàng an ủi hai viên cầu.

Cố Phức Nhiên mở miệng ra, không nhịn được lẩm bẩm: "Thật là mỏi miệng."

Trái tim An Bạch mỗi lúc đập liền nhiều thêm một ít dục vọng xao động, hắn cực lực ngăn nàng lại: "Đi lên đi."

"Không, tôi muốn không dừng lại." Cố Phức Nhiên giống hệt yêu tinh, há miệng to ngậm côn thịt vào. Bắt đầu phun ra nuốt vào với biên độ lớn. Đầu lưỡi mạnh mẽ hoạt động, phối hợp với một chút sốt ruột mà liếm mút nhanh hơn. Nước bọt trong suốt không kịp nuốt xuống, chảy từ trên thân gậy của hắn thẳng xuống bàn tay nhỏ đang mát xa hai viên cầu.

"Ưm...... A......" An Bạch vừa hưởng thụ vừa thống khổ. Khẩu giao trúc trắc làm cho hắn trầm mê nhưng lại không đạt được thỏa mãn.

Đúng ngay lúc này, đầu lưỡi nhỏ của Cố Phức Nhiên đột nhiên đảo trên đỉnh quy đầu, rồi lại chui vào phía trong mã mắt của hắn, liên tục cố gắng đẩy đầu lưỡi vào sâu bên trong.

"A......" An Bạch bị nàng chơi đùa kích thích đến mức run rẩy cả người. Eo tê dại, nhất thời không chịu được, trong nháy mắt liền thất thủ.

"A......" Cố Phức Nhiên cố hết sức nuốt vào tinh dịch đặc sệt của hắn. Tay nhỏ không quên xoa nắn viên cầu để kéo dài khoái cảm cho hắn.

An Bạch không nhìn được nàng vì mình mà làm việc này, gian nan vặn thân, duỗi cánh tay dài rút một tờ khăn giấy.

"Phun vào trong tay tôi đi." An Bạch duỗi tay đến trước mặt nàng.

Cố Phức Nhiên yêu mị nhìn hắn một cái, phun ra số dịch còn lại không thể nuốt hết.

Chờ hắn vo giấy ném xuống sàn, Cố Phức Nhiên đã cởi giày cao gót ra, ngồi lên cơ bụng của hắn: "Rất thích lúc cậu không thể bình tĩnh, gợi cảm đến mức làm tôi muốn một phát nuốt hết cậu vào bụng."

An Bạch nghe lời nàng nói, nhưng lại để ý đến một chỗ khác. Hắn chăm chăm nhìn chằm chằm vào phía dưới của nàng.

"Vừa rồi thoải mái không?" Cố Phức Nhiên cúi người xuống, để trong mắt hắn chỉ có chính mình.

"Có." An Bạch đáp lời, bụng không tránh khỏi phập phồng một chút.

"Cậu phát hiện ra cái gì sao?" Cố Phức Nhiên xoay mông mấy cái. Mắt đầy giảo hoạt, biết rõ còn cố ý hỏi.

Kỳ thật nàng vừa mới ngồi lên, An Bạch liền cảm nhận được một cái miệng nhỏ dính nhớp ướt át đang dính sát vào bụng của hắn. Xúc cảm mềm mại giống như thịt sò co dãn, một hớp một hớp liếm mút hắn.

Hắn biết rõ đó là cái gì.

"Vì sao lại không nói lời nào?" Cố Phức Nhiên cố ý xoay mông qua trái qua phải.

Hai cánh hoa mềm xinh đẹp hoàn toàn bị tách ra. Miệng huyệt trực tiếp phun ra dâm thủy lên cái bụng rắn chắc của hắn.

Giống hệt một yêu tinh gợi cảm đến mức muốn mạng người, một hai phải câu mất hồn phách người dưới thân thì mới được.

Mặt An Bạch hồng lên, tiếng tim đập như sấm, từng tiếng đánh vào trong tai. Hắn muốn tóm chặt nàng rồi hung hăng phát tiết xúc động cùng với những dục vọng vì cái miệng nhỏ đó mà đọng lại đã lâu.

Cố Phức Nhiên bắt đầu dịch hạ thân, nương theo dâm thủy ướt át, ở trên cơ bụng hắn trượt lên trượt xuống. Âm đế đã sớm sưng to đến không chịu nổi lần lượt nghiền qua cơ bắp rắn chắc. Nàng hơi hơi ngửa đầu nhỏ giọng rên rỉ: "A......"

