hãy thêm yếu tố miêu tả trong câu sau : Tôi ngước nhìn lên , thấy vòm phượng vĩ đã nở hoa tự bao giờ
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Cái bóng nhỏ của thằng bé đnag khuất dần phía cuối con đường tôi đang nhìn
Vòm phượng vĩ đã nở hoa từ bao giờ khi tôi ngước lên
Lòng tôi chợt buồn nhớ quê khi nghe tiếng hò của cô lái đò trong bóng chiều tà
Cánh chim nhỏ đang bay trên bầu trời khiến cô bé lặng lẽ nhìn theo
Tôi đã đạt được điểm tốt khi cô giáo kiểm tra bài cũ trong giờ ngữ văn ngày hôm nay.
Ko chắc lắm ạ,mong anh xem kĩ,có khi lại sai ấy ạ.
a,Cái bóng của thằng bé khuất dần phía cuối con đường tôi đang nhìn.
b,Hàng phượng vĩ đã nở tự bao giờ khi tôi ngước lên
c,Lòng tôi chợt buồn và nhớ quê khi nghe tiếng hò của cô lái đò trong bóng chiều tà
d,Cánh chim nhỏ trên bầu trời khiến cho cô bé lặng lẽ dõi theo....
Em không chắc chắn là có đúng hay không,mong anh xem kĩ,chắc có khi sai hết ấy ạ :v
a) Tôi nhìn theo cái bóng rời rạc, gầy gò của cậu bé đang khuất dần phía cuối con đường xa xôi
b) Tôi người nhìn lên, ngỡ ngàng trước những vòm hoa phượng vĩ đỏ rực nở hoa trắng xóa cả một vùng trời tự bao giờ
c) Nghe tiềng hò êm ái, dịu dàng của cô lái đò trong buổi chiều tà, lòng tôi lại thấy buồn, nhờ quê hương
d) Cô bé lặng lẽ dõi theo cánh chim nhỏ bay lơ lửng trên bầu trời, như muốn được bay cùng cánh chim vậy, bay vào vùng trời cao rộng lớn, mênh mông
e) Sáng nay gió mùa Đông Bắc tràn về, đi học, tôi lại quên mang theo áo ấm. Bỗng nhiên, tôi nhìn thấy mẹ xuật hiên với cái áo lên trên mặt, gương mặt mẹ nhạt nhẽo bỗng tươi cười rạng rỡ khi nhìn thấy tôi.
a) Tác giả đã sử dụng biện pháp nhân hóa.
b) Nắng lên, dòng sông khoác lên mình chiếc áo lụa đào duyên dáng.
Ngày hôm ấy, là 1 buổi chiều như thường lệ, tôi xách cần câu ra bờ sông, một nơi mà tôi có thể thư giãn vì đó là 1 nơi yên tĩnh với bóng cây cổ thụ che mát và làn nước trong xanh, đàn cá bơi lội tung tăng. Bỗng nhiên! Tôi thấy một chú bé trạc tuổi tôi đang ngồi câu cá từ bao giờ , nơi đây là nơi bí mật mà chỉ tôi biết. Tôi đã định lên tiếng chào và làm quen nhưng vì ngại nên thôi.
Thế là tôi lặng lẽ ngồi xa cậu ấy, nhưng thì thỉnh thoảng vẫn nhìn trộm cậu ta. Tôi lóng ngóng thế nào mà bỗng niên, ôi không! Tôi để tuột cả mồi câu xuống sông mất rồi. Ngán nghẩm, tôi cuốn câu, định về. Tuy nhiên, khi tôi chưa kịp đứng dậy, tôi đã thấy cậu ta đứng sừng sững trước mặt tôi. Trên tay cậu ấy là một hộp mồi câu đầy. Cậu ta lẳng lấng nửa số mồi cho tôi. Cậu ta thật tốt bụng. Thế là từ đó chúng tôi quen nhau.
1,Tôi ngước nhìn lên,thấy hàng phượng vĩ đã nở hoa đỏ chói từ bao giờ khiến lòng tôi lại nao nức một cảm giác khó tả.
2,Nghe tiếng hò ngân nga của cô lái đò trong bóng chiều tà,lòng tôi chợt buồn.
3,Cô bé lặng lẽ dõi theo cái chim nhỏ trên bầu trời bằng đôi mắt long lanh và niềm vui sướng.
Bạn tham khảo:
Bất chợt,tôi ngước nhìn lên, từng tia nắng len lỏi qua từng lá phượng.
Tôi mới nhận ra rằng sắc hoa phượng đã đỏ thắm khắp cây -vòm phượng vĩ ấy đã nở tự bao giờ.
tôi ngước lên nhìn bầu trời đang tỏa nắng vàng oi ả chợt thấy vòm phượng vĩ nhỏ bé thuở nào giờ đây đã nở hoa đỏ rực cả một góc sân tự bao giờ.