Nàng dùng cơ bụng của hắn tự mình an ủi. Thịt huyệt vô cùng non mềm cùng với âm mao cong cong thay nhau xoa xoa thân thể của hắn, ngứa ngáy khó nhịn, cực kỳ dụ hoặc. An Bạch nắm chặt tay, hô hấp thô nặng khiến cho bộ ngực kịch liệt phập phồng.

Ánh mắt Cố Phức Nhiên mang vẻ khiêu khích: "Tò mò phải không? Cậu có muốn xem thử không?"

Lại một bãi dâm thủy chảy xuống trên người hắn, An Bạch không nói chuyện, dùng ánh mát cực nóng trả lời.

Cố Phức Nhiên ngồi xổm lên, hai chân mở ra lớn nhất. Hạ thân treo trên trước ngực hắn, toàn bộ hoa huyệt hiện ra sát mặt hắn.

Quần lót ren màu đen bị nàng tách ra, hai miếng vải màu đen kề sát môi âm hộ màu mỡ. Dâm thủy làm ướt toàn bộ hoa cốc đỏ bừng. Âm đế sung huyết đỏ tươi bọc một tầng nước trong suốt. Tiểu huyệt phun đầy chất lỏng, đói khát co rút lại, sắc tình đến mức làm người ta hít thở không thông.

An Bạch nhìn đến đôi mắt khô ran, quên cả hô hấp, trừ bỏ hoa huyệt trước mắt thì còn sót lại chỉ có dục vọng kêu gào trong cơ thể, làm hắn không nhịn được động đậy yết hầu.

Ánh mắt An Bạch làm Cố Phức Nhiên tưởng tượng rằng lông mi mảnh dài của hắn phảng phất đang chơi đùa hoa huyệt của nàng, càng lúc càng ngứa: "Cậu nằm đó có nhìn thấy nơi đó của tôi không......"

"Nếu có thì...... Đậu nhỏ thật là ngứa, giúp tôi xoa xoa nó đi." Hai chân Cố Phức Nhiên nhũn ra. Ánh mắt vô lực khẩn cầu An Bạch.

An Bạch run giọng hỏi: "Tôi có thể hôn nó được không?"

Nghe thấy âm thanh thiếu niên thường ngày thanh nhã sạch sẽ lại đi nói mấy lời ái muội sắc tình này, thân thể Cố Phức Nhiên không chịu được, bị kích thích đến phát run.

Thật là mẫn cảm, mới hỏi một câu đã mẫn cảm đến phát run. An Bạch nhìn tận sâu bên trong, mang theo ý cười.

"Tôi...... Đã sớm muốn làm như vậy, chỉ sợ Nhiên Nhiên không thích thôi." An Bạch nói dứt lời, bàn tay to liền ôm hai cánh mông đầy thịt của nàng nâng lên đẩy tới phía trước, trực tiếp dán sát tiểu huyệt của nàng vào miệng mình.

Cố Phức Nhiên dường như bị giật mình, nhanh chóng dịch tiểu huyệt ra xa miệng hắn. Hai chân mềm nhũn, trực tiếp quỳ gối ở hai bên sườn của hắn. Nàng chống người, tiểu huyệt cách môi hắn đúng một centimet, khiến nàng mẫn cảm đến run rẩy: "An An hôn tôi, vì sao lại không thích...... Bộ dáng gì của cậu, tôi đều thích cả...... Ưm......"

An Bạch mê muội nhìn tiểu huyệt mấp máy không ngừng, vươn đầu lưỡi liếm thử thăm dò, kích thích môi nhỏ âm hộ vài lượt. Sau đó đầu lưỡi móc vài lần trong miệng huyệt rồi mới thu hồi lại, nếm nếm thử dâm thủy trong suốt, thật là ngọt. Hắn lại một lần nữa duỗi đầu lưỡi bắt đầu liếm láp âm đế, từng chút từng chút dò xét, vừa nghe tiếng rên rỉ của nàng giống nhu mèo mẹ động dục.

Cố Phức Nhiên hạ giọng, say mê kêu ra: "An An liếm thật thoải mái...... A...... Nóng quá......"

An Bạch nhận lời khen của nàng, càng thêm nghiêm túc liếm láp tiểu huyệt béo múp. Từ dưới dẫn theo dâm thủy một đường liếm lên âm đế, sau đó dùng sức liếm mút một lượt, lặp đi lặp lại. Mặt lưỡi thô ráp mài tiểu huyệt đặc biệt thoải mái.

Dòng nước càng lúc càng nhiều, róc rách chảy xuống, An Bạch liền há miệng to mút một hơi.

Cố Phức Nhiên bị hắn dùng sức hút, thiếu chút nữa giữ không nổi thân mình: "Ya......"

An Bạch một bên liếm huyệt một bên vuốt ve mông thịt đầy đặn. Bàn tay to để lại từng vết lằn màu đỏ, càng làm cho nàng đắm chìm không muốn tỉnh. Tay An Bạch dùng sức trực tiếp đè hoa huyệt của nàng lên miệng mình.

Đầu lưỡi nhanh chóng liếm láp hoa huyệt, sau đó uốn lên rồi thọc vào bên trong miệng huyệt, đâm thọc mọi nơi.

"Không cần...... An Bạch...... A..... Sướng quá... Không cần..." Cố Phức Nhiên bị lưỡi hắn chơi đến mức chảy nước mắt, khóc lóc nức nở lôi kéo xin tha.

Đầu lưỡi rút ra, bắt đầu chuyên tâm liếm mút đùa bỡn âm đế mẫn cảm, nhằm vào bên dưới âm đế mà ra vào.

"Không cần......" Cố Phức Nhiên chịu không nổi lắc lắc mông. Một bãi dâm thủy lớn chảy vào trong miệng An Bạch, lại từ khóe miệng chảy xuống cằm hắn.

Khẩu giao lại không đi sâu vào càng làm dục vọng thiêu đốt càng lúc càng nóng, Cố Phức Nhiên giãy giụa bên người An Bạch. Cánh tay ôm An Bạch, mặt chôn ở trong cổ hắn nức nở, thân mình cũng nương theo dịch xuống.

An Bạch lần đầu tiên nhìn thấy nàng khóc, ngày thường làm tình cùng lắm chỉ chảy nước mắt mà thôi. Bàn tay to vỗ về đầu nàng, nhẹ giọng hỏi: "Vì sao lại khóc?"

"Sướng quá khóc." Cố Phức Nhiên rầu rĩ trả lời, ngữ khí thẹn thùng.

An Bạch vừa nghe thấy liền không nhịn được khẽ cười ra tiếng.

Cố Phức Nhiên cọ cọ cổ hắn: "Còn nữa chính là...... Tôi cảm giác An An đã trưởng thành."

An Bạch nghe xong nội tâm ê ẩm, lại vừa tràn đầy: "Là do tôi vừa rồi làm Nhiên Nhiên sợ hãi, Nhiên Nhiên không thích phải không?"

"Thích, An An là bé trai hay là đàn ông tôi đều thích." Cố Phức Nhiên ôm sát hắn: "Đột nhiên cảm thấy có thể bồi cậu lớn lên, trong lòng thấy cảm động quá."

An Bạch không quản dục vọng lại tăng vọt bao nhiêu, giờ phút này trái tim nóng rẫy. Cánh tay hắn duỗi ra ôm trọn nàng vào trong ngực. Cố Phức Nhiên chính là một người phụ nữ kỳ quái như vậy. Trong lúc làm tình, tình cảm mãnh liệt thế nào vẫn có thể đột nhiên dừng lại, rồi khiến người ta bồi nàng cùng nhau cảm khái tình ái. Mà hắn chính là mê luyến cảm giác có được Cố Phức Nhiên.

"Chúng ta làm cho xong đi, không thể để cho tiểu An nghẹn hỏng mất." Cố Phức Nhiên từ trong lòng hắn lùi ra, trực tiếp rút cái nơ con bướm ngay eo, dễ dàng cởi bỏ quần lót ném qua một bên.

An Bạch cúi người xuống, đối phương ăn ý đặt chân dài ở hai bên eo của hắn. Tiểu huyệt đã bị hắn liếm láp đến mức cực kỳ mềm mại. Côn thịt gẩy gẩy môi âm hộ lầy lội sau đó liền một phát thọc vào.

Hai người ôm nhau thật chặt. Miệng dính bên nhau triền miên hôn môi, côn thịt thọc vào rút ra âm hộ, thao đến cực nhanh.

Dương vật rúc sâu trong huyệt mềm mại của nàng, mà dục vọng dường như cũng muốn vĩnh viễn bám vào thân thể của nàng. An Bạch híp mắt dùng sức thọc vào rút ra, càng trầm mê càng muốn độc chiếm: Tương lai, Nhiên Nhiên có thể tiếp nhận lòng tham không đáy của tôi hay không?

————————

0
26 tháng 1 2019

    Theo mk , hình ảnh để lại ấn tượng sâu sắc trong tâm trí tác giả là hình ảnh những quả trứng không có mẹ ấp ủ , chở che . Tác giả thấy chúng cả trong giấc ngủ , tiếng lăn như đá lở trên ngàn .

   Ai thấy đúng thì tk nha

31 tháng 10 2022

Thanks (càng ngắn càng tốt)

Tòa nhà cao lớn này vốn dĩ thưa thớt người, lầu ba lại còn là nơi có ít công nhân viên nhất. Đi vào nhà vệ sinh nữ, An Bạch khom lưng rửa tay. Cố Phức Nhiên biết rõ hắn có thói quen ở sạch, là một nam sinh đặc biệt khắt khe. Mà sự xuất hiện của nàng chính là điều ngoài ý muốn trong sinh hoạt của hắn."An An thật tri kỷ." Cố Phức Nhiên biết hắn vì cái gì mà rửa tay. Nàng liền lấy...
Đọc tiếp

Tòa nhà cao lớn này vốn dĩ thưa thớt người, lầu ba lại còn là nơi có ít công nhân viên nhất. Đi vào nhà vệ sinh nữ, An Bạch khom lưng rửa tay. Cố Phức Nhiên biết rõ hắn có thói quen ở sạch, là một nam sinh đặc biệt khắt khe. Mà sự xuất hiện của nàng chính là điều ngoài ý muốn trong sinh hoạt của hắn.

"An An thật tri kỷ." Cố Phức Nhiên biết hắn vì cái gì mà rửa tay. Nàng liền lấy khăn giấy lau khô hai bàn tay tinh tế của hắn, mà tay của nàng cũng trở nên khô mát theo.

Nàng vo giấy thành một cục rồi vứt bỏ, sau đó nắm tay hắn kéo vào phòng đơn khá rộng rồi khoá cửa lại.

"An An nhớ rõ phải bắn nhanh lên nha, còn phải đi về học nữa." Cố Phức Nhiên trêu chọc, vừa muốn xoay người lại bị hắn ôm chặt từ phía sau. Môi mỏng mổ lên cái cổ thiên nga thon dài của nàng.

Lần đầu tiên, hắn ôm lấy nàng từ sau lưng, Cố Phức Nhiên híp mắt dựa vào trên người hắn. Cặp mông no đủ vểnh ra sau lại cọ trúng thứ nóng cháy của hắn, càng cọ càng cứng.

Bàn tay to kéo dây áo hai bên của nàng xuống. Váy mềm bị hắn dùng một chút lực túm xuống, tuột theo bầu ngực. Hai vú tuyết trắng khiêu gợi nảy ra, kéo theo một độ cong mê người.

"A...... Núm vú ngứa qua......" Cố Phức Nhiên ngửa đầu rên rỉ, hưởng thụ sự vuốt ve của hắn nhưng rồi lại không thỏa mãn.

Bàn tay to từ phía sau vươn tới trước đùa bỡn. Tay An Bạch bắt lấy núm vú phấn hồng, hơi hơi dùng sức bóp, dùng móng tay mà khều cọ.

Cúi đầu liếm cổ nàng, bên tai là tiếng rên rỉ như mèo đêm động dục.

Cái mông cực kỳ co dãn của nàng sắc tình nghiền lên khiến dương vật của hắn trướng đến phát đau.

Hắn một tay xoa hai vú, một tay khác dùng sức vuốt ve cái bụng nhỏ bằng phẳng của nàng. Cảm thụ được nàng giống hệt rắn nước ở trong lòng bản thân vặn vẹo, kích thích vô số dòng điện.

"An An sờ thật thoải mái......" Cố Phức Nhiên thoải mái híp mắt. Vật cứng rắn ở mặt sau chọc xương cùng của nàng, khiến cho thân thể vừa ngứa lại vừa mềm.

"Sờ sờ tiểu huyệt cho tôi điii...... Phía dưới ngứa qua...... Chỗ phía dưới...... Muốn An An xoa xoa cho tôi......" Âm thanh mềm mại khát cầu lôi kéo.

Tay trái An Bạch vén váy nàng lên, chui vào bên trong quần lót của nàng. Âm mao rậm rạp cong cong quét qua bàn tay hắn. Ngón giữa tinh xảo thon dài tìm kiếm âm đế, rồi dùng sức nhấn một cái.

"A......" Cả người Cố Phức Nhiên không chịu khống chế nổi mà run lên. Mạch máu tựa hồ bị An Bạch nhấn một cái liền co chặt lại.

Tiểu huyệt đói khát mấp máy phun ra nước. Ngón giữa chỉ moi moi một chút đã dính ướt, rồi lập tức bắt đầu xoa ấn âm đế mẫn cảm nhất của nàng.

"An An xoa thật thoải mái...... Tiểu huyệt ướt đẫm luôn...... A......" Cố Phức Nhiên bị xoa nắn đến điện chạy đầy người. Theo động tác của hắn, nàng cầm lòng không đậu mà căng cơ thể hướng lên trên, đưa vú áp vào một bàn tay to khác.

An Bạch cảm nhận rõ thân thể trong lòng đã sớm không khống chế được. Hắn một bên xoa huyệt, một bên ấn bụng nhỏ của nàng áp xuống phía dưới mình. Hông cũng tự giác thúc lên phía trước.

Trước người là đầu ngón tay giúp nàng thủ dâm sau quần lót, phía sau lại là côn thịt thô to chạm dưới eo. Cố Phức Nhiên bị kích thích đến mức thân thể không tự chủ mà căng cứng phập phồng. Ngón chân mượt mà gắt gao cuộn tròn lại.

Mắt đen của An Bạch tất cả đều là bộ dạng rên rỉ phóng đãng của Cố Phức Nhiên. Hắn dùng ba ngón tay cùng lúc ra vào môi âm hộ đầy đặn và âm đế sưng to, trên dưới không ngừng. Dâm thủy chảy ra đầy một tay.

"Tay An An xoa sướng quá...... Côn thịt chọc ta cứng quá......"

Dù là một thiếu niên thanh tuấn, khí chất nho nhã nhưng nghe thấy tiếng rên rỉ dâm đãng như vậy, tim cũng đập cực nhanh, phảng phất như một đường liền đụng đến yết hầu, vành tai cũng ẩn ẩn run rẩy theo.

"A...... An An...... Ưm." Đầu ngón tay sơn móng của Cố Phức Nhiên gắt gao bám trên cánh tay gầy nhưng rắn chắc của hắn. Toàn thân theo động tác của hắn đong đưa.

An Bạch biết rõ nàng sắp nghênh đón cao trào, hắn hạ eo, cong người xuống dùng sức kéo quần lót của nàng xuống đầu gối, sau đó đẩy tốc độ tay nhanh hơn. Hô hấp thô nặng phả ra trên cổ nàng.

"Ọt ọt ọt......" Ngón tay ma xát khiến miệng huyệt chảy ra đầy nước nhớp. Tiếng nước cùng lúc phát ra nghe thấy cực kỳ hổ thẹn.

Dâm thủy vừa mới chảy ra liền bị ngón tay nhanh chóng ra vào mà hoá thành những bọt nước nhỏ vụn.

"Hôm nay An An kích thích quá...... Sờ sướng quá......" Nóng bỏng từ tiểu huyệt kéo đến khắp người, sau đó lại trở về tập trung trên bụng nhỏ phập phồng kịch liệt.

Bầu vú trước người nàng đong đưa dâm đãng, An Bạch nhìn thẳng, đột nhiên xoay người Cố Phức Nhiên đè trên cánh cửa để nàng đối diện với hắn. Đầu cúi xuống ngậm lấy núm vú của nàng. Đầu lưỡi đánh vòng quanh quầng vú sau đó lại dùng sức liếm mút.

"A...... Chậm một chút...... Tôi chịu không nổi......" Cố Phức Nhiên cảm giác âm đế một trận tê dại. Dòng điện đánh đến đại não trống rỗng, nàng quên hết tất cả mà rên rỉ. Tình dục như nước lũ đột nhiên kéo đến bao phủ cả người nàng.

Hai chân kẹp sát nhau cọ xát. Cao trào dẫn đến người nàng chảy ra một bãi dâm thủy, mãnh liệt phun ra trên tay An Bạch.

Cố Phức Nhiên nhũn chân quỵ xuống. Nàng tận lực chống đỡ thân thể, nhưng tiểu huyệt vẫn trực tiếp đặt trên bàn tay của An Bạch sớm bị che kín bởi dâm thủy.

Nàng ôm An Bạch, đưa miệng mình lên, đầu lưỡi chui vào khoang miệng hắn, câu lấy đầu lưỡi của hắn, triền miên lưu luyến mà trao đổi nước bọt.

Nước bọt của nàng ngọt ngấy, giống như vị ngọt trong suốt mà lại kích dục. Một lần lây dính liền phát tác, câu dẫn người ta muốn ngừng mà không ngừng được. Rời khỏi môi nàng, hô hấp của An Bạch thô nặng phả vào bên má nàng.

Tuy đã cao trào một lần nhưng không có cắm vào vẫn là tồn tại một khát vọng không được thỏa mãn, Cố Phức Nhiên kéo đứt một đoạn giấy vệ sinh cuộn tròn rồi nhét vào tay An Bạch. Sau đó tự mình kéo quần đồng phục rộng thùng thình của hắn xuống để lộ ra quần lót bao chặt một vật ẩn nấp đang vận sức chờ phát động.

Thật là có ý tứ, một thiếu niên thanh tâm, mặt ngoài cấm dục lại có một dương vậy thô dài dữ tợn như thế.

"Cứng đến phát đau sao?" Cố Phức Nhiên mị nhãn mê ly, đầu ngón tay xẹt qua mã mắt rỉ chút dịch trắng đục.

"Ừm......" An Bạch kêu rên ra tiếng, nhíu mày lộ ra khát vọng.

Cố Phức Nhiên nâng hai tay cầm lấy côn thịt to lớn, chút có chút không mà lay động: "Cậu làm tình thật không thích nói chuyện sao? Cậu càng không thích nói chuyện, tôi lại càng muốn câu dẫn cậu. Cậu thích tôi kêu ra tiếng không?"

An Bạch khó nhịn mà cong eo, âm thầm cắn răng, khẽ mở môi mỏng đáp: "Thích."

Cố Phức Nhiên cong một bên khóe miệng, ngữ khí mị hoặc: "Nhìn cậu nhẫn đến thống khổ như vậy, hiện tại cậu muốn như thế nào? Nói ra tôi nghe xem."

Nàng như yêu tinh thúc giục làm lý trí người nghe mất hết.

An Bạch rũ mắt nhìn chằm chằm bàn tay nàng dính phải chất dịch trắng đục của hắn, còn kéo ra cả một đường chỉ trắng, rồi đột nhiên lại đứt đoạn giữa chừng, tựa như lý trí bây giờ của hắn.

Da đầu tê dại, hạ thân lại càng trướng đau.

Hiện tại muốn như thế nào?

An Bạch không giữ được thần trí của chính mình nữa: "Cắm vào đi."

Nghe thấy âm thanh gợi cảm khàn khàn của hắn, Cố Phức Nhiên đắc ý cười. Ánh mắt nhìn theo một giọt mồ hôi chảy xuống cái cằm tinh xảo của hắn.

Về sau lại kiên nhẫn dạy dỗ thêm vậy.

"Làm theo lời cậu nói."

Nhẹ nhàng đẩy hắn ra, đưa lưng về phía hắn chống tay lên cửa. Cặp đùi gợi cảm đứng thẳng tách ra. Quần lót bị kéo căng ở chỗ đầu gối. Còn váy bị xốc lên trên lưng, lộ ra bờ mông trắng nõn, có loại ảo giác vừa nhéo liền chảy ra nước.

Từ đôi chân hon dài thẳng tắp đi xuống là mắt cá chân nhỏ xinh. Nàng mang một đôi giày cao gót tám centimet, vẻ thon dài càng phảng phất dẫm nát thần trí của hắn.

Cố Phức Nhiên hạ thấp phần eo, quay đầu nhìn hắn, ánh mắt dụ dỗ, trên mặt yêu mị toàn là ý cười.

An Bạch biết, thân thể gợi cảm của nàng trước nay đều không phải là độc dược.

Trí mạng nhất chính là nét cười trong mắt nàng.

0